Chương 161: Thỉnh cầu của Lâm Tiêu. (2)

Trử Vĩ Thần hơi trầm tư, liền nói:

- Căn cứ theo quy củ của Võ Giả Liên Minh và Võ Điện, muội muội của ngươi Lâm Nhu còn chưa tấn cấp nhất chuyển Chân Võ giả, cho nên tạm thời không cách nào gia nhập Võ Điện chúng ta, bất quá không sao, nếu như không chê thì ngươi có thể cho muội muội của ngươi dùng thân phận người nhà võ giả Võ Điện làm tạp dịch trong Dược Sư Đường của Võ Điện, đương nhiên tạp dịch này cũng chỉ là một cái cớ, ta sẽ bảo Luyện Dược Sư Võ Điện chúng ta để muội muội của ngươi, cụ thể ra vẫn là công tác của luyện dược học đồ, không biết ngươi cảm thấy thế nào? Cái gọi là lễ phép không thể phế, Trử Vĩ Thần cũng không thể mạo hiểm phá hư quy củ, trực tiếp để Lâm Nhu gia nhập Võ Điện Dược Sư Đường được.

Lâm Tiêu trong nội tâm vui vẻ:

- Vậy xin cảm ơn Trử tổng quản rồi, còn có một việc, Trử tổng quản, ta cũng muốn học tập luyện đan.

Trử Vĩ Thần khẽ giật mình, nhìn qua thần sắc kiên quyết của Lâm Tiêu, biết rõ chuyện hôm nay đối với hắn rất ảnh hưởng, Trử Vĩ Thần khuyên bảo nói:

- Lâm Tiêu, tinh thần lực của ngươi rất mạnh, chính gấp tám lần người bình thường. Thường thì người tinh thần lực càng mạnh lại càng thích hợp trở thành Luyện Dược Sư, cho nên cho dù ngươi không nói, ta cũng sẽ cho ngươi học tập tri thức luyện đan, bất quá, ta vẫn hi vọng ngươi trước mắt có thể tập trung tinh lực vào võ đạo trước.

Lâm Tiêu hơi sững sờ, hỏi:

-Trử tổng quản, sao ngươi lại nói vậy?

Phải biết rằng, Luyện Dược Sư về địa vị hơn xa võ giả, nếu như Võ Điện có thể ra một Luyện Dược Sư cường đại thì càng chấn động hơn xuất hiện một võ giả cường đại, công lao của Trử Vĩ Thần cũng lớn hơn, nhưng giờ phút này lời hắn nói lại khiến Lâm Tiêu không khỏi nghi hoặc.

Trử Vĩ Thần nghiêm mặt nói:

- Luyện đan cũng như võ đạo, yêu cầu đối với tư chất võ giả cực cao, thậm chí còn trên cả võ đạo, hơn nữa muốn ở trên thuật luyện đan có thành tựu, phải hao tổn đại lượng tinh lực học tập, nắm giữ, quá trình này còn gian nan hơn cả tu luyện võ thuật. Bất quá cái này cũng chưa tính cái gì, mấu chốt nhất vẫn là thiên phú, người thiên phú bất đồng tự nhiên bất đồng, ngươi tuy rằng ở phương diện tinh thần lực cực kỳ thích hợp luyện đan, nhưng thiên phú võ đạo của ngươi cao như vậy, ở phương diện luyện đan tự nhiên sẽ có chỗ khiếm khuyết, thay vì tốn hao đại lượng tinh lực ở luyện đan nhất đạo, còn không bằng dùng thời gian đó khiên mình càng tinh tiến hơn trên võ đạo chi lộ.

Lâm Tiêu nháy hai mắt, trong nội tâm cười khổ một cái, hắn cuối cùng hiểu rõ ý Trử tổng quản. Nói cho cùng, vẫn là do thiên phú võ đạo hắn biểu hiện ra quá mức kinh người, trong lòng bọn người Trử Vĩ Thần tình nguyện bỏ qua ưu thế tinh thần lực của mình cũng không muốn mình mất thời gian ở phương diện luyện đan, muốn mình triệt để phát triển võ đạo.

- Trử tổng quản ngươi yên tâm, trong lòng ta tự có chừng mực.

Nói cũng kỳ quái, đối với trở thành một gã Luyện Dược Sư, Lâm Tiêu trước kia tới giờ đều chưa thử qua, nhưng trong lòng của hắn, nghĩ đến đây lại thủy chung ẩn ẩn có chờ mong, giống như muốn làm một chuyện mà mình phi thường cảm thấy hứng thú và ưa thích vậy.

Hơn nữa Lâm Tiêu ẩn ẩn có trực giác, thiên phú của mình ở phương diện luyện đan tuyệt đối sẽ không thấp.

Cái này từ chỗ chỉ cần mình vừa thấy linh dược và đan dược, liền có thể bản năng phân biệt ra được dược hiệu và thành phần trong đan dược là có thể thấy được.

- Có lẽ, cái này có quan hệ với lò bát quái cùng xuyên việt với ta a.

Lâm Tiêu nắm tay phải có chút nắm chặt, hắn có thể cảm nhận được đồ án lò bát quái trên tay phải mình đang có chút xao động.

- Nếu ngươi đã nói vậy rồi thì ta cũng không nói thêm gì nữa, ngày mai bảo muội muội của ngươi đến Võ Điện Dược Sư Đường chúng ta báo danh đi, đến lúc đó ngươi cũng có thể cùng đi xem xem, hiểu rõ quá trình luyện dược một chút.

Trử Vĩ Thần cũng không có tiếp tục khuyên nữa, hắn biết rõ thiếu niên như Lâm Tiêu, khuyên bảo căn bản không có tác dụng, chỉ có chờ bọn hắn vấp phải trắc trở, biết rõ mình phải làm gì mới có thể chính thức nghe lời khuyên bảo của trưởng bối.

Sau khi ra khỏi Võ Điện, Lâm Tiêu trực tiếp về đến trong nhà, không thể chờ đợi được nói tin tức tốt này cho Lâm Nhu.

- Thật sự sao? Nhị ca là thật sao? Ta có thể gia nhập Dược Sư Đường Võ Điện sao!

Lâm Nhu mặt mũi tràn đầy kinh hỉ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, như đóa hoa tách ra trong mùa xuân, đôi mắt sáng ngời cũng lần nữa tách ra tinh quang.

- Đương nhiên là sự thật, nhị ca còn có thể lừa ngươi sao.

Chứng kiến dáng cười hồn nhiên trên mặt Lâm Nhu, Lâm Tiêu cảm giác tâm mình cũng tràn đầy vui mừng.

Cùng Lâm Nhu hảo hảo chúc mừng một phen, Lâm Tiêu lúc này mới tiến vào gian phòng của mình, ngồi khoanh chân trên người, cả người tâm thần hoàn toàn trầm tĩnh lại, chuyển dời đến trên người Toản Địa Giáp.

Dưới nền đất một chỗ hoàng dã bên ngoài Tân Vệ Thành, một đầu yêu thú hình thể khổng lồ bỗng nhiên mở ra đôi đồng tử huyết sắc

- Ta hiện giờ mới vừa tấn cấp Chân Võ giả nhị chuyển, còn chưa tới nhị chuyển trung kỳ, đối phó những đệ tử bình thường kia khẳng định đủ rồi, nhưng đối phó thiên tài Luyện Dược Sư như Ổ Hạo, còn kém không ít.

Lâm Tiêu không vì hôm nay mình đánh bại Mã Binh, Chu Phi, Lý Tiến ba gã thiên tài nhị chuyển trung kỳ mà kiêu ngạo tự đắc, trong lòng còn có may mắn, hắn biết rõ mình sở dĩ có thể dùng thực lực nhị chuyển sơ kỳ đánh bại ba người bọn họ, hoàn toàn là vì mình tu luyện Ngưng Nguyên Công, Kim Ngọc Quyết, Vô Ảnh Phiêu Hồng Quyết đều là Nhân cấp cao giai công pháp.

Mã Binh bọn hắn tuy rằng thiên tài, nhưng thiên tài đệ tử tu luyện cũng chỉ là công pháp và võ kỹ Nhân cấp trung giai mà thôi, không ai có thể giống như mình, tu luyện tất cả đều là công pháp Nhân cấp cao giai, hơn nữa còn đều luyện đến tiểu thành.

Nhưng Ổ Hạo thì khác, thân là Đan Các thủ tịch đệ tử, tam chuyển Chân Võ giả, nhất phẩm Luyện Dược Sư mười chín tuổi, Tân Vệ Thành đệ nhất thiên tài, công pháp và võ kỹ hắn tu luyện cũng tuyệt đối đều là công pháp Nhân cấp cao giai, không thể nào kém hơn mình, bởi như vậy, ở mặt công pháp mình không chiếm nhiều tiện nghi, hơn nữa về mặt đẳng cấp, Ổ Hạo chính là tam chuyển Chân Võ giả, mà mình chỉ vừa tấn cấp nhị chuyển, lại càng không phải nói đến thân phận nhất phẩm Luyện Dược Sư của Ổ Hạo, cả hai điệp gia lại, tuyệt đối vô cùng khủng bố.

Mình muốn trong vòng nửa năm đánh bại hắn, có thể nói là khó như lên trời.

- Bất quá thế thì đã sao, tự tin của ta như nhật nguyệt tại thiên, sơn hà tại địa. Nếu như ngay cả một Ổ Hạo nho nhỏ cũng không giải quyết được, ta có vốn liếng gì để dừng chân ở đại lục này, có năng lực gì để bảo hộ người nhà của mình chứ.

Hô!

Tâm thần Lâm Tiêu đắm chìm trong cơ thể Toản Địa Giáp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện