Hôm sau, Fayola và tám trăm binh sĩ đi tới Incarn, các thị trấn đều được nối với Newfound City bằng một con đường riêng, nên bọn họ rất nhanh đi tới Incarn.

Incarn có sấp sỉ tám trăm người dân, bọn họ sống chủ yếu nhờ trồng trọt và khai khác rừng. Khi biết tin nữ hoàng Fayola tới xử lý lũ nhện Araranner, bọn họ đều tập chung của thị trấn đón chào nữ hoàng.

Khi thấy đoàn quân, tất cả người dân Incarn quỳ xuống, hô:

“Nữ hoàng muôn năm.”

“Nữ hoàng muôn năm.”

“Mọi người xin đứng dậy.”

Fayola xuống ngựa, cô đi tới nhìn từng người dân của mình, cô bé nhận ra trên mặt họ đầy một vẻ lo lắng, cô cần cho họ điểm hi vọng. Cô nói:

“Tình hình ta và nhà vua đã biết, ta cùng quân đội tới để quét sạch bọn nhện gớm giếc ra khỏi vương quốc này.”

“….”

Sau khi trấn an người dân, Fayola đoàn người lập tức đi tới khu rừng. Đến tận khi mặt trời lấp bóng, bọn họ mới tới trại tạm trú của lính phòng thủ Incarn.

Fayola ra lệnh mọi người nghỉ ngơi một đêm, sáng mai họ sẽ tiến vào rừng.

Cánh rừng vô cùng yên lặng, không có một tiếng động nào, cũng không thấy một sinh vật nào. Đàn nhện Araranner đem tới sự chết chóc cho cả khu rừng.

Đêm hôm đó, Fayola đang ngồi minh tưởng trong lều, một tiếng cây đổ gẫy khiến cô bừng tỉnh. Fayola vội khoác áo choàng rồi chạy thẳng ra khỏi lều.

Ngoài trời tuyết đang rơi, một lớp tuyết dầy đã phủ trắng mặt đất, đây là hoàn cảnh phù hợp cho bọn nhện Araranner tấn công.

Darius cũng ra khỏi lều, ông nói to:

“Mọi người cảnh giác, tập chung thành một nhóm.”

Còn Báo đen nhanh chóng phục bên cạnh Fayola để bảo vệ cô.

Cả khu trại rộng hơn một nghìn mét vuông, bao quanh nó có tường bao bằng cây cối, chính giữa trại có một tháp canh cao hơn hai mươi mét. Trên có, một tên lính nói:

“Phía đông, có cái gì đang tới…”

Fayola thận trọng nhìn về hướng đó, cô thấy một khoảng rừng đang rung động, một thứ gì đó to lớn đang di chuyển, đó là nhũng con nhện Araranner.

Tám con mắt đỏ lòm của chúng phát sáng trong đêm, từng cái chân khổng lồ đặt lên cành cây khiến nó kêu răng rắc. Có tới tất cả mười một con nhện. Còn nào con ấy đều to hơn ba con ngựa cộng lại.

Bọn chúng chỉ đứng đó nhìn về trại lính.

Thống lĩnh Darius đang tập chung binh lĩnh phòng thủ, cung tên, dao kiếm sẵn sàng chiến đấu.

Tuyết rơi dày hơn, một cơn bão tuyết đang diến ra, tầm nhìn của mọi người bị thu hẹp, Fayola khó có thể nhìn thấy thứ gì ngoài ba mươi mét.

“Khít khít…” Một tiếng rít chói tai vang lên, Bọn nhện tấn công.

Từng con nhện co mình nhảy qua hàng rào dễ dàng như bước qua thềm nhà của chúng vậy. chúng khua khua cặp hàm sắc nhọn, ta nhìn rõ cái ngòi tiêm nọc độc đen ánh màu chết chóc.



“Tách lũ nhện ra, hai mươi người một nhóm, những người còn lại đề phòng bọn nhện tấn công từ hướng khác.”

Rất nhanh chóng bốn trăm bốn mươi binh sĩ xông ra, bọn họ chia làm mười một tốp bao vây lấy từng con nhện.

Một nửa họ tay cầm một sợi giây thừng dài, trên mỗi đầu có gắn một cái móc sắt, họ sẽ dùng nó để hạn chế nó di chuyển con nhện lại, thậm trí trói nó lại khi có thể. Một nửa binh kính còn lại cầm dao kiếm lao vào quật nhau với con nhện.

Da nhện Araranner rất dày và cứng, chỉ có một loại kiếm đặc biệt mới có thể phá hủy lớp giáp đó, đao kiếm va chạm vào da nhện tạo thành những tiếng cong cong.

Bên cạnh Fayola, Báo đen hô lên:

“Thiện xạ đâu, chuẩn bị nhắm bắn.”

Đây là hai mươi người bắn cung giỏi nhất vương quốc, bọn họ có thể bắn trúng bất kì mục tiêu nào trong vòng hai trăm mét.

Thiện xạ xếp thành hai hàng trước mặt Fayola, họ đã gương cung sẵn sàng.

“Chú ý, nhắm con nhện hướng 10 giờ.”

Hai mươi người như một đều quay mũi tên lệch sang bên trái một góc sáu mươi độ, chúng chỉ vào một con nhện cách fay gần năm mươi mét.

“BẮN.” Báo đen ra lệnh.

‘Vèo vèo…”

Hai mươi mũi tên rời cung bay nhanh như chớp cắm thẳng con nhện Araranner khiến da chúng bị thủng mấy lỗ, rồi từ hai mươi cái lỗ đó một dòng máu xanh lè chảy ra. Con nhện rít lên, rẫy giụa vì đau đớn, mấy giọt máu bắn tung tóe khắp nơi.

“Mọi người cẩn thận, đùng để máu nhện dính vào người, đó là chất ăn mòn mạnh.”

Báo đen vừa nói xong, một giọt máu xanh lè văng tới một thân cây, cả thân cây bốc khói khét lẹt, chỉ trong mười nhịp thở, cái cây khỏe mạnh đổ sập, tất cả binh sĩ thấy vậy, ánh mắt họ nghiêm trọng hẳn nên.

Thiện xạ lại lên tiễn, sau ba lượt bắn, con nhện hướng 10 giờ bị hạ, hai mươi binh lính không ai hi sinh cả, chỉ có một người bị trật khớp tay.

Đây là một tín hiệu tốt.

Bọn nhện lúc này điên cuồng hơn, chúng vung sáu cái chân của mình vào binh lính, từ phía sau chúng phun ra những sợi tơ rắn chắc, một số binh sĩ không may bị tơ nhện dính vào. Họ di chuyển rất khó khăn.

Măn mắn bọn họ nhanh chóng được thay thế, những người bên ngoài nhảy vào kéo họ ra, rồi một người khác vào thay. Cứ như vậy, ai mệt thì ra nghỉ, ai bị thương thì thay người.

Trận chiến nghiêng về một bên, thiện xạ cứ rỉa từng con nhện một, binh lính thì cố kéo chân bọn nhện.

“Phộc”

Con nhện cuối cùng bị hạ, mọi người reo lên, bọn họ đã chiến thắng. Darius chỉ huy mọi người dọn dẹp chiến trường.

Fayola tiến đến gần xác bầy nhện, cô lật từng con nhìn kỹ. Chúng rất khác những con nhện Araranner cô thấy trước đó.

Bọn nhện này ngực chúng không có lông, những cái móng ở chân màu đen. Không lẽ một con nhện biến chủng.

Bỗng nhiên cô cảm thấy ngứa ngứa, một sợi tơ nhỏ vướng lên má Fayola. Cô gạt sợi tơ xem, nó chỉ to hơn tơ một con nhện bình thường một chút.

Má cô lại ngứa, một sợi tơ khác vướng vào. Không bình thường, có chuyện gì đang xảy ra, Fayola nhận ra lập tức.

Fayola nói với Darius hai người:

“Nhanh, cho mọi người tập chung lại. Địch tập.”

Darius hai người gật mình, tuy không rõ nhưng họ vẫn cho toàn bộ quân lính tập chùng lại quanh Fayola.

Tất cả mọi người vừa vào chỗ, thì.

Một cơn mưa tơ nhện rơi xuống, chúng bao phủ toàn bộ tá cây, những cai lều. Chỉ trong hai phút, mọi thứ đều trắng xóa bởi tơ nhện.

Tuyết đã ngừng rơi, bầy trời trong veo sau cơn bão, ánh trăng sáng chiếu rõ

“Nhìn kìa.” Một tên lính kêu lên.

Fayola nhìn theo hướng chỉ cảu anh ta, cô thấy một cơn mây đen đang tới, không, nó là một đàn nhện bay, Rất nhiều rất nhiều, có tới hàng nghìn con.

“Mọi người tập chung, lên khiên.” Báo đen nuốt nước bọt ra lệnh mọi người.

Mây nhện càng gần, mọi người thấy từng con nhện, chúng nhỏ hơn rất nhiều mười một con vừa nãy nhưng vân to hơn một con chó.

Mỗi con đều bám vào một sợi tơ nhện, mấy sợi tơ đan vào nhau như một con diều không lồ.

Đến lúc này, Fayola chắc chắn đó không phải là nhện Araranner, hoặc chúng đã tiến hóa thành một loài khác.

===========

Ambrose thấy hôm nay là một ngày đen đủi trong đời cậu, buổi sáng Fayola và quân đội lên đường tới Incarn tiêu diệt bọn nhện Araranner. Buổi tối, Ambrose đang đứng trong đại sảnh, một vấn đề nghiêm trọng lại xảy ra với vương quốc.

Cậu đang cầm trong tay thư cầu viện khẩn cấp từ đảo Superia, con quái vật Himilco lại xuất hiện, lần này nó tấn công quân đội và người dân đang thực hiện nhiệm vụ khai hoang hòn đảo.

Chuyện này không bình thường chút nào, Himilco vừa bị Ẩn sĩ dần cho một trận vào hai tháng trước, thường thì nó mất năm tháng mới dám ngoi lên mặt biển làm gây khó dễ với vương quốc.

Sau khi bị Ẩn sĩ giáo huấn, Himilco chỉ dám phá họa thuyền bè, nhưng lần này nó lại giết gần ba mươi người, hơn năm mươi người mất tích, thương vong tiếp tục tăng.

Theo miêu tả trong báo cáo, Himilco điên cuồng phá hoại, nó phá hủy bất kì thứ gì nhìn thấy. Trong vòng ba mươi phút qua, cả bờ biển tang hoang như bị một cơn siêu bão quét qua.

Bây giờ Himilco vẫn đang phá hoại.

Cả vương quốc chỉ có một mình Ẩn sĩ là đối pháo được Himilco, hiện tại ông đang bế quan tu luyện - ông ta bảo hai người như thế.

Ambrose nói tóm tắt vội tình hình vào một tờ giấy: “Himilco đang tấn công Superia.”

Cậu gọi người vào nói:

“Người đâu. Nhanh. Cho mời Ẩn sĩ lập tức tới Superia.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện