Tu La vương đã đạt tới cảnh giới Chí Nhân, thực lực của hắn ở trong các vị vương khó mà gặp được đối thủ. Với sự nhạy cảm vô cùng cường đại, hắn cầm Quân Vương phiên trong tay liền đâm về phía trước.

Món chí bảo này mặc dù trước mắt không thể nhanh chóng xuất ra lực lượng có tính hủy diệt. Nhưng nếu như bị nó đánh trúng thì vẫn là một chuyện đáng sợ. Truyền thuyết rằng trong quá trình luyện chế Quân Vương phiên đã bỏ thêm vào một hai đoạn xương khô của Tổ Thần, làm cho nó vô cùng khủng bố.

Nhưng mà Tu La vương tính sai , hắn đột nhiên cảm giác trong tay nhẹ bỗng. Cái cán Bạch cốt Quân Vương phiên kia không ngờ từ trong tay của hắn biến mất không thấy. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước, lại chỉ thấy một Tuyết Bạch Tiểu Thú ma mãnh cổ quái. Trong đôi mắt nó đều lấp lánh đốm sáng, nó đang vui mừng ném món chí bảo kia vào trong thần viên của mình.

"Muốn chết!" Tu La vương cực kì tức giân. Hắn bất kể sống chết tranh đoạt Quân Vương phiên, rồi lại bị một con Tiểu Thú dễ dàng lấy đi như vậy, thử hỏi làm sao không giận?

"Y nha. . ." Tuyết Bạch Tiểu Thú phi thường bất mãn, lại lần nữa mở rộng Thất Nhạc Viên, bao phủ về hướng Tu La vương. Thần viên phô thiên cái địa đã trùm kín tứ phương.

Tu La vương mặc dù tức giận, nhưng mà cũng không đến nỗi mê muội đầu óc. Hắn biết rõ sự thần kì của con Tiểu Thú này. Trước đây nó đã lấy thần viên này chặn đứng đường đi của tất cả dị tộc vương, khiến các vị vương đều không thể tránh được.

Xoẹt

Tu La vương thoát hiểm trong đường tơ kẽ tóc. Hắn xuyên qua không gian biến mất, tránh né ra ngoài trên trăm trượng. So sánh với Đọa Lạc Thiên Sứ vương thì hắn cường đại hơn nhiều, Thất Nhạc Viên không thể thu hắn vào trong.

Nếu như thật sự bị một con Tiểu Thú cướp lấy Quân Vương phiên, Tu La vương tự cảm thấy xấu hổ với danh xưng là Thiên vương. Vào giờ khắc này hắn không hề giấu diếm chút nào cứ tung hết ra thần thông khủng bố của mình.

"Tu La Thiên Đạo!"

Âm thanh vang dội trời cao làm không trung vỡ vụn, một Tu La thế giới hiện lên ra. Ở trong huyết thủy ngập trời, ngàn vạn Tu La binh tướng cầm binh đao trong tay ngửa mặt lên trời gầm rống trông như ảo như thực, nhưng có một lực lượng cường đại thực sự đang đại phô thiên cái địa ập đến.

Không ngờ hắn muốn phong bế thiên địa này, biến nơi đây cũng hóa thành Tu La sát tràng, lấy một Tu La thế giới phủ xuống!

"Đi!"

Tiêu Thần hô lớn với Tiểu Thú, trước hết hắn phóng về hướng ra phía ngoài. Hiện tại quyết không thể trì hoãn thời gian, nếu không dị tộc vương đều lao tới sẽ biết được Quân Vương phiên đổi chủ. Khi đó hắn cùng với Kha Kha chắc chắn trở thành mục tiêu để mọi người công kích .

"Y nha y nha. . ." Tuyết Bạch Tiểu Thú thở hổn hển hướng về phía Tu La vương quơ quơ nắm tay nhỏ. Rồi nó cũng không quay đầu lại mà hóa thành một đạo hào quang trắng bay về hướng ra phía ngoài cung điện lăng mộ.

"Tu La vương đã nuốt Quân Vương phiên vào trong bụng, mau tới đuổi giết hắn. . ." Tiêu Thần vào lúc rời đi thì rống lớn gọi như vậy.

Tu La Thiên vương giận dữ, đuổi theo không bỏ. Hắn thề phải giết chết Tiêu Thần cùng Tuyết Bạch Tiểu Thú.

Chả mấy chốc bọn họ liền vọt tới lối ra khỏi lăng mộ.

"Các ngươi cũng không kẻ nào trốn thoát nổi." Mái tóc dài đỏ đậm như máu trên đầu Tu La vương giống như là có sinh mệnh. Chúng dài ra đến mấy chục thước, giống như những cây huyết mâu đâm về hướng Tiêu Thần cùng Kha Kha ở phía trước.

Mỗi một sợi tóc đỏ đậm đều trở nên to như ngón tay. Tất cả mấy vạn sợi đâm xuyên qua không trung, lực lượng khủng bố làm cho người ta lạnh toát tâm can, quả thực là muốn hủy diệt cung điện này.

"Oanh "

Vô số những sợi tóc đỏ bầm đâm xuyên về phía trước đã ngăn cản tất cả, phàm là những gì có tính chất hữu hình đều bị đánh nát. Lối vào cửa lăng mộ ầm ầm sụp đổ, những khối đá nặng mấy vạn quân ( quân = 30kg) bay loạn lên không trung, bụi mù tràn ngập tựa như là đang xảy ra trận động đất đáng sợ nhất.

Cung điện lăng mộ này bắt đầu văng tung tóe, hoàn toàn chỉ nhờ lực một kích của Tu La Thiên vương ban tặng.

"Các vị vương giả không nên tranh giành nữa, còn không mau chạy ra đây. Tu La vương muốn đánh nát lăng mộ, phong ấn nơi này!" Tiêu Thần đột nhiên thay đổi chủ ý. Hắn không hề bỏ trốn nữa, để Kha Kha ẩn náu vào chỗ tối sẵn sàng chuẩn bị xuất thủ. Hắn hô lớn: "Tu La vương đã nuốt Quân Vương phiên, đang muốn đào tẩu. Các vị vương mau tới tương trợ ta, nếu không ta không ngăn cản được ."

"Ta >#>. . ." Tu La vương nổi giận, quát: "Quân Vương phiên rõ ràng bị ngươi lấy đi, không ngờ lại giá họa với ta. . ." Hắn cầm mười ba sợi xích thần liền xông tới, hận không thể lập tức tiêu diệt kẻ ở trước mắt.

Kỳ thật, không cần Tiêu Thần hô, các vị vương đều đã vọt ra.

Thấy Tiêu Thần quả nhiên bất kể sống chết đang đại chiến với Tu La vương, mọi người không còn hoài nghi chút nào, nhất tề xông về phía trước.

Ngay cả Tu La vương cúi người gào thét giải thích vài tiếng, nhưng mà không ai tin tưởng. Tất cả mọi người thấy hắn cầm Quân Vương phiên trốn thoát. Mà một Hoàng Toản Khô Lâu Vương thì làm sao có thể cướp lấy thánh khí từ trong tay một Thiên vương cảnh giới Chí Nhân đây?

"Ta X!" Tu La vương có một cảm giác kích động muốn chửi mắng mẹ nó, cảm thụ bị người đổ oan rất khó chịu.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người tin tưởng Tiêu Thần, một vài dị tộc vương cũng vây quanh hắn, hỗn chiến cứ như vậy mà bộc phát.

"Cương Thi đại ca, Tử Linh Vương đại ca mau tới tương trợ ta, đoạt lại chí bảo Quân Vương phiên của tộc ta." Tiêu Thần hướng về phía hai vị vương giả hệ tử vong đang ở cách đó không xa hô lớn.

"Khô Lâu Vương ngươi không phải nói sẽ tặng chúng ta Quân Vương phiên kia sao?" Cương Thi vương chất vấn.

"Đương nhiên, ta giữ lời nói của mình, sẽ tặng cho các ngươi. Mau tới trợ giúp ta giết chết Tu La vương."

Xoẹt xoẹt

Tử Linh Vương cùng Cương Thi vương vọt tới, gia nhập vào cuộc đại chiến hỗn loạn. Tiêu Thần lập tức cảm giác áp lực giảm bớt, ngay cả thỉnh thoảng có dị tộc vương ra tay với hắn thì cũng không đến mức cực kì nguy hiểm.

Nhiều người hỗn chiến như vậy làm vùng đất bên ngoài lăng mộ hoàn toàn văng tung tóe .

"Ầm ầm ầm "

Đất trời rung chuyển, sát khí bốc thẳng tận trời cao. Hai mươi mấy bóng người lao ra khỏi lăng mộ, đi tới trên mặt đất.

"Tu La vương giao ra Quân Vương phiên!" Hoàng Kim Cự Nhân vương cầm trong tay chiến phủ hơn mười vạn cân. Hắn bộc phát ra hoàng kim thần quang chói mắt cứ thế bổ xuống.

"Răng rắc "

Chiến phủ nặng hơn mười vạn cân bổ ra uy lực đáng sợ phô thiên cái địa, mặt đất lập tức văng tung tóe tạo ra mấy chục cái khe lớn rộng mấy trượng một mực lan tràn đi xa.

"Oanh "

Mấy quả núi thấp xa xa đều bởi vì không chịu nổi lực lượng mãnh liệt chạy lan theo mặt đất tới mà đổ sập. Có thể nghĩ chiến phủ của Hoàng Kim Cự Nhân vương khủng bố tới đâu.

Quả thực hắn giống như là một vị hoàng kim Chiến Thần khổng lồ, dũng mãnh không thể đỡ .

Ngay cả là người mạnh mẽ như Tu La Vương cảnh giới Chí Nhân cũng bị nện bay ngược đi ra ngoài. Mười ba sợi xích thần trong tay vốn duỗi thẳng băng cũng rào rào rơi xuống trên mặt đất.

Có thể hình dung ra sức mạnh của Hoàng Kim Cự Nhân vương. Nếu bàn về thần lực thì trong các vương giả trăm tộc không người nào có thể cùng tranh giành!

Tu La vương được xưng Thiên vương, lại bị người ta đánh bay thì đương nhiên vô cùng tức giận . Mười ba sợi xích sắt trên tay trong phút chốc lại thẳng băng, giống như những cây thần mâu đâm về hướng Cự Nhân Vương có hoàng kim huyết dịch trong người.

Mười ba sợi xích sắt chính là thần vật ở trong U Minh, được tế luyện không biết bao nhiêu năm. Khi được truyền đến trong tay Tu La vương tức thì được luyện hóa thành hung binh tuyệt thế, đã sớm thông linh với hắn. Nếu như hắn có thể tiến hóa đến cảnh giới Bán Tổ, không cần hỏi cũng biết những sợi xích hung dữ này cũng được hóa thành thánh khí cấp Bán Tổ.

Rắc rắc rắc.

Mười ba sợi xích sắt đỏ đậm như máu đều hóa thành to như thùng nước xuyên thủng không trung. Một bộ phận quấn quanh người Tu La vương, một bộ phận lại bỗng nhiên biến mất. Còn một bộ phận khác thì chợt xuất hiện ở trước người Hoàng Kim Cự Nhân vương, chúng như những con Đại Xà đỏ chót xuyên thấu đến.

"Keng keng keng "

Hoàng kim chiến phủ to lớn kia không ngừng nện vào những sợi xích thần đỏ đậm như máu làm phát ra những tràng âm thanh như sấm sét, chấn động màng nhĩ mọi người phải tê dại.

Thế nhưng, Tu La vương dù sao đã đạt tới cảnh giới Chí Nhân , thần kỹ của hắn không gì sánh nổi. Dần dần sự khống chế xích thần liền có thể thấy được, đó là khi chúng xuyên qua không gian đối địch đã làm cho người ta khó lòng phòng bị.

"Phốc phốc "

Mười ba sợi xích thần múa loạn thiên địa, Hoàng Kim Cự Nhân Vương mặc dù có thần lực cái thế, nhưng cũng khó lòng ngăn cản Tu La vương có cảnh giới Chí Nhân. Hai sợi huyết xích lượn vòng qua chiến phủ, trong phút chốc xuyên thủng thân thể khổng lồ của Hoàng Kim Cự Nhân vương kia làm huyết dịch màu vàng phun trào giống như suối.

Hoàng kim huyết dịch giống như vật thần kì, chúng rơi một đám lớn trên bầu trời làm phát ra hào quang lóng lánh chói mắt. Cự Nhân Vương gào thét, huy động chiến phủ chém lại, hai sợi xích thần lại như độc xà rút đi.

"Keng keng keng" , những đốm lửa bắn tung tóe, chiến phủ cùng huyết xích không ngừng va chạm vào nhau làm phát ra loại âm thanh đủ sức chọc thủng núi đá.

"Phốc phốc phốc" trong chớp mắt trên thân thể Cự Nhân Vương lại có thêm ba cái lỗ máu nhìn xuyên thấu trước sau. Sợi xích thần đỏ đậm như máu kia quả nhiên là khó lòng phòng bị.

Nếu như không phải còn có các dị tộc vương khác cùng công kích Tu La vương, Hoàng Kim Cự Nhân vương tất nhiên lành ít dữ nhiều .

Đúng lúc này, Hoàng Kim Sư Tử Vương cùng Ngũ Thải Khổng Tước Vương cũng chém giết ra ngoài. Hai người bọn họ chính là tử địch, trước đây đã từng đại chiến một hồi tại Nam hoang Thiên Đế Thành . Lần này lại gặp mặt nhau liền tựa hồ quên chuyện đoạt bảo, quyết chiến bất kể sống chết dưới lăng mộ, cho đến lúc này mới lao ra.

Ba Tư Đức cổ mâu cùng năm sợi Hỗn Độn thần vũ chẳng phân biệt được trên dưới, hai người đánh nhau đến trời đất tối tăm, cuối cùng là Ngũ Thải Khổng Tước Vương tựa như bại tướng lui ra.

Hiện tại các vị vương đều đã giết đỏ cả mắt rồi, không ít dị tộc vương muốn thừa dịp loạn lạc tiêu diệt địch thủ cạnh tranh. Nay nhìn thấy Ngũ Thải Khổng Tước Vương đầy người là vết máu, lập tức liền có kẻ tập kích tới.

Nhưng mà, Ngũ Sắc Thần Quang phóng lên cao, kẻ đánh lén lập tức bị bắn bay đi ra ngoài.

"Ngươi mà cũng dám? !" Ngũ thải Khổng Tước Vương tức giận, lập tức nện vào kẻ đánh lén. Thần quang sáng lạn ngút trời, không lâu sau liền cứ như thế xé rách kẻ đánh lén. Chiến lực của hắn có thể mường tượng ra được lập tức làm cho một chút kẻ rục rịch khác đành từ bỏ chủ ý.

Sức mạnh của Hoàng Kim Sư Tử Vương đã quá rõ ràng, nay hắn bay đến thì cũng có người cũng muốn nhân cơ hội tiêu diệt đại địch này, nhưng trong nháy mắt bị hắn lấy huyết mâu đánh nát.

Thế nhưng, các vị vương cũng không có bởi vậy mà rút lui. Bởi vì hắn đang nắm giữ Ba Tư Đức cổ mâu bị không ít người thèm thuồng, mọi người vốn là đến đây để cướp lấy bảo vật, sau khi phát hiện thì có thể nào không ra tay.

Đại chiến càng thêm hỗn loạn, Tu La vương cùng Hoàng Kim Sư Tử Vương đều bị vây vào chính giữa, mà lúc này Đấu Thần Vương cũng cùng Huyết Anh kia nhất loạt vọt ra. Đấu Thần Vương tức giận vô cùng. Quân Vương phiên rõ ràng đã bị người khác cướp đi, mà tên Huyết Anh này không chịu buông tha cho hắn. Bọn họ dĩ nhiên vẫn cứ liều chết, hoàn toàn là cục diện không chết không ngừng.

Đại chiến hỗn loạn, các vị vương đều liều mạng!

Tiêu Thần vừa đại chiến vừa thu thập thi thể, các vị vương ở đây đều là hạng người phi phàm. Thân là Vương của các tộc nên sinh mệnh Tinh Nguyên ẩn chứa quả thực không thể hình dung nổi.

Đối với Tiêu Thần mà nói, đây chính là kho báu hiếm có trên đời. Ngắn ngủn một khắc chung đã có bốn vị dị tộc vương bỏ mạng, tất cả đều bị hắn thu vào trong không gian Giới Chỉ.

Đấu Thần Vương đại chiến Huyết Anh, Tu La Vương Đại chiến cùng các vị vương, Hoàng Kim Sư Tử Vương đại chiến Ngũ Thải Khổng Tước Vương cùng các dị tộc vương khác. Quang cảnh đẫm máu mà lại kịch liệt tới cực điểm.

"Keng "

Một âm thanh đinh tai nhức óc phát ra, năm sợi xích thần của Tu La vương cứ như vậy mà đánh nát chiến phủ của Hoàng Kim Cự Nhân vương . Rồi sau đó lại có ba sợi xích huyết phóng lên cao, không chịu buông tha quấn vào cổ Cự Nhân Vương.

"Phốc "

Hoàng kim huyết dịch phụt lên cao, cổ của Hoàng Kim Cự Nhân Vương không ngờ bị Tu La vương cắt đứt. Một cái đầu lâu cực kì lớn rơi xuống, như là một quả núi nhỏ làm mặt đất rung động một hồi.

Huyết dịch màu vàng rơi xuống đầy trời, thi thể không đầu khổng lồ ầm vang một tiếng ngã vào giữa núi rừng, hoàng kim huyết dịch phun ra vô cùng chói mắt.

Tất cả mọi người đều rất chấn động, một đời Hoàng Kim Cự Nhân vương lại cứ như vậy bị chém giết !

Tiêu Thần đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này. Hắn thoát khỏi địch thủ vọt tới mặt đất, thu xác chết hoàng kim khổng lồ kia vào trong không gian Giới Chỉ. Đây là nguyên liệu quí báu giúp hắn có thể sống lại. Lần này cho dù không có được Quân Vương phiên thì hắn cũng là một người thắng lớn.

"Xoảng xoảng xoảng."

Sợi xích thần đỏ đậm như máu đâm thẳng về hướng Tiêu Thần. Tu La vương hận thấu xương kẻ trước mắt này. Hiện tại tất cả lời nói đều tỏ ra dư thừa, chỉ có đích thực tiêu diệt địch thủ mới là câu trả lời tốt nhất.

Tiêu Thần rung động Thiên Âm chữ " Ông" nghênh địch. Lúc này hắn không thèm che dấu nữa, uy lực tuyệt luân, bầu trời rung động đều vỡ ra.

Các dị tộc vương khác có lẽ không suy nghĩ nhiều, dù sao Khô Lâu tộc cũng có nắm giữ thần thông như vậy. Nhưng mà, Yến Khuynh Thành cùng Ân Oánh ở cách đó không xa cũng lộ ra vẻ khó có thể tin nổi. Bọn họ đều đã qua trải qua đại kiếp ngụy thần trên Cửu Châu nên đương nhiên biết Tiêu Thần có thần thông này. Hai người vô cùng kinh ngạc nhìn chăm chú không nháy mắt vào Hoàng Toản khô lâu kia.

"Các vị vương giả hợp lực giết Tu La vương, ta tình nguyện không nhận Quân Vương phiên kia, tặng cho các chư vị , nhưng quyết không thể rơi vào trong tay ác vương này."

Tiêu Thần hô lớn, dẫn đầu phát động công kích.

Các vị vương nghe được ba chữ Quân Vương phiên thì tất cả đều dốc hết toàn lực xuất thủ. Cho dù nói như thế nào, nếu như có thể nhân cơ hội loại bỏ Tu La vương là cao thủ khủng bố đã đạt tới cảnh giới Chí Nhân thì tuyệt đối xem như một công lớn.

"Rống. . ."

Xa xa trong núi rừng phát ra một tiếng gầm gừ kinh thiên động địa ( trời long đất lở). Khắp dải núi rừng Nguyên Thủy đều lay động, mặt đất thì càng bắt đầu rung rinh kịch liệt.

Một kẻ to lớn cao hơn mười thước hộc tốc phi đến. Quanh thân hắn đều bao trùm lớp lông đen dài hơn một thước, xem ra đặc biệt hung ác điên cuồng.

Đó lại là một người Cự Nhân, chính là Mao Nô đi cùng Hoàng Kim Cự Nhân vương!

Trong tay của hắn cầm cây đại bổng đen nhánh nặng hơn mười vạn cân. Hắn lao như bay mà đến, mặt đất bị đạp bắn văng tung tóe nứt ra từng rãnh lớn khủng bố. Mao Nô đã cảm ứng được Hoàng Kim Cự Nhân vương chết rồi, khi thấy xích thần của Tu La vương thì hắn lộ ra vẻ tức giận, đã biết ai là hung thủ.

Lấy thế thái sơn áp đỉnh, hắn vung cây Thiết Bổng đen nhánh nện về hướng Tu La vương.

"Phanh "

Tu La vương đường đường cảnh giới Chí Nhân không ngờ lại lập tức bị nện lún vào sâu dưới đất. Kết quả này nằm ngoài dự liệu của mọi người.

"Oanh "

Mặt đất vỡ ra, Tu La Vương bay lên trên trời. Hắn căm tức nhìn Mao Nô.

Cùng lúc đó, Mao Nô xảy ra biến hóa kinh người. Lớp lông đen quanh thân lóe ra hào quang bảy màu. Vào giờ khắc này hắn có vẻ vô cùng điên cuồng, huy động Thiết Bổng đen nhánh quét khắp tứ phương.

"Đây là. . . Ám Vương của Cự Nhân tộc, bởi vì cơ duyên mới có thể thức tỉnh, là bậc truyền thừa còn cao hơn cả hoàng kim huyết mạch!"

Tất cả mọi người quá sợ hãi.

Tu La vương gặp phải phiền toái lớn. Mao Nô thần lực cái thế, lại còn có thần tốc, vô cùng nhanh nhẹn. Một cây đại Thiết Bổng đen nhánh đánh nát không trung, quét ngang tứ phương, quả thực hắn chính là một vị Ma thần vô địch.

Lúc này, Tiêu Thần bị vài tên dị tộc vương bức nên lại lần nữa lui vào trong cung điện lăng mộ. Hắn âm thầm nói với Kha Kha: "Chúng ta đi tới Huyết Trì, huyết dịch của Quân Vương há có thể lãng phí, đó cũng là bảo vật. Cứ để bọn họ tranh đấu đi, sau một hồi chúng ta lại tới thu thập tàn cuộc."

Hai tên truy sát cũng theo đi vào. Có điều vào đến chỗ sâu trong lăng mộ, Tiêu Thần không có gì kiêng nể gì. Hắn triệu hoán Tiểu Thú xuất hiện tương trợ, nhanh chóng tiêu diệt tất cả người trong Thất Nhạc Viên.

Tiêu Thần ngồi xếp bằng trên dàn tế hoàn toàn dùng các bộ xương cốt tạo thành kia. Hắn bắt đầu lẳng lặng ngồi xuống, từng đạo huyết sắc tinh hoa chậm rãi từ trong Huyết Trì bốc hơi bay dựng lên, hướng về Hoàng Toản cốt thể của Tiêu Thần mà bao phủ kín.

"Không hổ là huyết dịch của Quân Vương, quả thật là kho báu tuyệt thế cho tử vong sinh vật!" Tiêu Thần vui mừng nói: "Kha Kha hộ pháp cho ta, ta muốn ở đây luyện hóa huyết dịch của Quân Vương!"

"Y nha. . ." Kha Kha nghiêm túc gật đầu, giống như cục cưng ngoan ngoãn tầm thường ngồi ở cách đó không xa, nhìn chăm chú con đường đi vào. Có điều bắt Tiểu quỷ một mực ngồi đàng hoàng thì thật sự có hơi gây khó khăn cho nó. Không lâu sau nó liền mở Thất Nhạc Viên ra, hái về một đám Linh Quả rồi thèm nhỏ rãi ngồi dưới đất bắt đầu ăn. Đương nhiên nó cũng không quên phải hộ pháp cho Tiêu Thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện