Chương 60

“Ngọc Tiểu Long?!” Sau khi Khang Học Quyền thấy cô cũng hung hăng ngẩn ra, kinh ngạc nói.

Tề Đẳng Nhàn rõ ràng đã bị Ngọc Tiểu Long đá rồi, nhưng vì sao Ngọc Tiểu Long lại xuất hiện ở đâu?

Sắc mặt của Ngọc Tiểu Long bình tĩnh, nhàn nhạt nói “Mọi người quỳ gì vậy? Hiện tại cũng không phải xã hội phong kiến, đều đứng dậy nói chuyện đi.”

Mọi người Kiều gia hai mặt nhìn nhau không dám đứng dậy, có chút kiêng kỵ thái độ của Khang gia.

“Không nghe thấy lời tôi nói sao?” Ngọc Tiểu Long hỏi, ngữ khí có chứa bất mãn.

Mọi người Kiều gia lúc này mới chết lặng đứng dậy, có người thậm chí cúi xuống xoa xoa đầu gối có chút đau đớn của mình.

Tề Đẳng Nhàn bĩu nhẹ môi, không nghĩ tới ả đàn bà Ngọc Tiểu Long này lại tới đây trộn lẫn chuyện của hắn, có chút phiền chán lùi về sau hai bước.

Kiều Thu Mộng nhìn ở trong mắt, hung hăng nhíu mày, trong lòng có chút phẫn nộ “Người này tám ngày lại chọc ra một họa lớn, hiện tại kinh động tới cả Ngọc tướng quân thì hắn mới biết được sợ hãi? Phế vật dám làm không dám nhận!”

Ngọc Tiểu Long đầy mặt lãnh đạm quét qua một vòng rồi không nói gì nữa.

Mọi người Kiều gia lo sợ bất an, không biết Ngọc Tiểu Long tới đây làm gì, chỉ là hình như không có ác ý.

“Việc ngày hôm nay dừng ở đây!” Sau một lúc lâu, Ngọc Tiểu Long mở miệng nói chuyện.

Cô xuất hiện khiến cô trong nháy mắt giống như biến thành trung tâm của thế giới, ánh mắt của mọi người đều nhìn cô, chờ cô nói chuyện.

Khang Học Quyền nghe thấy lời này của Ngọc Tiểu Long thì hô hấp tạm dừng một chút, sau đó tức giận nói “Ngọc tướng quân, cô xem bộ dạng hiện tại của tôi xem, cô để mọi chuyện dừng ở đây?!”

Khang Hướng Vinh cũng nói “Ngọc tướng quân, như vậy không hợp quy củ!”

Ngọc Tiểu Long lạnh nhạt nói “Sự tình tôi đều đã hỏi thăm rõ ràng, Khang Học Quyền anh có ý đồ xấu đối với Kiều Thu Mộng, lúc này mới dẫn ra nhiều chuyện tiếp theo như vậy.”

“Chuyện này là do anh làm sai trước, không cần thiết phải bay ra bộ dáng mình ăn mệt mình có lý, tôi không nghe đâu.”

Khang Học Quyền cười lạnh nói “Họ Tề làm nhục tôi, cô để tôi thôi là thôi? Cô để thể diện của Khang gia tôi ở nơi nào?”

Tề Đẳng Nhàn đã lùi chân đến góc phòng, hiển nhiên là không nghĩ sẽ có thêm bất cứ giao thoa gì với Ngọc Tiểu Long, chỉ là bộ dạng này ở trong mắt người ngoài lại giống như hắn đang sợ hãi.

“Ngọc tướng quân làm việc như vậy có chút không nói đạo lý.” Khang Hướng Vinh cũng nói.

Ngọc Tiểu Long hừ lạnh một tiếng, ánh mắt như điện nhìn về phía Khang Hướng Vinh hỏi “Nếu không ông tới dạy tôi làm việc như nào cho đúng đi?!”

Khang Hướng Vinh hung thần ác sát đối mặt với nữ chiến thần của Hoa quốc cũng không dám lỗ mãng, kêu một tiếng không dám đáp lời.

“Là anh có sai trước nên bị đánh cũng đáng, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì thanh danh của Khang gia cũng không dễ nghe. Hơn nữa nếu tôi đã nói dừng ở đây thì có ai dám không nghe? Không nghe thì có thể thử xem.” Ngọc Tiểu Long nói chuyện có nhịp điệu, thanh âm quanh quẩn ở mọi ngóc ngách trong nhà.

Thanh âm của cô nghe có vẻ bình tĩnh nhưng lại bá đạo không thể phản bác, cũng khiến người ta không thể sinh ra tâm tư đối kháng cùng cô.

Cô là một người có thể lấy thân phận phụ nữ ép cho đám đàn ông trên thế giới không dám ngẩng đầu nhìn!

Khang Học Quyền hung hăng cắn chặt răng, Ngọc Tiểu Long nháo việc thành như vậy, hơn nữa nói đến mức bá đạo như vậy, nếu anh ta vẫn không chịu bỏ qua, đến lúc đó khẳng định là chính mình chịu thiệt!

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện