Sở Hạo cảm thấy mặt mình chạm vào thứ gì đó lạnh như băng, thoáng cái liền tỉnh lại. Khi mở mắt ra, hắn phát hiện mình đang nằm dưới đất, mà chung quanh ngoại trừ Trương Hằng, Ares, Tom còn xuất hiện 16 người khác!!
Vì là đội trưởng nên Sở Hạo biết được một số thông tin từ chỗ chủ thần, chẳng hạn như độ khó của phim căn cứ vào số người tham gia cùng năng lực đã cường hóa của các thành viên, các nhiệm vụ hiểm hóc lần lượt xuất hiện khiến một bộ phim vốn đơn giản lại trở nên vô cùng khủng khiếp. Số thành viên tối đa của một tiểu đội luân hồi là hai mươi người. Nếu như cả hai mươi người ấy cùng xuất hiện trong một bộ phim thì độ khó của nó sẽ bay vọt lên mức cao nhất.
(Không thể nào! Ta đã tính toán kỹ rồi mà, bộ phim Pulse không thể có độ khó hai mươi người được. Chẳng lẽ bởi vì đoàn chiến gây ảnh hưởng sao? Hoặc là do ‘thế giới dị biến’?)
Sở Hạo cẩn thận nghĩ lại những tin tức chủ thần cung cấp… Lúc đó tựa hồ chủ thần thông báo rất vội vàng. Tất nhiên không phải do ngữ khí lo lắng gì cả, nó vẫn băng lãnh máy móc như mọi khi, chỉ là Sở Hạo cảm thấy thế thôi. Mà đáng nhẽ ra thì với quyền hạn đội trưởng, lúc kiểm tra tên bộ phim tiếp theo hắn phải biết được ngay là có đoàn chiến hay không mới đúng, chứ làm gì có chuyện giữa đường thay đổi tin tức thế này.
Chuyện khác thường chắc chắn có ‘quỷ’, thế giới dị biến là chỉ chuyện gì? Chẳng lẽ là bị u linh động tay làm phim thay đổi? Trong lúc nhất thời, Sở Hạo suy nghĩ đến ngẩn cả người, khổ nỗi chẳng có tin tức nào nên có muốn phân tích cũng đành bó tay. Mãi tới khi Trương Hằng, Ares, Tom có dấu hiệu thức tỉnh, hắn mới lấy lại tinh thần, đồng thời ánh mắt phức tạp quét nhìn về 16 gã tân nhân. Không biết sau lần này, trong đám bọn họ còn bao nhiêu người sống sót, có khi chẳng được mống nào.
Một lát sau, Ares và Trương Hằng đều đứng lên chỉ mình Tom là vẫn ngồi thừ trên mặt đất, xem ra tên này vẫn còn hơi mơ hồ, song được vậy cũng tốt lắm rồi. Bởi trong đám tân nhân đến hiện giờ vẫn chưa có ai là sắp tỉnh, xem ra tố chất của Tom khá hơn người thường nhiều.
Thấy vậy, Sở Hạo mới có tinh lực đi quan sát xung quanh. Nơi đây là một tầng lầu thương mại bị bỏ hoang chưa lâu, xa xa vẫn còn ánh đèn chớp lóe cùng một số màn hình máy tính nhấp nháy. Hắn lập tức đoán được đại khái thời điểm của phim lúc này.
U linh đã được khởi động một thời gian, người dân trong thành phố hoặc đã biến thành quỷ quái hoặc tìm cách di chuyển ra ngoại ô. Thời điểm này tương đối nguy hiểm vì là lúc đám u linh đang hoạt động mạnh nhất. Xét từ vị trí thì bọn họ đang đứng trong một tòa nhà khá cao, tiếc là không phải sân thượng, nếu không đã dùng phi xa bay khỏi thành phố. Song có thể kết luận là hiện tại tạm thời an toàn.
Sở Hạo nghĩ vậy liền đi tới sát biên giới của vòng phòng hộ, chỗ đó vừa vặn ngay cạnh cửa sổ thủy tinh, thuận lợi cho việc nhìn ra bên ngoài. Khắp nơi trong thành phố là các mảnh sương mù đen đặc phiêu lãng, hỏa hoạn, ô tô cháy, tai nạn nhiều không kể hết. Tầng mà đám Sở Hạo đang ở ít nhất cũng phải tầm ba mươi, muốn từ đây chạy xuống mặt đất không có 10’ không được… Trong khoảng thời gian đó, trời mới biết có bao nhiêu u linh đang đợi làm thịt cả bọn.
May mà đổi phi xa làm phương tiện giao thông, nếu không lần này chỉ sợ nguy hiểm trùng trùng.
Vừa nghĩ đến đây, những tân nhân vốn đang nằm trên mặt đất đều lần lượt tỉnh lại. Sở Hạo liền đi tới giữa mọi người, đợi cả đám đứng lên hắn mới bắt đầu giải thích các tình huống, thông tin về chủ thần, tiểu đội luân hồi, kỹ càng nhưng cũng rất nhanh, căn bản không có khe hở cho người ta xen vào thắc mắc, lời nói liên miên bất tuyệt bắn ra tựa hồ đang rất gấp gáp.
Ngay cả Ares, Trương Hằng, Tom đều cảm thấy không đúng, Ares dẫn đầu hỏi trước: “Sao vậy Sở Hạo, có chỗ nào không đúng à? Cậu có vẻ đang rất lo lắng, chẳng phải mọi người đều đang an toàn sao?”
Sở Hạo bỏ qua đám tân nhân, quay về phía ba người nói: “Phim kinh dị lần này có biến, trước khi tiến vào mấy giây, chủ thần đột nhiên thông báo cho tôi như vậy, hơn nữa còn xuất hiện đoàn chiến, đối thủ của chúng ta là Nam Mĩ châu đội và Đại Tây châu đội. Bộ phim kinh dị lần này rất có thể…”
Vừa nói, Sở Hạo nhìn xuống chiếc đồng hồ đeo tay kiểm tra tin tức nhiệm vụ ghi trên đó.
“Tiêu diệt người xâm nhập! Giết một thành viên bình thường được thưởng 1000, đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất thưởng 3000 một chi tiết C, mở cơ nhân tỏa tầng hai thưởng 5000 một chi tiết B, mở cơ nhân tỏa tầng ba thưởng 10k một chi tiết A, cơ nhân tỏa từ tầng thứ tư trở đi thưởng 50k một chi tiết S.”
“… Tiêu diệt Thánh nhân được một quyền hạn cấp E…”
“Lần đoàn chiến này, đội viên tử vong hoặc giết chết thành viên đội khác, những người còn lại đều không bị trừ hay cộng điểm.”
Không riêng gì Sở Hạo… Ares, Trương Hằng, Tom và cả 16 người kia đều cúi xuống nhìn đồng hồ. Đám tân nhân tất nhiên không ý kiến gì nhưng ba thâm niên giả đều kỳ quái nhíu mày, sặc mặt Sở Hạo càng thêm kém.
Điều này khác hẳn với những gì hắn suy đoán, Sở Hạo vốn tưởng chủ thần điều chỉnh độ khó lên mức cực hạn hai mươi người thì sẽ bày ra một số yêu cầu cổ quái, đồng thời nhét thêm hai tiểu đội khác vào đánh nhau với họ. Thế nhưng thực tế lại không phải vậy… Người xâm nhập là cái gì?
Những dòng chữ trên chiếc đồng hồ này còn lộ ra rất nhiều tin tức khủng bố. Đầu tiên, chủ thần không yêu cầu các tiểu đội luân hồi đấu với nhau mà ngược lại, hợp tác đối kháng với người xâm nhập. Còn về phần u linh quỷ quái cùng các tình tiết liên quan đến phim đều không được nhắc tới. Tất cả chỉ xoay xung quanh việc tiêu diệt người xâm nhập, cùng điểm thưởng đạt được.
Tiếp theo là suy đoán về các tầng cơ nhân tỏa rốt cục được chứng thực. Ngoại trừ việc đề cao tốc độ phản ứng cùng bản năng chiến đấu ra, trên nó còn các tầng hai ba bốn, mà số điểm thưởng tương ứng với mỗi cấp đều chênh nhau ít nhất hai lần. Đặc biệt là con số năm vạn cùng một chi tiết S dành cho việc tiêu diệt cơ nhân tỏa tứ cấp thật khiến người ta tim đập chân run… rất khó tin!
Về phần dòng tin tức cuối cùng lại dễ khiến người ta xem nhẹ nhưng thực ra vô cùng quan trọng. Quyền hạn cấp E, ngay cả đội trưởng cũng không biết đến thứ này, xem ra nó là mặt hàng cao cấp hơn. Đã có E vậy thì hiển nhiên cũng tồn tại D, C, B, A, thậm chí S. Hai chữ quyền hạn đại diện cho rất nhiều chuyện, giá trị cũng đắt đỏ hơn điểm số với chi tiết phụ tuyến nhiều.
Tất cả tin tức cùng vấn đề lại quay về điểm xuất phát… Người xâm nhập, ai là kẻ xâm nhập? Chúng là thứ gì mà có thể khiến chủ thần gần như vạn năng lại sợ hãi như thế?
16 tân nhân rốt cục tỉnh táo, cả bọn huyên náo ầm ĩ, thậm chí một số người còn bắt đầu nổi lên tranh chấp. Một gã tráng hán cao lớn trong đó, thậm chí so với J còn khủng hơn, hắc hắc cười khinh thường: “Đây là phim sao? Hay là chương trình ‘tình huống bất ngờ’ gì gì đó? Ông nói cho các ngươi biết, ông là vận động viên quyền anh của tuyển Đức đấy. Lại còn nhiệm vụ ghi trên đồng hồ nữa chứ, hắc hắc. Ông cao 2m08, thể trọng 170kg, lực quyền đạt đến 420 kg, đấm một phát là Thánh Nhân bẹp hết. Người phụ trách đâu nhanh lên đây, bằng không để ông nóng lên sẽ làm thương vài người, thậm chí chết luôn thì các ngươi không gánh nổi đâu.”
Sở Hạo, Ares, Trương Hằng, Tom đều im lặng nhìn tên ngu ngốc này, đã thế hắn còn dương dương đắc chí vồng cơ bắp ở cánh tay lên, ra vẻ ta đây cường tráng.
Đang lúc Sở Hạo định nói gì đó thì khóe mắt hắn đột nhiên bắt được hình ảnh ở một góc phố không xa. Một đạo bạch quang chợt loé, ngay sau đó từ bên trong xuất hiện mười thân ảnh vận hắc y, gã cầm đầu là một thanh niên thoạt nhìn khá anh tuấn nhã nhặn, thế nhưng cặp cánh dơi trên lưng lại khiến người ta cảm thấy tà dị.
“Tổ chức X!”
Sở Hạo nhào tới sát vòng phòng hồ, ghé mắt nhìn xuống bên dưới. Trang phục cùng tổ hợp đó đều khiến hắn liên tưởng đến lực lượng trực thuộc tổ chức X!
So với tổ chức C còn thần bí hơn, không ai biết căn cứ của nó nằm ở đâu, các bộ phận cấu thành như thế nào, người lãnh đạo là ai, chỉ biết rằng… tổ chức X vô cùng khủng bố. ‘Kẻ phản nghịch’ trong một lần thu giữ đạo cụ ‘kỳ bí’ đã ngẫu nhiên chạm trán với đám người này. Ngoại trừ những hiểu biết sơ lược lúc đầu ra, bọn họ chỉ thu được miêu tả về một thanh niên cùng với cặp cánh dơi sau lưng. Trong lần đó, tất cả thành viên của ‘kẻ phản nghịch’ tại hiện trường đều bị tiêu diệt, phải biết rằng những người ấy bao gồm ba thành viên ‘hiện trường’ tinh nhuệ, một đội cảnh vệ trực thuộc O6, hai thành viên cao cấp gần sát với tam đại sáng lập… Mà kẻ địch chỉ vẻn vẹn bốn người!
Cùng lúc đó, trong số những người vừa xuất hiện, gã thanh niên cầm đầu đột nhiêu nhíu mày nhìn về phía tòa cao ốc, chẳng qua hắn không phát hiện ra điều gì khác thường. Thiếu nữ luôn nhắm mắt đứng bên cạnh hỏi: “Sao vậy 9527, phát hiện ra gì à?”
Gã thanh niên được gọi là 9527 xoay đầu lại, trên mặt hắn ẩn hiển vết sẹo dài kéo thẳng từ lông mi trái xuống má phải, sau vai ấn nhập dòng chữ 9527.
Gã lắc đầu nói: “Không, không phát hiện gì cả, tinh thần tảo miêu của ngươi cũng cho thấy như vậy, hẳn là cảm giác của ta nhầm.”
Thiếu nữ luôn nhắm mắt gật đầu: “Đây là lần đâu tiên ngươi làm nhiệm vụ sau khi được chế tạo ra, khẩn trương một chút cũng là bình thường… Bắt đầu thôi, chúng ta không thể để thua kém hai tiểu đội kia được!”
“Trước hết, giết toàn bộ thành viên của tiểu đội luân hồi!”
Vì là đội trưởng nên Sở Hạo biết được một số thông tin từ chỗ chủ thần, chẳng hạn như độ khó của phim căn cứ vào số người tham gia cùng năng lực đã cường hóa của các thành viên, các nhiệm vụ hiểm hóc lần lượt xuất hiện khiến một bộ phim vốn đơn giản lại trở nên vô cùng khủng khiếp. Số thành viên tối đa của một tiểu đội luân hồi là hai mươi người. Nếu như cả hai mươi người ấy cùng xuất hiện trong một bộ phim thì độ khó của nó sẽ bay vọt lên mức cao nhất.
(Không thể nào! Ta đã tính toán kỹ rồi mà, bộ phim Pulse không thể có độ khó hai mươi người được. Chẳng lẽ bởi vì đoàn chiến gây ảnh hưởng sao? Hoặc là do ‘thế giới dị biến’?)
Sở Hạo cẩn thận nghĩ lại những tin tức chủ thần cung cấp… Lúc đó tựa hồ chủ thần thông báo rất vội vàng. Tất nhiên không phải do ngữ khí lo lắng gì cả, nó vẫn băng lãnh máy móc như mọi khi, chỉ là Sở Hạo cảm thấy thế thôi. Mà đáng nhẽ ra thì với quyền hạn đội trưởng, lúc kiểm tra tên bộ phim tiếp theo hắn phải biết được ngay là có đoàn chiến hay không mới đúng, chứ làm gì có chuyện giữa đường thay đổi tin tức thế này.
Chuyện khác thường chắc chắn có ‘quỷ’, thế giới dị biến là chỉ chuyện gì? Chẳng lẽ là bị u linh động tay làm phim thay đổi? Trong lúc nhất thời, Sở Hạo suy nghĩ đến ngẩn cả người, khổ nỗi chẳng có tin tức nào nên có muốn phân tích cũng đành bó tay. Mãi tới khi Trương Hằng, Ares, Tom có dấu hiệu thức tỉnh, hắn mới lấy lại tinh thần, đồng thời ánh mắt phức tạp quét nhìn về 16 gã tân nhân. Không biết sau lần này, trong đám bọn họ còn bao nhiêu người sống sót, có khi chẳng được mống nào.
Một lát sau, Ares và Trương Hằng đều đứng lên chỉ mình Tom là vẫn ngồi thừ trên mặt đất, xem ra tên này vẫn còn hơi mơ hồ, song được vậy cũng tốt lắm rồi. Bởi trong đám tân nhân đến hiện giờ vẫn chưa có ai là sắp tỉnh, xem ra tố chất của Tom khá hơn người thường nhiều.
Thấy vậy, Sở Hạo mới có tinh lực đi quan sát xung quanh. Nơi đây là một tầng lầu thương mại bị bỏ hoang chưa lâu, xa xa vẫn còn ánh đèn chớp lóe cùng một số màn hình máy tính nhấp nháy. Hắn lập tức đoán được đại khái thời điểm của phim lúc này.
U linh đã được khởi động một thời gian, người dân trong thành phố hoặc đã biến thành quỷ quái hoặc tìm cách di chuyển ra ngoại ô. Thời điểm này tương đối nguy hiểm vì là lúc đám u linh đang hoạt động mạnh nhất. Xét từ vị trí thì bọn họ đang đứng trong một tòa nhà khá cao, tiếc là không phải sân thượng, nếu không đã dùng phi xa bay khỏi thành phố. Song có thể kết luận là hiện tại tạm thời an toàn.
Sở Hạo nghĩ vậy liền đi tới sát biên giới của vòng phòng hộ, chỗ đó vừa vặn ngay cạnh cửa sổ thủy tinh, thuận lợi cho việc nhìn ra bên ngoài. Khắp nơi trong thành phố là các mảnh sương mù đen đặc phiêu lãng, hỏa hoạn, ô tô cháy, tai nạn nhiều không kể hết. Tầng mà đám Sở Hạo đang ở ít nhất cũng phải tầm ba mươi, muốn từ đây chạy xuống mặt đất không có 10’ không được… Trong khoảng thời gian đó, trời mới biết có bao nhiêu u linh đang đợi làm thịt cả bọn.
May mà đổi phi xa làm phương tiện giao thông, nếu không lần này chỉ sợ nguy hiểm trùng trùng.
Vừa nghĩ đến đây, những tân nhân vốn đang nằm trên mặt đất đều lần lượt tỉnh lại. Sở Hạo liền đi tới giữa mọi người, đợi cả đám đứng lên hắn mới bắt đầu giải thích các tình huống, thông tin về chủ thần, tiểu đội luân hồi, kỹ càng nhưng cũng rất nhanh, căn bản không có khe hở cho người ta xen vào thắc mắc, lời nói liên miên bất tuyệt bắn ra tựa hồ đang rất gấp gáp.
Ngay cả Ares, Trương Hằng, Tom đều cảm thấy không đúng, Ares dẫn đầu hỏi trước: “Sao vậy Sở Hạo, có chỗ nào không đúng à? Cậu có vẻ đang rất lo lắng, chẳng phải mọi người đều đang an toàn sao?”
Sở Hạo bỏ qua đám tân nhân, quay về phía ba người nói: “Phim kinh dị lần này có biến, trước khi tiến vào mấy giây, chủ thần đột nhiên thông báo cho tôi như vậy, hơn nữa còn xuất hiện đoàn chiến, đối thủ của chúng ta là Nam Mĩ châu đội và Đại Tây châu đội. Bộ phim kinh dị lần này rất có thể…”
Vừa nói, Sở Hạo nhìn xuống chiếc đồng hồ đeo tay kiểm tra tin tức nhiệm vụ ghi trên đó.
“Tiêu diệt người xâm nhập! Giết một thành viên bình thường được thưởng 1000, đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất thưởng 3000 một chi tiết C, mở cơ nhân tỏa tầng hai thưởng 5000 một chi tiết B, mở cơ nhân tỏa tầng ba thưởng 10k một chi tiết A, cơ nhân tỏa từ tầng thứ tư trở đi thưởng 50k một chi tiết S.”
“… Tiêu diệt Thánh nhân được một quyền hạn cấp E…”
“Lần đoàn chiến này, đội viên tử vong hoặc giết chết thành viên đội khác, những người còn lại đều không bị trừ hay cộng điểm.”
Không riêng gì Sở Hạo… Ares, Trương Hằng, Tom và cả 16 người kia đều cúi xuống nhìn đồng hồ. Đám tân nhân tất nhiên không ý kiến gì nhưng ba thâm niên giả đều kỳ quái nhíu mày, sặc mặt Sở Hạo càng thêm kém.
Điều này khác hẳn với những gì hắn suy đoán, Sở Hạo vốn tưởng chủ thần điều chỉnh độ khó lên mức cực hạn hai mươi người thì sẽ bày ra một số yêu cầu cổ quái, đồng thời nhét thêm hai tiểu đội khác vào đánh nhau với họ. Thế nhưng thực tế lại không phải vậy… Người xâm nhập là cái gì?
Những dòng chữ trên chiếc đồng hồ này còn lộ ra rất nhiều tin tức khủng bố. Đầu tiên, chủ thần không yêu cầu các tiểu đội luân hồi đấu với nhau mà ngược lại, hợp tác đối kháng với người xâm nhập. Còn về phần u linh quỷ quái cùng các tình tiết liên quan đến phim đều không được nhắc tới. Tất cả chỉ xoay xung quanh việc tiêu diệt người xâm nhập, cùng điểm thưởng đạt được.
Tiếp theo là suy đoán về các tầng cơ nhân tỏa rốt cục được chứng thực. Ngoại trừ việc đề cao tốc độ phản ứng cùng bản năng chiến đấu ra, trên nó còn các tầng hai ba bốn, mà số điểm thưởng tương ứng với mỗi cấp đều chênh nhau ít nhất hai lần. Đặc biệt là con số năm vạn cùng một chi tiết S dành cho việc tiêu diệt cơ nhân tỏa tứ cấp thật khiến người ta tim đập chân run… rất khó tin!
Về phần dòng tin tức cuối cùng lại dễ khiến người ta xem nhẹ nhưng thực ra vô cùng quan trọng. Quyền hạn cấp E, ngay cả đội trưởng cũng không biết đến thứ này, xem ra nó là mặt hàng cao cấp hơn. Đã có E vậy thì hiển nhiên cũng tồn tại D, C, B, A, thậm chí S. Hai chữ quyền hạn đại diện cho rất nhiều chuyện, giá trị cũng đắt đỏ hơn điểm số với chi tiết phụ tuyến nhiều.
Tất cả tin tức cùng vấn đề lại quay về điểm xuất phát… Người xâm nhập, ai là kẻ xâm nhập? Chúng là thứ gì mà có thể khiến chủ thần gần như vạn năng lại sợ hãi như thế?
16 tân nhân rốt cục tỉnh táo, cả bọn huyên náo ầm ĩ, thậm chí một số người còn bắt đầu nổi lên tranh chấp. Một gã tráng hán cao lớn trong đó, thậm chí so với J còn khủng hơn, hắc hắc cười khinh thường: “Đây là phim sao? Hay là chương trình ‘tình huống bất ngờ’ gì gì đó? Ông nói cho các ngươi biết, ông là vận động viên quyền anh của tuyển Đức đấy. Lại còn nhiệm vụ ghi trên đồng hồ nữa chứ, hắc hắc. Ông cao 2m08, thể trọng 170kg, lực quyền đạt đến 420 kg, đấm một phát là Thánh Nhân bẹp hết. Người phụ trách đâu nhanh lên đây, bằng không để ông nóng lên sẽ làm thương vài người, thậm chí chết luôn thì các ngươi không gánh nổi đâu.”
Sở Hạo, Ares, Trương Hằng, Tom đều im lặng nhìn tên ngu ngốc này, đã thế hắn còn dương dương đắc chí vồng cơ bắp ở cánh tay lên, ra vẻ ta đây cường tráng.
Đang lúc Sở Hạo định nói gì đó thì khóe mắt hắn đột nhiên bắt được hình ảnh ở một góc phố không xa. Một đạo bạch quang chợt loé, ngay sau đó từ bên trong xuất hiện mười thân ảnh vận hắc y, gã cầm đầu là một thanh niên thoạt nhìn khá anh tuấn nhã nhặn, thế nhưng cặp cánh dơi trên lưng lại khiến người ta cảm thấy tà dị.
“Tổ chức X!”
Sở Hạo nhào tới sát vòng phòng hồ, ghé mắt nhìn xuống bên dưới. Trang phục cùng tổ hợp đó đều khiến hắn liên tưởng đến lực lượng trực thuộc tổ chức X!
So với tổ chức C còn thần bí hơn, không ai biết căn cứ của nó nằm ở đâu, các bộ phận cấu thành như thế nào, người lãnh đạo là ai, chỉ biết rằng… tổ chức X vô cùng khủng bố. ‘Kẻ phản nghịch’ trong một lần thu giữ đạo cụ ‘kỳ bí’ đã ngẫu nhiên chạm trán với đám người này. Ngoại trừ những hiểu biết sơ lược lúc đầu ra, bọn họ chỉ thu được miêu tả về một thanh niên cùng với cặp cánh dơi sau lưng. Trong lần đó, tất cả thành viên của ‘kẻ phản nghịch’ tại hiện trường đều bị tiêu diệt, phải biết rằng những người ấy bao gồm ba thành viên ‘hiện trường’ tinh nhuệ, một đội cảnh vệ trực thuộc O6, hai thành viên cao cấp gần sát với tam đại sáng lập… Mà kẻ địch chỉ vẻn vẹn bốn người!
Cùng lúc đó, trong số những người vừa xuất hiện, gã thanh niên cầm đầu đột nhiêu nhíu mày nhìn về phía tòa cao ốc, chẳng qua hắn không phát hiện ra điều gì khác thường. Thiếu nữ luôn nhắm mắt đứng bên cạnh hỏi: “Sao vậy 9527, phát hiện ra gì à?”
Gã thanh niên được gọi là 9527 xoay đầu lại, trên mặt hắn ẩn hiển vết sẹo dài kéo thẳng từ lông mi trái xuống má phải, sau vai ấn nhập dòng chữ 9527.
Gã lắc đầu nói: “Không, không phát hiện gì cả, tinh thần tảo miêu của ngươi cũng cho thấy như vậy, hẳn là cảm giác của ta nhầm.”
Thiếu nữ luôn nhắm mắt gật đầu: “Đây là lần đâu tiên ngươi làm nhiệm vụ sau khi được chế tạo ra, khẩn trương một chút cũng là bình thường… Bắt đầu thôi, chúng ta không thể để thua kém hai tiểu đội kia được!”
“Trước hết, giết toàn bộ thành viên của tiểu đội luân hồi!”
Danh sách chương