Trần Tư Tuyền chính là số ít thánh đồ không ở trong tình trạng tu luyện, trừ nàng ra chỉ có Cơ Động ngồi ngay ngắn tại chủ vị mà mỉm cười tới xuất thần.
Vẻ mặt này, kể từ lúc nàng là Liệt Diễm hay Trần Tư Tuyền cũng chưa từng thấy.
Lúc này, việc cần nhất chính là gia tăng thực lực, thế nhưng Cơ Động lại ngồi đó mỉm cười giống như đã phát hiện ra chuyện gì đó vui vẻ thì phải.
Hiện tại trong lòng Trần Tư Tuyền xuất hiện sự lo lắng trước nay chưa từng có, nàng thật hối hận vì ngày đó đã giận lẩy Cơ Động mà tiến vào trạng thái tu luyện, không chứng kiến Cơ Động tìm thấy những bình rượu đó. Nếu lúc đó tỉnh táo một chút thì nàng nhất định sẽ hủy đi những bình rượu kia. Dù cho Cơ Động hận nàng, nàng nhất quyết cũng làm. Nhưng mà...hiện giờ mọi chuyện đã xong rồi, Cơ Động đã lấy được ba trong mười loại danh tửu cuối cùng. Mặc dù không biết Cơ Động muốn làm chuyện gì, nhưng một khi đã tập hợp đủ rất có thể hắn sẽ làm ra chuyện mà nàng không thể thừa nhận nổi.
Nhất là khi mười loại rượu được tập hợp đầy đủ thì cảm xúc của Cơ Động càng thêm rõ ràng. Vẻ mặt lạnh băng đã biến mất, sự cô đơn vắng vẻ sâu trong đáy mắt cũng không còn. Nụ cười luôn hiện trên môi, giống như ở trên Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục rất là thoải mái. Các Thiên Can thánh đồ cho rằng đây là một chuyện tốt, ai cũng biết tính cách Cơ Động rất kiên cường, lúc này hắn trở nên nhu hòa một chút biết đâu có thể làm gắn bó thêm tình cảm của mọi người.
Có lẽ Trần Tư Tuyền suy nghĩ hơi nhiều, nhưng tình huống này như muốn biểu thị với nàng điều gì đó.
Nhưng nàng lại không thể đi hỏi được. Hiện tại, nàng chỉ còn cách nguyền rủa lão Ác Thần ở Thần giới vô số lần.
- Cơ Động, tại sao ngươi không tu luyện trong chốc lát đi? Mạt nhi đã đi liên hệ với người của tổ chức hắn. Ứng Mưu cũng sắp trở lại rồi.
Trần Tư Tuyền hướng Cơ Động nhẹ nhàng nói.
Cơ Động mỉm cười lắc đầu nói :
- Không sao. Nơi này cách Hắc Ám thần miếu tương đối gần, ta sẽ giúp mọi người thủ hộ một chút. Tuy rằng kế hoạch của chúng ta sắp tới giai đoạn thành công, nhưng càng về đích thì lực cản càng lớn. Tư Tuyền, nàng cũng tu luyện đi, có linh hồn của ta và Thiên Cơ dung hợp, Hắc Ám Thiên Cơ không dễ dàng tìm được chúng ta đâu.
Với tu vi linh hồn Thánh cấp của hắn cùng với linh hồn tu vi thánh cấp cao giai của Thiên Cơ, tuy còn chưa đạt tới trình độ thánh cấp đỉnh. Thế nhưng cũng không kém bao nhiêu. Không có Trần Tư Tuyền cũng không ảnh hưởng tới sự phòng hộ của đồng bạn. Hơn nữa, tuy tu vi linh hồn của Hắc Ám Thiên Cơ mạnh, nhưng phóng xuất dò xét với khoảng cách ba trăm dặm cũng làm hắn suy yếu đại bộ phận.
Trần Tư Tuyền muốn nói thêm gì đó, nhưng bên ngoài bỗng truyền đến hàng loạt tiếng bước chân dồn dập. Từ cước bộ di động, có thể thấy được tâm tình của họ gấp gáp như thế nào.
Cơ Động phóng xuất linh hồn ba động làm cho đồng bạn của hắn từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại. Trần Tư Tuyền đành phải đè nén những lời mà mình vừa muốn nói. Nàng biết, hiện giờ có nói gì cũng không có tác dụng gì nữa. Nàng chỉ còn biết hi vọng...Chính là hi vọng Cơ Động giữ lời hữa tế điện Liệt Diễm trong mười năm. Ít nhất trong khoảng thời gian đó, nàng còn có thể nghĩ cách thay đổi hắn. Mặc dù chính nàng cũng không dám hi vọng có thể thay đổi Cơ Động, hắn yêu Liệt Diễm say đắm tới mức vô oán vô hối thì nàng đồng dạng cũng như thế. Làm sao có thể...có thể đây...
- Đã để các vị chờ lâu.
Một người từ bên ngoài đi vào cất tiếng. Đúng là phụ thân của Mạt Nhi - Thiểm Lôi. Trên mặt hắn lộ ra vẻ hưng phấn không cách nào che giấu, sau khi bước nhanh vào phòng liền dừng lại hướng mọi người thi lễ thật sâu.
- Thiểm Lôi tiên sinh không cần phải khách khí.
Cơ Động cười khẽ. Thiểm Lôi có thể tự mình tới đây đã chứng tỏ rất nhiều việc. Phải biết rằng, Thiểm Lôi không giống bọn họ, không có Đại Diễn Thánh Hỏa Long che giấu, không có linh hồn Thánh cấp che chở mà trong hơn mười tiếng có thể vượt qua nửa đại lục chạy tới đây. Cái giá mà hắn phải trả tuyệt không nhỏ.
Thiểm Lôi kích động nói:
- Không! Ta không phải khách khí, mà vì ngàn vạn bình dân Hắc Ám đại lục cảm tạ các ngươi. Lúc này đây ta mới thật sự thấy được hi vọng.
Nói xong câu đó, hắn nghiêng người lách sang một bên. Từ bên ngoài đi tới hai người, một trong đó là Mạt Nhi, tiểu la lỵ đang kéo áo một lão nhân tinh thần quắc thước.
Lão nhân này hơi thở trầm ổn, vóc dáng cao bằng Cơ Động. Tuy rằng nhìn tuổi tác không nhỏ, nhưng lưng thẳng tắp, tướng mạo có vài phần giống Thiểm Lôi, hiển nhiên hai người có quan hệ huyết thống.
Lão nhân này vừa bước vào cửa thì chuyện thứ nhất là thi lễ với các Quang Minh Thiên can thánh đồ:
- Cảm tạ các vị!-
Thiểm Lôi nói :
- Các vị thánh đồ, vị này chính là cha ta Thiểm Nhạc, đồng thời chính là phó hội trưởng của tối chức chúng ta. Bình thường đều an vị trong thành, nhưng mấy hôm trước xuất ngoại làm việc cho nên mới tới muộn một chút. Hi vọng các vị thứ lỗi! Phụ thân. Vị này chính là Thánh Vương Quang Minh thiên can thánh đồ - Cơ Động tiên sinh.
Cơ Động nói :
- Thiểm Nhạc phó hội trưởng. Ngài khỏe chứ? Ta nghĩ, ý chúng ta đến đây, ngài rất rõ ràng. Điều trọng yếu mà chúng ta muốn nói hiện giờ chính là thời gian. Lần này chúng ta muốn tranh thủ trước khi Hồng Liên Thiên Hỏa mất đi tác dụng mà đánh cho đại quân của Hắc Ám Thiên Cơ bị thương nặng. Chỉ có như thế mới tránh được tràng diện trăm họ lầm than vì Thánh Chiến. Hoặc chí ít cũng làm cho cực hạn Thánh Chiến diễn ra trên Thánh Tà đảo mà thôi.
Từ ba động ma lực trên người Thiểm Nhạc, Cơ Động có thể nhìn ra đây là một vị Hắc Ám ma sư Chí Tôn cường giả mới đột phá cách đây không lâu. Hắn không ngờ rằng trong liên minh chống lại Thiên Cơ lại có Chí tôn cường giả tồn tại, đây chỉ là phó hội trưởng. Vậy hội trưởng sẽ là nhân vật như thế nào đây?
Thiểm Nhạc thủ thế mời, thanh âm trầm vang:
- Tôn kính Cơ Động tiên sinh, chúng ta ngồi xuống rồi hãy nói chuyện.
Mọi người phân ngôi chủ khách cùng ngồi xuống, Mạt Nhi đứng ở phía sau Thiểm Nhạc, bộ dạng nhu thuận này khiến người ta không thể tìm ra được chút tinh quái thường ngày của nàng.
Thiểm Nhạc nói :
- Cơ Động tiên sinh. Ý của ngài, ta hiểu được, đồng thời cũng rất rõ ràng mục đích các ngươi đến đây lần này. Hắc Ám Thiên Cơ khiến cho cả đại lục trăm họ lầm than, biết bao năm nay chìm trong thống khổ. Hắc Ám Thiên Cơ còn chưa trừ diệt thì dân chúng không thể sống yên ổn. Lần này, ngài cùng các Quang Minh Thánh Đồ lần thứ hai trùng kích thần miếu đã làm cho chúng ta thấy được hi vọng. Chúng ta cung cấp cho ngài một tin tức cơ mật chính là lần này Hắc Ám Thiên Cơ đơn thân độc mã phản hồi Hắc Ám thần miếu, còn các Hắc Ám Thiên Can thánh đồ đều lưu tại Thánh Tà Đảo. Điều này không biết đối với các vị có tính là một cơ hội tốt hay không?
- Hử?
Cơ Động nhìn lão, trong mắt lóe lên thần quang. Ý của phó hội trưởng chính là chúng ta đánh lén Hắc Ám Thiên Cơ. Thiểm Nhạc gật gật đầu, nói tiếp:
- Không có Hắc Ám Thiên Can thánh đồ hỗ trợ, Hắc Ám Thiên Cơ tứ cố vô thân. Với thực lực của các vị, hẳn sẽ có cơ hội đánh chết hắn. Chỉ cần Hắc Ám Thiên Cơ vừa chết, Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục nhất định đại loạn, tổ chức của chúng ta cũng có thể phất cờ khởi nghĩa. Hiện tại, 90% chiến lực của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục đều tập trung trên Thánh Tà đảo. Nếu không có sự uy hiếp từ Thiên Cơ, chúng ta tin tưởng trong một thời gian ngắn sẽ nắm gọn phần lớn bộ phận của đại lục.
Cơ Động lắc lắc đầu, nói :
- Kế hoạch này không ổn chút nào. Một khi đối mặt với Hắc Ám Thiên Cơ, với thực lực hiện giờ của chúng ta, chỉ có thể nói là hữu tử vô sinh. Ngài đã quá xem thường Hắc Ám Thiên Cơ rồi. Tu vi Thánh cấp đỉnh không dễ đối phó như vậy đâu, người đột phá tu vi Cửu quan trong chúng ta cũng chỉ có hai người. Cho dù muốn tập kích Hắc Ám thần miếu cũng phải dùng hết toàn lực, hơn nữa còn phải sử dụng Truyền trống quyển trục mới có hi vọng toàn thân trở ra. Hiện tại không phải là thời điểm để đánh lén Hắc Ám Thiên Cơ .
Thiểm Nhạc nhíu mày, phản bác:
- Đúng vậy. Nhưng mà nếu không thừa dịp này đánh giết Hắc Ám Thiên Cơ thì sau này sẽ không còn cơ hội nào nữa. Một khi Hồng Liên Thiên Hỏa tắt, Hắc Ám Thiên Cơ tất sẽ cùng Hắc Ám Thiên Can thánh đồ cùng tụ tập. Đến lúc đó, các vị có thể chống lại bọn chúng sao? Ngoài ra, chung quanh hắn còn có mấy vạn ma sư, chỉ cần ra lệnh dù phải quét ngang cả Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục cũng không thành vấn đề.
Cơ Động nhìn Thiểm Nhạc, ánh mắt hắn trầm xuống nhìn thẳng vào ánh mắt của lão. Dường như tu vi Chí tôn của vị phó hội trưởng chống Thiên Cơ này không có bất kỳ tác động nào tới hắn.
Thiểm Nhạc có chút nghi ngờ hỏi:
- Cơ Động tiên sinh, ngươi có ý gì?
Cơ Động mỉm cười lắc đầu:
- Không có gì. Ta chỉ cảm thấy rất kì lạ là tại sao Thiểm Nhạc phó hội trưởng ngài luôn hy vọng chúng ta đi xử lý Hắc Ám Thiên Cơ nhỉ? Lấy tu vi của ngài, hẳn phải đoán được hậu quả đó là gì chứ. Đừng nói là khả năng thành công rất thấp, mà cho dù chúng ta có đánh chết Hắc Ám Thiên Cơ thì bản thân cũng phải trả một cái giá vô cùng lớn, thậm chí là đồng quy vu tận. Đến lúc đó, nếu Hắc Ám Thiên Can thánh đồ suất lĩnh đại quân đánh tới Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục thì chúng ta có thể chống đỡ sao?
- Mất đi Hắc Ám Thiên Cơ thì chỉ ảnh hưởng tới một phần thực lực của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục mà không phải toàn bộ chỉnh thể của nó. Dựa theo chiến lực song phương trước mắt mà so sánh, tức là bỏ qua Hắc Ám Thiên Cơ thì với ngàn năm tích lũy chiến lực của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng mạnh gấp ba lần Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Do đó sinh tử của Hắc Ám Thiên Cơ không đủ để ảnh hưởng tới cuộc chiến này. Mà chúng ta, nếu làm suy yếu chỉnh thể thực lực của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục so với việc mạo hiểm đánh chết Hắc Ám Thiên Cơ dễ dàng hơn nhiều.
Lựa chọn tốt nhất là gì, ta nghĩ nó không thể làm khó sự cơ trí của ngài chứ?
Cảm thụ được ánh mắt của Cơ Động dần dần trở nên sắc bén, lông mày Thiểm Nhạc nhăn lại. Lão thở dài một tiếng rồi nói:
- Thực xin lỗi, Cơ Động tiên sinh. Ta nghĩ ngài có thể là ngài đã hiểu lầm rồi. Các người trước sau đã hai lần công kích thần miếu mà vẫn bình yên, ta không thể đoán biết thực lực của mọi người đã đạt tới trình độ nào, cho nên mới đường đột đưa ra đề nghị như vậy. Nếu có thể đánh chết đánh chết Hắc Ám Thiên Cơ, hiển nhiên rất có lợi cho đại cục. Nhưng nếu ngài không muốn, thì cứ theo ý của ngài mà tiến hành. Hắc Ám thần miếu dưới sự đả kích của các vị sẽ hao tổn một phần năm. Hắc Ám Thiên Cơ không có khả năng vĩnh viễn ở lại Hắc Ám thần miếu, nhưng hiện tại hắn sẽ không rời đi.
- Để tỏ thành ý của tổ chức, ngài xem hay là thừa dịp Hắc Ám Thiên Cơ kiêng kị các vị, chúng ta sẽ dùng hết khả năng để khởi nghĩa. Cứ như vậy, nếu Hắc Ám Thiên Cơ bất động, chúng ta sẽ chiếm lĩnh các nơi chỉnh hợp tài nguyên. Sau đó đoạn tuyệt tiếp tế cho tiền tuyến. Nếu Hắc Ám Thiên Cơ không nhịn được, tức là chúng ta đã điệu hổ ly sơn thành công. Các vị có thể đánh vào Hắc Ám thần miếu phá hủy sào huyệt của hắn. Chúng ta sẽ cung cấp tình báo và thông tri thời gian để các vị hành động. ngài thấy thế nào?
Cơ Động hơi hơi vuốt cằm:
- Chiến lược này hẳn tốt hơn trực tiếp công kích Hắc Ám Thiên Cơ nhiều. Một khi đã như vậy, cứ dựa theo lời Thiểm Nhạc phó hội trưởng đi. Có sự phối hợp khởi nghĩa từ tổ chức của các ngươi, hành động của chúng ta sẽ càng thêm thuận lợi.
Thiểm Nhạc đứng lên nói :
- Việc này không nên chậm trễ, ta phải đi an bài. Chuyện liên lạc sẽ do Thiểm Lôi liên lạc với mọi người, ngài thấy thế nào? Các vị sẽ chờ ở đây, hay là...??
Cơ Động nói :
- Tạm thời chúng ta ở chỗ này tu luyện, về phần thời gian và phương hướng hành động phải nhờ cả vào phó hội trưởng.
Vừa nói xong, hắn đứng dậy đi tới trước mặt Thiểm Lôi đang chờ ở trước cửa phòng mới dừng lại. Lúc này, vị Thiểm Nhạc phó hội trưởng cáo biệt Cơ Động rồi mới vội vàng rời đi.
Cơ Động thần sắc như thường, còn các Thiên Can thánh đồ thì chỉ quét mắt nhìn Thiểm Nhạc một cái, sau đó đều nhắm mắt lại tiếp tục tu luyện. Dường như họ đã tập thành thói quen, mọi việc đều giao cho Cơ Động xử lý. Mặc dù như vậy sẽ tạo nên tính ỷ lại, nhưng nhờ thế mà bọn họ lại có thể tập trung tinh thần hơn trong việc tu luyện.
Cơ Động nhìn bóng lưng Thiểm Nhạc biến mất trong tầm mắt, từ trong đáy mắt của hắn hiện lên một tia quang mang đầy thâm ý. Lúc này hắn quay lại phòng nghị sự, nói với Thiểm Lôi :
- Thiểm Lôi tiên sinh, có thể an bài một chiếc phòng lớn hơn một chút để chúng ta cùng nhau tu luyện hay không?
Thiểm Lôi nói :
- Các vị không cần nghỉ ngơi một chút sao? Chỗ này của ta tương đối rộng rãi. Về vấn đề an toàn các vị cũng cứ việc yên tâm.
Cơ Động lắc lắc đầu:
- Tu luyện chính là cách thức nghỉ ngơi tốt nhất, hiện tại cũng không phải là ngủ.
Thiểm Lôi gật gật đầu:
- Được! Các vị đi theo ta.
Mạt Nhi nói :
- Ta cũng muốn đi.
Thiểm Lôi trừng mắt nhìn nàng một cái:
- Không được, ngươi sẽ quấy rầy đến các vị thánh đồ.
Vẻ mặt này, kể từ lúc nàng là Liệt Diễm hay Trần Tư Tuyền cũng chưa từng thấy.
Lúc này, việc cần nhất chính là gia tăng thực lực, thế nhưng Cơ Động lại ngồi đó mỉm cười giống như đã phát hiện ra chuyện gì đó vui vẻ thì phải.
Hiện tại trong lòng Trần Tư Tuyền xuất hiện sự lo lắng trước nay chưa từng có, nàng thật hối hận vì ngày đó đã giận lẩy Cơ Động mà tiến vào trạng thái tu luyện, không chứng kiến Cơ Động tìm thấy những bình rượu đó. Nếu lúc đó tỉnh táo một chút thì nàng nhất định sẽ hủy đi những bình rượu kia. Dù cho Cơ Động hận nàng, nàng nhất quyết cũng làm. Nhưng mà...hiện giờ mọi chuyện đã xong rồi, Cơ Động đã lấy được ba trong mười loại danh tửu cuối cùng. Mặc dù không biết Cơ Động muốn làm chuyện gì, nhưng một khi đã tập hợp đủ rất có thể hắn sẽ làm ra chuyện mà nàng không thể thừa nhận nổi.
Nhất là khi mười loại rượu được tập hợp đầy đủ thì cảm xúc của Cơ Động càng thêm rõ ràng. Vẻ mặt lạnh băng đã biến mất, sự cô đơn vắng vẻ sâu trong đáy mắt cũng không còn. Nụ cười luôn hiện trên môi, giống như ở trên Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục rất là thoải mái. Các Thiên Can thánh đồ cho rằng đây là một chuyện tốt, ai cũng biết tính cách Cơ Động rất kiên cường, lúc này hắn trở nên nhu hòa một chút biết đâu có thể làm gắn bó thêm tình cảm của mọi người.
Có lẽ Trần Tư Tuyền suy nghĩ hơi nhiều, nhưng tình huống này như muốn biểu thị với nàng điều gì đó.
Nhưng nàng lại không thể đi hỏi được. Hiện tại, nàng chỉ còn cách nguyền rủa lão Ác Thần ở Thần giới vô số lần.
- Cơ Động, tại sao ngươi không tu luyện trong chốc lát đi? Mạt nhi đã đi liên hệ với người của tổ chức hắn. Ứng Mưu cũng sắp trở lại rồi.
Trần Tư Tuyền hướng Cơ Động nhẹ nhàng nói.
Cơ Động mỉm cười lắc đầu nói :
- Không sao. Nơi này cách Hắc Ám thần miếu tương đối gần, ta sẽ giúp mọi người thủ hộ một chút. Tuy rằng kế hoạch của chúng ta sắp tới giai đoạn thành công, nhưng càng về đích thì lực cản càng lớn. Tư Tuyền, nàng cũng tu luyện đi, có linh hồn của ta và Thiên Cơ dung hợp, Hắc Ám Thiên Cơ không dễ dàng tìm được chúng ta đâu.
Với tu vi linh hồn Thánh cấp của hắn cùng với linh hồn tu vi thánh cấp cao giai của Thiên Cơ, tuy còn chưa đạt tới trình độ thánh cấp đỉnh. Thế nhưng cũng không kém bao nhiêu. Không có Trần Tư Tuyền cũng không ảnh hưởng tới sự phòng hộ của đồng bạn. Hơn nữa, tuy tu vi linh hồn của Hắc Ám Thiên Cơ mạnh, nhưng phóng xuất dò xét với khoảng cách ba trăm dặm cũng làm hắn suy yếu đại bộ phận.
Trần Tư Tuyền muốn nói thêm gì đó, nhưng bên ngoài bỗng truyền đến hàng loạt tiếng bước chân dồn dập. Từ cước bộ di động, có thể thấy được tâm tình của họ gấp gáp như thế nào.
Cơ Động phóng xuất linh hồn ba động làm cho đồng bạn của hắn từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại. Trần Tư Tuyền đành phải đè nén những lời mà mình vừa muốn nói. Nàng biết, hiện giờ có nói gì cũng không có tác dụng gì nữa. Nàng chỉ còn biết hi vọng...Chính là hi vọng Cơ Động giữ lời hữa tế điện Liệt Diễm trong mười năm. Ít nhất trong khoảng thời gian đó, nàng còn có thể nghĩ cách thay đổi hắn. Mặc dù chính nàng cũng không dám hi vọng có thể thay đổi Cơ Động, hắn yêu Liệt Diễm say đắm tới mức vô oán vô hối thì nàng đồng dạng cũng như thế. Làm sao có thể...có thể đây...
- Đã để các vị chờ lâu.
Một người từ bên ngoài đi vào cất tiếng. Đúng là phụ thân của Mạt Nhi - Thiểm Lôi. Trên mặt hắn lộ ra vẻ hưng phấn không cách nào che giấu, sau khi bước nhanh vào phòng liền dừng lại hướng mọi người thi lễ thật sâu.
- Thiểm Lôi tiên sinh không cần phải khách khí.
Cơ Động cười khẽ. Thiểm Lôi có thể tự mình tới đây đã chứng tỏ rất nhiều việc. Phải biết rằng, Thiểm Lôi không giống bọn họ, không có Đại Diễn Thánh Hỏa Long che giấu, không có linh hồn Thánh cấp che chở mà trong hơn mười tiếng có thể vượt qua nửa đại lục chạy tới đây. Cái giá mà hắn phải trả tuyệt không nhỏ.
Thiểm Lôi kích động nói:
- Không! Ta không phải khách khí, mà vì ngàn vạn bình dân Hắc Ám đại lục cảm tạ các ngươi. Lúc này đây ta mới thật sự thấy được hi vọng.
Nói xong câu đó, hắn nghiêng người lách sang một bên. Từ bên ngoài đi tới hai người, một trong đó là Mạt Nhi, tiểu la lỵ đang kéo áo một lão nhân tinh thần quắc thước.
Lão nhân này hơi thở trầm ổn, vóc dáng cao bằng Cơ Động. Tuy rằng nhìn tuổi tác không nhỏ, nhưng lưng thẳng tắp, tướng mạo có vài phần giống Thiểm Lôi, hiển nhiên hai người có quan hệ huyết thống.
Lão nhân này vừa bước vào cửa thì chuyện thứ nhất là thi lễ với các Quang Minh Thiên can thánh đồ:
- Cảm tạ các vị!-
Thiểm Lôi nói :
- Các vị thánh đồ, vị này chính là cha ta Thiểm Nhạc, đồng thời chính là phó hội trưởng của tối chức chúng ta. Bình thường đều an vị trong thành, nhưng mấy hôm trước xuất ngoại làm việc cho nên mới tới muộn một chút. Hi vọng các vị thứ lỗi! Phụ thân. Vị này chính là Thánh Vương Quang Minh thiên can thánh đồ - Cơ Động tiên sinh.
Cơ Động nói :
- Thiểm Nhạc phó hội trưởng. Ngài khỏe chứ? Ta nghĩ, ý chúng ta đến đây, ngài rất rõ ràng. Điều trọng yếu mà chúng ta muốn nói hiện giờ chính là thời gian. Lần này chúng ta muốn tranh thủ trước khi Hồng Liên Thiên Hỏa mất đi tác dụng mà đánh cho đại quân của Hắc Ám Thiên Cơ bị thương nặng. Chỉ có như thế mới tránh được tràng diện trăm họ lầm than vì Thánh Chiến. Hoặc chí ít cũng làm cho cực hạn Thánh Chiến diễn ra trên Thánh Tà đảo mà thôi.
Từ ba động ma lực trên người Thiểm Nhạc, Cơ Động có thể nhìn ra đây là một vị Hắc Ám ma sư Chí Tôn cường giả mới đột phá cách đây không lâu. Hắn không ngờ rằng trong liên minh chống lại Thiên Cơ lại có Chí tôn cường giả tồn tại, đây chỉ là phó hội trưởng. Vậy hội trưởng sẽ là nhân vật như thế nào đây?
Thiểm Nhạc thủ thế mời, thanh âm trầm vang:
- Tôn kính Cơ Động tiên sinh, chúng ta ngồi xuống rồi hãy nói chuyện.
Mọi người phân ngôi chủ khách cùng ngồi xuống, Mạt Nhi đứng ở phía sau Thiểm Nhạc, bộ dạng nhu thuận này khiến người ta không thể tìm ra được chút tinh quái thường ngày của nàng.
Thiểm Nhạc nói :
- Cơ Động tiên sinh. Ý của ngài, ta hiểu được, đồng thời cũng rất rõ ràng mục đích các ngươi đến đây lần này. Hắc Ám Thiên Cơ khiến cho cả đại lục trăm họ lầm than, biết bao năm nay chìm trong thống khổ. Hắc Ám Thiên Cơ còn chưa trừ diệt thì dân chúng không thể sống yên ổn. Lần này, ngài cùng các Quang Minh Thánh Đồ lần thứ hai trùng kích thần miếu đã làm cho chúng ta thấy được hi vọng. Chúng ta cung cấp cho ngài một tin tức cơ mật chính là lần này Hắc Ám Thiên Cơ đơn thân độc mã phản hồi Hắc Ám thần miếu, còn các Hắc Ám Thiên Can thánh đồ đều lưu tại Thánh Tà Đảo. Điều này không biết đối với các vị có tính là một cơ hội tốt hay không?
- Hử?
Cơ Động nhìn lão, trong mắt lóe lên thần quang. Ý của phó hội trưởng chính là chúng ta đánh lén Hắc Ám Thiên Cơ. Thiểm Nhạc gật gật đầu, nói tiếp:
- Không có Hắc Ám Thiên Can thánh đồ hỗ trợ, Hắc Ám Thiên Cơ tứ cố vô thân. Với thực lực của các vị, hẳn sẽ có cơ hội đánh chết hắn. Chỉ cần Hắc Ám Thiên Cơ vừa chết, Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục nhất định đại loạn, tổ chức của chúng ta cũng có thể phất cờ khởi nghĩa. Hiện tại, 90% chiến lực của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục đều tập trung trên Thánh Tà đảo. Nếu không có sự uy hiếp từ Thiên Cơ, chúng ta tin tưởng trong một thời gian ngắn sẽ nắm gọn phần lớn bộ phận của đại lục.
Cơ Động lắc lắc đầu, nói :
- Kế hoạch này không ổn chút nào. Một khi đối mặt với Hắc Ám Thiên Cơ, với thực lực hiện giờ của chúng ta, chỉ có thể nói là hữu tử vô sinh. Ngài đã quá xem thường Hắc Ám Thiên Cơ rồi. Tu vi Thánh cấp đỉnh không dễ đối phó như vậy đâu, người đột phá tu vi Cửu quan trong chúng ta cũng chỉ có hai người. Cho dù muốn tập kích Hắc Ám thần miếu cũng phải dùng hết toàn lực, hơn nữa còn phải sử dụng Truyền trống quyển trục mới có hi vọng toàn thân trở ra. Hiện tại không phải là thời điểm để đánh lén Hắc Ám Thiên Cơ .
Thiểm Nhạc nhíu mày, phản bác:
- Đúng vậy. Nhưng mà nếu không thừa dịp này đánh giết Hắc Ám Thiên Cơ thì sau này sẽ không còn cơ hội nào nữa. Một khi Hồng Liên Thiên Hỏa tắt, Hắc Ám Thiên Cơ tất sẽ cùng Hắc Ám Thiên Can thánh đồ cùng tụ tập. Đến lúc đó, các vị có thể chống lại bọn chúng sao? Ngoài ra, chung quanh hắn còn có mấy vạn ma sư, chỉ cần ra lệnh dù phải quét ngang cả Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục cũng không thành vấn đề.
Cơ Động nhìn Thiểm Nhạc, ánh mắt hắn trầm xuống nhìn thẳng vào ánh mắt của lão. Dường như tu vi Chí tôn của vị phó hội trưởng chống Thiên Cơ này không có bất kỳ tác động nào tới hắn.
Thiểm Nhạc có chút nghi ngờ hỏi:
- Cơ Động tiên sinh, ngươi có ý gì?
Cơ Động mỉm cười lắc đầu:
- Không có gì. Ta chỉ cảm thấy rất kì lạ là tại sao Thiểm Nhạc phó hội trưởng ngài luôn hy vọng chúng ta đi xử lý Hắc Ám Thiên Cơ nhỉ? Lấy tu vi của ngài, hẳn phải đoán được hậu quả đó là gì chứ. Đừng nói là khả năng thành công rất thấp, mà cho dù chúng ta có đánh chết Hắc Ám Thiên Cơ thì bản thân cũng phải trả một cái giá vô cùng lớn, thậm chí là đồng quy vu tận. Đến lúc đó, nếu Hắc Ám Thiên Can thánh đồ suất lĩnh đại quân đánh tới Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục thì chúng ta có thể chống đỡ sao?
- Mất đi Hắc Ám Thiên Cơ thì chỉ ảnh hưởng tới một phần thực lực của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục mà không phải toàn bộ chỉnh thể của nó. Dựa theo chiến lực song phương trước mắt mà so sánh, tức là bỏ qua Hắc Ám Thiên Cơ thì với ngàn năm tích lũy chiến lực của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng mạnh gấp ba lần Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Do đó sinh tử của Hắc Ám Thiên Cơ không đủ để ảnh hưởng tới cuộc chiến này. Mà chúng ta, nếu làm suy yếu chỉnh thể thực lực của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục so với việc mạo hiểm đánh chết Hắc Ám Thiên Cơ dễ dàng hơn nhiều.
Lựa chọn tốt nhất là gì, ta nghĩ nó không thể làm khó sự cơ trí của ngài chứ?
Cảm thụ được ánh mắt của Cơ Động dần dần trở nên sắc bén, lông mày Thiểm Nhạc nhăn lại. Lão thở dài một tiếng rồi nói:
- Thực xin lỗi, Cơ Động tiên sinh. Ta nghĩ ngài có thể là ngài đã hiểu lầm rồi. Các người trước sau đã hai lần công kích thần miếu mà vẫn bình yên, ta không thể đoán biết thực lực của mọi người đã đạt tới trình độ nào, cho nên mới đường đột đưa ra đề nghị như vậy. Nếu có thể đánh chết đánh chết Hắc Ám Thiên Cơ, hiển nhiên rất có lợi cho đại cục. Nhưng nếu ngài không muốn, thì cứ theo ý của ngài mà tiến hành. Hắc Ám thần miếu dưới sự đả kích của các vị sẽ hao tổn một phần năm. Hắc Ám Thiên Cơ không có khả năng vĩnh viễn ở lại Hắc Ám thần miếu, nhưng hiện tại hắn sẽ không rời đi.
- Để tỏ thành ý của tổ chức, ngài xem hay là thừa dịp Hắc Ám Thiên Cơ kiêng kị các vị, chúng ta sẽ dùng hết khả năng để khởi nghĩa. Cứ như vậy, nếu Hắc Ám Thiên Cơ bất động, chúng ta sẽ chiếm lĩnh các nơi chỉnh hợp tài nguyên. Sau đó đoạn tuyệt tiếp tế cho tiền tuyến. Nếu Hắc Ám Thiên Cơ không nhịn được, tức là chúng ta đã điệu hổ ly sơn thành công. Các vị có thể đánh vào Hắc Ám thần miếu phá hủy sào huyệt của hắn. Chúng ta sẽ cung cấp tình báo và thông tri thời gian để các vị hành động. ngài thấy thế nào?
Cơ Động hơi hơi vuốt cằm:
- Chiến lược này hẳn tốt hơn trực tiếp công kích Hắc Ám Thiên Cơ nhiều. Một khi đã như vậy, cứ dựa theo lời Thiểm Nhạc phó hội trưởng đi. Có sự phối hợp khởi nghĩa từ tổ chức của các ngươi, hành động của chúng ta sẽ càng thêm thuận lợi.
Thiểm Nhạc đứng lên nói :
- Việc này không nên chậm trễ, ta phải đi an bài. Chuyện liên lạc sẽ do Thiểm Lôi liên lạc với mọi người, ngài thấy thế nào? Các vị sẽ chờ ở đây, hay là...??
Cơ Động nói :
- Tạm thời chúng ta ở chỗ này tu luyện, về phần thời gian và phương hướng hành động phải nhờ cả vào phó hội trưởng.
Vừa nói xong, hắn đứng dậy đi tới trước mặt Thiểm Lôi đang chờ ở trước cửa phòng mới dừng lại. Lúc này, vị Thiểm Nhạc phó hội trưởng cáo biệt Cơ Động rồi mới vội vàng rời đi.
Cơ Động thần sắc như thường, còn các Thiên Can thánh đồ thì chỉ quét mắt nhìn Thiểm Nhạc một cái, sau đó đều nhắm mắt lại tiếp tục tu luyện. Dường như họ đã tập thành thói quen, mọi việc đều giao cho Cơ Động xử lý. Mặc dù như vậy sẽ tạo nên tính ỷ lại, nhưng nhờ thế mà bọn họ lại có thể tập trung tinh thần hơn trong việc tu luyện.
Cơ Động nhìn bóng lưng Thiểm Nhạc biến mất trong tầm mắt, từ trong đáy mắt của hắn hiện lên một tia quang mang đầy thâm ý. Lúc này hắn quay lại phòng nghị sự, nói với Thiểm Lôi :
- Thiểm Lôi tiên sinh, có thể an bài một chiếc phòng lớn hơn một chút để chúng ta cùng nhau tu luyện hay không?
Thiểm Lôi nói :
- Các vị không cần nghỉ ngơi một chút sao? Chỗ này của ta tương đối rộng rãi. Về vấn đề an toàn các vị cũng cứ việc yên tâm.
Cơ Động lắc lắc đầu:
- Tu luyện chính là cách thức nghỉ ngơi tốt nhất, hiện tại cũng không phải là ngủ.
Thiểm Lôi gật gật đầu:
- Được! Các vị đi theo ta.
Mạt Nhi nói :
- Ta cũng muốn đi.
Thiểm Lôi trừng mắt nhìn nàng một cái:
- Không được, ngươi sẽ quấy rầy đến các vị thánh đồ.
Danh sách chương