Thấm thoắt đã qua ba ngày, thương thế của Tiêu Thần khôi phục rất nhanh, qua khoảng sáu bảy ngày nữa là có thể hoàn toàn khôi phục.
Chập tối, ánh lửa bập bùng nổi lên giữa rừng thẳm, trên ngọn lửa là một chú thỏ hoang được nướng chín vàng ươm, từng giọt mỡ rơi xuống đám lửa kêu tí tách, mùi muối biển quyện lẫn mùi thịt nướng thơm lừng trôi theo từng cơn gió giữa rừng sâu.
Tiêu Thần dùng cật nứa thái thịt thỏ, sau đó mang một ít dã quả rửa sạch bổ ra, lại lấy ra một chén trúc đựng nước dừa rồi bắt đầu thưởng thức bữa tối. Thịt thỏ mềm ngọt thơm lừng cùng trái cây tươi mát khiến hắn thêm phần ngon miệng.
Ánh nắng chiều đã tắt, màn đêm buông xuống khu rừng, thế nhưng tiếng sóng biển vỗ bờ vẫn không giảm bớt mà mỗi lúc lạ càng lớn hơn. Từ lúc hoàng hôn, không hiểu vì sao Bát tí ác long tại bờ biển không ngừng gầm rống, đến lúc này tiếng gầm gào của nó càng lúc càng đinh tai nhức óc khiến sóng biển hỗn loạn, núi rừng rung chuyển, thực khiến người ta chết khiếp.
Đến khi những vì sao lấp lánh trên trời, đám thượng cổ mãnh thú vẫn không ngừng gào thét, khác hẳn thường ngày. Tiêu Thần cảm thấy kinh ngạc, bị tiếng gầm của con rồng trên bãi biển hấp dẫn, dưới ánh trăng hắn lần mò đến chỗ những rặng dừa trên bãi biển.
Lúc này, tiếng gầm nhức óc đã giảm bớt, thượng cổ hung thú trên bãi biển tựa hồ đang phải chịu đựng điều gì đó, trên dải cát nhấp nhô này xuất hiện một bầu không khí khủng bố cực kỳ.
Ánh mắt Tiêu Thần bị hấp dẫn cực độ.
Bên cạnh ác long trên bãi biển lóe lên ánh sáng thánh khiết, cẩn thận nhìn kỹ là hai quả trứng rồng, vỏ trứng trong suốt như ngọc bích phát ra ánh sáng mờ mờ.
Thượng cổ hung long đang sinh sản.
Tiêu Thần cảm thấy giật mình, biết vì sao mà ác long lại kỳ dị như thế.
Bát tí ác long đào một cái hố lớn trên bãi cát, cẩn thận đặt hai quả trứng vào hố rồi lấp lại.
Đến khuya, rốt cục bãi biển cũng đã yên tĩnh trở lại.
Bầu trời đầy sao sáng lấp lánh huy hoàng.
Trở về nơi ở bên hồ nhỏ, Tiêu Thần tiếp tục tu luyện thêm hai canh giờ, sau đó đi vào căn lều trúc thơm ngát cỏ cây, từ từ tiến vào mộng đẹp trên chiếc giường trúc.
Phần lớn thời gian trong ngày hắn dành để tu luyện, vì hắn biết vô luận là ở nhân gian hay là ở trường sinh giới, chỉ có thực lực bản thân cường đại mới có thể sống tốt được.
Sáng sớm, thủy triều lên xuống, sóng biển ì oạp vỗ bờ .
Bát tí ác long đã rời đi khá lâu, Tiêu Thần ra bãi cát đào cái hố trứng lên, lập tức phát ra một quầng sáng lờ mờ, hai quả trứng rồng hiện ra trước mắt.
Vỏ trứng trong suốt như loại ngọc tốt nhất được điêu khắc bởi một bậc thầy, phát ra quầng sáng ánh bạc thần dị.
Trứng rồng được ghi lại trong truyền thuyết đã xuất hiện. Mà hôm nay lại xuất hiện trước mắt Tiêu Thần. Tung chưởng nhắm đánh quả trứng, quầng sáng bạc lóe lên, hiển nhiên không có chút hư tổn nào. Tiêu Thần cảm thấy cực kỳ kinh dị, hắn tăng thêm chưởng lực đánh vào một lần nữa, chỉ nghe một thanh âm đanh gọn "cạch", trên vỏ trứng đã xuất hiện một kẽ nứt lớn.
Tiêu Thần tịnh không có cảm giác tội lỗi, ác long trong truyền thuyết có thể cùng Hải thần đối kháng, chính là chúa tể hung tàn nhất trên biển cả, mỗi ngày đều xé xác vô số sinh linh.
Quả trứng trong suốt rốt cục cũng vỡ tan phát ra ánh bạc rực rỡ. Lòng trắng chảy ra nhanh chóng thấm vào trong cát lộ ra nhân trứng màu bạc nằm giữa hạch tâm, quầng sáng đẹp mắt ngoài vỏ trứng nguyên lai có nguồn gốc từ đây.
Tiếng long khiếu mỏng manh lọt vào lỗ tai Tiêu Thần, hắn giật mình phát hiện ở giữa trứng xuất hiện hình dạng một con ác long đang nhe nanh múa vuốt, phát ra một luồng sinh mệnh dao động cực kỳ mãnh liệt. Cái này chính là tinh hoa của rồng.
Hắn không do dự nuốt ngay khối sáng màu bạc chói lóa vào bụng. Trong chớp mắt hắn cảm thấy linh hồn bị thiêu đốt cực điểm, một dòng sinh mệnh nguyên khí mạnh mẽ tràn vào thân thể hắn.
Trứng do thượng cổ mãnh thú sinh hạ, hàm chứa sinh mệnh chi năng cường đại khó mà tưởng tượng được, tiên thiên nguyên lực vô cùng sung mãn.
Toàn thân Tiêu Thần xuất hiện quầng sáng bạc lờ mờ lay động, phảng phất như bị thiêu đốt cực độ. Có thể thấy quả trứng rồng kia ẩn chứa tinh hoa, sinh mệnh tinh nguyên vô cùng vô tận. Thân thể hắn bắt đầu trở nên trong suốt, khó lòng mà thấy được, hình ảnh ác long ánh bạc chìm dần vào huyệt Khí Hải của hắn.
Dường như bị chiêu dẫn, long nguyên tinh hoa còn sót lại từ quả trứng hướng vào thân thể hắn hợp lại với long ảnh trong đó. Tiêu Thần có cảm giác như cơ thể hắn vỡ vụn ra, linh hồn cùng thần thể tựa hồ tan nát.
Đến lúc này thì cổ bia trấn định Hoàng Hà hiện lên trên trái tim hắn. Pháp quyết Thiên Tứ Luyện Khí đồ tự động vận chuyển. Tiêu Thần chịu đựng sự thống khổ lớn lao nhìn hiện tượng kỳ dị phát sinh trên thân thể mình, long ảnh trong thân thể đang dần dần bị luyện hóa.
Đã qua hơn nửa ngày, quầng sáng trên thân thể hắn đã từ từ thu lại, ác long trong thân thể đã hoàn toàn biến mất, đã hóa thành một quang điểm màu bạc nằm giữa huyệt Thương Khâu trên chân trái của hắn.
Huyệt Thương Khâu nằm phía dưới mắt cá chân, quang điểm nằm chỗ này giống như đang châm cứu, cùng với huyệt vị trên chân hắn, tựa như một ngọn đèn sáng giữa đêm đen.
Qua hai canh giờ, Tiêu Thần mở hai mắt, mặc dù đã ăn trứng rồng trong truyền thuyết thế nhưng tu vi tịnh không tăng tiến thêm chút nào. Hắn trầm tư suy nghĩ, lượng long nguyên tinh hoa khổng lồ như thế, lại bị luyện hóa thành quang châu trên huyệt Thương Khâu bên chân trái, huyệt này chính là một trong ba trăm sáu mươi lăm huyệt chính trên cơ thể người, nếu mỗi một huyệt chính đều có một quang điểm thế này, sẽ xuất hiện biến hóa ra sao?
Chiều tà , từ phía xa xa trên biển cả dồn dập tiếng long khiếu, mặt biển bình lặng như bị xé làm đôi phân thành hai dòng trắng xóa, hiển nhiên thượng cổ hung thú đang rẽ sóng vào bờ.