Ambrose đang nghĩ tiếp thì Baemyn xuất hiện, ông bước vào trong của hàng nói:

“Xin chào, cậu chủ. Chào Fayola và Max.”

“Con chào cha.”

“Con chào sư phụ ạ.”

“Chào bác, Baemyn.”

Cả ba đứa lần lượt đáp lại, sau đó Max - tính ra là đứa trẻ con nhất trong nhóm (Fayola thì 26 Ambrose ít cũng phải 17) xông lên nói:

“Baemyn lão sư, ngài xem con có được cây đũa phép mới này.”

Baemyn cười lớn, Ambrose và Fayola hai đứa này quá trưởng thành, khiến ông không thể đối xử với chúng như những đứa bé bình thường, may là có cậu nhóc Max này, ông mới được an ủi phần nào.

“Đâu đâu để ta xem..”

Sau khi Max khoe xong, tới lượt Ambrose và Fayola nói về cây đũa phép của họ, Fayola cũng nói về việc ông Ollivander biết một người có cặp mắt giống hệt của cô.

“Chuyện này tám chín phần là thật, ngài Ollivander luôn là phù thủy có trí nhớ tốt nhất, việc ông ta không muốn nói ra có thể có lý do riêng.”

“Con cũng nghĩ vậy, hôm nào cha đưa con trở lại côi nhi viên xem có manh mối gì không?”

“Ừm, để ta sắp xếp.” Baemyn đồng ý luôn, ông rất thương con gái của mình, và càng tự hào về cô bé.

Đến lượt Ambrose, cậu nhắc lại những lời ông lão bán đũa nói về tổ tiên nhà Karling, rồi cậu nói tiếp:

“Cháu cũng không biết trong nhà Karling còn có ghi chép lại về vị tổ tiên này không, chứ cháu đọc tất cả sách trong Nông trại Felix thì thấy không có ghi, còn ở trang viên Karling thì đã bị thiêu rụi hết rồi.”

Baemyn nhíu mày, ông cũng chưa bao giờ nghe thấy vị tổ tiên vĩ đại này, ông chậm rãi nói:

“Nếu vậy, chỉ còn trong thư viện của lâu đài Rosous el Soleillé có lẽ còn lưu giữ…Nhưng mà thư viện ở đó khá rộng, phải mất kha khá thời gian mới tìm ra được.”

Ambrose suy nghĩ một lúc nói:

“Trong hầm của nhà Karling không có gì ạ?” (Ý chỉ ở trong Gringotts)

“Truyện này tôi cũng không rõ, nhiều năm tôi không vào hầm của nhà Karling, lần cuối cùng tôi vào là lúc đám cưới cha mẹ cậu, lúc đó vào lấy một chiếc vương miện, một bộ vòng trang sức từ thời Carolingian.” Baemyn nói.

“Vậy chúng ta bây giờ đi luôn.” Ambrose quyết định nói.

======

Gringotts được điều hành bởi yêu tinh, là một tòa nhà bằng cẩm thạch trắng như tuyết và cao hơn tất cả các cửa tiệm lân cận. Nó nằm gần chỗ giao nhau giữa Hẻm Xéo và Hẻm Knockturn (Nơi các phù thủy có thể tìm mọi thứ liên quan đến nghệ thuật hắc ám và những thứ Bộ pháp thuật cấm)

Đây là lần đầu tiên Ambrose thấy bọn yêu tinh ngoài đời thực, trông chúng lùn và nhăn nheo hơn cậu tưởng tượng.

Bước qua cánh cổng bằng vàng nặng lề, trước mặt cậu hai hàng quầy dài, hàng trăm tên yêu tinh ngồi trên những cái ghế cao, hí hoáy viết những cuốn sổ hoặc chăm chú cân bạc cắc bằng những chiếc cân đồng, cẩn thận kiểm tra những viên đá quý qua những con mắt kính.



Bọn yêu tinh vốn thấp nên chúng muốn ngồi trên cao nhìn xuống phù thủy đây mà, thật là một chủng tộc tự kiêu, Ambrose thầm đoán.

Baemyn dẫn ba đứa nhóc đi tới chỗ một tên yêu tinh đang rảnh, ông nhìn hắn nói:

“Chúng tôi muốn vào hầm nhà Karling.”

Tên yêu tinh này nhìn liếc qua bốn người nói:

“Vậy ngài có gì chứng minh ngài là chủ nhân của hầm Karling.”

“Đây là cậu chủ nhà Karling, Ambrose Karling, cậu ta có quyền vào hầm của gia đình mình…” Baemyn giới thiệu Ambrose với tên yêu tinh.

Tên này lại liếc Ambrose một cái nói:

“Không có bằng chứng, đứa trẻ này có thể là đứa giả mạo, xin mời ngài đưa ra chứng minh khác…”

Xem ra, không phải là Baemyn không vào trong hầm mà bọn yêu tinh này không cho ông vào. Chắc bọn chúng biết về vụ tập kích, cha mẹ của cậu mất sớm, Ambrose lại chưa đủ tuổi trưởng thành, một số quyền lợi của gia tộc chưa được cậu thừa kế, ví dụ như hầm của nhà Karling này chẳng hạn.

