Ôn Lệ hoảng loạn vì lời nói của Tống Nghiên, còn có sự góp mặt của hai trợ lý thông minh và tận lực, những suy nghĩ của cô đứt đoạn.
Trên xe này không có người nào đứng đắn hết.
Cả ngày nay bọn họ làm việc suốt dưới ánh đèn sân khấu, tối nay cũng không được nghỉ ngơi tử tế. Sau khi về đến nhà chỉ muốn nhảy lên chiếc giường yêu quý để nằm.
Lúc sắp sửa tắt cameras trong phòng, đột nhiên Ôn Lệ nghĩ nếu Trịnh Tuyết công bố chuyện Hứa Minh ngoại tình ra bên ngoài, khả năng lớn là bọn họ không tiếp tục quay chương trình ‘Thế Gian Có Người’ nữa.
“Minh Trịnh Ngôn Thuận” cứ thế sụp đổ.
Nói như vậy người không chịu nổi chắc chắn là các fan CP rồi, cặp đôi có tình cảm thật hai năm lại có kết cục này.
Nghĩ như vậy, Ôn Lệ cảm thấy mình và Tống Nghiên thật thà biết bao, không có tình cảm là không có tình cảm, chưa bao giờ lăng xê hay thể hiện tình cảm vợ chồng ngọt ngào, khắp nơi trên mạng đều xuất hiện tin đồn nói quan hệ giữa cô và Tống Nghiên thuộc dạng hợp đồng kết hôn, nhưng cô chưa từng nghĩ đến việc làm sáng tỏ.
Vốn đã định đến thời hạn trong hợp đồng thì sẽ ly hôn theo lẽ thường, ai mà biết đột nhiên ma xui quỷ khiến bị người bên đối thủ kích thích ý chí chiến đấu hừng hực, đồng ú tham gia chương trình này, lần đầu tiên diễn xuất mà không có kịch bản chính thức nào, rồi giờ đây bỗng nhiên người thi đấu với mình rút lui.
Thắng không cần nhiều sức.
Nếu kết quả giữa Hứa Minh và Trịnh Tuyết được định sẵn là như thế, vậy còn cô và Tống Nghiên……Có cần thiết phải tiếp tục diễn nữa không? Đảo mắt cái Thế Gian đã quay xong tập ba, kịch bản tập bốn đã được gửi cho mọi người từ trước, tập này sẽ để các đôi khách quý ra ngoài quay cùng nhau và dùng chi phí chung, Ôn Lệ còn đang nghĩ xem hôm đó phải biểu hiện thế nào trước mặt bọn họ, ngờ đâu bây giờ người cần nhìn không còn ở đây nữa, ý chí chiến đấu của cô biến mất theo.
Còn bộ phim điện ảnh về đề tài dân quốc Tống Nghiên nói, chị Đan đã trả lời rằng nhà đầu tư bên đó hướng vào một nữ diên viên khác nên vẫn đang kéo dài thời gian bàn bạc công việc với bọn họ.
Phải thừa nhận thành tích bên mảng phim điện ảnh của Ôn Lệ không được tốt lắm, rất nhiều người xem nghi ngờ khả năng diễn xuất phim điện ảnh của cô, bên phía nhà đầu tư do dự là chuyện bình thường.
Có điều cô chẳng có thời gian đâu mà lo nghĩ đến chuyện tài nguyên điện ảnh như ván đã đóng thuyền này, bởi vì gần đây công việc bắt đầu nhiều hơn, đại ngôn cho trò chơi mới, quay chương trình tuyển chọn idol, hơn nữa chị Đan đang chọn mấy kịch bản phim truyền hình giúp cô, sau khi chọn được rồi sẽ vào tổ quay phim luôn.
Trong khoảng thời gian này vì Thế Gian nổi, có không ít các chương trình thực tế từ các đài khác nhau liên hệ cô với Tống Nghiên, muốn mời bọn họ đến tham gia chương trình với tư cách khách mời.
Trong đầu lướt qua một lượt kế hoạch công việc trong nửa năm tới, Ôn Lệ thở dài.
“Haizz…..”
“Sao vậy?”
Tống Nghiên tắm rửa xong về phòng ngủ thấy Ôn Lệ đang ngồi khoanh hai chân trên giường, cau mày, giống hệt bà cụ già thở dài thườn thượt.
Ôn Lệ lắc đầu: “Không có gì, nghĩ đến công việc được sắp xếp kín mít vào nửa năm sau lại thấy hơi mệt.”
“Nếu như thấy mệt thì có thể bỏ một số công việc không quan trọng khác.”
Lời này của Tống Nghiên rất đúng, những người làm nghề như bọn họ không bao giờ thiếu công việc, dưới tình huống một người không thể có ba đầu sáu tay, đương nhiên phải xem xét lợi hại nhiều hơn, bỏ một số việc râu ria không cần thiết.
Chắc chắn Hứa Minh và Trịnh Tuyết sẽ rút khỏi chương trình Thế Gian, vậy chương trình này không còn ý nghĩa tồn tại nào khác với Ôn Lệ, cư nhiên trở thành một trong những việc râu ria không cần thiết.
Nếu bỏ quay Thế Gian, mấy lời mời cô và Tống Nghiên tham gia các chương trình khác cũng không có.
Trong lịch trình làm việc có thêm thời gian trống.
Cô và Tống Nghiên sẽ quay về trạng thái mỗi người mỗi nơi, về sau không trói buộc CP ở trước mặt công chúng, đợi đến khi độ nhiệt tình của mọi người với CP Muối dần phai nhạt đi và biến mất, hợp đồng đến hạn, suôn sẻ công bố tin ly hôn ra ngoài.
Từ lúc đầu cô đã tính như vậy đấy.
Ôn Lệ càng nghĩ càng loạn, bỗng nhiên giật thót mình.
Hình như cô hối hận.
Cho dù không có Trịnh Tuyết và Hứa Minh, dường như cô không để ý đến việc tiếp tục quay chương trình cùng Tống Nghiên, không hề trán ghét trói buộc CP hay lăng xê gì gì, nói chung là ở với người này tốt hơn nhiều so với việc phải sao tác couple với những nghệ sĩ nam khác, ít nhất Tống Nghiên sẽ không giống Hứa Minh, đã xào couple còn hãm hại đến cả cô.
Mệt thì có mệt thật nhưng kiếm tiền mà.
Ôn Lệ nghĩ thông suốt việc này, không khỏi khỉnh bỉ sâu sắc bản thân ở trong lòng. Cô đúng là người tham của, rõ ràng hai năm trước thề sẽ không bao giờ ăn tiền nhờ việc xào CP nữa, không nghĩ đến hai năm sau vẫn bước chân vào vết xe đổ đó, nhưng lại thấy thích thú, thậm chí còn đang tính toán xem làm cách nào để kéo dài thời gian hợp đồng của cô và Tống Nghiên, để có thể trói buộc ở bên cạnh anh thêm một khoảng thời gian nữa.
Trong đầu Ôn Lệ nghĩ phải đến bảy, tám phút đồng hồ, biểu cảm trên gương mặt thay đổi liên tục cực kỳ đặc sắc, Tống Nghiên nhìn cô như vậy, thấy cô nhăn mày đến mức có thể kẹp chết một còn ruồi mới lên tiếng nói: “Nếu em không quyết định được có thể tìm người đại diện trao đổi xem sao.”
“Hả?” Ôn Lệ lấy lại tinh thần, ngữ khí nghe rất thoải mái, “Quyết định xong rồi, mệt thì mệt nhưng sẽ không cắt bớt.”
Tống Nghiên bất lực: “Em có thấy bận lắm không?”
“Bận thì bận, kiếm tiền khiến tôi vui vẻ.”
Ôn Lệ không muốn tiếp tục thảo luận đề tài công việc với Tống Nghiên nữa, sợ bị anh phát hiện ra những suy tính trong lòng, vội chuyển sang câu chuyện khác, kể cho anh nghe những gì xảy ra hôm nay.
Là người đứng ngoài, nhắc đến hai từ ngoại tình Ôn Lệ vẫn không chịu nổi thấy ngượng ngượng.
Tống Nghiên không thích việc bàn tán cuộc sống của người khác, chỉ thản nhiên cười cười, tiếp tục nghe cô cảm thán ra vẻ ta đây như bà cụ ấy.
“Còn nữa anh có biết tên rác rưởi Hứa Minh kia ghê tởm đến mức nào không? Mình đã có bạn gái mà còn đối với tôi…..Thôi bỏ đi, dù sao tôi không thẹn với lương tâm, coi như tại sức hút của tôi quá lớn.”
Nói tới đây, Ôn Lệ kiêu ngạo hừ một tiếng.
“Chuyện sau đó làm tôi thấy ghê tởm nhất là chuyện gì anh biết không? Thế mà anh ta dám tìm người đàn bà có vẻ ngoài giống tôi để ngoại tình….., mé nó, suýt chút nữa tôi đã nhổ cả nước bọt.” Ôn Lệ chán ghét chun mũi, vẻ mặt tức giận nhìn Tống Nghiên muốn phát tiết, “Hắn sỉ nhục ai đấy? Còn muốn tìm thế thân? Quan trọng là ả đàn bà cam tâm tình nguyện làm thế thân, không có danh dự và lòng tự trọng gì hết, tốt xấu gì cũng có vẻ ngoài giống tôi đến ba bốn phần, chẳng khác nào ném cả mặt mũi của tôi đi!!!”
Tống Nghiên nghe cô oán giận mắng một trận, hỏi: “Uống nước không?”
“Không uống, tôi còn chưa nói xong.” Ôn Lệ hắng hắng giọng, lại bắt đầu oang oang nói, “Tuy rằng ả ta còn kèm xa tôi nhưng nói gì thì cũng có ưu điểm về khuôn mặt giống tôi đó, giá trị nhan sắc được xếp vào hàng đầu trong các nghệ sĩ nữ cơ mà? Chắc chắn có rất nhiều người thích đúng không, ả ta không nên ở cùng với tên đê tiện kia làm cái đó, tôi rất tức giận, tôi………hừ anh nói xem?”
Cô trừng mắt nhìn Tống Nghiên, muốn nhận lấy một sự đồng cảm từ trên người anh.
Tống Nghiên hùa theo gật đầu: “Đúng.”
Ôn Lệ nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy đó.”
Tống Nghiên nghe trọng điểm của cô bắt đầu chuyển từ Hứa Minh sang trên người ngôi sao nữ có vẻ bề ngoài khá giống cô, đại khái hiểu được rằng cô tức giận không phải vì Trịnh Tuyết là người yếu dễ bắt nạt, cũng không phải thất vọng về Hứa Minh, mà cô đang tức người phụ nữ trơ trẽn và không có lòng tự trọng kia.
Ôn Lệ là một cô gái kiêu ngạo và rất yêu bản thân, đương nhiên không chịu được loại lăng nhục này.
Cô coi Tống Nghiên như cái thùng rác để phát tiết hết mọi thứ, tâm trạng thoải mái hẳn ra, nằm ở trên giường nhìn chằm chằm trần nhà, bấy giờ mới thấy khát nước.
“Thầy Tống?”
“Sao?”
“Tôi khát.”
Tống Nghiên rót cho cô một cốc nước.
Ôn Lệ uống một ngụm nước đầy xong đưa lại cho anh, bắt đầu nói tiếp: “Hôm nay tôi không chỉ dạy dỗ tên súc vật kia, mắng Trịnh Tuyết, còn nói giúp cho anh nữa.”
“Thật không?” Tống Nghiên nhận lại cốc nước đặt sang một bản, thản nhiên bảo: “Cảm ơn.”
“Thế nào, anh không tin?” Ôn Lệ ngồi dậy, kéo kéo áo ngủ Tống Nghiên nói: “Trịnh Tuyết nói nếu tôi bắt gặp anh ngoại tình thì sẽ không bình tĩnh như vậy, lúc đó tôi đã phản bác lại nói chắc chắn anh không phải loại người như thế, ở ngay trên xe tôi cũng đã nói, anh nghe thấy rồi mà.”
“Tin tưởng anh vậy à?” Tống Nghiên nhướn mày, “Nếu anh thật sự ngoại tình….thì sao?”
Ôn Lệ mở to mắt, lớn tiếng nói: “Ngoại tình thật….? Chúng ta kết hôn theo hợp đồng đó, cho dù anh có tìm người khác thì chỉ cần đừng để tôi phát hiện ra là được, hình như tôi không có lý do gì để tức giận anh……”
Tống Nghiên thở dài: “Ngủ đi, hơn ba giờ rồi.”
“Ừm.”
Hóa ra đã ba giờ rồi, cô nói cũng nhiều.
Sau khi tắt đèn, Ôn Lệ lo nghĩ trái nghĩ phải, trằn trọc hơn nửa ngày mới thấy lời vừa nãy mình nói không ổn lắm.
Thế chẳng phải giống việc nói cho anh biết, anh ngoại tình cũng chẳng sao, hai chúng ta kết hôn theo hợp đồng, tôi không quan tâm chuyện đó.
Nhỡ không may anh nghe xong thật sự ra bên ngoài ăn vụng…..thế phải làm sao giờ?
Ôn Lệ nghĩ đến mà hoảng, bật người dậy mở đèn đầu giường, Tống Nghiên nhíu mày theo bản năng, giây tiếp theo lại bị cô vỗ vỗ mặt.
Cô rất thích việc đánh thức người khác trong lúc ngủ.
Tống Nghiên trầm giọng: “Ôn Lệ, rốt cuộc em muốn ngủ không?”
“Tôi nói xong sẽ ngủ.” Ôn Lệ cắn môi, nhịn cảm giác như bị vả mặt xuống, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, “Tuy rằng chúng ta lấy nhau theo hợp đồng nhưng anh không được tìm người khác trước khi hợp đồng đến kỳ hạn chấm dứt…..Ừm không phải tôi muốn xen vào chuyện của anh, đương nhiên việc anh thích ai không hề liên quan đến tôi, chỉ là tôi cảm thấy nếu như chúng ta vẫn là vợ chồng thì nên giữ thể diện cho nhau, đừng để đến lúc đó chia tay trong ồn ào khó chịu, anh hiểu ý tôi không?”
“……..”
Tống Nghiên không nói chuyện lúc lâu, Ôn Lệ vội vàng chấp vá lại: “Tất nhiên đợi chúng ta ly hôn xong anh muốn tìm ai là quyền tự do của anh, ý tôi nói là ít nhất trong khoảng thời gian này, anh không thể —–”
Cô chưa kịp nói xong đã bị người kia kéo vào trong ngực.
“Nói nhiều vậy mà không thấy miệng mình mỏi à?” Tống Nghiên vỗ vỗ sau gáy cô, “Em nói thẳng ra anh không được đi ngoại tình không phải ngắn gọn hơn ư?”
Ôn Lệ bĩu môi, tiếp tục mạnh miệng: “Không phải tôi yêu cầu anh không được léng phéng bên ngoài, tôi đang suy nghĩ cho quan hệ hợp tác của hai chúng ta, anh đừng có nghĩ tôi để tâm nho nhoi thế được không?”
Tống Nghiên cười nhẹ: “Được được được, em rộng lượng nhất.”
Ôn Lệ nghe anh cười mà không chịu nổi: “Dĩ nhiên rồi, anh thực sự cho rằng tôi sợ anh ăn vụng bên ngoài chắc?”
Tống Nghiên thở dài, bật cười ra tiếng.
Hai bên tai Ôn Lệ nóng bừng, đấm vào người anh: “Anh phải bảo đảm với tôi……Cười cái gì mà cười.”
“Anh cam đoan với em sẽ không tìm người khác.”
Ôn Lệ ừm, hài lòng.
Tống Nghiên hỏi lại cô: “Vậy còn em? Chúng ta có nên nói chuyện qua lại công bằng không?”
Tự tin Ôn Lệ có thừa: “Tôi? Tôi mà anh còn không yên tâm hả? Ánh mắt tôi cao lắm, tôi chướng mắt mấy người đàn ông bình thường.”
Tống Nghiên: “Ai biết được.”
Ôn Lệ xùy một tiếng bật cười, nhướn mày cười nhạo anh: “Này thầy Tống, anh là cô gái nhỏ à? Hay để tôi viết giấy cam đoan cho anh nhé?”
Ai ngờ Tống Nghiên lại nói: “Em viết đi.”
Ôn Lệ không cam lòng yếu thế: “Tôi viết anh cũng phải viết.”
“Được.”
“……Ấu trĩ.”
Trả lời cô là tiếng cười trầm thấp.
Ôn Lệ hít hít mũi, ở trong lòng Tống Nghiên ngửi được mùi hương mát lạnh sạch sẽ từ trên người anh.
“Sau khi chuyện này được đưa ra ánh sáng thì chắc chắn Trịnh Tuyết và Hứa Minh sẽ không quay Thế Gian tiếp được nữa, theo lý mà nói chúng ta không cần thiết phải tiếp tục quay nhưng tôi muốn kiếm thêm ít tiền.” Cô nói nhỏ, trong đó ẩn chứa nhiều sự kỳ vọng, “Anh thì sao?”
Tống Nghiên: “Vậy kiếm thêm ít tiền đi.”
Ôn Lệ lén lút cong môi cười.
“Đúng rồi, vì để cảnh cáo anh trong thời gian thực hiện hợp đồng không cho ăn vụng bên ngoài, tôi thấy cần thiết phải nhắc nhở thầy Tống đây, tôi đã nói với Trịnh Tuyết nếu anh dám làm loạn tôi sẽ thiến anh cho xem.”
“……” Tống Nghiên im lặng một lúc, cười nói, “Được.”
Nói muốn thiến anh mà anh còn cười được?
Ôn Lệ cảm thấy Tống Nghiên có hơi ngốc, nhưng chính mình nói chuyện hàn huyên cả đêm vô nghĩa với anh hình như còn ngốc hơn.
—–
Vài ngày sau, đúng như những gì Ôn Lệ dự đoán trước, Weibo tê liệt.
Cho dù nhân viên kỹ thuật có cải thiện các tính năng phần mềm trở nên tốt hơn đi nữa thì nó vẫn không thể chịu nổi chuyện có sức nóng lớn gây chấn động cả cộng đồng mạng của người nổi tiếng, mỗi khi có tin tức nóng nào được tung ra, gần như việc Weibo tê liệt đến mức nào là một loại thử nghiệm đo xem độ nổi tiếng của người nghệ sĩ đó đến đâu.
Mà Hứa Minh và Trịnh Tuyết đã chứng minh được vị trí mà họ đang đứng là ở chỗ nào.
Vào lúc tám giờ sáng, Trịnh Tuyết đăng bài lên Weibo, kể một thôi một hồi mình và Hứa Minh bắt đầu từ thời đi học thế nào, từng cùng nhau trải qua những khó khăn gian khổ trong suốt bảy tám năm nay, đến đoạn giữa bài có câu “Đáng tiếc, tôi và anh ấy chỉ có thể đi đến bây giờ”, đoạn sau cùng nói ra chuyện Hứa Minh ngoại tình dẫn đến quyết định ly hôn.
Bài tuyên bố ly hôn không khác gì văn mẫu, bài Weibo này vừa mới được đăng chưa đầy hai phút, cả Weibo đã nổ tung.
Sau đó lượt like và lượng bình luận dưới bài Trịnh Tuyết đăng không hiện được nữa, hệ thống báo đang gặp sự cố, mời bạn load lại tải lại trang.
Hơn mười phút sau, giao diện đăng nhập vào Weibo cũng không thể vào nổi, thông báo hiển thị lỗi mạng.
Rất may Trịnh Tuyết đăng bài lên Weibo vào ban ngày, lúc này các nhân viên kỹ thuật đều đã thức dậy và chuẩn bị đi làm, có người đang ở trên tàu điện ngầm hoặc các phương tiện giao thông công cộng khác, vừa nhận được thông báo khẩn cấp từ cấp trên, bảo bọn họ nhanh chóng đến công ty để khôi phục hệ thống.
Hệ thống được sửa chữa rất nhanh, đợi đến lần tiếp theo đăng nhập được vào Weibo, toàn bộ ba hotsearch đầu tiên đều liên quan đến tin Trịnh Tuyết tuyên bố ly hôn.
Trịnh Tuyết để lại cho Hứa Minh một chút thể diện sau cùng, không đăng tải đoạn video lên, chỉ nhắc đến Hứa Minh ngoại tình trong bài đăng dài, đó là lý do cô ta quyết định ly hôn.
Có thể vì không nỡ.
Dù hạ quyết tâm ly hôn đi nữa nhưng vẫn không nhẫn tâm đẩy hắn ta vào con đường cùng.
Ôn Lệ có thể hiểu được hành động của Trịnh Tuyết nhưng người đại diện của cô Lục Đan lại nói: “Cô ta làm vậy chẳng khác nào cho bên Hứa Minh cơ hội phản kích.”
Quả nhiên chị Đan của cô đoán đúng rồi, phòng làm việc Hứa Minh lập tức đáp trả lại.
Ôn Lệ mỉm cười xem bài trả lời này.
Nó còn dài hơn bài văn của Trịnh Tuyết, hiển nhiên bài văn của Hứa Minh là thành quả trí tuệ của cả bộ phận quan hệ xã hội sau khi chau chuốt từng lời văn câu chữ mà ra.
Đầu tiên là bài ca ngàn năm không thay đổi xin lỗi mọi người vì đã chiếm dụng tài nguyên công cộng.
Tiếp theo nói về cuộc sống kết hôn của mình và Trịnh Tuyết sau khi kết hôn, sinh hoạt gia đình trong hai năm trở lại đây luôn bị Trịnh Tuyết theo dõi sát sao, không có chút không gian riêng tư cá nhân nào, ngay cả việc trao đổi công việc bình thường với người khác phái cũng bị Trịnh Tuyết ồn ào lớn tiếng chất vấn, cuộc sống trong hai năm kết hôn khiến tinh thần anh ta luôn căng thẳng và mệt mỏi, mãi đến mấy tháng gần đây tham gia chương trình đụng phải nghệ sĩ đã từng hợp tác, tâm lý Trịnh Tuyết bắt đầu nhạy cảm hơn, nóng nảy gắt gỏng giận dỗi, chuyện này khiến Hứa Minh bắt đầu nghĩ lại cuộc hôn nhân này có phải đã sai lầm ngay từ những ngày đầu tiên rồi không, nhưng bởi vì rất yêu Trịnh Tuyết nên không muốn mở miệng nói ra hai chữ ly hôn.
Đến đoạn cuối cùng.
“Về việc bị nói ngoại tình, tôi không muốn nhiều lời, nhưng cảm ơn Trịnh Tuyết đã đồng ý buông tha anh, cũng buông tha chính bản thân mình. Chỉ mong từ nay về sau mọi người đều khỏe mạnh, đều hạnh phúc.”
[Tôi chỉ biết anh Minh bị oan [Khóc]]
[Tin tưởng anh yêu [tim]]
[Hu hu hu hu hu đau lòng thay cục vàng của em]
Bài văn dài này vừa được tung ra, fan Hứa Minh và người qua đường có xu hướng nghiêng về phía anh ta chuyển hướng tràn vào Weibo Trịnh Tuyết.
Trong bài viết dài như sớ của Hứa Minh còn nhắc đến nghệ sĩ từng hợp tác, không cần đoán cũng biết là Ôn Lệ.
Chính vì gặp phải Ôn Lệ nên tâm trạng của Trịnh Tuyết mới bắt đầu không khống chế được, từ đó khiến tâm lý Hứa Minh rơi vào tình trạng căng thẳng nặng nề.
Bài viết vừa được đăng, khu vực bình luận ở mấy bài đăng Weibo của Trịnh Tuyết và Ôn Lệ đều bị xâm chiếm.
[Người cô tìm là một người chồng, không phải con vật cưng, hy vọng cô hiểu cho]
[Dục vọng khống chế người khác của phụ nữ đáng sợ quá, đau lòng thay anh Minh của tôi]
[Tình cảm bảy tám năm chỉ vì anh ấy không muốn cô khống chế mình mà cô nói xấu anh ấy đi ngoại tình, tôi buồn nôn]
Weibo của Ôn Lệ đỡ hơn chút nhưng không ít nhưng lời nhục mạ.
[Nếu không phải tại cô thì bọn họ sẽ không BE, sớm muộn gì cô cũng gặp báo ứng]
[Kẻ thứ ba kẻ thứ ba kẻ thứ ba kẻ thứ ba kẻ thứ ba]
[Lăn ra đây xin lỗi CP của tôi mau lên!]
Những từ ngữ hay câu nói có tính công kích nghiêm trọng đến nhân thân còn lại đã bị fan và phòng quan hệ báo cáo loại bỏ, chỉ để lại một số bình luận có ý sỉ nhục nhưng không quá đáng quá.
Còn có một số người vì chuyện Minh Trịnh Ngôn Thuận kết cục BE mà giận chó đánh mèo lên người Ôn Lệ, không những thế còn giận lây sang người Tống Nghiên, bắt đầu gửi tin nhắn Weibo cho anh, khác với kiểu chửi bới nhục mạ người khác, bọn họ chỉ trích Tống Nghiên mắt mù đi lấy kẻ thứ ba làm vợ.
Ôn Lệ gọi điện thoại cho Trịnh Tuyết, mắng một trận lên đầu cô ta.
“Cô vẫn muốn để lại thể diện cho hắn ta!!! Nhìn thấy hậu quả chưa!! Hắn ta nghĩ rằng cô không có chứng cứ chứng minh chuyện hắn ta ngoại tình nên bắt đầu cắn ngược lại cô, đồ phụ nữ ngu xuẩn!!!”
“Hôm nay, cô cho tên cặn bã đó một con đường, ngay mai hắn có thể đi từ con đường đó đến đây trả lại cho cô một nhát dao!!”
Ở đầu bên kia điện thoại, Trịnh Tuyết khóc đến mức trời đất sụp đổ.
Bài Weibo dài đầy tình cảm nhưng đau thương đó do cô ta viết trong lúc quá xúc động và cảm xúc lẫn lộn.
Mấy tên đàn ông sống bẩn sẽ không vì vậy mà hối lỗi, còn nghĩ cô ta đã mềm lòng, cô ta không có bằng chứng, cho nên mới nhân cơ hội đó lợi dụng tất cả lỗ hổng trong từng câu chữ cô ta viết bằng tình cảm chân thật của mình để cắn ngược lại, hắt bát nước bẩn, nói xấu, chỉ vì muốn tẩy trắng cho bản thân.
Có điều may mà Hứa Minh làm chuyện này đến mức tuyệt tình, không đến một tiếng sau sau khi Hứa Minh đăng bài thanh minh, Trịnh Tuyết đăng tiếp một bài Weibo nữa.
“Mọi chuyện phát triển đến mức này, tôi trịnh trọng xin lỗi cô Ôn, cũng cảm ơn cô ấy vì nếu lúc đó cô ấy không bĩnh tĩnh quay lại những thứ này làm chứng cứ thì hôm nay tôi sẽ hết đường chối cãi, mặc cho nước bẩn hắt vào cũng không thể rửa sạch được.”
“[Video]”
Đoạn video vừa mới được đăng lên chưa được hai phút đã bị xóa mất nhưng đã có quần chúng ăn dưa kịp thời lưu lại.
Ôn Lệ cũng đăng Weibo, đăng những dữ liệu do đoàn làm việc và phòng quan hệ tìm nhân viên kỹ thuật tiến hành khôi phục suốt cả đêm qua, là ảnh chụp màn hình tin nhắn WeChat của cô và Hứa Minh trong thời điểm đó.
Trong ảnh chụp màn hình WeChat thể hiện rõ cảnh nửa đêm tối muộn Hứa Minh nhắn tin nói chuyện với Ôn Lệ, mà từ đầu đến cuối cô luôn trả lời lại rất lạnh lùng, ảnh cuối cuộc trò chuyện dừng lại chỗ Ôn Lệ hỏi Hứa Minh tại sao đã có bạn gái còn đồng ý xào couple với cô, Hứa Minh trả lời “Tôi thừa nhận quan hệ giữa tôi và cô ấy là tình cảm nam nữ, nhưng tôi cũng tình cảm với em, anh thích em.”
Ôn Lệ chỉ trả lời lại một chữ “Cút.”
Cô không viết gì dài dòng, chỉ đăng kèm một câu: “Nghĩ bọn tôi không có chứng cứ?”
Dư luận xoay ngược lại đúng lúc, ai mà ngờ hai nghệ sĩ nữ luôn đấu đá cắn xé nhau công khai lại có ngày đứng trên cùng một chiếc thuyền, cùng một chiến tuyến để đối phó với một người đàn ông.
Bằng chứng lần này của Trịnh Tuyết và Ôn Lệ cực kỳ mạnh và có tính xác thực, cho dù đoàn đội Hứa Minh điên cuồng tẩy trắng bằng việc nói ảnh này là photoshop, video là cắt ghép dựng bậy, hướng gió dư luận vẫn đang hướng về hai người bên kia không thể cứu vãn nổi.
Hôm nay, hotsearch liên tục thay đổi không ngừng, đổi qua đổi lại vẫn chỉ có ba cái tên đó.
“Kết luận lại, thực chất chuyện hai năm trước là Hứa Minh và Ôn Lệ đang xào CP nhưng Hứa Minh lại động lòng với Ôn Lệ trước, Trịnh Tuyết vì ghen nên ép Hứa Minh công khai chuyện tình cảm rồi thuyền Danh Lợi BE, từ đó về sau Ôn Lệ tránh Hứa Minh như tránh tà, kết quả anh ta trước sau như một không thể quên Ôn Lệ nên tìm một ngôi sao nhỏ khác có dáng vẻ bên ngoài giống cô ấy và được gọi là “Tiểu Ôn Lệ” để ngoại tình rồi bị Trịnh Tuyết và Ôn Lệ bắt gặp ngay tại trận và quay lại video? Ui chu choa cha mẹ ơi. Ôn Lệ thảm quá đi.”
[Fan Hứa Minh đừng sủa nữa được không không, so với việc vội vàng đi tẩy trắng thay cho anh yêu nhà mấy người thì việc đầu tiên nên làm là đi xin lỗi Ôn Lệ kia kìa, tốt xấu gì cô ấy cũng giúp nhóm fan mấy người bù đắp lại chỉ số thông minh đấy]
Trên xe này không có người nào đứng đắn hết.
Cả ngày nay bọn họ làm việc suốt dưới ánh đèn sân khấu, tối nay cũng không được nghỉ ngơi tử tế. Sau khi về đến nhà chỉ muốn nhảy lên chiếc giường yêu quý để nằm.
Lúc sắp sửa tắt cameras trong phòng, đột nhiên Ôn Lệ nghĩ nếu Trịnh Tuyết công bố chuyện Hứa Minh ngoại tình ra bên ngoài, khả năng lớn là bọn họ không tiếp tục quay chương trình ‘Thế Gian Có Người’ nữa.
“Minh Trịnh Ngôn Thuận” cứ thế sụp đổ.
Nói như vậy người không chịu nổi chắc chắn là các fan CP rồi, cặp đôi có tình cảm thật hai năm lại có kết cục này.
Nghĩ như vậy, Ôn Lệ cảm thấy mình và Tống Nghiên thật thà biết bao, không có tình cảm là không có tình cảm, chưa bao giờ lăng xê hay thể hiện tình cảm vợ chồng ngọt ngào, khắp nơi trên mạng đều xuất hiện tin đồn nói quan hệ giữa cô và Tống Nghiên thuộc dạng hợp đồng kết hôn, nhưng cô chưa từng nghĩ đến việc làm sáng tỏ.
Vốn đã định đến thời hạn trong hợp đồng thì sẽ ly hôn theo lẽ thường, ai mà biết đột nhiên ma xui quỷ khiến bị người bên đối thủ kích thích ý chí chiến đấu hừng hực, đồng ú tham gia chương trình này, lần đầu tiên diễn xuất mà không có kịch bản chính thức nào, rồi giờ đây bỗng nhiên người thi đấu với mình rút lui.
Thắng không cần nhiều sức.
Nếu kết quả giữa Hứa Minh và Trịnh Tuyết được định sẵn là như thế, vậy còn cô và Tống Nghiên……Có cần thiết phải tiếp tục diễn nữa không? Đảo mắt cái Thế Gian đã quay xong tập ba, kịch bản tập bốn đã được gửi cho mọi người từ trước, tập này sẽ để các đôi khách quý ra ngoài quay cùng nhau và dùng chi phí chung, Ôn Lệ còn đang nghĩ xem hôm đó phải biểu hiện thế nào trước mặt bọn họ, ngờ đâu bây giờ người cần nhìn không còn ở đây nữa, ý chí chiến đấu của cô biến mất theo.
Còn bộ phim điện ảnh về đề tài dân quốc Tống Nghiên nói, chị Đan đã trả lời rằng nhà đầu tư bên đó hướng vào một nữ diên viên khác nên vẫn đang kéo dài thời gian bàn bạc công việc với bọn họ.
Phải thừa nhận thành tích bên mảng phim điện ảnh của Ôn Lệ không được tốt lắm, rất nhiều người xem nghi ngờ khả năng diễn xuất phim điện ảnh của cô, bên phía nhà đầu tư do dự là chuyện bình thường.
Có điều cô chẳng có thời gian đâu mà lo nghĩ đến chuyện tài nguyên điện ảnh như ván đã đóng thuyền này, bởi vì gần đây công việc bắt đầu nhiều hơn, đại ngôn cho trò chơi mới, quay chương trình tuyển chọn idol, hơn nữa chị Đan đang chọn mấy kịch bản phim truyền hình giúp cô, sau khi chọn được rồi sẽ vào tổ quay phim luôn.
Trong khoảng thời gian này vì Thế Gian nổi, có không ít các chương trình thực tế từ các đài khác nhau liên hệ cô với Tống Nghiên, muốn mời bọn họ đến tham gia chương trình với tư cách khách mời.
Trong đầu lướt qua một lượt kế hoạch công việc trong nửa năm tới, Ôn Lệ thở dài.
“Haizz…..”
“Sao vậy?”
Tống Nghiên tắm rửa xong về phòng ngủ thấy Ôn Lệ đang ngồi khoanh hai chân trên giường, cau mày, giống hệt bà cụ già thở dài thườn thượt.
Ôn Lệ lắc đầu: “Không có gì, nghĩ đến công việc được sắp xếp kín mít vào nửa năm sau lại thấy hơi mệt.”
“Nếu như thấy mệt thì có thể bỏ một số công việc không quan trọng khác.”
Lời này của Tống Nghiên rất đúng, những người làm nghề như bọn họ không bao giờ thiếu công việc, dưới tình huống một người không thể có ba đầu sáu tay, đương nhiên phải xem xét lợi hại nhiều hơn, bỏ một số việc râu ria không cần thiết.
Chắc chắn Hứa Minh và Trịnh Tuyết sẽ rút khỏi chương trình Thế Gian, vậy chương trình này không còn ý nghĩa tồn tại nào khác với Ôn Lệ, cư nhiên trở thành một trong những việc râu ria không cần thiết.
Nếu bỏ quay Thế Gian, mấy lời mời cô và Tống Nghiên tham gia các chương trình khác cũng không có.
Trong lịch trình làm việc có thêm thời gian trống.
Cô và Tống Nghiên sẽ quay về trạng thái mỗi người mỗi nơi, về sau không trói buộc CP ở trước mặt công chúng, đợi đến khi độ nhiệt tình của mọi người với CP Muối dần phai nhạt đi và biến mất, hợp đồng đến hạn, suôn sẻ công bố tin ly hôn ra ngoài.
Từ lúc đầu cô đã tính như vậy đấy.
Ôn Lệ càng nghĩ càng loạn, bỗng nhiên giật thót mình.
Hình như cô hối hận.
Cho dù không có Trịnh Tuyết và Hứa Minh, dường như cô không để ý đến việc tiếp tục quay chương trình cùng Tống Nghiên, không hề trán ghét trói buộc CP hay lăng xê gì gì, nói chung là ở với người này tốt hơn nhiều so với việc phải sao tác couple với những nghệ sĩ nam khác, ít nhất Tống Nghiên sẽ không giống Hứa Minh, đã xào couple còn hãm hại đến cả cô.
Mệt thì có mệt thật nhưng kiếm tiền mà.
Ôn Lệ nghĩ thông suốt việc này, không khỏi khỉnh bỉ sâu sắc bản thân ở trong lòng. Cô đúng là người tham của, rõ ràng hai năm trước thề sẽ không bao giờ ăn tiền nhờ việc xào CP nữa, không nghĩ đến hai năm sau vẫn bước chân vào vết xe đổ đó, nhưng lại thấy thích thú, thậm chí còn đang tính toán xem làm cách nào để kéo dài thời gian hợp đồng của cô và Tống Nghiên, để có thể trói buộc ở bên cạnh anh thêm một khoảng thời gian nữa.
Trong đầu Ôn Lệ nghĩ phải đến bảy, tám phút đồng hồ, biểu cảm trên gương mặt thay đổi liên tục cực kỳ đặc sắc, Tống Nghiên nhìn cô như vậy, thấy cô nhăn mày đến mức có thể kẹp chết một còn ruồi mới lên tiếng nói: “Nếu em không quyết định được có thể tìm người đại diện trao đổi xem sao.”
“Hả?” Ôn Lệ lấy lại tinh thần, ngữ khí nghe rất thoải mái, “Quyết định xong rồi, mệt thì mệt nhưng sẽ không cắt bớt.”
Tống Nghiên bất lực: “Em có thấy bận lắm không?”
“Bận thì bận, kiếm tiền khiến tôi vui vẻ.”
Ôn Lệ không muốn tiếp tục thảo luận đề tài công việc với Tống Nghiên nữa, sợ bị anh phát hiện ra những suy tính trong lòng, vội chuyển sang câu chuyện khác, kể cho anh nghe những gì xảy ra hôm nay.
Là người đứng ngoài, nhắc đến hai từ ngoại tình Ôn Lệ vẫn không chịu nổi thấy ngượng ngượng.
Tống Nghiên không thích việc bàn tán cuộc sống của người khác, chỉ thản nhiên cười cười, tiếp tục nghe cô cảm thán ra vẻ ta đây như bà cụ ấy.
“Còn nữa anh có biết tên rác rưởi Hứa Minh kia ghê tởm đến mức nào không? Mình đã có bạn gái mà còn đối với tôi…..Thôi bỏ đi, dù sao tôi không thẹn với lương tâm, coi như tại sức hút của tôi quá lớn.”
Nói tới đây, Ôn Lệ kiêu ngạo hừ một tiếng.
“Chuyện sau đó làm tôi thấy ghê tởm nhất là chuyện gì anh biết không? Thế mà anh ta dám tìm người đàn bà có vẻ ngoài giống tôi để ngoại tình….., mé nó, suýt chút nữa tôi đã nhổ cả nước bọt.” Ôn Lệ chán ghét chun mũi, vẻ mặt tức giận nhìn Tống Nghiên muốn phát tiết, “Hắn sỉ nhục ai đấy? Còn muốn tìm thế thân? Quan trọng là ả đàn bà cam tâm tình nguyện làm thế thân, không có danh dự và lòng tự trọng gì hết, tốt xấu gì cũng có vẻ ngoài giống tôi đến ba bốn phần, chẳng khác nào ném cả mặt mũi của tôi đi!!!”
Tống Nghiên nghe cô oán giận mắng một trận, hỏi: “Uống nước không?”
“Không uống, tôi còn chưa nói xong.” Ôn Lệ hắng hắng giọng, lại bắt đầu oang oang nói, “Tuy rằng ả ta còn kèm xa tôi nhưng nói gì thì cũng có ưu điểm về khuôn mặt giống tôi đó, giá trị nhan sắc được xếp vào hàng đầu trong các nghệ sĩ nữ cơ mà? Chắc chắn có rất nhiều người thích đúng không, ả ta không nên ở cùng với tên đê tiện kia làm cái đó, tôi rất tức giận, tôi………hừ anh nói xem?”
Cô trừng mắt nhìn Tống Nghiên, muốn nhận lấy một sự đồng cảm từ trên người anh.
Tống Nghiên hùa theo gật đầu: “Đúng.”
Ôn Lệ nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy đó.”
Tống Nghiên nghe trọng điểm của cô bắt đầu chuyển từ Hứa Minh sang trên người ngôi sao nữ có vẻ bề ngoài khá giống cô, đại khái hiểu được rằng cô tức giận không phải vì Trịnh Tuyết là người yếu dễ bắt nạt, cũng không phải thất vọng về Hứa Minh, mà cô đang tức người phụ nữ trơ trẽn và không có lòng tự trọng kia.
Ôn Lệ là một cô gái kiêu ngạo và rất yêu bản thân, đương nhiên không chịu được loại lăng nhục này.
Cô coi Tống Nghiên như cái thùng rác để phát tiết hết mọi thứ, tâm trạng thoải mái hẳn ra, nằm ở trên giường nhìn chằm chằm trần nhà, bấy giờ mới thấy khát nước.
“Thầy Tống?”
“Sao?”
“Tôi khát.”
Tống Nghiên rót cho cô một cốc nước.
Ôn Lệ uống một ngụm nước đầy xong đưa lại cho anh, bắt đầu nói tiếp: “Hôm nay tôi không chỉ dạy dỗ tên súc vật kia, mắng Trịnh Tuyết, còn nói giúp cho anh nữa.”
“Thật không?” Tống Nghiên nhận lại cốc nước đặt sang một bản, thản nhiên bảo: “Cảm ơn.”
“Thế nào, anh không tin?” Ôn Lệ ngồi dậy, kéo kéo áo ngủ Tống Nghiên nói: “Trịnh Tuyết nói nếu tôi bắt gặp anh ngoại tình thì sẽ không bình tĩnh như vậy, lúc đó tôi đã phản bác lại nói chắc chắn anh không phải loại người như thế, ở ngay trên xe tôi cũng đã nói, anh nghe thấy rồi mà.”
“Tin tưởng anh vậy à?” Tống Nghiên nhướn mày, “Nếu anh thật sự ngoại tình….thì sao?”
Ôn Lệ mở to mắt, lớn tiếng nói: “Ngoại tình thật….? Chúng ta kết hôn theo hợp đồng đó, cho dù anh có tìm người khác thì chỉ cần đừng để tôi phát hiện ra là được, hình như tôi không có lý do gì để tức giận anh……”
Tống Nghiên thở dài: “Ngủ đi, hơn ba giờ rồi.”
“Ừm.”
Hóa ra đã ba giờ rồi, cô nói cũng nhiều.
Sau khi tắt đèn, Ôn Lệ lo nghĩ trái nghĩ phải, trằn trọc hơn nửa ngày mới thấy lời vừa nãy mình nói không ổn lắm.
Thế chẳng phải giống việc nói cho anh biết, anh ngoại tình cũng chẳng sao, hai chúng ta kết hôn theo hợp đồng, tôi không quan tâm chuyện đó.
Nhỡ không may anh nghe xong thật sự ra bên ngoài ăn vụng…..thế phải làm sao giờ?
Ôn Lệ nghĩ đến mà hoảng, bật người dậy mở đèn đầu giường, Tống Nghiên nhíu mày theo bản năng, giây tiếp theo lại bị cô vỗ vỗ mặt.
Cô rất thích việc đánh thức người khác trong lúc ngủ.
Tống Nghiên trầm giọng: “Ôn Lệ, rốt cuộc em muốn ngủ không?”
“Tôi nói xong sẽ ngủ.” Ôn Lệ cắn môi, nhịn cảm giác như bị vả mặt xuống, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, “Tuy rằng chúng ta lấy nhau theo hợp đồng nhưng anh không được tìm người khác trước khi hợp đồng đến kỳ hạn chấm dứt…..Ừm không phải tôi muốn xen vào chuyện của anh, đương nhiên việc anh thích ai không hề liên quan đến tôi, chỉ là tôi cảm thấy nếu như chúng ta vẫn là vợ chồng thì nên giữ thể diện cho nhau, đừng để đến lúc đó chia tay trong ồn ào khó chịu, anh hiểu ý tôi không?”
“……..”
Tống Nghiên không nói chuyện lúc lâu, Ôn Lệ vội vàng chấp vá lại: “Tất nhiên đợi chúng ta ly hôn xong anh muốn tìm ai là quyền tự do của anh, ý tôi nói là ít nhất trong khoảng thời gian này, anh không thể —–”
Cô chưa kịp nói xong đã bị người kia kéo vào trong ngực.
“Nói nhiều vậy mà không thấy miệng mình mỏi à?” Tống Nghiên vỗ vỗ sau gáy cô, “Em nói thẳng ra anh không được đi ngoại tình không phải ngắn gọn hơn ư?”
Ôn Lệ bĩu môi, tiếp tục mạnh miệng: “Không phải tôi yêu cầu anh không được léng phéng bên ngoài, tôi đang suy nghĩ cho quan hệ hợp tác của hai chúng ta, anh đừng có nghĩ tôi để tâm nho nhoi thế được không?”
Tống Nghiên cười nhẹ: “Được được được, em rộng lượng nhất.”
Ôn Lệ nghe anh cười mà không chịu nổi: “Dĩ nhiên rồi, anh thực sự cho rằng tôi sợ anh ăn vụng bên ngoài chắc?”
