Convertor: Vespertine – Editor: An Devy

Côn thịt cắm vào đột ngột không báo trước, người con gái bị bất ngờ hét lớn, phân nửa cây gậy đã chìm đắm trong mật huyệt mềm mại và được nó điên cuồng liếm mút.

Phó Thanh Hành giữ chặt eo, cây gậy cứ thế xuyên thủng từng lớp thịt mềm, sau khi đến miệng tử cung vẫn không hề do dự tiếp tục chọc vào.

“A… Baba… Chờ một chút… Sâu quá…” Cô không thể động đậy, chân nhỏ cố gắng cựa quậy thu hút sự chú ý của anh.

Người đó đè lại chân cô, gậy thịt tiến vào sâu hơn rồi toàn bộ khuất dạng trong cửa động phía dưới, lông mu tiếp xúc với môi âm hộ, cô bị cọ hơi đau.

“Baba… A… Baba…!!!” Đột nhiên, anh thúc mạnh eo, đồ vật cuồng dã đâm nghiền, quy đầu đập vào miệng tử cung, trong không gian vang lên rõ âm thanh da thịt va vào nhau, Nguyễn Nguyễn hét lên, cơ thể bồng bềnh như sắp bị đâm hỏng.

“A!!! Phó Thanh Hành!!! Anh chậm lại!!! A!!!” Cô giãy giụa nhưng càng giúp anh đẩy vào sâu hơn. Khoái lạc và đau đớn cùng lúc, hòa quyện vào nhau làm người con gái thở hổn hển, tay nhỏ nắm chặt lại.

“Phó Thanh Hành!!! Anh…. A…. Baba em sai rồi!!!” Gậy thịt như mãnh thú gặm cắn bên dưới, mỗi lần đều kéo theo vách thịt non rồi lại nguyên cây cắm vào, cứ lặp lại như thế liên tục, cô nghĩ nếu còn chơi đùa thế này có ngày cô chết ở trên giường vì tình dục cho coi.

Trán anh đã lấm tấm mồ hôi, bên dưới từng lớp thịt mềm bao lấy dọc theo cây gậy, cơ bắp căng chặt, ý muốn duy nhất của anh là nghiền nát cô.

Côn thịt màu đỏ tím ra vào trong lỗ nhỏ, vách thịt non hé mở, nơi giao nhau của hai cơ thể dính đầy dâm thủy.

“Baba… Em sai rồi… Baba… Em chết mất… Baba…” Cô không thể không rên rỉ cầu xin anh thương, chết mất, thực sự chết mất.

“Cho em chết dưới người baba.”

Việc hô hấp khó nhọc, cô không biết bản thân đã rỉ ra bao vũng mật ái, cả người bủn rủn không thôi.

“Ai đang ‘yêu’ em?” Phó Thanh Hành trầm mặc nhìn cô, dùng đôi tay to nhéo nhéo bầu vú, lông mày nhíu lại, ánh mắt hiện lên sự điên cuồng.

“Baba… Là baba… Baba ‘yêu’ em… Chỉ cho mình baba thôi…” Cô gái nhỏ ngoan ngoãn xin tha.

Mặc vậy, người đàn ông đâm sâu hơn, cơ bụng căng cứng, thắt lưng di chuyển nhanh chóng, côn thịt như một chiến sĩ anh dũng chiến đấy, quy đầu bị đẩy vào miệng tử cung hết lần này đến lần khác, hai túi tinh hoàn cũng vỗ vỗ theo nhịp.

Trong con mắt cô như bao phủ một lớp sương mù, mọi thứ trước mắt nhòe đi vì dòng nước mắt.

“Baba… Em sai rồi… Cầu xin anh…”

“Cầu anh làm sao?” Anh di chuyển nhanh hơn, đẩy nó vào sâu và mạnh bạo, cơn sóng tình thúc vào từng nhịp khiến cô khó khăn mở miệng, chỉ có thể dứt quãng rên rỉ.

“A… A… Hức… Ba… Baba…”

Nguyễn Nhuyễn run rẩy được anh đưa lên đỉnh cao khoái cảm, tiểu huyệt co lại giữ chặt côn thịt chơi đùa, ép chân cô xuống đẩy mông cao lên, quy đầu co bóp mở tử cung.

“Ư!!! Baba!!! Đừng!!! Không cần!!!” Tư thế đụng chạm sâu nhất làm người con gái khó nhịn hét lên.

Anh đè lên người cô, thở hổn hển, vẫn đập mạnh vào tử cung, chỉ muốn đập cô đến chết.

“Tiểu tao hóa, baba nghiền nát em được không… Chết ở trên giường baba… Baba giấu em ở trong nhà được không… Mỗi ngày ‘vờn’ em như mèo vờn chuột… Bất cứ ai đến đều có thể chứng kiến baba thế nào ‘chơi’ em… Tiểu huyệt kẹp lấy côn thịt 24 giờ… Không cho em có thời gian tơ tưởng đến thằng khác…”

“Baba… Đừng… Em không nghĩ đến ai khác…” Cô chết cũng không rửa sạch tội, người đàn ông yêu nghiệt kia nghĩ cái quái gì thế! “Em biết… A… Đã biết sai… Baba… Em là của mình baba ‘chơi’…” Cô giũa giụa, bên dưới lại chảy ra một bãi nước. Bỗng nhiên Phó Thanh Hành rút ra đồ vật, dâm thủy cùng tinh dịch màu trắng lẫn vào nhau chảy ra từ tiểu huyệt. Trên thân cây gậy đỏ tím cũng đươc bọc trong lớp mật dịch. Cả người cô xụi lơ, không đủ sức để làm gì.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện