Huyền Băng Cung.

“Bây giờ ngươi đã đỡ hơn nhiều rồi chứ?"

'Đông Hoàng Tử U đi vào trong phòng khách trong cung, cúi đầu nhìn Nhan Dao đang nằm ở trên giường.

Từ khi đón Nhan Dao vào trong cung đến nay, Đông Hoàng Tử U vận dụng tài nguyên chữa thương tốt nhất để chữa thương cho nàng

May mắn trị liệu kịp thời cho nên hai chân đã bị đánh gãy của Nhan Dao mà có thể hoàn toàn phục hồi lại đồng thời sẽ không để lại bất kỳ di chứng gì

"Ừm, đa tạ bệ hạ!” Nhan Dao trên mặt tràn ngập vẽ cảm động,

Nàng hoàn toàn không ngờ được nè đường đường Bắc Huyền Thiên Nữ Đế lại quan tâm tới một công chúa của một nước nhỏ vô danh như nàng như vậy.

"Nhưng mà linh căn của ngươi đã bị phế đi đời này lại không thể tu hành được nữa" Đông Hoàng Tử U khẽ lắc đầu.

Nhan Dao thở dài một tiếng: "Thôi, chỉ cần có thể còn sống sót được chính là kết quá tốt nhất rồi.

Đông Hoàng Tử U gật gật đầu: "Vậy thì tốt, ngươi tiếp tục nghỉ ngơi đi”

Nhan Dao thấy được nàng muốn đi, hỏi vội: "Bệ hạ, có phải ngài định bắt Giang Phàm về đây hay không?”

Đông Hoàng Tử U xoay người, nhìn kỹ nàng một hồi: "Ngươi có chuyện gì muốn nói hay không?"

Nhan Dao lộ ra một tia lo lảng: "Sở dĩ Giang Phàm bỏ trốn cùng với công chúa Vô Sinh Quốc là bởi vì hắn muốn mượn lực lượng của Vô Sinh Quốc để tự lập môn hộ”

"Ta len lén phát hiện hóa ra là hắn nhận được một cơ duyên cực lớn nào đó, nhận được truyền thừa một trong số thập đại Ma thể 'Tu La Ma thể."

"Hắn là hắn muốn lợi dụng lực lượng của Vô Sinh Quốc giúp mình tu luyện Ma thể đến đại viên mãn, sau đó trở thành chúa tế một phương!”

"Hóa ra Giang Phàm còn có bí mật như thế này." Đông Hoàng Tử U lộ ra một tia nghiền ngẫm.

Lúc trước tứ hôn đó là bởi vì Nhan Dao tâm đầu ý hợp với Giang Phàm. Có trưởng bối hai bên thỉnh cầu, nàng mới mở kim khẩu. Có thể nói nàng chưa bao giờ để tiểu nhân vật như Giang Phàm vào mắt. Hiện tại xem ra, nàng phải coi trọng Giang Phàm hơn mấy phần mới được.

Nhan Dao gật gật đầu: "Đúng vậy, cho nên bệ hạ ngài phải cẩn thận."

Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt ừ một tiếng, không có nhiều lời, quay người rời đi

Giang Phàm vi phạm tứ hôn, tìm nơi nương tựa Ma tộc, giết hại vợ cả, giết cha chứng Ma Đạo, có thể nói là một đại ác nhân vô tình vô nghĩa. Nếu như Đông Hoàng Tử U để cho loại người này đạt được như ý muốn thì sau này còn quản lý thiên hạ như thế nào nữa? Đối với Vô Sinh Quốc, về công về tư, nói như thế nào thì cũng nhất định phải đánh!

Nghĩ như vậy, nàng đã đi tới cửa chính điện Huyền Băng Cung. Bỗng nhiên một đạo bạch quang lóe sáng từ trong hư không bay ra

Đông Hoàng Tử U chỉ tay một cái, dùng một đạo linh khí cầm lấy bạch quang này vào trong tai.


Sau khi xem xong, Đông Hoàng Tử U cả buổi không thể nào bình tính lại được. Tin tức này rõ rằng là chuyên môn đưa riêng cho nàng.

Mà người đưa tin tức cho nàng...

"Hắn là chính là vị quý nhân đã giúp ta phục binh Yêu tộc:

Đôi mắt đẹp của Đông Hoàng Tử U sáng lên. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện