Keng, âm thanh binh khí va chạm vào nhau liên tụcDương Tử gào lên :
- Hôm nay chúng mày phải bỏ lại ít nhất một cái mạng ở đây không thì đừng hòng đi !
Nói xong hắn cũng chém liên tục vào người Âm Tà, hắn ta nhanh chóng đỡ được mà đáp lời của Dương Tử :
- Vậy thì chưa chắc đâu !
Trở lại hơn 20 ngày trước, Dương Tử vừa chém rách không gian đi ra khỏiPhản Hoan Giới. Hắn vừa ra đã gặp và thân ảnh cả đời này hắn cũng sẽkhông thể quên. Đó chúng là thân ảnh của đám người Âm Tà Đế, liền dùngẢnh Bộ nhập vào không gian đi theo chúng. Đã bay xuất 7 ngày nhưng Dương Tử vẫn chẳng thấy chúng dừng lại. Hắn thầm nghĩ :
- Cái quái ! Không phải chúng đi tìm chết đấy chứ ? Dương Tử vẫn tiếp tục đi theo chúng, thêm 3 ngày nữa trôi qua hắn cũng thấychúng dừng lại. Ở trước một mảnh đất khá rộng lớn, Âm Tà quay lại bảovới Đại Quỷ Đế :
- Đưa hắn vào gặp chủ nhân, ngài ấy sẽ biến hắn trở thành một trong chúng ta !
Đại Quỷ Đế Tức giận gào lên :
- Ta không phải bầy tôi của ngươi ! Ta chỉ phục vụ chủ nhân vì ngày ấyrất mạnh mà thôi ! Đừng có ra lệnh cho ta như kiểu ta là bầy tôi củangười !
Âm Tà cũng xoa đầu hắn phẩy tay rồi nói :
- Được rồi ! Ngươi đi vào đi ta sẽ ở ngoài này trông chừng.
Dương Tử lúc này cũng lẻn vào theo Đại Quỷ Đế, hắn chỉ vừa bước ra sau cánhcửa của toà lâu đài trước mặt. Lập tức bị cảnh tượng bên trong làm choxuýt nôn hết ra, cũng rất may vì hắn kiềm lại được. Hắn nắm chặt tay rồi thầm nghĩ :
- Tên xúc sinh nào sống được ở đây vậy !
Xong hắn cũng tiếp tục đi theo Đại Quỷ Đế, sau một hồi di chuyển. Hắn cũngdừng lại trước một cánh cửa khổng lồ, hắn quỳ xuống mà nói lớn :
- Chủ nhân ! Xin hãy biến kẻ này thành tôi tớ của ngài !
Một giọng nói từ sau cảnh cửa phát ra :
- Được !
Dương Tử lúc này lại nghĩ :
- Đây là kẻ chúng muốn móc tim ta để giải phong ấn cho hắn sao ?
Vì mối thù kiếp trước Dương Tử đã để lộ ra một chút sát khí, giọng nói từ sau cửa gào lên :
- Một con kiến cũng dám theo dõi ta ?
Từ cánh cửa lập tức có một luồng sức mạnh đáng thẳng vào bụng Dương Tử.Trực tiếp khiến hắn bay ra khỏi hòn đảo ấy, Âm Tà cũng giật mình mà đuổi theo. Trong đầu hắn nhận được truyền âm của giọng nói sau cánh cửa. "Giết chết hắn ! Hắn đã không còn giá trị lợi dụng nữa rồi !"
Âm Tà cũng lập tức bay theo, hắn gào lên :
- Vậy là ta có thể đường đường chính chính giết chết ngươi rồi !
Dương Tử thả lỏng người, hắn gồng mình lại thôi đã có thể trực tiếp phá nátuy áp của giọng nói kia. Hay chính xác hơn là Đại Ma Thần, hắn từ từ rút Tru Đế ra. Hắn quay lại nói với Âm Tà :
- Ai giết ai còn chưa biết đâu !
Xong lập tức lao đến chém vào người Âm Tà, khiến hắn trực tiếp bay đi. Dương Tử lúc này xoay vài rồi lại lên tiếng :
- Ngươi biết ta chờ cái ngày này lâu lắm rồi không, hả tên khốn ?
Dừng động tác xoay tay lại, người của Dương Tử dần dần chuyển sang trạngthái của Thánh Thể. Lúc này người của hắn một nửa đen một nửa trắng, còn có chút pha lẫn. Âm Tà tức giận gào lên :
- Ngươi thật sự chọc giận ta rồi đấy !
Hắn lấy trong người ra một viên đan dược rồi nhét thẳng vào mồm mà uống. Cơ thể của hắn lúc này đang dần chuyển đỏ, những mạch máu nổi đây lên trên cơ thể hắn. Người hắn lúc này cũng to lớn hơn gấp mấy lần, hắn gầm lênmột tiếng đầy giận dữ. Hắn giơ bàn tay đang dần hoá lớn nên nói vớiDương Tử :
- Nếu ngươi đã hết tác dụng với chủ nhân thì cũng chết đi là vừa rồi đấy !
Dứt câu hắn liền lao tới phía Dương Tử chỉ trong nháy mắt, Dương Tử vẫnchẳng hoảng hốt gì. Thậm chí hắn còn bịt mắt mình lại mà đỡ đòn đán cừarồi của Âm Tà. Hắn phẩy tay trên quần áo mà nói :
- Hình như cũng chả ra làm sao thì phải !
Lúc này Dương Tử bị một đòn đánh bật ngờ đánh đến, hắn không kịp đỡ lại mà nói :
- Đại Quỷ Đần à ! Ngươi đánh hình như cũng có chút yếu rồi thì phải !
Đại Quỷ Đế gào lên :
- Ngươi đang khinh thường ta đấy à ?
Dương Tử tách cây thương từ trong Tru Đế ra, hắn phi thẳng đến phải sau Đại Quỷ Đế. Hắn lại hỏi :
- Đến rồi sao còn phải trốn hả Tula Đế ?
Tula vừa đi ra hắn vừa rút ngọn thương ra mà nói :
- Quà gặp mặt như vậy khiến ta có chút đau lòng đấy kẻ vô tác dụng à !
Dương Tử cũng chẳng nói nhiều hắn lập tức dịch chuyển đến đấm thẳng hai phátvào mặt của Đại Quỷ và Tula. Trực tiếp khiến bọn chúng bay đi rất xa, Âm Tà cũng lập tức lao đến tấn công Dương Tử. Hắn cũng nhẹ nhàng cầm TruĐế đỡ đòn rồi liên tục chém vào ngươi Âm Tà rồi nói :
- Hôm nay chúng mày phải bỏ lại ít nhất một cái mạng ở đây nếu không thì đừng hòng đi !
Hắn chém bay Âm Tà rồi gào lên :
- Thiên Phạt !
Rất nhiều thanh kiếm lao đến cắm vào người Âm Tà, Tula lúc này cũng đến đòi ăn hành. Nên Dương Tử đã cầm Tru Đế thi triển Vô Cực Kiếm Pháp lênngười hắn. Khiến hắn lại bay đi và thổ huyết không ngừng, Dương Tử nhếch vai lên mà hỏi đểu :
- Này ! Các ngươi mạnh thế sao ta đánh lại ?
Âm Tà chật vật bò ra khỏi đống kiếm, hắn từ từ đứng dậy rồi gào lên :
- Ta liều mạng với ngươi !
Tula và Đại Quỷ cũng lao lên tấn công Dương Tử, hắn cũng vung một kiếm. Đầucủa Âm Tà đã rơi xuống, hắn nhặt lên rồi ném về phía Đại Quỷ Đế mà nói :
- Nói với tên Đại Ma Thần nhà các ngươi ! Một ngày không xa ta sẽ là kẻchém chết hắn chứ không còn phong ấn như nhưng người trước nữa !
Rồi hắn cũng bay đi, thân ảnh hắn cũng nhanh trong biến mất khỏi tầm mắt của hai tên kia.
- Hôm nay chúng mày phải bỏ lại ít nhất một cái mạng ở đây không thì đừng hòng đi !
Nói xong hắn cũng chém liên tục vào người Âm Tà, hắn ta nhanh chóng đỡ được mà đáp lời của Dương Tử :
- Vậy thì chưa chắc đâu !
Trở lại hơn 20 ngày trước, Dương Tử vừa chém rách không gian đi ra khỏiPhản Hoan Giới. Hắn vừa ra đã gặp và thân ảnh cả đời này hắn cũng sẽkhông thể quên. Đó chúng là thân ảnh của đám người Âm Tà Đế, liền dùngẢnh Bộ nhập vào không gian đi theo chúng. Đã bay xuất 7 ngày nhưng Dương Tử vẫn chẳng thấy chúng dừng lại. Hắn thầm nghĩ :
- Cái quái ! Không phải chúng đi tìm chết đấy chứ ? Dương Tử vẫn tiếp tục đi theo chúng, thêm 3 ngày nữa trôi qua hắn cũng thấychúng dừng lại. Ở trước một mảnh đất khá rộng lớn, Âm Tà quay lại bảovới Đại Quỷ Đế :
- Đưa hắn vào gặp chủ nhân, ngài ấy sẽ biến hắn trở thành một trong chúng ta !
Đại Quỷ Đế Tức giận gào lên :
- Ta không phải bầy tôi của ngươi ! Ta chỉ phục vụ chủ nhân vì ngày ấyrất mạnh mà thôi ! Đừng có ra lệnh cho ta như kiểu ta là bầy tôi củangười !
Âm Tà cũng xoa đầu hắn phẩy tay rồi nói :
- Được rồi ! Ngươi đi vào đi ta sẽ ở ngoài này trông chừng.
Dương Tử lúc này cũng lẻn vào theo Đại Quỷ Đế, hắn chỉ vừa bước ra sau cánhcửa của toà lâu đài trước mặt. Lập tức bị cảnh tượng bên trong làm choxuýt nôn hết ra, cũng rất may vì hắn kiềm lại được. Hắn nắm chặt tay rồi thầm nghĩ :
- Tên xúc sinh nào sống được ở đây vậy !
Xong hắn cũng tiếp tục đi theo Đại Quỷ Đế, sau một hồi di chuyển. Hắn cũngdừng lại trước một cánh cửa khổng lồ, hắn quỳ xuống mà nói lớn :
- Chủ nhân ! Xin hãy biến kẻ này thành tôi tớ của ngài !
Một giọng nói từ sau cảnh cửa phát ra :
- Được !
Dương Tử lúc này lại nghĩ :
- Đây là kẻ chúng muốn móc tim ta để giải phong ấn cho hắn sao ?
Vì mối thù kiếp trước Dương Tử đã để lộ ra một chút sát khí, giọng nói từ sau cửa gào lên :
- Một con kiến cũng dám theo dõi ta ?
Từ cánh cửa lập tức có một luồng sức mạnh đáng thẳng vào bụng Dương Tử.Trực tiếp khiến hắn bay ra khỏi hòn đảo ấy, Âm Tà cũng giật mình mà đuổi theo. Trong đầu hắn nhận được truyền âm của giọng nói sau cánh cửa. "Giết chết hắn ! Hắn đã không còn giá trị lợi dụng nữa rồi !"
Âm Tà cũng lập tức bay theo, hắn gào lên :
- Vậy là ta có thể đường đường chính chính giết chết ngươi rồi !
Dương Tử thả lỏng người, hắn gồng mình lại thôi đã có thể trực tiếp phá nátuy áp của giọng nói kia. Hay chính xác hơn là Đại Ma Thần, hắn từ từ rút Tru Đế ra. Hắn quay lại nói với Âm Tà :
- Ai giết ai còn chưa biết đâu !
Xong lập tức lao đến chém vào người Âm Tà, khiến hắn trực tiếp bay đi. Dương Tử lúc này xoay vài rồi lại lên tiếng :
- Ngươi biết ta chờ cái ngày này lâu lắm rồi không, hả tên khốn ?
Dừng động tác xoay tay lại, người của Dương Tử dần dần chuyển sang trạngthái của Thánh Thể. Lúc này người của hắn một nửa đen một nửa trắng, còn có chút pha lẫn. Âm Tà tức giận gào lên :
- Ngươi thật sự chọc giận ta rồi đấy !
Hắn lấy trong người ra một viên đan dược rồi nhét thẳng vào mồm mà uống. Cơ thể của hắn lúc này đang dần chuyển đỏ, những mạch máu nổi đây lên trên cơ thể hắn. Người hắn lúc này cũng to lớn hơn gấp mấy lần, hắn gầm lênmột tiếng đầy giận dữ. Hắn giơ bàn tay đang dần hoá lớn nên nói vớiDương Tử :
- Nếu ngươi đã hết tác dụng với chủ nhân thì cũng chết đi là vừa rồi đấy !
Dứt câu hắn liền lao tới phía Dương Tử chỉ trong nháy mắt, Dương Tử vẫnchẳng hoảng hốt gì. Thậm chí hắn còn bịt mắt mình lại mà đỡ đòn đán cừarồi của Âm Tà. Hắn phẩy tay trên quần áo mà nói :
- Hình như cũng chả ra làm sao thì phải !
Lúc này Dương Tử bị một đòn đánh bật ngờ đánh đến, hắn không kịp đỡ lại mà nói :
- Đại Quỷ Đần à ! Ngươi đánh hình như cũng có chút yếu rồi thì phải !
Đại Quỷ Đế gào lên :
- Ngươi đang khinh thường ta đấy à ?
Dương Tử tách cây thương từ trong Tru Đế ra, hắn phi thẳng đến phải sau Đại Quỷ Đế. Hắn lại hỏi :
- Đến rồi sao còn phải trốn hả Tula Đế ?
Tula vừa đi ra hắn vừa rút ngọn thương ra mà nói :
- Quà gặp mặt như vậy khiến ta có chút đau lòng đấy kẻ vô tác dụng à !
Dương Tử cũng chẳng nói nhiều hắn lập tức dịch chuyển đến đấm thẳng hai phátvào mặt của Đại Quỷ và Tula. Trực tiếp khiến bọn chúng bay đi rất xa, Âm Tà cũng lập tức lao đến tấn công Dương Tử. Hắn cũng nhẹ nhàng cầm TruĐế đỡ đòn rồi liên tục chém vào ngươi Âm Tà rồi nói :
- Hôm nay chúng mày phải bỏ lại ít nhất một cái mạng ở đây nếu không thì đừng hòng đi !
Hắn chém bay Âm Tà rồi gào lên :
- Thiên Phạt !
Rất nhiều thanh kiếm lao đến cắm vào người Âm Tà, Tula lúc này cũng đến đòi ăn hành. Nên Dương Tử đã cầm Tru Đế thi triển Vô Cực Kiếm Pháp lênngười hắn. Khiến hắn lại bay đi và thổ huyết không ngừng, Dương Tử nhếch vai lên mà hỏi đểu :
- Này ! Các ngươi mạnh thế sao ta đánh lại ?
Âm Tà chật vật bò ra khỏi đống kiếm, hắn từ từ đứng dậy rồi gào lên :
- Ta liều mạng với ngươi !
Tula và Đại Quỷ cũng lao lên tấn công Dương Tử, hắn cũng vung một kiếm. Đầucủa Âm Tà đã rơi xuống, hắn nhặt lên rồi ném về phía Đại Quỷ Đế mà nói :
- Nói với tên Đại Ma Thần nhà các ngươi ! Một ngày không xa ta sẽ là kẻchém chết hắn chứ không còn phong ấn như nhưng người trước nữa !
Rồi hắn cũng bay đi, thân ảnh hắn cũng nhanh trong biến mất khỏi tầm mắt của hai tên kia.
Danh sách chương