Chương 2065

Nhưng eo của Tề Đẳng Nhàn lại mềm mại giống như của phụ nữ, nhẹ nhàng lắc lư, vừa mê hoặc vừa nhẹ nhàng tránh đòn phản kích của Thượng Quan Thương Hải.

Đòn đánh của Thượng Quan Thương Hải bị trượt, tinh thần ông ta trong nháy mắt ngưng tụ, ngón tay siết chặt, cưỡng ép siết vào trong.

Thân thể Tề Đẳng Nhàn vung lên, đi về phía trước nửa bước, đấm một cái, đánh rơi tay Thượng Quan Thương Hải.

Thượng Quan Thương Hải kinh hãi đến mức liên tiếp lùi về sau hai bước, mắt thấy bước chân của Tề Đẳng Nhàn đuổi theo, trong lòng ông ta không khỏi gấp rút.

Mặc dù ông ta là bao điền, khóa được khí huyết nhưng dù sao tuổi tác cũng lớn, xương cốt cơ bắp Thượng Quan Thương Hải không còn bằng như thời trẻ tuổi, một số nội thương của trước đây bị Tề Đẳng Nhàn liên tiếp đánh đòn mạnh như vậy giờ đều muốn giở chứng.

Đây chính là khoảng cách giữa cao thủ đan kình và gặp thần bất hoại, loại người được nhắc đến ở vế sau có thể nhìn thấu mọi tình huống trong cơ thể, thậm chí có thể hồi phục sau mỗi tổn thương nhỏ nhất.

Vừa vặn Thượng Quan Nguyên Cát ở bên cạnh ông ta, ông ta không đắn đo suy nghĩ mà trực tiếp đẩy vai Thượng Quan Nguyên Cát đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn.

Thượng Quan Nguyên Cát chỉ có võ công tầm thường, tùy tiện tu luyện tăng cường thể chất mà thôi, đối mặt với cao thủ thần cấp giết người như cắt cỏ này của Tề Đẳng Nhàn, cả người hắn ta đều sững lại, chỉ cảm thấy sức mạnh thiên thần nào đang ép chặt mình, đũng quần ngay lập tức ẩm ướt.

Chỉ là Tề Đẳng Nhàn không chút lưu tình, dưới tình huống tinh thần căng thẳng này, bất kì vật gì đến uy hiếp đều sẽ bị hắn dùng toàn lực đánh mà thôi.

Đầu tiên Tề Đẳng Nhàn chọc vào mắt Thượng Quan Nguyên Cát, làm mù mắt hắn ta, sau đó hắn dùng “móng vuốt vân long” cào nát cổ đối phương, vì để tránh đối phương trước khi chết phản kích, Tề Đẳng Nhàn lại dùng “tuấn mã liêu vó” trực tiếp đá vào hạ bộ đối phương.

Thượng Quan Nguyên Cát đáng thương còn chưa hiểu tình hình đã phải chịu ba đòn trí mạng là chọc mắt, khóa họng, đá đũng quần, cú đá cuối cùng khiến cơ thể hắn ta bị bay lên cao và rầm một âm thanh lớn, hắn ta bị treo lên đèn lớn trên trần đại sảnh.

Thượng Quan Thương Hải nhìn thấy con trai mình bị Tề Đẳng Nhàn đánh chết, trong mắt ông ta lại không hề có một chút dao động, cơ thể ông ta lùi về phía sau, vươn tay chộp lấy một chiếc hộp nhỏ trên quầy.

Ông ta vừa giơ tay lên thì cơ quan bên trong chiếc hộp chuyển động, ánh sáng màu bạc tràn ngập trước mặt Tề Đẳng Nhàn.

Nhưng Tề Đẳng Nhàn sớm đã cảnh giác được, hắn dùng “ve sầu thoát xác” trực tiếp cởi áo khoác của mình xuống, nắm cái áo trong tay quạt như cối xay gió, ánh bạc ùn ùn kéo đến kia, toàn bộ đều bị quần áo quét đi.

Tập trung nhìn kĩ, không ngờ lại là từng cây lông trâu nhỏ!

“Lão già này được, không hổ là lão giang hồ, ngay cả loại ám khí này cũng có!” Tề Đẳng Nhàn nhe răng cười, ba mục tiêu thì đã chết một rồi, tiếp theo chính là mục tiêu thứ hai.

Cổ tay hắn không ngừng chuyển động, quần áo bị Tề Đẳng Nhàn hất ra, rồi nhanh chóng siết chặt lại.

Do tốc độ quay cực cao, bộ quần áo bông xốp bị xoắn lại thành một cây gậy dài, hắn vừa đưa vai ra, cây gậy vải đã đánh vào ngực Thượng Quan Thương Hải!

Thượng Quan Thương Hải không ngờ Tề Đẳng Nhàn còn bản lĩnh như vậy, ông ta chỉ nghe nói qua năm đó Thái Cực tông sư Dương Lộ Thiện ở trước mặt quyền quý kinh thành biểu diễn quyền pháp, đống quần áo ướt sũng vung thành cây gậy, chỉ bằng một cú đập đã làm nát gạch đá.

Nhưng quần áo trong tay của Tề Đằng Nhàn còn chưa dính một giọt nước nào, thế mà lại có thể vặn thành một cây gậy vải, đây là công lực cao đến mức nào đây?

Thượng Quan Thương Hải bị trúng chiêu vào ngực, quần áo bị vặn thành gậy vải cũng nổ tung thành từng mảnh nhỏ, nhưng Thượng Quan Thương Hải cũng bay ngược về phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện