Đoàn tàu lướt nhanh qua cánh đồng, bỏ lại sau lưng cảnh đẹp chợt ẩn chợt hiện.
- Phải, mật rắn Ngàn xà lĩnh có độ đặc rất cao, bác sĩ quân y có thể dùng nó để chế ra dược phẩm cao cấp, có hiệu quả cao về trị liệu cũng như phụ trợ. Chỉ có điều Ngàn xà lĩnh không dễ mà tới, quái vật kết thành bầy, hỗ trợ lẫn nhau. Nếu để nguyên tố sư tấn công, thì kỹ năng băng hỏa sẽ làm mật rắn hư hỏng, nên giá trị của nó trên thị trường rất quý. Hiện giờ ở thành Thải Hồng, một viên đan mật rắn bán ra cũng 15-25 nguyên rồi!
Áo vest kiên nhẫn giải thích.
Hắn thấy Diệp Sảng mặt mày ủ rũ, nên an ủi:
- Đừng quá buồn, có ai trong trò chơi mà không bị lừa một lần chứ? Hôm nay ngươi thua một chút, tổn thất còn ít, cứ xem như ngã một lần thôi, có lẽ lần sau ngươi sẽ kiếm được nhiều hơn, thậm chí nhiều hơn nữa!
Người này nói chuyện đàng hoàng, ngữ khí điềm đạm, thuộc dạng người gặp nguy bất loạn. Phong cách đó khiến Diệp Sảng sinh hảo cảm, đây mới đúng là người làm ăn, nói chuyện sinh ý với ngươi cũng phân tích xu thế thị trường và giá cả rất rành mạch.
- Vị đại ca này, cảm ơn ngươi nhé!
Diệp Sảng nói.
- Không có gì!
Áo vest cười cười:
- Bằng hữu một thân một mình mà có thể ra khỏi Ngàn xà lĩnh an toàn, như vậy thực lực cũng không yếu. Nếu lần sau có mật rắn ngươi cứ liên hệ với ta, ta đảm bảo mua bán với ngươi giá cả công bằng.
Nói xong hắn đưa ra một cái cardvisit điện tử, mặt trên có in: “Thiên Nhất Tiếu, thành Thải Hồng khu Tịch Tĩnh, Công ty Thành Tín, địa chỉ số 33 đường Khoa Hưng”.
Cừ thật!
Tuy Diệp Sảng không biết Thành Tín là cái gì nhưng hai chữ công ty thì hắn hiểu rất rõ. Loại cardvisit điện tử này là do hệ thống trung tâm in và phát hành. Chỉ có những công ty cấp bậc công hội mới có thể sử dụng, nó tương đương với dấu hiệu biểu trưng cho thân phận địa vị. Mà danh thiếp này là của công ty, người này địa vị thật không nhỏ chút nào. Không thể ngờ được, mới có mấy ngày mà trong Thế Giới Thứ Hai đã xuất hiện công ty. Nhớ lại mấy hôm trước, mình và Tinh Tinh vì chìa khóa Ngân Nguyệt mà bôn ba, Cái Bang và Thần Tiễn gia vì công ty mà vắt óc. Vậy mà ở đây đã xuất hiện cấp công ty, rốt cuộc thành Thải Hồng này phải dùng mấy chữ ngọa hổ tàng long mà mô tả thôi.
Nói chuyện một hồi, Diệp Sảng mới biết rõ, thì ra “Thành Tín” của Thiên Nhất Tiếu là một công ty phi chiến đấu, nó cần game thủ cuộc sống dùng “Danh vọng Buôn bán” để thăng cấp chứ không phải “Danh vọng Chiến đấu” và vật phẩm nhiệm vụ nên thăng cấp tương đối dễ dàng. Đường lối kinh doanh của công ty Thành Tín cũng không phải tầm thường, chủ yếu là trao đổi và cầm cố. Nghe Thiên Nhất Tiếu giải thích xong, Diệp Sảng lập tức hiểu được, Công ty Thành Tín này vô cùng thông mình, mục đích của nó chính là tạo ra một nơi mà game thủ có thể trao đổi vật phẩm trang bị với nhau. Ở đây, người chơi có thể dễ dàng lựa chọn trang bị mà minh thích, như vậy sẽ đỡ công sức cho ngươi vác biển đi quanh kêu gào cho khan hơi rát họng. Sau đó công ty Thành Tín sẽ phụ trách liên hệ giao dịch giữa hai bên, rồi thu phí. Nói nó thông mình vì nó là một loại sinh ý không vốn mà thu về nhiều lợi nhuận. Còn nếu là cầm cố, thì càng đơn giản nhưng lãi suất rất cao. Trong vòng 30 ngày ngươi không đến chuộc đồ, thì ngươi mất đi quyền sở hữu món đồ đó.
- Vừa mới thăng cấp công ty, tài chính còn thiếu, quy mô còn có hạn, cho nên chưa thể kinh doanh theo hình thức đấu giá và hợp tác nghiên cứu phát triển, xin Hà huynh đệ chớ cười
Thiên Nhất Tiếu nói một cách khiêm tốn.
Tròng mắt Diệp Sảng xoay chuyển:
- Tiếu ca, không biết ta có vinh hạnh được tham quan trung tâm giao dịch của các ngươi không? Thiên Nhất Tiếu mỉm cười nói:
- Dĩ nhiên là không thành vấn đề, hoan nghênh ghé thăm!
Chủ ý của Diệp Sảng rất đơn giản, hắn muốn đem khẩu Desert Eagle ra đổi, kiếm cái trang bị thích hợp mà xài.
Khi đoàn tàu sắp vào thành Thải Hồng, có ai đó mới lần đầu đến thành chủ vô cùng rung động.
Một tòa thành chủ khí thế hào hùng, cả tòa thành đắm chìm trong hơi thở của khoa học kỹ thuật, vô số tòa cao ốc chọc trời, rất nhiều kiến trúc cũng không giống trang trí của người thường, ví dụ như tòa nhà hình cầu kia là trung tâm khoa học kỹ thuật của hệ thống trung tâm, kiến trúc hình quạt là viện nghiên cứu Ánh rạng đông. Cái cầu cong bắc ngang quảng trường trung tâm là trạm phục vụ kỹ năng ma pháp, còn ngọn tháp cao ngất trong mây chính là khách sạn xa hoa 7 sao… Cứ tưởng rằng Mộng Tiên thành đã là chốn phồn hoa nhưng đến thành Thải Hồng này mới biết thành Mộng Tiên chỉ là đom đóm so với ánh trăng rằm.
Thành Thải Hồng có diện tích 100 km vuông, dân số người chơi thường trú 100 vạn, số lượng NPC hơn 10 vạn, “Tứ nha đầu” ở đây cũng không mang súng, đồng phục chỉnh tề, tinh thần lão luyện, đứng xếp hàng trước cảng phục vụ ở cửa thành hình thành một hình ảnh vô cùng tươi đẹp. Hơn nữa trên quảng trường cảng phục vụ cũng không hề thấy bóng dáng của đệ tử Cái Bang, thành phố rất sạch sẽ. Đi trên đường phố lát đá hoa cương ngũ sắc người cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái khoan khoái, người đang miên man trong này đôi khi cũng không muốn trở lại hiện thực một chút nào.
Trung tâm giao dịch của công ty Thành Tín nằm bên cạnh cửa thành, kiến trúc tựa như một đại sảnh khách sạn, đứng trước cửa là một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám màu đỏ:
- Chào mừng đến với trung tâm giao dịch Thành Tín số một!
Vừa đi vào bên trong đã thấy muôn màu rực rỡ đập vào mắt, náo nhiệt như đang ở phòng chờ sân bay, mỗi khu đều có bảng điện riêng: khu chiến sĩ, khu ma pháp, khu phụ trợ, khu triệu hoán, khu du hiệp, khu sinh hoạt, khu chế tạo, khu tài liệu, khu kỹ năng..
- Một khi Hà huynh đệ đã đến đây thì cứ tìm xem thử có trang bị nào phù hợp với mình hay không?
Thiên Nhất Tiếu đề nghị
Diệp Sảng cũng vì mục đích này mà đến, không nói hai lời đi thẳng đến dãy Tay súng của khu Du hiệp.
Cách phân chia khu thế này so với thương trường của thực tại không khác gì mấy. Cũng có quầy chuyên bán hàng mỹ phẩm Lancome, thời trang Chanel, túi LV(Louis Vuitton)… Nếu ngươi là nữ nhân, cho dù không mua cũng phải điên đảo. Nhưng trước mắt là một quầy chuyên doanh súng lục đủ màu sắc của kim loại, trên giá không phải là những trang phục mốt kiểu cách mà là những khẩu súng trường dựng thẳng đứng, ngay cả báng súng cũng tỏa ra một loại khí chất uy phong lẫm liệt, còn trong các tủ kính là các bộ quân phục tác chiến… Nếu ngươi là đàn ông, nhìn những hình ảnh này sẽ có cảm giác hưng phấn. Cả người Diệp Sảng như nóng lên, tuy hắn không rành về súng nhưng điều đó cũng không có nghĩa là hắn thờ ơ với súng.
- Không có đàn ông nào không thích súng cả!
Diệp Sảng kích động thốt lên
Thiên Nhất Tiếu gật đầu cười:
- Hà huynh cứ thong thả lựa chọn, nam nhân phải có một khẩu súng tốt!
Hai mắt Diệp Sảng sáng rỡ:
- Dĩ nhiên, mỗi nam nhân đều có một khẩu súng, dùng không được thì phải đổi!
Thiên Nhất Tiếu:
-….
Trang bị trong quầy đều là do game thủ giao quyền cho công ty Thành Tín, để cho người mua lựa chọn yêu cầu giao dịch. Nếu công ty Thành Tín đánh giá sai thì uy tín buôn bán sẽ bị giảm sút, công ty sẽ bị hệ thống trung tâm trừng phạt nghiêm khắc.
- Hà huynh đệ, ta có việc phải về Tổng công ty, có việc gì ngươi cứ nhắn tin. Tiểu thư Thanh Tuyết đây là chuyên gia đánh giá trang bị của công ty chúng ta, ngươi cần gì cứ nói nàng!
Thiên Nhất Tiếu nói.
Lại là ID hai chữ, như vậy đây là game thủ cuộc sống rất lợi hại (1).
Một cô gái mặc sườn xám xinh đẹp động lòng người, dáng đi uyển chuyển lắc những gì cần lắc tiến lại:
- Hà tiên sinh, rất vui được gặp ngài!
Diệp Sảng bất kể ngươi làm gì, bất kể ngươi xinh đẹp dường nào, cứ lột sạch tẩy sạch đã rồi nói tiếp.
Mỗi loại trang bị trên quầy đều có gắn yêu cầu của người bán. Ví dụ như bây giờ Diệp Sảng đang ngắm nghía một khẩu súng lục, phía trên có gắn yêu cầu như thế này:
“Súng lục Margolin M400, trang bị cường hóa cấp 10, lực công kích 50, đổi lấy trang bị cường hóa trên cấp 10, không giới hạn chức nghiệp, chỉ giới hạn vũ khí”
Súng tốt! Quả thật là súng tốt
Nhưng dại gì ta lại mang trang bị tinh anh cấp 15 đi đổi lấy trang bị cường hóa cấp 10 của ngươi? Huống chi thuộc tính còn thua xa súng của ta, cho nên – bye bye.
Đi tiếp vào phía trong, lại có một khẩu súng lọt vào tầm mắt của Diệp Sảng:
“Súng lục tự động PPK, trang bị tinh anh cấp 8, lực công kích 43, muốn đổi trang bị cường hóa trên cấp 10, giới hạn hàng nóng”
Yêu cầu này có vẻ hợp lý hơn khẩu kia, nhưng nó chỉ có cấp 8, khẩu Desert Eagle của ca là cấp 15 đó nha, đổi thấy lỗ quá chừng.
“Súng lục USP của Đức, trang bị cường hóa cấp 20, lực công kích 50, muốn đổi vũ khí công kích tương đương, không hạn chế chức nghiệp”
Súng này còn tốt hơn hai khẩu kia, hơn nữa yêu cầu của người bán cũng rất hợp lý. Nhưng cấp cường hóa rất khó chơi, hơn nữa phải cấp 20 mới dùng được, trong thời gian ngắn cũng không thể cầm súng đi diễu võ dương oai, cho nên tiếp tục bye bye.
“Súng lục dùng cho nữ M1911A, trang bị tinh anh cấp 10, lực công kích 48, muốn đổi trang bị cấp 8 trở lên, hạn chế trang phục, hạn chế chức nghiệp nguyên tố sư”
Mẹ ta ơi, khó khăn lắm mới tìm ra được một khẩu súng thích hợp nhưng yêu cầu của người bán thật khiến người ta nổi khùng a!
Thanh Tuyết cũng rất kiên nhẫn đi chọn súng với Diệp Sảng, sục sạo khắp mọi xó xỉnh của quầy súng. Kết quả là Diệp Sảng xém xỉu, nào là sản phẩm trong nước TG224, khẩu Beretta 92 của Italia, Ruger P85 của Mỹ, hệ súng lục Lev của Liên Xô cũ.
Đúng vậy, mấy loại súng này không tệ, cũng không phải trang bị trơn. Nhưng cái mà Diệp Sảng muốn thì yêu cầu của người ta rất cao, yêu cầu của người ta hợp lý thì Diệp Sảng lại không muốn, yêu cầu hợp lý và phù hợp với Diệp Sảng thì người ta lại không muốn đổi súng trường của ngươi. Đầu Diệp Sảng to bằng cái đấu, hắn phát hiện ra một điều, đi mua sắm với phụ nữ cả nữa ngày thì cũng chỉ mua được son môi hoặc bút kẻ mắt. Đó chính là chân lý.
Thanh Tuyết nói:
- Hà tiên sinh, hay qua quầy chuyên doanh súng Lai Phúc xem thử?
Diệp Sảng buồn bực:
- Xem thì xem, cùng lắm thì thị lực giảm mấy chục độ. Ta không tin hôm nay lại tay trắng!
(1): Vì hệ thống cấp nick có 2 chữ trước rồi mới đến nick có 3 chữ nên ID nào có 2 chữ thường là đăng ký trước nên Diệp Sảng mới nói là lợi hại hơn
- Phải, mật rắn Ngàn xà lĩnh có độ đặc rất cao, bác sĩ quân y có thể dùng nó để chế ra dược phẩm cao cấp, có hiệu quả cao về trị liệu cũng như phụ trợ. Chỉ có điều Ngàn xà lĩnh không dễ mà tới, quái vật kết thành bầy, hỗ trợ lẫn nhau. Nếu để nguyên tố sư tấn công, thì kỹ năng băng hỏa sẽ làm mật rắn hư hỏng, nên giá trị của nó trên thị trường rất quý. Hiện giờ ở thành Thải Hồng, một viên đan mật rắn bán ra cũng 15-25 nguyên rồi!
Áo vest kiên nhẫn giải thích.
Hắn thấy Diệp Sảng mặt mày ủ rũ, nên an ủi:
- Đừng quá buồn, có ai trong trò chơi mà không bị lừa một lần chứ? Hôm nay ngươi thua một chút, tổn thất còn ít, cứ xem như ngã một lần thôi, có lẽ lần sau ngươi sẽ kiếm được nhiều hơn, thậm chí nhiều hơn nữa!
Người này nói chuyện đàng hoàng, ngữ khí điềm đạm, thuộc dạng người gặp nguy bất loạn. Phong cách đó khiến Diệp Sảng sinh hảo cảm, đây mới đúng là người làm ăn, nói chuyện sinh ý với ngươi cũng phân tích xu thế thị trường và giá cả rất rành mạch.
- Vị đại ca này, cảm ơn ngươi nhé!
Diệp Sảng nói.
- Không có gì!
Áo vest cười cười:
- Bằng hữu một thân một mình mà có thể ra khỏi Ngàn xà lĩnh an toàn, như vậy thực lực cũng không yếu. Nếu lần sau có mật rắn ngươi cứ liên hệ với ta, ta đảm bảo mua bán với ngươi giá cả công bằng.
Nói xong hắn đưa ra một cái cardvisit điện tử, mặt trên có in: “Thiên Nhất Tiếu, thành Thải Hồng khu Tịch Tĩnh, Công ty Thành Tín, địa chỉ số 33 đường Khoa Hưng”.
Cừ thật!
Tuy Diệp Sảng không biết Thành Tín là cái gì nhưng hai chữ công ty thì hắn hiểu rất rõ. Loại cardvisit điện tử này là do hệ thống trung tâm in và phát hành. Chỉ có những công ty cấp bậc công hội mới có thể sử dụng, nó tương đương với dấu hiệu biểu trưng cho thân phận địa vị. Mà danh thiếp này là của công ty, người này địa vị thật không nhỏ chút nào. Không thể ngờ được, mới có mấy ngày mà trong Thế Giới Thứ Hai đã xuất hiện công ty. Nhớ lại mấy hôm trước, mình và Tinh Tinh vì chìa khóa Ngân Nguyệt mà bôn ba, Cái Bang và Thần Tiễn gia vì công ty mà vắt óc. Vậy mà ở đây đã xuất hiện cấp công ty, rốt cuộc thành Thải Hồng này phải dùng mấy chữ ngọa hổ tàng long mà mô tả thôi.
Nói chuyện một hồi, Diệp Sảng mới biết rõ, thì ra “Thành Tín” của Thiên Nhất Tiếu là một công ty phi chiến đấu, nó cần game thủ cuộc sống dùng “Danh vọng Buôn bán” để thăng cấp chứ không phải “Danh vọng Chiến đấu” và vật phẩm nhiệm vụ nên thăng cấp tương đối dễ dàng. Đường lối kinh doanh của công ty Thành Tín cũng không phải tầm thường, chủ yếu là trao đổi và cầm cố. Nghe Thiên Nhất Tiếu giải thích xong, Diệp Sảng lập tức hiểu được, Công ty Thành Tín này vô cùng thông mình, mục đích của nó chính là tạo ra một nơi mà game thủ có thể trao đổi vật phẩm trang bị với nhau. Ở đây, người chơi có thể dễ dàng lựa chọn trang bị mà minh thích, như vậy sẽ đỡ công sức cho ngươi vác biển đi quanh kêu gào cho khan hơi rát họng. Sau đó công ty Thành Tín sẽ phụ trách liên hệ giao dịch giữa hai bên, rồi thu phí. Nói nó thông mình vì nó là một loại sinh ý không vốn mà thu về nhiều lợi nhuận. Còn nếu là cầm cố, thì càng đơn giản nhưng lãi suất rất cao. Trong vòng 30 ngày ngươi không đến chuộc đồ, thì ngươi mất đi quyền sở hữu món đồ đó.
- Vừa mới thăng cấp công ty, tài chính còn thiếu, quy mô còn có hạn, cho nên chưa thể kinh doanh theo hình thức đấu giá và hợp tác nghiên cứu phát triển, xin Hà huynh đệ chớ cười
Thiên Nhất Tiếu nói một cách khiêm tốn.
Tròng mắt Diệp Sảng xoay chuyển:
- Tiếu ca, không biết ta có vinh hạnh được tham quan trung tâm giao dịch của các ngươi không? Thiên Nhất Tiếu mỉm cười nói:
- Dĩ nhiên là không thành vấn đề, hoan nghênh ghé thăm!
Chủ ý của Diệp Sảng rất đơn giản, hắn muốn đem khẩu Desert Eagle ra đổi, kiếm cái trang bị thích hợp mà xài.
Khi đoàn tàu sắp vào thành Thải Hồng, có ai đó mới lần đầu đến thành chủ vô cùng rung động.
Một tòa thành chủ khí thế hào hùng, cả tòa thành đắm chìm trong hơi thở của khoa học kỹ thuật, vô số tòa cao ốc chọc trời, rất nhiều kiến trúc cũng không giống trang trí của người thường, ví dụ như tòa nhà hình cầu kia là trung tâm khoa học kỹ thuật của hệ thống trung tâm, kiến trúc hình quạt là viện nghiên cứu Ánh rạng đông. Cái cầu cong bắc ngang quảng trường trung tâm là trạm phục vụ kỹ năng ma pháp, còn ngọn tháp cao ngất trong mây chính là khách sạn xa hoa 7 sao… Cứ tưởng rằng Mộng Tiên thành đã là chốn phồn hoa nhưng đến thành Thải Hồng này mới biết thành Mộng Tiên chỉ là đom đóm so với ánh trăng rằm.
Thành Thải Hồng có diện tích 100 km vuông, dân số người chơi thường trú 100 vạn, số lượng NPC hơn 10 vạn, “Tứ nha đầu” ở đây cũng không mang súng, đồng phục chỉnh tề, tinh thần lão luyện, đứng xếp hàng trước cảng phục vụ ở cửa thành hình thành một hình ảnh vô cùng tươi đẹp. Hơn nữa trên quảng trường cảng phục vụ cũng không hề thấy bóng dáng của đệ tử Cái Bang, thành phố rất sạch sẽ. Đi trên đường phố lát đá hoa cương ngũ sắc người cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái khoan khoái, người đang miên man trong này đôi khi cũng không muốn trở lại hiện thực một chút nào.
Trung tâm giao dịch của công ty Thành Tín nằm bên cạnh cửa thành, kiến trúc tựa như một đại sảnh khách sạn, đứng trước cửa là một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám màu đỏ:
- Chào mừng đến với trung tâm giao dịch Thành Tín số một!
Vừa đi vào bên trong đã thấy muôn màu rực rỡ đập vào mắt, náo nhiệt như đang ở phòng chờ sân bay, mỗi khu đều có bảng điện riêng: khu chiến sĩ, khu ma pháp, khu phụ trợ, khu triệu hoán, khu du hiệp, khu sinh hoạt, khu chế tạo, khu tài liệu, khu kỹ năng..
- Một khi Hà huynh đệ đã đến đây thì cứ tìm xem thử có trang bị nào phù hợp với mình hay không?
Thiên Nhất Tiếu đề nghị
Diệp Sảng cũng vì mục đích này mà đến, không nói hai lời đi thẳng đến dãy Tay súng của khu Du hiệp.
Cách phân chia khu thế này so với thương trường của thực tại không khác gì mấy. Cũng có quầy chuyên bán hàng mỹ phẩm Lancome, thời trang Chanel, túi LV(Louis Vuitton)… Nếu ngươi là nữ nhân, cho dù không mua cũng phải điên đảo. Nhưng trước mắt là một quầy chuyên doanh súng lục đủ màu sắc của kim loại, trên giá không phải là những trang phục mốt kiểu cách mà là những khẩu súng trường dựng thẳng đứng, ngay cả báng súng cũng tỏa ra một loại khí chất uy phong lẫm liệt, còn trong các tủ kính là các bộ quân phục tác chiến… Nếu ngươi là đàn ông, nhìn những hình ảnh này sẽ có cảm giác hưng phấn. Cả người Diệp Sảng như nóng lên, tuy hắn không rành về súng nhưng điều đó cũng không có nghĩa là hắn thờ ơ với súng.
- Không có đàn ông nào không thích súng cả!
Diệp Sảng kích động thốt lên
Thiên Nhất Tiếu gật đầu cười:
- Hà huynh cứ thong thả lựa chọn, nam nhân phải có một khẩu súng tốt!
Hai mắt Diệp Sảng sáng rỡ:
- Dĩ nhiên, mỗi nam nhân đều có một khẩu súng, dùng không được thì phải đổi!
Thiên Nhất Tiếu:
-….
Trang bị trong quầy đều là do game thủ giao quyền cho công ty Thành Tín, để cho người mua lựa chọn yêu cầu giao dịch. Nếu công ty Thành Tín đánh giá sai thì uy tín buôn bán sẽ bị giảm sút, công ty sẽ bị hệ thống trung tâm trừng phạt nghiêm khắc.
- Hà huynh đệ, ta có việc phải về Tổng công ty, có việc gì ngươi cứ nhắn tin. Tiểu thư Thanh Tuyết đây là chuyên gia đánh giá trang bị của công ty chúng ta, ngươi cần gì cứ nói nàng!
Thiên Nhất Tiếu nói.
Lại là ID hai chữ, như vậy đây là game thủ cuộc sống rất lợi hại (1).
Một cô gái mặc sườn xám xinh đẹp động lòng người, dáng đi uyển chuyển lắc những gì cần lắc tiến lại:
- Hà tiên sinh, rất vui được gặp ngài!
Diệp Sảng bất kể ngươi làm gì, bất kể ngươi xinh đẹp dường nào, cứ lột sạch tẩy sạch đã rồi nói tiếp.
Mỗi loại trang bị trên quầy đều có gắn yêu cầu của người bán. Ví dụ như bây giờ Diệp Sảng đang ngắm nghía một khẩu súng lục, phía trên có gắn yêu cầu như thế này:
“Súng lục Margolin M400, trang bị cường hóa cấp 10, lực công kích 50, đổi lấy trang bị cường hóa trên cấp 10, không giới hạn chức nghiệp, chỉ giới hạn vũ khí”
Súng tốt! Quả thật là súng tốt
Nhưng dại gì ta lại mang trang bị tinh anh cấp 15 đi đổi lấy trang bị cường hóa cấp 10 của ngươi? Huống chi thuộc tính còn thua xa súng của ta, cho nên – bye bye.
Đi tiếp vào phía trong, lại có một khẩu súng lọt vào tầm mắt của Diệp Sảng:
“Súng lục tự động PPK, trang bị tinh anh cấp 8, lực công kích 43, muốn đổi trang bị cường hóa trên cấp 10, giới hạn hàng nóng”
Yêu cầu này có vẻ hợp lý hơn khẩu kia, nhưng nó chỉ có cấp 8, khẩu Desert Eagle của ca là cấp 15 đó nha, đổi thấy lỗ quá chừng.
“Súng lục USP của Đức, trang bị cường hóa cấp 20, lực công kích 50, muốn đổi vũ khí công kích tương đương, không hạn chế chức nghiệp”
Súng này còn tốt hơn hai khẩu kia, hơn nữa yêu cầu của người bán cũng rất hợp lý. Nhưng cấp cường hóa rất khó chơi, hơn nữa phải cấp 20 mới dùng được, trong thời gian ngắn cũng không thể cầm súng đi diễu võ dương oai, cho nên tiếp tục bye bye.
“Súng lục dùng cho nữ M1911A, trang bị tinh anh cấp 10, lực công kích 48, muốn đổi trang bị cấp 8 trở lên, hạn chế trang phục, hạn chế chức nghiệp nguyên tố sư”
Mẹ ta ơi, khó khăn lắm mới tìm ra được một khẩu súng thích hợp nhưng yêu cầu của người bán thật khiến người ta nổi khùng a!
Thanh Tuyết cũng rất kiên nhẫn đi chọn súng với Diệp Sảng, sục sạo khắp mọi xó xỉnh của quầy súng. Kết quả là Diệp Sảng xém xỉu, nào là sản phẩm trong nước TG224, khẩu Beretta 92 của Italia, Ruger P85 của Mỹ, hệ súng lục Lev của Liên Xô cũ.
Đúng vậy, mấy loại súng này không tệ, cũng không phải trang bị trơn. Nhưng cái mà Diệp Sảng muốn thì yêu cầu của người ta rất cao, yêu cầu của người ta hợp lý thì Diệp Sảng lại không muốn, yêu cầu hợp lý và phù hợp với Diệp Sảng thì người ta lại không muốn đổi súng trường của ngươi. Đầu Diệp Sảng to bằng cái đấu, hắn phát hiện ra một điều, đi mua sắm với phụ nữ cả nữa ngày thì cũng chỉ mua được son môi hoặc bút kẻ mắt. Đó chính là chân lý.
Thanh Tuyết nói:
- Hà tiên sinh, hay qua quầy chuyên doanh súng Lai Phúc xem thử?
Diệp Sảng buồn bực:
- Xem thì xem, cùng lắm thì thị lực giảm mấy chục độ. Ta không tin hôm nay lại tay trắng!
(1): Vì hệ thống cấp nick có 2 chữ trước rồi mới đến nick có 3 chữ nên ID nào có 2 chữ thường là đăng ký trước nên Diệp Sảng mới nói là lợi hại hơn
Danh sách chương