Chương 6: Là Tốt Hay Xấu?

Bầu trời quang đãng lại trong nháy mắt hạ xuống đầy trời tuyết trắng, nhiệt độ trong không khí cũng lần lượt hạ xuống.

"Kỳ lạ, tháng bảy tiết khí vốn nóng nực oi bức, thế nào liền hạ tuyết? Chẳng lẽ có quái?"

Có người nào đó nhịn không được liền mở miệng.

Mà trên bàn gỗ đặt trắc linh thạch lại bị một lớp băng mỏng bao phủ, băng lan xuống bàn gỗ rồi dần theo đó truyền xuống dưới đất.

Xung quanh trong vòng một mét, lấy trung tâm là trắc linh thạch hoàn toàn đóng băng, còn trắc linh thạch lại ở bàn tay của Vũ Linh, từ từ nứt vỡ thành năm khối.

Vũ Linh tròn mắt đứng chết lặng nhìn năm khối mảnh vỡ, trong lòng thầm nghĩ, xong rồi, đi bán thận liệu có trả đủ không nha?

Không như suy nghĩ lung tung của Vũ Linh, còn mọi người ở xung quanh ai cũng một mặt hoảng sợ khó thể tin khi xem đến một màn này.

"Đây là...chẳng lẽ là thượng phẩm biến dị băng linh căn?"

Lão giả lúc này cũng thu hồi vẻ mặt hời hợt của mình, nhanh chóng bật người chạy tới khó tin thốt lên.

Thượng phẩm biến dị linh căn là ngàn năm mới có một người, Thiên Kiếm Tông cũng ở sáu mươi năm trước mới ra một vị lôi linh căn, cả Phù Linh Tông cũng là hai trăm năm trước ra một vị phong linh căn, giờ họ lại phát hiện thêm một băng linh căn, từ lúc nào biến dị linh căn liền dễ dàng xuất hiện thế kia?

"Ngươi...ngươi tên gì?" Lão giả nhào đến bên cạnh Vũ Linh, tới tấp hỏi.

"V-Vũ Linh"

Vũ Linh bị lão giả làm bất ngờ suýt chút ném luôn cả năm khối cầu thủy tinh đem giấu phi tang chứng cứ, nhưng có vẻ lão giả không quan tâm đến cái đó, mà nhìn Vũ Linh tràn ngập kích động, cứ như nhìn thấy thú lạ.

Vũ Linh cứng nhắc đáp lại.

"Tốt, Vũ Linh đúng không, ngươi thông qua, thông qua"

Lao giả ha ha cười to, vừa cười lại như khóc, nhìn như tiên nhân té xuống thành quỷ sứ, nào còn có tiên phong đạo cốt như lúc đầu.

"Ta sẽ thông báo lên cao tầng trưởng lão, các ngươi tiếp tục thử luyện"

Lão giả phất tay hóa giải băng đóng, bầu trời cũng theo đó ngưng rơi tuyết, lại vừa thấy thủy tinh cầu bị vỡ, Vũ Linh chột dạ, còn chưa kịp nói sẽ bán thận bồi thường thì lão giả đã cười vui vẻ, phất tay thu hồi mảnh vỡ và lấy ra cái khác thay thế.

"Vỡ rồi cũng không sao, vỡ rồi càng tốt, thứ hạ phẩm thế này làm sao có thể chịu nổi linh khí của thượng phẩm biến dị linh căn! Hahaha, cuộc đời của ta sống đến nay, xem như không uổng phí"

Những người còn lại quay mặt nhìn nhau sau đó thẳng tắp nhìn vào đang đứng Vũ Linh, Lưu Thẩm Nhã mắt tối sầm lại.

Lão giả biểu hiện như thế có thể thấy linh căn của Nhị Nha thật không tầm thường, nếu Nhị Nha nhờ thế được coi trọng vậy thì bất lợi cho nàng.

Lỡ như theo đó mà Nhị Nha tu vi cao thâm nhớ đến việc lúc trước, dù Nhị Nha nói không tính toán, nhưng ai biết được nha đầu đó có thật sự bỏ qua?.

Người này, không thể lưu.

Mắt thoáng qua sát ý, làm một sát thủ tuyệt đối không thể để lại nguy hiểm mầm móng ảnh hưởng đến bản thân, vốn cho rằng Nhị Nha không có linh căn, hay là linh căn thấp kém thì Lưu Thẩm Nhã sẽ tha nàng một mạng.

Nhưng giờ thì đừng trách Lưu Thẩm Nhã ta vô tình, có trách thì trách Nhị Nha ngươi khiến Lưu Thẩm Nhã ta cảm thấy bị uy hiếp mà thôi.

Lý Tâm Nhi rũ mắt xuống, cắn môi không nói, miệng treo lên một tia cười giễu, Lý Hồ nhìn Lý Tâm Nhi như thế cũng im lặng không thể nói gì.

Giờ thì Nhị Nha đã vượt qua cả bọn họ trở thành người nổi bật còn hơn cả cặp song sinh kia, mà Lý Tâm Nhi vừa vặn phía sau Nhị Nha, cho dù thế nào thì kết quả của Lý Tâm Nhi và cả tất cả mọi người ở đây, đều sẽ bị Nhị Nha đè ép đến không còn chút ánh sáng.

Đừng xem Lý Hồ bình thường ngây ngô khù khờ, tuy tuổi còn nhỏ nhưng Lý Hồ rất biết quan sát sắc mặt người khác.

Đây có lẽ do mẫu thân hắn mất sớm, phụ thân Lý Hồ cưới thêm kế thất, từ nhỏ Lý Hồ đã sống dưới áp lực từ mẹ kế nên tâm tư so với cùng tuổi đứa trẻ trưởng thành hơn nhiều.

Lý Tâm Nhi trước giờ là con của trưởng thôn, tuy không thể so với đám người của Lưu Thẩm Nhã, nhưng ở trong thôn cũng được xem là người được đám trẻ trong thôn nhìn lên hâm mộ.

Lý Tâm Nhi thoạt nhìn chu đáo thân thiện, ai nhìn vào cũng nói Lý Tâm Nhi hiểu chuyện ngoan ngoãn ,phong thái chẳng kém tiểu thư nhà giàu có.

Nhưng nàng chỉ tỏ ra điều đó với những kẻ có vị thế thấp hơn mình và có cảm giác ưu việt, bằng không khi ở cùng nhóm với Lưu Thẩm Nhã ở thử luyện thứ ba, Lý Tâm Nhi cũng chưa từng có sắc mặt tốt hay tỏ ra thân thiết với Lưu Thẩm Nhã.

Lý Hồ tuy không hiểu rõ về Lý Tâm Nhi, nhưng mà cũng biết rằng, nếu cho lựa chọn giữa Nhị Nha cùng với Lý Tâm Nhi, Lý Hồ càng thích ở gần người đơn thuần như Nhị Nha hơn.

Vũ Linh cau mi, ở đám người nhìn chằm chằm soi mói cảm thấy rất khó chịu, nhưng chỉ có thể cắn môi nhịn xuống.

Thầm nghĩ mau mau kết thúc đi.

Nhưng thật không ngờ bản thân vốn cho rằng không có linh căn, vậy mà ở lúc bỏ cuộc thì lại trắc ra linh căn, đây là trêu đùa đi?

Nghe lão giả nói bản thân Vũ Linh là thượng phẩm biến dị băng linh căn, như vậy có thể so ngang linh căn của nam chủ.

Vũ Linh khẽ nhếch môi, này có phải là ông trời đền bù mà cho mình khai bàn tay vàng đi, hoặc là thấy Vũ Linh chưa đủ rắc rối mà còn thêm ác ý đẩy lên đầu ngọn sóng?

Linh căn phân theo ngũ hành thuộc tính, kim mộc thủy hỏa thổ, ngoài ra còn có băng, phong, lôi ba loại biến dị và còn số ít biến dị linh căn khác, nhưng còn khó gặp hơn như nham, sương và hỗn độn.

Phẩm cấp phân thành tiên, thượng, trung, hạ bốn phẩm.

Trong đó lấy hỗn độn làm đầu, tiếp đến là biến dị đan linh căn, bình thường chỉ cần có đan linh căn thuộc ngũ hành đã là thiên tài.

Nhưng biến dị đan linh căn lại là thiên tài trong thiên tài, vạn người chưa chắc đã có một, mà hỗn độn, nghe rằng mười vạn năm qua chưa từng xuất hiện qua.

Cho nên biến dị linh căn trở thành linh căn đứng đầu, ngàn năm mới ra một người, là đối tượng các môn phái tranh giành kịch liệt.

Đôi lúc cũng có người mang song linh căn mà bên trong có một là biến dị linh căn, chỉ là họ sẽ gặp phải khó khăn do hai thuộc tính bài xích.

Biến dị linh căn mạnh mẽ bá đạo sẽ lấn áp linh căn còn lại dẫn đến linh khí hỗn loạn, tu vi chậm chạp thường mắc phải bình cảnh khó đột phá.

Nhưng nếu hai loại linh căn tương trợ như thủy băng hay hỏa lôi, như vậy tu vi tăng tiến có thể sánh ngang hạ phẩm biến dị đan linh căn.

Nhưng phải biết thượng phẩm biến dị linh căn rất ít người có được, họ là thiên đạo sủng nhi, một lần xuất thế luôn xuất hiện dị tượng, mà Vũ Linh không biết nên nói may mắn hay bất hạnh khi có linh căn thế này.

May mắn là Vũ Linh có được linh căn ưu dị mà bao người hằng mơ ước, tương lai sau này nhất định sẽ tiền đồ vô lượng, thậm chí cho tới nguyên anh sẽ không gặp tâm ma hay bình cảnh.

Ngay cả lôi kiếp ai cũng sợ hãi bất an, thượng phẩm biến dị linh căn cũng sẽ trải qua nhẹ nhàng hơn người khác, mà năng lực chiến đấu cũng cường hãn hơn so với đồng tu vi.

Bất hạnh là, Vũ Linh là một cô gái còn là từ sơn thôn nghèo khó xuất thân, sau lưng không có gia tộc chỗ dựa, các môn phái bề ngoài thanh bình giao hảo, nhưng bên trong là minh tranh ám đấu không ngừng.

Thiên Kiếm Tông đã có một thượng phẩm biến dị lôi linh căn, nay lại có thêm thượng phẩm biến dị băng linh căn, như thế chẳng phải quá áp chế các phái còn lại sao?

Một thượng phẩm biến dị linh căn nếu có thể thành công lớn lên, như thế chẳng khác nào dễ dàng có một vị xuất khiếu kỳ tu sĩ một cách dễ dàng.

Thiên Kiếm Tông đã đứng đầu áp chế các phái, giờ lại ra thêm một người ở tương lai có thể xuất khiếu thậm chí đi lên cao hơn, như thế đối với các phái trăm hại vô lợi.

Cho nên, người một không có gia tộc chỗ dựa như Vũ Linh, hai lại mang trong mình thượng phẩm biến dị linh căn, Vũ Linh rất có thể sẽ trở thành đích ngắm cho mọi người.

Thiên Kiếm Tông dù hùng mạnh đến đâu cũng không thể tùy thời bảo vệ Vũ Linh, nếu như sau lưng có gia tộc hậu thuẫn sẽ khiến đám người kia cố kỵ một hai, nhưng Vũ Linh không có nên chẳng khác nào con cừu yếu ớt chờ người xẻ thịt.

Huống chi, tu chân giới có không ít thiên tài chưa trưởng thành đã ngã xuống, trong này không thiếu dấu vết cửa các môn phái tranh đấu.

Lúc đó dù Vũ Linh có bị giết thì người xuất thân nghèo khổ như Vũ Linh, cũng không khiến người vì nàng ra mặt.

Cho dù linh căn tốt tới đâu không có gia tộc hậu thuẫn, hay có chỗ dựa vững chắc, thì có chết cũng không ai thay nàng báo thù, chết thì đã chết, vì một thiên tài chết non mà gây xích mích giữa các môn phái, không đáng.

Cũng chính vì thế mới nói không biết Vũ Linh như thế là may mắn hay là bất hạnh, khi mang trong mình thứ linh căn quá mức nổi trội này.

Tương lai là một thứ không thể đoán trước, dù biết có muôn trùng nguy hiểm, nhưng nếu tâm đủ kiên định vững chắc, thì dù khó khăn đến thế nào cũng vượt qua.

Mà Vũ Linh, này, còn phải suy nghĩ lại....

Lão giả lấy ra một quả truyền tin ngọc giản, sau đó quay sang người đứng sau nói:

"Chuyện còn lại giao cho các ngươi giải quyết, ta mang hài tử này đi gặp chưởng môn nhân."

"Vâng, trưởng lão"

Lão giả gật đầu, đi đến cạnh Vũ Linh, tế ra phi kiếm liền kéo nàng rời đi, bỏ lại mọi người trừng to hai mắt xem họ nhanh chóng hóa thành điểm đen.

"Tiếp tục tiến hành trắc linh căn, người kế tiếp, Lý Tâm Nhi..."

Vũ Linh mặc hắc tuyến xem lão giả đang điều khiển phi kiếm, ở Vũ Linh chưa kịp phản ứng đã bị người này tóm lấy mà mang lên phi kiếm, hoàn toàn không có hỏi qua Vũ Linh ý kiến.

"Khụ, không biết ngài định đưa ta đi đâu?" Trầm mặt một lúc Vũ Linh mới bạo dạng hỏi.

"Nha đầu, ta đưa ngươi đi gặp chưởng môn và cao tầng trưởng lão"

"Eh? Gặp chưởng môn? Cao tầng trưởng lão?" Vũ Linh ngây ra, có cần phải riêng tư gặp mặt thế này không, rất áp lực a.

(P/s: dùng từ chưởng cho chưởng môn là chỉ người cầm quyền lớn, chấp chưởng một tổ chức, còn trưởng trong trưởng lão chỉ chức vụ thấp, hạn hẹp hơn.)

"Đừng sợ, đến đó chỉ cần im lặng là được, nếu các vị ấy hỏi gì thì đáp đấy, họ sẽ không làm hại ngươi" Nhận ra Vũ Linh lo sợ, lão giả quay đầu xoa tóc Vũ Linh cười trấn an.

"Vâng" Vũ Linh gật đầu đáp, tâm hơi run, đối mặt với đám lão quái vật đó liệu phát hiện bản thân khác thường thì sao, bản thân vốn không là linh hồn của thế giới này, lỡ như bị cho là đoạt xá rồi sưu hồn thì thế nào, còn nữa liệu họ có nhận ra ở thử luyện thứ tư mình không lâm vào ảo cảnh, như thế họ sẽ xử lí mình thế nào đây.

Nhìn Vũ Linh ở đó rối rắm không biết làm sao, lão giả cho là nàng sợ hãi khi biết mình đi gặp trưởng môn, biểu hiện như thế cũng là bình thường hài tử nên có, lão giả chỉ lắc đầu cười một tiếng lại tiếp tục bay đến chưởng môn đại điện.

Chưởng môn đại điện hay còn gọi Thần Tiêu Điện, nằm trên chủ phong của Thiên Kiếm Tông, đây cũng là nơi chưởng môn tu luyện, Thần Tiêu Điện là một tòa nhà vô cùng to lớn không thua kém gì so với hoàng cung, thậm chí không có tục khí mà hoàng cung sở chứa, ngược lại mang đến cổ kính uy nghiêm cảm giác.

Lão giả hạ xuống phi kiếm, nắm tay Vũ Linh đi vào bên trong Thần Tiêu Điện, Vũ Linh chỉ có thể bất đắc dĩ nhắm mắt đi theo, lòng cầu mong mọi chuyện tốt đẹp đừng sảy ra bất trắc.

Bên trong đại điện đã ngồi hai mươi người, họ đều là cao tầng trưởng lão của Thiên Kiếm Tông, nghe rằng hôm nay xuất hiện một hài tử có thượng phẩm biến dị băng linh căn, họ liền nhanh chóng tụ tập.

Dị tượng của biến dị linh căn to lớn như thế, dù có đang tu luyện cũng sẽ nhanh nhạy nhận ra, nên khi có ngay thông tin chính xác, họ tất nhiên sẽ không chậm trễ mà bỏ qua.

Vì mục đích của họ đều cùng chung với nhau, nhất định phải thu lấy người tạo ra dị tượng này vào môn hạ của mình!

"Mộc Khê, bái kiến chưởng môn và các vị cao tầng trưởng lão."

Lão giả cung kính cúi người mở miệng, Vũ Linh cũng theo đó hơi cúi người.

Nhìn đi vào hai người, mắt bọn họ liền tập trung vào thân ảnh nhỏ nhắn gầy yếu đi bên phải, đó là một có diện mạo chỉ xem là thanh tú nữ hài, nhưng đôi mắt lại vô cùng linh động thấu triệt mang theo tò mò dè dặt xem họ.

Ngồi ở trung tâm trên đài cao là chưởng môn của Thiên Kiếm Tông-Tử Hà đạo nhân, lúc này đang híp mắt nhìn xem Vũ Linh, đối với lão giả nói.

"Mộc Khê trưởng lão, đây là hài tử mà ngươi nói?"

Mộc Khê là đạo danh của lão giả, nghe Tử Hà chưởng môn hỏi thế, Mộc Khê trưởng lão chấp tay gật đầu.

"Đúng vậy, thưa chưởng môn. Hài tử này tên là Vũ Linh, đến từ Tây Phong Thành phía nam một sơn thôn tên Hà Thụ Thôn, năm nay tám tuổi, nàng chính là người trắc ra thượng phẩm biến dị băng linh căn, lúc trắc ra linh căn trời bỗng dưng hạ tuyết, tuyệt đối không sai."

Tử Hà chưởng môn phất tay lấy ra một quả cầu, quả cầu này y như quả cầu lúc nãy, chỉ là càng thêm thấu triệt tinh lượng.

"Vậy hãy dùng quả cực phẩm trắc linh thạch này đi"

Lúc nãy ở dưới dùng là trung phẩm trắc linh thạch, vì thế quả cầu mới không chịu nổi sức mạnh của thượng phẩm biến dị băng linh căn, khiến năng lượng trào ra bên ngoài gây đóng băng một khu vực quanh trắc linh thạch.

Mộc Khê trưởng lão tiếp nhận cực phẩm trắc linh thạch, đây là lần đầu hắn thấy cực phẩm trắc linh thạch, xem ra là nhờ phúc của nha đầu kia.

"Vũ Linh, đem tay đặt lên trên đây, làm như lúc nãy là được"

"Vâng"

Vũ Linh ngoan ngoãn theo lời đặt tay lên quả cầu.

Nhất thời cả Thần Tiêu Điện hạ xuống một trời hoa tuyết, trên quả cầu phát ra màu băng lam ánh sáng, chói rực tới không thể không dời mắt, tựa như một mặt trời nhỏ phát mãnh liệt ánh sáng nhưng lại lạnh lẽo băng hàn.

"Tốt, tốt, đúng là thượng phẩm biến dị băng linh căn, độ tinh thuần cũng là chín mươi sáu, hảo một mầm non"

Một vị ngồi trên cao mặc màu tím trường bào lão giả vỗ đùi đứng dậy, kích động lên tiếng.

"Quả là một mầm non tốt"

"Tư chất không thua kém người kia a"

"Còn là biến dị băng linh căn, tương lai bất khả hạn lượng"

Chợt nữ nhân mặc màu đỏ sa y, trên mặt che khăn đứng lên, hướng chưởng môn chấp tay.

"Chưởng môn, Linh Tú Phong chúng ta xưa nay chỉ thu nữ đệ tử, lại trước giờ luôn là yếu thế nhất các phong, cho nên ta muốn nhận hài tử này vào Linh Tú Phong, xin chưởng môn phê chuẩn"

"Ểy, Hồng Vân phong chủ nói quá rồi, chẳng phải trước kia lần nào tuyển chọn đệ tử, mỗi lần có nữ đệ tử linh căn tốt hay diện mạo xinh đẹp đều bị Linh Tú Phong các người mang đi sao?"

"Nếu nói thua thiệt, còn là Minh Trì Phong chúng ta đây, đếm trên đếm dưới nữ hài tử linh căn tốt đều không có, chỉ toàn một đám nam nhân."

"Chưởng môn, đã nói là công bằng thì vẫn là cho nha đầu này vào Minh Trì Phong của ta đi"

Ngồi bên trái đối diện Hồng Vân phong chủ là Bàn Hư phong chủ, cười hì hì ngăn đón.

"Nói vậy lại càng không đúng rồi, Bàn Hư, ngươi kia một đám đệ tử toàn là mấy tên thô lỗ, cho nha đầu này qua chỉ là đày đọa nàng"

"Thay vào đó qua bên Linh Thú Phong chúng ta mới tốt, ta có thể vì nàng tìm một băng hệ cấp cao linh

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện