Bốn con thuyền chậm rãi lướt đi giữa không gian vô tận, cho đến khi tầm mắt của mọi người nhìn thấy một điểm trắng ở phía trước.

Điểm trắng đó tựa như mặt trời màu trắng sáng chói trong trời đem vô ngần, khiến cho mọi người đều hướng mắt nhìn về phía ánh sáng rực rỡ ấy

Từ đó phải mất hơn mười canh giờ để đi tới điểm trắng, khi khoảng cách đã đủ gần, Vũ Linh nhìn thấy điểm trắng ấy hóa ra là một vòng xoáy không ngừng xoay tròn ngược hướng đồng hồ.

Nhìn lại thấy vòng xoáy ấy tỏa ra những luồng sáng đủ mọi màu sắc, chúng tựa như một đóa hoa vô cùng xinh đẹp nở rực giữa đem đen, xinh đẹp lại hào nhoáng.

Bốn con thuyền lần lượt tiếp cận và đi xuyên và vòng xoáy, có một chút chao đảo khi đi qua vòng xoáy to lớn gấp mười lần con thuyền khổng lồ này.

Khi đã xuyên qua dòng xoáy, Vũ LInh lại thấy con thuyền đang lơ lửng giữ một lối đi hình ống dài với những vệt màu đa sắc chuyển động.

"Đây là nơi nối tiếp giữ không gian và thời gian, nơi này nhìn tĩnh lặng rực rỡ như thế thôi, nhưng sức ép cùng độ đáng sợ so với không gian bên ngoài còn mạnh mẽ gấp ngàn lần đấy."

HÌnh Liệt Phong nhỏ giọng cùng Vũ Linh giải thích, Vũ Linh lại hỏi.

"Chỉ đến chợ đen giao dịch hội, có cần phải đến mấy nơi đáng sợ như thế này không?"

"Ngươi cho rằng đây chỉ là chợ đen giao dịch hội tầm thường thôi sao? Không phải chỉ có tu sĩ ở Tu Chân Giới của chúng ta đến đâu"

Tiêu Diễm mỉa mai nói, lại cười đầy khinh bỉ.

"Ngươi hẳn nghe qua vũ trụ có ba ngàn thế giới đi?"

"Chẳng lẽ thật sự có ba ngàn thế giới?! Nơi này là điểm tập hợp người của ba ngàn thế giới sao"

Vũ Linh sững sờ hỏi, chợt có cảm giác tam quan của mình sắp bị đổi mới.

"Tất nhiên...là không"

Tiêu Diễm cười khẩy đáp, Vũ Linh lại thấy mình hơi ngứa tay khi nhìn thấy nụ cười đáng ghét đó.

"Ta cũng không đùa với ngươi, quả thật tuy là có đến ba ngàn thế giới, nhưng ở đây cũng không phải là nơi tập hợp của mọi người ở ba ngàn thế giới, chẳng có một nơi như thế tồn tại đâu, đồ ngốc"

Tiêu Diễm đắc ý cười phe phẩy quạt, Hình Liệt Phong tiếp lời giải thích cho Vũ Linh, khi thấy Vũ Linh đang có xu hướng muốn cùng Tiêu Diễm liều mạng.

 "Đúng đấy, nhưng không phải thế giới nào cũng có người sống được, nhiều nơi gần như là một thế giới chết, hơn nữa có thể biết và đến được chợ đen giao dịch hội này thì cũng phải thuộc về trung thế giới, mà Tu Chân Giới chúng ta là thuộc về trung thế giới."  

"Thật chứ?"

Vũ Linh thấy nơi này sắp thoát khỏi phạm vi nhận thức ban đầu của mình rồi, that65la 2huyen62 huyễn mà.

Hình Liệt Phong gật đầu nói thêm.

"Còn một điều nữa, đó là vì mỗi thế giới đều có thời gian trôi qua bất đồng, nên đối với chúng ta chợ đen giao dịch hội là năm mươi năm một lần, nhưng đối với nhiều thế giới thì là mười năm hay trăm năm, thậm chí ngàn năm một lần, nên có nhiều người cả đời cũng không đợi được ngày chợ đen giao dịch hội tổ chức để đến đấy"

Sau đó Tiêu Diễm lại cười trêu chọc với Vũ Linh, một tay khác lại nhanh tay xoa rối tung tóc của Vũ Linh .

