Dịch giả: Shun
Tới khi Bùi Kiêu tỉnh lại, thì đã là sau đó bảy ngày. Thực tế, dù hắn giờ đã tỉnh lại nhưng vẫn vô cùng yếu ớt, chấp niệm toàn thân chỉ còn lại hơn mấy chục đơn vị, cơ thể suy yếu tới mức dù chỉ cử động một ngón tay cũng khó khăn. Vất vả lắm mới nâng được mí mắt lên, trong tầm mắt là cả một khu vực tan tành như phế tích. Nhưng cũng có điều khiến hắn thấy yên tâm, đó là trừ hắn ra thì cả tám người còn lại đều đang ngồi quanh đó, xem ra trận chiến kia hẳn là đã không có tổn thất gì quá lớn.
“Tỉnh! Bùi Kiêu tỉnh lại rồi!”
Người mới kêu lên chính là Trương Hằng. Tên kia vẫn luôn canh gác bên người Bùi Kiêu, lúc Bùi Kiêu tỉnh lại thì hắn cũng chính là người phát hiện sớm nhất. Ngay khi Trương Hằng kêu to lên thì cả bảy người còn lại đều vội chạy tới với tốc độ thật nhanh, cả đám nhìn về phía Bùi Kiêu với vẻ lo lắng và vội vã.
Bùi Kiêu cố gắng khẽ nhúc nhích da mặt mình, tiếc là lúc này hắn mở được mắt ra đã là hết hơi hết sức, chẳng còn đâu ra sức mà nhăn mặt. Vậy nên chuyển động cơ mặt của hắn lúc này thành ra lại cứng đờ như ‘cương thi’ (1), khẽ giật một cái nhìn không ra là thể hiện cảm xúc gì, càng không cần nghĩ tới việc mở miệng nói chuyện.
Cũng may là tám người xung quanh dường như cũng biết rõ trạng thái lúc này của hắn. Cung Diệp Vũ liền ngồi bịch xuống bên cạnh hắn rồi nói: “Không cần nói gì cả. Hiện tại ngươi đang rất suy yếu, chỉ còn hơn 80 đơn vị chấp niệm, mà lượng chấp niệm còn lại này cũng hư hại hết sức nghiêm trọng, không bị tiêu tan đã là kì tích rồi. Thế nên nhiệm vụ của ngươi lúc này ấy hả? Là phải từng ngụm uống hết đống này đi!” Lúc Cung Diệp Vũ nói, cô bé Stana bên cạnh đã đưa tới một bọc đồ uống với vẻ rất e dè, nhút nhát. Cái cô nhóc này lúc trước vốn đã khôi phục ‘bản chất’ đanh đá, chanh chua của mình, thế mà giờ không hiểu sao lại có vẻ rất sợ Bùi Kiêu, sau khi cô bé đưa bao đồ uống tới cho hắn thì lập tức rụt đôi tay nhỏ bé của mình lại, rồi giống như lần đầu mọi người gặp cô bé – trốn ngay ra sau lưng Valkyrie nấp.
Bùi Kiêu cảm thấy rất tò mò về điều này, có điều giờ phút này hắn thực sự đúng như người sống bị bỏ đói lâu ngày. Khi thấy Cung Diệp Vũ đưa bao đồ uống tới miệng mình, hắn cũng bất chấp những chuyện khác, chỉ biết há miệng từng ngụm uống. Cứ mỗi khi có thêm một đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm tiến vào cơ thể, hắn lại cảm thấy thân xác vốn vô cùng nặng nề lại nhẹ nhõm đi một phần. Cảm giác này thực sự là thoải mái không nói nên lời, so với dùng ma túy còn sảng khoái hơn gấp cả trăm lần! Vậy là trong một thoáng chốc, trong đầu hắn không còn lại suy nghĩ nào khác ngoài việc uống hết đống Thực Phẩm Chấp Niệm trước mặt này.
Cứ tiếp tục như vậy, Bùi Kiêu một hơi nuốt hết mấy chục bao Thực Phẩm Chấp Niệm, hết tới khoảng hơn mấy trăm đơn vị chấp niệm. Nếu theo như lúc trước, hắn cơ bản không thể ăn được một lúc nhiều Thực Phẩm Chấp Niệm tới vậy, nếu không sẽ lập tức bị ‘sốc chấp niệm’. Nhưng lần này, hắn ăn nhiều Thực Phẩm Chấp Niệm đến vậy, nhưng chẳng những không bị ‘sốc chấp niệm’ mà trái lại, sau khi Thực Phẩm Chấp Niệm vào cơ thể hắn thì lập tức chuyển hóa thành chấp niệm tinh khiết, lượng chấp niệm ít ỏi và hư hại còn lại của hắn nhanh chóng được chữa trị. Thực tế thì cũng phải đến lúc này Bùi Kiêu mới cảm nhận được sự biến hóa của chấp niệm trong cơ thể mình… Lúc này, mức độ dung nạp năng lượng của chấp niệm trong cơ thể hắn thế mà đã đạt tới 17 lần! Đó mới chỉ là sức chứa của chấp niệm tăng lên, thêm nữa là bản thân từng đơn vị chấp niệm cũng trở nên lớn hơn. Bùi Kiêu dùng tư tưởng quan sát sâu vào trong linh hồn của mình, hắn phát hiện lúc này mỗi đơn vị chấp niệm đều đang phát ra ánh sáng màu bạc lóng lánh, mỗi khi cơ thể hắn chuyển động thì các đơn vị chấp niệm lại lóe lên ánh điện chớp màu. Thứ lôi điện màu bạc này nhẹ nhàng chuyển động giữa các đơn vị chấp niệm, cuối cùng được chứa đựng trong mỗi đơn vị chấp niệm. Bùi Kiêu lúc này có thể cảm nhận được rất rõ ràng, tuy năng lượng lôi điện vẫn không thể tự do chuyển động như Năng Lượng Tiêu Chuẩn, nhưng cũng đã có thể tự động di chuyển rất nhanh…
Tiếp theo, khi Bùi Kiêu còn chưa kịp xem xét một chút cái thứ chấp niệm phát sáng bạc của mình có gì đặc biệt, thì hắn bỗng phát hiện ra một chuyện rất khủng khiếp… Ký hiệu phù văn kỳ lạ mà trong cơ thể hắn đã biến mất!
Đúng vậy, cái ký hiệu phù văn vốn là do chấp niệm tạo thành, nó có thể chuyển đổi Năng Lượng Tiêu Chuẩn thành lực lượng lôi điện, khi thiêu đốt chấp niệm cũng có thể giúp hắn tiến vào trạng thái Giải Phóng, thứ đó đã hoàn toàn biến mất không chút dấu vết!
( Không thấy nữa? Làm sao lại không thấy nữa rồi? Thứ đó là do chấp niệm của ta tạo thành, nó giống như một bộ phận linh hồn của ta kia mà? Làm sao lại biến mất rồi? Chẳng lẽ ‘Hắn’ đã dung nhập ký hiệu phù văn đó vào chấp niệm của ta rồi? Thế nên ký hiệu phù văn thì biến mất còn chấp niệm của ta thì biến thành thế này? Khả năng này có thể đúng, ta nhớ rõ lúc chiến đấu ‘Hắn’ đã từng nói là: đó không phải cách dùng đúng của thuật phóng to…)
Bùi Kiêu chỉ nhớ mang máng. Thời điểm hắn mất đi ý thức là khi ‘hắn’ bắt đầu thổi tù và. Cũng không hiểu tại sao mấy món vũ khí mà ‘Hắn’ ngưng đọng ra lại mạnh mẽ tới vậy, ngọn mâu bạc chẳng những có khả năng đâm xuyên rất đáng sợ mà sau khi đâm xuyên rồi còn nổ tung với sức công phá vô cùng kinh khủng, thanh kiếm lớn nhìn không có gì bắt mắt nhưng lại có thể chặt đôi thân thể cứng như kim cương của con quỷ quái dung hợp, rồi còn tấm lưới màu bạc kia nữa, nhìn như hết sức mỏng manh nhưng khi chụp xuống lại như thể biến sức mạnh cơ bắp kinh khủng của một con quỷ quái Ma Vương cấp thành hư vô, khiến cho nó phải nằm yên trong lưới mà không động đậy được chút nào, cả cái tù và kia nữa…
Có thể nói thế này: mỗi một món vũ khí mà ‘Hắn’ ngưng tụ ra đều bao hàm một loại quy tắc đặc biệt nào đó. Ví dụ như Thế Giới Xà nắm giữ quy tắc trọng lực, Thần Chiến Binh nắm giữ quy tắc không gian, Thần Rồng Có Cánh nắm giữ quy tắc có thể là năng lượng, còn ‘Hắn’ dường như nắm giữ tới 18 loại quy tắc!
( ‘Hắn’ sử dụng thân thể của ta để ngưng tụ ra những vũ khí kia, nhưng ta chỉ có thể nhớ rõ được phương pháp ngưng tụ mũi mâu bạc, thanh kiếm lớn, cây búa khổng lồ và chiếc tù và, những vũ khí và đạo cụ còn lại đều chỉ nhớ được phương pháp ngưng tụ một cách mơ hồ… Không biết sau khi ta mất ý thức, ‘Hắn’ làm thế nào mà chiến thắng được con quỷ quái dung hợp kia? Chẳng lẽ chỉ với sức một mình ta – một gã mới chỉ gần đạt tới Chân Ma đỉnh cao, rồi sử dụng kỹ xảo chiến đấu của Ma Vương cấp mà có thể chiến thắng được con quỷ quái dung hợp có thực lực Ma Vương trung cấp? Việc này thật sự quá…)
Bùi Kiêu mở hai mắt. Sau khi đã nuốt hết mấy trăm đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm, cơ thể vốn vô cùng suy yếu của hắn lúc này đã có chuyển biến tốt, tuy vẫn chưa thể cử động gì được nhưng cuối cùng đã có thể mở miệng nói chuyện. Hắn nói bằng giọng khàn khàn: “…Con quỷ quái dung hợp đã bị đánh bại rồi sao? Tình hình lúc đó ra sao?”
Tám người xung quanh vốn đều đang nhìn về phía Bùi Kiêu với vẻ lo lắng, sốt ruột, sau đó thấy hắn liên tục ăn hết mấy trăm đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm rồi bắt đầu nhắm mắt… Mọi người cũng không biết tình trạng của hắn ra sao, chỉ biết đứng bên hồi hộp chờ đợi, tới khi Bùi Kiêu mở miệng nói chuyện, cả bọn mới có thể nhẹ nhõm thở phào. Cung Diệp Vũ ở một bên cười nói: “Đã giải quyết triệt để rồi! Còn thực thể hóa ra một món Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương dung lượng 3100 đơn vị nữa đấy. Mà ngươi hỏi câu ngốc thật đấy! Nếu con quỷ quái kia không được giải quyết thì bọn ta làm sao còn đứng được ở chỗ này chứ? Ta nói ngươi nghe, món Thiên Sinh Vũ Khí kia…”
“Cốp” một tiếng vang lên, một cánh tay nhỏ nhắn từ bên cạnh gõ mạnh xuống đầu Cung Diệp Vũ. Vu Nữ Trần liếc xéo Cung Diệp Vũ rồi trắng trợn cắt đứt mạch thao thao bất tuyệt của hắn, cô mỉm cười nói với Bùi Kiêu: “Có phải ý ngươi muốn hỏi là ‘Hắn’ về sau đã giải quyết con quỷ quái dung hợp như thế nào đúng không? Thế thì ta muốn hỏi ngươi một câu trước nhé: ngươi mất đi ý thức từ lúc nào? Khi bị trụ lửa trắng đen đánh trúng ư?”
Bùi Kiêu nhẹ nhàng lắc đầu, vẫn trả lời bằng giọng khàn khàn: “Không phải, tuy khi đó ta đã không thể điều khiển được cơ thể của mình, nhưng ý thức vẫn có thể coi là hoàn hảo. Khi ‘Hắn’ bắt đầu thổi tù và, chuẩn bị triển khai đợt tấn công kết liễu ta mới mất ý thức. Chuyện sau đó ra sao?”
“Về sau…”
Nói tới đó thì vẻ mặt của cả bọn đều thoáng hiện lên vẻ quái dị. Nhưng sau đó cả đám vẫn ‘bảy mồm tám lưỡi’ thảo luận, kể lại cho Bùi Kiêu tình hình cuộc chiến sau đó. Sau khi Bùi Kiêu mất ý thức, ‘Hắn’ bắt đầu thổi tù và, sau đó, bên cạnh những vũ khí được chế tạo ra kia liền xuất hiện hơn mười hình chiếu của Bùi Kiêu trong trạng thái Người Khổng Lồ Sấm Sét. Tiếp theo, những hình chiếu này xách vũ khí xông lên đánh cảm tử con quỷ quái dung hợp, quá trình này lặp lại tới bảy lần! Nếu chỉ có vậy thì cũng thôi, nhưng khi nhìn vào đòn thế của những hình chiếu này sử dụng, mọi người dần phát hiện ra có điểm không đúng, trong đó thì Cung Diệp Vũ vàValkyrie có thể nhìn ra một phần tình hình thực tế lại càng kinh hãi không dứt. Một là những hình chiếu này không chỉ sử dụng vũ khí khác nhau mà chiêu thức chúng dùng cũng khác nhau, mỗi một chiêu một thức đều có uy lực lớn tới thần kỳ, tất cả rõ ràng chính là những tuyệt chiêu được hình thành bằng cách ngưng tụ trường khí thế - Khả năng đặc thù của Ma Vương cấp! Nói cách khác, toàn bộ mười tám loại chiêu thức dành riêng cho từng vũ khí kia đều là kỹ xảo chiến đấu của Ma Vương cấp!
Đó là thứ nhất, điều thứ hai càng làm cho người ta ngạc nhiên hơn, đó là những hình chiếu kia đều có thực lực của Bùi Kiêu ở thời điểm hắn mạnh nhất… Cũng có nghĩa là đều có thực lực Nửa Bước Chân Ma đỉnh cao! Phải biết rằng, tuy Chân Ma đỉnh cao quả thật cũng có thể tạo ra hình chiếu của bản thân, nhưng hình chiếu đó chẳng qua chỉ là sự phục chế lại tư tưởng của bản thể, con kém rất xa mới có thể xưng là ‘hình chiếu của linh hồn’. Mà đối với Ma Vương cấp, tuy rằng cũng có thể tạo ra hình chiếu để chiến đấu nhưng thực lực của hình chiếu đó cũng vẫn kém xa bản thể, hơn nữa hầu như đều chỉ có thể tạo ra một cái mà thôi!
Nhưng ngay trước mặt hai người, ‘Hắn’ đã liền một hơi tạo ra mười tám cái hình chiếu! Hơn nữa, toàn bộ mười tám cái hình chiếu này đều có thực lực Nửa Bước Chân Ma đỉnh cao. Nói một cách khác, ‘Hắn’ đã chế tạo một hơi ra mười tám cái hình chiếu có thực lực giống mình như đúc!
Cứ suy nghĩ một chút đi, bất kỳ một cường giả Chân Ma cấp nào cũng chắc chắn có được ‘lá bài tẩy’ cũng như chiêu thức mạnh nhất của mình. Về phần Bùi Kiêu, nhờ có đủ loại kỳ ngộ (2) mà có thể trong thời gian cực ngắn tiến vào Chân Ma cấp, nhưng vì vậy mà lại không có đầy đủ kinh nghiệm chiến đấu, chưa thể tổng hợp và tích lũy ra được chiêu thức thích hợp nhất cho mình, nhưng hắn cũng có sát chiêu để dùng lúc cần phải liều mạng. Cái đó chính là những át chủ bài mà mỗi người cất giấu kỹ nhất, đều thuộc loại chiêu thức có tính ‘đồng quy vu tận’ (3). Vậy nếu giờ có mười tám tên Nửa Bước Chân Ma đỉnh cao bất kể sống chết lao lên dùng sát chiêu cuối cùng kia, một lòng muốn chết cùng con quỷ quái hợp thể kia? Mà chuyện đó còn lặp đi lặp lại bảy lần liên tiếp, thế thì dù là Ma Vương trung cấp cũng không thể ngăn nổi!
Mười tám chiêu thức sử dụng kỹ xảo Ma Vương cấp, mười tám tên cường giả Nửa Bước Chân Ma đỉnh cao, đầu tiên nhảy lên dùng chiêu thức đánh, sau lại kích nổ bản thân tạo ra những vụ nổ hủy diệt! Sức phá hoại trong đó thật sự sẽ lớn đến mức khó mà tưởng tượng nổi! Nếu người phải đối mặt với loạt công kích đó đổi thành Cung Diệp Vũ – người mạnh nhất thế giới và lúc này cũng đã đạt tới Ma Vương cấp, vậy chỉ sau một vòng, hắn đã không thể không chết! Vậy nên sau bảy vòng tấn công liên tiếp, con quỷ quái hợp thể bị đánh tan một cách triệt để là việc không ngoài dự đoán một chút nào!
Chú thích:
1. Cương thi: xác chết có thể hoạt động trở lại, gần như zombie nhưng cơ thể vô cùng cứng rắn, chỉ có di chuyển bằng cách nhảy cà tưng và hai tay đưa thẳng.
2. Kỳ ngộ: chỉ những vận may cực lớn.
3. Đồng quy vu tận: hành động kéo đối phương cùng chết.
Tới khi Bùi Kiêu tỉnh lại, thì đã là sau đó bảy ngày. Thực tế, dù hắn giờ đã tỉnh lại nhưng vẫn vô cùng yếu ớt, chấp niệm toàn thân chỉ còn lại hơn mấy chục đơn vị, cơ thể suy yếu tới mức dù chỉ cử động một ngón tay cũng khó khăn. Vất vả lắm mới nâng được mí mắt lên, trong tầm mắt là cả một khu vực tan tành như phế tích. Nhưng cũng có điều khiến hắn thấy yên tâm, đó là trừ hắn ra thì cả tám người còn lại đều đang ngồi quanh đó, xem ra trận chiến kia hẳn là đã không có tổn thất gì quá lớn.
“Tỉnh! Bùi Kiêu tỉnh lại rồi!”
Người mới kêu lên chính là Trương Hằng. Tên kia vẫn luôn canh gác bên người Bùi Kiêu, lúc Bùi Kiêu tỉnh lại thì hắn cũng chính là người phát hiện sớm nhất. Ngay khi Trương Hằng kêu to lên thì cả bảy người còn lại đều vội chạy tới với tốc độ thật nhanh, cả đám nhìn về phía Bùi Kiêu với vẻ lo lắng và vội vã.
Bùi Kiêu cố gắng khẽ nhúc nhích da mặt mình, tiếc là lúc này hắn mở được mắt ra đã là hết hơi hết sức, chẳng còn đâu ra sức mà nhăn mặt. Vậy nên chuyển động cơ mặt của hắn lúc này thành ra lại cứng đờ như ‘cương thi’ (1), khẽ giật một cái nhìn không ra là thể hiện cảm xúc gì, càng không cần nghĩ tới việc mở miệng nói chuyện.
Cũng may là tám người xung quanh dường như cũng biết rõ trạng thái lúc này của hắn. Cung Diệp Vũ liền ngồi bịch xuống bên cạnh hắn rồi nói: “Không cần nói gì cả. Hiện tại ngươi đang rất suy yếu, chỉ còn hơn 80 đơn vị chấp niệm, mà lượng chấp niệm còn lại này cũng hư hại hết sức nghiêm trọng, không bị tiêu tan đã là kì tích rồi. Thế nên nhiệm vụ của ngươi lúc này ấy hả? Là phải từng ngụm uống hết đống này đi!” Lúc Cung Diệp Vũ nói, cô bé Stana bên cạnh đã đưa tới một bọc đồ uống với vẻ rất e dè, nhút nhát. Cái cô nhóc này lúc trước vốn đã khôi phục ‘bản chất’ đanh đá, chanh chua của mình, thế mà giờ không hiểu sao lại có vẻ rất sợ Bùi Kiêu, sau khi cô bé đưa bao đồ uống tới cho hắn thì lập tức rụt đôi tay nhỏ bé của mình lại, rồi giống như lần đầu mọi người gặp cô bé – trốn ngay ra sau lưng Valkyrie nấp.
Bùi Kiêu cảm thấy rất tò mò về điều này, có điều giờ phút này hắn thực sự đúng như người sống bị bỏ đói lâu ngày. Khi thấy Cung Diệp Vũ đưa bao đồ uống tới miệng mình, hắn cũng bất chấp những chuyện khác, chỉ biết há miệng từng ngụm uống. Cứ mỗi khi có thêm một đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm tiến vào cơ thể, hắn lại cảm thấy thân xác vốn vô cùng nặng nề lại nhẹ nhõm đi một phần. Cảm giác này thực sự là thoải mái không nói nên lời, so với dùng ma túy còn sảng khoái hơn gấp cả trăm lần! Vậy là trong một thoáng chốc, trong đầu hắn không còn lại suy nghĩ nào khác ngoài việc uống hết đống Thực Phẩm Chấp Niệm trước mặt này.
Cứ tiếp tục như vậy, Bùi Kiêu một hơi nuốt hết mấy chục bao Thực Phẩm Chấp Niệm, hết tới khoảng hơn mấy trăm đơn vị chấp niệm. Nếu theo như lúc trước, hắn cơ bản không thể ăn được một lúc nhiều Thực Phẩm Chấp Niệm tới vậy, nếu không sẽ lập tức bị ‘sốc chấp niệm’. Nhưng lần này, hắn ăn nhiều Thực Phẩm Chấp Niệm đến vậy, nhưng chẳng những không bị ‘sốc chấp niệm’ mà trái lại, sau khi Thực Phẩm Chấp Niệm vào cơ thể hắn thì lập tức chuyển hóa thành chấp niệm tinh khiết, lượng chấp niệm ít ỏi và hư hại còn lại của hắn nhanh chóng được chữa trị. Thực tế thì cũng phải đến lúc này Bùi Kiêu mới cảm nhận được sự biến hóa của chấp niệm trong cơ thể mình… Lúc này, mức độ dung nạp năng lượng của chấp niệm trong cơ thể hắn thế mà đã đạt tới 17 lần! Đó mới chỉ là sức chứa của chấp niệm tăng lên, thêm nữa là bản thân từng đơn vị chấp niệm cũng trở nên lớn hơn. Bùi Kiêu dùng tư tưởng quan sát sâu vào trong linh hồn của mình, hắn phát hiện lúc này mỗi đơn vị chấp niệm đều đang phát ra ánh sáng màu bạc lóng lánh, mỗi khi cơ thể hắn chuyển động thì các đơn vị chấp niệm lại lóe lên ánh điện chớp màu. Thứ lôi điện màu bạc này nhẹ nhàng chuyển động giữa các đơn vị chấp niệm, cuối cùng được chứa đựng trong mỗi đơn vị chấp niệm. Bùi Kiêu lúc này có thể cảm nhận được rất rõ ràng, tuy năng lượng lôi điện vẫn không thể tự do chuyển động như Năng Lượng Tiêu Chuẩn, nhưng cũng đã có thể tự động di chuyển rất nhanh…
Tiếp theo, khi Bùi Kiêu còn chưa kịp xem xét một chút cái thứ chấp niệm phát sáng bạc của mình có gì đặc biệt, thì hắn bỗng phát hiện ra một chuyện rất khủng khiếp… Ký hiệu phù văn kỳ lạ mà trong cơ thể hắn đã biến mất!
Đúng vậy, cái ký hiệu phù văn vốn là do chấp niệm tạo thành, nó có thể chuyển đổi Năng Lượng Tiêu Chuẩn thành lực lượng lôi điện, khi thiêu đốt chấp niệm cũng có thể giúp hắn tiến vào trạng thái Giải Phóng, thứ đó đã hoàn toàn biến mất không chút dấu vết!
( Không thấy nữa? Làm sao lại không thấy nữa rồi? Thứ đó là do chấp niệm của ta tạo thành, nó giống như một bộ phận linh hồn của ta kia mà? Làm sao lại biến mất rồi? Chẳng lẽ ‘Hắn’ đã dung nhập ký hiệu phù văn đó vào chấp niệm của ta rồi? Thế nên ký hiệu phù văn thì biến mất còn chấp niệm của ta thì biến thành thế này? Khả năng này có thể đúng, ta nhớ rõ lúc chiến đấu ‘Hắn’ đã từng nói là: đó không phải cách dùng đúng của thuật phóng to…)
Bùi Kiêu chỉ nhớ mang máng. Thời điểm hắn mất đi ý thức là khi ‘hắn’ bắt đầu thổi tù và. Cũng không hiểu tại sao mấy món vũ khí mà ‘Hắn’ ngưng đọng ra lại mạnh mẽ tới vậy, ngọn mâu bạc chẳng những có khả năng đâm xuyên rất đáng sợ mà sau khi đâm xuyên rồi còn nổ tung với sức công phá vô cùng kinh khủng, thanh kiếm lớn nhìn không có gì bắt mắt nhưng lại có thể chặt đôi thân thể cứng như kim cương của con quỷ quái dung hợp, rồi còn tấm lưới màu bạc kia nữa, nhìn như hết sức mỏng manh nhưng khi chụp xuống lại như thể biến sức mạnh cơ bắp kinh khủng của một con quỷ quái Ma Vương cấp thành hư vô, khiến cho nó phải nằm yên trong lưới mà không động đậy được chút nào, cả cái tù và kia nữa…
Có thể nói thế này: mỗi một món vũ khí mà ‘Hắn’ ngưng tụ ra đều bao hàm một loại quy tắc đặc biệt nào đó. Ví dụ như Thế Giới Xà nắm giữ quy tắc trọng lực, Thần Chiến Binh nắm giữ quy tắc không gian, Thần Rồng Có Cánh nắm giữ quy tắc có thể là năng lượng, còn ‘Hắn’ dường như nắm giữ tới 18 loại quy tắc!
( ‘Hắn’ sử dụng thân thể của ta để ngưng tụ ra những vũ khí kia, nhưng ta chỉ có thể nhớ rõ được phương pháp ngưng tụ mũi mâu bạc, thanh kiếm lớn, cây búa khổng lồ và chiếc tù và, những vũ khí và đạo cụ còn lại đều chỉ nhớ được phương pháp ngưng tụ một cách mơ hồ… Không biết sau khi ta mất ý thức, ‘Hắn’ làm thế nào mà chiến thắng được con quỷ quái dung hợp kia? Chẳng lẽ chỉ với sức một mình ta – một gã mới chỉ gần đạt tới Chân Ma đỉnh cao, rồi sử dụng kỹ xảo chiến đấu của Ma Vương cấp mà có thể chiến thắng được con quỷ quái dung hợp có thực lực Ma Vương trung cấp? Việc này thật sự quá…)
Bùi Kiêu mở hai mắt. Sau khi đã nuốt hết mấy trăm đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm, cơ thể vốn vô cùng suy yếu của hắn lúc này đã có chuyển biến tốt, tuy vẫn chưa thể cử động gì được nhưng cuối cùng đã có thể mở miệng nói chuyện. Hắn nói bằng giọng khàn khàn: “…Con quỷ quái dung hợp đã bị đánh bại rồi sao? Tình hình lúc đó ra sao?”
Tám người xung quanh vốn đều đang nhìn về phía Bùi Kiêu với vẻ lo lắng, sốt ruột, sau đó thấy hắn liên tục ăn hết mấy trăm đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm rồi bắt đầu nhắm mắt… Mọi người cũng không biết tình trạng của hắn ra sao, chỉ biết đứng bên hồi hộp chờ đợi, tới khi Bùi Kiêu mở miệng nói chuyện, cả bọn mới có thể nhẹ nhõm thở phào. Cung Diệp Vũ ở một bên cười nói: “Đã giải quyết triệt để rồi! Còn thực thể hóa ra một món Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương dung lượng 3100 đơn vị nữa đấy. Mà ngươi hỏi câu ngốc thật đấy! Nếu con quỷ quái kia không được giải quyết thì bọn ta làm sao còn đứng được ở chỗ này chứ? Ta nói ngươi nghe, món Thiên Sinh Vũ Khí kia…”
“Cốp” một tiếng vang lên, một cánh tay nhỏ nhắn từ bên cạnh gõ mạnh xuống đầu Cung Diệp Vũ. Vu Nữ Trần liếc xéo Cung Diệp Vũ rồi trắng trợn cắt đứt mạch thao thao bất tuyệt của hắn, cô mỉm cười nói với Bùi Kiêu: “Có phải ý ngươi muốn hỏi là ‘Hắn’ về sau đã giải quyết con quỷ quái dung hợp như thế nào đúng không? Thế thì ta muốn hỏi ngươi một câu trước nhé: ngươi mất đi ý thức từ lúc nào? Khi bị trụ lửa trắng đen đánh trúng ư?”
Bùi Kiêu nhẹ nhàng lắc đầu, vẫn trả lời bằng giọng khàn khàn: “Không phải, tuy khi đó ta đã không thể điều khiển được cơ thể của mình, nhưng ý thức vẫn có thể coi là hoàn hảo. Khi ‘Hắn’ bắt đầu thổi tù và, chuẩn bị triển khai đợt tấn công kết liễu ta mới mất ý thức. Chuyện sau đó ra sao?”
“Về sau…”
Nói tới đó thì vẻ mặt của cả bọn đều thoáng hiện lên vẻ quái dị. Nhưng sau đó cả đám vẫn ‘bảy mồm tám lưỡi’ thảo luận, kể lại cho Bùi Kiêu tình hình cuộc chiến sau đó. Sau khi Bùi Kiêu mất ý thức, ‘Hắn’ bắt đầu thổi tù và, sau đó, bên cạnh những vũ khí được chế tạo ra kia liền xuất hiện hơn mười hình chiếu của Bùi Kiêu trong trạng thái Người Khổng Lồ Sấm Sét. Tiếp theo, những hình chiếu này xách vũ khí xông lên đánh cảm tử con quỷ quái dung hợp, quá trình này lặp lại tới bảy lần! Nếu chỉ có vậy thì cũng thôi, nhưng khi nhìn vào đòn thế của những hình chiếu này sử dụng, mọi người dần phát hiện ra có điểm không đúng, trong đó thì Cung Diệp Vũ vàValkyrie có thể nhìn ra một phần tình hình thực tế lại càng kinh hãi không dứt. Một là những hình chiếu này không chỉ sử dụng vũ khí khác nhau mà chiêu thức chúng dùng cũng khác nhau, mỗi một chiêu một thức đều có uy lực lớn tới thần kỳ, tất cả rõ ràng chính là những tuyệt chiêu được hình thành bằng cách ngưng tụ trường khí thế - Khả năng đặc thù của Ma Vương cấp! Nói cách khác, toàn bộ mười tám loại chiêu thức dành riêng cho từng vũ khí kia đều là kỹ xảo chiến đấu của Ma Vương cấp!
Đó là thứ nhất, điều thứ hai càng làm cho người ta ngạc nhiên hơn, đó là những hình chiếu kia đều có thực lực của Bùi Kiêu ở thời điểm hắn mạnh nhất… Cũng có nghĩa là đều có thực lực Nửa Bước Chân Ma đỉnh cao! Phải biết rằng, tuy Chân Ma đỉnh cao quả thật cũng có thể tạo ra hình chiếu của bản thân, nhưng hình chiếu đó chẳng qua chỉ là sự phục chế lại tư tưởng của bản thể, con kém rất xa mới có thể xưng là ‘hình chiếu của linh hồn’. Mà đối với Ma Vương cấp, tuy rằng cũng có thể tạo ra hình chiếu để chiến đấu nhưng thực lực của hình chiếu đó cũng vẫn kém xa bản thể, hơn nữa hầu như đều chỉ có thể tạo ra một cái mà thôi!
Nhưng ngay trước mặt hai người, ‘Hắn’ đã liền một hơi tạo ra mười tám cái hình chiếu! Hơn nữa, toàn bộ mười tám cái hình chiếu này đều có thực lực Nửa Bước Chân Ma đỉnh cao. Nói một cách khác, ‘Hắn’ đã chế tạo một hơi ra mười tám cái hình chiếu có thực lực giống mình như đúc!
Cứ suy nghĩ một chút đi, bất kỳ một cường giả Chân Ma cấp nào cũng chắc chắn có được ‘lá bài tẩy’ cũng như chiêu thức mạnh nhất của mình. Về phần Bùi Kiêu, nhờ có đủ loại kỳ ngộ (2) mà có thể trong thời gian cực ngắn tiến vào Chân Ma cấp, nhưng vì vậy mà lại không có đầy đủ kinh nghiệm chiến đấu, chưa thể tổng hợp và tích lũy ra được chiêu thức thích hợp nhất cho mình, nhưng hắn cũng có sát chiêu để dùng lúc cần phải liều mạng. Cái đó chính là những át chủ bài mà mỗi người cất giấu kỹ nhất, đều thuộc loại chiêu thức có tính ‘đồng quy vu tận’ (3). Vậy nếu giờ có mười tám tên Nửa Bước Chân Ma đỉnh cao bất kể sống chết lao lên dùng sát chiêu cuối cùng kia, một lòng muốn chết cùng con quỷ quái hợp thể kia? Mà chuyện đó còn lặp đi lặp lại bảy lần liên tiếp, thế thì dù là Ma Vương trung cấp cũng không thể ngăn nổi!
Mười tám chiêu thức sử dụng kỹ xảo Ma Vương cấp, mười tám tên cường giả Nửa Bước Chân Ma đỉnh cao, đầu tiên nhảy lên dùng chiêu thức đánh, sau lại kích nổ bản thân tạo ra những vụ nổ hủy diệt! Sức phá hoại trong đó thật sự sẽ lớn đến mức khó mà tưởng tượng nổi! Nếu người phải đối mặt với loạt công kích đó đổi thành Cung Diệp Vũ – người mạnh nhất thế giới và lúc này cũng đã đạt tới Ma Vương cấp, vậy chỉ sau một vòng, hắn đã không thể không chết! Vậy nên sau bảy vòng tấn công liên tiếp, con quỷ quái hợp thể bị đánh tan một cách triệt để là việc không ngoài dự đoán một chút nào!
Chú thích:
1. Cương thi: xác chết có thể hoạt động trở lại, gần như zombie nhưng cơ thể vô cùng cứng rắn, chỉ có di chuyển bằng cách nhảy cà tưng và hai tay đưa thẳng.
2. Kỳ ngộ: chỉ những vận may cực lớn.
3. Đồng quy vu tận: hành động kéo đối phương cùng chết.
Danh sách chương