Hồ thị là càng nói càng hưng phấn, “Biển Nguyên Trí đều được mặc quần áo mới, chỉ mấy ngày thời gian người đều béo lên một vòng, sắc mặt cũng tốt hơn. Ăn xong đồ ăn còn có nha hoàn lau miệng cho hắn, uống canh cũng có người thổi sợ hắn bị phỏng miệng, muốn mua đồ gì thì liền đi mua, ngay cả đường hồ lô kia, một chuỗi đều có thể ném một chuỗi.”
Lời nàng vừa nói xong, tiểu hài tử ở một bên cũng đang nghe, mở to hai mắt sáng lấp lánh nuốt nuốt nước miếng.
“Hắn làm gì muốn ném hồ lô, có thể cho ta.”
Hồ thị liếc tiểu hài tử vừa nói chuyện kia một cái, “Cho ngươi? Thời điểm hắn chịu khổ trước đây, ngươi có cho hắn một hạt bắp nào không? Nghĩ còn rất hay a.”
Mọi người hâm mộ đến không được, sớm biết rằng Biển Nguyên Trí có tao ngộ như vậy, lúc trước liền đối với hắn tốt một chút.
Trong đám người có một hộ nhà giật mình, nhớ tới mấy ngày trước đột nhiên trong phòng xuất hiện một túi gạo trắng, tim đập bang bang.
Bọn họ chính là lúc trước khi Biển Nguyên Trí bị ném đến cửa nhà họ Cố, thời điểm hắn sắp bị đông chết thì mang người về nhà cho uống nước ấm rồi ăn một bữa cơm đạm bạc.
Nói như vậy, đây là ý tứ cảm tạ bọn họ sao? Nhưng Cố lão đầu đứng ở phía sau đám người lại càng nghe càng kinh hãi, càng nghe con ngươi trở nên càng lớn.
Nguyên bản cơ thể cảm giác một chút sức lực đều không có, đột nhiên bộc phát ra thật lớn, một phen đẩy ra hai ba người đang đứng phía trước, bước nhanh đến trước mặt Hồ thị, trừng mắt hỏi, “Ngươi nói chính là thật sự? Ngươi nói đều là thật sự?”
Hồ thị hoảng sợ, thiếu chút nữa ngã từ trên tảng đá xuống đất.
Nàng hơi hơi ổn định mới thấy rõ ràng khuôn mặt đầy tang thương của Cố lão đầu, âm thầm bỉu môi, cười nói, “Đương nhiên là thật sự, ta lừa mọi người làm gì?”
“Vậy vì sao nàng không trở lại? Nàng có tiền vì sao không trở về nhà?”
Hồ thị cười lớn một tiếng, “Ngươi nói vì sao? Sợ Cố gia các ngươi như trùng hút máu chiếm hết tài sản của nàng chứ làm sao? Ta nói Cố lão đầu ngươi a, ngươi sẽ không phải là không biết cuộc sống của cả nhà Cố Đại Giang trước kia là gì đi, các ngươi trước kia khi dễ bọn họ như vậy, chẳng lẽ còn nghĩ bọn họ có thể trở về hiếu thuận ngươi sao? Ngươi bị ngốc à? Ta nói cho ngươi, nàng rất khôn khéo, khẽ yên lặng liền mang Biển Nguyên Trí đi, ngay đến việc tới nhìn các ngươi nàng cũng chướng mắt.”
“Nhưng nàng là người nhà họ Cố chúng ta, nàng là cháu gái của ta, nàng có tiền, sao có thể mặc kệ chúng ta?” Cố lão đầu tức giận nói chuyện hồng hộc, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, tựa hồ khó có thể tiếp thu sự thật như vậy.
Nhà họ Cố bọn họ đều đã biến thành như vậy, nếu là nha đầu Cố Vân Đông kia thật sự có tiền, hắn nơi nào còn cần vất vả làm việc như vậy? Lão nhị lão tam cũng có thể đi y quán tốt chữa bệnh, bọn họ cũng có thể ở tại căn phòng lớn, bên người có người hầu hạ.
Hồ thị cười nhạo, “Ngươi cũng thật dám nghĩ a, cháu gái ngươi lấy chồng, có tiền chính là nam nhân kia, hắn bằng cái gì quản ngươi?”
“Ta, vậy Cố Đại Giang đâu? Cố Vân Thư đâu? Nhi tử của ta tôn tử của ta, bọn họ nếu là mặc kệ ta chính là bất hiếu.”
Hồ thị cười đến càng lớn, “Ta chỉ thấy có tức phụ của Cố Đại Giang, còn Cố Đại Giang cùng Cố Vân Thư thì không gặp. Hai người này sẽ không phải là không còn nữa đi? Ngươi nghĩ xem, nếu là bọn họ còn sống, Cố Vân Đông lại không mang bọn họ tới sao? Nàng ra cửa ngay cả Dương thị đều có thể mang theo bên người, nghĩ đến là trong nhà không còn những người khác có thể chiếu cố nàng.”
Mọi người vừa nghe, nhưng còn không phải lý lẽ này sao?
Dương thị là một ngốc tử, ra ngoài sẽ mang theo nhiều phiền toái a, nếu có Cố Đại Giang ở đó, khẳng định sẽ để Dương thị trong nhà để Cố Đại Giang chiếu cố.
Nếu là Cố Vân Thư ở đó, Cố Vân Đông ra cửa mang theo ngốc tử như Dương thị còn không bằng mang hắn đi theo đâu. Nhất định là bên cạnh Dương thị không còn ai quen thuộc, nữ nhi của nàng không yên tâm.
Lời nàng vừa nói xong, tiểu hài tử ở một bên cũng đang nghe, mở to hai mắt sáng lấp lánh nuốt nuốt nước miếng.
“Hắn làm gì muốn ném hồ lô, có thể cho ta.”
Hồ thị liếc tiểu hài tử vừa nói chuyện kia một cái, “Cho ngươi? Thời điểm hắn chịu khổ trước đây, ngươi có cho hắn một hạt bắp nào không? Nghĩ còn rất hay a.”
Mọi người hâm mộ đến không được, sớm biết rằng Biển Nguyên Trí có tao ngộ như vậy, lúc trước liền đối với hắn tốt một chút.
Trong đám người có một hộ nhà giật mình, nhớ tới mấy ngày trước đột nhiên trong phòng xuất hiện một túi gạo trắng, tim đập bang bang.
Bọn họ chính là lúc trước khi Biển Nguyên Trí bị ném đến cửa nhà họ Cố, thời điểm hắn sắp bị đông chết thì mang người về nhà cho uống nước ấm rồi ăn một bữa cơm đạm bạc.
Nói như vậy, đây là ý tứ cảm tạ bọn họ sao? Nhưng Cố lão đầu đứng ở phía sau đám người lại càng nghe càng kinh hãi, càng nghe con ngươi trở nên càng lớn.
Nguyên bản cơ thể cảm giác một chút sức lực đều không có, đột nhiên bộc phát ra thật lớn, một phen đẩy ra hai ba người đang đứng phía trước, bước nhanh đến trước mặt Hồ thị, trừng mắt hỏi, “Ngươi nói chính là thật sự? Ngươi nói đều là thật sự?”
Hồ thị hoảng sợ, thiếu chút nữa ngã từ trên tảng đá xuống đất.
Nàng hơi hơi ổn định mới thấy rõ ràng khuôn mặt đầy tang thương của Cố lão đầu, âm thầm bỉu môi, cười nói, “Đương nhiên là thật sự, ta lừa mọi người làm gì?”
“Vậy vì sao nàng không trở lại? Nàng có tiền vì sao không trở về nhà?”
Hồ thị cười lớn một tiếng, “Ngươi nói vì sao? Sợ Cố gia các ngươi như trùng hút máu chiếm hết tài sản của nàng chứ làm sao? Ta nói Cố lão đầu ngươi a, ngươi sẽ không phải là không biết cuộc sống của cả nhà Cố Đại Giang trước kia là gì đi, các ngươi trước kia khi dễ bọn họ như vậy, chẳng lẽ còn nghĩ bọn họ có thể trở về hiếu thuận ngươi sao? Ngươi bị ngốc à? Ta nói cho ngươi, nàng rất khôn khéo, khẽ yên lặng liền mang Biển Nguyên Trí đi, ngay đến việc tới nhìn các ngươi nàng cũng chướng mắt.”
“Nhưng nàng là người nhà họ Cố chúng ta, nàng là cháu gái của ta, nàng có tiền, sao có thể mặc kệ chúng ta?” Cố lão đầu tức giận nói chuyện hồng hộc, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, tựa hồ khó có thể tiếp thu sự thật như vậy.
Nhà họ Cố bọn họ đều đã biến thành như vậy, nếu là nha đầu Cố Vân Đông kia thật sự có tiền, hắn nơi nào còn cần vất vả làm việc như vậy? Lão nhị lão tam cũng có thể đi y quán tốt chữa bệnh, bọn họ cũng có thể ở tại căn phòng lớn, bên người có người hầu hạ.
Hồ thị cười nhạo, “Ngươi cũng thật dám nghĩ a, cháu gái ngươi lấy chồng, có tiền chính là nam nhân kia, hắn bằng cái gì quản ngươi?”
“Ta, vậy Cố Đại Giang đâu? Cố Vân Thư đâu? Nhi tử của ta tôn tử của ta, bọn họ nếu là mặc kệ ta chính là bất hiếu.”
Hồ thị cười đến càng lớn, “Ta chỉ thấy có tức phụ của Cố Đại Giang, còn Cố Đại Giang cùng Cố Vân Thư thì không gặp. Hai người này sẽ không phải là không còn nữa đi? Ngươi nghĩ xem, nếu là bọn họ còn sống, Cố Vân Đông lại không mang bọn họ tới sao? Nàng ra cửa ngay cả Dương thị đều có thể mang theo bên người, nghĩ đến là trong nhà không còn những người khác có thể chiếu cố nàng.”
Mọi người vừa nghe, nhưng còn không phải lý lẽ này sao?
Dương thị là một ngốc tử, ra ngoài sẽ mang theo nhiều phiền toái a, nếu có Cố Đại Giang ở đó, khẳng định sẽ để Dương thị trong nhà để Cố Đại Giang chiếu cố.
Nếu là Cố Vân Thư ở đó, Cố Vân Đông ra cửa mang theo ngốc tử như Dương thị còn không bằng mang hắn đi theo đâu. Nhất định là bên cạnh Dương thị không còn ai quen thuộc, nữ nhi của nàng không yên tâm.
Danh sách chương