Chương 2051
Anh ta vẫy tay một cái, ba bóng người vụt vào trong sân.
Ba người này khí tức cường đại, tuy đều đã hơn 50 tuổi, nhưng có thể thấy bọn họ đã luyện võ mấy chục năm, khí huyết tràn đầy, khí lực vô cùng mạnh mẽ!
Trên mặt Tề Đẳng Nhàn hiện lên ý cười, nếu Thượng Quan Kinh Đào tự mình tới cửa, anh sẽ không buông tha, đưa anh ta đi gặp Diêm Vương!
Nhân tiện, kế hoạch vượt quốc chém đầu cũng có thể được tiến triển, sau khi giết Thượng Quan Kinh Đào, anh bay thẳng đến Mỹ để giết những người còn lại của Thượng Quan gia.
“Tôi ghét nhất người họ Tề. Nếu cô Trần đã đẩy mày ra làm lá chắn. Hơn nữa mày cũng không biết tốt xấu như vậy thì tao sẽ đưa mày đi gặp Thượng đế!” Thượng Quan Kinh Đào cười lạnh.
Tề Đẳng Nhàn tiến lên một bước, nhìn ba vị cao thủ, nheo mắt nói: “Ba người ư? Quá ít, quá ít!”
Ba người nghe vậy, sắc mặt không khỏi thay đổi, có chút lạnh lẽo.
Lúc này Trần Ngư rót cho mình một tách trà, rót thêm một chén nữa cho Mạc Khang, nói: “Mạc Khang tướng quân, ngồi xem kịch đi.”
Mạc Khang bưng chén trà lên nhấp một ngụm, thầm nghĩ: “Tề Thiên chủ động đứng ra thật đúng lúc. Dùng tay Thượng Quan Kinh Đào diệt trừ hắn ta cũng sẽ tiêu trừ được uy hiếp tiềm tàng!”
Không ngờ rằng, Trần Ngư cũng có sát ý cực kỳ mãnh liệt đối với anh ta. Nếu không phải trong sân đang có hàng trăm tên lính vũ trang vây quanh, cô ấy nhất định sẽ tìm được cơ hội ra tay.
Trong đầu Mạc Khang có một ý nghĩ viển vông: “Tốt nhất là lưỡng bại câu thương… Cho dù Tề Thiên thắng, cũng sẽ hoàn toàn đắc tội với Thượng Quan gia. Như vậy mình có thể ép Trần Ngư ra tay, ở Quang Dương, thậm chí là toàn bộ Tam giác độc, người có súng mới là vua!”
“Ba người cùng nhau đi lên.” Tề Đẳng Nhàn mặt không biểu tình nhìn ba vị cao thủ, lạnh lùng nói.
Ba người không khỏi nhìn nhau, nhíu mày.
Ba người bọn họ đều là cao thủ mở võ đường thu đồ đệ ở Mỹ, danh tiếng không tồi, chuyện ba người nếu tấn công một người mà truyền ra thì dù có thắng cũng khó tránh khỏi bị người đời cười nhạo.
Thượng Quan Kinh Đào nghe vậy, liên tục cười lạnh nói: “Được, được, được, thật sự điên rồi, giống hệt đứa cháu trai mà tôi ghét! Triệu sự phụ, Tiền sư phụ, Tôn sư hụ, nếu người ta đã nói như vậy, vậy mọi người cũng không cần khách khí. Đánh chết hắn ta, tự tôi sẽ khen thưởng năm triệu lượng vàng, hơn nữa còn giúp mọi người mở thêm một phân nhánh võ quán khác!”
Tục ngữ có câu, học được võ nghệ bán cho nhà đế vương.
Địa vị của người học võ trước nay đều không cao.
Đặc biệt là những người truyền thừa võ công vượt đại dương sang nước ngoài thì lại càng khó khăn hơn.
Một thân võ nghệ muốn có được truyền thừa thì không thể không dựa vào sức mạnh vốn có. Nếu không muốn mở võ quán cũng là vấn đề.
Ba vị cao thủ Triệu, Tiền, Tôn vừa nghe vậy lại lần nữa liếc nhìn nhau, cuối cùng đều gật đầu, sau đó lần lượt tách xa ra.
“Ba cao thủ Hoá Kính! Nhưng vậy thì sao? Đúng lúc mượn tay họ để ấp ủ khí thế. Một hơi giết sang Mỹ, diệt toàn bộ Thượng Quan gia!” Trong lòng Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ, trong mắt bốc lửa hừng hực.
Kể từ khi anh bị coi là kẻ phản quốc, phải rời khỏi Hoa Quốc, trong lòng đã nghẹn một cơn tức giận cực lớn.
Sự tức giận này ngày thường vô hình nhưng vẫn không có cách nào để trút bỏ nó.
Hôm nay xem như là cơ hội để anh tháo gỡ!
Ba vị cao thủ vừa đứng dậy, người đàn ông ở giữa đã giơ tay lên nói: “Tôi, Triệu…”
Tề Đẳng Nhàn vừa nghe nói ông ta họ Triệu, trong mắt lóe lên tia lửa, anh bước tới, một bước cách xa hơn ba mét, trong nháy mắt đã tiến tới gần nói: “Không cần tự báo gia môn, hôm nay tôi sẽ đánh chết ông trước!”