Chương 143: Yêu thú, yêu đan. (1)

Mở trang sách ra, Lâm Tiêu cẩn thận quan sát phần giới thiệu của Thú Nguyên quyết này.

Căn cứ vào ghi lại ở trên Thú Nguyên quyết, Thú Nguyên quyế này là do một gã cường giả thời cổ nghiên cứu yêu thú, ở sau khi đánh chết cùng phân tích rất nhiều yêu thú cường đại liền phát hiện yêu thú vô luận thân thể, kinh mạch, thể chất hay là hấp thu thiên địa nguyên khí đều phải nhiều hơn, mạnh hơn so với nhân loại. Vì vậy trải qua hơn mười năm khổ tâm nghiên cứu, tên cường giả này ở sau khi kiến thức, đánh chết, nghiên cứu qua rấ nhiều yêu thú cường đại, căn cứ vào thể chất yêu thú kết hợp với đặc tính tự có của võ giả nhân loại mới sáng tạo ra bản Thú Nguyên quyết này.

Mục đích của vị cường giả này vốn là để cho võ giả nhân loại có thể ở lúc tu luyện giống như yêu thú hấp thu được càng nhiều thiên địa nguyên khí, để cho thời điểm thân thể lột xác trở nên càng mạnh hơn, càng nhạy cảm hơn.

Chỉ tiếc nhân loại cùng yêu thú dù sao cũng khác biệt quá nhiều, sau khi tên cường giả này sáng chế ra Thú Nguyên quyết mới phát hiện Thú Nguyên quyết này cũng không phải là người nào cũng có thể tu luyện, chỉ có những võ giả thiên sinh thần lực, vạm vỡ, kinh mạch cường kiện mới có thể tu luyện, hơn nữa sau khi tu luyện mặc dù uy lực vô cùng nhưng rất dễ dàng đối với tâm tính của võ giả tạo thành ảnh hưởng, khiến cho nguyên trì không ổn, ở hậu kỳ rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, có nguy hại lớn.

Hiệu quả duy nhất chinh là nếu như võ giả chỉ tu luyện đệ nhất trọng của Thú Nguyên quyết này, như vậy sẽ khai thác kinh mạch của võ giả, để cho kinh mạch của võ giả so sánh với võ giả bình thường càng thêm cường kiện, tốc độ hấp thu thiên địa nguyên khí cũng sẽ có chỗ gia tăng, chỉ cần không tiếp tục tu luyện, nguy hại cùng ảnh hưởng đối với nhân thể cũng không lớn.

Cuối cùng tên cường giả này sau khi thông qua đại lượng thí nghiệm liền cảm khái, nhân loại tu luyện nguyên trì, nhưng yêu thú tu luyện lại là yêu đan, hai cái căn bản không giống nhau, nếu như không thể thya đổi cái bản chất vấn đề này, dù nghiên cứu yêu thú như thế nào cũng không cách nào sáng chế ra cong pháp có thể để cho võ giả nhân loại tu luyện mà có công hiệu giống như yêu thú.

Ở sau khi nhìn đấy trang giới thiệu cùng hai trang phương pháp tu luyện sau đó, trong lòng Lâm Tiêu nhất thời không nhịn được mà hơi động một chút.

- Ba ngàn lượng bạc, quyển bí tịch này ta mua! Lâm Tiêu trực tiếp mở miệng nói.

Cho đến nay, thời điểm Lâm Tiêu khống chế Toản Địa giáp phân thân liền suy nghĩ, nếu như nhân loại có thể tu luyện công pháp, vũ kỹ, như vậy yêu thú có thể làm được điểm này hay không? Bình thường yêu thú bởi vì trí tuệ không cao, chỉ có thể dựa vào bản năng đi hấp thu thiên địa nguyên khí, không ngừng cường đại chính mình, ngưng tụ ra yêu đan, nhưng không có công pháp nào để cho bọn họ tu luyện, điều ày khiến cho yêu thú mặc ù ở trên phương diện lực lượng, tốc độ, phòng ngự, cảm giác đều phải mạnh hơn nhân loại có đẳng cấp ngang hàng, nhưng lại chỉ có thể bị võ giả ngang cấp săn giết.

Ban đầu Lâm Tiêu đạt được Ngưng Nguyên công đã từng thử qua để cho Toản Địa giáp khống chế yêu lực trong cơ thể dựa vào lộ tuyến vận chuyển của Ngưng Nguyên công, nhưng mà bởi vì yêu thú cấp thấp không có nguyên trì, các loại phương diện kinh mạch khác biệt so với nhân loại, cho nên hiệu quả cũng không lớn, không những không thể tăng lên thực lực của Toản Địa Giáp, ngược lại khiến cho yêu lực trong cơ thể nó rối loạn, cái được không bù nổi cái mất. Nhưng mà bản Thú Nguyên quyết này, người bình thường có lẽ không nhìn ra môn đạo gì nhưng Lâm Tiêu có được Toản Địa Giáp phân thân liền là từ hai tờ đầu tiên của công pháp rõ ràng cảm nhận được cường giả năm đó sáng chế ra công pháp này tuyệt đối là một người hiểu rõ vô cùng thấu triệt đối với yêu thú, chưởng khống nguyên lực trong tay, hoàn toàn có thể trực tiếp nhấc lên yêu lực của yêu thú, đặc biệt là phương thức vận hành của nguyên lực ở trong kinh mạch cùng với bên trong cơ thể yêu thú cơ hồ giống nhau như đúc.

Điều này khiến cho Lâm Tiêu đối với bản Thú Nguyên quyết này là bắt buộc phải có, khó được mới tìm ra một quyển bí tịch mà Toản Địa Giáp có thể tu luyện, Lâm Tiêu nhưng không muốn bỏ qua.

- Vị tiểu huynh đệ này, ngươi chớ để cho gia hỏa này lừa gạt a, bản Thú Nguyên quyết này căn bản không thể tu luyện, hơn nữa chỉ là bản thiếu, người nào biết phía sau sẽ ghi lại nội dung gì, ba ngàn lượng cũng không phải là số lượng nhỏ.

- Đúng vậy a, quyển bí tịch này theo ta thấy, công hiệu lớn nhất đó là có thể khai thác kinh mạch, trừ cái này ra liền không còn công dụng nào nữa, tùy tiện một quyển Nhân cấp trung giai công pháp đều mạnh hơn trăm lần so với bản này, có thể bán được 1000 lượng đã là giá cao rồi.

Mấy tên võ giả thấy Lâm Tiêu trẻ tuổi như thế, không khỏi liên tục nhắc nhở, bọn họ cũng không phải là có hảo tâm gì, mà là thấy Lâm Tiêu còn nhỏ tuổi liền có thẻ tùy tiện lấy ra ba ngàn lượng, hiển nhiên là xuất thân từ đại gia tộc, tùy tiện lên tiếng mấy câu nói không chừng có thể nhận được hảo cảm của đối phương, còn nữa, Lâm Tiêu xuất hiện cũng phá hư ý đồ của bọn hắn, có thể dùng 1000 lượng mua quyển bí tịch này đối với bọn hắn mà nói là không thể tốt hơn rồi.

Lâm Tiêu chỉ là cười cười, không nói gì, hai mắt nhìn chủ quầy hàng kia.

- Ba ngàn lượng quá ít, quyển bí tịch này ta hao phí thiên tân vạn khổ mới lấy tới, ít nhất là công pháp Nhân cấp cao giai, thậm chí còn có thể là Địa cấp công pháp, thấp hơn 5000 lượng không bán.

Chủ của hàng kia đánh giá Lâm Tiêu một cái, sau khi thấy Lâm Tiêu là một thiếu niên, không khỏi khẽ lắc đầu, lộ ra vẻ như chém đinh chặt sắt.

Lâm Tiêu không khỏi cười lạnh:

- Những lời này của các hạ liền quá như không nói rồi, quyển bí tịch này không ghi rõ đẳng cấp, cái này chúng ta tạm không nói đến, chỉ xem nội dung của bí tịch này, võ giả bình thường căn bản là không thể tu luyện, coi như là có thể tu luyện, đến cuối cùng cũng phải tẩu hỏa nhập ma, huống chi trong tay ngươi còn là bản thiếu, nếu như tu luyện lung tung thì đó quả thật là muốn chết.

Lâm Tiêu khẽ lắc đầu:

- Ba ngàn lượng, đây là giá tiền cao nhất, ta cũng muốn khai thác kinh mạch của ta một chút mới mua Thú Nguyên quyết này, nếu như không bán thì coi như thôi, ta xem cả đại điện giao dịch cũng chỉ có ta nguyện ý tốn cái giá lớn này mua quyển bí tịch tàn phá đó.

Ngữ khí của Lâm Tiêu rất là kiên quyết.

Trung niên chủ hàng do dự một chút, không lên tiếng, hiển nhiên cũng không tình nguyện, Lâm Tiêu thấy thế liền xoay người rời đi.

- Ai, vị thiếu hiệp kia, chờ một chút!

Đang ở lúc Lâm Tiêu mới bước ra bước thứ hai, trung niên chủ hàng rốt cuộc không nhịn được gọi Lâm Tiêu lại:

- Bốn ngàn lượng, không thể ít hơn nữa rồi!

Lâm Tiêu ngoảnh mặt làm ngơ, cước bộ không dừng lại.

- Quên đi, ba ngàn lượng liền ba ngàn lượng, Thú Nguyên quyết này liền bán cho ngươi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện