Những người khác: Này……đạo diễn thành thật như vậy không sợ bị đánh sao?
“Thì ra phong cách chương trình của chúng ta không phải là kiểu năng lượng tích cực, ấm áp sao?” trợ lý hỏi nhỏ.
Advertisement
Tổng đạo diễn mang vẻ mặt khó hiểu: “Đương nhiên là năng lượng tích cực rồi, nhưng ấm áp là cái khỉ gì vậy? Tốn nhiều tiền như thế để cho khách mời tới hưởng thụ, đầu óc tôi bị hỏng rồi chắc?”
“Mục tiêu của chương trình chính là khiến cho các khách mời biết được, nỗi khổ nhân gian đích thực là như thế nào!”
“Chỉ khi khách mời bị đau mới khiến cho fan thương xót, thương xót mới suy ngẫm, suy ngẫm mới tiến bộ!”
Phó đạo diễn ở bên cạnh bĩu môi, nói thầm trong lòng: ông cứ chém gió đi, ánh sáng của chính nghĩa cũng sắp chiếu sáng trên mộ ông rồi đấy……
Tôn Hiểu Hiểu và Ngụy An Nhiên quả thực rất thảm.
Trong thôn chỉ lớn có chừng ấy, bọn họ một bên thì kiêu căng, một bên thì không hạ cái tôi xuống được, xoay sở cả buổi chiều cũng không ăn được miếng cơm nào.
Ngụy An Nhiên do dự nói: “Nếu không thì, chúng ta cứ sang bên chỗ đạo diễn Khương đi?”
Tôn Hiểu Hiểu cau mày: “Muốn đi thì anh tự mình đi, tôi có thể không ăn. ”
“Cô Tôn đừng tức giận, thật ra cũng chẳng có chuyện gì to tát cả, hơn nữa, mấy bé còn ở bên kia, cho dù chúng ta không ăn cơm thì cũng phải đón chúng về chứ. ”
Tôn Hiểu Hiểu quả thực nóng giận, nhưng Ngụy An Nhiên đã nói đến nước này rồi, cũng coi như có một lí do cho cô lùi bước.
Cô đương nhiên là gật đầu đồng ý.
Dù sao thì cô cũng chỉ là nhìn ngứa mắt với Khương Mạn, Khương Vân Sênh còn có Bạc Hạc Hiên, lại chẳng có mâu thuẫn với chuyện này, Không nhất thiết phải vì con ranh đó mà làm căng như vậy.
Ngụy An Nhiên đi theo sau cô ta, trong lòng cũng thầm kêu khổ.
Tôn Hiểu Hiểu này nào có phải chỉ là coi bản thân mình như nữ vương, rõ ràng là nữ thần thì có! Cả một buổi chiều hất hàm sai bảo, lúc nói chuyện còn phải nịnh bợ cô ta!
Thực sự nghĩ bản thân mình là hoàng hậu, còn hắn là thái giám tổng quản sao?
Bên phía nhà gạch.
Phân công rất rõ ràng.
Diễn viên võ thuật Khương Mạn chuyện gì cũng làm được, ăn cơm thì số một, nhưng nấu cơm thì……
Xin lỗi, nằm ngoài khả năng rồi!
Còn về Tang Điềm, đã trở thành bé thứ bảy ngồi trong nhà gạch chờ cơm rồi.
Danh sách chương