Vòng tròn
Tối thứ sáu, Cố Hủ lái xe chở Hạ Tử Thần đi tới nhà hàng Bách Thảo Chiết đã đặt trước. Tuy đây là lần đầu tiên Hạ Tử Thần gặp bọn họ, nhưng Bách Thảo Chiết cũng nói không cần quá phô trương, không cần ăn cơm Tây, chỉ chọn một nhà hàng đồ nướng có tiếng.
Theo lời hắn nói, lần đầu gặp mặt, không muốn quá câu nệ. Quán ăn này rất náo nhiệt, tìm được nơi ăn ngon lại giá rẻ như này mới ăn no được.
Là một người sánh ăn, ăn cái gì ngon Bách Thảo Chiết nắm rõ trong lòng bàn tay, không cần Hạ Tử Thần phải lo. Mà giữa bốn người bọn họ chỉ có Cố Hủ là đại thiếu gia đúng chuẩn, cho nên với nguyên tắc thiểu số theo đa số, Cố Hủ chỉ có thể cùng bọn họ đi ăn đồ nướng.
Bách Thảo Chiết nói, đây là thể nghiệm cuộc sống bình dân. Nhưng thực tế là bản thân hắn muốn ăn thịt nướng của quán kia và có một nơi để nói chuyện thôi. Huống chi cuộc sống của Cố Hủ cũng rất bình thường, nhất là sau khi ở cùng với Hạ Tử Thần, tất cả đều theo thói quen cùng yêu thích của Hạ Tử Thần.
Khi hai người đến, Kiếm Lang cùng Bách Thảo Chiết đã đợi ở trong. Phục vụ xác định số bàn xong, dẫn hai người đi vào. Lúc này đúng giờ ăn cơm, trong quán gần như kín khách. Đi vòng qua mấy hành lang, hai người được dẫn đến khu phòng ăn, phòng ở đây không nhiều, cũng không lớn, chỉ dùng kính thủy tinh ngăn cách thành các không gian độc lập, cũng không hoàn toàn kín.
Đi đến chỗ sát cuối phòng, phía bên phải bàn đã có hai người ngồi, nhìn thấy bọn họ đi đến, chàng trai ngồi ở ngoài mỉm cười nói, “Đã đến rồi sao?”
“Các cậu tới sớm thật đấy.” Cố Hủ nhìn thoáng qua trên bàn đã đặt đầy đồ ăn , hai người kia khẳng định là nhà hàng vừa mở đã tới.
Đối phương cười cười, đứng lên, nói với Hạ Tử Thần đứng đằng sau Cố Hủ, “Xin chào, tôi là Kiếm Lang, tên là Mạc Tường.”
“Xin chào, Hạ Tử Thần.” Hạ Tử Thần tự giới thiệu.
Thật ra khi vừa vào cửa, cậu đã theo bản năng phân biệt hai người, Mạc Tường thuộc loại nhã nhặn, làm cho người ta có cảm giác rất chững chạc, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra chút lanh lợi, không có tao nhã như thoạt nhìn bên ngoài, người như thế thường không phải dễ chọc vào, bởi vì mặt ngoài ôn hòa như vậy, bạn đắc tội với người ta khi nào bạn cũng không biết. Giọng Mạc Tường nói chuyện giống giọng nghe trên YY, rất có cảm xúc, ẩn ẩn có khí chất làm người ta tin phục.
“Đây là La Tế, Bách Thào Chiết trong game.” Mạc Tường nói.
“Xin chào.” Đối mặt với ánh mắt như cười như không muốn tìm ra chút gian tình nào đó kia, Hạ Tử Thần gật gật đầu chào.
“Xin chào, Hủ thiếu gia hôm nay cuối cùng đã nguyện ý đưa người tới.” La Tế cười nói, “Ngồi đi, đừng khách sáo.”
La Tế hẳn là thuộc hàng ngũ xinh đẹp giữa những nam sinh, làm người ta nhịn không được muốn liếc mắt nhìn nhiều hơn. Nhưng sự xinh đẹp của La Tế với ngữ khí nói chuyện của anh ta giống nhau, đều mang theo sự giảo hoạt, đương nhiên cũng không phải nghĩa xấu, ngược lại làm nổi bật cá tính của anh ta. Làm cho Hạ Tử Thần đột nhiên nghĩ tới ba chữ – có yêu khí.
Sự xinh đẹp của La Tế không phải bình thường, không có nửa phần cử chỉ nữ tính, khiến người ta có cảm giác rất thân thiết. Thật ra Hạ Tử Thần cũng thuộc loại xinh đẹp này, nhưng so với La Tế, vẻ xinh đẹp của cậu trong sáng hơn nhiều, dù sao tuổi còn nhỏ, trên mặt còn có chút ngây ngô chưa hết.
Cố Hủ géo ghế dựa bên trong ra, để Hạ Tử Thần ngồi vào, đối diện với La Tế, bản thân thì ngồi bên cạnh cậu.
“Đồ ăn tôi đã chọn rồi, cậu muốn ăn thịt gì cứ để Hủ thiếu gia đi lấy.” La Tế cười, đặt một đĩa tôm bên cạnh Hạ Tử Thần.
Hạ Tử Thần gật đầu nói cảm ơn, gắp thịt lên bàn nướng.
Bàn nướng của nhà hàng này rất lớn, được đặt ngang lọt xuống ở giữa bàn, có thể thỏa mãn yêu cầu nướng đồ của khách.
“Để tôi làm.” Cố Hủ lấy cái kẹp từ trên tay Hạ Tử Thần, không cho cậu động tay.
“Không sao.” Nếu cùng ăn cơm với bạn Cố Hủ, cậu không thể ngồi một bên chờ ăn.
“Để Hủ thiếu gia làm đi, khó có dịp cậu ta động tay.” La Tế lấy thịt Mạc Tường đã nướng xong tới bát của anh ta, thâm ý nhìn hai người đối diện.
“Nếu La Tế không hẹn cậu, Cố Hủ không biết muốn đem giấu cậu tới khi nào.” Mạc Tường phụ họa bên cạnh, sau khi đem phần hải sản đã nướng xong cho La Tế, lại đặt lên một vài lát thịt.
“Lần trước đi tới phòng của anh ấy, nhưng đúng lúc các anh không ở đó.” Hạ Tử Thần cười cười, cậu có thể cảm giác được hai người kia đang muốn kéo cậu gia nhập vòng tròn của bọn họ, hy vọng cậu không cảm thấy gò bó.
“Hai năm này ngoại trừ người hầu đến quét dọn, Cố Hủ thật đúng là không dẫn người nào đến phòng. Nếu không phải trong game cậu vô tình nhắc tới, tôi cùng La Tế còn không biết.” Mạc Tường nói, “Cậu ta giữ bí mật rất kín.”
Hạ Tử Thần liếc mắt nhìn Cố Hủ một cái, Cố Hủ cười cười, không nói gì.
Ăn được một lúc, La Tế đứng dậy nói, “Tôi đi lấy rau trộn cùng hoa quả, Hạ Tử Thần đi với anh đi, nhìn xem muốn ăn cái gì thì lấy thêm.”
“Vâng.” Hạ Tử Thần đứng lên đi theo, cúi đầu hỏi Cố Hủ, “Anh muốn ăn gì? Em lấy cho anh.”
Cố Hủ lùi ra để cậu ra ngoài, “Lấy cái gì em thích là được, lấy cho anh cốc nước.”
“Được.” Hạ Tử Thần nói, đi ra khỏi phòng với La Tế.
“Cậu nói còn ít hơn trong game.” La Tế vừa đi vừa nói, “Từ lúc cậu cùng Cố Hủ gặp ngoài đời thực, bọn tôi đã biết. Vốn muốn hẹn cậu sớm hơn nhưng Hủ thiếu không đồng ý.”
“Vâng, thật ra bọn em cùng một chỗ chưa bao lâu.” Hạ Tử Thần đã cảm thấy tiến triển rất nhanh, chính thức một chỗ không bao lâu đã đi gặp Cố Diễm.
“Với thời gian quen biết trong game nữa thì thật ra cũng không ngắn.” La Tế đi đến khu để đồ ăn, cầm đĩa bắt đầu chọn rau trộn, “Nói thật, tôi quen Hủ thiếu cũng đã sáu năm, ngoại trừ anh hai cậu ta, cho tới bây giờ tôi chưa thấy cậu ta để tâm đến ai như vậy.”
Chuyện về anh hai của Cố Hủ, Hạ Tử Thần không nghe Cố Hủ nói nhiều, nhưng nghe La Tế nói như vậy, Hạ Tử Thần thấy rất hiếu kì.
“Tôi hỏi này”, La Tế lại gần, thần bí hỏi, “Hai người phát triển đến bước nào rồi?”
Tay gắp rau của Hạ Tử Thần dừng một chút, cậu hẳn là sớm nên nghĩ đến La Tế gọi cậu đi theo căn bản không phải vì rau trộn hoa quả gì, chính là muốn quang minh chính đại bát quái mà thôi. Đây mới là Bách Thảo Chiết cậu biết, sao có thể lập tức biến thành tinh khiết thuần lương được? Thấy cậu không nói gì, La Tế cười càng sáng lạn, “Sao? Dáng người Hủ thiếu được không?”
Hạ Tử Thần giả bộ khụ một tiếng, tiếp tục gắp rau, “Không biết.”
Cậu thật đúng là chưa thấy qua, tuy bọn họ mấy ngày nay ở cùng một chỗ, nhưng là ở hai phòng riêng, Cố Hủ cùng lắm chỉ là ngồi bên cạnh giường cậu một lúc buổi tối, nói chuyện vài câu mà thôi.
“Không phải vậy chứ?” La Tế híp mát, “Cậu tuổi nhỏ không nói, Hủ thiếu sao lại đức hạnh như vậy được? Này không khoa học a.”
Hạ Tử Thần để lại cái kẹp, quay đầu nói với La Tế, “Nghe ý của học trường, hản là đã có rất nhiều kinh nghiệm.”
La Tế sửng sốt. mặt hơi đỏ lên, vốn anh muốn quấy nhiễu Hạ Tử Thần, không nghĩ tới nóng vội quá lại bị đổ lên chính mình.
“Hôm nay nhìn người thật, cảm giác so với trong game còn xứng đôi hơn.” Dừng một chút, Hạ Tử Thần nói một câu. “Ở mọi phương diện.”
Khóe miệng La Tế co rút lại, muốn cười mà không cười nổi, thấp giọng nói, “Hôm nay là bởi vì hẹn cậu nên hắn ta mới nhã nhặn như vậy. Bình thường không ít lần đối chọi với tôi, không ăn ý chút nào.”
Hạ Tử Thần nở nụ cười, “Nghe Cố Hủ nói, anh cùng Mạc học trưởng thuê phòng bên ngoài với nhau.”
“Ừ.”
“Ở cùng nhau làm gì cũng tiện hơn.” Hạ Tử Thần nâng khóe miệng, bưng đĩa đi lấy cho Cố Hủ cốc nước.
La Tế nhìn bóng dáng cậu, bất đắc dĩ thở dài. Tuy Hạ Tử Thần nhìn qua lạnh lùng thản nhiên nhưng cũng không phải im lặng nhất định sẽ hiền lành a.
Trong phòng, Cố Hủ gắp thịt đã nướng xong đến bát của Hạ Tử Thần, sau đó đặt thịt lên tiếp tục nướng.
“Cậu là thật lòng đi?” Tuy là câu hỏi, nhưng ngữ khí của Mạc Tường lại là khẳng định.
“Lúc trước tôi đã dẫn cậu ấy đi gặp anh hai.” Cố Hủ nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Có lời này của hắn, Mạc Tường hoàn toàn khẳng định được suy nghĩ của hắn. Có lẽ người khác không biết, nhưng Mạc Tường đã nghe Cố Hủ nói qua, người hắn thích gặp cha mẹ hắn không quan trọng, quan trọng là gặp anh hai Cố Diễm. Tuy nói Mạc Tường cũng không quá hiểu nguyên nhân nhưng hắn nhớ rõ Cố Hủ đã nói qua một câu, thế hệ này của Cố gia không cần thông gia là bởi vì Cố Diễm tiếp nhận Cố thị.
“Vậy chúc mừng cậu.” Mạc Tường nói.
“Cậu cùng La Tế thì sao?” Ngoài chuyện của bản thân, Cố Hủ cũng không quên quan tâm đến bạn bè một chút.
“Còn phải lằng nhằng một trận.” Giọng Mạc Tường có chút tịch mịch, mấu chốt không phải hai người bọn họ, mà là người hai nhà.
“Có gì cần giúp thì cứ nói.”
“Ừ.” Mạc Tường nhanh chóng thu lại cảm xúc, nhìn thoáng qua cửa, cười nói, “Cậu đoán xem La Tế dẫn Tử Thần ra ngoài sẽ bát quái cái gì?”
“Phải nói cậu ta chỗ nào mà không bát quái chứ.” Cố Hủ cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng lúc nãy cũng không ngăn Hạ Tử Thần đi. Hắn nhìn ra được La Tế cố ý dẫn Hạ Tử Thần đi vào vòng tròn này, mà Hạ Tử Thần đã cố gắng thích ứng hoàn cảnh, cách sống của hắn, cho dù sự cố gắng của cậu chỉ biểu hiện rất trầm lặng.
“Trước mặt cậu, cậu ấy cũng không hỏi được.” Mạc Tường rất hiểu La Tế, hôm nay nếu không để cậu ấy hỏi, cậu ấy sớm muộn gì cũng sẽ tìm thời gian để hỏi. Nhưng La Tế chi thích bát quái với bạn bè mà cậu ấy nhận định, chuyện người khác cậu cũng lười hỏi đến, càng không có lòng đi quản.
“Cậu ấy có thể nói chuyện cùng Thần Thần cũng là chuyện tốt.”
“Ừ, cái gọi là phu nhân ngoại giao cũng chính là chuyện như vậy.”
“Cái gì phu nhân ngoại giao?” La Tế bững đĩa về vừa lúc nghe thấy một câu như vậy, trực giác khẳng định không phải ý gì hay ho.
Cố Hủ không nói gì, đứng dậy cầm lấy đĩa cùng cốc nước trong tay Hạ Tử Thần, để cậu ngồi vào trong.
“Không, tôi đang nói tôi cùng Cố Hủ ở đây làm phu nhân ngoại giao.” La Tế mà biết hắn gọi cậu là ‘phu nhân’ khẳng định sẽ trở mặt. Cho nên lui một bước cũng không sao, hắn là người nói sự thật.
La Tế hừ một tiếng, không hỏi nhiều.
Không định nói tiếp vấn đề này, Mạc Tường thay đổi đề tài, nói với Cố Hủ, “Công ty chuẩn bị thế nào rồi?”
“Gần xong rồi, nhân viên kỹ thuật chính còn cần phải chọn một chút. Tháng sau hai người thu dọn mọi thứ qua đi.”
“Đã biết. Bên này tôi đã không còn việc gì nữa, có thể tới sớm hơn.” Mạc Tường nói.
“Ừ, thông báo tuyển dụng nhân viên cậu để ý một chút.” Công ty game này là của Cố Hủ, nhân viên kỹ thuật là thủ hạ của Cố Diễm, hắn chỉ cần phụ trách chọn cuối cùng là được. Nhưng lắp đặt thiết bị ở công ty cùng tuyển dụng nhân viên vẫn cần hắn phụ trách, trước kia Cố Diễm cũng phái hai trợ lý đến hỗ trợ, cơ bản đã sắp xếp xong, chỉ có một vài chi tiết cần thảo luận thêm.
“Tử Thần có muốn đến công ty thực tập không?” La Tế nướng rau cải xoăn, mở miệng hỏi.
Hạ Tử Thần giương mắt nhìn, cười nhẹ, “Em chẳng biết cái gì, không nên làm phiền mọi người.”
Nghe Cố Hủ nói, công ty mới muốn Mạc Tường cùng La Tế hỗ trợ, điều này trước đây hắn đã nói qua với Cố Diễm. Nhưng nghe bọn họ nói, Hạ Tử Thần không biết một công ty game cụ thể cần nhân viên như thế nào, thủ tục sắp xếp cậu hoàn toàn mù tịt cho nên chỉ ngồi nghe thôi.
“Em có thể tới thực tập cũng được.” Cố Hủ suy nghĩ một chút, nói, “Làm vài việc đơn giản coi như tích lũy kinh nghiệm làm việc.”
“Nói sau đi.” Hạ Tử Thần không muốn gượng ép, dù sao cậu mới học năm hai, cũng chưa tốt nghiệp đại học, nếu tới thì chỉ là người thừa, không có tác dụng thực tế.
“Tử Thần muốn tới, tất nhiên là đến thị sát, sao có thể là làm công.” Mạc Tường trêu đùa, tuy Cố Hủ chưa nói nhưng hắn biết Cố Hủ khẳng định đã có sắp xếp với Hạ Tử Thần.
Ăn xong, bốn người lại chuyển sang quán cà phê, cho tới chín giờ hơn mới về. Mạc Tường và La Tế muốn đi siêu thị, không tiện đường đi cùng bọn họ. Hạ Tử Thần đứng ngoài cửa quán cà phê, chờ Cố Hủ lái xe tới. Bởi vì bên ngoài đột nhiên mưa nhỏ, Cố Hủ không để cậu đi theo, tự hắn đi lấy xe tới.
Nhìn xe cộ tới lui trên đường cùng người đi bộ vội vã tránh mưa, trong lòng Hạ Tử Thần có cảm giác ấm áp thực sự. Tuy hiện tại chỉ có một mình cậu đứng đây nhưng trong lòng có một người, sẽ không cảm thấy cô đơn nữa. Chờ đợi cũng không có vẻ quá lâu.
Đang đứng đợi, trên đường đối diện có hai chiếc xe thể thao phong cách đi nhanh tới, tiếng phanh chói tai vang lên, xe đứng trước cửa một hộp đêm đối diện với quán cà phê. Từ trên xe đi xuống sáu nam hai nữ. Cảnh tượng này ở đây không hiếm thấy, chẳng qua giữa nhóm người kia cậu thấy một bóng người quen thuộc – Phạm Giai Duyệt.
Lúc này, Phạm Giai Duyệt đang kéo một cô gái, để cho một người đàn ông đi đậu xe, sau đó đi tới cửa lớn. Cô gái kia ăn mặc rất gợi cảm, hình như bằng tuổi Phạm Giai Duyệt. Trên mặt Phạm GIai Duyệt mang theo ý cười, chẳng qua loại tươi cười này làm cho Hạ Tử Thần cảm thấy không được tự nhiên – tươi cười hết sức lấy lòng, có vài phần làm ra vẻ.
Mà người được cô ta lấy lòng hẳn là cô gái đang bị kéo theo kia.
Vài người cười nói, không tới một phút đã đi vào hộp đêm, biến mất khỏi tầm mắt Hạ Tử Thần.
Lúc này, xe Cố Hủ đã đi tới.
Hạ Tử Thần thu lại ánh mắt, lên xe, cùng Cố Hủ trở về trường…..
Tối thứ sáu, Cố Hủ lái xe chở Hạ Tử Thần đi tới nhà hàng Bách Thảo Chiết đã đặt trước. Tuy đây là lần đầu tiên Hạ Tử Thần gặp bọn họ, nhưng Bách Thảo Chiết cũng nói không cần quá phô trương, không cần ăn cơm Tây, chỉ chọn một nhà hàng đồ nướng có tiếng.
Theo lời hắn nói, lần đầu gặp mặt, không muốn quá câu nệ. Quán ăn này rất náo nhiệt, tìm được nơi ăn ngon lại giá rẻ như này mới ăn no được.
Là một người sánh ăn, ăn cái gì ngon Bách Thảo Chiết nắm rõ trong lòng bàn tay, không cần Hạ Tử Thần phải lo. Mà giữa bốn người bọn họ chỉ có Cố Hủ là đại thiếu gia đúng chuẩn, cho nên với nguyên tắc thiểu số theo đa số, Cố Hủ chỉ có thể cùng bọn họ đi ăn đồ nướng.
Bách Thảo Chiết nói, đây là thể nghiệm cuộc sống bình dân. Nhưng thực tế là bản thân hắn muốn ăn thịt nướng của quán kia và có một nơi để nói chuyện thôi. Huống chi cuộc sống của Cố Hủ cũng rất bình thường, nhất là sau khi ở cùng với Hạ Tử Thần, tất cả đều theo thói quen cùng yêu thích của Hạ Tử Thần.
Khi hai người đến, Kiếm Lang cùng Bách Thảo Chiết đã đợi ở trong. Phục vụ xác định số bàn xong, dẫn hai người đi vào. Lúc này đúng giờ ăn cơm, trong quán gần như kín khách. Đi vòng qua mấy hành lang, hai người được dẫn đến khu phòng ăn, phòng ở đây không nhiều, cũng không lớn, chỉ dùng kính thủy tinh ngăn cách thành các không gian độc lập, cũng không hoàn toàn kín.
Đi đến chỗ sát cuối phòng, phía bên phải bàn đã có hai người ngồi, nhìn thấy bọn họ đi đến, chàng trai ngồi ở ngoài mỉm cười nói, “Đã đến rồi sao?”
“Các cậu tới sớm thật đấy.” Cố Hủ nhìn thoáng qua trên bàn đã đặt đầy đồ ăn , hai người kia khẳng định là nhà hàng vừa mở đã tới.
Đối phương cười cười, đứng lên, nói với Hạ Tử Thần đứng đằng sau Cố Hủ, “Xin chào, tôi là Kiếm Lang, tên là Mạc Tường.”
“Xin chào, Hạ Tử Thần.” Hạ Tử Thần tự giới thiệu.
Thật ra khi vừa vào cửa, cậu đã theo bản năng phân biệt hai người, Mạc Tường thuộc loại nhã nhặn, làm cho người ta có cảm giác rất chững chạc, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra chút lanh lợi, không có tao nhã như thoạt nhìn bên ngoài, người như thế thường không phải dễ chọc vào, bởi vì mặt ngoài ôn hòa như vậy, bạn đắc tội với người ta khi nào bạn cũng không biết. Giọng Mạc Tường nói chuyện giống giọng nghe trên YY, rất có cảm xúc, ẩn ẩn có khí chất làm người ta tin phục.
“Đây là La Tế, Bách Thào Chiết trong game.” Mạc Tường nói.
“Xin chào.” Đối mặt với ánh mắt như cười như không muốn tìm ra chút gian tình nào đó kia, Hạ Tử Thần gật gật đầu chào.
“Xin chào, Hủ thiếu gia hôm nay cuối cùng đã nguyện ý đưa người tới.” La Tế cười nói, “Ngồi đi, đừng khách sáo.”
La Tế hẳn là thuộc hàng ngũ xinh đẹp giữa những nam sinh, làm người ta nhịn không được muốn liếc mắt nhìn nhiều hơn. Nhưng sự xinh đẹp của La Tế với ngữ khí nói chuyện của anh ta giống nhau, đều mang theo sự giảo hoạt, đương nhiên cũng không phải nghĩa xấu, ngược lại làm nổi bật cá tính của anh ta. Làm cho Hạ Tử Thần đột nhiên nghĩ tới ba chữ – có yêu khí.
Sự xinh đẹp của La Tế không phải bình thường, không có nửa phần cử chỉ nữ tính, khiến người ta có cảm giác rất thân thiết. Thật ra Hạ Tử Thần cũng thuộc loại xinh đẹp này, nhưng so với La Tế, vẻ xinh đẹp của cậu trong sáng hơn nhiều, dù sao tuổi còn nhỏ, trên mặt còn có chút ngây ngô chưa hết.
Cố Hủ géo ghế dựa bên trong ra, để Hạ Tử Thần ngồi vào, đối diện với La Tế, bản thân thì ngồi bên cạnh cậu.
“Đồ ăn tôi đã chọn rồi, cậu muốn ăn thịt gì cứ để Hủ thiếu gia đi lấy.” La Tế cười, đặt một đĩa tôm bên cạnh Hạ Tử Thần.
Hạ Tử Thần gật đầu nói cảm ơn, gắp thịt lên bàn nướng.
Bàn nướng của nhà hàng này rất lớn, được đặt ngang lọt xuống ở giữa bàn, có thể thỏa mãn yêu cầu nướng đồ của khách.
“Để tôi làm.” Cố Hủ lấy cái kẹp từ trên tay Hạ Tử Thần, không cho cậu động tay.
“Không sao.” Nếu cùng ăn cơm với bạn Cố Hủ, cậu không thể ngồi một bên chờ ăn.
“Để Hủ thiếu gia làm đi, khó có dịp cậu ta động tay.” La Tế lấy thịt Mạc Tường đã nướng xong tới bát của anh ta, thâm ý nhìn hai người đối diện.
“Nếu La Tế không hẹn cậu, Cố Hủ không biết muốn đem giấu cậu tới khi nào.” Mạc Tường phụ họa bên cạnh, sau khi đem phần hải sản đã nướng xong cho La Tế, lại đặt lên một vài lát thịt.
“Lần trước đi tới phòng của anh ấy, nhưng đúng lúc các anh không ở đó.” Hạ Tử Thần cười cười, cậu có thể cảm giác được hai người kia đang muốn kéo cậu gia nhập vòng tròn của bọn họ, hy vọng cậu không cảm thấy gò bó.
“Hai năm này ngoại trừ người hầu đến quét dọn, Cố Hủ thật đúng là không dẫn người nào đến phòng. Nếu không phải trong game cậu vô tình nhắc tới, tôi cùng La Tế còn không biết.” Mạc Tường nói, “Cậu ta giữ bí mật rất kín.”
Hạ Tử Thần liếc mắt nhìn Cố Hủ một cái, Cố Hủ cười cười, không nói gì.
Ăn được một lúc, La Tế đứng dậy nói, “Tôi đi lấy rau trộn cùng hoa quả, Hạ Tử Thần đi với anh đi, nhìn xem muốn ăn cái gì thì lấy thêm.”
“Vâng.” Hạ Tử Thần đứng lên đi theo, cúi đầu hỏi Cố Hủ, “Anh muốn ăn gì? Em lấy cho anh.”
Cố Hủ lùi ra để cậu ra ngoài, “Lấy cái gì em thích là được, lấy cho anh cốc nước.”
“Được.” Hạ Tử Thần nói, đi ra khỏi phòng với La Tế.
“Cậu nói còn ít hơn trong game.” La Tế vừa đi vừa nói, “Từ lúc cậu cùng Cố Hủ gặp ngoài đời thực, bọn tôi đã biết. Vốn muốn hẹn cậu sớm hơn nhưng Hủ thiếu không đồng ý.”
“Vâng, thật ra bọn em cùng một chỗ chưa bao lâu.” Hạ Tử Thần đã cảm thấy tiến triển rất nhanh, chính thức một chỗ không bao lâu đã đi gặp Cố Diễm.
“Với thời gian quen biết trong game nữa thì thật ra cũng không ngắn.” La Tế đi đến khu để đồ ăn, cầm đĩa bắt đầu chọn rau trộn, “Nói thật, tôi quen Hủ thiếu cũng đã sáu năm, ngoại trừ anh hai cậu ta, cho tới bây giờ tôi chưa thấy cậu ta để tâm đến ai như vậy.”
Chuyện về anh hai của Cố Hủ, Hạ Tử Thần không nghe Cố Hủ nói nhiều, nhưng nghe La Tế nói như vậy, Hạ Tử Thần thấy rất hiếu kì.
“Tôi hỏi này”, La Tế lại gần, thần bí hỏi, “Hai người phát triển đến bước nào rồi?”
Tay gắp rau của Hạ Tử Thần dừng một chút, cậu hẳn là sớm nên nghĩ đến La Tế gọi cậu đi theo căn bản không phải vì rau trộn hoa quả gì, chính là muốn quang minh chính đại bát quái mà thôi. Đây mới là Bách Thảo Chiết cậu biết, sao có thể lập tức biến thành tinh khiết thuần lương được? Thấy cậu không nói gì, La Tế cười càng sáng lạn, “Sao? Dáng người Hủ thiếu được không?”
Hạ Tử Thần giả bộ khụ một tiếng, tiếp tục gắp rau, “Không biết.”
Cậu thật đúng là chưa thấy qua, tuy bọn họ mấy ngày nay ở cùng một chỗ, nhưng là ở hai phòng riêng, Cố Hủ cùng lắm chỉ là ngồi bên cạnh giường cậu một lúc buổi tối, nói chuyện vài câu mà thôi.
“Không phải vậy chứ?” La Tế híp mát, “Cậu tuổi nhỏ không nói, Hủ thiếu sao lại đức hạnh như vậy được? Này không khoa học a.”
Hạ Tử Thần để lại cái kẹp, quay đầu nói với La Tế, “Nghe ý của học trường, hản là đã có rất nhiều kinh nghiệm.”
La Tế sửng sốt. mặt hơi đỏ lên, vốn anh muốn quấy nhiễu Hạ Tử Thần, không nghĩ tới nóng vội quá lại bị đổ lên chính mình.
“Hôm nay nhìn người thật, cảm giác so với trong game còn xứng đôi hơn.” Dừng một chút, Hạ Tử Thần nói một câu. “Ở mọi phương diện.”
Khóe miệng La Tế co rút lại, muốn cười mà không cười nổi, thấp giọng nói, “Hôm nay là bởi vì hẹn cậu nên hắn ta mới nhã nhặn như vậy. Bình thường không ít lần đối chọi với tôi, không ăn ý chút nào.”
Hạ Tử Thần nở nụ cười, “Nghe Cố Hủ nói, anh cùng Mạc học trưởng thuê phòng bên ngoài với nhau.”
“Ừ.”
“Ở cùng nhau làm gì cũng tiện hơn.” Hạ Tử Thần nâng khóe miệng, bưng đĩa đi lấy cho Cố Hủ cốc nước.
La Tế nhìn bóng dáng cậu, bất đắc dĩ thở dài. Tuy Hạ Tử Thần nhìn qua lạnh lùng thản nhiên nhưng cũng không phải im lặng nhất định sẽ hiền lành a.
Trong phòng, Cố Hủ gắp thịt đã nướng xong đến bát của Hạ Tử Thần, sau đó đặt thịt lên tiếp tục nướng.
“Cậu là thật lòng đi?” Tuy là câu hỏi, nhưng ngữ khí của Mạc Tường lại là khẳng định.
“Lúc trước tôi đã dẫn cậu ấy đi gặp anh hai.” Cố Hủ nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Có lời này của hắn, Mạc Tường hoàn toàn khẳng định được suy nghĩ của hắn. Có lẽ người khác không biết, nhưng Mạc Tường đã nghe Cố Hủ nói qua, người hắn thích gặp cha mẹ hắn không quan trọng, quan trọng là gặp anh hai Cố Diễm. Tuy nói Mạc Tường cũng không quá hiểu nguyên nhân nhưng hắn nhớ rõ Cố Hủ đã nói qua một câu, thế hệ này của Cố gia không cần thông gia là bởi vì Cố Diễm tiếp nhận Cố thị.
“Vậy chúc mừng cậu.” Mạc Tường nói.
“Cậu cùng La Tế thì sao?” Ngoài chuyện của bản thân, Cố Hủ cũng không quên quan tâm đến bạn bè một chút.
“Còn phải lằng nhằng một trận.” Giọng Mạc Tường có chút tịch mịch, mấu chốt không phải hai người bọn họ, mà là người hai nhà.
“Có gì cần giúp thì cứ nói.”
“Ừ.” Mạc Tường nhanh chóng thu lại cảm xúc, nhìn thoáng qua cửa, cười nói, “Cậu đoán xem La Tế dẫn Tử Thần ra ngoài sẽ bát quái cái gì?”
“Phải nói cậu ta chỗ nào mà không bát quái chứ.” Cố Hủ cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng lúc nãy cũng không ngăn Hạ Tử Thần đi. Hắn nhìn ra được La Tế cố ý dẫn Hạ Tử Thần đi vào vòng tròn này, mà Hạ Tử Thần đã cố gắng thích ứng hoàn cảnh, cách sống của hắn, cho dù sự cố gắng của cậu chỉ biểu hiện rất trầm lặng.
“Trước mặt cậu, cậu ấy cũng không hỏi được.” Mạc Tường rất hiểu La Tế, hôm nay nếu không để cậu ấy hỏi, cậu ấy sớm muộn gì cũng sẽ tìm thời gian để hỏi. Nhưng La Tế chi thích bát quái với bạn bè mà cậu ấy nhận định, chuyện người khác cậu cũng lười hỏi đến, càng không có lòng đi quản.
“Cậu ấy có thể nói chuyện cùng Thần Thần cũng là chuyện tốt.”
“Ừ, cái gọi là phu nhân ngoại giao cũng chính là chuyện như vậy.”
“Cái gì phu nhân ngoại giao?” La Tế bững đĩa về vừa lúc nghe thấy một câu như vậy, trực giác khẳng định không phải ý gì hay ho.
Cố Hủ không nói gì, đứng dậy cầm lấy đĩa cùng cốc nước trong tay Hạ Tử Thần, để cậu ngồi vào trong.
“Không, tôi đang nói tôi cùng Cố Hủ ở đây làm phu nhân ngoại giao.” La Tế mà biết hắn gọi cậu là ‘phu nhân’ khẳng định sẽ trở mặt. Cho nên lui một bước cũng không sao, hắn là người nói sự thật.
La Tế hừ một tiếng, không hỏi nhiều.
Không định nói tiếp vấn đề này, Mạc Tường thay đổi đề tài, nói với Cố Hủ, “Công ty chuẩn bị thế nào rồi?”
“Gần xong rồi, nhân viên kỹ thuật chính còn cần phải chọn một chút. Tháng sau hai người thu dọn mọi thứ qua đi.”
“Đã biết. Bên này tôi đã không còn việc gì nữa, có thể tới sớm hơn.” Mạc Tường nói.
“Ừ, thông báo tuyển dụng nhân viên cậu để ý một chút.” Công ty game này là của Cố Hủ, nhân viên kỹ thuật là thủ hạ của Cố Diễm, hắn chỉ cần phụ trách chọn cuối cùng là được. Nhưng lắp đặt thiết bị ở công ty cùng tuyển dụng nhân viên vẫn cần hắn phụ trách, trước kia Cố Diễm cũng phái hai trợ lý đến hỗ trợ, cơ bản đã sắp xếp xong, chỉ có một vài chi tiết cần thảo luận thêm.
“Tử Thần có muốn đến công ty thực tập không?” La Tế nướng rau cải xoăn, mở miệng hỏi.
Hạ Tử Thần giương mắt nhìn, cười nhẹ, “Em chẳng biết cái gì, không nên làm phiền mọi người.”
Nghe Cố Hủ nói, công ty mới muốn Mạc Tường cùng La Tế hỗ trợ, điều này trước đây hắn đã nói qua với Cố Diễm. Nhưng nghe bọn họ nói, Hạ Tử Thần không biết một công ty game cụ thể cần nhân viên như thế nào, thủ tục sắp xếp cậu hoàn toàn mù tịt cho nên chỉ ngồi nghe thôi.
“Em có thể tới thực tập cũng được.” Cố Hủ suy nghĩ một chút, nói, “Làm vài việc đơn giản coi như tích lũy kinh nghiệm làm việc.”
“Nói sau đi.” Hạ Tử Thần không muốn gượng ép, dù sao cậu mới học năm hai, cũng chưa tốt nghiệp đại học, nếu tới thì chỉ là người thừa, không có tác dụng thực tế.
“Tử Thần muốn tới, tất nhiên là đến thị sát, sao có thể là làm công.” Mạc Tường trêu đùa, tuy Cố Hủ chưa nói nhưng hắn biết Cố Hủ khẳng định đã có sắp xếp với Hạ Tử Thần.
Ăn xong, bốn người lại chuyển sang quán cà phê, cho tới chín giờ hơn mới về. Mạc Tường và La Tế muốn đi siêu thị, không tiện đường đi cùng bọn họ. Hạ Tử Thần đứng ngoài cửa quán cà phê, chờ Cố Hủ lái xe tới. Bởi vì bên ngoài đột nhiên mưa nhỏ, Cố Hủ không để cậu đi theo, tự hắn đi lấy xe tới.
Nhìn xe cộ tới lui trên đường cùng người đi bộ vội vã tránh mưa, trong lòng Hạ Tử Thần có cảm giác ấm áp thực sự. Tuy hiện tại chỉ có một mình cậu đứng đây nhưng trong lòng có một người, sẽ không cảm thấy cô đơn nữa. Chờ đợi cũng không có vẻ quá lâu.
Đang đứng đợi, trên đường đối diện có hai chiếc xe thể thao phong cách đi nhanh tới, tiếng phanh chói tai vang lên, xe đứng trước cửa một hộp đêm đối diện với quán cà phê. Từ trên xe đi xuống sáu nam hai nữ. Cảnh tượng này ở đây không hiếm thấy, chẳng qua giữa nhóm người kia cậu thấy một bóng người quen thuộc – Phạm Giai Duyệt.
Lúc này, Phạm Giai Duyệt đang kéo một cô gái, để cho một người đàn ông đi đậu xe, sau đó đi tới cửa lớn. Cô gái kia ăn mặc rất gợi cảm, hình như bằng tuổi Phạm Giai Duyệt. Trên mặt Phạm GIai Duyệt mang theo ý cười, chẳng qua loại tươi cười này làm cho Hạ Tử Thần cảm thấy không được tự nhiên – tươi cười hết sức lấy lòng, có vài phần làm ra vẻ.
Mà người được cô ta lấy lòng hẳn là cô gái đang bị kéo theo kia.
Vài người cười nói, không tới một phút đã đi vào hộp đêm, biến mất khỏi tầm mắt Hạ Tử Thần.
Lúc này, xe Cố Hủ đã đi tới.
Hạ Tử Thần thu lại ánh mắt, lên xe, cùng Cố Hủ trở về trường…..
Danh sách chương