Thấy biểu hiện của Hoa Minh, Đoàn Phi hài lòng gật gật đầu, quay người nói với người đó:

- Mọi người đều làm việc vì Hoàng thượng mà, làm căng thẳng như vậy được gì nhỉ? Bản quan phụng chỉ tra án, mấy người Hoa Minh là trợ thủ của ta, từ nay về sau hi vọng sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa nha, nếu không thì bản quan không dễ làm àh.

Người Đông Xưởng đó cười haha nói:

- Vâng, vâng, chúng tôi nhất định sẽ nghiêm nghị quản thúc thêm, từ nay về sau bất luận là ai, cứ là phụng mệnh Đoàn đại nhân, chúng tôi đều đối đãi như thượng khách, tất cả nghe thấy chưa? Nha dịch Đông Xưởng đồng ý đáp, Hoa Minh chỉ cười lạnh lùng gượng gạo.

Dọc đường gặp rất nhiều nha dịch Đông Xưởng, nhìn thấy y phục cá chuồn của Cẩm Y Vệ trên người Hoa Minh vẫn là vị thuần chất thuốc súng, cũng may tên nha dịch dẫn đường rất nhanh đã đưa Đoàn Phi đến một tiểu viện có không gian tao nhã, gọi người dâng trà và bưng chút điểm tâm lên, nha dịch đó cười, nói:

- Đại nhân đợi ở đây một lát, tiểu nhân đi bẩm báo Trương Công Công là Đoàn đại nhân đến ạ.

Người này vừa đi khỏi, Hoa Minh không nhịn được Hừ một tiếng, dường như thốc tháo hết tất cả bực dọc trong lòng, Đoàn Phi cười, nói:

- Bình tĩnh, bình tĩnh, người khác càng muốn kích động ngươi, ngươi càng phải giữ vẻ thờ ơ. Hoa Minh, quan hệ của Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng từ trước luôn cứng ngắc như vậy sao?

Hoa Minh thở dài nói:

- Đấy là chuyện sau khi Hạng đại nhân đảm nhiệm Chỉ Huy Sứ, trước đó Trương Nhuệ là cái bô đựng phân trước mặt tiền nhiệm Chỉ Huy Sứ đại nhân thôi.

Anh ta có chỗ kiêng kị, không nói ra tên người đó, tuy nhiên Đoàn Phi nghe hiểu được. Cẩm Y Vệ tiền nhiệm Chỉ Huy Sứ Tiền Ninh quyền khuynh một thời, có thể áp chế được gã cũng chỉ có một người Giang Bân hậu lai cư thượng mà thôi. So sánh với thực lực của Trương Nhuệ và mức độ ưa thích của Chính Đức thì hai người này còn kém xa. Trước khi Tiền Ninh rời bệ Cẩm Y Vệ đương nhiên là hòn đá với Đông Xưởng, tất cả đột nhiên đảo ngược lại, Hoa Minh cực kỳ không phục, còn đám phan tử Đông Xưởng hận không thể ngay lập tức cưỡi lên đầu đám Cẩm Y Vệ.

Trước cửa tiểu viện vọng lại tiếng bước chân, Hoa Minh lập tức im miệng, một bộ dáng đằng đằng sát khí rất lạnh lùng, người đến chính là Trương Nhuệ. Theo sau lưng gã là hai hộ vệ Đông Xưởng, ánh mắt hai người đó nhìn đến gần Hoa Minh thì giống như muốn khóa chặt anh ta lại. Đoàn Phi cũng cảm thấy được áp lực rất lớn, hai người này là cao thủ hộ giá bên cạnh Trương Nhuệ, Đoàn Phi không khỏi quan sát kỹ càng một chút.

- Hỗn xược. Không được vô lễ với Đoàn đại nhân.

Trương Nhuệ khẽ quát một tiếng với giọng kỳ quái, nói:

- Đoàn đại nhân, nhà chúng ta biết trước hôm nay đại nhân sẽ tới, nhưng không ngờ Đoàn đại nhân lại đến sớm như vậy. Ngưu Nhị Ngưu Tam, các ngươi hãy bồi Hoa Thiên Hộ vào trong khu viện, không được phép vô lễ, Đoàn đại nhân, mời!

Đoàn Phi phất tay, Hoa Minh hầm hừ một tiếng trong cổ họng, chạy nhanh ra ngoài, sắc mặt của anh ta có chút trắng bạch, lưng ướt đẫm mồ hôi. Đoàn Phi hiểu khi giao đấu Hoa Minh yếu thế, hắn thản nhiên nói:

- Trương công công, Hoa Minh khi giết Bách Độc Môn Chủ ở Tô châu đã bị thương, mong hai vị tòng nhân của công công thủ hạ lưu tình, chớ làm ra chuyện gì không vui.

Trương Nhuệ quát hai người đó:

- Nghe thấy lời Đoàn đại nhân chưa, hai người các ngươi đoàng hoàng một chút cho ta.

Hai người đó trả lời:

- Vâng, tiểu nhân biết rồi.

Nói xong bọn chúng lui ra ngoài, thuận tay khép cửa lại.

- Đoàn đại nhân tới là vì Chu Đức đúng không?

Trương Nhuệ hỏi thẳng vấn đề.

Đoàn Phi nói:

- Đúng vậy, Chu Đức nhờ sự bao che của Đông Xưởng, Cẩm Y Vệ không thể vào được, ta đành phải đích thân đến.

Trương Nhuệ thở dài nói:

- Chuyện này chúng ta cũng là vì bất đắc dĩ mà thôi, ngoài Đông Xưởng chúng tôi ra, ai còn dám chứa chấp Chu Đức. Đại nhân vừa đến Bắc Kinh, chỉ sợ còn không biết, trước đó vài ngày, Hạng Hào đã từng đánh tiếng lấy mạng nhỏ của Chu Đức, Chu Đức hắn nào dám rời Đông Xưởng nửa bước chứ.

- Hả? Ban đầu Hạng Hào nói thế nào? Có mấy người đã nghe thấy?

Đoàn Phi hỏi.

Trương Nhuệ xấu hổ cười, nói:

- Chuyện này đương nhiên y không nhận là mình nói, là nội tuyến của Đông Xưởng chúng tôi ở Cẩm Y Vệ truyền ra ngoài, tuyệt đối không oan uổng cho Hạng Hào, Đoàn đại nhân xin yên tâm.

Đoàn Phi gật gật đầu, nói:

- Trương công công, làm án cần gấp, nếu không có gì dặn dò ta muốn thăm dò Chu Đức, và người làm thuê nhà hắn, xin công công sắp xếp.

Trương Nhuệ nhíu mày, nói:

- Đoàn đại nhân, hoàng thượng tuy là để đại nhân toàn quyền tra án, song Đông Xưởng vẫn có quyền giám sát như cũ. Quản cô nương không biết tung tích, ta đành tạm thời cử người khác đi cùng đại nhân, xin ngài đừng hiểu lầm, ta không có ý tham gia, chỉ mong Đoàn đại nhân có thể giải quyết chính đáng, bắt hung thủ quy án.

Đoàn Phi mặc dù không vui, nhưng xem ra đây cũng là ý của Chính Đức, hắn đành phải gật đầu nói:

- Không sao, chỉ mong người Trương công công cử phái không thua kém Quản cô nương nhiều là được.

Trương Nhuệ mỉm cười hắc hắc, nói:

- Đẹp như Quản cô nương lại có thể làm được việc trên đời này không có mấy người, chỉ sợ Đoàn đại nhân thất vọng, tuy nhiên người đó tuy không đẹp như vậy, nhưng năng lực vẫn có chút, quan trọng đó là người quen biết cũ của Đoàn đại nhân, Đoàn đại nhân điều này yên tâm đi nhé?

Đoàn Phi sửng sốt, người hắn quen biết trong Đông Xưởng không nhiều, không lẽ nào là…

- Hải công công!

Đoàn Phi thấy người đó bất ngờ không kìm nổi vui sướng kêu lên.

Ánh mắt Hải công công nhìn Đoàn Phi rất phức tạp, cúi đầu chào nói:

- Ti hạ Hải Đại Quế tham kiến Đoàn đại nhân.

Đoàn Phi bước nhanh về phía trước, nắm chặt tay Hải công công cười nói:

- Hải công công, chúng ta là chiến hữu cùng trải qua chiến trường, sao xa lạ như vậy?

Hải công công điệu cười khổ nói:

- Chỉ trách Đoàn đại nhân thăng quan nhanh quá, giờ đây đã đường đường là Khâm sai đại nhân, ti hạ sao dám thất lễ? Đoàn đại nhân, ti hạ bây giờ sẽ đưa đại nhân đi gặp Chu Đức, tình hình hiện nay của hắn không ổn, khi nhìn thấy hắn Đoàn đại nhân cũng đừng giật mình.

Hải công công và Trương công công đúng lúc đối lập nhau, một người chẳng có tâm tư ôn chuyện cũ với Đoàn Phi, người lại lải nhải dài dòng nói mãi không được một vấn đề, sau khi Đoàn Phi nghe lời của Hải công công nói:

- Chu Đức hắn sao rồi?

Hải công công lắc lắc đầu, nói:

- Hắn bị người khác âm mưu hãm hại, Đoàn đại nhân hay là tự đi xem đi.

Hải công công đưa Đoàn Phi đến trước một sân nhỏ, vẫn chưa vào cửa Đoàn Phi liền nghe thấy tiếng rên rỉ cách quãng, sau khi vào sân lập tức ngửi thấy một mùi thuốc nồng nặc. Hai phiên tử Đông Xưởng canh ở cửa, thấy Hải công công, họ cười làm lành nói:

- Hải công công, sao công công đến đây? Vị này là, người bên ngoài canh cửa thế nào vậy? Sao lại để chó da vàng vào?

Áo cá chuồn của Cẩm Y Vệ phần lớn đều là màu vàng sáng, sau lưng thường có người chửi họ là chó da vàng, nhưng giám đối diện mắng chửi thì ngoài Đông Xưởng ra không có ai.

- Câm miệng.

Hải công công nghiêng mình đi lên, tát cho bọn họ mấy cái bạt tai, hai phiên tử bị đánh choáng váng, Hải công công dừng tay quát:

- Vị này là Khâm sai Đoàn đại nhân, phụng chỉ điều tra vụ án Bình Mậu mất tích, đều lui ra ngoài cho ta!

Hai phiên tử đó chạy trối chết, Hải công công quay đầu, cũng không có vẻ mặt tốt gì với Hoa Minh, y đưa tay mời:

- Đoàn đại nhân mời, Chu Đức và Lưu Nghị Huy đều ở bên trong.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện