Dịch: Shun

Biên tập: Ngô trung

Năng lực của linh hồn đặc thù thật sự có trăm nghìn dạng kỳ lạ. Chỉ riêng những năng lực mà chính phủ các nước thống kê được đã lên tới mấy chục, mà đó còn là vì linh hồn đặc thù có số lượng rất ít, nếu không thì số lượng các loại năng lực tìm thấy chắc hẳn còn lớn hơn nhiều.

Đảo Phục Sinh chính là một khu quân sự tối mật, có thể nói đây chính là nơi tập trung toàn bộ khoa học kỹ thuật và vũ khí quân sự cao cấp nhất của mười bảy nước cũng như các quốc gia nhỏ phụ thuộc vào họ. Cả hòn đảo luôn được đặt trong tình trạng an ninh nghiêm ngặt, thiết bị giám sát hoạt động 24/24, đừng nói là một chiếc du thuyền, chỉ sợ ngay cả một con cá hơi lớn bơi qua cũng sẽ bị tình báo ghi lại. Vậy mà thực sự lại có một chiếc du thuyền xuất hiện ngay bên ngoài hòn đảo này! Chuyện này chắc hẳn có liên quan mật thiết tới năng lực đặc thù ẩn nấp của thiếu nữ kia.

Cùng thời điểm đội ngũ của chín người kia đang ẩn nấp ngoài rìa chiến trường, tại nơi cách mặt đất 170m, tầng ngầm bên dưới tòa nhà trung tâm Đảo Phục Sinh, bọn bốn người Dương Đỉnh Thiên đang phải chật vật chạy trốn tới bở hơi tai. Nguyên nhân là vì từ khi bước vào tầng 170m, khắp nơi bỗng xuất hiện đầy những hệ thống súng máy phòng ngự tự động và các loại cửa an ninh yêu cầu mật khẩu, chỉ cần nhập sai mật khẩu ba lần thì cả hành lang lập tức sẽ rơi vào tình trạng báo động, vô số các loại súng ống bỗng nhiên xuất hiện. Hơn nữa, đó còn đều là những vũ khí công nghệ cao mà bốn người mới thấy lần đầu, ví dụ như vũ khí Gauss, vũ khí laser, vũ khí điện quang, vũ khí sóng âm, rất nhiều loại... Ban đầu bốn người không hề chuẩn bị, kết quả là ngoài Trương Hằng và Nhậm Trăn đi cuối nên tránh được, còn Dương Đỉnh Thiên và Dương Húc Quang thiếu chút nữa đã bị đánh cho nát bét.

Cũng may phương thức tấn công của Nhậm Trăn là tạo ra những cột băng trên phạm vi rộng, nhờ đó mà đã nhanh chóng phá hủy hết các thiết bị trong hành lang này. Nếu không phải vậy, hai người kia mà hoàn toàn rơi vào đợt tấn công kinh khủng vừa rồi thì sợ rằng giờ đã lành ít dữ nhiều. Nhưng dù không chết thì hai người họ Dương cũng lập tức rơi vào cơn chấn động chấp niệm, bọn họ dường như thống khổ đến nỗi chỉ muốn chết ngay đi cho xong. Trương Hằng ở bên cạnh thấy vậy thì sợ xanh mặt, cứ như thể người đang phải chịu chấn động chấp niệm là chính hắn vậy. Phải tới lúc Nhậm Trăn vỗ nhẹ một cái, hắn mới sực tỉnh, thôi run lẩy bẩy, mặt mũi thì đầy vẻ xấu hổ.

“Không phải sợ. Có khi chút nữa ngươi cũng sẽ giống vậy đấy.” Nhâm Trăn liếc nhìn hắn rồi điềm nhiên như không nói.

Trương Hằng liền cảm thấy dở khóc dở cười, hắn rất muốn nói với Nhậm Trăn rằng: ngươi rất có triển vọng trở thành một trong những kẻ miệng lưỡi độc địa nhất quả đất. Nhưng rồi nhìn Nhậm Trăn vẫn giữ tư thế chuẩn bị kéo đàn, hắn lại chẳng còn can đảm để nói ra câu đó. Vừa rồi hắn đã chính mắt thấy thực lực của Nhậm Trăn tới mức nào, khỏi cần phải bàn, chỉ cần một cây cột băng ‘vô tình’ chui lên dưới chân cũng dư sức phá nát ‘cửa sau’ của hắn cả chục lần. Thế nên cuối cùng hắn cũng chỉ biết ngậm miệng nhịn đi, coi như đã tiếp nhận cái lời bình dã man “về sau ngươi cũng có thể bị như vậy” kia.

Trương Hằng và Nhậm Trăn ở một bên yên lặng chờ đợi cơn chấn động chấp niệm của hai người họ Dương qua đi. Khi chờ được khoảng mười phút, sàn nhà nơi họ đứng bỗng nhiên thi thoảng lại rung lên từng hồi, giống như chấn động từ vụ nổ ở nơi nào đó truyền tới. Chuyện này chắc hẳn do chính mấy tên Chân Ma cấp sa đọa gây ra, bọn chúng có lẽ đã đến được tầng sâu 200m và đang ra sức phá hoại, mà cũng có thể là chúng đang giao chiến với lực lượng phòng ngự ở dưới đó. Vậy nên, tuy thực lực bốn người Dương Húc Quang không ra sao nhưng ngược lại, lúc này lại đang khá an toàn, cả bọn cứ vậy lẳng lặng chờ chấn động chấp niệm qua đi, mà cũng không bị bất kỳ người sống hay quỷ quái nào tới làm phiền.

Sau đó, bốn người lại bắt đầu di chuyển, lần này thì cả bọn đều cẩn thận hơn rất nhiều, trên đường đi luôn tìm kiếm kỹ càng các loại thiết bị an ninh, báo động. Nếu như người sống hầu như chẳng thể làm gì được những thiết bị này, thì linh hồn lại có vô số cách để loại bỏ chúng, ví dụ như đóng băng cả hệ thống hoặc dùng dòng điện để phá cả đường dây... nói chung là có rất nhiều cách. Hơn nữa, cửa mã khóa có lẽ ngăn được người sống, chứ với linh hồn có Thiên Sinh Vũ Khí nơi tay, phá cửa xông qua là hết sức dễ dàng. Vậy nên chỉ cần cẩn thận một chút thì những thứ máy móc này chẳng thể nào ngăn nổi bốn người tiếp tục xâm nhập.

Cứ như vậy, bốn người cuối cùng cũng đã từ tầng 170m tiến xuống được tầng 180m. Mà vừa xuống được đến tầng này thì trước mắt cả bọn đã là cảnh tượng khói bụi mù mịt, đổ vỡ khắp nơi, trên mặt đất thì đầy những người máy đã bị phá hỏng. Mà cứ nhìn vào những phần còn lại thì đám người máy này hẳn là có đủ mọi loại hình từ hình dạng giống người, dạng động vật và cả không ít những người máy dạng con nhện. Xem ra đây chính là những thành quả khoa học kỹ thuật mà chính phủ lấy được từ di tích Atlantis. Mà có vẻ như chính phủ rất không tin tưởng vào người sống, bọn họ thà dùng đám người máy này phòng ngự tầng 180m chứ không để bất kỳ một người sống nào đặt chân tới đây. Xem ra, ở dưới này chắc hẳn có điều gì đó khiến cho chính phủ không dám đặt sự tin tưởng vào người sống.

Mà ngoài những phần hỏng nát của người máy thì ở đây còn có thể thấy được tội nghiệt và Năng Lượng Tiêu Chuẩn chưa tiêu tan hết, mà số lượng của chúng cũng không hề ít. Đấy chắc hẳn là vài con quỷ quái thông thường chui qua lỗ thủng từ bên trên xuống tới nơi này.

“Được rồi, đừng để ý nhiều nữa. Có trời mới biết chính phủ thế giới có còn vũ khí bí mật nào chưa đem ra hay không. Mà mục tiêu của chúng ta cũng không phải những thứ này. Nhanh đi tìm máy tính kết nối mạng nội bộ đi thôi, vậy mới có thể sớm biết rõ đằng sau tấn kịch này thực sự là gì. Đi nào! Đi nào!” Dương Húc Quang liếc nhìn ba người còn lại, thấy bọn họ đều bị cảnh tượng xác người máy đầy đất dọa cho ngây người. Dù sao thì đây cũng đang là thế giới hiện thực, vậy mà bỗng nhiên lại có bao nhiêu người máy như trong phim khoa học viễn tưởng xuất hiện thế này, ai không thấy choáng ngợp mới là đáng ngờ đấy. Biết vậy nên Dương Húc Quang mới đành phải làm người dẫn đầu, nhắc nhở ba người còn lại.

Tuy tình huống bất ngờ như vậy nhưng cũng có cái tốt, đám quỷ quái kia có vẻ như đã kéo nhau cùng chết với đám người máy này, khiến cho cả khu vực có vẻ như đã không còn mối nguy hiểm nào nữa. Đám quỷ quái và người máy còn lại dường như cũng đã chạy tít tới nơi nào, giúp cho bốn người có thể chạy thẳng một mạch mà không gặp phải một sự tấn công nào. Cũng không biết hôm nay có phải ngày may mắn của bốn người hay không mà trên đường đi, ngoài đống người máy đã thành sắt vụn và tội nghiệt của quỷ quái đang tiêu tan dần, họ không gặp phải bất cứ một vật gì còn có thể hoạt động, thậm chí cả cạm bẫy, thiết bị bảo vệ cũng không thấy nốt. Vì vậy mà con đường tới phòng máy chủ của họ không ngờ lại ‘bình yên’ tới mức khó tin. Lúc tới được phòng máy chủ, cả bọn thậm chí còn không tin nổi là mình lại có thể đến được mục tiêu dễ dàng tới vậy. Chẳng lẽ nơi quan trọng thế này mà không có người máy hay thứ gì đó mạnh mẽ bảo vệ hay sao? Nhưng dù sao thì lúc này cũng đã tìm được máy kết nối nội bộ, sau khi dặn dò ba người còn lại nhớ chú ý cảnh giới để mình làm việc, Dương Húc Quang lập tức ngồi xuống máy tính, tay gõ rào rào liên tục. Ba người còn lại dù sao cũng chẳng hiểu những gì Dương Húc Quang đang làm, thế nên họ liền mặc kệ hắn làm gì thì làm, bản thân thì tản ra bốn phía cảnh giới và chú ý xem liệu có còn quỷ quái hay người máy trốn ở góc khuất nào đó hay không. Rất nhanh, cả căn phòng chỉ còn lại tiếng gõ bàn phím đều đều của Dương Húc Quang.

Cả nửa ngày sau, lúc ba người còn lại đều đã dần cảm thấy hết kiên nhẫn, Dương Húc Quang bỗng nhiên cười hắc hắc nham hiểm. Ba người cũng không biết là tên đó đã phá được tường lửa hay làm được trò gì, chỉ thấy hắn bỗng lấy ra một đĩa máy tính nho nhỏ rồi cho vào trong ổ đọc của máy tính. Ngay sau đó, màn hình máy tính vốn toàn câu lệnh trắng đen loằng ngoằng bỗng nhiên biến thành hình dạng của một đống... nòng nọc chạy khắp màn hình.

“Hắc hắc, cái tường lửa lượng tử này bình thường thì đúng là ta không phá nổi, nhưng lúc này năm tên Chân Ma sa đọa đang phá phách khắp nơi, máy chủ của nơi này phải điều khiển rất nhiều người máy chiến đấu, vậy chắc chắn sẽ làm thiếu hụt tài nguyên của máy chủ. Hắc hắc, thế thì hãy nếm thử Ếch Xanh Dâng Hương thế hệ thứ tư – loại virus máy tính mà ta mới chế tạo được cách đây vài tháng đi.” Dương Húc Quang vừa nói vừa liên tục cười gian. Trong tiếng cười của hắn, đám nòng nọc chạy khắp màn hình từ từ lột xác, biến thành những con ếch xanh, chân trước của bọn ếch này lại còn ôm một cây hương, chúng cứ vậy mà đứng nguyên chỗ... chắp tay khấn vái y như con người.

(Hương: hay nhang)

Cùng lúc đó, tại tầng ở độ sâu 200m, hơn một trăm người máy toàn thân lóng lánh đang chiến đấu cùng với năm kẻ có đôi cánh đen. Những người máy ở đây cũng không phải làm bằng kim loại, mà do những khối tinh thể trong suốt ghép lại, mỗi khi chuyển động thì những đường dẫn năng lượng trong cơ thể chúng lại có ánh sáng lòe lòe chạy dọc, nhìn qua lại dường như có nét giống với Thiên Sinh Vũ Khí. Đòn tấn công của những thứ này khiến cho ngay cả năm tên Kẻ Sa Đọa đạt tới Nửa Bước Chân Ma cũng không dám đón đỡ chính diện, chỉ có thể dùng tốc độ và sự linh hoạt để đánh du kích. Nhưng dù vậy thì Chân Ma vẫn cứ là Chân Ma, lúc này đã có hơn mười người máy tinh thể bị đánh nát, chỉ cần có đủ thời gian thì trước sau gì đám Kẻ Sa Đọa cũng sẽ dọn dẹp hết hơn trăm tên người máy này.

Bỗng nhiên đúng lúc này, thân thể hơn trăm tên người máy tinh thể kia đột nhiên phát sáng rực rỡ, khiến năm tên Kẻ Sa Đọa sợ tới nhảy dựng, tưởng đám người máy đó định tung độc chiêu gì. Nhưng không ngờ, ngay sau đó thì ánh sáng của đám người máy này lại bắt đầu tắt dần đi, trên người bốc lên đầy khói xanh, chẳng mấy chốc đã đổ rầm xuống đất không nhúc nhích. Năm tên Kẻ Sa Đọa liền ngơ ngác nhìn lẫn nhau, cơ bản là không hiểu nổi trước mắt vừa xảy ra chuyện gì.

“Chẳng lẽ Máy Chủ Linh Hồn Trung Tâm đã gặp phải sự cố gì rồi à?” Một tên thanh niên trong đám khó hiểu nói.

Bốn người còn lại cũng chẳng thể đưa được ra câu trả lời hợp lý nào. Sau cùng, Ronnie vẫn tỉnh táo nhất, cô ta nói lớn: “Không cần phải để ý nhiều vậy làm gì. Đám người máy tinh thể này quả thật rất mạnh. Tuy trước kia đã từng nghe nói nhưng không ngờ hiệu quả khắc chế với Chân Ma cấp của chúng lại lớn đến vậy, đã vậy còn không hề bị suy yếu bởi trường khí thế hay trọng lực. Nhưng giờ thì tốt rồi, đám người máy này đã xong đời, giờ mục tiêu chính là phòng điều khiển. Tất cả đều phải cẩn thận, có trời mới biết trong đó liệu còn tầng phòng ngự chết tiệt nào hay không.”

Rõ ràng là Ronnie có vị thế đứng đầu trong nhóm năm người này, sau khi cô ta nói xong thì cả bốn người còn lại đều lớn tiếng đồng tình. Tiếp theo, cả năm liền vỗ cánh, bay nhanh vào trong một hành lang trước mặt. Không lâu sau, trước mặt bọn họ xuất hiện một cánh cửa lớn làm bằng tinh thể hơi mờ đục, nhìn có vẻ vô cùng cổ xưa. Qua lớp tinh thể mờ đục, có thể lờ mờ thấy được phía bên có từng đợt ánh sáng vàng kim chiếu rọi. Năm người liếc nhìn nhau rồi cùng lấy ra Thiên Sinh Vũ Khí của mình, phía trên đó lập tức bắt đầu tuôn ra từng đám khí đen xì như mực. Tới khi Thiên Sinh Vũ Khí của cả năm người đã ngập tràn khí đen, bọn họ đồng loạt đưa vũ khí đánh về phía cánh cửa lớn bằng tinh thể kia. Chuyện ngoài dự đoán lại lần nữa xảy ra, cánh cửa tinh thể không ngờ lại quá yếu ớt, vừa chịu một đòn đã vỡ nát thành các khối vụn tinh thể. Tới lúc này thì cả bọn cuối cùng cũng thấy rõ được khung cảnh bên trong.

Phía bên trong là một khối cầu ánh sáng màu vàng kim khổng lồ có đường kính khoảng 300m. Nhìn xuyên qua màn ánh sáng, người ta có thể thấy loáng thoáng được bên trong có một vật thể có dạng tròn như quả trứng, không phải làm bằng kim loại, cũng không phải bằng gỗ hay đá, nói chung là không thể xác định được nó làm bằng chất liệu gì. Ánh sáng màu vàng kim chói mắt được phát ra từ chính vật thể hình trứng khổng lồ đó.

Ở xung quanh vật thể hình trứng này có đặt vô số các loại máy móc dụng cụ, cũng có rất nhiều các loại đường dẫn kết nối với bên ngoài của nó. Từ trong ‘quả trứng’ đó liên tục có những dòng ánh sáng màu vàng kim theo các đường dẫn chạy ra ngoài rồi đi vào đủ các loại máy móc không đọc nổi tên ở xung quanh, cả không gian căn phòng tràn ngập ánh sáng màu vàng kim, giống như khung cảnh trong một bộ phim khoa học viễn tưởng nào đó vậy.

Năm người kia đều bị ‘quả trứng’ khổng lồ trước mặt làm cho sửng sốt hồi lâu. Mãi một lúc sau, bọn họ mới tỉnh táo lại, Ronnie lắc đầu nói: “Không ngờ cái Máy Chủ Linh Hồn Trung Tâm này lại khổng lồ đến vậy. Lúc trước tôi còn tưởng nó chắc chỉ bằng cỡ cục đá nhỏ thôi, thế mà hóa ra lại lớn đến mấy trăm mét thế này…”

Tuy bốn người còn lại cũng bị cảnh tượng làm cho choáng ngợp, nhưng dù sao cả bọn cũng không phải người bình thường, đã nhanh chóng ổn định lại đầu óc. Một người trung niên trong đám trầm giọng nói: “Cái Máy Chủ Linh Hồn Trung Tâm này chính là thứ làm nên Kế Hoạch Linh Hồn, không còn nó thì cũng sẽ không còn Kế Hoạch Linh Hồn nào nữa. Ronnie, chúng ta làm gì đây? Lập tức phá hủy thứ này ư?”

Trong mắt Ronnie lóe lên vẻ hung ác, cô ta gật đầu khẳng định rồi nói: “Chính xác! Mục đích của chuyến này chính là cái Máy Chủ Linh Hồn Trung Tâm này. Bằng bất cứ giá nào cũng phải phá hủy nó! Hừ hừ, còn nhớ cái đám bị biến thành người không ra người, quỷ không ra quỷ ở mấy tầng trên không? Bọn họ chính là vật hi sinh cho cái Kế Hoạch Linh Hồn này đó. Thủ lĩnh đã từng nói, những kẻ bị biến đổi thành ‘Kẻ Phản Bội’ trong Kế Hoạch Linh Hồn thậm chí còn không biết mình đã bị biến đổi thành thứ như vậy. Bọn họ vẫn giữ nguyên được ý thức, trí nhớ và tư tưởng của bản thân, chỉ không có trí nhớ về việc đã bị chuyển đổi mà thôi. Tới thời điểm mệnh lệnh của kẻ điều khiển được đưa ra, họ mới trong phút chốc biến đổi thành bộ dạng kia rồi ra tay giết chết chính người mà mình tin tưởng, thân cận nhất. Tôi nghĩ, nếu Thomas còn giữ được thần trí trong khi bị biến đổi thành cái bộ dạng kia, hắn chắc hẳn sẽ khóc đến cạn nước mắt, khi thấy chính tay mình thương tổn tới người có ơn lớn với bản thân… Ra tay đi!”

Vẻ hung ác cũng hiện lên trong mắt những người còn lại, tất cả cùng vung lên Thiên Sinh Vũ Khí của mình, từng luồng sáng đen lập tức sắp được bắn ra. Tới lúc này, đám này đã không còn tiếc bất cứ gì nữa, tất cả đều có ý định dốc hết sức phá hủy cái Máy Chủ Linh Hồn Trung Tâm này ngay lập tức. Một đòn hợp lực của năm tên Nửa Bước Chân Ma đã đủ tương đương với sức công phá một đòn của Cung Diệp Vũ rồi!

Nhưng đúng lúc này, quầng sáng phía ngoài Máy Chủ Linh Hồn Trung Tâm bỗng nhiên vặn vẹo, nhộn nhạo một trận. Đến lúc ánh sáng ổn định trở lại thì phía ngoài quầng sáng đã xuất hiện hình ảnh lập thể của mười bảy người, mà mười bảy hình ảnh lập thể này dường như chính là hình ảnh của mười bảy vị đầu não các quốc gia đang ngồi trong một phòng họp nào đó.

“Dừng tay lại, đám Kẻ Sa Đọa kia! Các ngươi có biết mình đang làm cái gì không? Các ngươi đang tự tay phá hủy hy vọng cuối cùng của loài người đó!” Một trong số mười bảy vị kia quát lớn.

Năm người nhìn hình ảnh lập thể của mười bảy người kia, cùng cười khinh miệt. Gã trung niên lúc trước cười lớn: “Hy vọng cuối cùng? Phải là hy vọng cuối cùng của đám quyền quý, giàu có các người mới đúng chứ hả? Biến tất cả người trên thế giới này, cả người sống lẫn linh hồn thành nguyên liệu cho Kế Hoạch Linh Hồn, để giúp cho đám ‘ưu tú, danh nhân, giàu có’ các người sống sót, có phải vậy không?”

Mười bảy người kia nghe vậy cũng không hề lộ ra vẻ khiếp đảm hay bối rối gì, tất cả bọn họ đều là những tay già đời lão luyện, kinh nghiệm chính trường đầy mình. Trên thế giới này, chính trị gia chính là một đám xấu xa, bẩn thỉu, mà làm một kẻ đứng đầu quốc gia như bọn họ, có thể nói chính là xấu xa trong xấu xa, bẩn thỉu trong bẩn thỉu, đương nhiên sẽ không thể lúng túng chỉ vì một câu chất vấn như vậy. Ngược lại, một người trong số đó chợt hỏi với vẻ dường như rất hứng thú: “Thế à? Vậy các ngươi cho rằng dạng tương lại nào là thích hợp cho thế giới này? Có lẽ Kế Hoạch Linh Hồn thật sự chỉ có thể bảo vệ tính mạng của những dạng người như ngươi nói, nhưng đó chẳng phải cũng là đã lưu giữ được hạt giống của loài người sao? Chẳng lẽ ngươi muốn lúc tận thế đến, tất cả loài người trên cả thế giới cùng nhau diệt vong, vậy mới là đúng đắn đó hả?”

Gã trung niên nghe vậy thì giận bầm mặt, hắn đang muốn tiếp tục tranh cãi thì Ronnie bỗng nhiên phắt tay chặn lại: “Không cần phải tranh cãi với bọn chúng làm gì. Dù sao thì trong mắt chúng, bọn ta cũng chỉ là những quân cờ có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào, hoặc cùng lắm cũng chỉ là những nguyên liệu có ích mà thôi, trong mắt chúng đã không còn có cái gọi là sinh mệnh nữa rồi. Thế nên, tốt hơn là chúng ta nhanh phá hủy cái Máy Chủ Linh Hồn Trung Tâm này, sau đó lập tức ra ngoài theo thủ lĩnh rời khỏi đây. Dù sao thì thủ lĩnh chắc chắn không thể chống chọi được với Thần Chiến Binh Obelisk quá lâu, chúng ta không thể làm chậm chân của Người.”

Bốn người còn lại nghe vậy thì khẽ gật đầu, không để ý tới hình ảnh lập thể của mười bảy người kia nữa mà đều vung Thiên Sinh Vũ Khí của mình, đánh mạnh về phía ‘quả trứng khổng lồ’ màu vàng kim. Thế nhưng, năm luồng ánh sáng đen được đánh ra chỉ vừa tiếp xúc với tầng ánh sáng vàng bao bên ngoài ‘quả trứng’ thì đã bị màn ánh sáng đó chặn lại. Sau đó, một ngọn lửa màu vàng kim đột nhiên bùng lên dữ dội, thiêu rụi hoàn toàn những ánh sáng đen kia. Một đòn hợp lực dốc hết sức của năm người kia, vậy mà thậm chí không thể phá nổi tầng ánh sáng màu vàng bao bên ngoài ‘quả trứng’!

Không chỉ có vậy, ngay khi bên ngoài ‘quả trứng’ khổng lồ kia bùng lên ngọn lửa màu vàng kim, một cỗ uy áp mạnh tới mức kinh khủng đột nhiên xuất hiện trong căn phòng. Sự việc đột ngột khiến cho một người trong đám năm người không kịp đề phòng, bị đè bẹp rầm xuống đất, bốn người còn lại cũng phải chịu áp lực vô cùng khổng lồ, khiến cho bọn họ đang bay cũng rơi thẳng xuống đất, cả nửa ngày cũng không đứng thẳng dậy nổi.

“Thật ngu xuẩn! Trước thấy các ngươi đều đã đạt tới thực lực Chân Ma cấp, vì quý trọng người tài và cần tập hợp lực lượng để đối phó với tận thế nên mới muốn khuyên nhủ các ngươi một phen. Ai ngờ bọn ngươi lại dốt nát, ngu xuẩn tới vậy chứ… Rocky chắc đã nói cho các ngươi biết rồi đúng không? Văn minh Atlantis khi xưa đã bắt và chuyển đổi được thành công tổng cộng ba con quỷ quái Ma Vương cấp đỉnh cao. Ngoài Thần Rồng Bầu Trời Osiris bị Rocky lấy mất, Thần Chiến Binh Khổng Lồ Obelisk phòng ngự trung tâm đảo, vậy các ngươi nghĩ con quỷ quái Ma Vương cấp đỉnh cao cuối cùng ở chỗ nào?”

Trên hình ảnh lập thể, tổng thống Mỹ lắc đầu thở dài. Lúc này, ông ta vừa dùng ánh mắt như nhìn người chết nhìn đám Kẻ Sa Đọa, vừa nói: “Con quỷ quái Ma Vương cấp đỉnh cao thứ ba, Thần Rồng Mặt Trời Có Cánh – Ra, hình thái nguyên thủy của nó chính là cái Máy Chủ Linh Hồn Trung Tâm này đó! Và nó cũng chính là kẻ mạnh nhất trong Tam Đại Quỷ Quái!”

Trong tiếng nói vang vọng, ngọn lửa màu vàng kim bên ngoài ‘quả trứng’ đã ngưng tụ lại, tạo thành hình dạng một con chim dài 30m bằng lửa. Lông vũ toàn thân nó do ngọn lửa vàng kim tạo thành, giống như chim công nhưng lại chói sáng hoàn mỹ hơn rất nhiều lần… Đó chính là sinh vật trong truyền thuyết: Phượng Hoàng!

Cùng lúc đó, tại tầng cách mặt đất 180m, bọn bốn người Dương Đỉnh Thiên đang nhìn tới muốn lòi mắt vào những hình ảnh trên màn hình máy tính. Đó chỉ là một đoạn phim tư liệu trong kho dữ liệu ở tít vòng ngoài mà thôi. Thế nhưng, chỉ đó thôi thì đã đủ cho người ta biết được thứ Năng Lượng Tiêu Chuẩn mà chính phủ sử dụng trong các tổ chức linh hồn từ đâu mà có…

Lời bình:

Sức mạnh của kẻ được mệnh danh là Ma Vương mạnh nhất ra sao? Bọn Dương Húc Quang đã tìm ra bí mật gì? Đón đọc Tử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện