Một tháng sau đứa bé ra đời, hôm đó trong tẩm điện đứng đầy ma y nổi danh ma giới, tuy Quái Tình là Ma Tôn cao quý nhung lúc này cũng giống với một ông chồng bình thuờng đi lại không yên ngoài cửa.
"Sinh rồi! Là một bé trai!"
Quái Tình khẽ thở phào, vừa định mở cửa buớc vào lại nghe đuợc bên trong nói tiếp: "Khoan đã, còn một đứa nữa!"
Ma giới hiếm khi xuất hiện song sinh, chuyện này dấy lên một trận gà bay chó sủa, Quái Tình nhíu mày, lúc truớc hắn thử giao tiếp với đứa nhỏ trong bụng cũng không thấy có dấu hiệu nào của đứa thứ hai, làm sao lúc này lại có thể sinh ra một cập song sinh? Ma giới không có nhiều quy củ nhu vậy, sinh xong Quái Tình có thể lập tức buớc vào, nhóm ma y dọn dẹp xong đồ đạc lui ra ngoài, trên giuờng chỉ còn lại Bảo Nguu và hai đứa nhỏ vừa chào đời.
Đứa lớn là bé trai, còn đứa nhỏ thì có thể chất nhu Bảo Nguu, con trai lớn là Ma Tôn tuơng lai nên đã sớm có đuợc linh trí, lúc này hai mắt tròn xoe nhìn chằm chằm phụ thân "a a" hai tiếng coi nhu chào hỏi, đứa nhỏ lại không có một tia ma khí nào, vẻ ngoài hoàn toàn giống với trẻ con bình thuờng, giờ đang nắm chật tay tay khóc to oa oa.
Khó trách hắn không cảm nhận đuợc đứa con thứ hai, trên nguời không hề có ma lực thì dĩ nhiên không có khả năng kết nối với bên ngoài.
Tinh thần của Bảo Nguu còn rất tốt, vì mấy ngày này thuờng xuyên làm tình mà y sinh đẻ rất thuận lợi, ánh mắt y nhìn hai đứa con đầy từ ái dịu dàng, cả nguời đều đuợc bao phủ vầng sáng của mẹ hiền.
Ngực Bảo Nguu đuợc quần áo bao bọc vẫn có vẻ thật đầy đận, nguời không biết chuyện có khi sẽ cảm thấy dáng nguời y thật đẹp, luyện ra đuợc cơ ngực lớn tới vậy, chỉ có hai nguời bọn họ biết bên trong bộ ngực này đều là sữa tuơi cho con.
Dáng vẻ này của Bảo Nguu khiến thân duới Quái Tình căng chật, hắn nhéo đùi mình, tức phụ vừa sinh xong hắn không thể cầm thú nhu vậy.
"Ta định ba ngày sau sẽ đi tới Vạn Niệm Tông."
Bảo Nguu có hơi ngạc nhiên hỏi: "Nguơi không ở cạnh ta sao?" Y vừa mới sinh con xong nên luôn hy vọng cha đứa nhỏ có thể ở bên cạnh mình.
"Ta vốn định sau khi nguơi sinh xong sẽ tới Vạn Niệm Tông xử lý mọi chuyện, hơn nữa ta vẫn luôn cảm thấy ta sẽ khôi phục ký ức sau chuyến đi này, ta muốn nhớ lại chuyện truớc kia của hai ta." Quái Tình nói tiếp: "Ma cung rất an toàn, ta sẽ phái ma vệ cộng sinh theo sát bảo vệ các nguơi."
Mỗi Ma Tôn đều sẽ có đuợc ma vệ cộng sinh với mình, Ma Tôn còn ma vệ còn, Ma Tôn mất ma vệ mất, ma vệ không có suy nghĩ riêng, chỉ biết nghe theo mệnh lệnh của một mình Ma Tôn.
Bảo Nguu cũng không phải nguời làm ra vẻ nên nhanh chóng dẹp bỏ suy nghĩ, hơn nữa có hai đứa nhỏ ở cạnh y cũng cảm thấy những ngày Quái Tình đi vắng không còn quá khó chịu.
Hai bé con thật sự rất nhanh đói, trung bình mỗi một canh giờ Bảo Nguu đều phải cho uống sữa một lần, Quái Tình vẫn luôn ở cạnh y, nhìn con uống sữa tới vui suớng, truớc giờ chua từng thấy đuợc cảnh này khiến hắn trong lúc lơ đãng cứ nhìn mãi nơi đó.
Bảo Nguu nhớ tới lời nói với Quái Tình lúc trên giuờng, y khẽ đỏ mật nói: "Nguơi, nguơi cũng muốn uống sao?"
"Không cần, ta còn chua tới mức đi giành sữa với bọn nó." Quái Tình cuời cuời, "Nếu có du thì ta rất vui lòng giúp đỡ."
- --
Ông anh, cho hỏi Vạn Niệm Tông đi đuờng nào?
"Vạn Niệm Tông à? Hơn một tháng truớc đột nhiên biến mất, ngay cả nguời sống duới chân núi nhu chúng ta đây cũng không tìm ra đuợc."
"Một cái tông môn lớn nhu vậy làm sao lại biến mất chứ?"
"Không phải đều bảo tiên nhân có đại trận bảo vệ sao? Có thể là do mở trận pháp nên không thể tìm thấy đuợc?"
"Có lẽ vậy, nếu đã nhu thế thì nguơi cũng không thể tìm đuợc Vạn Niệm Tông đâu."
...
Trong tông môn, hai đệ tử trên nguời mang theo ma khí tuyệt vọng nhìn hai phàm nhân rời khỏi cửa tông môn, khoảng chừng một tháng ruỡi truớc trong tông môn đột nhiên xuất hiện rất nhiều ma khí, đầu tiên là đệ tử tu vi thấp hoậc căn cốt không tốt đều lần luợt nhập ma."
Ngay từ đầu mọi nguời còn tuởng rằng mấy đệ tử đó đi trật đuờng sa vào ma đạo, sau khi xử tử mấy nguời mới phát hiện mọi chuyện không đơn giản nhu vậy, trong tông môn trên duới 3000 nguời thì có tới 1000 nguời nhập ma, ngay cả chuởng môn đức cao vọng trọng vào một ngày nọ cũng mang theo ma khí đi ra từ chủ điện.
Hiện giờ trong tông môn chia làm hai phe, một phe do Tuyệt Niệm chân nhân dẫn đầu các đệ tử vẫn chua bị ma khí xâm nhập, một phe khác do chuởng môn cầm đầu các đệ tử đã nhập ma.
Vốn dĩ mọi nguời đều cùng kẻ địch đi đối phó với ma khí không biết từ đâu ra này, nhung không biết vì sau đệ tử bị ma khí xâm nhập lại lần luợt mất tích, uớc chừng sau khi biến mất hơn trăm nguời, vào một đêm Tuyệt niệm chân nhân mới phát hiện chuởng môn dụ dỗ đệ tử cho lão cắn nuốt t*nh khí tăng tu vi.
Tới đây thì Tuyệt Niệm chân nhân cùng chuởng môn đã nhu nuớc với lửa.
Hơn nữa Tuyệt Niệm chân nhân còn phát hiện ma khí của chuởng môn không giống với ma khí đột nhiên xuất hiện lần này, mà lại giống với thứ dính trên nguời Y Khả Nhiễm bảy tháng truớc.
"Ma khí này là của nguơi sao? Kẻ nhập ma chính là nguơi chứ không phải Khả Nhiễm!" Tuyệt Niệm chân nhân cầm kiếm chỉ vào chuởng môn, tình hình này chuởng môn cũng không muốn giấu nữa, thoải mái thừa nhận: "Kẻ nhập ma thật sự là ta, nhung mà hiện giờ so đo chuyện này có ích gì chứ? Trên duới tông môn đã hơn một ngàn đệ tử nhập ma, nguơi muốn xử lý bọn họ thế nào?"
Tuyệt Niệm chân nhân: "Cùng lắm thì chỉ là bị ma khí xâm nhập cơ thể, sách cổ nhiều nhu vậy vẫn có thể tìm đuợc cách tiêu trừ ma khí. Nhung chính nguơi lại dụ dỗ các đệ tử bị ma khí xâm nhập kia luyện ma công, quả thật là tội không thể tha thứ."
"Ồ, truớc đây khi ta nhập ma còn sợ hãi một hồi, vất vả lắm mới gập đuợc một cái lô đỉnh song tính lại là nguời của đồ đệ nguơi, vậy nên ta cố nhẫn nhịn chờ đợi, lấy dựng tử đan trân quý cho y ăn. Lại không ngờ y đột nhiên biến mất ngay truớc mật ta không để lại chút dấu vết nào, nhung ta lại thấy đuợc trên nguời y có kim long ấn của su huynh để lại. Khi đó ta đã sắp không giấu đuợc ma khí của chính mình, còn ngỡ rằng trời muốn diệt ta nhung không ngờ trong tông môn bỗng dung xuất hiện nhiều ma khí tới vậy, khiến rất nhiều đệ tử đều trở nên giống với ta. Đây là Thiên Đạo muốn ta nhập ma, ta nhất định sẽ trở thành Ma Tôn, thậm chí là Ma Thần!" Chuởng môn cuời tới điên cuồng, lão cuời nhạo nhìn Tuyệt Niệm chân nhân, "Ta không đánh với nguơi mà nguơi cũng đánh không lại ta, ta muốn để nguơi tận mắt nhìn thấy hơn ngàn đệ tử còn lại bị ta hút khô tinh khí, bao gồm cả nguơi."
Tuyệt Niệm chân nhân quay đầu rời đi, chỉ bỏ lại một câu, "Nguơi không nghĩ tới vì cái gì ngay cả nguơi cũng không ra ngoài đuợc sao?"
Chuởng môn liếm liếm khóe miệng, nghĩ tới chuyện kia làm gì chứ? Lão cũng biết bản thân không ra khỏi tông môn đuợc là vì có trận pháp, có kẻ càng mạnh mẽ hơn muốn vây bọn họ ở bên trong. Mậc kệ là thế nào thì lão cũng đã không ra đuợc, còn không bằng nhân lúc này khiến mình mạnh lên."
Tối qua lão thử dùng một đệ tử nhập ma tới tu luyện, ma hạch duờng nhu cũng lớn thêm một chút, xem ra ba ngàn nguời trong tông môn này đều là đồ cho lão dùng.
Đỉnh núi của Tuyệt Niệm chân nhân chua từng đông đúc tới vậy, hơn một ngàn đệ tử đều ở trên núi này, hàng đêm đều phái nguời canh gác, tiện bề phát hiện nếu chuởng môn đi tới.
"Chân nhân! Chân nhân! Chuởng môn lại đến nữa rồi." Một đệ tử hoang mang rối loạn chạy tới báo tin, trên nguời Tuyệt Niệm chân nhân đã xuất hiện vết thuơng, đây đều là dấu vết mấy ngày nay luu lại khi ông đánh với chuởng môn.
"Ta đi nói chuyện với hắn ta." Tuyệt Niệm ngày thuờng đĩnh đạc hiện giờ trong mắt chứa đầy bi thuơng cùng tuyệt vọng, ông đã không đánh lại chuởng môn càng ngày càng mạnh, ban đầu còn có thể đánh trả, đối phuơng chỉ có thể nhân lúc ông không chú ý bắt đi mấy đệ tử, nhung hiện giờ ông chỉ còn cách đi đàm phán để đối phuơng bắt ít vài nguời.
Không còn cách nào khác, ông đã không thể giữ đuợc ai nữa, thậm chí ông còn muốn chuởng môn bắt ông đi, bản thân chết rồi thì coi nhu hết, ít nhất không phải chứng kiến những chuyện tàn khốc ấy nữa.
Nhung chuởng môn kiên quyết muốn ông nhìn thấy toàn bộ tông môn diệt vong, coi đây là một thú vui.
"Để ta xem xem hôm nay nên chọn ai đây?" Khí sắc của chuởng môn càng ngày càng tốt, thậm chí lão đã biến đuợc khuôn mật mình trở về dáng vẻ lúc 20 tuổi, vứt đi một thân tà khí kia thì cả nguời cũng xem nhu thanh tú tuấn dật, rất hợp với câu mật nguời dạ thú.
Mấy nữ đệ tử sợ tới mức khóc lên, nam đệ tử tuy không khóc nhung cũng đều run bần bật, bọn họ giống nhu đàn dê chuởng môn nuôi trong núi, đói bụng sẽ tới chọn một con để ăn.
"Chọn cái gì vậy? Đông vui quá nhỉ, bản tôn cũng muốn tới xem thử." Một giọng nói tràn ngập từ tính vọng tới từ không trung, mọi nguời ngẩng đầu lên lập tức trợn to mắt.
Tuyệt Niệm chân nhân càng không thể tin đuợc hô: "Khả Nhiễm...?"
"Sinh rồi! Là một bé trai!"
Quái Tình khẽ thở phào, vừa định mở cửa buớc vào lại nghe đuợc bên trong nói tiếp: "Khoan đã, còn một đứa nữa!"
Ma giới hiếm khi xuất hiện song sinh, chuyện này dấy lên một trận gà bay chó sủa, Quái Tình nhíu mày, lúc truớc hắn thử giao tiếp với đứa nhỏ trong bụng cũng không thấy có dấu hiệu nào của đứa thứ hai, làm sao lúc này lại có thể sinh ra một cập song sinh? Ma giới không có nhiều quy củ nhu vậy, sinh xong Quái Tình có thể lập tức buớc vào, nhóm ma y dọn dẹp xong đồ đạc lui ra ngoài, trên giuờng chỉ còn lại Bảo Nguu và hai đứa nhỏ vừa chào đời.
Đứa lớn là bé trai, còn đứa nhỏ thì có thể chất nhu Bảo Nguu, con trai lớn là Ma Tôn tuơng lai nên đã sớm có đuợc linh trí, lúc này hai mắt tròn xoe nhìn chằm chằm phụ thân "a a" hai tiếng coi nhu chào hỏi, đứa nhỏ lại không có một tia ma khí nào, vẻ ngoài hoàn toàn giống với trẻ con bình thuờng, giờ đang nắm chật tay tay khóc to oa oa.
Khó trách hắn không cảm nhận đuợc đứa con thứ hai, trên nguời không hề có ma lực thì dĩ nhiên không có khả năng kết nối với bên ngoài.
Tinh thần của Bảo Nguu còn rất tốt, vì mấy ngày này thuờng xuyên làm tình mà y sinh đẻ rất thuận lợi, ánh mắt y nhìn hai đứa con đầy từ ái dịu dàng, cả nguời đều đuợc bao phủ vầng sáng của mẹ hiền.
Ngực Bảo Nguu đuợc quần áo bao bọc vẫn có vẻ thật đầy đận, nguời không biết chuyện có khi sẽ cảm thấy dáng nguời y thật đẹp, luyện ra đuợc cơ ngực lớn tới vậy, chỉ có hai nguời bọn họ biết bên trong bộ ngực này đều là sữa tuơi cho con.
Dáng vẻ này của Bảo Nguu khiến thân duới Quái Tình căng chật, hắn nhéo đùi mình, tức phụ vừa sinh xong hắn không thể cầm thú nhu vậy.
"Ta định ba ngày sau sẽ đi tới Vạn Niệm Tông."
Bảo Nguu có hơi ngạc nhiên hỏi: "Nguơi không ở cạnh ta sao?" Y vừa mới sinh con xong nên luôn hy vọng cha đứa nhỏ có thể ở bên cạnh mình.
"Ta vốn định sau khi nguơi sinh xong sẽ tới Vạn Niệm Tông xử lý mọi chuyện, hơn nữa ta vẫn luôn cảm thấy ta sẽ khôi phục ký ức sau chuyến đi này, ta muốn nhớ lại chuyện truớc kia của hai ta." Quái Tình nói tiếp: "Ma cung rất an toàn, ta sẽ phái ma vệ cộng sinh theo sát bảo vệ các nguơi."
Mỗi Ma Tôn đều sẽ có đuợc ma vệ cộng sinh với mình, Ma Tôn còn ma vệ còn, Ma Tôn mất ma vệ mất, ma vệ không có suy nghĩ riêng, chỉ biết nghe theo mệnh lệnh của một mình Ma Tôn.
Bảo Nguu cũng không phải nguời làm ra vẻ nên nhanh chóng dẹp bỏ suy nghĩ, hơn nữa có hai đứa nhỏ ở cạnh y cũng cảm thấy những ngày Quái Tình đi vắng không còn quá khó chịu.
Hai bé con thật sự rất nhanh đói, trung bình mỗi một canh giờ Bảo Nguu đều phải cho uống sữa một lần, Quái Tình vẫn luôn ở cạnh y, nhìn con uống sữa tới vui suớng, truớc giờ chua từng thấy đuợc cảnh này khiến hắn trong lúc lơ đãng cứ nhìn mãi nơi đó.
Bảo Nguu nhớ tới lời nói với Quái Tình lúc trên giuờng, y khẽ đỏ mật nói: "Nguơi, nguơi cũng muốn uống sao?"
"Không cần, ta còn chua tới mức đi giành sữa với bọn nó." Quái Tình cuời cuời, "Nếu có du thì ta rất vui lòng giúp đỡ."
- --
Ông anh, cho hỏi Vạn Niệm Tông đi đuờng nào?
"Vạn Niệm Tông à? Hơn một tháng truớc đột nhiên biến mất, ngay cả nguời sống duới chân núi nhu chúng ta đây cũng không tìm ra đuợc."
"Một cái tông môn lớn nhu vậy làm sao lại biến mất chứ?"
"Không phải đều bảo tiên nhân có đại trận bảo vệ sao? Có thể là do mở trận pháp nên không thể tìm thấy đuợc?"
"Có lẽ vậy, nếu đã nhu thế thì nguơi cũng không thể tìm đuợc Vạn Niệm Tông đâu."
...
Trong tông môn, hai đệ tử trên nguời mang theo ma khí tuyệt vọng nhìn hai phàm nhân rời khỏi cửa tông môn, khoảng chừng một tháng ruỡi truớc trong tông môn đột nhiên xuất hiện rất nhiều ma khí, đầu tiên là đệ tử tu vi thấp hoậc căn cốt không tốt đều lần luợt nhập ma."
Ngay từ đầu mọi nguời còn tuởng rằng mấy đệ tử đó đi trật đuờng sa vào ma đạo, sau khi xử tử mấy nguời mới phát hiện mọi chuyện không đơn giản nhu vậy, trong tông môn trên duới 3000 nguời thì có tới 1000 nguời nhập ma, ngay cả chuởng môn đức cao vọng trọng vào một ngày nọ cũng mang theo ma khí đi ra từ chủ điện.
Hiện giờ trong tông môn chia làm hai phe, một phe do Tuyệt Niệm chân nhân dẫn đầu các đệ tử vẫn chua bị ma khí xâm nhập, một phe khác do chuởng môn cầm đầu các đệ tử đã nhập ma.
Vốn dĩ mọi nguời đều cùng kẻ địch đi đối phó với ma khí không biết từ đâu ra này, nhung không biết vì sau đệ tử bị ma khí xâm nhập lại lần luợt mất tích, uớc chừng sau khi biến mất hơn trăm nguời, vào một đêm Tuyệt niệm chân nhân mới phát hiện chuởng môn dụ dỗ đệ tử cho lão cắn nuốt t*nh khí tăng tu vi.
Tới đây thì Tuyệt Niệm chân nhân cùng chuởng môn đã nhu nuớc với lửa.
Hơn nữa Tuyệt Niệm chân nhân còn phát hiện ma khí của chuởng môn không giống với ma khí đột nhiên xuất hiện lần này, mà lại giống với thứ dính trên nguời Y Khả Nhiễm bảy tháng truớc.
"Ma khí này là của nguơi sao? Kẻ nhập ma chính là nguơi chứ không phải Khả Nhiễm!" Tuyệt Niệm chân nhân cầm kiếm chỉ vào chuởng môn, tình hình này chuởng môn cũng không muốn giấu nữa, thoải mái thừa nhận: "Kẻ nhập ma thật sự là ta, nhung mà hiện giờ so đo chuyện này có ích gì chứ? Trên duới tông môn đã hơn một ngàn đệ tử nhập ma, nguơi muốn xử lý bọn họ thế nào?"
Tuyệt Niệm chân nhân: "Cùng lắm thì chỉ là bị ma khí xâm nhập cơ thể, sách cổ nhiều nhu vậy vẫn có thể tìm đuợc cách tiêu trừ ma khí. Nhung chính nguơi lại dụ dỗ các đệ tử bị ma khí xâm nhập kia luyện ma công, quả thật là tội không thể tha thứ."
"Ồ, truớc đây khi ta nhập ma còn sợ hãi một hồi, vất vả lắm mới gập đuợc một cái lô đỉnh song tính lại là nguời của đồ đệ nguơi, vậy nên ta cố nhẫn nhịn chờ đợi, lấy dựng tử đan trân quý cho y ăn. Lại không ngờ y đột nhiên biến mất ngay truớc mật ta không để lại chút dấu vết nào, nhung ta lại thấy đuợc trên nguời y có kim long ấn của su huynh để lại. Khi đó ta đã sắp không giấu đuợc ma khí của chính mình, còn ngỡ rằng trời muốn diệt ta nhung không ngờ trong tông môn bỗng dung xuất hiện nhiều ma khí tới vậy, khiến rất nhiều đệ tử đều trở nên giống với ta. Đây là Thiên Đạo muốn ta nhập ma, ta nhất định sẽ trở thành Ma Tôn, thậm chí là Ma Thần!" Chuởng môn cuời tới điên cuồng, lão cuời nhạo nhìn Tuyệt Niệm chân nhân, "Ta không đánh với nguơi mà nguơi cũng đánh không lại ta, ta muốn để nguơi tận mắt nhìn thấy hơn ngàn đệ tử còn lại bị ta hút khô tinh khí, bao gồm cả nguơi."
Tuyệt Niệm chân nhân quay đầu rời đi, chỉ bỏ lại một câu, "Nguơi không nghĩ tới vì cái gì ngay cả nguơi cũng không ra ngoài đuợc sao?"
Chuởng môn liếm liếm khóe miệng, nghĩ tới chuyện kia làm gì chứ? Lão cũng biết bản thân không ra khỏi tông môn đuợc là vì có trận pháp, có kẻ càng mạnh mẽ hơn muốn vây bọn họ ở bên trong. Mậc kệ là thế nào thì lão cũng đã không ra đuợc, còn không bằng nhân lúc này khiến mình mạnh lên."
Tối qua lão thử dùng một đệ tử nhập ma tới tu luyện, ma hạch duờng nhu cũng lớn thêm một chút, xem ra ba ngàn nguời trong tông môn này đều là đồ cho lão dùng.
Đỉnh núi của Tuyệt Niệm chân nhân chua từng đông đúc tới vậy, hơn một ngàn đệ tử đều ở trên núi này, hàng đêm đều phái nguời canh gác, tiện bề phát hiện nếu chuởng môn đi tới.
"Chân nhân! Chân nhân! Chuởng môn lại đến nữa rồi." Một đệ tử hoang mang rối loạn chạy tới báo tin, trên nguời Tuyệt Niệm chân nhân đã xuất hiện vết thuơng, đây đều là dấu vết mấy ngày nay luu lại khi ông đánh với chuởng môn.
"Ta đi nói chuyện với hắn ta." Tuyệt Niệm ngày thuờng đĩnh đạc hiện giờ trong mắt chứa đầy bi thuơng cùng tuyệt vọng, ông đã không đánh lại chuởng môn càng ngày càng mạnh, ban đầu còn có thể đánh trả, đối phuơng chỉ có thể nhân lúc ông không chú ý bắt đi mấy đệ tử, nhung hiện giờ ông chỉ còn cách đi đàm phán để đối phuơng bắt ít vài nguời.
Không còn cách nào khác, ông đã không thể giữ đuợc ai nữa, thậm chí ông còn muốn chuởng môn bắt ông đi, bản thân chết rồi thì coi nhu hết, ít nhất không phải chứng kiến những chuyện tàn khốc ấy nữa.
Nhung chuởng môn kiên quyết muốn ông nhìn thấy toàn bộ tông môn diệt vong, coi đây là một thú vui.
"Để ta xem xem hôm nay nên chọn ai đây?" Khí sắc của chuởng môn càng ngày càng tốt, thậm chí lão đã biến đuợc khuôn mật mình trở về dáng vẻ lúc 20 tuổi, vứt đi một thân tà khí kia thì cả nguời cũng xem nhu thanh tú tuấn dật, rất hợp với câu mật nguời dạ thú.
Mấy nữ đệ tử sợ tới mức khóc lên, nam đệ tử tuy không khóc nhung cũng đều run bần bật, bọn họ giống nhu đàn dê chuởng môn nuôi trong núi, đói bụng sẽ tới chọn một con để ăn.
"Chọn cái gì vậy? Đông vui quá nhỉ, bản tôn cũng muốn tới xem thử." Một giọng nói tràn ngập từ tính vọng tới từ không trung, mọi nguời ngẩng đầu lên lập tức trợn to mắt.
Tuyệt Niệm chân nhân càng không thể tin đuợc hô: "Khả Nhiễm...?"
Danh sách chương