Lâm Cạnh còn đang rơi vào trạng thái hoang mang, cậu dùng tay tưởng tưởng một chút: “Đại khái là một đám sương mù như vậy, trông giống một con chó bẩn thỉu, trên không trung há miệng muốn cắn Chương Lộ Văn. Quý Tinh Lăng cậu có phải cảm thấy đầu óc tôi có vấn đề hay không, tôi cũng cảm thấy khó tin, nhưng đó là thật sự, tôi thật sự thấy, đêm nay tôi cũng không uống rượu.”

Thầy giáo Tiểu Lâm khó được có lần nói năng lộn xộn, tuy rằng thoạt nhìn vẫn rất bình tĩnh, nhưng thật ra thật sự hoảng. Quý Tinh Lăng vừa nghe đã hiểu được đó là Hỗn Độn, nhưng lại không thể nói thẳng, chỉ có thể đi đến cửa hàng tiện lợi mua bịch giấy, lau khô nước trái cây dính trên người cậu, nhẹ giọng: “Không sao, cho dù có thật cũng không sao, chú nhìn thấy móng gà cùng cánh cũng không sao đúng không? Cậu còn cho phép sự vật không rõ tồn tại, đúng hay không?”

“Quý Tinh Lăng, cậu thật sự tin tưởng sao, tôi cho rằng cậu sẽ nói tôi uống quá nhiều rượu tưởng tượng.”

“Không, tôi thật sự tin cậu, vậy Chương Lộ Văn có bị đám sương mù cắn được hay không?”

“Tôi vừa nói một câu cẩn thận, nó liền biến mất.”

Vì để chứng minh lời nói của mình, cậu còn mang Quý Tinh Lăng đến bên hồ nhìn. Đám nữ sinh đã đi rồi, đương nhiên, hỗn sương mù cũng không còn. Chỉ có đèn đường an tĩnh cùng những cành hoa khô của hoa viên, bị gió lạnh thổi qua, hiện lên một cái bóng dữ loạng choạng, Lâm Cạnh nhịn không được mà rùng mình một cái.

“Đừng sợ.” Quý Tinh Lăng ôm lấy bờ vai của cậu, “Chúng ta về nhà đã.”

Quý Minh Lãng cùng Hồ Mị Mị buổi tối có xã giao, còn đang ở bên ngoài.

Quý Tinh Lăng đổ một ly sữa ấm, lại bỏ thêm chút bột cỏ có thể làm an thần, tận lực tỏ vẻ không chút để ý mà nói: “Cậu không phải tin là có yêu quái sao, sao lại còn khẩn trương như vậy.”

“Tôi cũng tin tưởng có người ngoài hành tinh, nhưng việc tận mắt thấy người ngoài hành tinh là hai khái niệm.” Lâm Cạnh cũng không thấy rõ trong ly là cái gì, bưng lên uống mấy ngụm mới cảm thấy có gì đó không đúng, “Như thế nào lại có chút dính.”

“Tôi bỏ thêm cho cậu thức uống tĩnh tâm của mẹ tôi.”

“…… Là của thời mãn kinh sao?”

“Hữu dụng là được.” Quý Tinh Lăng dùng ngón cái cọ sữa sính trên môi đối phương, “Đừng sợ, không có gì ghê gớm.”

Lâm Cạnh nhìn hắn một hồi, cân nhắc ra một tia không đúng: “Cậu đêm nay vì sao lại bình tĩnh như vậy?”

“Chẳng lẽ cậu còn hy vọng tôi phải kinh hoảng hoang mang lo sợ như cậu, sau đó lại cùng cậu vọt vào đồn công an báo cảnh sát cuối cùng bị cảnh sát cho thành thanh niên lưu manh rồi phải đi xét nghiệm nước tiểu sao?” Thầy giáo Tiểu Lâm rất dể mà dỗi người, hiệu suất cao, dùng tốt, đối với thấy giáo Tiểu Lâm lại rất hữu hiệu chăng.

Lâm Cạnh: “……”

Cậu thật sự đã muốn đi báo cảnh sát, nhưng cẩn thận tưởng tượng lại, hình như cũng không thể đi báo, quả thật dễ dàng bị coi thành phần từ thần kinh thường xuyên đi quấy rối.

“Vậy đám sương mù hình như là bị tôi dọa chạy, nó có khi nào đến tìm tôi không?”

“Sẽ không.” Quý Tinh Lăng lấy cái ly không từ trong tay cậu, “Nếu cậu thật sự sợ hãi, đêm nay có thể ngủ với tôi.”

“Được.”

Đáp ứng với tốc độ cực nhanh, làm đại thiếu gia nghi hoặc rất nhiều, không khỏi sinh ra một ý cực kì không tốt “Cậu có phải đã sớm có dự mưu làm bộ thực sợ hãi, nhưng thật ra là mơ ước sắc đẹp của tôi hay không”, vì thế tại chỗ muốn pose một tấm, kết quả thầy giáo Tiểu Lâm còn chưa yên ổn vỗ bay: “Cho tôi mượn máy tính một chút.”

“Cậu muốn lên internet chiêu mộ đại sư tới bắt quỷ sao?”

“Câm miệng.”

Quý Tinh Lăng đem máy tính đưa cho cậu: “Cậu cứ chậm rãi tìm, tôi đi ra ngoài gọi điện thoại.”

Hồ Liệt nửa giờ trước cũng đã nhận được tin nhắn từ cháu trai ngoại, hiện tại đang còn ở ủy quản yêu tăng ca: “Không có loạn nhiều, yên tâm đi, kế tiếp có tiến triển gì thì cậu lại nói cho cháu. Đúng rồi, bạn học nhìn thấy yêu quái của cháu thế nào, tinh thần còn ổn không?”

“Tinh thần bình thường, nhưng hẳn là còn đang hoài nghi đời người, bây giờ chắc đang lên mạng tìm sự kiện thần quái.” Quý Tinh Lăng cũng khó hiểu, theo lý mà nói chỉ có yêu quái mới có thể thấy yêu quái, vậy chuyện con Hỗn Độn rốt cuộc là chuyện như thế nào, cư nhiên có thể hiện hình trước mặt con người? Hồ Liệt tiếp tục hỏi: “Cần phải để ủy quản yêu ra mặt, điều trị tâm lý cho bạn cháu không?”

“Trước mắt thoạt nhìn còn ổn, ngày mai rồi nói sau ạ.” Quý Tinh Lăng nhìn thoáng qua phòng ngủ, Lâm Cạnh còn đang lộc cộc gõ bàn phím, hình như rất hết sức chăm chú.

Theo các bài đăng của các diễn đàn lớn, thực sự có rất nhiều người đã gặp phải quỷ và tâm lý của mọi người chủ yếu là ổn định, thậm chí còn có một chút phô trương trên đó. Bất quá cũng bình thường, những người bị dọa cũng không có tâm tình lên đăng bài như vậy, lên mạng mà đăng đều là kẻ tài cao gan cũng lớn, hoặc là không cao nhân nhưng gan lớn, hoặc là nhàn mà nhàm chán, hoặc đơn giản là nhà văn vô đạo đức dẫn dắt trang web, đương nhiên cho dù là mạnh như thế nào, cũng đều có cùng phong cách như này ——

[Chia sẻ] Người phụ nữ trẻ kỳ lạ ở tầng 18 đã cố gắng tìm mọi cách để lừa tôi vào phòng ngủ, và hành vi tiếp theo thật kinh tởm!

[Chia sẻ] Ba đêm lớn mơ thấy một chị gái ngực lớn, cô ấy thực sự đã làm một điều như vậy với tôi trong giấc mơ của mình!

[Chia sẻ] Chuyện ba mươi 818 khi tôi còn là một người đào mộ!

[Trợ giúp] Khẩn cấp! Chỉ cần nhìn thấy một bóng trắng trong con hẻm đen, bạn có thể trở nên giàu có vào ngày mai!

Còn có người mượn cơ hội chào hàng pháp khí, chỉ cần 998, mang bình an về nhàbạn

Quý Tinh Lăng đứng ở phía sau, thấy cậu cứ nhìn chằm chằm vào cái pháp khí, vì thế chủ động hỏi một câu: “Cậu muốn sao, tôi mua cho cậu.”

“Tôi không muốn.” Lâm Cạnh sâu kín trả lời, “Tôi là đang nghĩ lại, vì sao phải lãng phí thời gian xem thứ đồ này.”

“……”

Nhưng cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt, ít nhất sau khi đóng máy tính, cảm xúc Lâm Cạnh đã bình phục rất nhiều. Cậu về nhà đón Khương Phân Phương, lấy cớ muốn cùng bạn học tập luyện đối thoại tiếng Anh, liền ôm cặp sách cùng quần áo chuyển dời đến 1301, lại hỏi: “Có phải nói một tiếng cho cô chú hay không.” Bằng không sáng mai phát hiện trong nhà thêm một người sống, mọi người đều sẽ xấu hổ.

“Tôi đã nói rồi.” Quý Tinh Lăng từ trong ngăn tủ lấy ra gối đầu mới. Hơn nữa hắn còn phải bảo đảm với mẹ nửa ngày, nhất định sẽ trấn an thầy giáo Tiểu Lâm hoảng sợ quá mức.

Hồ Mị Mị cũng đau đầu, gọi điện thoại cho em trai hỏi tình huống, lại nói với chồng mình bên cạnh: “Anh thấy thế nào?”

“Cẩm Thành có một đám Hỗn Độn quả thật rất hoang dã, nhưng cũng không thể ở trước mặt con người hiện hình.” Quý Minh Lãng dựa vào lưng ghế xe, nhăn mày, “Kỳ thật anh vẫn luôn suy nghĩ một sự kiện khác, em có cảm thấy tần suất Lâm bác sĩ thấy yêu quái có chút cao hay không?”

Hồ Mị Mị kinh ngạc hỏi: “Ý anh là, Lâm bác sĩ cũng không phải người thường, cho nên Tiểu Cạnh mới có thể thấy yêu quái?”

“Anh chỉ là cảm thấy cho dù Huyền Vũ tuổi đã lớn, không muốn ra mặt quản chuyện, nhưng yêu quái Ninh Thành cũng không đến mức lộ liễu như vậy, mới uống chút rượu đã lộ ra cái đuôi.” Quý Minh Lãng nói, “Ngày mai sau khi đi làm, để anh liên hệ với Bạch Hổ thử, xem có thể tra hồ sơ lúc trẻ hay không. Em hai ngày này quan tâm Tiểu Cạnh nhiều một chút, sắp kiểm tra cuối kì rồi, đừng làm cho cảm xúc thằng bé chịu ảnh hưởng.”

Hồ Mị Mị gật đầu: “Được.”

Quý Tinh Lăng nửa nằm ở trên sô pha, một bên lướt di động, một bên nghe tiếng nước chạy trong phòng tắm. Với tình huống như vậy thường thì tổng tài bá đạo đều sẽ trực tiếp đẩy cửa đi vào, nhưng tiểu Quý thì không được, tiểu Quý vẫn còn là học sinh cấp ba, mà học sinh cấp ba không thể đi theo con đường như thế, cho nên hắn chỉ có thể tiếp tục chuyên tâm mà lướt di động, tra “Phải làm sao để an ủi bạn trai bị hoảng sợ”.

Kết quả đáp án toàn bộ đều không dành cho thiếu nhi, hơn nữa tiền đề đều là thật · nếu mà làm kiểu này với bạn trai, với giả thiết bạn trai dự bị còn chưa thi được 500 điểm, 80% sẽ bị coi thành lưu manh đưa vào cụ cảnh sát.

Vì thế đến lúc thầy giáo Tiểu Lâm tắm xong đi ra, liền nhìn thấy người nào đó đang ngồi trước bàn học nghiêm túc học từ đơn, khó tránh khỏi thoáng sửng sốt.

“Quý Tinh Lăng cậu vì sao lại đột nhiên khắc khổ như vậy.”

“Tôi còn không phải muốn sớm chuyển từ dự bị sang chính thức sao.” Đúng lý hợp tình.

Lâm Cạnh tùy tay lấy sách qua: “Vậy cậu học đến chỗ nào rồi, kiểm tra một chút, hydrogen có nghĩa là gì?”

“Cậu có để ý đắp một chăn với tôi không.”

“Ai cho cậu nói sang chuyện khác, tôi để ý, hydrogen có nghĩa là gì?”

“……” Phắc, vì sao cậu rõ ràng đã gặp được yêu quái còn kinh hoảng, mà vẫn có thể tinh chuẩn ngắm bắn tôi như vậy, không công bằng!

Đại thiếu gia tự giác nhận thua, đoạt quyển sách 3500 từ đơn lại: “Hydrogen Hydro khí? Từ này quá phố biến rồi, hơn nữa phía trên nó là husband, cậu vì sao không hỏi tôi từ đó, từ đó thì tôi biết, cậu hỏi đi!”

“Hỏi husband để cho cậu có cơ hội đùa tôi sao, nằm mơ đi, tôi không hỏu.”

“Đậu má, tôi thật sự không muốn đùa cậu, cậu đừng mẫn cảm như vậy!” Tôi là thật sự biết nghĩa của từ husband! Đại thiếu gia oan đến muốn chết, “Vậy cậu hỏi tôi từ đơn khác, tôi nhất định chứng minh được tôi gần đây học được khá nhiều.”

Lâm Cạnh bị ồn ào đến đau đầu, đơn giản xoay người, chỉ chừa cho hắn một cái gáy.

Quý Tinh Lăng buồn bực, hắn cô đơn đứng ở mép giường, nhìn thầy giáo Tiểu Lâm vô tình, nghĩ thầm: tôi rõ ràng còn chưa yêu sớm thành công, vì sao đã phải trải qua hình ảnh quảng cáo bi thương “Nam nhân trung niên lực bất tòng tâm sau khi về nhà lại thấy người yêu không thèm quan tâm mình”, kiểu này một chút cũng không ok!

“Tôi đêm nay liền học hydrogen, tôi còn có thể thuộc hết bảng nguyên tố hóa học cậu có tin hay không!”

Lâm Cạnh kéo chăn lên: “Ồ, vậy cậu học đi, tôi ngủ trước.”

Học thì học! Đại thiếu gia nói một không hai, sau khi tắm xong lập tức đi mở sách, một hơi từ hydrogen tới fluorine [flo], sau đó lại cân nhắc: này mẹ nó, mình có phải đầu óc có vấn đề hay không, hơn nửa đêm đi làm cái peach này?

Lâm Cạnh đương nhiên chưa ngủ, cậu cảm thấy bên giường bên cạnh đầu tiên là hãm xuống một chút, sau đó chăn cũng bị cướp đi một chút.

“Lười đến tìm cô lấy, cậu chia tôi một nửa, chăn này lớn lắm, hơn hai mét đấy.”

Tận lực bảo trì ngữ điệu thật bình tĩnh, nhưng kỳ thật vẫn là có chút khẩn trương.

Vừa lúc thấy giáo Tiểu Lâm cũng khẩn trương.

Âm âm ra dương, mọi người không ai mất mặt.

Đèn đầu giường bị chỉnh tối xuống, ánh sáng nhu hòa như màu sắc hoàng hôn rọi lên hai thiếu niên.

Quý Tinh Lăng hỏi cậu: “Cậu còn sợ không?”

“Vẫn ổn.” Lâm Cạnh quay đầu nhìn hắn, “Chỉ là không hiểu được, tôi tính dến lúc được nghỉ cũng ba thảo luận chuyện này.”

“Ừ.” Quý Tinh Lăng sờ sờ mặt cậu, “Ngủ đi, ngủ ngon.”

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn không tắt đèn, ý đồ không muốn ngủ hết sức rõ ràng.

Hắn kỳ thật cũng không nghĩ được phải làm gì, thi cũng chưa thi được 500 điểm, cả bạn trai chính quy cũng không phải, nhưng chỉ là không muốn ngủ, giống lúc ăn tết khi còn nhỏ, rõ ràng cũng không cần, nhưng vẫn cố chấp thức đón giao thừa, hình như chỉ cần như vậy mới có thể bảo vệ được không khí náo nhiệt…… Cùng với bảo vệ phần nhỏ ngây ngô thích này.

Lâm Cạnh cũng không buồn ngủ, cậu nghiêng người sang chơi di động.

Đại thiếu gia nhìn thấy lại mất hứng: “Này cậu người này, di động có cái gì để nghịch, cậu chơi tôi được không.”

Bả vai Lâm Cạnh run lên, úp mặt xuống gối đầu bật cười.

Quý Tinh Lăng không ngừng cố gắng, tự thử nghiệm giải thích hai chữ “Chơi tôi” một chút, cứ duỗi tay qua chọc người kia một chút, nói là lưu manh cũng không sai.

Mà mọi người đều biết, Thầy giáo Tiểu Lâm không cấm hắn đùa được, vì để phòng ngừa lau súng cướp cò, cậu dứt khoát thuần khiết kịp thời kiến nghị: “Thời gian còn sớm, không bằng chúng ta lại đi làm hai đề thi.”

Quý Tinh Lăng cứng tay ở nửa đường:?

Thôi, ngủ đi.

Sau khi đèn tắt, phòng ngủ cũng an tĩnh lại. Có thể do không muốn làm toán, đại thiếu gia lần này rốt cuộc cũng chịu an ổn, nhắm mắt lại không nhúc nhích, không khác gì công chúa ngủ trong rừng rơi vào giấc ngủ ngàn thu, Lâm Cạnh cẩn thận nghe xong một lúc, thẳng đến khi hô hấp đối phương bình ổn rất lâu, mới thật cẩn thận dịch qua, nhanh chóng hôn trên khóe môi hắn một cái.

Lâm ca của cậu đã thi được 500 điểm rồi!

Hơn nữa còn còn thuộc xong 3500 từ đơn rồi!

Rất đúng lý hợp tình!

Rất ok!

Mộng siêu ngọt.

Buổi sáng ngày hôm sau, Quý Tinh Lăng tỉnh còn sớm hơn so với đồng hồ báo thức, đêm nay hắn ngủ không được yên ổn, tóm lại là do nhớ có người bên cạnh, sợ tư thế không thành thật lăn qua lăn lại làm người kia tỉnh, bởi vậy vừa mmở mắt ra chuyện thứ nhất chính là xoay đầu, xác nhận Lâm Cạnh đang còn an ổn ngủ, mới nhẹ nhàng ngồi dậy.

Lâm Cạnh mơ mơ màng màng nói: “Sớm.”

“Sớm.” Quý Tinh Lăng ngồi xổm bên mép giường, “Cậu ngủ tiếp mười lăm phút đi, không cần vội, tôi đi rửa mặt trước.”

Trên giường ấm áp, vẫn còn giữ mùi hương bưởi ngọt tươi mát đầy sức sống, Lâm Cạnh quấn chặt chăn, nghĩ thầm mình có nên đổi sữa tắm thành như vậy không, bởi vì……..rất thơm. Cậu xoay qua xoay lại một hồi, mới dẫm lên dép lê đi phòng tắm, Quý Tinh Lăng đang đánh răng, bàn chải đánh răng chạy bằng điện đánh ra bọt biển trắng mịn, hàm hồ nói: “Cậu chờ tôi một lát.”

Lâm Cạnh ném bình nước rỗng trong tay vào thùng rác, đi qua lười nhác dựa vào lưng hắn: “Buồn ngủ.”

“Tôi nói cậu như vậy không được.” Quý Tinh Lăng lấy nước súc miệng, nhìn người trong gương, không chính không kinh tiếp tục khoe khoang, “Còn chưa phải bạn trai mà, sao lại có thể hưởng thụ quyền lợi trước.”

“Không phải bạn trai là cậu sai, cũng không phải tôi sai.” Lâm Cạnh lấy bàn chải đánh răng dùng một lần cho mình, “Tiết tự học sớm ngày hôm nay thầy giảng đề, cậu ở trên xe nhớ chép.”

“Chép cái gì, toán tôi làm xong rồi.”

“……”

Quý Tinh Lăng giải thích: “Thứ bảy không phải cậu ở với ba mẹ cậu sao, tôi có một mình cũng không có gì để làm, liền đi làm bài tập toán.”

Tuy rằng khẳng định không đầy đủ, nhưng yêu cầu lão Lý với bài tập chỉ cần “ Qua loa vài bước”, viết vài bước cũng coi như hoàn thành.

“Sao cậu không nói gì, có phải cảm thấy bạn trai tương lai của cậu rất lợi hại, rất đỉnh, rất đáng giá để hôn một cái hay không?” Một bên nói, một bên tự giác đến gần, kết quả bị thầy giáo Tiểu Lâm hất cho một ly nước lạnh, “Cậu rất lợi hại, rất đỉnh, được rồi, đi dọn cặp đi.”

“Nghiêm khắc như vậy.” Quý Tinh Lăng cười, giơ tay xoa xoa đầy cậu, “Tin lần sau tôi trộm hôn cậu hay không.”

Hắn là thói quen giỡn lưu manh, nhưng trăm triệu không nghĩ tới có người có tật giật mình.

Thầy giáo Tiểu Lâm bị hai chữ “Trộm hôn” làm cho kinh ngạc, thuận lợi bị bọt biển bạc hà đầy miệng làm cho sặc, cúi đầu xuống bồn rửa mặt ho khan nửa ngày, ho đến mặt đỏ bừng, Hồ Mị Mị vừa đến đứng ngồi không yên, lại đây gõ cửa: “Tiểu Tinh, Tiểu Cạnh không sao chứ? Sao mẹ lại nghe hai đứa trong phòng tắm ầm ĩ như vậy.”

“Không sao đâu cô.” Lâm Cạnh thật vất vả mới bình tĩnh lại một hơi, “Cháu không cẩn thận bị sặc ạ”

Hồ Mị Mị yên tâm: “Vậy nhanh lên tới ăn bữa sáng.”

Quý Tinh Lăng vỗ vỗ trên lưng cậu hai cái, cũng thực khiếp sợ: “Tôi cũng chỉ thuận miệng nói thôi, vì sao cậu khẩn trương như vậy, cư nhiên rơi lệ đầy mặt.”

“Cậu câm miệng đi.”

Thầy giáo Tiểu Lâm mới không khẩn trương!

Trong từ điển của thầy giáo Tiểu Lâm không có từ khẩn trương!

Trên đường đi học, Hồ Liệt gửi tin nhắn cho cháu trai mình, đại khái nói về chuyện tối hôm qua. Đó thật sự là Hỗn Độn, hơn nữa là tên côn đồ bỏ học, bởi vì cũng không tạo ra ảnh hưởng quá lớn, lại mới là vị thành niên, cho nên đội an ninh chỉ tiến hành giáo dục phê bình, cùng với sắp xếp chương trình học《 Luật yêu quái 》 bổ sung rồi kiểm tra.

Tinh ca: Cậu ta vì sao lại công kích nhóm nữ sinh kia ạ?

Hồ Liệt trả lời bằng đoạn thoại: Cậu đoán là bởi vì muốn thay bạn gái xả giận, chính là tiểu cô nương xinh đẹp lớp cháu đấy.

Quý Tinh Lăng nghe xong sửng sốt, con hỗn độn kia là bạn trai La Lâm Tư? Hỗn độn bỏ học? Bạn trai La Lâm Tư?

Tinh ca: La Lâm Tư cũng là yêu quái?

Tinh ca: Thôi, cháu biết cậu lại muốn nói bảo mật, cháu không có hứng thú.

Tinh ca: Nhưng con hỗn độn kia hiện hình trước mặt con người, chẳng lẽ không có trái pháp luật sao ạ?

Hồ Liệt lại phát tới đoạn thoại dài 60s, đại khái là nói uỷ quản yêu đã xác nhận qua, cũng tra đoạn theo dõi, xác nhận con Hỗn Độn kia cũng không có bại lộ nguyên thân, về phần vì sao bạn học cháu lại đột nhiên thấy yêu quái, chuyện này đã được cấp trên tiếp nhận, không phải cậu quản.

Tinh ca: Cấp trên?

Cậu: Ba cháu!!!!!!!!!!!!!

Quý Tinh Lăng dấu chấm than của cậu thật sự vô giá trị.

Ông già trong tàu điện ngầm nhìn vào điện thoại di động.JPG

Có thể có câu chuyện của Lâm bác sĩ được sử dụng làm nền tảng, Quý Tinh Lăng kỳ thật cũng không quá lo lắng về chuyện “Có thể bằng mắt thường mà thấy yêu quái” này, thậm chí còn bí mật nghĩ riêng: nếu thầy giáo Tiểu Lâm có thể chậm rãi thích ứng thế giới có yêu quái, hay biết bạn trai tương lai của cậu mạnh bao nhiêu, hình như cũng khá tốt.

Lâm Cạnh ở trước mặt hắn quơ quơ tay: “Cậu đang nghĩ cái gì vậy?”

Quý Tinh Lăng không cần nghĩ ngợi: “Suy nghĩ tôi thật sự siêu mạnh.”

Lâm Cạnh:?

Thôi, bởi vì còn có tài xế nên tôi không làm cậu mất mặt.

“Sao lần này cậu không phát thẻ‘ Quý Tinh Lăng cậu thật sự mạnh’?”

“Tôi chỉ có thẻ ‘ Quý Tinh Lăng cậu câm miệng ’, mua một tặng một trăm, muốn không?”

“Không, tôi cũng không phải bị cuồng ngược, vì cái gì muốn nói mình câm miệng!”

Đằng xà Lão Phùng mỗi ngày đều phải nghe hai đứa nhóc tấu hài, lại không thể cười, trên đường công tác cũng thật vất vả.

Xe ngừng ở cổng chính như cũ, có vài nhân viên trường đang treo băng rôn, Quý Tinh Lăng liếc mắt một cái:“Lại có toạ đàm sao…… Văn học Nga? Đậu má, xã đoàn của trường học chúng ta thật là càng ngày càng nhàm chán, cái thứ này ai thèm đi nghe?”

Lâm Cạnh tốt tính đáp: “Tôi đi.”

Quý Tinh Lăng: “……”

Quý Tinh Lăng: “Tôi rút câu nói vừa rồi về.”

Lâm Cạnh cười nói: “Thầy Vương cho tôi vé, buổi tối không thể ăn cơm với cậu, thời gian không kịp, cho nên tôi chỉ mang bánh mì đến.”

“Mấy vé, tôi đi với cậu.”

“Một tấm.”

Đây là giáo viên gì mà lại đi chia cắt đôi uyên ương?!

Đại thiếu gia chưa từ bỏ ý định, trước tiết tự học sớm liền da mặt dày đi tìm hiệu trưởng “Chú Đường, buổi chiều ở trường chúng ta có phải có tooạn đàm văn học Nga đúng không ạ, chú có vé không?”

“Chú không có vé, cháu muốn đi nghe sao?”

“Vâng.” Ngoan ngoãn.

Đường Diệu Huân xoa xoa đầu nhãi con: “Không thành vấn đề.”

Hiệu trưởng đã ra mặt, muốn có một tấm vé cũng không cần tốn nhiều sức, một cú điện thoại liền nhẹ nhàng thu phục.

“Toạ đàm 5 giờ 45 bắt đầu, cháu đi tìm thầy Địch trước năm phút, thấy ấy dẫn cháu đi vào.”

Quý Tinh Lăng mở cờ trong bụng, vốn muốn về phòng học nói chuyện này với bạn cùng bàn, nhưng lại tưởng tượng, tạo một bất ngờ cũng được.

Xuất kỳ bất ý mà xuất hiện, nghe tới quả thực lãng mạn.

[chỉ hành động bất ngờ ngoài ý liệu của người khác.]

Vì thế hắn liền nhộn nhạo suốt cả một buổi sáng, lại thêm cả một buổi chiều.

Cuối cùng Vu Nhất Chu không nhìn nổi nữa: “Đại ca, anh cười cái gì vậy?”

Quý Tinh Lăng ném qua một quyển sách: “Lăn.”

Buổi chiều tan học, Lâm Cạnh cùng những người có vé tọa đàm vội vàng đến khán đài nhỏ chiếm vị trí. Quý Tinh Lăng đi theo ở phía sau không xa không gần, thẳng đến khi thấy bọn họ đều đi vào, mới giữ chặt một nam sinh đứng ở chỗ xoát vé:“Thầy Địch ở đâu?”

“Mới vừa bị Ngưu chủ nhiệm gọi đi rồi.” Nam sinh cũng quen hắn, vì thế cười nói, “Tinh ca cậu muốn ngồi một lát hay không, thầy Địch rất nhanh sẽ về, chúng ta cũng có thật nhiều khách quý đang còn đợi thấy ấy sắp xếp, khẳng định lập tức liền trở về.”

“Cảm ơn.” Người đến người đi ở chỗ xoát vé rất nhiều, Quý Tinh Lăng ngại làm phiền, cũng sợ Lâm Cạnh đi ra mua nước sẽ đụng phải, vì thế đi bộ một vòng gần đây, dẫm lên đúng 5 giờ 40 đi qua: “Thầy Địch đã về chưa?”

“Lập tức lập tức.” Nam sinh mới vừa nói chuyện điện thoại xong, “Một phút nữa, đang ở trên đường.”

Đang nói chuyện, liền thấy từ nơi xa chạy tới một thầy giáo mập mạp, thở hồng hộc hỏi:“Khách quý đã tới đủ chưa?”

“Đủ rồi ạ.” Nam sinh đưa danh sách cho ông.

Quý Tinh Lăng bước một bước lên: “Thầy Địch, Đường hiệu trưởng bảo em tới tìm thầy.”

“Ồ, thầy biết rồi, Quý Tinh Lăng lớp 11-1 đúng không?” Thầy Địch vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Chỗ ngồi đã chuẩn bị rồi, là chỗ tốt nhất, em đi theo thầy là được.”

Lúc này khách quý từ phòng nghỉ cũng đã ra, hiện trường đang ồn ào, Quý Tinh Lăng còn không chưa kịp nhắc “Yêu cầu hai chỗ ngồi gần nhau” cho mình, đã mơ màng hồ đồ bị nhân viên công tác mang vào một cánh cửa.

Người chủ trì nói một câu giới thiệu gì đó, khán đài tức khắc vỗ tay như sấm.

Tinh ca cũng không dự đoán được, cánh cửa này sau khi tiến vào, mẹ nó chính là trực tiếp đến đài chủ tịch với ánh đèn vờn quanh.

Không phải, không cần long trọng như vậy, tôi vì sao lại phải ngồi trên đài, tôi không cần ngồi ở trên đài!

Lâm Cạnh ngồi ở phía dưới, nhìn khách quý có cả Quý Tinh Lăng, cũng sợ ngây người.

Đây là tình huống như thế nào?!
Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Lâm lão sư: Tôi học xong từ đơn rồi! Tôi có thể hôn! Cây ngay không sợ chết đứng!Chú thích:

Huyền Vũ: còn gọi là Chân Võ đại đế, Bắc đế Chân Võ đế quân, Đãng Ma Thiên tôn, Hắc Đế, là một vị thần quan trọng của Đạo giáo, là một trong Tứ tượng của Thiên văn học Trung Quốc, và cũng là một khái niệm rộng trong phong thủy, thuyết âm dươngtriết học. Chân thân của Huyền Thiên Trấn Vũ nổi tiếng trong đạo giáo. là linh vật thiêng liêng có tượng là hình con rắn quấn quanh con rùa, có màu đen.

Bạch hổ: Bạch Hổ (白虎) là một trong Tứ tượng của Thiên văn học Trung Quốc, và cũng là một khái niệm rộng trong phong thủy, thuyết âm dương, triết học. Bạch Hổ là linh vật thiêng liêng có tượng là hình con hổ, có màu trắng.

Hỗn Độn: Đào Dị Kinh nói: Tây Côn Luân có giống thú dáng như chó, lông dài, bốn chân, giống như gấu mà không có vuốt, có mắt mà không mở được, không thấy được, có tai mà không thể nghe,có bụng mà không có ngũ tạng. Mâu thuẫn với người có hạnh đức, nương nhờ vào kẻ có hung đức. Xưng là Hỗn Độn.

Hỗn Độn là do oán khí của Hoan Đâu khi chết hóa thành, là một hung thần thời thượng cổ với dáng vẻ giống chó hoặc gấu. Người không có cách nào nghe thấy nó, cũng không thể nhìn thấy nó. Nó thường hay cắn đuôi mình và ngửa mặt lên trời cười. Hỗn Độn không sống trong vô vi. Nếu như gặp người cao thượng, Hỗn Độn sẽ ngấu nghiến người đó. Nếu như gặp kẻ ác nhân, Hỗn Độn sẽ tuân theo sự chỉ huy của kẻ đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện