Nơi Diệp Sảng login là bờ biển phía sau núi Tiên Tung Lâm. Nơi này chẳng những là khu vực không ai biết đến mà còn là đường bờ biển khu phía nam Trung Hoa. Tuyết Sơn ở Tiên Tung Lâm khắp nơi đều là người, trên đường bờ biển cũng có một đám người tụ tập. Ngoại trừ lão đại cùng Tây Môn Xuy Ngưu thì những ai nên đến đều đã tới hết. Yến Vân, Yến Vụ, Tinh Tinh, An Hi, nhóm Ma Lạt Trư Đầu, nhóm Phú Gia Thiên Kim, nhóm Trà Viên Tỷ Tỷ. Ngay cả người không có khả năng nhất là Bắc Thần Tuyết cùng Hạ Luyến Băng cũng mang theo một đám đông nhân mã từ khu Hoàng Kim chạy tới bên Diệp Sảng. Đám người này tuy rằng vẫn không thể chống lại bát đại công hội, nhưng hiện tại vô luận là ai gặp nạn họ tất sẽ đại khai sát giới.
Diệp Sảng nghe Thời Thượng Thiếu Gia cùng A Nhuế đề nghị nếu có thể không phải đánh sẽ không đánh mà mau chóng lui đi mới là vương đạo. Hiện tại Kim Nguyệt Ngân đã nằm trong tay An Hi, coi như đã an toàn hơn. Thiên Nhất Tiếu cùng Thanh Tyết đã cùng Trà Viên Tỷ Tỷ liên lạc với nhau. Địa điểm chìa khóa được đấu giá cụ thể cũng đã sắp xếp xong xuôi, hiện tại vạn sự đã sẵn sàng, tất cả mọi người chỉ cần chờ tới lúc chia tiền. Đây tuyệt đối là một khoản tiền lớn.
Mấy cỗ Hummer chạy dọc theo đường bờ biển hướng đông. Màn đêm đã dần phủ xuống. Đêm nay mặt biển rộng phản chiếu một vòng trăng sáng tỏ.
“Nhuế tỷ, người các người liên hệ sao còn chưa tới?” – Diệp Sảng bất an hỏi.
A Nhuế trả lời: “Yên tâm, bằng hữu của ta tuyệt đối đáng tin cậy, nói đến là đến.”
Diệp Sảng nói: “Nhưng mà hiện tại ta không muốn đi.”
Thời Thượng Thiếu Gia: “Hà đại ca, tốt hơn hết ca nên an toàn mà thoát đi. Ca nghĩ đi, bây giờ ca đắc tội với nhiều công hội như vậy, bọn họ sẽ không để cho ca sống yên ổn đâu.”
Yến Vân lạnh lùng nói: “Một đám ô hợp thôi. Có gì phải sợ.”
Thời Thượng Thiếu Gia cuống quýt giải thích: “Cũng không phải là sợ. Ý đệ là, đệ biết hai vị đại ca đều rất mạnh, nhưng hai người cũng phải suy nghĩ cặn kẽ một chút. Hiện tại bọn họ ra giá cho cái mạng các người cao như vậy, cho dù không bị người của bọn họ bắt được, chỉ cần hai người chạy đi luyện cấp, làm nhiệm vụ ở bất kỳ nơi nào cũng đều không thuận lợi. Trên biển có rất nhiều chỗ thần bí chưa được biết đến. Trên thuyền U Linh vốn là có người của chúng ta. Lần này dùng sản phẩm mới của tỷ tỷ đệ, tỷ ấy đã phải đầu tư rất nhiều tiền đó. Cơ hội hiếm nha!”
Diệp Sảng cau mày nói: “Nghe nói phương tiện chuyên chở loại hình lớn trên dưới tuyến đều ở nơi đó. Nếu vẫn chưa tới vậy là có thể bị leo cây rồi.”
Tinh Tinh nói: “Cũng nghe nói chỉ cần rời khỏi quốc khu sẽ không chịu sự quản lý của hệ thống đầu não nữa. Nếu chết trên biển sẽ rớt 5 cấp, mà tỷ lệ rơi đồ cũng tăng 30%. Rửa sạch hồng danh lại càng khó.”
