Cố Vân Đông trước mang theo Phùng Đại Năng đi ăn một bữa cơm trưa, là tửu lầu tốt nhất trong huyện thành - Nguyệt Tường tửu lầu.
Phùng Đại Năng chỉ biết tửu lầu này làm đồ ăn hương vị rất tốt, nhưng từ trước tới nay vẫn không thể bỏ được tiền để vào ăn qua một lần.
Hiện giờ cũng không nghĩ tới lại dính hào quang của Vân Đông, nếm được đồ ăn của Nguyệt Tường tửu lầu.
Ăn ngon thì ăn ngon, nhưng chính là quá đắt, phân lượng còn ít. Chỉ có một mâm đồ ăn lớn hơn bàn tay một chút, mà tận 30 văn tiền, Phùng Đại Năng đều thay Cố Vân Đông cảm thấy đau lòng tiền.
Nhưng nha đầu này cũng thực hào phóng, sau khi ăn xong nàng còn nhờ Phùng Đại Năng mang chính mình đi chợ, nàng muốn - mua xe ngựa.
“Ngươi muốn mua xe ngựa?” Phùng Đại Năng kinh ngạc, vị Cố nha đầu chạy nạn tới đây, quả nhiên so với mình nghĩ còn phải có năng lực.
Cho rằng có thể lấy ra một trăm lượng bạc xây nhà đã là rất không tồi rồi, không nghĩ tới còn có thừa tiền tài để mua xe ngựa.
Cố Vân Đông gật gật đầu, “Xe ngựa mua xong sau này cũng tiện, chúng ta hôm nay nếu không phải gặp được người ta đi xe la vào thành, cũng không biết muốn trì hoãn bao nhiêu thời gian. Huống hồ đệ muội của ta còn nhỏ, có xe ngựa có thể dẫn bọn hắn đi trong thành chơi.”
Cố Vân Thư cùng Cố Vân Khả rất ít có cơ hội đi ra ngoài chơi, thời điểm trước kia khi sống ở Cố gia, đại khái Cố Vân Thư cũng chỉ được đi trên trấn một lần. Sau lại đi chạy nạn, dù cái này vẫn được tính là đi xa, nhưng lại không có cái tâm thái nhàn hạ thoải mái dừng lại đâu đó hảo hảo nhìn một cái.
Hiện giờ đã tạm yên ổn, nàng còn có bạc, có thể đưa Vân Thư đi học. Về sau còn có cái ngày hội đèn lồng gì đó, đều phải dẫn bọn hắn đi chơi cho biết đây biết đó.
“Muốn mua ngựa mà nói, phải đi đến chợ phố đông bên kia, ở đó chuyên bán súc vật. Chỉ là hiện giờ đã qua buổi trưa, cũng không biết có còn ngựa tốt hay không.”
Cố Vân Đông gật đầu, “Vậy thì đi trước phố đông nhìn xem, nếu hôm nay tìm không thấy, ngày khác lại đến cũng được.”
Phùng Đại Năng nở nụ cười, dẫn nàng đi phố đông.
Buổi trưa qua đi, chợ liền không náo nhiệt như vậy.
Phùng Đại Năng ở bên này còn có người nhận thức hắn, là một cái tiểu tử xem bãi linh cơ, trực tiếp mang theo bọn họ đi đến bên trong chợ.
“Phùng thúc hôm nay vận khí tốt, vừa mới có người môi giới của Vạn gia dắt ba bốn con ngựa lại đây, ta đã xem qua, so với mấy con đã bán buổi sáng còn tốt hơn.”
Phùng Đại Năng tinh thần chấn động, “Phải không? Mau mang chúng ta đi xem.”
Nhưng nếu là ngựa tốt, giá cả cũng sẽ không rẻ.
Cố Vân Đông không biết xem ngựa, bất quá Phùng Đại Năng lại có chút kinh nghiệm, hơn nữa còn nhờ tiểu tử bên cạnh hỗ trợ cò kè mặc cả, cuối cùng lấy mười lăm lượng bạc mua được một con ngựa cường tráng.
Con ngựa này đối với Cố Vân Đông rất hữu hảo, nàng cũng thích, tuổi lại không lớn, liền quyết định là nó.
Người bán hỏi nàng có muốn mua thùng xe hay không, thùng xe khẳng định là muốn, bất quá không cần quá hoa lệ, rốt cuộc thường xuyên ở trong thôn lui lui tới tới, đều là bùn đất mà.
Cuối cùng Cố Vân Đông chọn cái thùng xe nhìn bề ngoài thường thường nhưng vô cùng rắn chắc, đem cương ngựa tròng lên, liền trực tiếp có thể đi rồi.
Thùng xe này cũng tốn tận ba lượng, thật đắt.
Bất qua hiện giờ có xe có nhà, Cố Vân Đông vẫn là thực thỏa mãn.
Có xe ngựa, Cố Vân Đông liền muốn đi phố nam mua chút đồ, bên kia phồn hoa, khoảng cách đến cửa thành cũng gần.
Phùng Đại Năng vội vàng lên xe, nội tâm còn có một chút kích động.
Nam nhân a, mặc kệ là hiện đại hay là cổ đại, đều yêu xe, cho dù xe này không phải là của hắn.
Hai người ngồi xe ngựa hướng phố nam đi, ai ngờ khi xe vừa mới đi qua cửa sau cũng Bành phủ, cửa Bành phủ liền mở ra, có một người bị ném thật mạnh ra khỏi cửa.Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 102: Mua xe ngựaNếu không phải Phùng Đại Năng nhanh tay lẹ mắt, ngựa cũng đã sớm bị kinh sợ.
Phùng Đại Năng chỉ biết tửu lầu này làm đồ ăn hương vị rất tốt, nhưng từ trước tới nay vẫn không thể bỏ được tiền để vào ăn qua một lần.
Hiện giờ cũng không nghĩ tới lại dính hào quang của Vân Đông, nếm được đồ ăn của Nguyệt Tường tửu lầu.
Ăn ngon thì ăn ngon, nhưng chính là quá đắt, phân lượng còn ít. Chỉ có một mâm đồ ăn lớn hơn bàn tay một chút, mà tận 30 văn tiền, Phùng Đại Năng đều thay Cố Vân Đông cảm thấy đau lòng tiền.
Nhưng nha đầu này cũng thực hào phóng, sau khi ăn xong nàng còn nhờ Phùng Đại Năng mang chính mình đi chợ, nàng muốn - mua xe ngựa.
“Ngươi muốn mua xe ngựa?” Phùng Đại Năng kinh ngạc, vị Cố nha đầu chạy nạn tới đây, quả nhiên so với mình nghĩ còn phải có năng lực.
Cho rằng có thể lấy ra một trăm lượng bạc xây nhà đã là rất không tồi rồi, không nghĩ tới còn có thừa tiền tài để mua xe ngựa.
Cố Vân Đông gật gật đầu, “Xe ngựa mua xong sau này cũng tiện, chúng ta hôm nay nếu không phải gặp được người ta đi xe la vào thành, cũng không biết muốn trì hoãn bao nhiêu thời gian. Huống hồ đệ muội của ta còn nhỏ, có xe ngựa có thể dẫn bọn hắn đi trong thành chơi.”
Cố Vân Thư cùng Cố Vân Khả rất ít có cơ hội đi ra ngoài chơi, thời điểm trước kia khi sống ở Cố gia, đại khái Cố Vân Thư cũng chỉ được đi trên trấn một lần. Sau lại đi chạy nạn, dù cái này vẫn được tính là đi xa, nhưng lại không có cái tâm thái nhàn hạ thoải mái dừng lại đâu đó hảo hảo nhìn một cái.
Hiện giờ đã tạm yên ổn, nàng còn có bạc, có thể đưa Vân Thư đi học. Về sau còn có cái ngày hội đèn lồng gì đó, đều phải dẫn bọn hắn đi chơi cho biết đây biết đó.
“Muốn mua ngựa mà nói, phải đi đến chợ phố đông bên kia, ở đó chuyên bán súc vật. Chỉ là hiện giờ đã qua buổi trưa, cũng không biết có còn ngựa tốt hay không.”
Cố Vân Đông gật đầu, “Vậy thì đi trước phố đông nhìn xem, nếu hôm nay tìm không thấy, ngày khác lại đến cũng được.”
Phùng Đại Năng nở nụ cười, dẫn nàng đi phố đông.
Buổi trưa qua đi, chợ liền không náo nhiệt như vậy.
Phùng Đại Năng ở bên này còn có người nhận thức hắn, là một cái tiểu tử xem bãi linh cơ, trực tiếp mang theo bọn họ đi đến bên trong chợ.
“Phùng thúc hôm nay vận khí tốt, vừa mới có người môi giới của Vạn gia dắt ba bốn con ngựa lại đây, ta đã xem qua, so với mấy con đã bán buổi sáng còn tốt hơn.”
Phùng Đại Năng tinh thần chấn động, “Phải không? Mau mang chúng ta đi xem.”
Nhưng nếu là ngựa tốt, giá cả cũng sẽ không rẻ.
Cố Vân Đông không biết xem ngựa, bất quá Phùng Đại Năng lại có chút kinh nghiệm, hơn nữa còn nhờ tiểu tử bên cạnh hỗ trợ cò kè mặc cả, cuối cùng lấy mười lăm lượng bạc mua được một con ngựa cường tráng.
Con ngựa này đối với Cố Vân Đông rất hữu hảo, nàng cũng thích, tuổi lại không lớn, liền quyết định là nó.
Người bán hỏi nàng có muốn mua thùng xe hay không, thùng xe khẳng định là muốn, bất quá không cần quá hoa lệ, rốt cuộc thường xuyên ở trong thôn lui lui tới tới, đều là bùn đất mà.
Cuối cùng Cố Vân Đông chọn cái thùng xe nhìn bề ngoài thường thường nhưng vô cùng rắn chắc, đem cương ngựa tròng lên, liền trực tiếp có thể đi rồi.
Thùng xe này cũng tốn tận ba lượng, thật đắt.
Bất qua hiện giờ có xe có nhà, Cố Vân Đông vẫn là thực thỏa mãn.
Có xe ngựa, Cố Vân Đông liền muốn đi phố nam mua chút đồ, bên kia phồn hoa, khoảng cách đến cửa thành cũng gần.
Phùng Đại Năng vội vàng lên xe, nội tâm còn có một chút kích động.
Nam nhân a, mặc kệ là hiện đại hay là cổ đại, đều yêu xe, cho dù xe này không phải là của hắn.
Hai người ngồi xe ngựa hướng phố nam đi, ai ngờ khi xe vừa mới đi qua cửa sau cũng Bành phủ, cửa Bành phủ liền mở ra, có một người bị ném thật mạnh ra khỏi cửa.Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 102: Mua xe ngựaNếu không phải Phùng Đại Năng nhanh tay lẹ mắt, ngựa cũng đã sớm bị kinh sợ.
Danh sách chương