Không lẽ bọn yêu tinh này muốn nuốt trôi gia sản của cậu, nghĩ tới đây ánh mắt Ambrose lạnh đi, cậu nhìn tên yêu tinh này nói:

“Thông thường, cầm vật gì để chứng minh.”

“Phải có giấy của Bộ pháp thuật, hay có đũa phép cũng được.”

Giấy chứng minh của Bộ pháp thuật thì thôi đi, khi Ambrose đủ mười bảy tuổi thì mới được cấp, còn về đũa phép không phải cậu có một cái chính là của Tổ tiên Karling đây, nếu cái đũa phép khác thì bọn yêu tinh có thể cãi nhưng cái này thì không được.

Ambrose giơ đũa phép của mình vào mặt tên yêu tinh nói:

“Ngươi xem chiếc đũa phép này thế nào?”

Nhưng, phản ứng của tên yêu tinh khiến Ambrose trợn cả mắt, tên này phải nói là quá phản ứng, hắn vừa nhìn thấy cái đũa là hét lên một tiếng, rồi ngã ngửa ra sau.

Với chiều cao của cái ghế, Ambrose đoán hắn phải dập mông là nhẹ, có khi phải nằm giường mấy ngày.

Xung quanh, lũ yêu tinh thấy vây nhao nhao tiến tới đỡ tên yêu tinh vừa ngã, nhưng hi chúng nhìn thấy cây đũa thì lại giật mình lùi lại, ánh mắt đầy sợ hãi.

Chuyện gì đang xảy ra, Ambrose không hiểu nhìn quanh, nếu con yêu tinh vừa nãy ngã, Ambrose cho là hắn quá kênh kiệu ngồi không vững, thì lần này rất nhiều bọn yêu tinh phản ứng.

Không lẽ vị tổ tiên này từng dùng cây đũa này giết qua một lần tộc yêu tinh, cậu đoán.

Fayola khuôn mặt thích thú nhìn lũ yêu tinh, con Max thì lại sợ hãi, nó nghĩ có thứ gì đó ghê gớm lắm mới dọa mấy tên yêu tinh xấu xí như vậy.

Baemyn cũng là lần đầu tiên thấy cảnh như vậy, bọn yêu tinh thường ngày mắt đặt cao hơn trán sao giò lại co rúm lại như con gà sắp lên thớt. Ông ho hai tiếng nói:

“Vị yêu tinh này, chúng tôi có thể vào hầm không…”

“Chuyện gì... vào hầm…. được được… xin mời…” Tên yêu tinh này sau khi sợ hãi thoáng tỉnh táo lại nói.

Hắn dè chừng nhìn Ambrose nói:

“Vị cậu chủ này, xin cậu cất cây đũa phép đi.”

Thấy tên yêu tinh khúm núm, Ambrose thầm thấy khoan khoái, cậu cất cây đũa phép vào túi nói:

“Xin nhờ, ngài yêu tinh.”

“Không… không dám…vị tiểu cậu chủ có thể gọi tôi là Blordak.” Tên yêu tinh này lại run lên bần bật nói.

Sau đó hắn dẫn ba người qua một vài cánh cửa rồi qua một hành lang dài tới một căn phòng có một đường ray kích thước khiêm tốn.

Trên đường ray có sẵn một toa xe tự hành, Blordak ra hiệu mọi người ngồi lên trên xe. Khi mọi người đều an vị, hắn kéo một cái cần, toa xe bắt đầu di chuyển.

=====

Sau khi Ambrose bốn người biến mất, tất cả yêu tinh mới đồng loạt thở phào, sau một nghìn năm, cây đũa phép ác mộng của chúng lại xuất hiện.

Một yêu tinh có vẻ là người có địa vị nói:

“Mọi người trở lại làm việc bình thường, việc ngày hôm nay không được phép tiết lộ ra ngoài nửa chữ.”

“Vâng”

Sau khi nói xong, tên này chạy thật nhanh tới bàn làm việc, hắn loay hoay viết hơn hai mươi lá thứ với cùng một nội dung:

--------Viền---giấy--------

TRIỆU TẬP

Hội nghị toàn tộc yêu tinh.

Lý do: Chủ nhân cây đũa phép xuất hiện.

-------- Viền --- giấy --------

Sau khi viết xong hắn lau mồ hôi trên trán, rồi chạy tới một góc ban công, nơi nuôi hơn năm mươi con cú.

Hắn gắn từng tờ giấy vào từng con cú, rồi thả chúng bay lên bầu trời.

Rất nhanh, các nơi trên thế giới nhận được cú: Gringotts chi nhánh Paris, Gringotts chi nhánh Berlin, Gringotts chi nhánh New York, Gringotts chi nhánh Tokyo, Gringotts chi nhánh Brasila,... vân... vân…

Tất cả yêu tinh quản lý Gringotts chi nhánh đều sợ hãi khi nhận được tin này.

Nói chung là cả giới yêu tinh nhốn nháo hết cả.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện