Mỹ Đỗ Toa cũng không như các yêu thú khác, lâp tức ly khai, mà lặng yêu chờ toàn bộ yêu thú rời đi, rồi mới quay đầu nhìn về phía Đế Thích Thiên, cũng hướng hắn đi đến, một đầu xà khiến người sợ hãi, cùng phối hợp với dung nhan phong hoa tuyệt đại của nàng, làm cho người ta có một loại cảm giác băng hoả cửu trọng thiên.
- Ách! Đế Thích Thiên có chút kinh ngạc, đối với cử động của Mỹ Đỗ Toa có một chút ngoài ý muốn, thầm nghĩ trong lòng: Mỹ Đỗ Toa khác với yêu thú không rời đi, hơn nữa xem ra hiên tại nàng lưu lại nhất định là bởi vì ta, hẳn là nàng có chuyện sẽ nói với ta. Bất quá, nàng muốn nói cái gì chứ, ta cùng nàng lần này là lần đầu gặp mặt, theo đạo lý mà nói, chăc sẽ không có cái gì để nói mới đúng đi.
Nghĩ thì nghĩ, nhưng thần sắc hắn bên ngoài lại không mảy may lộ ra, từng có kinh nghiệm kiếp trước, hắn đối với tình cảm, đã rất ít ở trước mặt người ngoài lộ ra, hỉ nộ không lưu lại trong lời nói, chỉ là trong ánh mắt mang theo một tia nghi hoặc nhìn Mỹ Đỗ Toa, trong nội tâm cũng có một loại cảnh giới, toàn thân mỗi tấc cơ bắp đều ở vào trạng thái tốt nhất, có thể tuỳ thời nổi lên công kích.
- Về sau chuyện như vậy vẫn là nên kiềm chế, yêu tộc vẫn không thể cùng tu tiên giới chống lại. Hành vi như vậy có thể khiến toàn bộ Nam man đều sẽ bị diệt." Mỹ Đỗ Toa đi đến bên người Đế Thích Thiên, âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng nói ra một câu thoạt nhìn khó hiểu thấu.
- Lời này của ngươi có ý gì?" Đế thích thiên trong nội tâm xiết chăt, hai đồng tử đột nhiên co rút lại, nhìn về phía Mỹ Đỗ Toa, trong đầu vẫn không khỏi xoáy lên cuồng phong sóng lớn.
Mỹ Đỗ Toa cũng không có để ý đến thiên đích thoại ngữ của Đế Thích Thiên, chỉ lộ ra một tia ý vị thâm trường, nói: "Lời nói của ta có ý gì, trong lòng người rất rõ ràng, nhớ rõ, trên đại lục, địa phương có thể cho yêu tộc dung thân không nhiều lắm, ngươi có đầy đủ thiên phú, nếu dùng ở trên việc tu luyện, mấy trăm năm về sau, có lẽ có thể vì yêu tộc đánh ra một mảnh trời không, thực lực, có thực lực mới có chỗ dừng chân."
Nói xong, không một chút lưu luyến, cũng không có dừng lại, vừa vặn hướng bên người Đế Thích thiên mà qua, bình tĩnh hướng vào trong rừng đi tới. Trong nháy mắt, bóng lưng nàng khuất sâu trong rừng rậm, chỉ còn lại thanh âm thanh tịnh, như có như không bên tai không ngừng quanh quẩn. Trong lời nói, phảng phất ấn chứa hàm nghĩa sâu sắc.
Đế Thích Thiên cũng không có ngăn cản Mỹ Đỗ Toa rời đi.
Chỉ là trong nội tâm chấn động mãnh liệt.
- Mỹ Đỗ Toa khẳng định có chỗ phát giác. Bất quá, chờ đợi mấy trăm năm thời gian, đó tuyệt đối không phải là điều ta muốn, có lẽ yêu tộc bình thường cần đại lượng thời gian đi tu luyện, còn ta, ta không đợi được thời gian dài như vậy, ta có thiên phẩm yêu phủ, luyện yêu đỉnh, hơn nữa hiện tại lấy được mấy ngàn thân thể luyện khí kỳ tu sĩ, đem toàn bộ luyện hoá, ta có thể có phi tăng trưởng, hơn nữa Bạch Hổ mụ mụ bọn hắn hiện tại còn không biết đang trải qua tình trạng như thế nào."
Đế Thích Thiên trong mắt hào quang theo suy nghĩ trong nội tâm, càng ngày càng kiên định, hắn không cho mình đang làm gì sai.
Lần này xác thực là hắn thiết lập ván cục dẫn tới trận đại chiến này, đó là bởi vì, những tu sĩ bên ngoài đã uy hiếp nghiêm trọng đến tính mạng hắn, hắn muốn diệt trừ loại uy hiếp này.
Hơn nữa, hắn muốn tăng thực lực lên, nếu dùng phương pháp bình thường, ít nhất cần hơn mười, mấy trăm năm thời gian, hắn không cách nào chờ đợi được, chỉ có tận dụng hết mức Luyện Yêu Đỉnh trong yêu phủ mới là phương thức hắn cần.
Đương nhiên, hiện tại thân thể tu sĩ đã có, bất quá, muốn luyện hoá chúng, cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, cũng là một công trình hạng nhất to lớn.
- Yêu tộc muốn cường đại, không thể nào một mặt né tránh là có khả năng đạt tới, càng là nhượng bộ, sẽ càng bị người ta khi dễ, sớm muộn có một ngày, ta sẽ khiến nàng hiểu rõ, yêu muốn cường đại hơn, yêu muốn quật khởi, phải cần cường thế sát phạt."
Đế Thích Thiên trrong lòng âm thầm trầm tư, ngẩng đầu lên hướng nhìn bầu trời, trong mắt tràn đầy hào quang thâm thuý.
Cũng không có dừng lại nhất tuyến thiên quá lâu, hắn nhanh chóng hướng Vạn Yêu cốc của mình quay trở về.
Mặc dù chỉ là sự tình trải qua ngắn ngủi trong bốn năm ngày, nhưng cũng gây nên ầm ầm sóng dậy, đủ để cho tâm huyết bành trướng, vừa đi, vừa đem tình cảnh mấy ngày nay hồi tưởng một lần nữa.
Lại nói tiếp, lần này thu hoạch không thể bảo là không lớn.
Trước, giải quyết một uy hiếp trên đỉnh đầu, không cần phải lo lắng có tu sĩ sẽ gây bất lợi với hắn nữa, ít nhất có thể cho hắn một khoảng thời gian bình tĩnh để tiến hành tu luyện, trong khoảng thời gian này đối với hắn mà nói, chính là cực kỳ quý giá.
Còn nữa, nhận được những thân thể tu sĩ, đây xem như đại tài phú số một, công thêm các loại vật phẩm tu tiên, lại là một tích luỹ khổng lồ, là nội tình chuẩn bị cho tương lai.
Cuối cùng, hắn bằng vào cơ hội lần này, một lần hành động liền thấy được các vị yêu thú vương giả trong Nam man, kết bạn lẫn nhau, thoáng một phát, đối với Nam Man tổng thể đã có chút hiểu rõ đại khái.
Từ đó, mới xem như chính thức dung nhập vào trung tâm Nam man, trở thành phần tử Nam man, đã có chỗ căn cơ để dừng chân.
Xuyên qua núi rừng, thân hình hắn một lần nữa thu nhỏ đến bình thường, di chuyển mau lẹ vô cùng. Chạy một lúc, không bao lâu, Vạn Yêu Cốc đã xuất hiện trước mắt.
Xuyên qua sơn động, tiến vào trong cốc, trên bầu trời, âm thanh Ưng Không cao vút lập tức vang lên, thân hình cự đại của hắn chậm lại xoay quanh giữa không trung, rơi xuống trước người Đế Thích Thiên.
Trong ánh mắt mang theo thần thái kích động, kêu lên: " Đại vương, ngài rốt cục trở lại rồi." Trong thanh âm, có một loại hưng phấn cùng nhẹ nhõm,
- Vương!
- Vương!
Còn không đợi Đế Thích Thiên mở miệng nói chuyện, một đạo thân ảnh hồng săc nhanh chóng từ xa lao tới, ở phía sau nó còn có thêm vài đạo thân ảnh. Từng cái đang nhìn Đế Thích Thiên, đều lộ ra thần sắc kích động cùng phấn chấn.
- Tốt, tất cả mọi người đã đến, ta liền đem thứ đồ vật này lấy ra, các người từng người đều cầm lên mấy cỗ." Đế Thích thiên nhìn thoáng qua vài tên bộ hạ, hiện tại tu vị bọn hắn cũng đều có chỗ tiến bộ, cũng không ngoài ý muốn, tất cả đều có phương pháp tu luyện của mình, bất luận là ai, chỉ cần có thời gian, tất nhiên sẽ nắm chặt từng chút thời gian dụng tâm tu luyện, chờ đợi sớm ngày thống suốt kinh mạch toàn thân.
Bất quá, dù sao, cũng chỉ mới mấy ngày thời gian, bọn hắn đến tột cùng có tiến bộ, cũng chỉ dựa vào tích luỹ lúc trước, hiện tại muốn tiến bộ, tất cần các loại thiên địa linh tuý cùng thời gian.
Đế Thích thiên đem túi trữ vật trên người lấy ra, từ bên trong xuất ra mười mấy cái túi đồng dạng, nhanh chóng mở ra, lập tức, có thể thấy trên những túi trữ vật hào quang lập loè, vô số cỗ thi thể tu sĩ sau khi chết không ngừng phun ra, trong nháy mắt liền chồng chất đầy trên mặt đất.
Số lượng nhiều, chừng mấy ngàn cỗ.
Bọn Xích hoả trong măt nhao nhao lộ ra thần sắc giật mình. Nghi hoặc nhìn về phía Đế Thích Thiên.
- Những tu sĩ này tuy đã chết rồi, bất quá trong cơ thể bọn hắn đều ẩn chứa đại lượng tinh khí cùng máu huyết, đem bọn chúng luyện hoá, có thể đạt được những tinh khí ẩn núp trong thi thể, đối với tu luyện của các ngươi, sẽ có lợi thật lớn. Các ngươi riêng biệt chọn cho mình mấy cỗ, mau sớm đem luyện hoá huyết thực, nếu không sẽ hao tổn hết tinh hoa.
Đế thích thiên đối với thuộc hạ của mình sẽ không keo kiệt, những người này đều là thành viên căn bản của tổ chức, đối với mình trung thành; lại chính mình thực lực đồng thời cũng tăng, há có thể không giúp thuôc hạ thực lực tăng lên.
- Đa tạ Đại Vương. Thạt tốt quá, thuộc hạ đang cảm thấy tu luyện quá mức chậm chạp, hiện tại thôn phệ những thân thể này, có thể làm cho tu vị của chung ta trong thời gian ngắn tăng trưởng sâu sắc."
Bạch Tố Tố trong mắt mang theo hưng phấn, hiển nhiên, đối với thực lực vẫn luôn có truy cầu hướng tới.
Xích hoả bọn hắn cũng đều hưng phấn đối với Đế Thích Thiên bái tạ.
- Hiện tại, ta còn cần làm một chuyện, các ngươi thối lui đến sau lưng bổn vương." Đế Thích Thiên cũng không đê ý quá nhiều, lại để cho Xích hoả bọn hắn toàn bộ thối lui đến sau lưng mình.
Hai mắt hổ thần quang lập loè, hữu thần sáng ngời, cho người ta một loại cảm giác khó có thể nhìn gần, đồng thời, trên người cũng hiên ra khí thế " duy ta độc tôn" đặc biệt, cỗ khí thế này bay vọt ra, lập tức giống như thuỷ triều hướng bốn phương tám hướng.
Khi cỗ khí thế này buông xuống, Xích hoả bọn hắn nhìn về Đế Thích Thiên ánh mắt triệt để thay đổi, nguyên một đám toàn bộ không tự chủ được nằm rạp trên mặt đất, phảng phất như trên người có ngọn núi lớn đè nặng, một cử động nhỏ cũng không dám, kính sợ nhìn về phía Đại vương.
Bốn phía, cuồng phong nổi lên một hồi, bên trong cuồng phong, tử sắc Vương vân trên trán Đế Thích Thiên kịch liệt nhảy lên, tràn ra hào quang màu tím nồng đậm, như một ngọn lửa màu tím kỳ dị đang không ngừng lập loè, cổ quái chính là, bên trong tử sắc diễm, tựa hồ có vô số cỗ hồn phách lộ ra gương mặt dữ tợn.
Trước mắt tất cả hồn phách trong mấy ngàn cỗ thân thể đều không có ly thể mà đi, lúc ấy, tại nhất tuyến thiên, Đế Thích Thiên không muốn đem tử sắc Vương vân tiết lộ ra ngoài, miễn cho người ta đem chính mình nhìn thấu, cho nên sẽ không thi triển ra đạo thiên phú thần thông này, thu lấy hồn phách, cho nên một mực đợi đến lúc trở lại Vạn Yêu cốc mới bắt đầu đùa nghịch thu lấy mấy ngàn hồn phách này.
- Tử sắc vương vân của ta cùng hồn phách có cùng nhịp thở, Ở bên trong Vương vân có một không gian kỳ dị, nếu ta đem hồn phách trong mấy ngàn cỗ thân thể này toàn bộ nhiếp đến bên trong Vương Vân, là có thể khiến cho Vương vân nảy sinh biến hoá."
Cảm nhận được tình trạng tử sắc Vương vân trên trán nhảy lên như có sinh mạng, trong đầu hắn nảy ra ý niệm như thế. Đối với với thiên phú thần thông của mình, nói thật ra, chính hắn cho đến bây giờ còn không có thăm dò rõ ràng, khiến hắn càng thêm nhận thức sự thần bí của vương vân. Trong lúc mơ hồ, có môt loại cảm giác, Vương vân này tuyệt đối không đơn giản, chỉ là do bản thân mình cho đến bây giờ còn không có năng lực đem thi triển ra mà thôi.
Hiện tại, trước mắt đã có mấy ngàn hồn phách, hắn không khỏi âm thầm chờ mong, nếu toàn bộ đi vào bên trong vương vân, sẽ sinh ra dạng biến hoá gì.
Nghĩ thì nghĩ, bên trong Vương vân, hắn đảo mắt nhìn qua, hấy toé ra một tầng ánh sáng tím nồng đậm, cơ hồ liền đem toàn bộ thi thể triệt để bao trùm trong ánh sáng tím.
- Ách! Đế Thích Thiên có chút kinh ngạc, đối với cử động của Mỹ Đỗ Toa có một chút ngoài ý muốn, thầm nghĩ trong lòng: Mỹ Đỗ Toa khác với yêu thú không rời đi, hơn nữa xem ra hiên tại nàng lưu lại nhất định là bởi vì ta, hẳn là nàng có chuyện sẽ nói với ta. Bất quá, nàng muốn nói cái gì chứ, ta cùng nàng lần này là lần đầu gặp mặt, theo đạo lý mà nói, chăc sẽ không có cái gì để nói mới đúng đi.
Nghĩ thì nghĩ, nhưng thần sắc hắn bên ngoài lại không mảy may lộ ra, từng có kinh nghiệm kiếp trước, hắn đối với tình cảm, đã rất ít ở trước mặt người ngoài lộ ra, hỉ nộ không lưu lại trong lời nói, chỉ là trong ánh mắt mang theo một tia nghi hoặc nhìn Mỹ Đỗ Toa, trong nội tâm cũng có một loại cảnh giới, toàn thân mỗi tấc cơ bắp đều ở vào trạng thái tốt nhất, có thể tuỳ thời nổi lên công kích.
- Về sau chuyện như vậy vẫn là nên kiềm chế, yêu tộc vẫn không thể cùng tu tiên giới chống lại. Hành vi như vậy có thể khiến toàn bộ Nam man đều sẽ bị diệt." Mỹ Đỗ Toa đi đến bên người Đế Thích Thiên, âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng nói ra một câu thoạt nhìn khó hiểu thấu.
- Lời này của ngươi có ý gì?" Đế thích thiên trong nội tâm xiết chăt, hai đồng tử đột nhiên co rút lại, nhìn về phía Mỹ Đỗ Toa, trong đầu vẫn không khỏi xoáy lên cuồng phong sóng lớn.
Mỹ Đỗ Toa cũng không có để ý đến thiên đích thoại ngữ của Đế Thích Thiên, chỉ lộ ra một tia ý vị thâm trường, nói: "Lời nói của ta có ý gì, trong lòng người rất rõ ràng, nhớ rõ, trên đại lục, địa phương có thể cho yêu tộc dung thân không nhiều lắm, ngươi có đầy đủ thiên phú, nếu dùng ở trên việc tu luyện, mấy trăm năm về sau, có lẽ có thể vì yêu tộc đánh ra một mảnh trời không, thực lực, có thực lực mới có chỗ dừng chân."
Nói xong, không một chút lưu luyến, cũng không có dừng lại, vừa vặn hướng bên người Đế Thích thiên mà qua, bình tĩnh hướng vào trong rừng đi tới. Trong nháy mắt, bóng lưng nàng khuất sâu trong rừng rậm, chỉ còn lại thanh âm thanh tịnh, như có như không bên tai không ngừng quanh quẩn. Trong lời nói, phảng phất ấn chứa hàm nghĩa sâu sắc.
Đế Thích Thiên cũng không có ngăn cản Mỹ Đỗ Toa rời đi.
Chỉ là trong nội tâm chấn động mãnh liệt.
- Mỹ Đỗ Toa khẳng định có chỗ phát giác. Bất quá, chờ đợi mấy trăm năm thời gian, đó tuyệt đối không phải là điều ta muốn, có lẽ yêu tộc bình thường cần đại lượng thời gian đi tu luyện, còn ta, ta không đợi được thời gian dài như vậy, ta có thiên phẩm yêu phủ, luyện yêu đỉnh, hơn nữa hiện tại lấy được mấy ngàn thân thể luyện khí kỳ tu sĩ, đem toàn bộ luyện hoá, ta có thể có phi tăng trưởng, hơn nữa Bạch Hổ mụ mụ bọn hắn hiện tại còn không biết đang trải qua tình trạng như thế nào."
Đế Thích Thiên trong mắt hào quang theo suy nghĩ trong nội tâm, càng ngày càng kiên định, hắn không cho mình đang làm gì sai.
Lần này xác thực là hắn thiết lập ván cục dẫn tới trận đại chiến này, đó là bởi vì, những tu sĩ bên ngoài đã uy hiếp nghiêm trọng đến tính mạng hắn, hắn muốn diệt trừ loại uy hiếp này.
Hơn nữa, hắn muốn tăng thực lực lên, nếu dùng phương pháp bình thường, ít nhất cần hơn mười, mấy trăm năm thời gian, hắn không cách nào chờ đợi được, chỉ có tận dụng hết mức Luyện Yêu Đỉnh trong yêu phủ mới là phương thức hắn cần.
Đương nhiên, hiện tại thân thể tu sĩ đã có, bất quá, muốn luyện hoá chúng, cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, cũng là một công trình hạng nhất to lớn.
- Yêu tộc muốn cường đại, không thể nào một mặt né tránh là có khả năng đạt tới, càng là nhượng bộ, sẽ càng bị người ta khi dễ, sớm muộn có một ngày, ta sẽ khiến nàng hiểu rõ, yêu muốn cường đại hơn, yêu muốn quật khởi, phải cần cường thế sát phạt."
Đế Thích Thiên trrong lòng âm thầm trầm tư, ngẩng đầu lên hướng nhìn bầu trời, trong mắt tràn đầy hào quang thâm thuý.
Cũng không có dừng lại nhất tuyến thiên quá lâu, hắn nhanh chóng hướng Vạn Yêu cốc của mình quay trở về.
Mặc dù chỉ là sự tình trải qua ngắn ngủi trong bốn năm ngày, nhưng cũng gây nên ầm ầm sóng dậy, đủ để cho tâm huyết bành trướng, vừa đi, vừa đem tình cảnh mấy ngày nay hồi tưởng một lần nữa.
Lại nói tiếp, lần này thu hoạch không thể bảo là không lớn.
Trước, giải quyết một uy hiếp trên đỉnh đầu, không cần phải lo lắng có tu sĩ sẽ gây bất lợi với hắn nữa, ít nhất có thể cho hắn một khoảng thời gian bình tĩnh để tiến hành tu luyện, trong khoảng thời gian này đối với hắn mà nói, chính là cực kỳ quý giá.
Còn nữa, nhận được những thân thể tu sĩ, đây xem như đại tài phú số một, công thêm các loại vật phẩm tu tiên, lại là một tích luỹ khổng lồ, là nội tình chuẩn bị cho tương lai.
Cuối cùng, hắn bằng vào cơ hội lần này, một lần hành động liền thấy được các vị yêu thú vương giả trong Nam man, kết bạn lẫn nhau, thoáng một phát, đối với Nam Man tổng thể đã có chút hiểu rõ đại khái.
Từ đó, mới xem như chính thức dung nhập vào trung tâm Nam man, trở thành phần tử Nam man, đã có chỗ căn cơ để dừng chân.
Xuyên qua núi rừng, thân hình hắn một lần nữa thu nhỏ đến bình thường, di chuyển mau lẹ vô cùng. Chạy một lúc, không bao lâu, Vạn Yêu Cốc đã xuất hiện trước mắt.
Xuyên qua sơn động, tiến vào trong cốc, trên bầu trời, âm thanh Ưng Không cao vút lập tức vang lên, thân hình cự đại của hắn chậm lại xoay quanh giữa không trung, rơi xuống trước người Đế Thích Thiên.
Trong ánh mắt mang theo thần thái kích động, kêu lên: " Đại vương, ngài rốt cục trở lại rồi." Trong thanh âm, có một loại hưng phấn cùng nhẹ nhõm,
- Vương!
- Vương!
Còn không đợi Đế Thích Thiên mở miệng nói chuyện, một đạo thân ảnh hồng săc nhanh chóng từ xa lao tới, ở phía sau nó còn có thêm vài đạo thân ảnh. Từng cái đang nhìn Đế Thích Thiên, đều lộ ra thần sắc kích động cùng phấn chấn.
- Tốt, tất cả mọi người đã đến, ta liền đem thứ đồ vật này lấy ra, các người từng người đều cầm lên mấy cỗ." Đế Thích thiên nhìn thoáng qua vài tên bộ hạ, hiện tại tu vị bọn hắn cũng đều có chỗ tiến bộ, cũng không ngoài ý muốn, tất cả đều có phương pháp tu luyện của mình, bất luận là ai, chỉ cần có thời gian, tất nhiên sẽ nắm chặt từng chút thời gian dụng tâm tu luyện, chờ đợi sớm ngày thống suốt kinh mạch toàn thân.
Bất quá, dù sao, cũng chỉ mới mấy ngày thời gian, bọn hắn đến tột cùng có tiến bộ, cũng chỉ dựa vào tích luỹ lúc trước, hiện tại muốn tiến bộ, tất cần các loại thiên địa linh tuý cùng thời gian.
Đế Thích thiên đem túi trữ vật trên người lấy ra, từ bên trong xuất ra mười mấy cái túi đồng dạng, nhanh chóng mở ra, lập tức, có thể thấy trên những túi trữ vật hào quang lập loè, vô số cỗ thi thể tu sĩ sau khi chết không ngừng phun ra, trong nháy mắt liền chồng chất đầy trên mặt đất.
Số lượng nhiều, chừng mấy ngàn cỗ.
Bọn Xích hoả trong măt nhao nhao lộ ra thần sắc giật mình. Nghi hoặc nhìn về phía Đế Thích Thiên.
- Những tu sĩ này tuy đã chết rồi, bất quá trong cơ thể bọn hắn đều ẩn chứa đại lượng tinh khí cùng máu huyết, đem bọn chúng luyện hoá, có thể đạt được những tinh khí ẩn núp trong thi thể, đối với tu luyện của các ngươi, sẽ có lợi thật lớn. Các ngươi riêng biệt chọn cho mình mấy cỗ, mau sớm đem luyện hoá huyết thực, nếu không sẽ hao tổn hết tinh hoa.
Đế thích thiên đối với thuộc hạ của mình sẽ không keo kiệt, những người này đều là thành viên căn bản của tổ chức, đối với mình trung thành; lại chính mình thực lực đồng thời cũng tăng, há có thể không giúp thuôc hạ thực lực tăng lên.
- Đa tạ Đại Vương. Thạt tốt quá, thuộc hạ đang cảm thấy tu luyện quá mức chậm chạp, hiện tại thôn phệ những thân thể này, có thể làm cho tu vị của chung ta trong thời gian ngắn tăng trưởng sâu sắc."
Bạch Tố Tố trong mắt mang theo hưng phấn, hiển nhiên, đối với thực lực vẫn luôn có truy cầu hướng tới.
Xích hoả bọn hắn cũng đều hưng phấn đối với Đế Thích Thiên bái tạ.
- Hiện tại, ta còn cần làm một chuyện, các ngươi thối lui đến sau lưng bổn vương." Đế Thích Thiên cũng không đê ý quá nhiều, lại để cho Xích hoả bọn hắn toàn bộ thối lui đến sau lưng mình.
Hai mắt hổ thần quang lập loè, hữu thần sáng ngời, cho người ta một loại cảm giác khó có thể nhìn gần, đồng thời, trên người cũng hiên ra khí thế " duy ta độc tôn" đặc biệt, cỗ khí thế này bay vọt ra, lập tức giống như thuỷ triều hướng bốn phương tám hướng.
Khi cỗ khí thế này buông xuống, Xích hoả bọn hắn nhìn về Đế Thích Thiên ánh mắt triệt để thay đổi, nguyên một đám toàn bộ không tự chủ được nằm rạp trên mặt đất, phảng phất như trên người có ngọn núi lớn đè nặng, một cử động nhỏ cũng không dám, kính sợ nhìn về phía Đại vương.
Bốn phía, cuồng phong nổi lên một hồi, bên trong cuồng phong, tử sắc Vương vân trên trán Đế Thích Thiên kịch liệt nhảy lên, tràn ra hào quang màu tím nồng đậm, như một ngọn lửa màu tím kỳ dị đang không ngừng lập loè, cổ quái chính là, bên trong tử sắc diễm, tựa hồ có vô số cỗ hồn phách lộ ra gương mặt dữ tợn.
Trước mắt tất cả hồn phách trong mấy ngàn cỗ thân thể đều không có ly thể mà đi, lúc ấy, tại nhất tuyến thiên, Đế Thích Thiên không muốn đem tử sắc Vương vân tiết lộ ra ngoài, miễn cho người ta đem chính mình nhìn thấu, cho nên sẽ không thi triển ra đạo thiên phú thần thông này, thu lấy hồn phách, cho nên một mực đợi đến lúc trở lại Vạn Yêu cốc mới bắt đầu đùa nghịch thu lấy mấy ngàn hồn phách này.
- Tử sắc vương vân của ta cùng hồn phách có cùng nhịp thở, Ở bên trong Vương vân có một không gian kỳ dị, nếu ta đem hồn phách trong mấy ngàn cỗ thân thể này toàn bộ nhiếp đến bên trong Vương Vân, là có thể khiến cho Vương vân nảy sinh biến hoá."
Cảm nhận được tình trạng tử sắc Vương vân trên trán nhảy lên như có sinh mạng, trong đầu hắn nảy ra ý niệm như thế. Đối với với thiên phú thần thông của mình, nói thật ra, chính hắn cho đến bây giờ còn không có thăm dò rõ ràng, khiến hắn càng thêm nhận thức sự thần bí của vương vân. Trong lúc mơ hồ, có môt loại cảm giác, Vương vân này tuyệt đối không đơn giản, chỉ là do bản thân mình cho đến bây giờ còn không có năng lực đem thi triển ra mà thôi.
Hiện tại, trước mắt đã có mấy ngàn hồn phách, hắn không khỏi âm thầm chờ mong, nếu toàn bộ đi vào bên trong vương vân, sẽ sinh ra dạng biến hoá gì.
Nghĩ thì nghĩ, bên trong Vương vân, hắn đảo mắt nhìn qua, hấy toé ra một tầng ánh sáng tím nồng đậm, cơ hồ liền đem toàn bộ thi thể triệt để bao trùm trong ánh sáng tím.
Danh sách chương