Liễu An tỏ vẻ thực vô tội, trừng hắn làm cái gì? Hắn không phải là sợ Cố cô nương còn nghĩ không ra, vì thế mới nói cẩn thận chút sao? “Đông Nghĩa thư viện tổ chức một cuộc thi văn nhã, ở ngay Cẩm Tú tửu lâu, nói muốn cùng học sinh của học đường Tần phu tử tham khảo học vấn, giao lưu lẫn nhau, xúc tiến học thức. Nói thì rất dễ nghe, kỳ thật chính là đài thi đấu của hai bên học đường, tuyển ra mấy học sinh tới thi đấu mà thôi.”
Cố Vân Đông nghe được liền nhíu mày, “Ta nhớ rõ, học đường của Tần Văn Tranh, lớn tuổi nhất cũng mới chỉ mười hai tuổi đi. Đông Nghĩa thư viện đây là tính toán ỷ lớn hϊếp nhỏ sao?”
“Cũng không phải sao, mọi người đều nói như vậy. Cho nên Đông Nghĩa thư viện thanh minh, học sinh của thư viện bọn họ tham gia thi đấu đều là dưới mười tuổi. Hừ, ai không biết tiểu tâm tư này của bọn họ chứ, dưới mười tuổi, đều tìm mấy hài tử chín tuổi kia vẫn là phù hợp.
Liễu An vừa nói tiếp liền sinh khí, học sinh của Tần phu tử không chỉ tuổi còn nhỏ, hơn nữa nhân số cũng ít, tổng cộng không đến hai mươi người.
Cố tình Đông Nghĩa thư viện lại nói, tuy rằng học sinh của Tần phu tử ít, nhưng nghe nói Tần phu tử thu đồ đệ yêu cầu phá lệ nghiêm khắc, cho nên học sinh của hắn đều sẽ có thiên phú học tập cực tốt còn đều là thần đồng thông minh, nghiêm túc mà nói vẫn là Đông Nghĩa thư viện bọn họ yếu thế.
Thật chưa từng thấy qua người không biết xấu hổ như vậy, văn nhân khi không biết xấu hổ, bọn họ đều so ra kém.
“Tần Văn Tranh đâu?” Thiệu Thanh Viễn hỏi.
Mặt mày Liễu An khổ não, “Bọn họ chính là thừa dịp Tần phu tử không ở đó mới dám kiêu ngạo như vậy, trước hai ngày Tần phu tử đã rời đi Phượng Khai huyện, hình như là có việc gấp gì đó, hiện tại còn chưa có trở về.”
Đây là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của a.
Cố Vân Đông nghĩ đến thân phận của Tần Văn Tranh, đảo cũng không khó lý giải chuyện đột phát của hắn.
“Cho nên ngươi vội vã như vậy lại đây tìm thiếu gia nhà ngươi, không phải là Liễu Dật cũng ở trong đó đi?”
Khóe miệng của Liễu An trừu trừu, ngay sau đó còn có chút đồng tình nhìn nhìn nàng nói, “Không chỉ là nhị thiếu gia của chúng ta, đệ đệ của cô nương hiện tại cũng ở Cẩm Tú tửu lầu. Hơn nữa vẫn là Đông Nghĩa thư viện đích thân điểm danh muốn hắn tham gia một trong các hạng mục tỷ thí, đại khái là nghe được hắn là… đệ đệ của cô nương.”
Ở bên Cố Vân Đông ăn mệt, liền muốn từ trên Cố Vân Thư tìm cảm giác chiến thắng?
Nào có đạo lý như vậy?
Cố Vân Đông đều nhịn không được cười, người của Đông Nghĩa thư viện đều là người đen tối đi?
Nàng đột nhiên nói với A Miêu, “Quay đầu, đi huyện thành.”
“Hiện tại sao?”
“Đúng vậy.” Cố Vân Đông gật đầu, nghĩ nghĩ còn nói thêm, “A Cẩu các ngươi về Cố gia trước đi, đem nương ta cùng Tư Điềm Nguyên Trí cũng mang về. Liễu An biết vị trí, vừa lúc hắn muốn đi tìm thiếu gia nhà hắn, để hắn nói cùng Kha biểu cô một tiếng, các ngươi trước tiên ở trong nhà nghỉ ngơi.”
Mấy người A Cẩu lại nhược nhược mở miệng, “Chúng ta có thể đi cái gì tửu lầu cùng được không?”
“Đúng đúng, cô nương chúng ta có thể đi thêm để trợ uy.”
“Không phải nói tiểu công tử mới 6 tuổi sao? Nếu là bị khi dễ thì làm sao bây giờ? Chúng ta đi vừa lúc hỗ trợ một chút.”
Cố Vân Đông, “…” Người ta đều là văn nhân, đánh nhau cũng là dùng bút dùng miệng.
Nàng quay đầu, vừa lúc nhìn thấy Thẩm Tư Điềm cùng Nguyên Trí cũng là vẻ mặt chờ mong, không cần hỏi cũng biết ai cũng đều rất muốn cùng qua đó xem náo nhiệt.
Dương thị tựa hồ cũng nghe hiểu, bắt lấy tay Cố Vân Đông nói, “Có phải có người muốn khi dễ A Thư hay không? Ta đi, ta đi bảo hộ hắn.”
Vậy được rồi, kia đều đi thôi.
Cố Vân Đông đối với Liễu An vẫy vẫy tay, “Chúng ta đi huyện thành trước, ngươi đi thông tri cho thiếu gia nhà ngươi ta sẽ về sau. Thuận tiện cùng Kha biểu cô nói một tiếng chúng ta đã trở lại, trễ chút nữa sẽ về nhà.”
Liễu An chỉ kịp kêu được một tiếng đồng ý, hai chiếc xe liền quay đầu, trực tiếp đi rồi.
Hắn chỉ có thể chạy đi tìm thiếu gia nhà hắn.
Cố Vân Đông nghe được liền nhíu mày, “Ta nhớ rõ, học đường của Tần Văn Tranh, lớn tuổi nhất cũng mới chỉ mười hai tuổi đi. Đông Nghĩa thư viện đây là tính toán ỷ lớn hϊếp nhỏ sao?”
“Cũng không phải sao, mọi người đều nói như vậy. Cho nên Đông Nghĩa thư viện thanh minh, học sinh của thư viện bọn họ tham gia thi đấu đều là dưới mười tuổi. Hừ, ai không biết tiểu tâm tư này của bọn họ chứ, dưới mười tuổi, đều tìm mấy hài tử chín tuổi kia vẫn là phù hợp.
Liễu An vừa nói tiếp liền sinh khí, học sinh của Tần phu tử không chỉ tuổi còn nhỏ, hơn nữa nhân số cũng ít, tổng cộng không đến hai mươi người.
Cố tình Đông Nghĩa thư viện lại nói, tuy rằng học sinh của Tần phu tử ít, nhưng nghe nói Tần phu tử thu đồ đệ yêu cầu phá lệ nghiêm khắc, cho nên học sinh của hắn đều sẽ có thiên phú học tập cực tốt còn đều là thần đồng thông minh, nghiêm túc mà nói vẫn là Đông Nghĩa thư viện bọn họ yếu thế.
Thật chưa từng thấy qua người không biết xấu hổ như vậy, văn nhân khi không biết xấu hổ, bọn họ đều so ra kém.
“Tần Văn Tranh đâu?” Thiệu Thanh Viễn hỏi.
Mặt mày Liễu An khổ não, “Bọn họ chính là thừa dịp Tần phu tử không ở đó mới dám kiêu ngạo như vậy, trước hai ngày Tần phu tử đã rời đi Phượng Khai huyện, hình như là có việc gấp gì đó, hiện tại còn chưa có trở về.”
Đây là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của a.
Cố Vân Đông nghĩ đến thân phận của Tần Văn Tranh, đảo cũng không khó lý giải chuyện đột phát của hắn.
“Cho nên ngươi vội vã như vậy lại đây tìm thiếu gia nhà ngươi, không phải là Liễu Dật cũng ở trong đó đi?”
Khóe miệng của Liễu An trừu trừu, ngay sau đó còn có chút đồng tình nhìn nhìn nàng nói, “Không chỉ là nhị thiếu gia của chúng ta, đệ đệ của cô nương hiện tại cũng ở Cẩm Tú tửu lầu. Hơn nữa vẫn là Đông Nghĩa thư viện đích thân điểm danh muốn hắn tham gia một trong các hạng mục tỷ thí, đại khái là nghe được hắn là… đệ đệ của cô nương.”
Ở bên Cố Vân Đông ăn mệt, liền muốn từ trên Cố Vân Thư tìm cảm giác chiến thắng?
Nào có đạo lý như vậy?
Cố Vân Đông đều nhịn không được cười, người của Đông Nghĩa thư viện đều là người đen tối đi?
Nàng đột nhiên nói với A Miêu, “Quay đầu, đi huyện thành.”
“Hiện tại sao?”
“Đúng vậy.” Cố Vân Đông gật đầu, nghĩ nghĩ còn nói thêm, “A Cẩu các ngươi về Cố gia trước đi, đem nương ta cùng Tư Điềm Nguyên Trí cũng mang về. Liễu An biết vị trí, vừa lúc hắn muốn đi tìm thiếu gia nhà hắn, để hắn nói cùng Kha biểu cô một tiếng, các ngươi trước tiên ở trong nhà nghỉ ngơi.”
Mấy người A Cẩu lại nhược nhược mở miệng, “Chúng ta có thể đi cái gì tửu lầu cùng được không?”
“Đúng đúng, cô nương chúng ta có thể đi thêm để trợ uy.”
“Không phải nói tiểu công tử mới 6 tuổi sao? Nếu là bị khi dễ thì làm sao bây giờ? Chúng ta đi vừa lúc hỗ trợ một chút.”
Cố Vân Đông, “…” Người ta đều là văn nhân, đánh nhau cũng là dùng bút dùng miệng.
Nàng quay đầu, vừa lúc nhìn thấy Thẩm Tư Điềm cùng Nguyên Trí cũng là vẻ mặt chờ mong, không cần hỏi cũng biết ai cũng đều rất muốn cùng qua đó xem náo nhiệt.
Dương thị tựa hồ cũng nghe hiểu, bắt lấy tay Cố Vân Đông nói, “Có phải có người muốn khi dễ A Thư hay không? Ta đi, ta đi bảo hộ hắn.”
Vậy được rồi, kia đều đi thôi.
Cố Vân Đông đối với Liễu An vẫy vẫy tay, “Chúng ta đi huyện thành trước, ngươi đi thông tri cho thiếu gia nhà ngươi ta sẽ về sau. Thuận tiện cùng Kha biểu cô nói một tiếng chúng ta đã trở lại, trễ chút nữa sẽ về nhà.”
Liễu An chỉ kịp kêu được một tiếng đồng ý, hai chiếc xe liền quay đầu, trực tiếp đi rồi.
Hắn chỉ có thể chạy đi tìm thiếu gia nhà hắn.
Danh sách chương