Tống Nghiên thở dài, bật cười ra tiếng.
Hai bên tai Ôn Lệ nóng bừng, đấm vào người anh: “Anh phải bảo đảm với tôi……Cười cái gì mà cười.”
“Anh cam đoan với em sẽ không tìm người khác.”
Ôn Lệ ừm, hài lòng.
Tống Nghiên hỏi lại cô: “Vậy còn em? Chúng ta có nên nói chuyện qua lại công bằng không?”
Tự tin Ôn Lệ có thừa: “Tôi? Tôi mà anh còn không yên tâm hả? Ánh mắt tôi cao lắm, tôi chướng mắt mấy người đàn ông bình thường.”
Tống Nghiên: “Ai biết được.”
Ôn Lệ xùy một tiếng bật cười, nhướn mày cười nhạo anh: “Này thầy Tống, anh là cô gái nhỏ à? Hay để tôi viết giấy cam đoan cho anh nhé?”
Ai ngờ Tống Nghiên lại nói: “Em viết đi.”
Ôn Lệ không cam lòng yếu thế: “Tôi viết anh cũng phải viết.”
“Được.”
“……Ấu trĩ.”
Trả lời cô là tiếng cười trầm thấp.
Ôn Lệ hít hít mũi, ở trong lòng Tống Nghiên ngửi được mùi hương mát lạnh sạch sẽ từ trên người anh.
“Sau khi chuyện này được đưa ra ánh sáng thì chắc chắn Trịnh Tuyết và Hứa Minh sẽ không quay Thế Gian tiếp được nữa, theo lý mà nói chúng ta không cần thiết phải tiếp tục quay nhưng tôi muốn kiếm thêm ít tiền.” Cô nói nhỏ, trong đó ẩn chứa nhiều sự kỳ vọng, “Anh thì sao?”
Tống Nghiên: “Vậy kiếm thêm ít tiền đi.”
Ôn Lệ lén lút cong môi cười.
“Đúng rồi, vì để cảnh cáo anh trong thời gian thực hiện hợp đồng không cho ăn vụng bên ngoài, tôi thấy cần thiết phải nhắc nhở thầy Tống đây, tôi đã nói với Trịnh Tuyết nếu anh dám làm loạn tôi sẽ thiến anh cho xem.”
“……” Tống Nghiên im lặng một lúc, cười nói, “Được.”
Nói muốn thiến anh mà anh còn cười được?
Ôn Lệ cảm thấy Tống Nghiên có hơi ngốc, nhưng chính mình nói chuyện hàn huyên cả đêm vô nghĩa với anh hình như còn ngốc hơn.
—–
Vài ngày sau, đúng như những gì Ôn Lệ dự đoán trước, Weibo tê liệt.
Cho dù nhân viên kỹ thuật có cải thiện các tính năng phần mềm trở nên tốt hơn đi nữa thì nó vẫn không thể chịu nổi chuyện có sức nóng lớn gây chấn động cả cộng đồng mạng của người nổi tiếng, mỗi khi có tin tức nóng nào được tung ra, gần như việc Weibo tê liệt đến mức nào là một loại thử nghiệm đo xem độ nổi tiếng của người nghệ sĩ đó đến đâu.
Mà Hứa Minh và Trịnh Tuyết đã chứng minh được vị trí mà họ đang đứng là ở chỗ nào.
Vào lúc tám giờ sáng, Trịnh Tuyết đăng bài lên Weibo, kể một thôi một hồi mình và Hứa Minh bắt đầu từ thời đi học thế nào, từng cùng nhau trải qua những khó khăn gian khổ trong suốt bảy tám năm nay, đến đoạn giữa bài có câu “Đáng tiếc, tôi và anh ấy chỉ có thể đi đến bây giờ”, đoạn sau cùng nói ra chuyện Hứa Minh ngoại tình dẫn đến quyết định ly hôn.
Bài tuyên bố ly hôn không khác gì văn mẫu, bài Weibo này vừa mới được đăng chưa đầy hai phút, cả Weibo đã nổ tung.
Sau đó lượt like và lượng bình luận dưới bài Trịnh Tuyết đăng không hiện được nữa, hệ thống báo đang gặp sự cố, mời bạn load lại tải lại trang.
Hơn mười phút sau, giao diện đăng nhập vào Weibo cũng không thể vào nổi, thông báo hiển thị lỗi mạng.
Rất may Trịnh Tuyết đăng bài lên Weibo vào ban ngày, lúc này các nhân viên kỹ thuật đều đã thức dậy và chuẩn bị đi làm, có người đang ở trên tàu điện ngầm hoặc các phương tiện giao thông công cộng khác, vừa nhận được thông báo khẩn cấp từ cấp trên, bảo bọn họ nhanh chóng đến công ty để khôi phục hệ thống.
Hệ thống được sửa chữa rất nhanh, đợi đến lần tiếp theo đăng nhập được vào Weibo, toàn bộ ba hotsearch đầu tiên đều liên quan đến tin Trịnh Tuyết tuyên bố ly hôn.
Trịnh Tuyết để lại cho Hứa Minh một chút thể diện sau cùng, không đăng tải đoạn video lên, chỉ nhắc đến Hứa Minh ngoại tình trong bài đăng dài, đó là lý do cô ta quyết định ly hôn.
Có thể vì không nỡ.
Dù hạ quyết tâm ly hôn đi nữa nhưng vẫn không nhẫn tâm đẩy hắn ta vào con đường cùng.
Ôn Lệ có thể hiểu được hành động của Trịnh Tuyết nhưng người đại diện của cô Lục Đan lại nói: “Cô ta làm vậy chẳng khác nào cho bên Hứa Minh cơ hội phản kích.”
Quả nhiên chị Đan của cô đoán đúng rồi, phòng làm việc Hứa Minh lập tức đáp trả lại.
Ôn Lệ mỉm cười xem bài trả lời này.
Nó còn dài hơn bài văn của Trịnh Tuyết, hiển nhiên bài văn của Hứa Minh là thành quả trí tuệ của cả bộ phận quan hệ xã hội sau khi chau chuốt từng lời văn câu chữ mà ra.
Đầu tiên là bài ca ngàn năm không thay đổi xin lỗi mọi người vì đã chiếm dụng tài nguyên công cộng.
Tiếp theo nói về cuộc sống kết hôn của mình và Trịnh Tuyết sau khi kết hôn, sinh hoạt gia đình trong hai năm trở lại đây luôn bị Trịnh Tuyết theo dõi sát sao, không có chút không gian riêng tư cá nhân nào, ngay cả việc trao đổi công việc bình thường với người khác phái cũng bị Trịnh Tuyết ồn ào lớn tiếng chất vấn, cuộc sống trong hai năm kết hôn khiến tinh thần anh ta luôn căng thẳng và mệt mỏi, mãi đến mấy tháng gần đây tham gia chương trình đụng phải nghệ sĩ đã từng hợp tác, tâm lý Trịnh Tuyết bắt đầu nhạy cảm hơn, nóng nảy gắt gỏng giận dỗi, chuyện này khiến Hứa Minh bắt đầu nghĩ lại cuộc hôn nhân này có phải đã sai lầm ngay từ những ngày đầu tiên rồi không, nhưng bởi vì rất yêu Trịnh Tuyết nên không muốn mở miệng nói ra hai chữ ly hôn.
Đến đoạn cuối cùng.
“Về việc bị nói ngoại tình, tôi không muốn nhiều lời, nhưng cảm ơn Trịnh Tuyết đã đồng ý buông tha anh, cũng buông tha chính bản thân mình. Chỉ mong từ nay về sau mọi người đều khỏe mạnh, đều hạnh phúc.”
[Tôi chỉ biết anh Minh bị oan [Khóc]]
[Tin tưởng anh yêu [tim]]
[Hu hu hu hu hu đau lòng thay cục vàng của em]
Bài văn dài này vừa được tung ra, fan Hứa Minh và người qua đường có xu hướng nghiêng về phía anh ta chuyển hướng tràn vào Weibo Trịnh Tuyết.
Trong bài viết dài như sớ của Hứa Minh còn nhắc đến nghệ sĩ từng hợp tác, không cần đoán cũng biết là Ôn Lệ.
Chính vì gặp phải Ôn Lệ nên tâm trạng của Trịnh Tuyết mới bắt đầu không khống chế được, từ đó khiến tâm lý Hứa Minh rơi vào tình trạng căng thẳng nặng nề.
Bài viết vừa được đăng, khu vực bình luận ở mấy bài đăng Weibo của Trịnh Tuyết và Ôn Lệ đều bị xâm chiếm.
[Người cô tìm là một người chồng, không phải con vật cưng, hy vọng cô hiểu cho]
[Dục vọng khống chế người khác của phụ nữ đáng sợ quá, đau lòng thay anh Minh của tôi]
[Tình cảm bảy tám năm chỉ vì anh ấy không muốn cô khống chế mình mà cô nói xấu anh ấy đi ngoại tình, tôi buồn nôn]
Weibo của Ôn Lệ đỡ hơn chút nhưng không ít nhưng lời nhục mạ.
[Nếu không phải tại cô thì bọn họ sẽ không BE, sớm muộn gì cô cũng gặp báo ứng]
[Kẻ thứ ba kẻ thứ ba kẻ thứ ba kẻ thứ ba kẻ thứ ba]
[Lăn ra đây xin lỗi CP của tôi mau lên!]
Những từ ngữ hay câu nói có tính công kích nghiêm trọng đến nhân thân còn lại đã bị fan và phòng quan hệ báo cáo loại bỏ, chỉ để lại một số bình luận có ý sỉ nhục nhưng không quá đáng quá.
Còn có một số người vì chuyện Minh Trịnh Ngôn Thuận kết cục BE mà giận chó đánh mèo lên người Ôn Lệ, không những thế còn giận lây sang người Tống Nghiên, bắt đầu gửi tin nhắn Weibo cho anh, khác với kiểu chửi bới nhục mạ người khác, bọn họ chỉ trích Tống Nghiên mắt mù đi lấy kẻ thứ ba làm vợ.
Ôn Lệ gọi điện thoại cho Trịnh Tuyết, mắng một trận lên đầu cô ta.
“Cô vẫn muốn để lại thể diện cho hắn ta!!! Nhìn thấy hậu quả chưa!! Hắn ta nghĩ rằng cô không có chứng cứ chứng minh chuyện hắn ta ngoại tình nên bắt đầu cắn ngược lại cô, đồ phụ nữ ngu xuẩn!!!”
“Hôm nay, cô cho tên cặn bã đó một con đường, ngay mai hắn có thể đi từ con đường đó đến đây trả lại cho cô một nhát dao!!”
Ở đầu bên kia điện thoại, Trịnh Tuyết khóc đến mức trời đất sụp đổ.
Bài Weibo dài đầy tình cảm nhưng đau thương đó do cô ta viết trong lúc quá xúc động và cảm xúc lẫn lộn.
Mấy tên đàn ông sống bẩn sẽ không vì vậy mà hối lỗi, còn nghĩ cô ta đã mềm lòng, cô ta không có bằng chứng, cho nên mới nhân cơ hội đó lợi dụng tất cả lỗ hổng trong từng câu chữ cô ta viết bằng tình cảm chân thật của mình để cắn ngược lại, hắt bát nước bẩn, nói xấu, chỉ vì muốn tẩy trắng cho bản thân.
Có điều may mà Hứa Minh làm chuyện này đến mức tuyệt tình, không đến một tiếng sau sau khi Hứa Minh đăng bài thanh minh, Trịnh Tuyết đăng tiếp một bài Weibo nữa.
“Mọi chuyện phát triển đến mức này, tôi trịnh trọng xin lỗi cô Ôn, cũng cảm ơn cô ấy vì nếu lúc đó cô ấy không bĩnh tĩnh quay lại những thứ này làm chứng cứ thì hôm nay tôi sẽ hết đường chối cãi, mặc cho nước bẩn hắt vào cũng không thể rửa sạch được.”
“[Video]”
Đoạn video vừa mới được đăng lên chưa được hai phút đã bị xóa mất nhưng đã có quần chúng ăn dưa kịp thời lưu lại.
Ôn Lệ cũng đăng Weibo, đăng những dữ liệu do đoàn làm việc và phòng quan hệ tìm nhân viên kỹ thuật tiến hành khôi phục suốt cả đêm qua, là ảnh chụp màn hình tin nhắn WeChat của cô và Hứa Minh trong thời điểm đó.
Trong ảnh chụp màn hình WeChat thể hiện rõ cảnh nửa đêm tối muộn Hứa Minh nhắn tin nói chuyện với Ôn Lệ, mà từ đầu đến cuối cô luôn trả lời lại rất lạnh lùng, ảnh cuối cuộc trò chuyện dừng lại chỗ Ôn Lệ hỏi Hứa Minh tại sao đã có bạn gái còn đồng ý xào couple với cô, Hứa Minh trả lời “Tôi thừa nhận quan hệ giữa tôi và cô ấy là tình cảm nam nữ, nhưng tôi cũng tình cảm với em, anh thích em.”
Ôn Lệ chỉ trả lời lại một chữ “Cút.”
Cô không viết gì dài dòng, chỉ đăng kèm một câu: “Nghĩ bọn tôi không có chứng cứ?”
Dư luận xoay ngược lại đúng lúc, ai mà ngờ hai nghệ sĩ nữ luôn đấu đá cắn xé nhau công khai lại có ngày đứng trên cùng một chiếc thuyền, cùng một chiến tuyến để đối phó với một người đàn ông.
Bằng chứng lần này của Trịnh Tuyết và Ôn Lệ cực kỳ mạnh và có tính xác thực, cho dù đoàn đội Hứa Minh điên cuồng tẩy trắng bằng việc nói ảnh này là photoshop, video là cắt ghép dựng bậy, hướng gió dư luận vẫn đang hướng về hai người bên kia không thể cứu vãn nổi.
Hôm nay, hotsearch liên tục thay đổi không ngừng, đổi qua đổi lại vẫn chỉ có ba cái tên đó.
“Kết luận lại, thực chất chuyện hai năm trước là Hứa Minh và Ôn Lệ đang xào CP nhưng Hứa Minh lại động lòng với Ôn Lệ trước, Trịnh Tuyết vì ghen nên ép Hứa Minh công khai chuyện tình cảm rồi thuyền Danh Lợi BE, từ đó về sau Ôn Lệ tránh Hứa Minh như tránh tà, kết quả anh ta trước sau như một không thể quên Ôn Lệ nên tìm một ngôi sao nhỏ khác có dáng vẻ bên ngoài giống cô ấy và được gọi là “Tiểu Ôn Lệ” để ngoại tình rồi bị Trịnh Tuyết và Ôn Lệ bắt gặp ngay tại trận và quay lại video? Ui chu choa cha mẹ ơi. Ôn Lệ thảm quá đi.”
[Fan Hứa Minh đừng sủa nữa được không không, so với việc vội vàng đi tẩy trắng thay cho anh yêu nhà mấy người thì việc đầu tiên nên làm là đi xin lỗi Ôn Lệ kia kìa, tốt xấu gì cô ấy cũng giúp nhóm fan mấy người bù đắp lại chỉ số thông minh đấy]
Danh sách chương