"Cơ mà giờ ngươi chỉ biết nhiêu đó là đủ, đợi tu vi cao hơn kiến thức rộng hơn thì hãy nói về mấy thứ này, bằng không cái đầu nhỏ của ngươi sẽ bị rối loạn vì biết mấy thứ không nên biết đấy"

"Nhưng nếu thật sự có nhiều thế giới như vậy chẳng lẽ người ở Tiên Giới cũng tới? Vậy có thể thấy thần tiên rồi!"

Vũ Linh ôm đầu tránh né bàn tay ma quỷ của Tiêu Diễm, lại đưa ra nghi hoặc hỏi.

"Haha, không có đâu. Đây chỉ là Chợ Đen Giao Dịch Hội dành cho người phàm mà thôi, những vị ở thượng giới sẽ chẳn hứng thú với mấy nơi thế này."

"Oh, thế à"-Nghe vậy cũng thấy đúng, nhưng lại thấy có chút thất vọng.

"Chờ ngươi lớn lên, ngươi sẽ biết tầm mắt của mình nhỏ bé thế nào, dù có mạnh đến đâu đi chăng nữa, khi ngươi thấy một điều mới mà mình chưa từng biết, ngươi lại sẽ thấy mình thật nông cạn làm sao"

Tiêu Diễm cười khẽ nhìn Vũ Linh nói, thấy Tiêu Diễm như thế, Vũ Linh vô thức thốt ra.

"Tiêu sư thúc, đôi khi ngài nói chuyện như một lão già vậy!"

"..."

Sau đó Vũ Linh quả nhiên chịu một cú gõ đầu đau tới chảy nước mắt của Tiêu Diễm, cùng lời hâm dọa đầy u ám.

"Ngươi dám nói ta lão già lần nữa, là bổn đại gia đây sẽ cho ngươi thành một lão già thật đấy"

Vũ Linh bĩu môi thầm nghĩ, ngài đã hơn bảy mươi tuổi, chẳng phải ngài vốn là một lão già sao?

Hình Liệt Phong thầm lắc đầu, nha đầu này thật là thích tìm ngược, chợt nghe Mộ Thần Hy ở bên cạnh vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, lại mở mắt ra lên tiếng.

"Đến!"

Vũ Linh nhìn khung cảnh rộng lớn trước mắt, khó mà tin nổi nơi này rộng như thế nào, một quảng trường to lớn gần như không có cuối.

"Vậy ra đây là chợ đen giao dịch hội, thật hoành tráng"

Vũ Linh không khỏi thốt ra lời cảm thán.

Có thật nhiều, thật nhiều người xuất hiện ở đây, Vũ Linh đoán ít nhất là hàng triệu người tập trung ở đây, mỗi người đều che dấu thân phận bằng nhiều cách, nên chẳng thể rõ ai là ai, thoạt nhìn đây giống như hội trường tập trung của lễ hội halloween.

Quan trọng là nơi này có rất nhiều sạp hàng được bày bán, mỗi sạp hàng đều có bình phong cách ngăn, diện tích mỗi sạp cũng khá nhỏ nhưng tập tung lại thì thật ấn tượng, nhìn trên cao xuống thì cứ như một mê cung.

Theo hướng dẫn thì ở đây phân ra thành tám khu, mỗi khi lại có những mặt hàng riêng, hơn nữa bất cứ ai muốn mở sạp hàng đều được, nhưng cần phân loại mặt hàng mình có để bán ở nơi phù hợp.

Vũ Linh để ý có nhiều cột trụ vây quanh nơi này, Hình Liệt Phong nói mỗi cột trụ đều có một vị đại năng tọa trấn, hơn nữa họ đều đạt ít nhất hợp thể kỳ, thậm chí là đại thừa kỳ cũng đến.

Àh, một điều nữa là nơi này chỉ léo dài năm ngày, nên năm ngày sau thì chợ đen giao dịch hội sẽ kết thúc, nhưng thật khó khi dùng năm ngày để đi hết nơi này, nhất là khi ở đây không cho bất cứ ai dùng sức mạnh hay vũ khí, tóm lại, ở đây mọi người đều như một người thường.

Hình Liệt Phong nói với ba người.

"Chúng ta đi theo hướng nào đầu tiên đây?"

Tiêu Diễm chỉ tay về một hướng nói.

"Đến khi phía đông bắc đi, ở đó có nhiều linh dược, ta cần đến sớm trước khi đồ tốt bị người khác lấy mất"

"Được"

Khi đã xác định hướng đi, bốn người lại đi tới một trạm xe, có những chiếc xe chở người qua lại, nhằm giúp mọi người đã mất sức cùng thời gian khi di chuyển sang khu khác, nhưng chỉ đi ở phạm vi bên ngoài mà không vào bên trong nơi các sạp hàng được bày ra để tránh gây hỗn loạn.

Có hai con sư mã trên mỗi chiếc xe, loài này vốn là yêu thú cấp cao, nổi tiếng với sức mạnh dẻo dai bền bỉ cùng tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Mỗi chiếc xe có thể chở được hai mươi người, chúng sẽ dừng lại ở nhiều trạm và đón khách quanh khu vòng ngoài, có ít nhất một ngàn chiếc xe như thế chạy quah đây.

Để lên xe cũng phải đóng phí, chính là mỗi người một trung phẩm linh thạch, không bất kể khoảng cách, bốn người Vũ Linh chính là leo lên mấy chiếc xe như thế để đến khu phía đông bắc, nó khiến Vũ Linh nghĩ tới xe buýt ở thế giới hiện đại, vì cách hoạt đọng rất giống.

Bên trong mỗi khu cũng có truyền tống trận, nhưng phải mất đến hai mươi trung phẩm linh thạch cho một lần dịch chuyển, hơn nữa với số lượng đông còn phải đợi nên mọi người thường chọn đi xe, dù sao mất cũng không quá một canh giờ cho việc vòng quanh đến các khu.

Khu phía đông bắc là nơi chuyên bày các loại linh dược mầm móng, trong khi khu phía đông lại chuyên về đan dược, hai khu này nối liền nhau nên không cần đi xe hay dịch chuyển cũng có thể đến.

Các khu còn lại thì, khu phía tây là pháp khí, tây bắc là các khoáng thạch nguyên liệu để luyện chế vũ khí phù triện, phía bắc là các phù lục trận pháp, còn khu phía đông nam chuyên về công pháp bí kỹ.

kkhu phía nam là chuyên về linh thú sủng vật, đây cũng là nơi duy nhất có thể mua nô lệ, nơi duy nhất còn lại là khu tây nam, đây là khu tự do, mọi người thường đặc những thứ không thể phân loại đến đây, những mặt hàng trong này có thể là rác cũng có thể là bảo vật, đó còn tùy vào vận may.

Trung tâm là nơi quản lý kiểm soát trật tự, nếu có các vụ ồn ào mất trật tự thì đội tuần tra sẽ được cử đến thông qua khu trung tâm, ngoài ra có nhiều khách sạn và quán trọ cũng đặt ở khu trung tâm để mọi người nghỉ ngơi.

Đôi khi Vũ Linh nghĩ, kẻ sắp xếp mấy thứ này có phải người xuyên việt không nữa, bởi cách hoạt động ở đây thực sự có phần giống với các tổ chức kinh doanh ở hiện đại, nhưng nói thế nào người tổ chức nơi này hẳn là rất tài giỏi.

Đến khu đông bắc, bên trong này khác với bên ngoài ồn ào, nơi này thật sự rất im lặng, ánh sáng duy nhất được phát ra là từ nhũng ngọn đèn lồng được treo trước mỗi sạp hàng.

Không có lời kêu rao mua bán, tất cả mọi người đều rất trầm mặt, cho dù có làm giao dịch trao đổi, cũng là im lặng thực hiện, hiện trạng này đều diễn ra ở bên trong các khu trao đổi.

Nhất là khi mọi người đều che dấu bản thân trong mặt nạ, đấu bồng cùng áo choàng, khiến cho không khí thêm phần nặng nề u ám, nhưng lại rất thích hợp với buổi chợ đen giao dịch hội này.

"Kia là Xích Thiên Đằng, còn kia là Túc Nguyệt Hoa, còn kia nữa là Xích Mịch Thảo. Oa! Kia chắc là Thanh Ngọc Hàn Liên, thin6 a, nơi này có quá nhiều thứ tuyệt vời!!!!" 

 Vũ Linh được mở khai nhãn giới với tầm mắt tràn đầy linh thảo linh dược, có nhiều thứ Vũ Linh quen thuộc lại có nhiều thứ chưa từng thấy bao giờ hay chỉ nghe hay xem từ các ghi chép.

Mũi tràn đầy các mùi hương của linh thảo, nhiều đến mức thực hận không thể gom hết tất cả giấu đi không cho ai lấy, nhưng nếu làm vậy thì sẽ chết mất.

"Haha, thế nào? Ngạc nhiên lắm đúng không?" Tiêu Diễm cười đắc ý hỏi.

"Cứ như thiên đường của luyện đan sư, luyện dược sư"-Vũ Linh gật đầu đáp, tầm mắt vẫn không thể dời khỏi các sạp hàng.

"Hahaha, tất nhiên. Dù là đấu giá hội hay Dược Dương Tông cũng không thể so với nơi này. Hơn nữa, vì ở đây có nhiều người đến từ nhiều thế giới, nên cũng có nhiều linh dược mà Tu Chân Giới chúng ta không có"

"Có phải là mấy loại trong Dị Thảo Tập mà hôm trước ngài đưa không?"

"Chính xác, đó là ghi chép về những linh thảo đến từ các thế giới khác. Còn giờ thì giúp ta lấy hết mấy thứ có trong danh sách này đi!"

Tiêu Diễm đưa cho Vũ Linh một tờ giấy bên trên có viết rất nhiều loại nguyên liệu, Tiêu Diễm nói tiếp.

"Nếu thấy bất cứ thứ nào có bên trong đó thì nói với ta, tất nhiên, ta sẽ trả công cho ngươi khi trở về"

"Trả như thế nào?"

Nghe được bản thân có thể kiếm lợi, trong nháy mắt Vũ Linh liền rơi vào trạng thái chuyên nghiệp, cùng Tiêu Diễm nghiêm túc đàm luận giá cả.

"Này còn phải xem hiệu xuất làm việc của ngươi thế nào, nếu làm quá kém thì đừng nghĩ sẽ kiếm lợi từ ta"

Tiêu Diễm cười nhìn Vũ Linh cười đặc biệt gian xảo, từ khi cùng Vũ Linh tiếp xúc, Tiêu Diễm học được không ít từ ngữ mới lạ lại rất phù hợp ngữ cảnh, nên rất hay lấy ra dùng ở những lúc thế này.

Nghe vậy, Vũ Linh nháy mắt nói.

"Vậy dựa trên khả năng thu hoạch mà ngài sẽ chia một phần thành phẩm cho ta, hơn nữa nếu thứ nào thu hoạch quá mức cần thì ngài phải cho ta một phần, thế nào?!"

"Nha đầu, ngươi cũng ăn nhiều quá rồi đấy, không sợ bội thực sao?"

Tiêu Diễm trợn mắt xem Vũ Linh, nhưng Vũ Linh chỉ cười đáp.

"Không hề, hơn nữa thà chết no con hơn làm quỷ đói"

"Tch, được thôi, nhưng với cái giá đó thì ngươi phải làm dược đồng cho ta hai năm đấy"

Vũ Linh suy nghĩ một chút, làm dược đồng cho Tiêu Diễm tuy có nguy cơ chết người rất cao, nhưng không thể không nói là học hỏi được rất nhiều.

Lại nói mấy thứ mà Tiêu Diễm cần Vũ Linh bán cả gia tài cũng không mua nổi, giờ có cơ hội được một phần trong số đó, dù chỉ là đòthừa cũng rất quý rồi, có ngu mới không chớp lấy cơ hội, nên Vũ Linh gật đầu nói.

"Tốt! Cứ quyết định như thế"

"Vậy quyết định thế nhé, giờ thì làm việc của chúng ta thôi"

Hình Liệt Phong co giật khóe miệng nhìn Tiêu Diễm và Vũ Linh thèm khát xem các linh thảo linh dược, thầm nghĩ thả hai tên này vào đây không biết là quyết định đúng hay sai.

Năm xưa Tiêu Diễm từng vì không thể càng quét hết linh thảo linh dược mình thích ở đây mà khóc nháo mộ trận, khiến Hình Liệt Phong và Mộ Thần Hy đều thâm sâu cảm thấy sợ hãi sự điên cuồng của mấy tên luyện dược sư trước linh thảo linh dược quý.

Vũ Linh không ngừng nhìn các sạp hàng, họ đều bày các linh thảo linh dược quý, Vũ Linh cũng giúp Tiêu Diễm lấy đến vài loại linh thảo hiếm, giá trao đổi là Tiêu Diễm đưa ra nhưng Vũ Linh cũng phải cùng chủ sạp bàn luận sao cho có gia hợp lý nhất.

Sau đó Vũ Linh chỉ cần tìm kiếm mấy thứ mà Tiêu Diễm cần, rồi kêu Tiêu Diễm đến trao đổi, tất nhiên, Vũ Linh cũng phải xác nhận xem Tiêu Diễm có món hàng mà chủ sạp cần không đã, nên công việc này cũng chẳng dễ dàng gì, nhất là người khá tệ trong giao tiếp như Vũ Linh, nhưng biết sao được, vì thứ lợi ích đặt ngay trước mắt, Vũ Linh cũng liều mạng làm cho được.

Bản thân Vũ Linh cũng lấy đến hai loại linh thảo, nhưng so với mấy thứ Tiêu Diễm thì giá trị không bằng, dù vậy Vũ Linh thấy mình trở nên lanh lợi hơn chỉ trong vòng một buổi sáng, thậm chí còn tự kỷ nghĩ rằng mình cũng rất có thiên phú trong việc trả giá lắm.

Suốt đường đi, Tiêu Diễm đơn độc đi một mình, còn Vũ Linh lại đi cùng Mộ Thần Hy và Hình Liệt Phong, cảm giác như có hai bảo tiêu đi theo khiến Vũ Linh có chút cười thầm, nhưng đúng là nhờ có hai người này ở cạnh nên Vũ Linh có thể mắc sai làm ít hơn khi nhờ họ nhắc nhở.

Bởi trong lúc vô ý, Vũ Linh đã bị một người thả dấu ấn theo dõi lên giày, may mà Mộ Thần Hy nhận ra sớm, nên đã giúp Vũ Linh thoát khỏi nguy cơ.

Ở nơi này tuy không thể tranh đoạt, nhưng chỉ cần đánh dấu con mồi rồi đợi đối phương ra ngoài để ra tay thì có rất nhiều, thủ đoạn để đánh dấu thì thiên kỳ bách quái, muốn phòng cũng phải vô cùng cẩn thận.

Không nói đến tu vi, mà bản thân Vũ Linh còn khá non ở mấy vụ này, nên ba người chẳng ai yên tâm để Vũ Linh đi một mình ở nơi đây, nhất là với khả năng gây họa của Vũ Linh thì thật chẳng dám xem thường

Bằng không dù Vũ Linh có lấy được không ít thứ tốt, nhưng với tu vi hiện tại, rất khó để có thể an toàn không khiến người xung quanh chú ý theo dõi, huống cho có họ đi cùng thì an tâm hơn nhiều

Ba giờ sau đó khi đã lấy phần lớn các món Tiêu Diễm cần, Vũ Linh lại cùng một chủ sạp hàng trao đổi, lấy một bình biến dị thuốc, chính là thứ thuốc có thể biến đổi hình dáng mà Vũ Linh từng thử biến thành chim nhỏ kia, Vũ Linh đổi lấy được một ít hạt giống của loại linh thảo tên là Hạ Đài* Thu Thạch Thảo.

Là loại linh thảo khá đặc thù, mùa hạ mọc như măng tre, mùa thu lại hóa thành đá, lúc hái loại linh thảo này phải là lúc giao mùa, khi loại cây này đang trong quá trình giao chuyển, đó là lúc thích hợp nhất để làm thuốc.

Còn nếu thu hoạch vào mùa hạ thì đó là nguyên liệu cho điều chế thuốc độc, hái vào mùa thu là thứ để  làm bột mài đánh bóng vũ khí, thứ này không xuất hiện ở Tu Chân Giới, mà là một thế giới tên Vân Khương đại lục.

Vũ Linh cũng dùng vài món mình không cần đến để đổi lấy mấy loại dược thảo, nhưng đa phần Vũ Linh đều lấy thuốc biến dị của mình để đổi, có vẻ nó khiến cho mấy chủ sạp hứng thú, thạm chí vài người còn muốn dùng đan phương để trao đổi.

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện