Dương Minh Uy nằm dưới võ đài thật lâu vẫn không nhúc nhích, cũng nghe được hết mọi người đang ồ lên, kinh ngạc nhìn Bất Động Minh Vương kim quyển trên người.
Trước mặt Hoàng Tiểu Long, Bất Động Minh Vương kim quyển mà y cực kỳ tự tin không có một tí tác dụng nào.
Đến bây giờ y vẫn chưa thể chấp nhận sự thật này.
Sắc mặt Dương Minh Uy tối đen lại.
“Trận này, Hoàng Tiểu Long thắng!”
Tới khi lão sư trọng tài tuyên bố kết quả, Dương Minh Uy mới hồi tỉnh lại, phức tạp nhìn Hoàng Tiểu Long, nói:
“Ta nhận ta thua. Nhưng trong kỳ thi đấu cấp khối năm sau nhất định ta sẽ đánh bại ngươi!”
“Năm sau?? Hoàng Tiểu Long thản nhiên hỏi lại, rồi lắc đầu.
Năm sau, với tốc độ tu luyện của hắn, chắc chắn có thể tột phá thất giai, sẽ được lên lớp hai, cho nên kỳ thi năm sau Dương Minh Uy vẫn đang ở năm nhất sẽ không có cơ hội giao thủ với Hoàng Tiểu Long.
Nhưng Dương Minh Uy thấy hắn lắc đầu lại hiểu lầm ý hắn, cho rằng hắn không thèm nhận sự khiêu chiến của mình.
“Hoàng Tiểu Long, ngươi có ý gì?”
Dương Minh Uy nổi giận.
Hoàng Tiểu Long xoay người rời võ đài:
“Nếu năm sau ngươi lên lớp hai hãy nói tiếp!”
Dương Minh Uy ngẩn ra, ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Hoàng Tiểu Long.
Năm sau, lên lớp hai?
Hoàng Tiểu Long nói cái gì thế? Dương Minh Uy trợn trừng hai mắt.
Trên đài chủ tịch, Quốc vương Lục Triết nhìn Hoàng Tiểu Long, cười nói với Nguyên soái Hạo Thiên:
“Không ngờ thực lực của Hoàng Tiểu Long đã đạt tới mức này! Thực sự ngoài dự liệu của ta!”
“Cựu thần cũng khá bất ngờ!”
Nguyên soái Hạo Thiên cười đáp lại. Hắn ta cũng biết Hoàng Tiểu Long đã đột phá lục giai, nhưng hắn vừa bày ra thực lực đã khiến hắn ta cả kinh.
Vốn cho rằng cho dù Môn chủ có thắng cũng phải khổ chiến một phen, không ngờ lại thắng dễ như thế.
Hoàng Tiểu Long đánh bại Dương Minh Uy, thực ra ngay cả Phí Hầu cũng giật mình bất ngờ.
Không bao lâu sau, sáu trận tỷ thí của mười hai người khác cũng đã có kết quả.
Nhưng vòng này có bảy người, cho nên có một người không cần tỷ thí cũng có thể vào vòng trong. Nhưng người này sẽ không do rút thăm định ra, mà do phó Viện Trưởng Hùng Sở chọn ra.
Hùng Sở chọn Lục Khải.
Lục Khải là học viên được công nhận là mạnh nhất khối năm nhất. Hùng Sở quyết định chọn Lục Khải vào thẳng vòng trong, không ai dị nghị.
Vòng này, Hoàng Tiểu Long bắt trúng số sáu.
Số sáu, lớp sáu năm nhất Hồ Đông. Thực lực của Hồ Đông còn yếu hơn Dương Minh Uy môt chút, là lục giai trung kỳ đỉnh phong. Cho nên, kết quả không có gì bất ngờ, cũng giống như Dương Minh Uy, bị Hoàng Tiểu Long dễ dàng đánh rơi xuống đài.
Ở dưới đài, Lục Khải lẳng lặng nhìn Hoàng Tiểu Long tỷ thí với Hồ Đông, sắc mặt rất bình tĩnh, không biết đang nghĩ gì.
Thực ra, ngược lại với biểu hiện bên ngoài, trong lòng y đang cực kỳ khiếp sợ.
Ban đầu, y cũng giống phụ thân, cho rằng Hoàng Tiểu Long sẽ chẳng có cơ hội giao thủ với mình, thế nào cũng sẽ bị loại trong các vòng đấu trước. Nhưng thật không ngờ, ngay cả Dương Minh Uy cũng không phải đối thủ của hắn.
Trong lòng Lục Khải xao động phức tạp. Trong số hơn mười Vương tử của Vương quốc Lạc Thông, thiên phú của y là tốt nhất, được phụ thân sủng ái nhất. Nhưng trước mặt Hoàng Tiểu Long, thiên phú mà y vẫn kiêu ngạo không là cái gì.
Mà Chung Nguyên đứng sau lưng Lục Khải lần lượt nhìn Hoàng Tiểu Long lần lượt đánh bại Dương Minh Uy, Hồ Đông, sắc mặt sa sầm cực kỳ khó coi.
Một lát sau, vòng tỷ thí thứ hai kết thúc. Hoàng Tiểu Long cùng hai người khác qua, vào vòng thứ ba, cùng Lục Khải rút thăm quyết định cặp đấu.
Không biết là vô tình hay cố ý, vòng thứ ba Hoàng Tiểu Long bốc được số ba, Trần Cường, không đụng phải Lục Khải.
Nhưng thực lực của Trần Cường cũng rất mạnh, được công nhận là xếp hàng thứ hai trong khối năm nhất, ngay dưới Lục Khải, là lục giai hậu kỳ đỉnh phong. Vũ hồn của Trần Cường cũng giống Dương Minh Uy, là thập cấp nhất lưu, một loại thú tên Trường Tí Thủy Viên.
Tuy Trần Cương mạnh hơn Dương Minh Uy không ít, nhưng cuối cùng, Hoàng Tiểu Long vẫn không cần gọi Vũ hồn ra vẫn đánh bại dễ dàng.
Thấy Trần Cường cũng bị thua Hoàng Tiểu Long, tứ phía đều ồ lên.
Sau cùng, là vòng tỷ thí giữa Hoàng Tiểu Long và Lục Khải. Nói cách khác, hai người sẽ tranh nhau ngôi đệ nhất khối năm nhất năm nay.
Không ai ngờ được Hoàng Tiểu Long lại sẽ tranh đoạt ngôi đệ nhất khối năm nhất với Lục Khải. Từ mấy hôm trước khi diễn ra kỳ thi đấu, các thầy trò năm nhất, thậm chí một số người của năm hai, năm ba đã bàn luận thứ tự khối năm nhất. Tất cả mọi người đều nhận định, cũng chỉ có Trần Cường có tư cách tranh đoạt ngôi đệ nhất khối năm nhất với Lục Khải.
Nhưng bây giờ là học viên mới vào học viện năm nay Hoàng Tiểu Long.
Đứng trên đài, Hoàng Tiểu Long và Lục Khải đang giằng co.
Hai người nhìn chằm chằm đối phương, không ai nói gì.
Dưới đài, tất cả mọi người đều căng thẳng, đại điện hoàn toàn yên tĩnh.
Lý Lộ mở to hai mắt nhìn Hoàng Tiểu Long và Lục Khải trên đài, bàn tay nhỏ bé ướt đẫm mồ hôi.
“Ngươi khiến ta rất bất ngờ!”
Sau cùng, Lục Khải lên tiếng phá vỡ sự im lặng:
“Nhưng, ngươi cũng biết đó, ngươi sẽ không thể thắng được ta. Cho nên, ngươi nhận thua đi!”
Hoàng Tiểu Long bình tĩnh nói:
“Vừa rồi Dương Minh Uy cũng bảo ta chịu thua!”
Nhưng, kết quả, Dương Minh Uy thảm bại.
Lục Khải hiểu được vế sau Hoàng Tiểu Long không nói, cũng không nổi giận, chỉ cười cười:
“Nhưng ta không phải Dương Minh Uy!”
Khí thế toàn thân tản ra, mạnh gấp mấy lần hai người Dương Minh Uy và Trần Cường trước đó, bao phủ tứ phương.
“Thất giai! Quả nhiên Lục Khải Vương tử đã đột phá Thất giai!”
“Với thực lực thất giai của Lục Khải Vương tử, ngôi đầu khối năm nhất không trượt đi đâu được rồi. Đánh chết ta cũng không tin Hoàng Tiểu Long có thể thắng đượt Lục Khải Vương tử!”
“Nếu là ta, thấy thực lực thất giai của Lục Khải Vương tử đã chủ động chịu thua rồi! Hoàng Tiểu Long này lại vẫn dám đứng trên đài, quả thực không biết tự lượng sức mình. Chết vì sĩ diện. Còn cố chống đỡ!”
Dưới đài lại xôn xao bàn tán.
Nghe hết mọi lời châm chọc khiêu khích xung quanh, Hoàng Tiểu Long vẫn lãnh đạm nhìn đối phương thả ra Đấu khí. Thất giai? Nhưng hắn cũng đã dự liệu được, cho nên cũng không bất ngờ giật mình.
“Thế nào, còn muốn đánh không?”
Lục Khải nhìn Hoàng Tiểu Long.
“Ra tay đi!”
Hoàng Tiểu Long bình tĩnh chậm rãi nói.
Lục Khải ngẩn ra. Đã biết thực lực thất giai của mình rồi Hoàng Tiểu Long này vẫn dám khiêu chiến sao? Đúng là Hoàng Tiểu Long rất mạnh, nhưng y và tất cả mọi người đều nhìn ra được Đấu khí của hắn chỉ là lục giai trung kỳ đỉnh phong.
Thất giai là một bước ngoặt. Cường giả lục giai có mạnh cỡ mấy cũng không thắng được thất giai. Đây là sự thật được cả thế giới Vũ hồn công nhận.
Lẽ nào Hoàng Tiểu Long cho rằng với thực lực lục giai trung kỳ đỉnh phong của mình, hắn có thể đánh tan sự thật được cả thế giới Vũ hồn này công nhận sao?
Lục Khải chăm chú nhìn Hoàng Tiểu Long, một lát sau gật đầu nói:
“Ngươi đã không cam lòng chịu thua, ta sẽ tự mình ra tay.”
Y gọi Vũ hồn ra.
Trước mặt Hoàng Tiểu Long, Bất Động Minh Vương kim quyển mà y cực kỳ tự tin không có một tí tác dụng nào.
Đến bây giờ y vẫn chưa thể chấp nhận sự thật này.
Sắc mặt Dương Minh Uy tối đen lại.
“Trận này, Hoàng Tiểu Long thắng!”
Tới khi lão sư trọng tài tuyên bố kết quả, Dương Minh Uy mới hồi tỉnh lại, phức tạp nhìn Hoàng Tiểu Long, nói:
“Ta nhận ta thua. Nhưng trong kỳ thi đấu cấp khối năm sau nhất định ta sẽ đánh bại ngươi!”
“Năm sau?? Hoàng Tiểu Long thản nhiên hỏi lại, rồi lắc đầu.
Năm sau, với tốc độ tu luyện của hắn, chắc chắn có thể tột phá thất giai, sẽ được lên lớp hai, cho nên kỳ thi năm sau Dương Minh Uy vẫn đang ở năm nhất sẽ không có cơ hội giao thủ với Hoàng Tiểu Long.
Nhưng Dương Minh Uy thấy hắn lắc đầu lại hiểu lầm ý hắn, cho rằng hắn không thèm nhận sự khiêu chiến của mình.
“Hoàng Tiểu Long, ngươi có ý gì?”
Dương Minh Uy nổi giận.
Hoàng Tiểu Long xoay người rời võ đài:
“Nếu năm sau ngươi lên lớp hai hãy nói tiếp!”
Dương Minh Uy ngẩn ra, ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Hoàng Tiểu Long.
Năm sau, lên lớp hai?
Hoàng Tiểu Long nói cái gì thế? Dương Minh Uy trợn trừng hai mắt.
Trên đài chủ tịch, Quốc vương Lục Triết nhìn Hoàng Tiểu Long, cười nói với Nguyên soái Hạo Thiên:
“Không ngờ thực lực của Hoàng Tiểu Long đã đạt tới mức này! Thực sự ngoài dự liệu của ta!”
“Cựu thần cũng khá bất ngờ!”
Nguyên soái Hạo Thiên cười đáp lại. Hắn ta cũng biết Hoàng Tiểu Long đã đột phá lục giai, nhưng hắn vừa bày ra thực lực đã khiến hắn ta cả kinh.
Vốn cho rằng cho dù Môn chủ có thắng cũng phải khổ chiến một phen, không ngờ lại thắng dễ như thế.
Hoàng Tiểu Long đánh bại Dương Minh Uy, thực ra ngay cả Phí Hầu cũng giật mình bất ngờ.
Không bao lâu sau, sáu trận tỷ thí của mười hai người khác cũng đã có kết quả.
Nhưng vòng này có bảy người, cho nên có một người không cần tỷ thí cũng có thể vào vòng trong. Nhưng người này sẽ không do rút thăm định ra, mà do phó Viện Trưởng Hùng Sở chọn ra.
Hùng Sở chọn Lục Khải.
Lục Khải là học viên được công nhận là mạnh nhất khối năm nhất. Hùng Sở quyết định chọn Lục Khải vào thẳng vòng trong, không ai dị nghị.
Vòng này, Hoàng Tiểu Long bắt trúng số sáu.
Số sáu, lớp sáu năm nhất Hồ Đông. Thực lực của Hồ Đông còn yếu hơn Dương Minh Uy môt chút, là lục giai trung kỳ đỉnh phong. Cho nên, kết quả không có gì bất ngờ, cũng giống như Dương Minh Uy, bị Hoàng Tiểu Long dễ dàng đánh rơi xuống đài.
Ở dưới đài, Lục Khải lẳng lặng nhìn Hoàng Tiểu Long tỷ thí với Hồ Đông, sắc mặt rất bình tĩnh, không biết đang nghĩ gì.
Thực ra, ngược lại với biểu hiện bên ngoài, trong lòng y đang cực kỳ khiếp sợ.
Ban đầu, y cũng giống phụ thân, cho rằng Hoàng Tiểu Long sẽ chẳng có cơ hội giao thủ với mình, thế nào cũng sẽ bị loại trong các vòng đấu trước. Nhưng thật không ngờ, ngay cả Dương Minh Uy cũng không phải đối thủ của hắn.
Trong lòng Lục Khải xao động phức tạp. Trong số hơn mười Vương tử của Vương quốc Lạc Thông, thiên phú của y là tốt nhất, được phụ thân sủng ái nhất. Nhưng trước mặt Hoàng Tiểu Long, thiên phú mà y vẫn kiêu ngạo không là cái gì.
Mà Chung Nguyên đứng sau lưng Lục Khải lần lượt nhìn Hoàng Tiểu Long lần lượt đánh bại Dương Minh Uy, Hồ Đông, sắc mặt sa sầm cực kỳ khó coi.
Một lát sau, vòng tỷ thí thứ hai kết thúc. Hoàng Tiểu Long cùng hai người khác qua, vào vòng thứ ba, cùng Lục Khải rút thăm quyết định cặp đấu.
Không biết là vô tình hay cố ý, vòng thứ ba Hoàng Tiểu Long bốc được số ba, Trần Cường, không đụng phải Lục Khải.
Nhưng thực lực của Trần Cường cũng rất mạnh, được công nhận là xếp hàng thứ hai trong khối năm nhất, ngay dưới Lục Khải, là lục giai hậu kỳ đỉnh phong. Vũ hồn của Trần Cường cũng giống Dương Minh Uy, là thập cấp nhất lưu, một loại thú tên Trường Tí Thủy Viên.
Tuy Trần Cương mạnh hơn Dương Minh Uy không ít, nhưng cuối cùng, Hoàng Tiểu Long vẫn không cần gọi Vũ hồn ra vẫn đánh bại dễ dàng.
Thấy Trần Cường cũng bị thua Hoàng Tiểu Long, tứ phía đều ồ lên.
Sau cùng, là vòng tỷ thí giữa Hoàng Tiểu Long và Lục Khải. Nói cách khác, hai người sẽ tranh nhau ngôi đệ nhất khối năm nhất năm nay.
Không ai ngờ được Hoàng Tiểu Long lại sẽ tranh đoạt ngôi đệ nhất khối năm nhất với Lục Khải. Từ mấy hôm trước khi diễn ra kỳ thi đấu, các thầy trò năm nhất, thậm chí một số người của năm hai, năm ba đã bàn luận thứ tự khối năm nhất. Tất cả mọi người đều nhận định, cũng chỉ có Trần Cường có tư cách tranh đoạt ngôi đệ nhất khối năm nhất với Lục Khải.
Nhưng bây giờ là học viên mới vào học viện năm nay Hoàng Tiểu Long.
Đứng trên đài, Hoàng Tiểu Long và Lục Khải đang giằng co.
Hai người nhìn chằm chằm đối phương, không ai nói gì.
Dưới đài, tất cả mọi người đều căng thẳng, đại điện hoàn toàn yên tĩnh.
Lý Lộ mở to hai mắt nhìn Hoàng Tiểu Long và Lục Khải trên đài, bàn tay nhỏ bé ướt đẫm mồ hôi.
“Ngươi khiến ta rất bất ngờ!”
Sau cùng, Lục Khải lên tiếng phá vỡ sự im lặng:
“Nhưng, ngươi cũng biết đó, ngươi sẽ không thể thắng được ta. Cho nên, ngươi nhận thua đi!”
Hoàng Tiểu Long bình tĩnh nói:
“Vừa rồi Dương Minh Uy cũng bảo ta chịu thua!”
Nhưng, kết quả, Dương Minh Uy thảm bại.
Lục Khải hiểu được vế sau Hoàng Tiểu Long không nói, cũng không nổi giận, chỉ cười cười:
“Nhưng ta không phải Dương Minh Uy!”
Khí thế toàn thân tản ra, mạnh gấp mấy lần hai người Dương Minh Uy và Trần Cường trước đó, bao phủ tứ phương.
“Thất giai! Quả nhiên Lục Khải Vương tử đã đột phá Thất giai!”
“Với thực lực thất giai của Lục Khải Vương tử, ngôi đầu khối năm nhất không trượt đi đâu được rồi. Đánh chết ta cũng không tin Hoàng Tiểu Long có thể thắng đượt Lục Khải Vương tử!”
“Nếu là ta, thấy thực lực thất giai của Lục Khải Vương tử đã chủ động chịu thua rồi! Hoàng Tiểu Long này lại vẫn dám đứng trên đài, quả thực không biết tự lượng sức mình. Chết vì sĩ diện. Còn cố chống đỡ!”
Dưới đài lại xôn xao bàn tán.
Nghe hết mọi lời châm chọc khiêu khích xung quanh, Hoàng Tiểu Long vẫn lãnh đạm nhìn đối phương thả ra Đấu khí. Thất giai? Nhưng hắn cũng đã dự liệu được, cho nên cũng không bất ngờ giật mình.
“Thế nào, còn muốn đánh không?”
Lục Khải nhìn Hoàng Tiểu Long.
“Ra tay đi!”
Hoàng Tiểu Long bình tĩnh chậm rãi nói.
Lục Khải ngẩn ra. Đã biết thực lực thất giai của mình rồi Hoàng Tiểu Long này vẫn dám khiêu chiến sao? Đúng là Hoàng Tiểu Long rất mạnh, nhưng y và tất cả mọi người đều nhìn ra được Đấu khí của hắn chỉ là lục giai trung kỳ đỉnh phong.
Thất giai là một bước ngoặt. Cường giả lục giai có mạnh cỡ mấy cũng không thắng được thất giai. Đây là sự thật được cả thế giới Vũ hồn công nhận.
Lẽ nào Hoàng Tiểu Long cho rằng với thực lực lục giai trung kỳ đỉnh phong của mình, hắn có thể đánh tan sự thật được cả thế giới Vũ hồn này công nhận sao?
Lục Khải chăm chú nhìn Hoàng Tiểu Long, một lát sau gật đầu nói:
“Ngươi đã không cam lòng chịu thua, ta sẽ tự mình ra tay.”
Y gọi Vũ hồn ra.
Danh sách chương