Chương 2100
Ngày hôm nay, đám nhân viên cấp cao của tập đoàn n Đặc gần như là đã bị Đồ Phu giết chết toàn bộ.
Lãnh đạo cấp cao của các tập đoàn tham gia vào những ngành nghề phi pháp như lừa đảo, xổ số cũng đều bị một lưới bắt gọn, bọn họ hoặc là bị tống tiền đến mức không xu dính túi, hoặc là bị thẳng tay bắn chết.
Tập đoàn Vạn Thịnh sau khi biết được Quang Dương vừa mới xảy ra một thay đổi kinh thiên động địa đến như vậy thì cũng líu lưỡi một trận.
Aleksandrovich đã ngay lập tức gọi điện thoại cho Tề Đẳng Nhàn để hỏi thăm tình hình, sợ rằng đến lúc đó Đồ Phu bỗng nhiên nóng máu lên rồi lại đem quân đến san phẳng cả tập đoàn Vạn Thịnh.
Tề Đẳng Nhàn cũng không nói nhiều làm gì, hắn yêu cầu Aleksandovich sáng sớm hôm sau đến đó để họp bàn về cách tái thiết lại Quang Dương.
Hắn không có ý định tham gia vào việc của Quang Dương nhưng hắn lại sẵn lòng xây dựng một nền tảng như vậy cho Đồ Phu, có lẽ, nhiều năm sau, Đồ Phu sẽ tặng lại cho hắn một niềm vui bất ngờ.
“Tôi phải nhanh chóng quay về Nam Dương thôi, Tạ gia không thể làm gì được Đồ Phu nhưng bọn họ có thể đối phó với tôi, tôi cũng đâu thể nào trốn mãi ở trong quân doanh của Đồ Phu và không bước ra ngoài được?” Lúc ăn cơm tối, Trần Ngư cười mỉm và nói với Tề Đẳng Nhàn.
“Ờm… Cô về Nam Dương quả thực cũng sẽ an toàn hơn một chút, ở Myanmar quá hỗn loạn, ở trong Hoa quốc có nhiều cao thủ như vậy, nếu như lại có người tấn công vào cơ quan đầu não như tôi thì quả thực sẽ rất nguy hiểm.” Tề Đẳng Nhàn ngẫm nghĩ một lúc rồi khẽ gật đầu.
Đồ Phu có thể làm việc mà không kiêng nể gì ai chính là vì anh ta có quân đội bảo vệ, cho dù có trở mặt với Tạ gia thì cũng chẳng sao cả.
Nhưng Trần Ngư thì lại không thể điều động nhiều cao thủ như thế đến bảo vệ mình bất cứ lúc nào, cô ấy sẽ gặp phải nguy hiểm.
Trần Ngư nói: “Lần này có thể nói là đã giải quyết được mối nguy hiểm tiềm ẩn mang tên Trần Tiên Hà kia, đồng thời cũng đảm bảo cho sự phát triển của Trang sức Trần thị trong tương lai. Anh đã có những đóng góp to lớn để biến điều này thành hiện thực, liệu anh có chuyện gì cần tôi báo đáp hay không?”
Tề Đẳng Nhàn ho khan vài cái và nói: “Tôi muốn xem…”
Trần Ngư trừng mắt lên một cái rồi nở một nụ cười khéo léo và nói: “Được… Cơ mà không được xem trực tiếp, tối nay tôi gửi video cho anh có được không?”
Tề Đẳng Nhàn ngây người một lúc rồi bỗng chốc có chút xúc động, hắn mạnh mẽ gật đầu và nói: “Được thôi, thế nào cũng được! Có cái để xem là được rồi!”
Trần Ngư mỉm cười và nói: “Thế thì buổi tối anh đợi tôi quay video để gửi cho anh đi!”
Tề Đẳng Nhàn đột nhiên cảm thấy thời gian trôi qua một cách vô cùng dày vò, hắn cảm thấy quan hệ của mình và Trần gia đã vô cùng bền chặt nên không thể đòi hỏi báo đáp gì cả, cơ mà tùy tiện xem một cái video tự sướng thì cũng không tồi.
Đợi đến khi màn đêm buông xuống, điện thoại của Tề Đẳng Nhàn reo lên leng keng.
Hắn không nói lời nào mà lập tức mở ra.
“Chao ôi, đúng là rất biết giữ lời, không hổ là Trần Ngư!” Tề Đẳng Nhàn dùng ánh mắt thưởng thức tác phẩm nghệ thuật để thưởng thức chiếc video tự sướng này, nếu như có ai bảo hắn là kẻ háo sắc, hắn nhất định sẽ thẳng tay giáng cho người đó một cái bạt tai và nghiêm túc cảnh cáo người đó rằng đừng có bôi nhọ nghệ thuật.
Video của Trần Ngư được quay rất tỉ mỉ và mang theo chút nghệ thuật ống kính, nó được bắt đầu quay từ dưới chân…
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy hô hấp của mình sắp dừng lại rồi.
Ống kính đột nhiên chuyển đến trên mặt.
Biểu cảm của hắn bỗng chốc tê dại, sau đó suýt chút nữa đã nôn cả bữa khuya ra ngoài…