Lúc này Lăng Tân đang ngồi taxi đi đến bệnh viện, hắn liền dừng lại ở ngã tư rồi vào trong một tiệm mì, thời gian lúc này đã là giữa tối, hắn cũng không dám trực tiếp xuống xe gần bệnh viện, bởi vì như vậy quá mức công khai, bất luận thời gian, địa điểm, nhân vật, hắn đều tiến vào đối tượng bị hoài nghi... Hơn nữa gần như là khẳng định hoài nghi hắn cùng với Phong Thần bảng có liên quan.

- Như vậy đem sự việc từ đầu suy luận lại một lần nữa, đầu tiên là đã xác định La Phu Nhân cầm một phần hai tờ Phong Thần bảng thật sự, tiếp theo cùng với người cầm nửa tờ Phong Thần bảng còn lại chiến đấu bị thất bại, mà một phần hai tờ Phong Thần bảng đã bị xé thành bốn phần, ta được một phần, nói cách khác, ta cầm có một phần tám Phong Thần bảng.

- Tiếp theo là bước thứ hai suy luận... Nghi hoặc lớn nhất trước mắt là vì cái gì mà kẻ giết La Phú Nhân kia, hắn nhất định phải giết chết con gái của La Phú Nhân nữa? Khả năng lớn nhất... chẳng lẽ là bởi vì điểm nhân quả sao? Lăng Tân nhất thời nhíu mày, hắn đột nhiên cảm giác được giống như có một số việc từ khi bắt đầu hắn đã suy luận sai, hắn ngay từ đầu cảm thấy được người kia muốn nhổ cỏ tận gốc, nhưng lập tức hắn phủ định giả thuyết này, bởi vì đối với người có được Phong Thần bảng như bọn hắn, nhổ cỏ tận gốc cũng không hề có ý nghĩa gì, đối phương ra tay là ai cũng không biết được thì cần gì phải đề phòng bị báo thù? Chuyện như vậy không có khả năng xảy ra. Kế tiếp Lăng Tân biết được cậu của La Kỳ Kỳ giữ một phần tư mảnh Phong Thần bảng, hắn vừa cho rằng kẻ kia muốn lấy được một phần tư mảnh Phong Thần bảng từ cậu của La Kỳ Kỳ, nhưng điểm đáng ngờ lại phát sinh ra từ đó, vì sao lại muốn giết chết La Kỳ Kỳ đây? Mặc dù có thể nhờ vào cô bé đó mà cậu của cô bé sẽ để lộ ra mảnh Phong Thần bảng, nhưng cái này có thể nói là rất phí sức lực, có rất nhiều loại biện pháp trực tiếp đạt tới mục đích tốt hơn...

Nhưng nếu là nhân quả thì có thể đem việc này giải thích rõ ràng, đây cũng là điều nghi hoặc của Lăng Tân đối với Phong Thần bảng, trên Phong Thần bảng là điểm nhân quả, hai chữ nhân quả này tồn tại, nếu chỉ để dùng điểm nhân quả khởi động năng lượng mà nói như vậy cách gọi này có thể đúng, nhưng nếu nó chỉ nhân quả thì như vậy Phong Thần bảng không chỉ là một món vũ khí mà thôi.

- Nếu lấy nhân quả để giải thích... thì Phong Thần bảng này do ta được chọn nên mới có được nó, một lực lượng đang tồn tại bên trong đã để cho ta cuối cùng có được mảnh Phong Thần bảng này, mà cái gọi là nhân quả, cũng có thể hiểu rõ là La Kỳ Kỳ cùng cha cô bé có liên hệ với Phong Thần bảng, có lẽ là La Phú Nhân sự dụng quá nhiều điểm nhân quả, làm cho nó có sự liên lạc vô cùng sâu đậm, cho nên những người chiếm được bốn mảnh Phong Thần bảng, liền dần hội tụ đến nơi này, mà người giết chết La Phú Nhân, hắn đang muốn ôm cây đợi thỏ, đợi ở chỗ này làm cho tất cả mảnh Phong Thần bảng thất lạc, tập hợp lại thành Phong Thần bảng chân chính.

Lăng Tân nghĩ đến đây nhất thời có cảm giác hiểu ra, đúng lúc này người phục vụ tiệm mì đưa thực đơn cho hắn, hắn cũng không khách khí, gọi liên tiếp hai bát tái chín, sau đó cũng không nghĩ đến chuyện ở bệnh viện nữa, cứ thế đợi bát tái chín bưng lên, mọi người xung quanh đều lộ vẻ kinh ngạc, hắn cầm hai bát tái chín bắt đầu ăn. Lăng Tân sau khi đạt được nội lực, nên hắn đối với đồ ăn tiêu hao ngày càng lớn, giống như mỗi ngày hắn có thể ăn lượng đồ ăn gấp hai lần người thường, không có giống như trong truyền thuyết nội lực càng cao thì càng ăn ít đồ ăn... Nói đúng ra nội lực đang không ngừng hấp thu năng lượng dư thừa trong người hắn, hắn cũng cần phải ăn nhiều đồ ăn để bổ sung bộ phận năng lượng này.

- Nội lực lại ngày càng tinh thâm, ta so sánh với người bình thường sẽ vượt qua rất nhiều, nếu có thể đạt tới trạng thái không e ngại súng đạn bình thường thì cho dù hơn chục người cầm súng cũng không thể làm gì được ta, khi đó mới thật sự là lực lượng, cho nên cũng khó trách Phong Thần bảng cần tiêu hao nhiều điểm nhân quả như vậy... Nếu chỉ là thay đổi bình thường, như làm người nào đó ngã, một đồ vật gì đó rơi xuống đất, những thay đổi đó chỉ cần vài chục điểm hoặc trên một trăm điểm là có thể làm được, nhưng mà nội lực của ta tiêu tốn thật nhiểu điểm nhân quả, rất có thể vì vậy mới vài lần cứu được tính mạng của ta.

Lăng Tân lúc này đã ăn xong, hắn trả tiền rồi ra khỏi tiệm mì, giờ phút này hắn yên lặng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trời đang mưa phùn không ngừng, cũng không ướt người nhưng có thể cảm giác được.

- Trần Hạo Thao ngươi cũng ở gần bệnh viện sao? Vô luận là vì lực lượng của nhân quả, hay là ngươi cũng muốn chiếm được những mảnh Phong Thần bảng còn lại, có được lực lượng cường đại để hoàn thành giấc mộng, bất luận là như thế nào, ngươi... cũng ở gần đây sao? Lăng Tân tìm một mái nhà mưa không rơi vào đứng vào trong góc, sau đó hắn lấy Phong Thần bảng từ trong lồng ngực ra, bên trên còn có hơn bảy trăm điểm, lúc này hắn tính sơ bộ lại toàn bộ điểm nhân quả... Cũng đủ để ứng phó trận chiến đấu tối nay, chỉ cần hắn bố trí xong.

- Vậy thì đến đi, người ẩn giấu phía sau muốn giết Kỳ Kỳ... Vậy trước tiên để cho ngươi ra tay, ta muốn ngươi hiện nguyên hình.

Lăng Tân không ngừng hồi tưởng lại bố cục của bệnh viện, tuy rằng có thể sử dụng Phong Thần bảng trực tiếp làm hiện ra bố cục nơi đó, nhưng sẽ phải tiêu hao rất nhiều điểm nhân quả, hơn nữa văn tự hiện ra bố cục, không thể không có thiếu sót, dù sao văn tự miêu tả cũng kém hơn nhìn thấy bằng mắt thường, cho nên ngày hôm nay hắn ở trong bệnh viện không ngừng dùng trí nhớ để nhớ tất cả các nơi của bệnh viện, lúc này chính là lúc cho hắn phát huy.

- Lần này bố cục có dính líu hơi lớn, nhưng mà theo phương thức này thì sẽ không có người chết, chẳng qua là có thể tạo thành một chút kinh sợ, dù sao vẫn còn tốt hơn bọn họ bị liên lụy vào chuyện của Kỳ Kỳ, nhìn thủ đoạn làm việc của kẻ kia, căn bản hắn không thèm để ý người bên cạnh, để đạt được mục đích hắn có thể giết hết, vụ đâm xe liên hoàn chết cũng không ít người, nếu như hắn ở trong bệnh viện đi ra, vậy... Được! Cứ bố cục như vậy, để xem ngươi có thủ đoạn như thế nào!

Lăng Tân cầm Phong Thần bảng lặng lẽ đứng im, sau một lát trên Phong Thần bảng điểm nhân quả đã mất hết, lại còn âm hơn một nghìn điểm, tình huống như vậy khiến cho Lăng Tân chỉ có thể cười khổ, nhưng mà hắn cũng không biết làm sao, nếu phải cứu người trong bệnh viện, thì phải đem mục tiêu trong bệnh viện rời ra ngoài mới được, mà đây là điểm quan trọng nhất trong bố cục của hắn. Cùng lúc đó, trong bệnh viện ở trên tầng cao nhất một số đèn đường bỗng nhiên lóe một cái, tiếp theo bóng đèn phụt tắt, cái này rõ ràng là bị cháy bóng, nhưng mà khi bóng đèn vừa tắt, ở dưới bóng đèn gần chỗ ổ điện bỗng nhiên lóe lên tia lửa, mà trùng hợp ổ điện chỗ này cách chậu nhựa cảnh vô cùng gần, làm tia lửa điện bùng lên bốc cháy ổ điện, lửa bén vào chậu nhựa cây cảnh, không bao lâu cây cảnh cũng bị cháy lên. Mặc dù bị cháy, nhưng phần lớn bồn cảnh ở giữa mới có cây, nhựa bên ngoài chậu cảnh là cháy nhiều nhất, bị dẫn cháy tỏa ra một lượng lớn khói đen, gần đó nhìn thấy khói mịt mù, cuồn cuộn, cảm giác trông rất kinh khủng, nhưng thực chất chỉ có bồn cảnh bị cháy, nhưng ngọn lửa vô tình, không ai biết nó sẽ biến hóa thành như thế nào, bồn cảnh bỗng nhiên cháy to hơn, cạnh bồn cảnh vách tường ốp gỗ cũng bắt đầu bén lửa, trên vách tường những bức điêu khắc đã cháy... tầng này vốn dành cho người giàu, có nhóm bảo vệ phòng bệnh cho nên trang trí cũng đẹp hơn nhiều, bốc cháy thì càng dễ ràng hơn các tầng phía dưới. Cho đến khi vách tường làm bằng gỗ điêu khắc này bốc cháy toàn bộ thì mới có y tá lớn tiếng kêu lên, nhưng không thể ngăn được ngọn lửa đang cháy to, tất cả bồn cảnh cùng một ít trần nhà ốp gỗ đã cháy, hơn nữa ngày càng tỏa ra xung quanh, đến lúc một số người, bác sĩ,cùng y tá đi tới thì ngọn lửa đã đem căn phòng hoàn toàn bao phủ, nhất thời những người này lớn tiếng kêu lên, trừ hai người chạy lại mở cửa nơi chứa bình chữa cháy, lấy ra mấy bình chữa cháy định dập tắt lửa, còn những người còn lại thì chạy xuống tầng dưới, hoặc chạy về phòng bệnh của mình, mang theo người thân của mình cùng nhau thoát ra, trong lúc nhất thời các tầng trong tòa nhà đều ầm ĩ mở cửa ra. Lúc này ở trong phòng bệnh của La Kỳ Kỳ, mọi người cũng nghe tiếng ồn ào bên ngoài, ba gã vệ sĩ phản ứng nhanh nhất, đang ngồi trên ghế, bọn họ mở to mắt lên nhìn nhau, ánh mắt trao đổi vài giây, một người trong phòng liền chạy ra, mà hai người còn lại thì đẩy cửa phòng đi lại chỗ của La Kỳ Kỳ, trong gian phòng đó trừ La Kỳ Kỳ còn người cậu của cô bé đang ngủ trên ghế.

- Lâm tiên sinh, bên ngoài xảy ra chuyện, xin giữ bình tĩnh, chúng ta sẽ bảo hộ hai người an toàn.

Một người vê sĩ lay tỉnh cậu của La Kỳ Kỳ rồi mở miệng nói. Vị họ Lâm này còn chưa kịp mở miệng hỏi chuyện gì, chợt nghe của phòng có nhiều tiếng bùm bùm, bên ngoài dây điện bỗng nhiên cháy nổ sạch, nhất thời điện giúp đỡ lửa, làm ngọn lửa mạnh mẽ bùng cháy to hơn, hơn nửa hành lang đều bị ngọn lửa bao vây. Cùng lúc đó, trên một mái nhà cách bệnh viện rất xa, còn có tại nơi cách bệnh viện mấy ngã tư, ở dưới hiên nhà, hai thanh niên đều nghĩ đến Phong Thần bảng trong tay mỉn cười, đồng thời nhìn ở tầng cao nhất bệnh viện chỗ ngọn lửa cháy qua cửa sổ thế nhưng có thể dùng mắt thường chứng kiến, trong lòng hai người nhất thời đều nhảy dựng lên.

- Đến đây! Kẻ bí ẩn phía sau kia.

- Bố cục của ta bị lợi dụng sao? Như vậy kế tiếp...

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện