Điểm quay tiếp theo nằm tại quê nhà của Tiểu Tuyết trong kịch bản. Cô ta trở về là để cải táng phần mộ tổ tiên. Với tính cách "theo đuổi sự chân thực đến cùng" của đạo diễn, khả năng cao đám người chơi sẽ bị bắt đi đào mộ thật. Mới chỉ quay cảnh hỏa táng mà đã gọi về một linh hồn, nếu quay hết cả bộ phim, e là số ma được mời về có thể đủ đội hình ra sân đá giải vô địch quốc gia.
Đến nước này, không ít người bắt đầu nghi ngờ: liệu đạo diễn này có phải là hiện thân của hệ thống không? Cứ mỗi phân đoạn lại bày ra đủ kiểu c.h.ế.t chóc tinh vi, rõ ràng là không định chừa đường sống cho bất cứ ai.
Tuy nói là chuẩn bị hành lý, nhưng mấy người chơi chẳng có bao nhiêu đồ đạc, đa số chỉ quay về phòng nghỉ ngơi chốc lát. Trên đường lên tầng, Lê Tri vô tình bắt gặp nhóm người của Thiên Vấn cũng đang kéo nhau vào một phòng. Thạch Tử Lương chỉ còn một mắt nhìn cô, ánh mắt tràn ngập sự oán độc và bất cam. Đã khó đối phó với hai anh em nhà họ Lê, giờ lại xuất hiện thêm một NPC mạnh mẽ đứng về phe họ, muốn ra tay cũng phải dè chừng hơn.
Mộng Vân Thường

Vừa khép cửa phòng, Trần Giao Vân đã lên tiếng, giọng chắc nịch: "Lê Tri chắc chắn đã liên thủ với người của Khổng Tước. Không thì làm sao có chuyện ba nhóm chúng ta lại rơi vào cùng một phó bản?"
Giải Chấn đang cầm con d.a.o ngắn, lạnh lùng l.i.ế.m môi: "Nếu vậy thì g.i.ế.c hết một lượt cho sạch sẽ."
Chung Vận đứng dựa vào tường, khẽ nhún vai đầy vẻ bất cần: "Anh em nhà họ Lê cộng thêm ba người của Khổng Tước, bên ta rõ ràng không có lợi thế về quân số."
"Khổng Tước chỉ mới lộ mặt ba người. Bọn ta cần tìm ra kẻ thứ tư, chắc chắn họ không ngu mà để phí mất một suất tổ đội."
Thẻ tổ đội vốn có thể liên kết ba người chơi, thêm ông chủ là bốn. Mà giờ chỉ có ba kẻ quen mặt xuất hiện, tức là vẫn còn một người chưa lộ diện. Càng không lộ diện, càng đáng sợ.
Thạch Tử Lương nghiến răng: "Lê Tri đúng là khó đối phó, nhưng Khổng Tước thì không có gì đáng sợ. Phải dọn sạch bọn họ trước, từng đứa một."
Trong căn phòng phía bên kia tầng hai, không khí cũng đang căng như dây đàn. Vừa vào cửa, Lục Thải Vi đã cảnh giác nói: "Đám người Thiên Vấn tụ tập rồi, chắc chắn đang tính chuyện làm càn."
Không ai hiểu rõ địch hơn những kẻ đã đánh nhau sống c.h.ế.t nhiều lần. Giữa Khổng Tước và Thiên Vấn là mối thù m.á.u lửa không đội trời chung, chỉ cần nghe tiếng chân vọng qua cũng đủ đoán được đối phương đang rục rịch tính kế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lê Phong hừ lạnh một tiếng, mắt lộ sát khí: "Cứ để chúng thử xem."
Anh vào phó bản lần này không đơn thuần là để chơi—anh vào là để bảo vệ em gái mình. Nếu những kẻ kia dám động đến một sợi tóc của Lê Tri, anh sẽ khiến chúng không bao giờ có cơ hội bước ra khỏi phó bản.
Lý Kiến Hề nhận ra giọng điệu khác thường trong lời Lê Phong, liền quay sang hỏi nhỏ Lê Tri: "Đã có chuyện gì xảy ra sao?"
Lê Tri không giấu giếm, kể lại mọi chuyện một cách ngắn gọn, sau đó dặn dò anh: "Anh đừng can dự vào mối ân oán giữa người chơi với nhau. Em và anh hai có thể tự giải quyết."
Dù anh là NPC, nhưng hệ thống không hề buông lỏng kiểm soát. Nếu anh can thiệp vào chuyện giữa các người chơi một cách trực tiếp, hệ thống sẽ ra tay trừng phạt. NPC như anh, bản chất chỉ là những tập hợp dữ liệu biết đi biết nói, bất cứ lúc nào cũng có thể bị hệ thống "ghi đè" và xóa bỏ. Trước khi tiêu diệt được hệ thống, việc quan trọng nhất là tìm cách đưa anh ra khỏi phó bản.
Lý Kiến Hề không nói gì, ánh mắt hơi tối lại, nhưng trước mặt cô, anh chỉ nhẹ nhàng gật đầu: "Được."
Trong hai phó bản trước, cô từng nhiều lần muốn kể cho anh nghe về những ký ức bị phong ấn, nhưng đều bị cắt ngang. Bây giờ, cơ hội cuối cùng đã đến. Lê Tri ra hiệu cho Lê Phong đưa Lục Thải Vi ra ngoài, sau đó nói nhỏ với Lý Kiến Hề: "Mở thiết bị che chắn."
Ngay khi thiết bị được kích hoạt, mọi hình ảnh, âm thanh liên kết với hệ thống lập tức bị cắt đứt. Không còn camera, không còn dữ liệu truyền về, không ai có thể nghe lén cuộc trò chuyện của họ.
Lê Tri chậm rãi nói, từng chữ vang lên như kéo cả không khí chìm xuống: "Em đã nhìn thấy một phần ký ức bị phong ấn của anh."
Lý Kiến Hề nhíu mày, như không tin vào tai mình: "Ký ức của anh?"
Anh là NPC, là một nhân vật được sinh ra bởi hệ thống. Làm sao có thể có ký ức? Anh chẳng qua chỉ là một chuỗi mã lệnh biết hành động theo kịch bản.
Nhưng Lê Tri nhìn thẳng vào mắt anh, đôi mắt cô không hề d.a.o động, giọng nói kiên định: "A Hề… anh từng là một người chơi."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện