Tử sắc vương vân lóe sáng, hào quang ảo hóa thành một sợi tơ mảnh như chỉ, cuốn chặt lấy năm cỗ hồn phách kia. Mặc cho cả đám điên cuồng giãy dụa cũng vô pháp thoát ra, dần dần bị Tử tuyến lôi kéo, nhanh chóng tới gần vương vân.
Tại thời điểm hồn phách lại gần vương vân, bỗng nảy sinh biến hoá kỳ dị. Hồn pháp vốn dĩ lớn ngang bản thể đột nhiên thu nhỏ lại, càng tới gần vương vâng tốc độ thu nhỏ càng nhanh. Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, trước khi đi vào vương vân, hồn phách của năm người đã thu nhỏ lại bằng cỡ ngón tay cái. Hào quang trên vương vân tử sắc lúc này đột nhiên bùng cháy mạnh, trong nháy mắt liền đem năm đạo hồn phách kia nuốt vào.
Tử quang đang rực rỡ, trong nháy mắt cũng thu liễm trở về, hoàn toàn tiêu tán.
“Đây là…”
Đế Thích Thiên lộ vẻ nghi hoặc. Hiện tại, vương vân trên trán đã hồi phục như cũ nhưng hắn có thể cảm giác được rõ ràng rằng trong vương vân tựa hồ xảy ra điều gì đó. Hơn nữa, hắn mơ hồ cảm nhận được có một loại lực lượng thần bí chảy bên trong vương vân.
Trong đầu hắn đột nhiên hiện ra hai chữ “Ma trành!”
Truyền thuyết kể rằng, phàm là sinh vật khi bị lão hổ ăn thịt, khi chết sẽ biến thành chu quỷ, làm nô tài cho lão hổ. Chu quỷ chuyên môn mê hoặc người, đem đến cho lão hổ ăn, thay thế làm chu quỷ mới.
Trước đây Đế Thích Thiên vốn cho rằng cái này chỉ do người xưa bịa ra mà thôi, hoàn toàn không có thật. Nhưng hiện giờ, chứng kiến Tử sắc vương vân biến dị không khỏi nghĩ thầm: “Chẳng lẽ, đây chính là thiên phú thần thông của ta đã được thức tỉnh?”
Trước kia chứng kiến thiên phú thần thông phun lửa của Xích Hoả, uy lực vô cùng mạnh, có thể ngạnh kháng với đám người tu tiên, không cẩn thận liền bị hắn phun cho một nhát cháy rụi. Hơn nữa, thiên phú thần thông sẽ đi theo mình cả đời. Có thể dựa theo thực lực của bản thân mà không ngừng tăng lên, tiềm lực rất lớn.
Bất quá cũng chỉ có thể hâm mộ mà thôi. thiên phú thần thông có thể thức tỉnh hay không cần có cơ duyên và thời gian bồi dưỡng, hơn nữa lại không cái nào giống cái nào, hoàn toàn chẳng có kinh nghiệm để mà tham khảo.
Tại thời điểm đột phá thành yêu thú, Đế Thích Thiên đã từng cẩn thận tìm kiếm qua, căn bản phát hiện mình cũng không có dấu hiệu thức tỉnh thiên phú. Không nghĩ tới thiên phú của hắn lại ứng trên tử sắc vương vân trên trán, vả lại còn là năng lực thôn phệ hồn phách.
Trầm tư một hồi, hắn bèn bỏ qua túi trữ vật của đám tu tiên giả, nhắm mắt lại, đem yêu thức thăm dò Tử sắc vương vân.
“Di! Tại sao có thể như vậy?”
Sau khi dò xét một hồi, Đế Thích Thiên giật mình kinh hô một tiếng. Không ngờ yêu thức lại vô pháp tiến vào trong Tử sắc vương vân. Trong vương vân này dường như ẩn chứa một không gian kỳ dị, không lớn lắm, rất trống trải, tràn ngập chất lỏng màu tím. Nói là không gian, chi bằng nói là một cái ao còn hơn. Bên trong Tử trì, hồn phách của năm tên Tu tiên giả không ngừng giãy dụa, muốn leo ra khỏi đó. Nhưng mặc kệ bọn họ cố gắng giãy dụa như thế nào, cũng đều vô ích.
Tử trì tràn ngập một loại lực lượng thần bí, không ngừng tiến vào trong cơ thể năm hồn phách kia, hình như là muốn đem mấy hồn phách này đồng hóa vào nó. Càng thêm cổ quái hơn, hắn chỉ có thể vận dụng Tử sắc vương vân để thu nhiếp hồn phách, còn những chỗ huyền diệu khác thì không thể vận dụng được chút nào.
“Đúng là quái dị mà!...”
Đế Thích Thiên nhủ thầm, rốt lại hắn cũng chẳng biết mình đã thức tỉnh thiên phú thần thông gì, chỉ biết là có khả năng thu được hồn phách. Bất quá, hiện tại cũng không phải thời điểm lọ mọ tìm hiểu. Hắn dứt khoát tạm thời bỏ qua.
Hắn nhảy tới năm cỗ thi thể kia, thu lấy túi trữ vật của họ. Đột nhiên, ánh mắt hắn ngưng tụ lại, mang theo một tia lãnh khốc.
Nhìn năm cỗ thi thể, hắn thầm nghĩ: Người tu tiên thân thể đều ẩn chứa một lượng linh khí khổng lồ, hơn xa động vật bình thường, không thể lãng phí.
Trước kia hắn cũng từng một lần làm người, nhưng chuyện đó xưa lắm rồi, giờ làm vậy cũng không có gánh nặng tâm lý quá lớn. Vả lại, chết thì cũng chết rồi, cho dù hắn không ăn cũng sẽ bị những dã thú khác ăn hết. Hiện tại đang là thời điểm hỗn loạn, bằng mọi cách phải thật nhanh tăng thực lực của mình.
Nghĩ đến đây, thân thể hổ bỗng run lên, một cỗ yêu khí lập tức quay cuồng, theo vô số lỗ chân lông quanh thân bùng lên, kịch liệt bành trướng.
Hai trượng
Thân hình hắn nhanh chóng biến hóa, lấy mắt thường cũng có thể thấy rõ. Trong khoảnh khắc đã hóa thành một lão hổ lớn đến năm trượng, lẫm lẫm oai vũ. Khí tức bá đạo càng làm cho bốn phía sinh ra một loại đè nén, hít thở không thông.
“Hô!”
Miệng hổ mở ra giống như một hắc động lớn, khẽ hấp một cái. Cuồng phong ầm ầm gào rú, năm cỗ thi thể bị cuốn bay lên, liên tiếp chui vào bụng hắn.
“Ông!”
Yêu Phủ vốn đang yên lặng xoay tròn, hấp thu thiên địa lịnh khí để cho Luyện yêu đỉnh luyện hoá đột nhiên chấn động, lóe ra quang mang chói mắt. Trong đỉnh xuất hiện một cỗ lực lượng thôn phệ kỳ dị.
Cỗ lực lượng này ầm ầm lao ra khỏi Yêu Phủ, tiến vào trong cơ thể Đế Thích Thiên, quấn lấy năm cỗ thi thể kia rồi nhanh chóng mang về Yêu Phủ. Luyện Yêu Đỉnh càng thêm hưng phấn, trong đỉnh tràn ra một ít ngọc quang, hóa thành một chiếc dây thừng trắng như tuyết.
“Rầm!”
Năm cỗ thân thể đã bị dây thừng quấn lấy, nhanh chóng kéo vào bên trong Luyện Yêu Đỉnh.
“Đương!”
Trong Yêu Phủ không biết từ nơi nào đột nhiên bay tới một nắp đỉnh trong suốt, che ở phía trên Luyện Yêu Đỉnh, hào quang bùng cháy rực rỡ như mặt trời.
Luyện Yêu Đỉnh đột nhiên gia tăng độ xoay tròn, tản mát ngọc quang ra bốn phía, tựa như những hành tinh trong dải ngân hà, không ngừng chuyển động chung quanh ngọc đỉnh.
“Nguyên lai Luyện Yêu Đỉnh còn có thể dùng như vậy… Không chỉ có thể luyện hoá thiên địa linh khí, nhật nguyệt tinh hoa mà còn có thể luyện hoá cả thân thể sinh linh. Dùng thân thể tinh luyện ra tinh khí, cuối cùng cô đọng thành yêu nguyên. Trách không được tại thời kỳ thượng cổ, Yêu tộc vốn cường thịnh tột cùng nhưng vô số Yêu thú đều mang khát vọng mở ra Thiên Phẩm Yêu Phủ.”
Chứng kiến Luyện Yêu Đỉnh đem mấy cỗ thi thể đồng loạt nuốt vào, Đế Thích Thiên mừng rỡ như điên. Hắn có thể cảm giác được, Luyện Yêu đỉnh đang không ngừng luyện hoá mấy cỗ thân thể này, muốn đem toàn bộ luyện hoá thành tinh khí thuần tuý.
Nếu như hắn tự mình dựa theo phương pháp hấp thu, đại khái cũng chỉ có thể hấp thu đến sáu bảy thành linh khí. Nhưng Luyện Yêu đỉnh lại đưa toàn bộ lực lượng trong cơ thể bọn họ luyện hoá thành tinh khí. Loại luyện hoá này là luyện hoá mười phần. Hơn nữa, tinh khí luyện ra càng thêm tinh thuần.
Cái này tuyệt đối tiết kiệm được cho hắn một lượng lớn thời gian tu luyện.
Sau khi quan sát một chút, khiến cho Luyện Yêu đỉnh tự vận hành, thân thể hổ run lên, một lần nữa trong nháy mắt kịch liệt co lại, biến thành hình dạng ban đầu.
Vừa làm ra động tĩnh quá lớn, Đế Thích Thiên không ngốc đến mức tiếp tục đi sâu vào khu vực này, liền xoay người hướng Vạn Yêu Cốc phóng đi.
Lần này ra ngoài, lấy được quá nhiều tin tức, hắn nhất định phải quay về cốc, trước cẩn thận chỉnh lý một chút.
-o0o-
Tại thời điểm hồn phách lại gần vương vân, bỗng nảy sinh biến hoá kỳ dị. Hồn pháp vốn dĩ lớn ngang bản thể đột nhiên thu nhỏ lại, càng tới gần vương vâng tốc độ thu nhỏ càng nhanh. Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, trước khi đi vào vương vân, hồn phách của năm người đã thu nhỏ lại bằng cỡ ngón tay cái. Hào quang trên vương vân tử sắc lúc này đột nhiên bùng cháy mạnh, trong nháy mắt liền đem năm đạo hồn phách kia nuốt vào.
Tử quang đang rực rỡ, trong nháy mắt cũng thu liễm trở về, hoàn toàn tiêu tán.
“Đây là…”
Đế Thích Thiên lộ vẻ nghi hoặc. Hiện tại, vương vân trên trán đã hồi phục như cũ nhưng hắn có thể cảm giác được rõ ràng rằng trong vương vân tựa hồ xảy ra điều gì đó. Hơn nữa, hắn mơ hồ cảm nhận được có một loại lực lượng thần bí chảy bên trong vương vân.
Trong đầu hắn đột nhiên hiện ra hai chữ “Ma trành!”
Truyền thuyết kể rằng, phàm là sinh vật khi bị lão hổ ăn thịt, khi chết sẽ biến thành chu quỷ, làm nô tài cho lão hổ. Chu quỷ chuyên môn mê hoặc người, đem đến cho lão hổ ăn, thay thế làm chu quỷ mới.
Trước đây Đế Thích Thiên vốn cho rằng cái này chỉ do người xưa bịa ra mà thôi, hoàn toàn không có thật. Nhưng hiện giờ, chứng kiến Tử sắc vương vân biến dị không khỏi nghĩ thầm: “Chẳng lẽ, đây chính là thiên phú thần thông của ta đã được thức tỉnh?”
Trước kia chứng kiến thiên phú thần thông phun lửa của Xích Hoả, uy lực vô cùng mạnh, có thể ngạnh kháng với đám người tu tiên, không cẩn thận liền bị hắn phun cho một nhát cháy rụi. Hơn nữa, thiên phú thần thông sẽ đi theo mình cả đời. Có thể dựa theo thực lực của bản thân mà không ngừng tăng lên, tiềm lực rất lớn.
Bất quá cũng chỉ có thể hâm mộ mà thôi. thiên phú thần thông có thể thức tỉnh hay không cần có cơ duyên và thời gian bồi dưỡng, hơn nữa lại không cái nào giống cái nào, hoàn toàn chẳng có kinh nghiệm để mà tham khảo.
Tại thời điểm đột phá thành yêu thú, Đế Thích Thiên đã từng cẩn thận tìm kiếm qua, căn bản phát hiện mình cũng không có dấu hiệu thức tỉnh thiên phú. Không nghĩ tới thiên phú của hắn lại ứng trên tử sắc vương vân trên trán, vả lại còn là năng lực thôn phệ hồn phách.
Trầm tư một hồi, hắn bèn bỏ qua túi trữ vật của đám tu tiên giả, nhắm mắt lại, đem yêu thức thăm dò Tử sắc vương vân.
“Di! Tại sao có thể như vậy?”
Sau khi dò xét một hồi, Đế Thích Thiên giật mình kinh hô một tiếng. Không ngờ yêu thức lại vô pháp tiến vào trong Tử sắc vương vân. Trong vương vân này dường như ẩn chứa một không gian kỳ dị, không lớn lắm, rất trống trải, tràn ngập chất lỏng màu tím. Nói là không gian, chi bằng nói là một cái ao còn hơn. Bên trong Tử trì, hồn phách của năm tên Tu tiên giả không ngừng giãy dụa, muốn leo ra khỏi đó. Nhưng mặc kệ bọn họ cố gắng giãy dụa như thế nào, cũng đều vô ích.
Tử trì tràn ngập một loại lực lượng thần bí, không ngừng tiến vào trong cơ thể năm hồn phách kia, hình như là muốn đem mấy hồn phách này đồng hóa vào nó. Càng thêm cổ quái hơn, hắn chỉ có thể vận dụng Tử sắc vương vân để thu nhiếp hồn phách, còn những chỗ huyền diệu khác thì không thể vận dụng được chút nào.
“Đúng là quái dị mà!...”
Đế Thích Thiên nhủ thầm, rốt lại hắn cũng chẳng biết mình đã thức tỉnh thiên phú thần thông gì, chỉ biết là có khả năng thu được hồn phách. Bất quá, hiện tại cũng không phải thời điểm lọ mọ tìm hiểu. Hắn dứt khoát tạm thời bỏ qua.
Hắn nhảy tới năm cỗ thi thể kia, thu lấy túi trữ vật của họ. Đột nhiên, ánh mắt hắn ngưng tụ lại, mang theo một tia lãnh khốc.
Nhìn năm cỗ thi thể, hắn thầm nghĩ: Người tu tiên thân thể đều ẩn chứa một lượng linh khí khổng lồ, hơn xa động vật bình thường, không thể lãng phí.
Trước kia hắn cũng từng một lần làm người, nhưng chuyện đó xưa lắm rồi, giờ làm vậy cũng không có gánh nặng tâm lý quá lớn. Vả lại, chết thì cũng chết rồi, cho dù hắn không ăn cũng sẽ bị những dã thú khác ăn hết. Hiện tại đang là thời điểm hỗn loạn, bằng mọi cách phải thật nhanh tăng thực lực của mình.
Nghĩ đến đây, thân thể hổ bỗng run lên, một cỗ yêu khí lập tức quay cuồng, theo vô số lỗ chân lông quanh thân bùng lên, kịch liệt bành trướng.
Hai trượng
Thân hình hắn nhanh chóng biến hóa, lấy mắt thường cũng có thể thấy rõ. Trong khoảnh khắc đã hóa thành một lão hổ lớn đến năm trượng, lẫm lẫm oai vũ. Khí tức bá đạo càng làm cho bốn phía sinh ra một loại đè nén, hít thở không thông.
“Hô!”
Miệng hổ mở ra giống như một hắc động lớn, khẽ hấp một cái. Cuồng phong ầm ầm gào rú, năm cỗ thi thể bị cuốn bay lên, liên tiếp chui vào bụng hắn.
“Ông!”
Yêu Phủ vốn đang yên lặng xoay tròn, hấp thu thiên địa lịnh khí để cho Luyện yêu đỉnh luyện hoá đột nhiên chấn động, lóe ra quang mang chói mắt. Trong đỉnh xuất hiện một cỗ lực lượng thôn phệ kỳ dị.
Cỗ lực lượng này ầm ầm lao ra khỏi Yêu Phủ, tiến vào trong cơ thể Đế Thích Thiên, quấn lấy năm cỗ thi thể kia rồi nhanh chóng mang về Yêu Phủ. Luyện Yêu Đỉnh càng thêm hưng phấn, trong đỉnh tràn ra một ít ngọc quang, hóa thành một chiếc dây thừng trắng như tuyết.
“Rầm!”
Năm cỗ thân thể đã bị dây thừng quấn lấy, nhanh chóng kéo vào bên trong Luyện Yêu Đỉnh.
“Đương!”
Trong Yêu Phủ không biết từ nơi nào đột nhiên bay tới một nắp đỉnh trong suốt, che ở phía trên Luyện Yêu Đỉnh, hào quang bùng cháy rực rỡ như mặt trời.
Luyện Yêu Đỉnh đột nhiên gia tăng độ xoay tròn, tản mát ngọc quang ra bốn phía, tựa như những hành tinh trong dải ngân hà, không ngừng chuyển động chung quanh ngọc đỉnh.
“Nguyên lai Luyện Yêu Đỉnh còn có thể dùng như vậy… Không chỉ có thể luyện hoá thiên địa linh khí, nhật nguyệt tinh hoa mà còn có thể luyện hoá cả thân thể sinh linh. Dùng thân thể tinh luyện ra tinh khí, cuối cùng cô đọng thành yêu nguyên. Trách không được tại thời kỳ thượng cổ, Yêu tộc vốn cường thịnh tột cùng nhưng vô số Yêu thú đều mang khát vọng mở ra Thiên Phẩm Yêu Phủ.”
Chứng kiến Luyện Yêu Đỉnh đem mấy cỗ thi thể đồng loạt nuốt vào, Đế Thích Thiên mừng rỡ như điên. Hắn có thể cảm giác được, Luyện Yêu đỉnh đang không ngừng luyện hoá mấy cỗ thân thể này, muốn đem toàn bộ luyện hoá thành tinh khí thuần tuý.
Nếu như hắn tự mình dựa theo phương pháp hấp thu, đại khái cũng chỉ có thể hấp thu đến sáu bảy thành linh khí. Nhưng Luyện Yêu đỉnh lại đưa toàn bộ lực lượng trong cơ thể bọn họ luyện hoá thành tinh khí. Loại luyện hoá này là luyện hoá mười phần. Hơn nữa, tinh khí luyện ra càng thêm tinh thuần.
Cái này tuyệt đối tiết kiệm được cho hắn một lượng lớn thời gian tu luyện.
Sau khi quan sát một chút, khiến cho Luyện Yêu đỉnh tự vận hành, thân thể hổ run lên, một lần nữa trong nháy mắt kịch liệt co lại, biến thành hình dạng ban đầu.
Vừa làm ra động tĩnh quá lớn, Đế Thích Thiên không ngốc đến mức tiếp tục đi sâu vào khu vực này, liền xoay người hướng Vạn Yêu Cốc phóng đi.
Lần này ra ngoài, lấy được quá nhiều tin tức, hắn nhất định phải quay về cốc, trước cẩn thận chỉnh lý một chút.
-o0o-
Danh sách chương