A Nhuế: “Tinh Tinh tỷ, tỷ tin ta có được không? Bằng hữu của ta thực sự rất đáng tin. Hồi còn close-beta chúng ta đã từng hợp tác rất nhiều lần.”
Bắc Thần Tuyết ở phía trước lái xe nói: “Đừng cãi nhau nữa. Nhìn kìa, trên vịnh phía trước chẳng phải chính là con thuyền mà các người nói sao?”
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn, mọi người đều ồ lên, rú một tiếng thảng thốt.
Một chiếc thuyền có tạo hình uy vũ, vô cùng to lớn chậm rãi lướt trên mặt biển, phảng phất như có hàng trăm vòng kim quang tỏa ra. Đây là một chiến thuyền châu Âu chỉ có ở thời Trung cổ. Cột buồm khổng lồ dựng lên. Hai bên thân thuyền còn có trang bị cả pháo, phía trên mắc một cờ xí có hình logo công ty Cách Lực, phía dưới in một dòng chữ tiếng anh: “Made in GL”.
“Oa, chiến thuyền thật hoành tráng!” – Diệp Sảng chấn kinh – “Kỹ thuật sư, tài liệu sư biến thái tới mức nào mới có thể tạo ra thứ này? Trông như chiến thuyền của hải tặc thời Trung cổ ấy!”
“Khửa khửa.” – A Nhuế cười nói – “Bằng hữu của ta, còn có người của công ty của Thiếu Gia vốn đều là cao thủ chiến đấu làm ra!”
Đám người Yến Vân cũng bị sốc. Cho tới giờ, tất cả mọi người đều cho rằng một nhóm kỹ thuật sư chế tạo ra một con robot chiến đấu cũng đã rất giỏi rồi. Nhưng bọn gia hỏa này còn tạo ra hẳn một chiếc thuyền hải tặc… con mẹ nó… quá cường hãn.
Diệp Sảng nói: “Tại sao không chế tạo quân hạm?”
A Nhuế: “Trên lý thuyết thì có thể tạo ra quân hạm, nhưng cũng chỉ như hàng mã thôi.”
Diệp Sảng tò mò: “Trên thực tế thì sao?”
“Trên thực tế là không có khả năng!” – A Nhuế giải thích – “Ngươi nghĩ xem, muốn tạo ra một cái quân hạm thì cần bao nhiêu nguyên vật liệu quý hiếm, đặc thù? Kim loại bình thường khẳng định không được?”
“Vì sao?” – Bắc Thần Tuyết quay đầu hỏi.
Thời Thượng Thiếu Gia giải thích: “Kim loại bình thường xuống cấp quá nhanh, dễ bị hư hỏng hơn. Nếu trên biển gặp phải quái vật sẽ dễ bị đánh vài cái đã chìm. Nếu muốn dùng kim thuẫn thì cũng phải ít nhất là kim thuẫn loại 3 trở lên. Chưa cần nói tới hiện nay trên thị trường kim thuẫn loại 3 có giá 80 nguyên/cân (0.5 kg), khó nhất chính là nó còn rất hiếm, ngay cả loại 1 cũng đã rất khó tìm. Nếu cố gắng tìm mua hoặc làm nhiệm vụ, không may để công ty nào đó biết được, vậy thì sẽ bị họ điều động nhân lực nẫng mất mấy tấn kim chúc không biết chừng.”
“Cũng đúng!” – Bắc Thần Tuyết gật đầu.
Diệp Sảng cũng gật đầu. Thời Thượng Thiếu Gia nói rất đúng. Nói ngay tới moto Harley này của mình đây cũng làm từ kim thuẫn, giá trị khoảng 10 vạn RMB. Quân hạm lớn như vậy, đầu tư tài lực cũng khó, nói chi tới sức lực chế tạo.
A Nhuế nói: “Thực ra cũng có một cách có thể thu thập được một lượng lớn kim thuẫn. Tài liệu sư ngũ giai có thể sử dụng kỹ năng phục chế. Tuy rằng tỷ lệ tài liệu phải giảm rất nhiều, nhưng…”
A Nhuế không nói hết lời nhưng tất cả mọi người đều hiểu. Tài liệu sư ngũ giai… không biết phải đợi đến ngày tháng năm nào? Thời Thượng Thiếu Gia: “Đúng rồi. Ngươi còn muốn nghiên cứu công nghệ bài thủy, đẩy mạnh hệ thống động lực. Kỹ thuật này không phải một hai người có thể hoàn thành, phải cần có cao thủ thật sự, mà còn phải có rất nhiều tiền. Để có thể làm ra chiếc U Linh này, nói thật là tỷ tỷ của ta phải đốt mất 50 vạn NDT nạp vào đây đó.”
Tất cả mọi người nghe xong liền ngây ra. Tuy rằng có rất nhiều người bỏ ra 50 vạn NDT vào Đệ Nhị Thế Giới, nhưng sẽ không có ai đầu tư vào việc chế đạo cụ. Nhưng mọi người rất nhanh liền bình tĩnh lại. Người ta sẽ không đầu tư vô ích, chắc chắn có mục đích sâu xa.
Tinh Tinh nói: “Nhưng mũi thuyền này làm từ gỗ, một mồi lửa liền cháy. Có gì hữu dụng?”
“Đúng, vậy cũng không an toàn nha!” – Bắc Thần Tuyết cũng nghi vấn.
“Không!” – A Nhuế giải thích – “Đây là loại gỗ vạn năm nhập từ Thiên Phủ, tên là Long Cốt loại 2, có thể phòng cháy, không thấm nước, khả năng kháng công kích rất mạnh. Tuy không thể bằng kim thuẫn loại 3 nhưng chỉ vận chuyển trên biển thì sẽ không có vấn đề gì, trừ phi chúng ta gặp phải con boss quá lợi hại. Ngoài ra còn không cần có hệ thống động lực cao cấp, do đó tiết kiệm được rất nhiều chi phí.”
“Ồ…” – Mọi người cùng gật gù.
Yến Vân: “Đừng chém gió nữa, thuyền tới rồi. Diệp tử, mọi người chuẩn bị đi. Dọc đường đi cẩn thận. Những gì cần thiết tôi đều đã chuẩn bị đủ, bỏ trong ba lô rồi.”
“Ừ.” – Diệp Sảng gật gật đầu, dục vọng trước đó trở thành hư không. Hắn muốn chiến một trận, nhưng cũng khát vọng đi du thuyền trên biển. Đối với game thủ toàn thế giới mà nói, biển rộng vẫn luôn là nơi thần bí mà ai cũng khát vọng có thể đi thử một lần.
“Ha ha ha, ta tới đây!” – Diệp Sảng “phốc” một cái liền nhảy xuống nước.
Diệp Sảng nghe Thời Thượng Thiếu Gia cùng A Nhuế đề nghị nếu có thể không phải đánh sẽ không đánh mà mau chóng lui đi mới là vương đạo. Hiện tại Kim Nguyệt Ngân đã nằm trong tay An Hi, coi như đã an toàn hơn. Thiên Nhất Tiếu cùng Thanh Tyết đã cùng Trà Viên Tỷ Tỷ liên lạc với nhau. Địa điểm chìa khóa được đấu giá cụ thể cũng đã sắp xếp xong xuôi, hiện tại vạn sự đã sẵn sàng, tất cả mọi người chỉ cần chờ tới lúc chia tiền. Đây tuyệt đối là một khoản tiền lớn.
Mấy cỗ Hummer chạy dọc theo đường bờ biển hướng đông. Màn đêm đã dần phủ xuống. Đêm nay mặt biển rộng phản chiếu một vòng trăng sáng tỏ.
“Nhuế tỷ, người các người liên hệ sao còn chưa tới?” – Diệp Sảng bất an hỏi.
A Nhuế trả lời: “Yên tâm, bằng hữu của ta tuyệt đối đáng tin cậy, nói đến là đến.”
Diệp Sảng nói: “Nhưng mà hiện tại ta không muốn đi.”
Thời Thượng Thiếu Gia: “Hà đại ca, tốt hơn hết ca nên an toàn mà thoát đi. Ca nghĩ đi, bây giờ ca đắc tội với nhiều công hội như vậy, bọn họ sẽ không để cho ca sống yên ổn đâu.”
Yến Vân lạnh lùng nói: “Một đám ô hợp thôi. Có gì phải sợ.”
Thời Thượng Thiếu Gia cuống quýt giải thích: “Cũng không phải là sợ. Ý đệ là, đệ biết hai vị đại ca đều rất mạnh, nhưng hai người cũng phải suy nghĩ cặn kẽ một chút. Hiện tại bọn họ ra giá cho cái mạng các người cao như vậy, cho dù không bị người của bọn họ bắt được, chỉ cần hai người chạy đi luyện cấp, làm nhiệm vụ ở bất kỳ nơi nào cũng đều không thuận lợi. Trên biển có rất nhiều chỗ thần bí chưa được biết đến. Trên thuyền U Linh vốn là có người của chúng ta. Lần này dùng sản phẩm mới của tỷ tỷ đệ, tỷ ấy đã phải đầu tư rất nhiều tiền đó. Cơ hội hiếm nha!”
Diệp Sảng cau mày nói: “Nghe nói phương tiện chuyên chở loại hình lớn trên dưới tuyến đều ở nơi đó. Nếu vẫn chưa tới vậy là có thể bị leo cây rồi.”
Tinh Tinh nói: “Cũng nghe nói chỉ cần rời khỏi quốc khu sẽ không chịu sự quản lý của hệ thống đầu não nữa. Nếu chết trên biển sẽ rớt 5 cấp, mà tỷ lệ rơi đồ cũng tăng 30%. Rửa sạch hồng danh lại càng khó.”
A Nhuế: “Tinh Tinh tỷ, tỷ tin ta có được không? Bằng hữu của ta thực sự rất đáng tin. Hồi còn close-beta chúng ta đã từng hợp tác rất nhiều lần.”
Bắc Thần Tuyết ở phía trước lái xe nói: “Đừng cãi nhau nữa. Nhìn kìa, trên vịnh phía trước chẳng phải chính là con thuyền mà các người nói sao?”
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn, mọi người đều ồ lên, rú một tiếng thảng thốt.
Một chiếc thuyền có tạo hình uy vũ, vô cùng to lớn chậm rãi lướt trên mặt biển, phảng phất như có hàng trăm vòng kim quang tỏa ra. Đây là một chiến thuyền châu Âu chỉ có ở thời Trung cổ. Cột buồm khổng lồ dựng lên. Hai bên thân thuyền còn có trang bị cả pháo, phía trên mắc một cờ xí có hình logo công ty Cách Lực, phía dưới in một dòng chữ tiếng anh: “Made in GL”.
“Oa, chiến thuyền thật hoành tráng!” – Diệp Sảng chấn kinh – “Kỹ thuật sư, tài liệu sư biến thái tới mức nào mới có thể tạo ra thứ này? Trông như chiến thuyền của hải tặc thời Trung cổ ấy!”
“Khửa khửa.” – A Nhuế cười nói – “Bằng hữu của ta, còn có người của công ty của Thiếu Gia vốn đều là cao thủ chiến đấu làm ra!”
Đám người Yến Vân cũng bị sốc. Cho tới giờ, tất cả mọi người đều cho rằng một nhóm kỹ thuật sư chế tạo ra một con robot chiến đấu cũng đã rất giỏi rồi. Nhưng bọn gia hỏa này còn tạo ra hẳn một chiếc thuyền hải tặc… con mẹ nó… quá cường hãn.
Diệp Sảng nói: “Tại sao không chế tạo quân hạm?”
A Nhuế: “Trên lý thuyết thì có thể tạo ra quân hạm, nhưng cũng chỉ như hàng mã thôi.”
Diệp Sảng tò mò: “Trên thực tế thì sao?”
“Trên thực tế là không có khả năng!” – A Nhuế giải thích – “Ngươi nghĩ xem, muốn tạo ra một cái quân hạm thì cần bao nhiêu nguyên vật liệu quý hiếm, đặc thù? Kim loại bình thường khẳng định không được?”
“Vì sao?” – Bắc Thần Tuyết quay đầu hỏi.
Thời Thượng Thiếu Gia giải thích: “Kim loại bình thường xuống cấp quá nhanh, dễ bị hư hỏng hơn. Nếu trên biển gặp phải quái vật sẽ dễ bị đánh vài cái đã chìm. Nếu muốn dùng kim thuẫn thì cũng phải ít nhất là kim thuẫn loại 3 trở lên. Chưa cần nói tới hiện nay trên thị trường kim thuẫn loại 3 có giá 80 nguyên/cân (0.5 kg), khó nhất chính là nó còn rất hiếm, ngay cả loại 1 cũng đã rất khó tìm. Nếu cố gắng tìm mua hoặc làm nhiệm vụ, không may để công ty nào đó biết được, vậy thì sẽ bị họ điều động nhân lực nẫng mất mấy tấn kim chúc không biết chừng.”
“Cũng đúng!” – Bắc Thần Tuyết gật đầu.
Diệp Sảng cũng gật đầu. Thời Thượng Thiếu Gia nói rất đúng. Nói ngay tới moto Harley này của mình đây cũng làm từ kim thuẫn, giá trị khoảng 10 vạn RMB. Quân hạm lớn như vậy, đầu tư tài lực cũng khó, nói chi tới sức lực chế tạo.
A Nhuế nói: “Thực ra cũng có một cách có thể thu thập được một lượng lớn kim thuẫn. Tài liệu sư ngũ giai có thể sử dụng kỹ năng phục chế. Tuy rằng tỷ lệ tài liệu phải giảm rất nhiều, nhưng…”
A Nhuế không nói hết lời nhưng tất cả mọi người đều hiểu. Tài liệu sư ngũ giai… không biết phải đợi đến ngày tháng năm nào? Thời Thượng Thiếu Gia: “Đúng rồi. Ngươi còn muốn nghiên cứu công nghệ bài thủy, đẩy mạnh hệ thống động lực. Kỹ thuật này không phải một hai người có thể hoàn thành, phải cần có cao thủ thật sự, mà còn phải có rất nhiều tiền. Để có thể làm ra chiếc U Linh này, nói thật là tỷ tỷ của ta phải đốt mất 50 vạn NDT nạp vào đây đó.”
Tất cả mọi người nghe xong liền ngây ra. Tuy rằng có rất nhiều người bỏ ra 50 vạn NDT vào Đệ Nhị Thế Giới, nhưng sẽ không có ai đầu tư vào việc chế đạo cụ. Nhưng mọi người rất nhanh liền bình tĩnh lại. Người ta sẽ không đầu tư vô ích, chắc chắn có mục đích sâu xa.
Tinh Tinh nói: “Nhưng mũi thuyền này làm từ gỗ, một mồi lửa liền cháy. Có gì hữu dụng?”
“Đúng, vậy cũng không an toàn nha!” – Bắc Thần Tuyết cũng nghi vấn.
“Không!” – A Nhuế giải thích – “Đây là loại gỗ vạn năm nhập từ Thiên Phủ, tên là Long Cốt loại 2, có thể phòng cháy, không thấm nước, khả năng kháng công kích rất mạnh. Tuy không thể bằng kim thuẫn loại 3 nhưng chỉ vận chuyển trên biển thì sẽ không có vấn đề gì, trừ phi chúng ta gặp phải con boss quá lợi hại. Ngoài ra còn không cần có hệ thống động lực cao cấp, do đó tiết kiệm được rất nhiều chi phí.”
“Ồ…” – Mọi người cùng gật gù.
Yến Vân: “Đừng chém gió nữa, thuyền tới rồi. Diệp tử, mọi người chuẩn bị đi. Dọc đường đi cẩn thận. Những gì cần thiết tôi đều đã chuẩn bị đủ, bỏ trong ba lô rồi.”
“Ừ.” – Diệp Sảng gật gật đầu, dục vọng trước đó trở thành hư không. Hắn muốn chiến một trận, nhưng cũng khát vọng đi du thuyền trên biển. Đối với game thủ toàn thế giới mà nói, biển rộng vẫn luôn là nơi thần bí mà ai cũng khát vọng có thể đi thử một lần.
“Ha ha ha, ta tới đây!” – Diệp Sảng “phốc” một cái liền nhảy xuống nước.
Danh sách chương