Được rồi, cái này không cần bọn họ đi đến tận thôn tìm người rồi.
Cố Vân Đông mang theo A Cẩu A Trư đi về hướng Đinh Kim Thành.
Đinh Kim Thành là nghe lời Hồ thị nói tới tìm Tưởng cô nương xin lỗi, vì thế còn mang theo bên người hơn một trăm văn tiền, đến lúc đó đi ngang qua phố điểm tâm, có thể mua cho nàng một chút đồ ngọt.
Hồ thị vốn dĩ cũng muốn đi theo, đáng tiếc thời điểm buổi sáng liền bị tiêu chảy, ngay cả cửa cũng chưa ra.
Nhưng lúc này Đinh Kim Thành lại có chút do dự, Tưởng cô nương xác thật không tồi, người lớn lên đẹp, lại ở huyện thành, tuy rằng trong nhà cũng không giàu có gì, nhưng rốt cuộc so với nữ nhân mà Tào thẩm giới thiệu kia tốt hơn rất nhiều.
Chỉ là hắn bây giờ còn đang tưởng nhớ đến Biển Mộ Lan, rốt cuộc phu thê bốn năm, Mộ Lan là một cô nương tính tình ôn nhu hiền lương thiện giải nhân ý, tuy rằng chưa sinh cho hắn hài tử nào, nhưng nàng đối với chính mình là thật sự tốt.
Nhìn thấy Tưởng cô nương, hắn liền nhịn không được đem hai người này so sánh.
So tới so lui, tổng cảm thấy vị Tưởng cô nương này có thể do là người huyện thành, cho người ta một loại cảm giác cao nhân nhất đẳng, làm hắn không quá thoải mái.
Bởi vậy Đinh Kim Thành lúc này tuy rằng tới huyện thành rồi, lại ở trên đường cách Tưởng gia không xa đứng đó bồi hồi thật lâu.
Chờ khi Cố Vân Đông đứng ở trước mặt hắn, hắn mới đột nhiên hồi phục tinh thần lại.
Cũng không biết là chột dạ hay là do cái gì, hắn quay đầu liền đi.
Nhưng mà lúc này mới đi được hai bước, liền bị A Cẩu cấp bức trở về.
Đinh Kim Thành lui ra phía sau vài bước, đứng ở trước mặt Cố Vân Đông, rõ ràng là cao hơn nàng một cái đầu, lúc này lại rụt rụt bả vai như là đang bị bắt nạt.
“Ta, ta không nghĩ đến việc tái hôn, ta chỉ tới bên này đi dạo một chút.” Hắn giải thích có điểm lạy ông tui ở bụi này.
Cố Vân Đông nhíu nhíu mày, “Ai quản ngươi có muốn tái hôn hay không.” Muốn xen vào cũng là đại dượng đại cô tới quản.
Nàng nhìn Đinh Kim Thành không kiên nhẫn nói, “Ta tìm ngươi có chút việc.”
“Cái gì?” Đinh Kim Thành sửng sốt một chút.
Cố Vân Đông, “Ngươi đi nhà họ Cố, đem Nguyên Trí đưa về đây.”
Đem Biển Nguyên Trí đưa về? Đinh Kim Thành có chút khó xử nói, “Này sợ không được, hắn vốn dĩ chính là cháu ngoại của Cố gia, hẳn là phải được Cố gia nuôi dưỡng, ta hiện tại cùng hắn không thân không thích, đi đòi người cũng không thể nào đòi nổi a.”
Cố Vân Đông cười lạnh, “Cố gia dưỡng? Ngươi sẽ không biết hắn cuộc sống ở Cố gia như thế nào đi?”
Đinh Kim Thành gục đầu xuống, “Nhưng đó cũng là chuyện nhà Cố gia mà.”
Cố Vân Đông đột nhiên đạp hắn một chân, “Có đi hay không? Không đi ta đánh gãy chân của ngươi?” Dây dưa dây cà, có phải nam nhân hay không. Biểu tỷ của nàng lúc trước như thế nào lại gả cho người như vậy?
A Trư ở bên cạnh hừ nhẹ một tiếng, “Ta nói ngươi như thế nào ngu ngốc như vậy? Nàng chỉ bảo ngươi đem người mang ra, thuận tiện cũng đem hộ tịch của hắn dời ra, lại không bắt ngươi phải nuôi mà.”
Đinh Kim Thành đột nhiên phản ứng lại đây, đúng vậy, nàng chỉ là muốn mình mang Biển Nguyên Trí ra, khẳng định là muốn tự mình nuôi.
Xem Cố Vân Đông như bây giờ, hẳn là không nghĩ hồi nhà họ Cố theo chân bọn họ nhấc lên quan hệ, hơn nữa ngày đó xem cách ăn mặc khí độ của nam nhân kia, nàng theo kẻ có tiền như vậy, nuôi thêm Biển Nguyên Trí khẳng định không có gì khó khăn.
Chỉ là…
Vạn nhất nhà họ Cố biết hắn lừa bọn họ, sau này lại tìm hắn tính sổ thì làm sao bây giờ?
Cố Vân Đông, “Đinh Kim Thành, ngươi lúc trước chính là đáp ứng biểu tỷ của ta hảo hảo chiếu cố Nguyên Trí, ngươi chẳng những không làm được, còn đem hắn đẩy vào hố lửa, sẽ không sợ biểu tỷ của ta nửa đếm tới tìm ngươi tính sổ sao?”
Đinh Kim Thành đột nhiên đánh cái rùng mình, “Ta đi.”
Lúc này mới ngoan sao.
“Đi thôi.”
Cố Vân Đông xoay người liền đi, Đinh Kim Thành “A?” một tiếng vội vàng đuổi kịp.
Hai người vừa đi, các đó không xa vừa lúc chuyển qua tới một đạo thân ảnh, híp mắt nhìn bóng dáng Đinh Kim Thành càng đi càng xa.
Cố Vân Đông mang theo A Cẩu A Trư đi về hướng Đinh Kim Thành.
Đinh Kim Thành là nghe lời Hồ thị nói tới tìm Tưởng cô nương xin lỗi, vì thế còn mang theo bên người hơn một trăm văn tiền, đến lúc đó đi ngang qua phố điểm tâm, có thể mua cho nàng một chút đồ ngọt.
Hồ thị vốn dĩ cũng muốn đi theo, đáng tiếc thời điểm buổi sáng liền bị tiêu chảy, ngay cả cửa cũng chưa ra.
Nhưng lúc này Đinh Kim Thành lại có chút do dự, Tưởng cô nương xác thật không tồi, người lớn lên đẹp, lại ở huyện thành, tuy rằng trong nhà cũng không giàu có gì, nhưng rốt cuộc so với nữ nhân mà Tào thẩm giới thiệu kia tốt hơn rất nhiều.
Chỉ là hắn bây giờ còn đang tưởng nhớ đến Biển Mộ Lan, rốt cuộc phu thê bốn năm, Mộ Lan là một cô nương tính tình ôn nhu hiền lương thiện giải nhân ý, tuy rằng chưa sinh cho hắn hài tử nào, nhưng nàng đối với chính mình là thật sự tốt.
Nhìn thấy Tưởng cô nương, hắn liền nhịn không được đem hai người này so sánh.
So tới so lui, tổng cảm thấy vị Tưởng cô nương này có thể do là người huyện thành, cho người ta một loại cảm giác cao nhân nhất đẳng, làm hắn không quá thoải mái.
Bởi vậy Đinh Kim Thành lúc này tuy rằng tới huyện thành rồi, lại ở trên đường cách Tưởng gia không xa đứng đó bồi hồi thật lâu.
Chờ khi Cố Vân Đông đứng ở trước mặt hắn, hắn mới đột nhiên hồi phục tinh thần lại.
Cũng không biết là chột dạ hay là do cái gì, hắn quay đầu liền đi.
Nhưng mà lúc này mới đi được hai bước, liền bị A Cẩu cấp bức trở về.
Đinh Kim Thành lui ra phía sau vài bước, đứng ở trước mặt Cố Vân Đông, rõ ràng là cao hơn nàng một cái đầu, lúc này lại rụt rụt bả vai như là đang bị bắt nạt.
“Ta, ta không nghĩ đến việc tái hôn, ta chỉ tới bên này đi dạo một chút.” Hắn giải thích có điểm lạy ông tui ở bụi này.
Cố Vân Đông nhíu nhíu mày, “Ai quản ngươi có muốn tái hôn hay không.” Muốn xen vào cũng là đại dượng đại cô tới quản.
Nàng nhìn Đinh Kim Thành không kiên nhẫn nói, “Ta tìm ngươi có chút việc.”
“Cái gì?” Đinh Kim Thành sửng sốt một chút.
Cố Vân Đông, “Ngươi đi nhà họ Cố, đem Nguyên Trí đưa về đây.”
Đem Biển Nguyên Trí đưa về? Đinh Kim Thành có chút khó xử nói, “Này sợ không được, hắn vốn dĩ chính là cháu ngoại của Cố gia, hẳn là phải được Cố gia nuôi dưỡng, ta hiện tại cùng hắn không thân không thích, đi đòi người cũng không thể nào đòi nổi a.”
Cố Vân Đông cười lạnh, “Cố gia dưỡng? Ngươi sẽ không biết hắn cuộc sống ở Cố gia như thế nào đi?”
Đinh Kim Thành gục đầu xuống, “Nhưng đó cũng là chuyện nhà Cố gia mà.”
Cố Vân Đông đột nhiên đạp hắn một chân, “Có đi hay không? Không đi ta đánh gãy chân của ngươi?” Dây dưa dây cà, có phải nam nhân hay không. Biểu tỷ của nàng lúc trước như thế nào lại gả cho người như vậy?
A Trư ở bên cạnh hừ nhẹ một tiếng, “Ta nói ngươi như thế nào ngu ngốc như vậy? Nàng chỉ bảo ngươi đem người mang ra, thuận tiện cũng đem hộ tịch của hắn dời ra, lại không bắt ngươi phải nuôi mà.”
Đinh Kim Thành đột nhiên phản ứng lại đây, đúng vậy, nàng chỉ là muốn mình mang Biển Nguyên Trí ra, khẳng định là muốn tự mình nuôi.
Xem Cố Vân Đông như bây giờ, hẳn là không nghĩ hồi nhà họ Cố theo chân bọn họ nhấc lên quan hệ, hơn nữa ngày đó xem cách ăn mặc khí độ của nam nhân kia, nàng theo kẻ có tiền như vậy, nuôi thêm Biển Nguyên Trí khẳng định không có gì khó khăn.
Chỉ là…
Vạn nhất nhà họ Cố biết hắn lừa bọn họ, sau này lại tìm hắn tính sổ thì làm sao bây giờ?
Cố Vân Đông, “Đinh Kim Thành, ngươi lúc trước chính là đáp ứng biểu tỷ của ta hảo hảo chiếu cố Nguyên Trí, ngươi chẳng những không làm được, còn đem hắn đẩy vào hố lửa, sẽ không sợ biểu tỷ của ta nửa đếm tới tìm ngươi tính sổ sao?”
Đinh Kim Thành đột nhiên đánh cái rùng mình, “Ta đi.”
Lúc này mới ngoan sao.
“Đi thôi.”
Cố Vân Đông xoay người liền đi, Đinh Kim Thành “A?” một tiếng vội vàng đuổi kịp.
Hai người vừa đi, các đó không xa vừa lúc chuyển qua tới một đạo thân ảnh, híp mắt nhìn bóng dáng Đinh Kim Thành càng đi càng xa.
Danh sách chương