Đối với việc ở một bên góp vui, Diệp Viễn rất vui vẻ.
Hắn biết rõ mình không phải là đối thủ của Tô Nhất Sơn, cho nên mới cố ý đem Vũ Lạc Trần lôi xuống nước.
Tô Nhất Sơn cùng Vũ Lạc Trần đánh đấm say sưa, hắn ở một bên thỉnh thoảng khuấy một cái, lập tức làm cho Tô Nhất Sơn một hồi luống cuống tay chân.
Chuyện này làm cho Tô Nhất Sơn tức muốn thổ huyết.
Tô Nhất Sơn tuy có chút kiêng kỵ Vũ Lạc Trần, nhưng hắn đứng thứ mười trên Võ bảng cũng không phải do nhờ Tô Vũ Bách lấy được, thực lực của hắn đúng là vô cùng mạnh mẽ.
Đấu với Vũ Lạc Trần, hắn nắm chắc trong trăm hiệp có thể đánh bại đối phương.
Nhưng có Diệp Viễn ở một bên làm loạn, nhất thời khiến áp lực của hắn lớn hơn rất nhiều.
Mặc dù công kích của Diệp Viễn đối với hắn uy hiếp cũng không lớn, nhưng lực công kích của Diệp Viễn cũng đủ cường đại. Cho dù là Tô Nhất Sơn hắn, chịu phải một chưởng Bát trọng lãng hoặc là Tuyệt Dương Chỉ, cũng tuyệt không dễ chịu.
Có điều chuyện này cũng đã công nhận thực lực của Tô Nhất Sơn.
Lấy một chọi hai, lại không hề rơi xuống hạ phong một chút nào!
“Hai mươi cao thủ đứng đầu Võ bảng đều là một đám biến thái! So với lần trước Tô Nhất Sơn cùng Vũ Lạc Trần đánh nhau tranh thứ hạng trên Võ bảng, đã mạnh mẽ hơn không ít!”
“Đúng vậy, nhóm hai mươi người đứng đầu Võ bảng chính là ranh giới, hai mươi người đứng đầu so với hai mươi ở sau thực lực chênh lệch vô cùng xa! Thứ hạng của hai mươi học viên đứng đầu tuy sẽ có biến hóa, nhưng phần lớn là hoán đổi vị trí cho nhau. Hai mươi người ở sau ranh giới đó muốn chen chân vào, quả thực rất khó.”
“Ừm, thời gian lâu như vậy, cũng chỉ có một mình Vũ Lạc Trần biến thái có thể vọt vào nhóm hai mươi người đó. Ta cảm giác, hắn có thể sẽ trở thành người kế tiếp Long sư huynh!”
“Ta cũng có cảm giác này, tên tiểu tử này quá biến thái! Chẳng những cảnh giới tăng lên nhanh, võ công cũng tăng lên nhanh không tưởng tượng nổi!”
“Có điều, hai người này biến thái, cũng không bằng Diệp Viễn biến thái. Tên tiểu tử đó, thật sự không phải người! Đổi thành bất kì một tên Nguyên Khí tầng chín nào khác ở trong cuộc chiến này, đều sẽ bị giết chết trong nháy mắt. Nhưng mà Diệp Viễn chẳng những có thể tự vệ, còn bất chợt làm cho Tô Nhất Sơn phiền toái.”
“Đừng nói đến hắn nữa, tên tiểu tử này nhất định không cùng một thế giới với chúng ta. Biết đâu không bao lâu nữa, hắn liền trở thành đệ tử nòng cốt của U Vân Tông không biết chừng? Ngay cả Long sư huynh cũng không có tư cách này đâu!”
Lúc nhóm hai mươi người đứng đầu Võ bảng đối chiến cũng không phải sẽ được xem dễ dàng như vậy, không ít học viên Thiên cấp đều đang xoi mói, nhưng mà chủ đề bàn luận cuối cùng vẫn đặt trên người Diệp Viễn.
Sức mạnh của Diệp Viễn hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ, không ít học viên tham gia cuộc chiến, lại bi thảm phát hiện, bản thân mình thật không thể làm được tốt như Diệp Viễn.
Nói cách khác, Diệp Viễn so với đa số người bọn hắn đều mạnh hơn!
Học viên Thiên cấp của Học viện Đan Võ ước chừng có bốn, năm trăm người, nhưng chỉ có nhóm một trăm người đứng đầu mới có thể tiến vào Võ bảng, trở thành cao thủ Võ bảng!
Một trăm người này, đều là tinh anh trong tinh anh!
Phần lớn bọn họ đều giống như Lâm Thiên Thành cố gắng hết sức trở thành một học viên Thiên cấp bình thường.
Rất hiển nhiên, Diệp Viễn so với bọn hắn mạnh hơn rất nhiều.
Cho dù là học viên đứng cuối trên Võ bảng, sợ là cũng sẽ cảm thấy xấu hổ khi đứng trước Diệp Viễn.
Lúc mọi người ở đây cảm khái, chiến cuộc bỗng nhiên phát sinh dị biến!
Trong tay Diệp Viễn chẳng biết từ lúc nào nhiều hơn một thanh tuệ kiếm, khí thế cả người phát sinh biến hóa cực lớn!
Giờ khắc này, cả người Diệp Viễn giống như một thanh lợi kiếm đã ra khỏi vỏ, ác liệt dị thường!
Tô Nhất Sơn cùng Vũ Lạc Trần đang say sưa kịch chiến, cảm giác được cổ khí thế này nhất thời trong lòng cả kinh.
Diệp Viễn cũng không cho hắn nhiều thời gian để phản ứng, một đạo kiếm khí hướng về phía đầu của hắn chém qua!
Thời cơ xuất hiện của một kiếm này vô cùng khéo léo, Tô Nhất Sơn cùng Vũ Lạc Trần chính đang trong lúc xuất chiêu, quán tính thân thể căn bản không có cách nào thay đổi.
Hắn bị Vũ Lạc Trần cuốn lấy, muốn thoát thân đâu có dễ? Một kiếm này khiến trong lòng Tô Nhất Sơn rung động một hồi, tia kiếm ý kinh khủng kia tuyệt đối có thể xuyên thủng nguyên lực hộ thể của hắn, trực tiếp tước đi đầu của hắn!
Đang lúc nguy hiểm, Tô Nhất Sơn làm gì còn nhớ đến đối phó với Vũ Lạc Trần, cưỡng ép thu lại nửa chiêu đang ra, dùng Thiên Cân Trụy hạ thấp thân!
Đạo kiếm khí kia lướt qua đầu của hắn bay ra ngoài!
Không thể không thừa nhận Tô Nhất Sơn phản ứng nhanh, một chiêu Thiên Cân Trụy của hắn chẳng những tránh được một kiếm trí mạng của Diệp Viễn, còn tránh được chiêu thức của Vũ Lạc Trần!
Dù vậy, Tô Nhất Sơn cũng vô cùng chật vật.
Hắn mặc dù tránh thoát được một kiếm trí mạng của Diệp Viễn, nhưng đạo kiếm khí kia vẫn đánh nát phát quan - mũ của hắn. Lúc này Tô Nhất Sơn tóc tai bù xù, giống như ăn mày vậy, làm gì còn chút phong phạm cao thủ?
“Linh khí! Đây tuyệt đối là Linh khí!” Không ít học viên nhận ra kiếm trong tay Diệp Viễn, kinh hô lên.
“Trời ơi, trong tay Diệp Viễn sao có thể có Linh khí?”
“Toàn bộ Học viện Đan Võ, ngoại trừ Huyễn Linh Tháp ra, cũng chỉ có trong tay viện trưởng mới có Linh khí! Linh khí của Diệp Viễn là ở đâu ra?”
Thương Hoa Kiếm của Diệp Viễn vừa ra, lập tức mang tới chấn động!
Tại quốc gia phàm quốc, Linh khí ít ỏi đến độ khiến người ta tuyệt vọng!
Toàn bộ Tần quốc, số lượng Linh khí cũng không vượt quá một bàn tay.
Mà trong tay Diệp Viễn, lại có một món Linh khí!
Sau khi kinh ngạc, cơ hồ tất cả học viên đều đang đỏ mắt.
Điều này thật sự làm cho người ta hâm mộ và ghen ghét!
Nên biết, trong tay võ giả có một thanh Linh khí mà nói, có thể khiến sức chiến đấu của bọn họ tăng lên gấp bội, đặc biệt là Linh khí công kích như Thương Hoa Kiếm.
Mà Linh khí, ở trong tay Diệp Viễn phát huy không được một phần uy lực!
Chỉ có Ngưng Tinh Cảnh võ giả mới có thể phát huy uy lực chân chính của Linh khí.
Nếu như trong tay một tên Ngưng Tinh Cảnh võ giả có một kiện Linh khí, tuyệt đối có thể càn quét người cùng cảnh giới!
Mà bây giờ, một tên Nguyên Khí tầng chín lại có thể cầm trong tay một món Linh khí, thật là phí của trời!
Diệp Viễn không để ý tới sự kinh ngạc của người bên cạnh, chẳng qua nhàn nhạt nói: “Bây giờ, ta có thể mang nàng ta đi rồi chứ?”
Nghe được lời nói của Diệp Viễn, cả người Liễu Nhược Thủy run lên. Nàng không nghĩ tới, thậm chí ngay cả Tô Nhất Sơn cũng bị Diệp Viễn có thể đánh bại!
Tô Nhất Sơn, đứng thứ mười trên Võ bảng!
Ngay cả Tô Nhất Sơn cũng không bảo vệ được nàng, nàng không phải là chết chắc rồi sao?
“A! Diệp Viễn, đây là do ngươi ép ta!” Tô Nhất Sơn đã hoàn toàn bị chọc giận, hắn không tiếc bất cứ giá nào để giết chết Diệp Viễn!
Sau một khắc, trên người Tô Nhất Sơn dâng lên một hồi khí tức kinh khủng.
Hai cánh tay hắn khẽ nâng, lòng bàn tay hướng thiên, nguyên lực màu vàng đất ngưng tụ trong lòng bàn tay của hắn. Uy áp kinh khủng đó, khiến người ta hít thở không thông!
“Chuyện này... hơi thở này là... công pháp Nhị giai thượng phẩm Phiên Thiên Chưởng! Diệp Viễn, ngươi phải cẩn thận!” Vũ Lạc Trần sắc mặt ngưng trọng nói.
Sắc mặt Diệp Viễn ngưng trọng, hắn không nghĩ tới Tô Nhất Sơn còn có lá bài tẩy như vậy.
Chỉ một khí tức kinh khủng này, cũng đã siêu việt hơn thực lực Linh Dịch tầng ba nhiều rồi! Công pháp Nhị giai thượng phẩm, uy lực không giống bình thường!
Diệp Viễn giơ kiếm đứng lên, trên mặt không còn một chút dáng vẻ ngưng trọng trước đó.
“Diệp Viễn! Ta muốn để ngươi biết, trêu chọc Tô Nhất Sơn ta cần phải trả giá cao như thế nào! Đi chết đi!”
Tô Nhất Sơn lúc này đã hoàn toàn mất đi lý trí, trong đầu chỉ có một việc, chính là giết Diệp Viễn!
Chỉ thấy hắn song chưởng hợp nhất, hào quang màu vàng đất nhộn nhạo lên.
Sau đó, chính là một đòn tấn công kinh khủng!
“Nhất Sơn, đến đây chấm dứt đi...” Lúc này, một âm thanh nhàn nhạt vang lên bên tai Tô Nhất Sơn.
Hắn biết rõ mình không phải là đối thủ của Tô Nhất Sơn, cho nên mới cố ý đem Vũ Lạc Trần lôi xuống nước.
Tô Nhất Sơn cùng Vũ Lạc Trần đánh đấm say sưa, hắn ở một bên thỉnh thoảng khuấy một cái, lập tức làm cho Tô Nhất Sơn một hồi luống cuống tay chân.
Chuyện này làm cho Tô Nhất Sơn tức muốn thổ huyết.
Tô Nhất Sơn tuy có chút kiêng kỵ Vũ Lạc Trần, nhưng hắn đứng thứ mười trên Võ bảng cũng không phải do nhờ Tô Vũ Bách lấy được, thực lực của hắn đúng là vô cùng mạnh mẽ.
Đấu với Vũ Lạc Trần, hắn nắm chắc trong trăm hiệp có thể đánh bại đối phương.
Nhưng có Diệp Viễn ở một bên làm loạn, nhất thời khiến áp lực của hắn lớn hơn rất nhiều.
Mặc dù công kích của Diệp Viễn đối với hắn uy hiếp cũng không lớn, nhưng lực công kích của Diệp Viễn cũng đủ cường đại. Cho dù là Tô Nhất Sơn hắn, chịu phải một chưởng Bát trọng lãng hoặc là Tuyệt Dương Chỉ, cũng tuyệt không dễ chịu.
Có điều chuyện này cũng đã công nhận thực lực của Tô Nhất Sơn.
Lấy một chọi hai, lại không hề rơi xuống hạ phong một chút nào!
“Hai mươi cao thủ đứng đầu Võ bảng đều là một đám biến thái! So với lần trước Tô Nhất Sơn cùng Vũ Lạc Trần đánh nhau tranh thứ hạng trên Võ bảng, đã mạnh mẽ hơn không ít!”
“Đúng vậy, nhóm hai mươi người đứng đầu Võ bảng chính là ranh giới, hai mươi người đứng đầu so với hai mươi ở sau thực lực chênh lệch vô cùng xa! Thứ hạng của hai mươi học viên đứng đầu tuy sẽ có biến hóa, nhưng phần lớn là hoán đổi vị trí cho nhau. Hai mươi người ở sau ranh giới đó muốn chen chân vào, quả thực rất khó.”
“Ừm, thời gian lâu như vậy, cũng chỉ có một mình Vũ Lạc Trần biến thái có thể vọt vào nhóm hai mươi người đó. Ta cảm giác, hắn có thể sẽ trở thành người kế tiếp Long sư huynh!”
“Ta cũng có cảm giác này, tên tiểu tử này quá biến thái! Chẳng những cảnh giới tăng lên nhanh, võ công cũng tăng lên nhanh không tưởng tượng nổi!”
“Có điều, hai người này biến thái, cũng không bằng Diệp Viễn biến thái. Tên tiểu tử đó, thật sự không phải người! Đổi thành bất kì một tên Nguyên Khí tầng chín nào khác ở trong cuộc chiến này, đều sẽ bị giết chết trong nháy mắt. Nhưng mà Diệp Viễn chẳng những có thể tự vệ, còn bất chợt làm cho Tô Nhất Sơn phiền toái.”
“Đừng nói đến hắn nữa, tên tiểu tử này nhất định không cùng một thế giới với chúng ta. Biết đâu không bao lâu nữa, hắn liền trở thành đệ tử nòng cốt của U Vân Tông không biết chừng? Ngay cả Long sư huynh cũng không có tư cách này đâu!”
Lúc nhóm hai mươi người đứng đầu Võ bảng đối chiến cũng không phải sẽ được xem dễ dàng như vậy, không ít học viên Thiên cấp đều đang xoi mói, nhưng mà chủ đề bàn luận cuối cùng vẫn đặt trên người Diệp Viễn.
