Chương 79
Hoàng Văn Lãng đáp “Được, để về bố mượn bác cả con cái du thuyền, đến lúc đấy tổ chức tiệc sinh nhật trên biển cho con, con thấy thế nào?”
Hoàng Tình Ca thấy ý kiến này không tồi, sau đó cười đáp “Nhưng mà, Tề Đẳng Nhàn nhất định phải có mặt, nếu không, tiệc sinh nhật này không tổ chức cũng được!”
“Được được được!” Hoàng Văn Lãng nhanh chóng đồng ý.
Hoàng Tình Ca hừ lạnh một tiếng, liền quay người rời đi.
Hoàng Kỳ Bân ho khan nói “Bố, con nhớ người từng nói, Tề đại sư dường như đã kết hôn rồi? Đối tượng là chủ tịch tập đoàn Kiều thị, Kiều Thu Mộng.”
Hoàng Văn Lãng nhàn nhạt nói “Chỉ cần em gái con thích, kết hôn rồi cũng đâu phải không thể ly hôn.”
Hoàng Kỳ Bân thiếu chút nữa là nôn ra máu, trước đây không phải ông già nhà mình còn rất hà khắc, đừng nói là người không có hậu thuẫn gì như Tề Đẳng Nhàn, có khi đến cả mấy cậu ấm nhà giàu muốn theo đuổi Hoàng Tình Ca đều bị ông trực tiếp từ chối rồi.
Bây giờ, em gái dường như có khuynh hướng thích một người đàn ông đã có vợ, ông lại không có bất kì ý kiến nào!
Xem ra, em gái tự bế mấy năm nay khiến tâm tính của ông già thay đổi rồi, chỉ cần em gái vui vẻ thì thế nào cũng được……
Tề Đẳng Nhàn mới quay lại biệt thự trên sơn trang Vân Đỉnh, liền nhận được điện thoại của Lý Vân Uyển.
“Ngài Tề, quả thật bị ngài nói trúng rồi, bất động sản Trương thị ôm tiền bỏ chạy rồi, bây giờ những người phải chịu khoản nợ đang chen chúc nhau sắp sập cả công ty! Nhưng trong công ty, chỉ còn lại mấy nhân viên nhỏ không hiểu chuyện gì đang xảy ra……” Lý Vân Uyển vội vàng nói.
“Tôi đã biết rồi.” Tề Đẳng Nhàn thở dài một hơi, “Cô đợi chút, chú Kiều gọi điện thoại đến.”
Tề Đẳng Nhàn cúp điện thoại của Lý Vân Uyển trước, rồi nghe điện thoại của Kiều Quốc Đào “Đẳng Nhàn, giấy chuyển nhượng quyền sở hữu ba chục triệu tệ cổ phần cho cháu đang ở trong tay cháu đúng không? Cháu mang đến nhà một chút đi.”
Tề Đẳng Nhàn cười khổ, nói “Vâng, giờ cháu qua đây.”
“Bọn chú đã sai ngay từ đầu, còn hiểu nhầm ý tốt của cháu, mong cháu đừng để trong lòng.” Kiều Quốc Đào buồn bã nói.
“Không sao đâu chú Kiều, chúng ta là người một nhà, không cần nói chuyện như người xa lạ như vậy, giờ cháu qua đây.” Tề Đằng Nhàn nói.
Nói xong, Tề Đẳng Nhàn liền lấy giấy chuyển nhượng cổ phần, chuẩn bị đến nhà họ Kiều.
Lý Vân Uyển lại gọi điện thoại nói “Tôi khuyên anh đừng qua đó sớm như thế, bây giờ nhà họ Kiều đang ôm một bụng lửa giận không có chỗ phát tiết, nếu anh mà đi, khó đảm bảo không bị bọn họ phát tiết lên người.”
Tề Đẳng Nhàn nói “Vậy tôi càng phải đi, chẳng lẽ lại để Thu Mộng một mình chịu đựng áp lực?”
Lý Vân Uyển chỉ đành thở dài một hơi rồi cúp điện thoại, chuyện này, cô ấy lực bất tòng tâm. Còn phải cảm ơn Tề Đằng Nhàn giúp cô ấy tránh được trận tai họa lần này, nếu không, bản thân sợ là đã bị tên khốn nạn Trương Thiệu Kiệt lừa mất mấy chục triệu tệ rồi.
Tệ Đằng Nhàn vội vàng lái con xe Phaeton đến nhà họ Kiều, đến nơi nhà họ Kiều đã cãi loạn lên rồi.
Dì lớn dì bé đều đến hết rồi, người nào cũng chỉ vào mũi Kiều Thu Mộng mà mắng, mắng cô ta là đồ lừa đảo, bắt cô trả lại tiền mồ hôi nước mắt cho họ.
Kiều Thu Mộng vô cùng tủi thân, bản thân cô cũng đầu tư cả hai chục triệu tệ, công thêm tiền đầu tư lặt vặt của mọi người, cũng phải gần ba chục triệu tệ…… Kết quả, bây giờ chỉ đổi lại một đống cổ phần rác rưởi!
Miếng đất thung lũng chết đấy là điều kiện thế chấp chính trong hợp đồng, số tiền đầu tư của nhà họ Kiều gần như lấy được hết phần thế chấp của bất động sản Trương thị.