Turan sau khi đưa ra yêu cầu của bản thân thì được Kull chấp nhận luôn. Dù trông hắn ta có vẻ miễn cưỡng nhưng nó biết hắn ta chỉ đang lo lắng về năng lực của chính mình.
Một tấm giấy da được Turan lấy ra, cầm lên một cây bút lông ngỗng màu xám nhạt, chấm ít mực màu xanh lam rồi viết lên đó mấy dòng chữ. Nội dung trên tấm giấy không gì khác hơn là những điều khoản mà Turan đã trao đổi với Kull trước đó.
Vết mực thấm lên tấm giấy được vài giây thì bắt đầu phát sáng le lói. Turan thấy vậy thì ký vội tên mình bên dưới rồi đưa cho Kull. Hắn ta có hơi chần chừ, đọc lại một lần nội dung tấm giấy da rồi mới ký tên.
Chốc, cả tấm giấy da phát sáng lên, đến chói lòa, rồi tan biến thành những đốm sáng li ti. Vài giây sau đó, một tấm bảng lờ mờ hiện lên trước mặt Turan. Nó xem qua một lượt, mỉm cười nhìn Kull, bảo:
– Giao kèo đã được thành lập.
– Hi vọng ngươi không khiến ta phải hối hận. – Kull đáp.
– Sẽ không. – Turan đinh ninh – Giờ thì ngươi tạm thời ở đây. Ta sẽ ra ngoài trao đổi với họ một lát. Nên nhớ, mối quan hệ giữa ta với ngươi giờ là bí mật.
– Đã hiểu.
Turan nhìn một lượt quanh phòng, xác nhận bản thân không bỏ sót điều gì thì mới bước ra ngoài.
Heathier đã đứng đợi sẵn, trông thấy Turan thì lên tiếng:
– Tra hỏi được gì? – Không ngoài dự đoán của tôi. – Turan đáp – Mọi chuyện còn lại cứ giao cho tổ đội chúng tôi là được. Thật sự là làm phiền tổ đội của ông rồi.
Heathier nhếch mép, vẻ xem thường lời khách sáo của Turan, bảo:
– Đã thế thì tôi cũng không xen vào làm gì nữa. Dù gì cũng chẳng góp được bao nhiêu sức lực. Cùng ăn một bữa, thế nào?
Turan lấy đồng hồ ra xem một lúc thì thấy đã quá tám giờ tối. Bụng nó giờ quả thật đã đói lắm rồi, chỉ là tới giờ mải bận bịu nên không để ý mà thôi.
Turan quay sang nhìn phía phòng của Camilier thì thấy nữ người sói đã ra ngoài, đang đứng nhìn về phía nó vẻ chờ đợi. Bên cạnh thì có Tiffia và Darmil đang trao đổi gì đó với Pongru, Natyr thì đứng nép ở khá xa, còn Phalsia thì vẫn chẳng thấy đâu.
– Có thể từ chối sao.
Turan cất tiếng, nhún vai. Nó trông thì biết cả đám đã bàn xong chuyện ăn uống rồi, chỉ chờ có nó thì đi liền thôi. Dù Turan có thể khiến cả đội bỏ qua lời mời này nhưng lại không có lý do để làm điều đó.
“Coi là chuẩn bị tinh thần cho chuyện sắp tới vậy.” Turan nghĩ thầm. Nó biết chuyện với hầu tước Ferrmen và hội Zalt vẫn còn chưa xong, nhưng ít ra trong thời gian ngắn chúng sẽ không liễu lĩnh ra tay lần nữa. Dù gì thì để đối phó với hai tổ đội với thành viên đạt Thần cấp không thấp thì chúng phải tính toán lại kế hoạch không ít rồi.
Mặt khác, kì thực Turan vẫn chưa xác nhận được có thật sự là hầu tước Ferrmen đứng sau chuyện này hay không. Nó chẳng thể tra hỏi điều đó từ Kull được, đơn giản là vì không thể tin tưởng. Tầng lớp thấp như cậu ta hẳn không được cung cấp thông tin về người đưa ra giao kèo, hoặc nếu có thì cũng là thông tin giả để đánh lừa mà thôi.
Việc bắt lấy một tên sát thủ ngay từ đầu chỉ nhằm vào việc nắm tình hình, từ đó lên kế hoạch tiếp theo chuẩn bị ứng phó với cả bọn. Xác định được hội Zalt là tổ chức trực tiếp gây ra mấy cuộc tấn công là một bước tiến rất vừa ý Turan rồi.
Sau bữa ăn tối vội vàng, Turan quay trở về phòng của mình cùng Camilier. Nữ người sói trong bữa ăn đã có biểu hiện tốt hơn trước khá nhiều, ít nhất thì giờ cô ta đã có thể tự chọn món cho mình.
– Linh hồn còn lại của cô đã hồi phục được chút nào chưa?
Turan ngồi gác tay lên chiếc bàn cạnh mình, cất tiếng hỏi.
Camilier đang ngồi trên giường với vẻ lúng túng, nghe thấy câu hỏi của Turan thì nhắm nghiền mắt lại. Hồi lâu, cô ta đáp:
– Vẫn yếu lắm, thưa cậu chủ.
– Ừm.
Turan gật nhẹ đầu. Tình trạng của Camilier không tệ, nhưng cũng không tốt. Bản thân nữ người sói vẫn hoạt động bình thường như mọi ngày, nhưng linh hồn kia của cô ta hẳn sẽ không xuất hiện được trong mấy ngày tới, hoặc thậm chí là nửa năm theo lời cô ta.
Nửa năm thật sự là một khoảng thời gian quá dài để Turan có thể chờ đợi, nhất là trong thời điểm mà tổ đội của nó vừa mới thành lập này.
“Có lẽ phải nhờ đến thần Syrathr rồi.” Turan nói thầm. Nó khá tin tưởng rằng thần Syrathr sẽ có cách giúp linh hồn của Camilier hồi phục, chỉ là không biết bản thân sẽ phải trả cái giá như thế nào thôi.
Nghĩ đến đây, Turan lại càng thấy căm hận kẻ đứng sau mọi chuyện. Nữ người sói tự cắn nuốt linh hồn mình là lỗi của cô ta, nhưng rõ ràng nếu không bị bọn chúng ép đến bước đường cùng thì đã không làm ra quyết định ngu ngốc đó.
Mặt khác, Turan thấy thất vọng về bản thân mình. Nó tính toán đủ điều là vậy, thế mà vẫn không đảm bảo được sự an toàn cho Camilier. Dù đã biết cô ta tâm lý bất ổn, thêm việc đang bị đe dọa tới tính mạng, vậy mà lại bất cẩn để cô ta lại giữa chốn đông người.
Pongru hay Tiffia, hay cả Heathier, đều không thể quản lý nữ người sói được. Turan vốn nên biết trước điều đó mới phải.
Nó, có vẻ như đã quá hời hợt rồi.
– Cậu chủ… đang giận em sao?
Là tiếng của Camilier. Cô ta giờ đang nhìn nó với ánh mắt như long lanh lên, trông như chú chó đang cầu xin chủ mình tha thứ vậy.
– Không có. – Turan đáp – Chỉ là đang tìm cách giải quyết vấn đề thôi.
Câu trả lời của Turan không có vẻ gì là làm Camilier cảm thấy khá hơn. Nó giờ thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng rên the thé từ cô ta.
Quả thật, Turan đang giận nữ người sói. Nó đoán là mình không thể chỉ dùng lời nói hời hợt để khiến cô ta an tâm được. Các người thú quả nhiên là có cách riêng của mình để nhận định cảm xúc đối phương.
– Phải phải. – Turan thốt – Là tôi đang giận cô. Nhưng cũng đừng trưng ra cái bộ dạng đó. Lo đi ngủ sớm đi.
Lời của Turan lần này như thêm dầu vào lửa, khiến nữ người sói méo mặt luôn.
Turan chịu phép. Nó hoàn toàn không giỏi trong việc dỗ dành người khác. Giờ nó chỉ đang cố giữ bản thân mình không hung hăng dọa nạt đối phương mà thôi.
Camilier dường như cũng nhận ra được khó khăn của chủ nhân mình lúc này, ngả người trên giường mà nhắm nghiền mắt lại, cố tự đưa bản thân vào giấc ngủ. Cô ta lo lắng là thế, nhưng chỉ vài giây sau đã thiếp đi mất rồi.
Turan cất nhẹ một tiếng thở dài. Cũng may là Camilier chịu đi ngủ, nếu không thì nó thật chẳng biết làm thế nào. Nghe tiếng ngáy đều đều của cô ta vậy mà khiến nó yên lòng đến lạ.
“Tối nay đành phải ngủ dưới sàn rồi…”
Turan ngẫm nghĩ một hồi thì lấy ra một chiếc hộp gỗ đặt lên bàn. Đây là chiếc hộp mà Greiten đã tặng tổ đội của nó để đền bù cho Darmil. Ngoài cuộn giấy phép thông quan phó bản ‘Tàn tích Gufara’ và vài bình thuốc các loại ra thì còn có hai quyển sách kỹ năng và năm viên ngọc thô.
Turan sắp xếp một chút mấy vật phẩm rồi lần lượt kích hoạt kỹ năng ‘Thông hiểu’ của mình lên chúng. Từng luồng thông tin một trôi vào tâm trí nó, rồi nhanh chóng được xếp xong.
“Ngọc sức mạnh.
Lớp: Ngọc.
Loại: Thô.
Cấp: 5.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Mô tả: Loại ngọc quý dùng để chế tác và khảm giúp tăng sức mạnh.
Chi tiết:
+ Tăng đến 5 bậc sức mạnh.”
“Ngọc thể lực.
Lớp: Ngọc.
Loại: Thô.
Cấp: 5.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Mô tả: Loại ngọc quý dùng để chế tác và khảm giúp tăng thể lực.
Chi tiết:
+ Tăng đến 5 bậc thể lực.”
“Ngọc nhanh nhẹn.
Lớp: Ngọc.
Loại: Thô.
Cấp: 5.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Mô tả: Loại ngọc quý dùng để chế tác và khảm giúp tăng nhanh nhẹn.
Chi tiết:
+ Tăng đến 5 bậc nhanh nhẹn.”
“Ngọc khéo léo.
Lớp: Ngọc.
Loại: Thô.
Cấp: 5.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Mô tả: Loại ngọc quý dùng để chế tác và khảm giúp tăng khéo léo.
Chi tiết:
+ Tăng đến 5 bậc khéo léo.”
“Ngọc cảm ngộ.
Lớp: Ngọc.
Loại: Thô.
Cấp: 5.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Mô tả: Loại ngọc quý dùng để chế tác và khảm giúp tăng cảm ngộ.
Chi tiết:
+ Tăng đến 5 bậc cảm ngộ.”
Turan có hơi bất ngờ. Cả năm viên ngọc thô này đều là hàng cực hiếm, có giá trị cao hơn so với loại ngọc thô thông thường rất nhiều, giá thị trường của mỗi viên thường không ít hơn gấp đôi.
Hơn tất cả, viên ngọc cảm ngộ là loại hiếm trong hiếm, có tiền cũng khó mà mua được. Hiệu quả của viên ngọc nằm ngay trong cái tên của nó: gia tăng thuộc tính cảm ngộ.
Thuộc tính cảm ngộ là thứ khó có thể tăng cường nhất, dường như chỉ có thể thông qua bằng cách nâng cao Thần cấp. Mặt khác, thuộc tính này lại giúp một người học tập dễ dàng hơn, cả về hành động lẫn học thuật. Thậm chí còn có tin đồn rằng thuộc tính cảm ngộ có tác dụng rất lớn trong việc đột phá giới hạn Thần cấp, dù rằng trên thực tế chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ tấn thăng mà thôi.
Thật khó có thể tin được rằng Greiten lại chịu hao tổn một viên ngọc cảm ngộ để đền bù cho Darmil. Nhà Hointarous quả là đủ quyết đoán để loại bỏ đi mối nguy cơ phải đối đầu với nhà Altoris. Turan đoán là nó sẽ phải nói vài lời với Darmil nếu nhà cậu ta có hành động rồi.
Turan nhìn tiếp sang hai quyển sách kỹ năng. Chúng mới là thứ mà nó quan tâm hơn cả. Nếu may mắn, nó có thể học được hai kỹ năng hiệu quả trong chiến đấu.
“Sách kỹ năng ‘Cường hóa phòng ngự’.
Lớp: Sách kỹ năng.
Loại: Tiêu hao.
Số lần dùng: 1.
Còn lại: 1.
Cấp độ: 5.
Phẩm chất: Ưu.
Độ hiếm: Ít.
Độ bền: Còn lại 97%.
Mô tả: Quyển sách chứa đựng tri thức về kỹ năng ‘Cường hóa phòng ngự’.
Chi tiết:
+ Sử dụng sẽ đạt được kỹ năng ‘Cường hóa phòng ngự’.”
“Sách kỹ năng ‘Tăng cường khí huyết’.
Lớp: Sách kỹ năng.
Loại: Tiêu hao.
Số lần dùng: 1.
Còn lại: 1.
Cấp độ: 5.
Phẩm chất: Ưu.
Độ hiếm: Ít.
Độ bền: Còn lại 96%.
Mô tả: Quyển sách chứa đựng tri thức về kỹ năng ‘Tăng cường khí huyết’.
Chi tiết:
+ Sử dụng sẽ đạt được kỹ năng ‘Tăng cường khí huyết’.”
Turan nhìn vào thông tin về hai quyết sách kỹ năng, cảm thấy có hơi thất vọng. Hai quyển sách kỹ năng này quả thật không tệ, nhưng lại không phù hợp với nó. Mặt khác, giá trị của hai quyển sách này hoàn toàn không đáng bao nhiêu so với mấy viên ngọc thô, mỗi quyển cùng lắm chỉ bốn đến năm nghìn xen mà thôi.
Kỹ năng ‘Cường hóa phòng ngự’ là một kỹ năng kích hoạt, giúp tăng phòng ngự trong khoảng thời gian ngắn. Kỹ năng ‘Tăng cường khí huyết’ cũng tương tự, nhưng là tăng khí huyết và hồi phục khí huyết. Phẩm chất cùng cấp độ của cả hai đều không cao nên lượng thuộc tính tăng thêm cũng không nhiều, chỉ đến 20% là cùng.
Cả hai kỹ năng này, Turan đoán là Greiten cố tình chọn để giúp Darmil trở nên mạnh hơn, một cách toàn diện. Hắn ta có lẽ cũng đã nhận ra điểm thiếu sót của Darmil về mặt phòng thủ. Nếu có thêm hai kỹ năng này, Darmil quả thật có thể trở nên bất khả chiến bại khi ở cùng Thần cấp.
“Đành đưa chúng cho Darmil vậy.” Turan lẩm bẩm. Nó có chút cảm giác tiếc nuối về hai quyển sách kỹ năng này, vốn định tận dụng chúng thông qua kỹ năng ‘Thông hiểu’ của mình, nhưng xem ra không nên làm chậm trễ cơ hội tăng cường sức mạnh cho Darmil.
– À thì… Xem một chút chắc cũng không hại gì.
Turan nói nhỏ, bắt đầu lật ra trang đầu tiên của quyển sách kỹ năng ‘Cường hóa phòng ngự’. Vẫn như mọi lần, thứ nó thấy được là những con chữ lạ lẫm của một ngôn ngữ nào đó.
Việc đọc sách có lẽ sẽ tốn không ít thời gian, nhưng dù gì giờ Turan cũng có thể coi là rảnh, nên nó cứ thế dành cả đêm miệt mài học tập.
Một tấm giấy da được Turan lấy ra, cầm lên một cây bút lông ngỗng màu xám nhạt, chấm ít mực màu xanh lam rồi viết lên đó mấy dòng chữ. Nội dung trên tấm giấy không gì khác hơn là những điều khoản mà Turan đã trao đổi với Kull trước đó.
Vết mực thấm lên tấm giấy được vài giây thì bắt đầu phát sáng le lói. Turan thấy vậy thì ký vội tên mình bên dưới rồi đưa cho Kull. Hắn ta có hơi chần chừ, đọc lại một lần nội dung tấm giấy da rồi mới ký tên.
Chốc, cả tấm giấy da phát sáng lên, đến chói lòa, rồi tan biến thành những đốm sáng li ti. Vài giây sau đó, một tấm bảng lờ mờ hiện lên trước mặt Turan. Nó xem qua một lượt, mỉm cười nhìn Kull, bảo:
– Giao kèo đã được thành lập.
– Hi vọng ngươi không khiến ta phải hối hận. – Kull đáp.
– Sẽ không. – Turan đinh ninh – Giờ thì ngươi tạm thời ở đây. Ta sẽ ra ngoài trao đổi với họ một lát. Nên nhớ, mối quan hệ giữa ta với ngươi giờ là bí mật.
– Đã hiểu.
Turan nhìn một lượt quanh phòng, xác nhận bản thân không bỏ sót điều gì thì mới bước ra ngoài.
Heathier đã đứng đợi sẵn, trông thấy Turan thì lên tiếng:
– Tra hỏi được gì? – Không ngoài dự đoán của tôi. – Turan đáp – Mọi chuyện còn lại cứ giao cho tổ đội chúng tôi là được. Thật sự là làm phiền tổ đội của ông rồi.
Heathier nhếch mép, vẻ xem thường lời khách sáo của Turan, bảo:
– Đã thế thì tôi cũng không xen vào làm gì nữa. Dù gì cũng chẳng góp được bao nhiêu sức lực. Cùng ăn một bữa, thế nào?
Turan lấy đồng hồ ra xem một lúc thì thấy đã quá tám giờ tối. Bụng nó giờ quả thật đã đói lắm rồi, chỉ là tới giờ mải bận bịu nên không để ý mà thôi.
Turan quay sang nhìn phía phòng của Camilier thì thấy nữ người sói đã ra ngoài, đang đứng nhìn về phía nó vẻ chờ đợi. Bên cạnh thì có Tiffia và Darmil đang trao đổi gì đó với Pongru, Natyr thì đứng nép ở khá xa, còn Phalsia thì vẫn chẳng thấy đâu.
– Có thể từ chối sao.
Turan cất tiếng, nhún vai. Nó trông thì biết cả đám đã bàn xong chuyện ăn uống rồi, chỉ chờ có nó thì đi liền thôi. Dù Turan có thể khiến cả đội bỏ qua lời mời này nhưng lại không có lý do để làm điều đó.
“Coi là chuẩn bị tinh thần cho chuyện sắp tới vậy.” Turan nghĩ thầm. Nó biết chuyện với hầu tước Ferrmen và hội Zalt vẫn còn chưa xong, nhưng ít ra trong thời gian ngắn chúng sẽ không liễu lĩnh ra tay lần nữa. Dù gì thì để đối phó với hai tổ đội với thành viên đạt Thần cấp không thấp thì chúng phải tính toán lại kế hoạch không ít rồi.
Mặt khác, kì thực Turan vẫn chưa xác nhận được có thật sự là hầu tước Ferrmen đứng sau chuyện này hay không. Nó chẳng thể tra hỏi điều đó từ Kull được, đơn giản là vì không thể tin tưởng. Tầng lớp thấp như cậu ta hẳn không được cung cấp thông tin về người đưa ra giao kèo, hoặc nếu có thì cũng là thông tin giả để đánh lừa mà thôi.
Việc bắt lấy một tên sát thủ ngay từ đầu chỉ nhằm vào việc nắm tình hình, từ đó lên kế hoạch tiếp theo chuẩn bị ứng phó với cả bọn. Xác định được hội Zalt là tổ chức trực tiếp gây ra mấy cuộc tấn công là một bước tiến rất vừa ý Turan rồi.
Sau bữa ăn tối vội vàng, Turan quay trở về phòng của mình cùng Camilier. Nữ người sói trong bữa ăn đã có biểu hiện tốt hơn trước khá nhiều, ít nhất thì giờ cô ta đã có thể tự chọn món cho mình.
– Linh hồn còn lại của cô đã hồi phục được chút nào chưa?
Turan ngồi gác tay lên chiếc bàn cạnh mình, cất tiếng hỏi.
Camilier đang ngồi trên giường với vẻ lúng túng, nghe thấy câu hỏi của Turan thì nhắm nghiền mắt lại. Hồi lâu, cô ta đáp:
– Vẫn yếu lắm, thưa cậu chủ.
– Ừm.
Turan gật nhẹ đầu. Tình trạng của Camilier không tệ, nhưng cũng không tốt. Bản thân nữ người sói vẫn hoạt động bình thường như mọi ngày, nhưng linh hồn kia của cô ta hẳn sẽ không xuất hiện được trong mấy ngày tới, hoặc thậm chí là nửa năm theo lời cô ta.
Nửa năm thật sự là một khoảng thời gian quá dài để Turan có thể chờ đợi, nhất là trong thời điểm mà tổ đội của nó vừa mới thành lập này.
“Có lẽ phải nhờ đến thần Syrathr rồi.” Turan nói thầm. Nó khá tin tưởng rằng thần Syrathr sẽ có cách giúp linh hồn của Camilier hồi phục, chỉ là không biết bản thân sẽ phải trả cái giá như thế nào thôi.
Nghĩ đến đây, Turan lại càng thấy căm hận kẻ đứng sau mọi chuyện. Nữ người sói tự cắn nuốt linh hồn mình là lỗi của cô ta, nhưng rõ ràng nếu không bị bọn chúng ép đến bước đường cùng thì đã không làm ra quyết định ngu ngốc đó.
Mặt khác, Turan thấy thất vọng về bản thân mình. Nó tính toán đủ điều là vậy, thế mà vẫn không đảm bảo được sự an toàn cho Camilier. Dù đã biết cô ta tâm lý bất ổn, thêm việc đang bị đe dọa tới tính mạng, vậy mà lại bất cẩn để cô ta lại giữa chốn đông người.
Pongru hay Tiffia, hay cả Heathier, đều không thể quản lý nữ người sói được. Turan vốn nên biết trước điều đó mới phải.
Nó, có vẻ như đã quá hời hợt rồi.
– Cậu chủ… đang giận em sao?
Là tiếng của Camilier. Cô ta giờ đang nhìn nó với ánh mắt như long lanh lên, trông như chú chó đang cầu xin chủ mình tha thứ vậy.
– Không có. – Turan đáp – Chỉ là đang tìm cách giải quyết vấn đề thôi.
Câu trả lời của Turan không có vẻ gì là làm Camilier cảm thấy khá hơn. Nó giờ thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng rên the thé từ cô ta.
Quả thật, Turan đang giận nữ người sói. Nó đoán là mình không thể chỉ dùng lời nói hời hợt để khiến cô ta an tâm được. Các người thú quả nhiên là có cách riêng của mình để nhận định cảm xúc đối phương.
– Phải phải. – Turan thốt – Là tôi đang giận cô. Nhưng cũng đừng trưng ra cái bộ dạng đó. Lo đi ngủ sớm đi.
Lời của Turan lần này như thêm dầu vào lửa, khiến nữ người sói méo mặt luôn.
Turan chịu phép. Nó hoàn toàn không giỏi trong việc dỗ dành người khác. Giờ nó chỉ đang cố giữ bản thân mình không hung hăng dọa nạt đối phương mà thôi.
Camilier dường như cũng nhận ra được khó khăn của chủ nhân mình lúc này, ngả người trên giường mà nhắm nghiền mắt lại, cố tự đưa bản thân vào giấc ngủ. Cô ta lo lắng là thế, nhưng chỉ vài giây sau đã thiếp đi mất rồi.
Turan cất nhẹ một tiếng thở dài. Cũng may là Camilier chịu đi ngủ, nếu không thì nó thật chẳng biết làm thế nào. Nghe tiếng ngáy đều đều của cô ta vậy mà khiến nó yên lòng đến lạ.
“Tối nay đành phải ngủ dưới sàn rồi…”
Turan ngẫm nghĩ một hồi thì lấy ra một chiếc hộp gỗ đặt lên bàn. Đây là chiếc hộp mà Greiten đã tặng tổ đội của nó để đền bù cho Darmil. Ngoài cuộn giấy phép thông quan phó bản ‘Tàn tích Gufara’ và vài bình thuốc các loại ra thì còn có hai quyển sách kỹ năng và năm viên ngọc thô.
Turan sắp xếp một chút mấy vật phẩm rồi lần lượt kích hoạt kỹ năng ‘Thông hiểu’ của mình lên chúng. Từng luồng thông tin một trôi vào tâm trí nó, rồi nhanh chóng được xếp xong.
“Ngọc sức mạnh.
Lớp: Ngọc.
Loại: Thô.
Cấp: 5.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Mô tả: Loại ngọc quý dùng để chế tác và khảm giúp tăng sức mạnh.
Chi tiết:
+ Tăng đến 5 bậc sức mạnh.”
“Ngọc thể lực.
Lớp: Ngọc.
Loại: Thô.
Cấp: 5.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Mô tả: Loại ngọc quý dùng để chế tác và khảm giúp tăng thể lực.
Chi tiết:
+ Tăng đến 5 bậc thể lực.”
“Ngọc nhanh nhẹn.
Lớp: Ngọc.
Loại: Thô.
Cấp: 5.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Mô tả: Loại ngọc quý dùng để chế tác và khảm giúp tăng nhanh nhẹn.
Chi tiết:
+ Tăng đến 5 bậc nhanh nhẹn.”
“Ngọc khéo léo.
Lớp: Ngọc.
Loại: Thô.
Cấp: 5.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Mô tả: Loại ngọc quý dùng để chế tác và khảm giúp tăng khéo léo.
Chi tiết:
+ Tăng đến 5 bậc khéo léo.”
“Ngọc cảm ngộ.
Lớp: Ngọc.
Loại: Thô.
Cấp: 5.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Mô tả: Loại ngọc quý dùng để chế tác và khảm giúp tăng cảm ngộ.
Chi tiết:
+ Tăng đến 5 bậc cảm ngộ.”
Turan có hơi bất ngờ. Cả năm viên ngọc thô này đều là hàng cực hiếm, có giá trị cao hơn so với loại ngọc thô thông thường rất nhiều, giá thị trường của mỗi viên thường không ít hơn gấp đôi.
Hơn tất cả, viên ngọc cảm ngộ là loại hiếm trong hiếm, có tiền cũng khó mà mua được. Hiệu quả của viên ngọc nằm ngay trong cái tên của nó: gia tăng thuộc tính cảm ngộ.
Thuộc tính cảm ngộ là thứ khó có thể tăng cường nhất, dường như chỉ có thể thông qua bằng cách nâng cao Thần cấp. Mặt khác, thuộc tính này lại giúp một người học tập dễ dàng hơn, cả về hành động lẫn học thuật. Thậm chí còn có tin đồn rằng thuộc tính cảm ngộ có tác dụng rất lớn trong việc đột phá giới hạn Thần cấp, dù rằng trên thực tế chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ tấn thăng mà thôi.
Thật khó có thể tin được rằng Greiten lại chịu hao tổn một viên ngọc cảm ngộ để đền bù cho Darmil. Nhà Hointarous quả là đủ quyết đoán để loại bỏ đi mối nguy cơ phải đối đầu với nhà Altoris. Turan đoán là nó sẽ phải nói vài lời với Darmil nếu nhà cậu ta có hành động rồi.
Turan nhìn tiếp sang hai quyển sách kỹ năng. Chúng mới là thứ mà nó quan tâm hơn cả. Nếu may mắn, nó có thể học được hai kỹ năng hiệu quả trong chiến đấu.
“Sách kỹ năng ‘Cường hóa phòng ngự’.
Lớp: Sách kỹ năng.
Loại: Tiêu hao.
Số lần dùng: 1.
Còn lại: 1.
Cấp độ: 5.
Phẩm chất: Ưu.
Độ hiếm: Ít.
Độ bền: Còn lại 97%.
Mô tả: Quyển sách chứa đựng tri thức về kỹ năng ‘Cường hóa phòng ngự’.
Chi tiết:
+ Sử dụng sẽ đạt được kỹ năng ‘Cường hóa phòng ngự’.”
“Sách kỹ năng ‘Tăng cường khí huyết’.
Lớp: Sách kỹ năng.
Loại: Tiêu hao.
Số lần dùng: 1.
Còn lại: 1.
Cấp độ: 5.
Phẩm chất: Ưu.
Độ hiếm: Ít.
Độ bền: Còn lại 96%.
Mô tả: Quyển sách chứa đựng tri thức về kỹ năng ‘Tăng cường khí huyết’.
Chi tiết:
+ Sử dụng sẽ đạt được kỹ năng ‘Tăng cường khí huyết’.”
Turan nhìn vào thông tin về hai quyết sách kỹ năng, cảm thấy có hơi thất vọng. Hai quyển sách kỹ năng này quả thật không tệ, nhưng lại không phù hợp với nó. Mặt khác, giá trị của hai quyển sách này hoàn toàn không đáng bao nhiêu so với mấy viên ngọc thô, mỗi quyển cùng lắm chỉ bốn đến năm nghìn xen mà thôi.
Kỹ năng ‘Cường hóa phòng ngự’ là một kỹ năng kích hoạt, giúp tăng phòng ngự trong khoảng thời gian ngắn. Kỹ năng ‘Tăng cường khí huyết’ cũng tương tự, nhưng là tăng khí huyết và hồi phục khí huyết. Phẩm chất cùng cấp độ của cả hai đều không cao nên lượng thuộc tính tăng thêm cũng không nhiều, chỉ đến 20% là cùng.
Cả hai kỹ năng này, Turan đoán là Greiten cố tình chọn để giúp Darmil trở nên mạnh hơn, một cách toàn diện. Hắn ta có lẽ cũng đã nhận ra điểm thiếu sót của Darmil về mặt phòng thủ. Nếu có thêm hai kỹ năng này, Darmil quả thật có thể trở nên bất khả chiến bại khi ở cùng Thần cấp.
“Đành đưa chúng cho Darmil vậy.” Turan lẩm bẩm. Nó có chút cảm giác tiếc nuối về hai quyển sách kỹ năng này, vốn định tận dụng chúng thông qua kỹ năng ‘Thông hiểu’ của mình, nhưng xem ra không nên làm chậm trễ cơ hội tăng cường sức mạnh cho Darmil.
– À thì… Xem một chút chắc cũng không hại gì.
Turan nói nhỏ, bắt đầu lật ra trang đầu tiên của quyển sách kỹ năng ‘Cường hóa phòng ngự’. Vẫn như mọi lần, thứ nó thấy được là những con chữ lạ lẫm của một ngôn ngữ nào đó.
Việc đọc sách có lẽ sẽ tốn không ít thời gian, nhưng dù gì giờ Turan cũng có thể coi là rảnh, nên nó cứ thế dành cả đêm miệt mài học tập.
Danh sách chương