Sức mạnh của Diệp Viễn hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ, không ít học viên tham gia cuộc chiến, lại bi thảm phát hiện, bản thân mình thật không thể làm được tốt như Diệp Viễn.
Nói cách khác, Diệp Viễn so với đa số người bọn hắn đều mạnh hơn!
Học viên Thiên cấp của Học viện Đan Võ ước chừng có bốn, năm trăm người, nhưng chỉ có nhóm một trăm người đứng đầu mới có thể tiến vào Võ bảng, trở thành cao thủ Võ bảng!
Một trăm người này, đều là tinh anh trong tinh anh!
Phần lớn bọn họ đều giống như Lâm Thiên Thành cố gắng hết sức trở thành một học viên Thiên cấp bình thường.
Rất hiển nhiên, Diệp Viễn so với bọn hắn mạnh hơn rất nhiều.
Cho dù là học viên đứng cuối trên Võ bảng, sợ là cũng sẽ cảm thấy xấu hổ khi đứng trước Diệp Viễn.
Lúc mọi người ở đây cảm khái, chiến cuộc bỗng nhiên phát sinh dị biến!
Trong tay Diệp Viễn chẳng biết từ lúc nào nhiều hơn một thanh tuệ kiếm, khí thế cả người phát sinh biến hóa cực lớn!
Giờ khắc này, cả người Diệp Viễn giống như một thanh lợi kiếm đã ra khỏi vỏ, ác liệt dị thường!
Tô Nhất Sơn cùng Vũ Lạc Trần đang say sưa kịch chiến, cảm giác được cổ khí thế này nhất thời trong lòng cả kinh.
Diệp Viễn cũng không cho hắn nhiều thời gian để phản ứng, một đạo kiếm khí hướng về phía đầu của hắn chém qua!
Thời cơ xuất hiện của một kiếm này vô cùng khéo léo, Tô Nhất Sơn cùng Vũ Lạc Trần chính đang trong lúc xuất chiêu, quán tính thân thể căn bản không có cách nào thay đổi.
Hắn bị Vũ Lạc Trần cuốn lấy, muốn thoát thân đâu có dễ? Một kiếm này khiến trong lòng Tô Nhất Sơn rung động một hồi, tia kiếm ý kinh khủng kia tuyệt đối có thể xuyên thủng nguyên lực hộ thể của hắn, trực tiếp tước đi đầu của hắn!
Đang lúc nguy hiểm, Tô Nhất Sơn làm gì còn nhớ đến đối phó với Vũ Lạc Trần, cưỡng ép thu lại nửa chiêu đang ra, dùng Thiên Cân Trụy hạ thấp thân!
Đạo kiếm khí kia lướt qua đầu của hắn bay ra ngoài!
Không thể không thừa nhận Tô Nhất Sơn phản ứng nhanh, một chiêu Thiên Cân Trụy của hắn chẳng những tránh được một kiếm trí mạng của Diệp Viễn, còn tránh được chiêu thức của Vũ Lạc Trần!
Dù vậy, Tô Nhất Sơn cũng vô cùng chật vật.
Hắn mặc dù tránh thoát được một kiếm trí mạng của Diệp Viễn, nhưng đạo kiếm khí kia vẫn đánh nát phát quan - mũ của hắn. Lúc này Tô Nhất Sơn tóc tai bù xù, giống như ăn mày vậy, làm gì còn chút phong phạm cao thủ?
“Linh khí! Đây tuyệt đối là Linh khí!” Không ít học viên nhận ra kiếm trong tay Diệp Viễn, kinh hô lên.
“Trời ơi, trong tay Diệp Viễn sao có thể có Linh khí?”
“Toàn bộ Học viện Đan Võ, ngoại trừ Huyễn Linh Tháp ra, cũng chỉ có trong tay viện trưởng mới có Linh khí! Linh khí của Diệp Viễn là ở đâu ra?”
Thương Hoa Kiếm của Diệp Viễn vừa ra, lập tức mang tới chấn động!
Tại quốc gia phàm quốc, Linh khí ít ỏi đến độ khiến người ta tuyệt vọng!
Toàn bộ Tần quốc, số lượng Linh khí cũng không vượt quá một bàn tay.
Mà trong tay Diệp Viễn, lại có một món Linh khí!
Sau khi kinh ngạc, cơ hồ tất cả học viên đều đang đỏ mắt.
Điều này thật sự làm cho người ta hâm mộ và ghen ghét!
Nên biết, trong tay võ giả có một thanh Linh khí mà nói, có thể khiến sức chiến đấu của bọn họ tăng lên gấp bội, đặc biệt là Linh khí công kích như Thương Hoa Kiếm.
Mà Linh khí, ở trong tay Diệp Viễn phát huy không được một phần uy lực!
Chỉ có Ngưng Tinh Cảnh võ giả mới có thể phát huy uy lực chân chính của Linh khí.
Nếu như trong tay một tên Ngưng Tinh Cảnh võ giả có một kiện Linh khí, tuyệt đối có thể càn quét người cùng cảnh giới!
Mà bây giờ, một tên Nguyên Khí tầng chín lại có thể cầm trong tay một món Linh khí, thật là phí của trời!
Diệp Viễn không để ý tới sự kinh ngạc của người bên cạnh, chẳng qua nhàn nhạt nói: “Bây giờ, ta có thể mang nàng ta đi rồi chứ?”
Nghe được lời nói của Diệp Viễn, cả người Liễu Nhược Thủy run lên. Nàng không nghĩ tới, thậm chí ngay cả Tô Nhất Sơn cũng bị Diệp Viễn có thể đánh bại!
Tô Nhất Sơn, đứng thứ mười trên Võ bảng!
Ngay cả Tô Nhất Sơn cũng không bảo vệ được nàng, nàng không phải là chết chắc rồi sao?
“A! Diệp Viễn, đây là do ngươi ép ta!” Tô Nhất Sơn đã hoàn toàn bị chọc giận, hắn không tiếc bất cứ giá nào để giết chết Diệp Viễn!
Sau một khắc, trên người Tô Nhất Sơn dâng lên một hồi khí tức kinh khủng.
Hai cánh tay hắn khẽ nâng, lòng bàn tay hướng thiên, nguyên lực màu vàng đất ngưng tụ trong lòng bàn tay của hắn. Uy áp kinh khủng đó, khiến người ta hít thở không thông!
“Chuyện này... hơi thở này là... công pháp Nhị giai thượng phẩm Phiên Thiên Chưởng! Diệp Viễn, ngươi phải cẩn thận!” Vũ Lạc Trần sắc mặt ngưng trọng nói.
Sắc mặt Diệp Viễn ngưng trọng, hắn không nghĩ tới Tô Nhất Sơn còn có lá bài tẩy như vậy.
Chỉ một khí tức kinh khủng này, cũng đã siêu việt hơn thực lực Linh Dịch tầng ba nhiều rồi! Công pháp Nhị giai thượng phẩm, uy lực không giống bình thường!
Diệp Viễn giơ kiếm đứng lên, trên mặt không còn một chút dáng vẻ ngưng trọng trước đó.
“Diệp Viễn! Ta muốn để ngươi biết, trêu chọc Tô Nhất Sơn ta cần phải trả giá cao như thế nào! Đi chết đi!”
Tô Nhất Sơn lúc này đã hoàn toàn mất đi lý trí, trong đầu chỉ có một việc, chính là giết Diệp Viễn!
Chỉ thấy hắn song chưởng hợp nhất, hào quang màu vàng đất nhộn nhạo lên.
Sau đó, chính là một đòn tấn công kinh khủng!
“Nhất Sơn, đến đây chấm dứt đi...” Lúc này, một âm thanh nhàn nhạt vang lên bên tai Tô Nhất Sơn.
Danh sách chương