Tịch Thiên Dạ thấy biểu lộ của mấy người như thế thì mỉm cười vẫy tay một cái liền có ba món vũ khí bay ra từ trong Huyền Thiên Ly Hỏa lô, chúng như có linh tính xoay vài vòng trong phòng rồi rơi vào trong tay Tịch Thiên Dạ.
Rõ ràng Ba món vũ khí kia vừa mới được luyện chế không lâu, phía trên vẫn tản ra khí tức nóng bỏng, từng tia Huyền Thiên Ly Hỏa lan tràn phía trên.
Ba món vũ khí phân biệt là một cây trường thương, hai thanh cổ kiếm, chính là vũ khí mà Tịch Thiên Dạ làm riêng cho nhóm Tô Hàm Hương.
Đám Tô Hàm Hương trừng mắt nhìn ba món vũ khí trong tay Tịch Thiên Dạ, bọn hắn tự nhiên có thể nhìn ra ba món vũ khí kia đều tương đối bất phàm.
Tịch Thiên Dạ vung tay lên, ba món vũ khí kia liền phân biệt rơi trước mặt ba người.
Trước mặt Tô Hàm Hương chính là một thanh cổ kiếm thủy lam sắc không ngừng tản ra từng vòng ánh nước, dù vẫn còn Huyền Thiên Ly Hỏa lưu lại nhưng vẫn làm cho không khí chung quanh giảm nhiệt độ.
Rõ ràng thanh kiếm này có thuộc tính hàn. Còn cổ kiếm trong tay Tần Tâm Duyệt thì tương phản với kiếm của Tô Hàm Hương, lửa đỏ như máu tản ra khí tức nóng bỏng, nằm trong tay Tần Tâm Duyệt liền như một nữ chiến thần.
Hai thanh kiếm một thủy một hỏa, một âm một dương chính là một bộ kiếm trận, nếu phối hợp thi triển sẽ bộc phát ra lực lượng gấp mấy lần.
Trường thương trong tay Điền Bộ Nguyên cũng rất bất phàm, đầu thương như nộ long tựa như muốn thôn phệ cả trời xanh, chính là là một thanh bá vương thương, là vương giả chân chính trong đám binh khí.
"Thiên Vương chiến binh!"
"Không ngờ lại là Thiên Vương chiến binh trong truyền thuyết!"
Mấy người Tô Hàm Hương hít sâu một hơi, mắt trợn tròn không thể tưởng tượng nổi.
Lúc trước Bọn hắn đã nhìn ra ba món vũ khí bất phàm, nhưng không ngờ chúng lại bất phàm như thế.
Thời điểm ba món vũ khí rơi vào trong tay, bọn hắn mới hiểu thứ Tịch Thiên Dạ cho bọn hắn chính là Thiên Vương chiến binh trong truyền thuyết.
"Tịch công tử, ngươi từ đâu mà có được Thiên Vương chiến binh?"
Tô Hàm Hương rung động nói.
Thiên Vương chiến binh tương đối hiếm thấy, chỉ có Luyện Khí tông sư cấp độ Thiên Vương mới có thể luyện chế ra, thanh nào cũng đều là độc nhất vô nhị.
Mặc dù Tô Hàm Hương là trưởng công chúa cao quý của bộ lạc Yên Nhạc, cũng từng được chứng kiến một vài Thiên Vương chiến binh nhưng chưa từng được sở hữu thanh nào, thậm chí ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
Bởi vì ngay cả cao thủ Thiên Vương cảnh chân chính thì đa số đều không có Thiên Vương chiến binh.
Bất kỳ một hoàng tộc nào trong chín đại hoàng bộ thì Thiên Vương chiến binh đều tương đối có hạn, tất cả đều là vũ khí chiến lược, bình thường sẽ không tùy tiện xuất động.
Tần Tâm Duyệt và Điền Bộ Nguyên cầm Thiên Vương chiến binh trong tay mà run rẩy suýt nữa làm rơi.
Thiên Vương chiến binh! Đây chính là chí bảo mà ngay cả Thiên Vương cũng chưa chắc đã được hoàng triều ban cho.
"Có thể từ đâu tới được chứ, đương nhiên là do chủ nhân của ta luyện chế riêng cho các ngươi."
Hổ Tam Âm liếc mắt, tức giận nói.
Tịch Thiên Dạ đối tốt với đám Tô Hàm Hương là không thể chê làm hắn bắt đầu có chút ghen ghét.
Đương nhiên, hắn cũng biết chủ yếu chính là do Tịch Thiên Dạ vừa lấy một khỏa Thái Dương tinh hạch từ tay Tô Hàm Hương nên trong lòng băn khoăn, cho nên phá lệ chiếu cố.
"Luyện chế riêng cho chúng ta!"
Tô Hàm Hương nghe vậy sững sờ, sau đó rất nhanh liền càng thêm không thể tin nói:
"Tịch công tử, ngươi có thể luyện chế Thiên Vương chiến binh vậy chính là một vị Luyện Khí tông sư cấp độ Thiên Vương trong truyền thuyết?"
Tần Tâm Duyệt và Điền Bộ Nguyên cũng trợn mắt hốc mồm, so với việc chính mình đạt được Thiên Vương chiến binh càng thêm rung động.
Phải biết bộ lạc Yên Nhạc khổng lồ như vậy mà cũng không có một vị Luyện Khí tông sư cấp độ Thiên Vương nào.
"Có lẽ vậy."
Tịch Thiên Dạ cười nhạt một tiếng từ chối cho ý kiến.
"Tịch đại nhân, ngươi thật sự chính là Luyện Khí tông sư cấp độ Thiên Vương."
Tần Tâm Duyệt tựa như trong mộng, nhịn không được xác nhận lần nữa.
"Hừ! Một đám tiểu oa nhi thiếu hiểu biết, chỉ là luyện chế ra mấy món ngụy Thiên Thánh khí tàn khuyết không đầy đủ mà thôi, có cái gì nghiêm trọng. Đổi thành Hổ gia vào thời điểm huy hoàng nhất thì tùy tiện làm một chút là được."
Hổ Tam Âm khinh thường nói, luyện chế một ít ngụy Thiên Thánh khí tàn khuyết không đầy đủ tại Chân Mộc linh thổ so với luyện chế Thiên Thánh khí tại Thái Hoang thế giới thi đơn giản hơn không biết bao nhiêu lần.
Với trình độ của Tịch Thiên Dạ thì hắn có thể tùy tiện luyện chế ra một đống lớn. Mấy cái ngụy Thiên Thánh khí rách rưới mà đã kinh ngạc như thế, nếu để cho bọn hắn trông thấy quá trình Tịch Thiên Dạ luyện chế Huyền Thiên Ly Hỏa lô, thậm chí trực tiếp luyện hóa Vạn Linh tức thổ, không biết sẽ kinh ngạc thành dáng dấp ra sao.
Tóm lại Hổ Tam Âm biết rõ Tịch Thiên Dạ là một tên quái thai, một quái thai vạn cổ chưa hẳn đã có một.
"Ta có một cái huyền hỏa lô có thể luyện chế thiên hạ vạn vật, không cần ngạc nhiên."
Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.
"Chẳng lẽ... Những đan dược thần kỳ kia cũng là do Tịch đại nhân luyện chế?"
Điền Bộ Nguyên chấn động nói ra ý nghĩ to gan nhất trong lòng mình.
Nếu như những đan dược thần kỳ kia cũng là Tịch Thiên Dạ luyện chế, vậy thì...
Những thứ khác không nói, chỉ tính viên Phá Pháp đan kia thôi đã là thiên địa kỳ vật, thậm chí hắn hoài nghi Thiên Vương thánh đan cũng không bằng.
Dù sao trong nhận thức của hắn, ngay cả Thiên Vương thánh đan cũng không thể trực tiếp khiến người ta phá rồi lại lập.
"Dĩ nhiên, chẳng lẽ ngươi cho rằng những vật kia đều là lăng không biến ra hay sao, chủ nhân bỏ ra 46 ức thánh thạch, đại bộ phận đều là nện trên người các ngươi."
Chẳng biết Liệt Diễm Hùng Sư Vương đã bu lại tức giận căm phẫn nói.
Chủ nhân của mình luyện chế ra nhiều bảo vật như vậy mà lại chỉ cho hắn một hai kiện, đại bộ phận đều cho người khác.
"Tịch đại nhân, ngươi..."
Điền Bộ Nguyên có chút nói không nên lời, trong lòng chỉ có cực kỳ kinh hãi.
Tô Hàm Hương và Tần Tâm Duyệt cũng vậy.
Vừa là Luyện Khí tông sư cấp Thiên Vương vừa là luyện đan tông sư cấp Thiên Vương, trong lịch sử chưa từng xuất hiện nhân vật như vậy!
Tịch Thiên Dạ không nói nhiều mà trực tiếp hạ lệnh trục khách.
Tô Hàm Hương có rất rất nhiều nghi vấn nhưng rõ ràng là Tịch Thiên Dạ không có hứng thú nói chuyện phiếm với nàng, chỉ có thể lưu luyến không rời mà đi.
"Chủ nhân, ngươi nói người kia mỗi ngày đều giết người, nhóm Thiên Vương của Hồng Bảo thương hội không ra quản một chút hay sao, cứ như vậy nhìn hắn giết hành khách trên thuyền của mình sao?"
Sau khi mấy người Tô Hàm Hương rời đi, Hổ Tam Âm cười lạnh nói.
Rõ ràng Ba món vũ khí kia vừa mới được luyện chế không lâu, phía trên vẫn tản ra khí tức nóng bỏng, từng tia Huyền Thiên Ly Hỏa lan tràn phía trên.
Ba món vũ khí phân biệt là một cây trường thương, hai thanh cổ kiếm, chính là vũ khí mà Tịch Thiên Dạ làm riêng cho nhóm Tô Hàm Hương.
Đám Tô Hàm Hương trừng mắt nhìn ba món vũ khí trong tay Tịch Thiên Dạ, bọn hắn tự nhiên có thể nhìn ra ba món vũ khí kia đều tương đối bất phàm.
Tịch Thiên Dạ vung tay lên, ba món vũ khí kia liền phân biệt rơi trước mặt ba người.
Trước mặt Tô Hàm Hương chính là một thanh cổ kiếm thủy lam sắc không ngừng tản ra từng vòng ánh nước, dù vẫn còn Huyền Thiên Ly Hỏa lưu lại nhưng vẫn làm cho không khí chung quanh giảm nhiệt độ.
Rõ ràng thanh kiếm này có thuộc tính hàn. Còn cổ kiếm trong tay Tần Tâm Duyệt thì tương phản với kiếm của Tô Hàm Hương, lửa đỏ như máu tản ra khí tức nóng bỏng, nằm trong tay Tần Tâm Duyệt liền như một nữ chiến thần.
Hai thanh kiếm một thủy một hỏa, một âm một dương chính là một bộ kiếm trận, nếu phối hợp thi triển sẽ bộc phát ra lực lượng gấp mấy lần.
Trường thương trong tay Điền Bộ Nguyên cũng rất bất phàm, đầu thương như nộ long tựa như muốn thôn phệ cả trời xanh, chính là là một thanh bá vương thương, là vương giả chân chính trong đám binh khí.
"Thiên Vương chiến binh!"
"Không ngờ lại là Thiên Vương chiến binh trong truyền thuyết!"
Mấy người Tô Hàm Hương hít sâu một hơi, mắt trợn tròn không thể tưởng tượng nổi.
Lúc trước Bọn hắn đã nhìn ra ba món vũ khí bất phàm, nhưng không ngờ chúng lại bất phàm như thế.
Thời điểm ba món vũ khí rơi vào trong tay, bọn hắn mới hiểu thứ Tịch Thiên Dạ cho bọn hắn chính là Thiên Vương chiến binh trong truyền thuyết.
"Tịch công tử, ngươi từ đâu mà có được Thiên Vương chiến binh?"
Tô Hàm Hương rung động nói.
Thiên Vương chiến binh tương đối hiếm thấy, chỉ có Luyện Khí tông sư cấp độ Thiên Vương mới có thể luyện chế ra, thanh nào cũng đều là độc nhất vô nhị.
Mặc dù Tô Hàm Hương là trưởng công chúa cao quý của bộ lạc Yên Nhạc, cũng từng được chứng kiến một vài Thiên Vương chiến binh nhưng chưa từng được sở hữu thanh nào, thậm chí ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
Bởi vì ngay cả cao thủ Thiên Vương cảnh chân chính thì đa số đều không có Thiên Vương chiến binh.
Bất kỳ một hoàng tộc nào trong chín đại hoàng bộ thì Thiên Vương chiến binh đều tương đối có hạn, tất cả đều là vũ khí chiến lược, bình thường sẽ không tùy tiện xuất động.
Tần Tâm Duyệt và Điền Bộ Nguyên cầm Thiên Vương chiến binh trong tay mà run rẩy suýt nữa làm rơi.
Thiên Vương chiến binh! Đây chính là chí bảo mà ngay cả Thiên Vương cũng chưa chắc đã được hoàng triều ban cho.
"Có thể từ đâu tới được chứ, đương nhiên là do chủ nhân của ta luyện chế riêng cho các ngươi."
Hổ Tam Âm liếc mắt, tức giận nói.
Tịch Thiên Dạ đối tốt với đám Tô Hàm Hương là không thể chê làm hắn bắt đầu có chút ghen ghét.
Đương nhiên, hắn cũng biết chủ yếu chính là do Tịch Thiên Dạ vừa lấy một khỏa Thái Dương tinh hạch từ tay Tô Hàm Hương nên trong lòng băn khoăn, cho nên phá lệ chiếu cố.
"Luyện chế riêng cho chúng ta!"
Tô Hàm Hương nghe vậy sững sờ, sau đó rất nhanh liền càng thêm không thể tin nói:
"Tịch công tử, ngươi có thể luyện chế Thiên Vương chiến binh vậy chính là một vị Luyện Khí tông sư cấp độ Thiên Vương trong truyền thuyết?"
Tần Tâm Duyệt và Điền Bộ Nguyên cũng trợn mắt hốc mồm, so với việc chính mình đạt được Thiên Vương chiến binh càng thêm rung động.
Phải biết bộ lạc Yên Nhạc khổng lồ như vậy mà cũng không có một vị Luyện Khí tông sư cấp độ Thiên Vương nào.
"Có lẽ vậy."
Tịch Thiên Dạ cười nhạt một tiếng từ chối cho ý kiến.
"Tịch đại nhân, ngươi thật sự chính là Luyện Khí tông sư cấp độ Thiên Vương."
Tần Tâm Duyệt tựa như trong mộng, nhịn không được xác nhận lần nữa.
"Hừ! Một đám tiểu oa nhi thiếu hiểu biết, chỉ là luyện chế ra mấy món ngụy Thiên Thánh khí tàn khuyết không đầy đủ mà thôi, có cái gì nghiêm trọng. Đổi thành Hổ gia vào thời điểm huy hoàng nhất thì tùy tiện làm một chút là được."
Hổ Tam Âm khinh thường nói, luyện chế một ít ngụy Thiên Thánh khí tàn khuyết không đầy đủ tại Chân Mộc linh thổ so với luyện chế Thiên Thánh khí tại Thái Hoang thế giới thi đơn giản hơn không biết bao nhiêu lần.
Với trình độ của Tịch Thiên Dạ thì hắn có thể tùy tiện luyện chế ra một đống lớn. Mấy cái ngụy Thiên Thánh khí rách rưới mà đã kinh ngạc như thế, nếu để cho bọn hắn trông thấy quá trình Tịch Thiên Dạ luyện chế Huyền Thiên Ly Hỏa lô, thậm chí trực tiếp luyện hóa Vạn Linh tức thổ, không biết sẽ kinh ngạc thành dáng dấp ra sao.
Tóm lại Hổ Tam Âm biết rõ Tịch Thiên Dạ là một tên quái thai, một quái thai vạn cổ chưa hẳn đã có một.
"Ta có một cái huyền hỏa lô có thể luyện chế thiên hạ vạn vật, không cần ngạc nhiên."
Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.
"Chẳng lẽ... Những đan dược thần kỳ kia cũng là do Tịch đại nhân luyện chế?"
Điền Bộ Nguyên chấn động nói ra ý nghĩ to gan nhất trong lòng mình.
Nếu như những đan dược thần kỳ kia cũng là Tịch Thiên Dạ luyện chế, vậy thì...
Những thứ khác không nói, chỉ tính viên Phá Pháp đan kia thôi đã là thiên địa kỳ vật, thậm chí hắn hoài nghi Thiên Vương thánh đan cũng không bằng.
Dù sao trong nhận thức của hắn, ngay cả Thiên Vương thánh đan cũng không thể trực tiếp khiến người ta phá rồi lại lập.
"Dĩ nhiên, chẳng lẽ ngươi cho rằng những vật kia đều là lăng không biến ra hay sao, chủ nhân bỏ ra 46 ức thánh thạch, đại bộ phận đều là nện trên người các ngươi."
Chẳng biết Liệt Diễm Hùng Sư Vương đã bu lại tức giận căm phẫn nói.
Chủ nhân của mình luyện chế ra nhiều bảo vật như vậy mà lại chỉ cho hắn một hai kiện, đại bộ phận đều cho người khác.
"Tịch đại nhân, ngươi..."
Điền Bộ Nguyên có chút nói không nên lời, trong lòng chỉ có cực kỳ kinh hãi.
Tô Hàm Hương và Tần Tâm Duyệt cũng vậy.
Vừa là Luyện Khí tông sư cấp Thiên Vương vừa là luyện đan tông sư cấp Thiên Vương, trong lịch sử chưa từng xuất hiện nhân vật như vậy!
Tịch Thiên Dạ không nói nhiều mà trực tiếp hạ lệnh trục khách.
Tô Hàm Hương có rất rất nhiều nghi vấn nhưng rõ ràng là Tịch Thiên Dạ không có hứng thú nói chuyện phiếm với nàng, chỉ có thể lưu luyến không rời mà đi.
"Chủ nhân, ngươi nói người kia mỗi ngày đều giết người, nhóm Thiên Vương của Hồng Bảo thương hội không ra quản một chút hay sao, cứ như vậy nhìn hắn giết hành khách trên thuyền của mình sao?"
Sau khi mấy người Tô Hàm Hương rời đi, Hổ Tam Âm cười lạnh nói.
Danh sách chương