Trong lúc dùng bữa, các người chơi cuối cùng cũng đã hiểu rõ hơn về thân phận thật sự của những người xung quanh.
Ngoài sáu người chơi đóng vai diễn viên trong đoàn phim, còn có thêm trợ lý riêng của nữ chính Ninh Tuyết, diễn viên đóng thế cho cô ta, trợ lý trường quay, trợ lý quay phim, và hai người nữa đảm nhận đủ thứ việc vặt vãnh, từ đóng giả xác c.h.ế.t đến phát cơm hộp. Đoàn phim này đúng là rách nát, tạm bợ đến mức khó tin, vậy mà vẫn đủ nhân sự để vận hành được như một ê-kíp thực thụ.
Lê Phong và người đàn ông cao lớn đứng cạnh anh ta đều là vệ sĩ được thuê bởi đoàn phim. Theo lời kể của NPC, vị đạo diễn của đoàn có sở thích kỳ quặc là chọn những địa điểm hoang vu, hẻo lánh để quay cho “có chất điện ảnh”, thế nên lần trước cả đoàn đã từng bị cướp tấn công khi đang di chuyển trên đường. Từ đó, việc thuê vệ sĩ đi cùng trở thành một điều bắt buộc.
Khi nhìn thấy em gái, vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm túc lạnh lùng của Lê Phong mới có chút giãn ra. Anh bước lại gần, đưa cho cô một hộp cơm, hạ giọng hỏi:
"Không có chuyện gì xảy ra chứ?"
Lê Tri lắc đầu rồi nhân lúc ăn cơm, khẽ kể lại những thông tin mà cô đã thu thập được trong suốt khoảng thời gian vừa qua.
Lê Phong và Kinh Đạt đi cùng đều là vệ sĩ của đoàn phim. Khi đang cúi đầu ăn, anh ta vừa nhai vừa che miệng khẽ nói:
"Trên phim trường này có năm người là thành viên của Thiên Vấn. Gồm Giải Chấn – đóng vai diễn viên, Trần Giao Vân – diễn viên đóng thế của Ninh Tuyết, Thạch Tử Lương – trợ lý quay phim, Hoàng Cảnh Đồng – trợ lý trường quay, và Chung Vận – phụ trách các công việc linh tinh. Các người hãy cẩn thận."
Nhưng đó mới chỉ là những cái tên công khai. Kinh Đạt nói thêm rằng anh ta không rõ liệu còn ai khác đang ẩn thân, giống như Lục Thải Vi, hay không.
Sau khi phó bản này kết thúc, chắc chắn chuyện Lê Tri hợp tác với Khổng Tước sẽ không thể giấu được nữa. Tuy nhiên, hiện tại cô chỉ cần cẩn thận ứng phó với những người của Thiên Vấn đang cùng tham gia phó bản này. Còn về khán giả bên ngoài thì không cần quá lo – họ có thể thấy, có thể bình luận, nhưng lại không thể truyền bất kỳ tin tức gì vào trong.
Y như dự đoán, phần bình luận của khán giả bên ngoài nhanh chóng bùng nổ:
["Ủa cái gì? Quả Vải bắt tay với Khổng Tước rồi hả?"]
["Nghe đồn Thiên Vấn đang treo thưởng cho Lê Tri mà, cô ấy liên minh với Khổng Tước cũng là điều dễ hiểu thôi."]
["Thiên Vấn gặp rắc rối lớn rồi, không đùa đâu."]
["Lý do gì khiến Thiên Vấn nhắm vào Lê Tri vậy? Chẳng lẽ vì Hầu Thiệu thua ở phó bản trước?"]
["Thiên Vấn từ trước đã nổi tiếng thù dai rồi. Đúng là hệ thống này cho người không xứng đáng cơ hội sống lại."]
["Ủng hộ Quả Vải đánh sập Thiên Vấn! Hãy cho tụi nó biết thế nào là trả giá!"]
["Thủ lĩnh của các chú còn thua dưới tay chị Tri, đừng mơ mấy con tép riu làm nên trò trống gì!"]
Lê Tri ngồi ăn cơm hộp giữa phim trường – một trải nghiệm vừa quen thuộc, vừa xa lạ.
Lục Thải Vi ngồi cạnh cô, vừa ăn vừa lẩm bẩm:
"Nhớ mấy ngày đi quay phim ghê... Chẳng ngờ vào phó bản rồi còn phải đóng vai diễn viên. Đúng là trớ trêu."
Ở một góc khác, Ninh Tuyết đang ăn riêng cùng đạo diễn dưới mái che. Dáng vẻ tiểu thư đỏng đảnh, cô ta liên tục nổi cáu với Giang Xán, nào là “súp nóng quá”, “cơm nguội quá”, miệng thì phàn nàn, tay thì chẳng động vào thứ gì. Giang Xán dù bị đối xử như người hầu nhưng vẫn giữ thái độ lễ độ, suốt từ trưa tới giờ chưa ăn được một miếng nào.
Lục Thải Vi liếc sang, nghiến răng thì thầm:
"Vào đến phó bản rồi mà còn gặp cái loại diễn viên kiêu ngạo thế này… thật muốn đ.ấ.m cho cô ta tỉnh lại!"
Rồi cô gọi to:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Giang Xán, qua đây ăn cơm đi!"
Giang Xán vừa làm nóng lại thức ăn cho Ninh Tuyết, vừa ngoảnh lại cười dịu dàng:
"Chờ chút nữa tôi ăn sau."
Một người chơi khác lắc đầu cảm thán:
"Giang Xán đúng là nhẫn nhịn giỏi thật, nếu là tôi thì đã không chịu nổi từ lâu rồi."
Diêm Anh Duệ chỉ khẽ bật cười.
Khi bữa ăn kết thúc, trời cũng sập tối. Trong phó bản, khung cảnh hoàng hôn chân thực gần như không tồn tại. Ánh sáng luôn mang theo sắc u ám, và rồi lập tức chuyển sang màn đêm đen kịt.
Đạo diễn gọi các diễn viên lại, nhanh chóng phổ biến cảnh quay. Ngoại trừ Ninh Tuyết là nữ chính đầu tư vốn và Lục Cao – nam chính, các vai diễn khác hầu như chẳng có bao nhiêu thoại.
Ninh Tuyết nhìn vào kịch bản, rồi gắt lên:
Mộng Vân Thường
"Sao Lục Cao có nhiều thoại thế? Không thể cắt bớt được à? Anh ta cướp hết đất diễn của tôi rồi còn gì!"
Đạo diễn vội vã giải thích:
"Nam chính thì đương nhiên phải có lời thoại nhiều hơn một chút..."
"Phim này là lấy nữ chính làm trung tâm! Tôi không quan tâm, tôi không muốn anh ta nổi bật hơn tôi!" – Ninh Tuyết bực bội, trừng mắt liếc Lục Cao đầy khó chịu.
Công tử Lục đại thiếu gia – người từ nhỏ đã sống như bậc đế vương – nghiến răng:
"………"
"Đệt, bổn thiếu gia sắp không kiềm chế nổi rồi đấy!"
Trong sáu người chơi, Lục Cao vào vai nam chính, Lục Thải Vi là cô nàng trà xanh thầm yêu anh ta, Lê Tri là bạn thân của Ninh Tuyết, Triệu Dương Châu thì là bạn trai của Lê Tri. Giải Chấn của Thiên Vấn đóng vai một người si tình theo đuổi Ninh Tuyết – kiểu nhân vật simp chính hiệu. Còn Nguyên Khánh là bạn trai cũ của Ninh Tuyết, đang cố gắng nối lại tình xưa.
Toàn bộ cốt truyện xoay quanh nhân vật Ninh Tuyết, quả thực là một bộ phim do nữ chính làm trung tâm tuyệt đối.
Lê Tri chăm chú nghe đạo diễn phân tích kịch bản. Cuối cùng, cô cũng hiểu được nội dung phần đầu bộ phim kinh dị này.
Tiểu Tuyết – nữ chính – sau khi tốt nghiệp liên tiếp gặp xui xẻo: bị bạn trai phản bội, mất việc, đầu tư thất bại, rơi vào trạng thái trầm cảm. Một ngày nọ, khi đang đi trên đường, cô gặp một ông lão tự xưng là cao nhân. Người này nói rằng sắc mặt cô rất xấu, ấn đường đen kịt, có khả năng đang bị âm khí tổ tiên đeo bám. Ông ta khuyên cô nên về quê cải táng mộ tổ, nếu không sẽ gặp họa sát thân.
Tiểu Tuyết – là người hiện đại, theo chủ nghĩa duy vật – tất nhiên không tin. Nhưng rồi cha cô đột ngột qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi. Khi tang lễ được tổ chức, cô lại gặp vị cao nhân đó trước cửa nhà tang lễ. Ông ta chỉ nhìn cô, thở dài rồi quay đi.
Tiểu Tuyết bắt đầu d.a.o động. Đúng lúc đó, nam chính – người bạn cũ – đến dự đám tang và đề nghị đưa cô về quê để cải táng phần mộ tổ tiên, giúp cô an tâm. Bạn thân cô cũng đồng ý đi cùng, dẫn theo bạn trai. Ba nhân vật khác cũng nhập hội vì những lý do riêng. Họ quyết định sẽ xuất phát vào sáng hôm sau.
Từ đó, chuỗi sự kiện kinh dị sẽ bắt đầu. Và từng người, từng người một, sẽ phải đối mặt với cái chết.
Lê Tri thở dài thầm than cho số phận mình – lại là một vai phụ mờ nhạt trong bộ phim u ám này.
"Được rồi, tới giờ rồi." – đạo diễn cầm bộ đàm, ngồi xuống ghế trước màn hình giám sát, nói ngắn gọn – "Chuẩn bị quay."
Ngoài sáu người chơi đóng vai diễn viên trong đoàn phim, còn có thêm trợ lý riêng của nữ chính Ninh Tuyết, diễn viên đóng thế cho cô ta, trợ lý trường quay, trợ lý quay phim, và hai người nữa đảm nhận đủ thứ việc vặt vãnh, từ đóng giả xác c.h.ế.t đến phát cơm hộp. Đoàn phim này đúng là rách nát, tạm bợ đến mức khó tin, vậy mà vẫn đủ nhân sự để vận hành được như một ê-kíp thực thụ.
Lê Phong và người đàn ông cao lớn đứng cạnh anh ta đều là vệ sĩ được thuê bởi đoàn phim. Theo lời kể của NPC, vị đạo diễn của đoàn có sở thích kỳ quặc là chọn những địa điểm hoang vu, hẻo lánh để quay cho “có chất điện ảnh”, thế nên lần trước cả đoàn đã từng bị cướp tấn công khi đang di chuyển trên đường. Từ đó, việc thuê vệ sĩ đi cùng trở thành một điều bắt buộc.
Khi nhìn thấy em gái, vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm túc lạnh lùng của Lê Phong mới có chút giãn ra. Anh bước lại gần, đưa cho cô một hộp cơm, hạ giọng hỏi:
"Không có chuyện gì xảy ra chứ?"
Lê Tri lắc đầu rồi nhân lúc ăn cơm, khẽ kể lại những thông tin mà cô đã thu thập được trong suốt khoảng thời gian vừa qua.
Lê Phong và Kinh Đạt đi cùng đều là vệ sĩ của đoàn phim. Khi đang cúi đầu ăn, anh ta vừa nhai vừa che miệng khẽ nói:
"Trên phim trường này có năm người là thành viên của Thiên Vấn. Gồm Giải Chấn – đóng vai diễn viên, Trần Giao Vân – diễn viên đóng thế của Ninh Tuyết, Thạch Tử Lương – trợ lý quay phim, Hoàng Cảnh Đồng – trợ lý trường quay, và Chung Vận – phụ trách các công việc linh tinh. Các người hãy cẩn thận."
Nhưng đó mới chỉ là những cái tên công khai. Kinh Đạt nói thêm rằng anh ta không rõ liệu còn ai khác đang ẩn thân, giống như Lục Thải Vi, hay không.
Sau khi phó bản này kết thúc, chắc chắn chuyện Lê Tri hợp tác với Khổng Tước sẽ không thể giấu được nữa. Tuy nhiên, hiện tại cô chỉ cần cẩn thận ứng phó với những người của Thiên Vấn đang cùng tham gia phó bản này. Còn về khán giả bên ngoài thì không cần quá lo – họ có thể thấy, có thể bình luận, nhưng lại không thể truyền bất kỳ tin tức gì vào trong.
Y như dự đoán, phần bình luận của khán giả bên ngoài nhanh chóng bùng nổ:
["Ủa cái gì? Quả Vải bắt tay với Khổng Tước rồi hả?"]
["Nghe đồn Thiên Vấn đang treo thưởng cho Lê Tri mà, cô ấy liên minh với Khổng Tước cũng là điều dễ hiểu thôi."]
["Thiên Vấn gặp rắc rối lớn rồi, không đùa đâu."]
["Lý do gì khiến Thiên Vấn nhắm vào Lê Tri vậy? Chẳng lẽ vì Hầu Thiệu thua ở phó bản trước?"]
["Thiên Vấn từ trước đã nổi tiếng thù dai rồi. Đúng là hệ thống này cho người không xứng đáng cơ hội sống lại."]
["Ủng hộ Quả Vải đánh sập Thiên Vấn! Hãy cho tụi nó biết thế nào là trả giá!"]
["Thủ lĩnh của các chú còn thua dưới tay chị Tri, đừng mơ mấy con tép riu làm nên trò trống gì!"]
Lê Tri ngồi ăn cơm hộp giữa phim trường – một trải nghiệm vừa quen thuộc, vừa xa lạ.
Lục Thải Vi ngồi cạnh cô, vừa ăn vừa lẩm bẩm:
"Nhớ mấy ngày đi quay phim ghê... Chẳng ngờ vào phó bản rồi còn phải đóng vai diễn viên. Đúng là trớ trêu."
Ở một góc khác, Ninh Tuyết đang ăn riêng cùng đạo diễn dưới mái che. Dáng vẻ tiểu thư đỏng đảnh, cô ta liên tục nổi cáu với Giang Xán, nào là “súp nóng quá”, “cơm nguội quá”, miệng thì phàn nàn, tay thì chẳng động vào thứ gì. Giang Xán dù bị đối xử như người hầu nhưng vẫn giữ thái độ lễ độ, suốt từ trưa tới giờ chưa ăn được một miếng nào.
Lục Thải Vi liếc sang, nghiến răng thì thầm:
"Vào đến phó bản rồi mà còn gặp cái loại diễn viên kiêu ngạo thế này… thật muốn đ.ấ.m cho cô ta tỉnh lại!"
Rồi cô gọi to:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Giang Xán, qua đây ăn cơm đi!"
Giang Xán vừa làm nóng lại thức ăn cho Ninh Tuyết, vừa ngoảnh lại cười dịu dàng:
"Chờ chút nữa tôi ăn sau."
Một người chơi khác lắc đầu cảm thán:
"Giang Xán đúng là nhẫn nhịn giỏi thật, nếu là tôi thì đã không chịu nổi từ lâu rồi."
Diêm Anh Duệ chỉ khẽ bật cười.
Khi bữa ăn kết thúc, trời cũng sập tối. Trong phó bản, khung cảnh hoàng hôn chân thực gần như không tồn tại. Ánh sáng luôn mang theo sắc u ám, và rồi lập tức chuyển sang màn đêm đen kịt.
Đạo diễn gọi các diễn viên lại, nhanh chóng phổ biến cảnh quay. Ngoại trừ Ninh Tuyết là nữ chính đầu tư vốn và Lục Cao – nam chính, các vai diễn khác hầu như chẳng có bao nhiêu thoại.
Ninh Tuyết nhìn vào kịch bản, rồi gắt lên:
Mộng Vân Thường
"Sao Lục Cao có nhiều thoại thế? Không thể cắt bớt được à? Anh ta cướp hết đất diễn của tôi rồi còn gì!"
Đạo diễn vội vã giải thích:
"Nam chính thì đương nhiên phải có lời thoại nhiều hơn một chút..."
"Phim này là lấy nữ chính làm trung tâm! Tôi không quan tâm, tôi không muốn anh ta nổi bật hơn tôi!" – Ninh Tuyết bực bội, trừng mắt liếc Lục Cao đầy khó chịu.
Công tử Lục đại thiếu gia – người từ nhỏ đã sống như bậc đế vương – nghiến răng:
"………"
"Đệt, bổn thiếu gia sắp không kiềm chế nổi rồi đấy!"
Trong sáu người chơi, Lục Cao vào vai nam chính, Lục Thải Vi là cô nàng trà xanh thầm yêu anh ta, Lê Tri là bạn thân của Ninh Tuyết, Triệu Dương Châu thì là bạn trai của Lê Tri. Giải Chấn của Thiên Vấn đóng vai một người si tình theo đuổi Ninh Tuyết – kiểu nhân vật simp chính hiệu. Còn Nguyên Khánh là bạn trai cũ của Ninh Tuyết, đang cố gắng nối lại tình xưa.
Toàn bộ cốt truyện xoay quanh nhân vật Ninh Tuyết, quả thực là một bộ phim do nữ chính làm trung tâm tuyệt đối.
Lê Tri chăm chú nghe đạo diễn phân tích kịch bản. Cuối cùng, cô cũng hiểu được nội dung phần đầu bộ phim kinh dị này.
Tiểu Tuyết – nữ chính – sau khi tốt nghiệp liên tiếp gặp xui xẻo: bị bạn trai phản bội, mất việc, đầu tư thất bại, rơi vào trạng thái trầm cảm. Một ngày nọ, khi đang đi trên đường, cô gặp một ông lão tự xưng là cao nhân. Người này nói rằng sắc mặt cô rất xấu, ấn đường đen kịt, có khả năng đang bị âm khí tổ tiên đeo bám. Ông ta khuyên cô nên về quê cải táng mộ tổ, nếu không sẽ gặp họa sát thân.
Tiểu Tuyết – là người hiện đại, theo chủ nghĩa duy vật – tất nhiên không tin. Nhưng rồi cha cô đột ngột qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi. Khi tang lễ được tổ chức, cô lại gặp vị cao nhân đó trước cửa nhà tang lễ. Ông ta chỉ nhìn cô, thở dài rồi quay đi.
Tiểu Tuyết bắt đầu d.a.o động. Đúng lúc đó, nam chính – người bạn cũ – đến dự đám tang và đề nghị đưa cô về quê để cải táng phần mộ tổ tiên, giúp cô an tâm. Bạn thân cô cũng đồng ý đi cùng, dẫn theo bạn trai. Ba nhân vật khác cũng nhập hội vì những lý do riêng. Họ quyết định sẽ xuất phát vào sáng hôm sau.
Từ đó, chuỗi sự kiện kinh dị sẽ bắt đầu. Và từng người, từng người một, sẽ phải đối mặt với cái chết.
Lê Tri thở dài thầm than cho số phận mình – lại là một vai phụ mờ nhạt trong bộ phim u ám này.
"Được rồi, tới giờ rồi." – đạo diễn cầm bộ đàm, ngồi xuống ghế trước màn hình giám sát, nói ngắn gọn – "Chuẩn bị quay."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương