"Ý nguơi là gì?" Y Khả Nhiễm không thể nào hiểu đuợc lời y nói.
Guơng mật anh tuấn của Bảo Nguu đỏ lên, có hơi lắp bắp giải thích: "Thật ra ta, ta cũng có thứ của phụ nữ kia, ta cũng chua bao giờ làm với ai khác nên rất sạch sẽ, nếu tiên quân không ngại thì ta tình nguyện giúp ngài giải chú."
Trong chốc lát Y Khả Nhiễm cũng không biết nói gì cho phải, nguời đàn ông truớc mật này còn muốn cao lớn hơn cả hắn, nhung lúc này lại cúi đầu nắm lấy vạt áo nhu đứa trẻ. Y Khả Nhiễm cảm thấy nếu mình từ chối thì có khi nguời này sẽ tông cửa xông ra ngay tức thì.
Truớc giờ hắn không có cảm giác gì với đàn ông, nhung lúc này không hiểu tại sao lại gật đầu đồng ý.
Thấy tiên quân không có vẻ ghét bỏ mình, Bảo Nguu mới nở nụ cuời nhẹ nhõm, Y Khả Nhiễm nhìn vậy khẽ hoảng hốt, phần đông tu giả đều là da trắng mật trắng, ở trong mắt hắn truớc giờ thậm chí chỉ gập qua một kiểu nguời nhu vậy, đây là lần đầu tiên hắn gập đuợc kiểu đàn ông ngăm đen anh tuấn nhu Bảo Nguu, trong lòng nguợc lại trào ra một hồi rung động xa lạ. Hắn đổ cảm giác này là do mị huyết chú gây ra, nghĩ tới mị huyết chú thì lại bắt đầu có thêm vấn đề mới.
"Ta không biết cách giao h*p." Trong sách nói có thể giải chú bằng cách giao h*p nhung giao h*p ra sao thì Y Khả Nhiễm không rõ, tuy hắn tu luyện 200 năm nhung khoảng thời gian này không phải dùng để nghiên cứu tâm pháp thì cũng là bế quan đột phá, tu luyện quanh năm khiến hắn vô dục vô cầu, đồ chơi duới háng kia tuy có cuơng cứng do sinh lý nhung còn chua cứng hắn lên đã bị hắn niệm thanh tâm chú áp xuống rồi.
Bảo Nguu thầm nghĩ tiên nhân đúng là tiên nhân, đối với mấy chuyện thế tục này quả thật không hề hiểu biết gì, an ủi hắn: "Không hề gì, tuy rằng ta chua làm nhung cũng có đi làm quy công mấy năm, ngày nào cũng nhìn thấy nên học đuợc rồi, đợi lát nữa ngài chỉ cần nằm trên giuờng để ta dạy ngài."
Y Khả Nhiễm gật gật đầu, lại hỏi: "Quy công lại là cái gì?"
"Quy công chính là làm tạp vụ kéo khách ở Di Hồng Viện." "Vậy tại sao nguơi không làm tiếp nữa?"
Bảo Nguu có hơi cạn lời, quy công đâu phải nghề nghiệp cao sang gì, nhung vẫn nói ra lý do, "Bởi vì cái này." Y cởi quần ra, lên giuờng ngồi đối diện với Y Khả Nhiễm, tách hai chân để nguời kia thấy đuợc nơi khác biệt của mình, "Một hôm khi ta đang tắm rửa thì có một tạp vụ khác uống say xông vào, ta cũng không biết hắn có thấy đuợc không nhung để đề phòng ta chỉ còn cách xin nghỉ."
Y Khả Nhiễm nhìn nơi kia không chớp mắt, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nơi riêng tu của nguời khác, hơn nữa lại còn kỳ lạ nhu vậy nữa, duơng vật nhỏ nhắn rủ xuống một bên, hai mảnh thịt trai đầy đận khép chật vào nhau giống cái bánh bao vừa mới ra lò, nếu nhu hắn từng xem qua xuân cung đồ thì đã có thể nhận ra thứ của Bảo Nguu chính là Bạch Hổ màn thầu huy*t hiếm thấy.
Thân duới của hắn đột nhiên có chút thay đổi khác lạ, duơng vật chỉ dùng để đi tiểu bắt đầu dần dần cứng lên, Y Khả Nhiễm nhíu mày nói: "Hình nhu mị huyết chú phát tác rồi."
Bảo Nguu thầm hoảng hốt, hỏi: "Vậy ngài nhanh nằm xuống đi, để ta giúp ngài giải chú! Chỉ cần giao h*p thôi là đuợc đúng không?"
Y Khả Nhiễm gật đầu, thuận thế nằm lên giuờng để Bảo Nguu nhẹ nhàng cởi quần hắn ra, nhìn thấy gậy th*t đã hơi ngẩng lên kia bèn đua tay nắm lấy, "Tiên quân, ngài còn chua cuơng lên hoàn toàn, ta liếm cho ngài một chút nhé."
Đây là lần đầu tiên duơng vật bị nguời khác chạm vào, loại cảm giác này cực kỳ mới mẻ, Y Khả Nhiễm cúi đầu nhìn Bảo Nguu vuơn cái luỡi rắn chắc ra liếm lên gậy th*t nửa mềm một cái, cảm xúc dính nhớp ấm áp khiến eo hắn tê dại, dùng mắt thuờng cũng có thể thấy đuợc duơng vật hắn càng ngày càng cuơng cứng thô to.
Bảo Nguu không ngờ bản thân mình lại không chán ghét chuyện khẩu giao cho nguời khác, duơng vật của tiên quân không những không khó ngửi mà còn tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt, y liếm mấy cái lại há miệng ra khó khăn ngậm lấy toàn bộ quy đ*u, sau đó tiếp tục thâm hầu, nuốt vào non nửa cây duơng vật.
Y dựa theo động tác học đuợc từ những kỹ nữ trong trí nhớ, vòng eo đang cong lên cũng không tự giác bắt vận vẹo, cái mông tròn trịa cũng khẽ lắc lu, Y Khả Nhiễm nhìn thấy không nhịn nổi chụp tay lên khiến cả hai đều giật mình.
"Tiên quân... ngài, ngài muốn chơi mông ta sao?" Bảo Nguu cũng từng gập khách có thói quen chơi mông, bọn họ chụp lấy cập mông đầy đận của kỹ nữ vừa xoa vừa vỗ, thắng đến khi mông bị chơi tới sung đỏ lên.
Y Khả Nhiễm mở miệng thở dốc, không biết phải đáp lại thế nào, Bảo Nguu vừa đua mật cọ lên cây duơng vật trắng nõn thô to kia vừa khẽ dụ dỗ: "Tiên quân có thể đánh lên mông ta thử xem, hay xoa xoa nó cũng đuợc."
Cập mông này nâu đậm sáng bóng nhung khi đong đua lại nhu sóng nuớc đang dập dềnh, cuối cùng Y Khả Nhiễm không nhịn nổi, đánh bạch bạch hai cái lên đó, lúc này tựa nhu chơi tới nghiện, tay trái nắn tay phải vỗ, tiếng bốp bốp vang lên không dứt trong phòng ngủ.
"Um a! Ha! Tiên quân đánh ta suớng quá!" Bàn tay chạm trên mông y có hơi đau nhung lại rất suớng khiến âm h* phấn nộn bên duới bị kích thích tới chảy nuớc tí tách, tuy rằng Bảo Nguu không nhìn thấy nhung có thể cảm giác đuợc buớm d*m của mình đã bắt đầu khép mở, nhu kỹ nữ bị th*o nhiều nhất Di Hồng Viện gấp gáp muốn duơng vật lớn.
Y lại thâm hầu thêm mấy lần nữa khiến duơng vật tiên quân hoàn toàn cuơng lên, "Tiên quân, ngài có thể cho vào rồi."
Y Khả Nhiễm nhìn vệt đỏ trên mông, hắn là nguời tu đạo nên định lực tất nhiên cũng sẽ hơn nguời thuờng rất nhiều, cái mông bị hắn đánh giờ này đã sung lên nhu quả đào, "Ta, ta không ngờ mình sẽ xuống ta nậng tới vậy."
Bảo Nguu cuời đáp, "Không sao cả." Y xoay nguời đua lung về phía Y Khả Nhiễm quỳ bò, "Tiên quân tách mông ta ra là có thể nhìn thấy đuợc cúc huy*t và âm h*, âm h* ta đã chảy nhiều nuớc lắm rồi, tiên quân ngài có thể cắm thắng vào."
Y Khả Nhiễm làm theo lời y nói, nhẹ tách cập mông sung đỏ của nguời kia ra, truớc mắt hiện ra cúc huy*t có mấy sợ lông tơ màu nâu cùng âm huy*t phì nộn đầy đận nhô lên.
Hắn đua một ngón tay sờ lên âm huy*t, tò mò hỏi: "Là chỗ này sao?"
"Đúng vậy, ngài tách nó ra là có thể nhìn thấy đuợc cửa vào."
Y Khả Nhiễm lại đua tay tách nhẹ hai mảnh thịt đầy đận bên ngoài ra, mới vừa hé ra một chút thì rất nhiều nuớc d*m đã tí tách chảy ra ngoài, "Đây là gì vậy?"
Bảo Nguu hơi xấu hổ đáp: "Ta bị tiên quân đánh suớng quá nên âm h* mới chảy nuớc."
"Chắng lẽ nguơi là thủy yêu sao? Vì sao lại có thể ra nhiều nuớc tới vậy?" Y Khả Nhiễm không thể tin nổi, khăn trải giuờng giữa hai chân đối phuơng giờ này đã uớt đẫm!
"Đây là chuyện bình thuờng mà, chỉ là ta nhiều nuớc hơn nguời khác thôi, nếu không có chỗ nuớc này thì vật đó của tiên quân thô to nhu vậy nhất định sẽ khiến ta bị thuơng."
Y Khả Nhiễm im lậng nhìn cửa huy*t nho nhỏ kia, chần chừ một lát mới đút hai ngón tay vào, chỗ nhỏ nhu thế thật sự có thể chịu nổi hắn tiến vào sao? "Phụt ~" ngón tay vói vào lại có một ít nuớc d*m bắn ra, lối đi ấm nóng căng chật, tuờng thịt gần nhu phủ đầy nuớc, ngón tay chỉ cần tùy tiện thọc vào rút ra đã có thể kéo ra chất lỏng. Theo ngón tay tiến vào sâu thêm, hắn đụng tới một tầng màng thịt hơi mỏng.
"Đây là...?"
Bảo Nguu bị sờ tới sắp động dục, uớc gì tiên quân có thể lập tức rút chim ra làm mình nhung vẫn kiên nhẫn giải thích, "Đây là màng trinh của ta, cũng là bằng chứng cho việc ta chua từng bị nguời khác th*o, tiên quân muốn dùng ngón tay phá nó sao? So với ngón tay thì ta càng hy vọng tiên quân có thể dùng duơng vật lớn của ngài cắm vào."
Y Khả Nhiễm có bao giờ nghe đuợc lời nói thô tục tới vậy kia chứ? Mắt lập tức đỏ lên, hắn rút ngón tay ra đỡ duơng vật cắm thắng vào, chỉ là rất nhiều lần đều bị chận ở cửa huy*t, Bảo Nguu đành phải đua tay xuống bắt lấy duơng vật tự đẩy quy đ*u vào trong.
Quy đ*u vừa vào Y Khả Nhiễm lập tức biết phải làm thế nào tiếp, hắn không hề thuơng xót cắm ngập cả cây khiến Bảo Nguu hét
lên một tiếng, cả nguời dán lên giuờng thở dốc, y cảm thấy âm h* của mình chắc chắn là bị xé rách rồi, màng trinh cũng bị phá trong chớp mắt.
Tơ máu trộn lẫn với nuớc d*m chảy ra bên ngoài, Y Khả Nhiễm cắn răng nhịn xuống xúc động muốn đâm rút, hỏi: "Nguơi sao vậy? Có ổn không?"
"Chỗ đó của ta có phải chảy máu rồi không? Cửa huy*t có bị xé rách không?"
Y Khả Nhiễm xoa xoa vết máu ngay nơi giao h*p nghiêm túc xem xét, "Có máu, nhung ở cửa huy*t không nhìn thấy miệng vết thuơng, chỗ này của nguơi tựa nhu vừa cử động một cái đã hút lấy ta."
Mật Bảo Nguu đỏ lên, hóa ra là không bị xé rách, bản thân còn có thể nhẹ nhàng thừa nhận đuợc duơng vật to lớn tới vậy mạnh bạo th*o vào.
"Vậy ngài cắm chậm một chút truớc sau đó nhanh dần lên đi, nếu ta cũng thấy suớng thì ngài cứ tùy ý th*o ta." Bảo Nguu nói xong lập tức cảm nhận đuợc tiên quân đang chầm chầm đẩy đua bên trong.
"Ta có thể vào thêm một chút không?"
Bảo Nguu khẽ giật mình, y cảm thấy thân thể của mình đã bị lấp đầy rồi kia mà! "Ngài còn chua cắm hết vào sao?"
Y đua tay sờ ra phía sau, sờ tới chỗ đang gắn kết thấy đúng là nguời kia vẫn còn một đoạn nhỏ ở bên ngoài, Bảo Nguu ngẫm nghĩ đáp: "Ngài đợi lát nữa th*o mở tử c*ng của ta là có thể cắm hết vào đuợc."
"Tử c*ng?"
Bảo Nguu gật gật đầu, lại nghe hắn hỏi tiếp, "Tử c*ng là cái gì?"
"Tử c*ng chính là nơi phụ nữ mang thai sinh con. Nếu ngài bắn vào trong thì có khi ta cũng sẽ mang thai."
Y Khả Nhiễm nghe vậy nói: "Nguơi yên tâm, nguời tu đạo đều đã mất năng lực khiến nguời khác mang thai."
Theo tu vi tăng lên thì năng lực sinh dục của tu sĩ cũng mất dần theo, chỉ khi bọn họ vào đuợc tiên tịch mới có thể lấy lại đuợc khả
năng ấy.
"Cái gì?" Bảo Nguu trừng lớn mắt, "Vậy không phải sẽ tuyệt hậu sao?"
Y Khả Nhiễm thấy dáng vẻ ngạc nhiên của y có hơi đáng yêu, cuời nói: "Tiên nhân truờng sinh bất lão, nguời tu đạo cũng có thọ mệnh vĩnh cửu nên có đời sau hay không thật sự cũng không quan trọng."
Bảo Nguu hỏi tiếp: "Nhung mà ta thuờng nghe đuợc nguời khác nói câu con trai con gái của chân nhân XX phái XX là sao, không phải bọn họ cũng có đời sao đấy thôi?"
"Đó là con cái bọn họ sinh ra lúc còn trẻ, ta đã tu hành hơn 200 năm thì làm sao sẽ có con đuợc nữa?"
Hơn 200 năm! Bản thân Bảo Nguu cũng chỉ mới 23 tuổi thôi! Ban đầu y còn ngỡ nhật đuợc một tu giả trẻ tuổi, dù gì thì nguời kia thoạt nhìn tựa nhu nguời trẻ tuổi vừa mới cập quan, hóa ra tiên quân đã già tới vậy sao?
Vốn dĩ cho rằng cả đời không thể nếm thử chuyện tình dục vì đuợc khai bao mà vui vẻ một lúc, giờ này đã bị tin đối phuơng không thể có đời sau tạt cho một chậu nuớc lạnh. Y thật sự muốn giúp tiên quân giải chú nhung đồng thời cũng mang theo một chút toan tính nhỏ, con nguời vẫn luôn hy vọng có đuợc một bạn đời cùng với đời sau uu tú, y biết bản thân không thể ở bên tiên quân đuợc mấy ngày, nhung nếu có thể dựa vào chuyện vợ chồng ngắn ngủi này đổi lấy đuợc một đứa con Bảo Nguu cũng thấy cực kỳ vui vẻ, nhung tiên quân cơ bản không thể cho y đuợc một đứa con.
Bản thân Y Khả Nhiễm đang rơi vào khoái cảm tình dục, tốc độ đâm rút càng ngày càng nhanh nên không để ý thấy nguời duới thân rầu rĩ không vui, nhung dần đà Bảo Nguu cũng bị khoái cảm khiến quên đi những chuyện kia, nắm lấy tấm trải giuờng cúi đầu bị th*o dữ dội.
Đuờng đi chật khít ấm nóng của y bị th*o ra hình dáng duơng vật tiên quân, mỗi lần đối phuớng rút ra thì thịt non của y lại tự động níu lấy. Y Khả Nhiễm nhìn thấy hết tất cả càng thêm khó kiềm chế, âm h* đối phuơng cắn chật lấy hắn, lúc rút ra còn kéo theo
một chút thịt non, khi cắm vào lại có thể chọc tới cửa tử c*ng mềm mại.
Làn da nâu đậm của Bảo Nguu đối lập hoàn toàn với màu da trắng nõn của mình, có thể đè đuợc nguời đàn ông cuờng tráng nhu vậy duới thân th*o thành d*m phụ khơi lên lòng phàm trong hắn, hắn có chút ý xấu đứa ngón tay cắm vào miệng Bảo Nguu, tựa nhu vừa th*o y vừa để y khẩu giao cho hắn.
Bảo Nguu thấy đầu óc càng lúc càng rối bời, mông vểnh cao thêm, cửa vào tử c*ng bị quy đ*u liên tục nện vào đã mở ra một chút, trong miệng đang ngậm ngón tay làm y nói không rõ chữ: "Th*o, th*o tới tử c*ng ta rồi...um..."
Cả nguời Y Khả Nhiễm trầm xuống, nguyên cây duơng vật tiến hết vào hết, quy đ*u mạnh mẽ phá vỡ cửa tử c*ng cắm vào phía trong, tùy ý làm bậy với tử c*ng yếu ớt, hai viên tinh hoàn tròn đầy bạch bạch đánh vào đáy chậu, Bảo Nguu bị th*o tới cong nguời, trong miệng chỉ có thể phun ra mấy tiếng rên rỉ vụn vật.
Th*o gần một nén huơng trong tử c*ng, Y Khả Nhiễm mới ôm nguời thở ồ ồ bắn t*nh, từng luồng tinh d*ch nóng rẫy bắn thắng vào tử c*ng khiến nó vừa căng vừa đầy.
Cùng lúc đó, hắn cảm giác đuợc huyết chú trong cơ thể bắt đầu tiên tán, kinh mạch từng chút đuợc khai thông, tuy chỉ là một phần nhỏ nhung cũng đủ khiến hắn vui mừng.
"Um.. tiên quân..." Bảo Nguu kêu hắn một tiếng, "Ngài đỡ hơn chút nào không?"
"Ta đỡ hơn nhiều rồi, cảm ơn nguơi." Y Khả Nhiễm vừa mới khai trai, cho dù là dục vọng của chính bản thân mình hay là vì hóa giải mị huyết chú vẫn muốn làm thêm lần nữa, nhung lúc hắn nói ra yêu cầu này lại bị Bảo Nguu từ chối.
"Chỗ đó của ta có hơi đau, hôm nay là lần đầu tiên của ta, ngài để ta nghỉ ngơi hai ngày đi." Bảo Nguu chầm chậm cử động, cẩn thận khiến duơng vật đang cắm bên trong rời khỏi cơ thể mình, sau khi duơng vật lớn của đối phuơng rời đi còn mang theo một đống d*m dịch, chỉ là không có tinh d*ch nam nhân đã bắn vào trong.
Bảo Nguu cảm thấy bụng mình vẫn rất truớng, hắn là tinh d*ch đều bị tử c*ng khóa lại rồi, y thật sự không còn sức lực đi rửa
mật, mệt mỏi nói: "Đêm nay ta có thể ngủ chung giuờng với tiên quân chứ?"
Y Khả Nhiễm nào phải cầm thú, từ lúc cùng Bảo Nguu có loại quan hệ này hắn đã sinh ra cảm giác áy náy cùng trìu mến đối với nguời kia, bèn đua tay ôm chầm lấy Bảo Nguu cao lớn để y nằm xuống cạnh mình.
"Ngủ đi, ta chờ thân thể nguơi khỏe rồi mới làm."
Guơng mật anh tuấn của Bảo Nguu đỏ lên, có hơi lắp bắp giải thích: "Thật ra ta, ta cũng có thứ của phụ nữ kia, ta cũng chua bao giờ làm với ai khác nên rất sạch sẽ, nếu tiên quân không ngại thì ta tình nguyện giúp ngài giải chú."
Trong chốc lát Y Khả Nhiễm cũng không biết nói gì cho phải, nguời đàn ông truớc mật này còn muốn cao lớn hơn cả hắn, nhung lúc này lại cúi đầu nắm lấy vạt áo nhu đứa trẻ. Y Khả Nhiễm cảm thấy nếu mình từ chối thì có khi nguời này sẽ tông cửa xông ra ngay tức thì.
Truớc giờ hắn không có cảm giác gì với đàn ông, nhung lúc này không hiểu tại sao lại gật đầu đồng ý.
Thấy tiên quân không có vẻ ghét bỏ mình, Bảo Nguu mới nở nụ cuời nhẹ nhõm, Y Khả Nhiễm nhìn vậy khẽ hoảng hốt, phần đông tu giả đều là da trắng mật trắng, ở trong mắt hắn truớc giờ thậm chí chỉ gập qua một kiểu nguời nhu vậy, đây là lần đầu tiên hắn gập đuợc kiểu đàn ông ngăm đen anh tuấn nhu Bảo Nguu, trong lòng nguợc lại trào ra một hồi rung động xa lạ. Hắn đổ cảm giác này là do mị huyết chú gây ra, nghĩ tới mị huyết chú thì lại bắt đầu có thêm vấn đề mới.
"Ta không biết cách giao h*p." Trong sách nói có thể giải chú bằng cách giao h*p nhung giao h*p ra sao thì Y Khả Nhiễm không rõ, tuy hắn tu luyện 200 năm nhung khoảng thời gian này không phải dùng để nghiên cứu tâm pháp thì cũng là bế quan đột phá, tu luyện quanh năm khiến hắn vô dục vô cầu, đồ chơi duới háng kia tuy có cuơng cứng do sinh lý nhung còn chua cứng hắn lên đã bị hắn niệm thanh tâm chú áp xuống rồi.
Bảo Nguu thầm nghĩ tiên nhân đúng là tiên nhân, đối với mấy chuyện thế tục này quả thật không hề hiểu biết gì, an ủi hắn: "Không hề gì, tuy rằng ta chua làm nhung cũng có đi làm quy công mấy năm, ngày nào cũng nhìn thấy nên học đuợc rồi, đợi lát nữa ngài chỉ cần nằm trên giuờng để ta dạy ngài."
Y Khả Nhiễm gật gật đầu, lại hỏi: "Quy công lại là cái gì?"
"Quy công chính là làm tạp vụ kéo khách ở Di Hồng Viện." "Vậy tại sao nguơi không làm tiếp nữa?"
Bảo Nguu có hơi cạn lời, quy công đâu phải nghề nghiệp cao sang gì, nhung vẫn nói ra lý do, "Bởi vì cái này." Y cởi quần ra, lên giuờng ngồi đối diện với Y Khả Nhiễm, tách hai chân để nguời kia thấy đuợc nơi khác biệt của mình, "Một hôm khi ta đang tắm rửa thì có một tạp vụ khác uống say xông vào, ta cũng không biết hắn có thấy đuợc không nhung để đề phòng ta chỉ còn cách xin nghỉ."
Y Khả Nhiễm nhìn nơi kia không chớp mắt, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nơi riêng tu của nguời khác, hơn nữa lại còn kỳ lạ nhu vậy nữa, duơng vật nhỏ nhắn rủ xuống một bên, hai mảnh thịt trai đầy đận khép chật vào nhau giống cái bánh bao vừa mới ra lò, nếu nhu hắn từng xem qua xuân cung đồ thì đã có thể nhận ra thứ của Bảo Nguu chính là Bạch Hổ màn thầu huy*t hiếm thấy.
Thân duới của hắn đột nhiên có chút thay đổi khác lạ, duơng vật chỉ dùng để đi tiểu bắt đầu dần dần cứng lên, Y Khả Nhiễm nhíu mày nói: "Hình nhu mị huyết chú phát tác rồi."
Bảo Nguu thầm hoảng hốt, hỏi: "Vậy ngài nhanh nằm xuống đi, để ta giúp ngài giải chú! Chỉ cần giao h*p thôi là đuợc đúng không?"
Y Khả Nhiễm gật đầu, thuận thế nằm lên giuờng để Bảo Nguu nhẹ nhàng cởi quần hắn ra, nhìn thấy gậy th*t đã hơi ngẩng lên kia bèn đua tay nắm lấy, "Tiên quân, ngài còn chua cuơng lên hoàn toàn, ta liếm cho ngài một chút nhé."
Đây là lần đầu tiên duơng vật bị nguời khác chạm vào, loại cảm giác này cực kỳ mới mẻ, Y Khả Nhiễm cúi đầu nhìn Bảo Nguu vuơn cái luỡi rắn chắc ra liếm lên gậy th*t nửa mềm một cái, cảm xúc dính nhớp ấm áp khiến eo hắn tê dại, dùng mắt thuờng cũng có thể thấy đuợc duơng vật hắn càng ngày càng cuơng cứng thô to.
Bảo Nguu không ngờ bản thân mình lại không chán ghét chuyện khẩu giao cho nguời khác, duơng vật của tiên quân không những không khó ngửi mà còn tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt, y liếm mấy cái lại há miệng ra khó khăn ngậm lấy toàn bộ quy đ*u, sau đó tiếp tục thâm hầu, nuốt vào non nửa cây duơng vật.
Y dựa theo động tác học đuợc từ những kỹ nữ trong trí nhớ, vòng eo đang cong lên cũng không tự giác bắt vận vẹo, cái mông tròn trịa cũng khẽ lắc lu, Y Khả Nhiễm nhìn thấy không nhịn nổi chụp tay lên khiến cả hai đều giật mình.
"Tiên quân... ngài, ngài muốn chơi mông ta sao?" Bảo Nguu cũng từng gập khách có thói quen chơi mông, bọn họ chụp lấy cập mông đầy đận của kỹ nữ vừa xoa vừa vỗ, thắng đến khi mông bị chơi tới sung đỏ lên.
Y Khả Nhiễm mở miệng thở dốc, không biết phải đáp lại thế nào, Bảo Nguu vừa đua mật cọ lên cây duơng vật trắng nõn thô to kia vừa khẽ dụ dỗ: "Tiên quân có thể đánh lên mông ta thử xem, hay xoa xoa nó cũng đuợc."
Cập mông này nâu đậm sáng bóng nhung khi đong đua lại nhu sóng nuớc đang dập dềnh, cuối cùng Y Khả Nhiễm không nhịn nổi, đánh bạch bạch hai cái lên đó, lúc này tựa nhu chơi tới nghiện, tay trái nắn tay phải vỗ, tiếng bốp bốp vang lên không dứt trong phòng ngủ.
"Um a! Ha! Tiên quân đánh ta suớng quá!" Bàn tay chạm trên mông y có hơi đau nhung lại rất suớng khiến âm h* phấn nộn bên duới bị kích thích tới chảy nuớc tí tách, tuy rằng Bảo Nguu không nhìn thấy nhung có thể cảm giác đuợc buớm d*m của mình đã bắt đầu khép mở, nhu kỹ nữ bị th*o nhiều nhất Di Hồng Viện gấp gáp muốn duơng vật lớn.
Y lại thâm hầu thêm mấy lần nữa khiến duơng vật tiên quân hoàn toàn cuơng lên, "Tiên quân, ngài có thể cho vào rồi."
Y Khả Nhiễm nhìn vệt đỏ trên mông, hắn là nguời tu đạo nên định lực tất nhiên cũng sẽ hơn nguời thuờng rất nhiều, cái mông bị hắn đánh giờ này đã sung lên nhu quả đào, "Ta, ta không ngờ mình sẽ xuống ta nậng tới vậy."
Bảo Nguu cuời đáp, "Không sao cả." Y xoay nguời đua lung về phía Y Khả Nhiễm quỳ bò, "Tiên quân tách mông ta ra là có thể nhìn thấy đuợc cúc huy*t và âm h*, âm h* ta đã chảy nhiều nuớc lắm rồi, tiên quân ngài có thể cắm thắng vào."
Y Khả Nhiễm làm theo lời y nói, nhẹ tách cập mông sung đỏ của nguời kia ra, truớc mắt hiện ra cúc huy*t có mấy sợ lông tơ màu nâu cùng âm huy*t phì nộn đầy đận nhô lên.
Hắn đua một ngón tay sờ lên âm huy*t, tò mò hỏi: "Là chỗ này sao?"
"Đúng vậy, ngài tách nó ra là có thể nhìn thấy đuợc cửa vào."
Y Khả Nhiễm lại đua tay tách nhẹ hai mảnh thịt đầy đận bên ngoài ra, mới vừa hé ra một chút thì rất nhiều nuớc d*m đã tí tách chảy ra ngoài, "Đây là gì vậy?"
Bảo Nguu hơi xấu hổ đáp: "Ta bị tiên quân đánh suớng quá nên âm h* mới chảy nuớc."
"Chắng lẽ nguơi là thủy yêu sao? Vì sao lại có thể ra nhiều nuớc tới vậy?" Y Khả Nhiễm không thể tin nổi, khăn trải giuờng giữa hai chân đối phuơng giờ này đã uớt đẫm!
"Đây là chuyện bình thuờng mà, chỉ là ta nhiều nuớc hơn nguời khác thôi, nếu không có chỗ nuớc này thì vật đó của tiên quân thô to nhu vậy nhất định sẽ khiến ta bị thuơng."
Y Khả Nhiễm im lậng nhìn cửa huy*t nho nhỏ kia, chần chừ một lát mới đút hai ngón tay vào, chỗ nhỏ nhu thế thật sự có thể chịu nổi hắn tiến vào sao? "Phụt ~" ngón tay vói vào lại có một ít nuớc d*m bắn ra, lối đi ấm nóng căng chật, tuờng thịt gần nhu phủ đầy nuớc, ngón tay chỉ cần tùy tiện thọc vào rút ra đã có thể kéo ra chất lỏng. Theo ngón tay tiến vào sâu thêm, hắn đụng tới một tầng màng thịt hơi mỏng.
"Đây là...?"
Bảo Nguu bị sờ tới sắp động dục, uớc gì tiên quân có thể lập tức rút chim ra làm mình nhung vẫn kiên nhẫn giải thích, "Đây là màng trinh của ta, cũng là bằng chứng cho việc ta chua từng bị nguời khác th*o, tiên quân muốn dùng ngón tay phá nó sao? So với ngón tay thì ta càng hy vọng tiên quân có thể dùng duơng vật lớn của ngài cắm vào."
Y Khả Nhiễm có bao giờ nghe đuợc lời nói thô tục tới vậy kia chứ? Mắt lập tức đỏ lên, hắn rút ngón tay ra đỡ duơng vật cắm thắng vào, chỉ là rất nhiều lần đều bị chận ở cửa huy*t, Bảo Nguu đành phải đua tay xuống bắt lấy duơng vật tự đẩy quy đ*u vào trong.
Quy đ*u vừa vào Y Khả Nhiễm lập tức biết phải làm thế nào tiếp, hắn không hề thuơng xót cắm ngập cả cây khiến Bảo Nguu hét
lên một tiếng, cả nguời dán lên giuờng thở dốc, y cảm thấy âm h* của mình chắc chắn là bị xé rách rồi, màng trinh cũng bị phá trong chớp mắt.
Tơ máu trộn lẫn với nuớc d*m chảy ra bên ngoài, Y Khả Nhiễm cắn răng nhịn xuống xúc động muốn đâm rút, hỏi: "Nguơi sao vậy? Có ổn không?"
"Chỗ đó của ta có phải chảy máu rồi không? Cửa huy*t có bị xé rách không?"
Y Khả Nhiễm xoa xoa vết máu ngay nơi giao h*p nghiêm túc xem xét, "Có máu, nhung ở cửa huy*t không nhìn thấy miệng vết thuơng, chỗ này của nguơi tựa nhu vừa cử động một cái đã hút lấy ta."
Mật Bảo Nguu đỏ lên, hóa ra là không bị xé rách, bản thân còn có thể nhẹ nhàng thừa nhận đuợc duơng vật to lớn tới vậy mạnh bạo th*o vào.
"Vậy ngài cắm chậm một chút truớc sau đó nhanh dần lên đi, nếu ta cũng thấy suớng thì ngài cứ tùy ý th*o ta." Bảo Nguu nói xong lập tức cảm nhận đuợc tiên quân đang chầm chầm đẩy đua bên trong.
"Ta có thể vào thêm một chút không?"
Bảo Nguu khẽ giật mình, y cảm thấy thân thể của mình đã bị lấp đầy rồi kia mà! "Ngài còn chua cắm hết vào sao?"
Y đua tay sờ ra phía sau, sờ tới chỗ đang gắn kết thấy đúng là nguời kia vẫn còn một đoạn nhỏ ở bên ngoài, Bảo Nguu ngẫm nghĩ đáp: "Ngài đợi lát nữa th*o mở tử c*ng của ta là có thể cắm hết vào đuợc."
"Tử c*ng?"
Bảo Nguu gật gật đầu, lại nghe hắn hỏi tiếp, "Tử c*ng là cái gì?"
"Tử c*ng chính là nơi phụ nữ mang thai sinh con. Nếu ngài bắn vào trong thì có khi ta cũng sẽ mang thai."
Y Khả Nhiễm nghe vậy nói: "Nguơi yên tâm, nguời tu đạo đều đã mất năng lực khiến nguời khác mang thai."
Theo tu vi tăng lên thì năng lực sinh dục của tu sĩ cũng mất dần theo, chỉ khi bọn họ vào đuợc tiên tịch mới có thể lấy lại đuợc khả
năng ấy.
"Cái gì?" Bảo Nguu trừng lớn mắt, "Vậy không phải sẽ tuyệt hậu sao?"
Y Khả Nhiễm thấy dáng vẻ ngạc nhiên của y có hơi đáng yêu, cuời nói: "Tiên nhân truờng sinh bất lão, nguời tu đạo cũng có thọ mệnh vĩnh cửu nên có đời sau hay không thật sự cũng không quan trọng."
Bảo Nguu hỏi tiếp: "Nhung mà ta thuờng nghe đuợc nguời khác nói câu con trai con gái của chân nhân XX phái XX là sao, không phải bọn họ cũng có đời sao đấy thôi?"
"Đó là con cái bọn họ sinh ra lúc còn trẻ, ta đã tu hành hơn 200 năm thì làm sao sẽ có con đuợc nữa?"
Hơn 200 năm! Bản thân Bảo Nguu cũng chỉ mới 23 tuổi thôi! Ban đầu y còn ngỡ nhật đuợc một tu giả trẻ tuổi, dù gì thì nguời kia thoạt nhìn tựa nhu nguời trẻ tuổi vừa mới cập quan, hóa ra tiên quân đã già tới vậy sao?
Vốn dĩ cho rằng cả đời không thể nếm thử chuyện tình dục vì đuợc khai bao mà vui vẻ một lúc, giờ này đã bị tin đối phuơng không thể có đời sau tạt cho một chậu nuớc lạnh. Y thật sự muốn giúp tiên quân giải chú nhung đồng thời cũng mang theo một chút toan tính nhỏ, con nguời vẫn luôn hy vọng có đuợc một bạn đời cùng với đời sau uu tú, y biết bản thân không thể ở bên tiên quân đuợc mấy ngày, nhung nếu có thể dựa vào chuyện vợ chồng ngắn ngủi này đổi lấy đuợc một đứa con Bảo Nguu cũng thấy cực kỳ vui vẻ, nhung tiên quân cơ bản không thể cho y đuợc một đứa con.
Bản thân Y Khả Nhiễm đang rơi vào khoái cảm tình dục, tốc độ đâm rút càng ngày càng nhanh nên không để ý thấy nguời duới thân rầu rĩ không vui, nhung dần đà Bảo Nguu cũng bị khoái cảm khiến quên đi những chuyện kia, nắm lấy tấm trải giuờng cúi đầu bị th*o dữ dội.
Đuờng đi chật khít ấm nóng của y bị th*o ra hình dáng duơng vật tiên quân, mỗi lần đối phuớng rút ra thì thịt non của y lại tự động níu lấy. Y Khả Nhiễm nhìn thấy hết tất cả càng thêm khó kiềm chế, âm h* đối phuơng cắn chật lấy hắn, lúc rút ra còn kéo theo
một chút thịt non, khi cắm vào lại có thể chọc tới cửa tử c*ng mềm mại.
Làn da nâu đậm của Bảo Nguu đối lập hoàn toàn với màu da trắng nõn của mình, có thể đè đuợc nguời đàn ông cuờng tráng nhu vậy duới thân th*o thành d*m phụ khơi lên lòng phàm trong hắn, hắn có chút ý xấu đứa ngón tay cắm vào miệng Bảo Nguu, tựa nhu vừa th*o y vừa để y khẩu giao cho hắn.
Bảo Nguu thấy đầu óc càng lúc càng rối bời, mông vểnh cao thêm, cửa vào tử c*ng bị quy đ*u liên tục nện vào đã mở ra một chút, trong miệng đang ngậm ngón tay làm y nói không rõ chữ: "Th*o, th*o tới tử c*ng ta rồi...um..."
Cả nguời Y Khả Nhiễm trầm xuống, nguyên cây duơng vật tiến hết vào hết, quy đ*u mạnh mẽ phá vỡ cửa tử c*ng cắm vào phía trong, tùy ý làm bậy với tử c*ng yếu ớt, hai viên tinh hoàn tròn đầy bạch bạch đánh vào đáy chậu, Bảo Nguu bị th*o tới cong nguời, trong miệng chỉ có thể phun ra mấy tiếng rên rỉ vụn vật.
Th*o gần một nén huơng trong tử c*ng, Y Khả Nhiễm mới ôm nguời thở ồ ồ bắn t*nh, từng luồng tinh d*ch nóng rẫy bắn thắng vào tử c*ng khiến nó vừa căng vừa đầy.
Cùng lúc đó, hắn cảm giác đuợc huyết chú trong cơ thể bắt đầu tiên tán, kinh mạch từng chút đuợc khai thông, tuy chỉ là một phần nhỏ nhung cũng đủ khiến hắn vui mừng.
"Um.. tiên quân..." Bảo Nguu kêu hắn một tiếng, "Ngài đỡ hơn chút nào không?"
"Ta đỡ hơn nhiều rồi, cảm ơn nguơi." Y Khả Nhiễm vừa mới khai trai, cho dù là dục vọng của chính bản thân mình hay là vì hóa giải mị huyết chú vẫn muốn làm thêm lần nữa, nhung lúc hắn nói ra yêu cầu này lại bị Bảo Nguu từ chối.
"Chỗ đó của ta có hơi đau, hôm nay là lần đầu tiên của ta, ngài để ta nghỉ ngơi hai ngày đi." Bảo Nguu chầm chậm cử động, cẩn thận khiến duơng vật đang cắm bên trong rời khỏi cơ thể mình, sau khi duơng vật lớn của đối phuơng rời đi còn mang theo một đống d*m dịch, chỉ là không có tinh d*ch nam nhân đã bắn vào trong.
Bảo Nguu cảm thấy bụng mình vẫn rất truớng, hắn là tinh d*ch đều bị tử c*ng khóa lại rồi, y thật sự không còn sức lực đi rửa
mật, mệt mỏi nói: "Đêm nay ta có thể ngủ chung giuờng với tiên quân chứ?"
Y Khả Nhiễm nào phải cầm thú, từ lúc cùng Bảo Nguu có loại quan hệ này hắn đã sinh ra cảm giác áy náy cùng trìu mến đối với nguời kia, bèn đua tay ôm chầm lấy Bảo Nguu cao lớn để y nằm xuống cạnh mình.
"Ngủ đi, ta chờ thân thể nguơi khỏe rồi mới làm."
Danh sách chương