“Tiểu Vãn, lúc trên máy bay anh thật sự rất muốn gặp em, lần này em đến quay chương trình này khiến anh vui lắm.”
Hình Nhạc nói xong thì bước tới ôm nhẹ Hạ Đình Vãn một cái.
Gương mặt của hắn, dáng vẻ tươi cười đó vẫn là một Hình Nhạc quen thuộc, thế nhưng sự niềm nở nồng hậu bất thường và cái ôm kia vẫn khiến Hạ Đình Vãn cảm thấy thật xa lạ.
Hai người họ đã là bạn bè thân thiết, đã từng có chút tình cảm mơ hồ, theo lý thuyết đáng ra không nên xử sự như vậy trước chỗ đông người.
“Lâu rồi không gặp anh, Nhạc Nhạc.”
Hạ Đình Vãn vỗ vỗ lưng Hình Nhạc, so với hắn, biểu hiện của y có thể nói là khắc chế hơn nhiều.
“Đi thôi, vào nghe đạo diễn nói chuyện ghi hình nào.”
Hình Nhạc chỉ ôm nhẹ một cái rồi ngừng lại, sau đó nhanh chóng lùi về sau một bước, nói.
Thời tiết bên Thái đang rất nóng, cách một lớp T – shirt mỏng trên người Hình Nhạc, Hạ Đình Vãn vẫn có thể ngửi được một mùi pha trộn giữa mùi nước hoa nam nhàn nhạt và mùi thuốc mỡ thoa ngoài da thoang thoảng.
Trên người hắn có vết thương sao? Hạ Đình Vãn hơi nghi hoặc, nhưng lập tức lại nghĩ đến lịch trình làm việc dày đặc của Hình Nhạc, thân thể có hơi khó chịu cũng là rất bình thường, nên không suy nghĩ nhiều nữa.
Nhiệm vụ ghi hình tối nay rất đơn giản, đầu tiên là quay lại dáng vẻ lúc đến biệt thự của năm MC, cảnh này chẳng có gì là khó.
Nhưng về phần nghỉ ngơi thì có một trò nho nhỏ, tổ chương trình đã đặt bảng tên của năm MC trên giường các phòng ngủ khác nhau. Cố Thiến là phụ nữ nên đương nhiên được ở riêng một phòng. Những người khác đều là hai người một gian, thế nhưng không biết bạn cùng phòng của mình là ai, cho nên phải tìm được bảng tên của mình mới biết được ai sẽ là người ở chung với mình.
Hạ Đình Vãn kéo vali hành lý đi đến phòng ngủ cuối hành lang, sau đó mới tìm thấy bảng tên của mình ở chiếc giường cạnh cửa sổ. Căn phòng này thông với sân thượng và hồ bơi, ánh chiều tà dịu dàng chiếu qua cửa sổ sát đất màu lam nhạt, thật sự rất đẹp.
Y cũng không quên đi tới chiếc giường bên kia lặng lẽ liếc nhìn bảng tên bên trên. Khi thấy cái tên trên đó là “Kỷ Triển”, y không khỏi giật mình một cái.
Y còn tưởng rằng tổ chương trình sẽ sắp xếp cho mình và Hình Nhạc ở cùng một căn phòng.
Trong quá trình này, cameraman vẫn đang ghi lại phản ứng của Hạ Đình Vãn. Y quay lại nhìn vào ống kính, vì không có kinh nghiệm quay show thực tế, nên nhất thời còn chưa kịp nghĩ kỹ xem phản ứng có chu đáo không thì y đã thành thật nói: “Hóa ra là Kỷ Triển à, đây là lần đầu tiên tôi gặp cậu ấy đấy.”
“Vì thế tôi không hiểu cá tính của cậu ấy lắm, nhưng ắt hẳn Kỷ Triển là một người rất dễ sống chung.” Hạ Đình Vãn không nhịn được khẽ cười một cái, bổ sung thêm: “Tôi cảm thấy cậu ấy thoạt nhìn rất là ngầu.”
______________
Hình Nhạc nói xong thì bước tới ôm nhẹ Hạ Đình Vãn một cái.
Gương mặt của hắn, dáng vẻ tươi cười đó vẫn là một Hình Nhạc quen thuộc, thế nhưng sự niềm nở nồng hậu bất thường và cái ôm kia vẫn khiến Hạ Đình Vãn cảm thấy thật xa lạ.
Hai người họ đã là bạn bè thân thiết, đã từng có chút tình cảm mơ hồ, theo lý thuyết đáng ra không nên xử sự như vậy trước chỗ đông người.
“Lâu rồi không gặp anh, Nhạc Nhạc.”
Hạ Đình Vãn vỗ vỗ lưng Hình Nhạc, so với hắn, biểu hiện của y có thể nói là khắc chế hơn nhiều.
“Đi thôi, vào nghe đạo diễn nói chuyện ghi hình nào.”
Hình Nhạc chỉ ôm nhẹ một cái rồi ngừng lại, sau đó nhanh chóng lùi về sau một bước, nói.
Thời tiết bên Thái đang rất nóng, cách một lớp T – shirt mỏng trên người Hình Nhạc, Hạ Đình Vãn vẫn có thể ngửi được một mùi pha trộn giữa mùi nước hoa nam nhàn nhạt và mùi thuốc mỡ thoa ngoài da thoang thoảng.
Trên người hắn có vết thương sao? Hạ Đình Vãn hơi nghi hoặc, nhưng lập tức lại nghĩ đến lịch trình làm việc dày đặc của Hình Nhạc, thân thể có hơi khó chịu cũng là rất bình thường, nên không suy nghĩ nhiều nữa.
Nhiệm vụ ghi hình tối nay rất đơn giản, đầu tiên là quay lại dáng vẻ lúc đến biệt thự của năm MC, cảnh này chẳng có gì là khó.
Nhưng về phần nghỉ ngơi thì có một trò nho nhỏ, tổ chương trình đã đặt bảng tên của năm MC trên giường các phòng ngủ khác nhau. Cố Thiến là phụ nữ nên đương nhiên được ở riêng một phòng. Những người khác đều là hai người một gian, thế nhưng không biết bạn cùng phòng của mình là ai, cho nên phải tìm được bảng tên của mình mới biết được ai sẽ là người ở chung với mình.
Hạ Đình Vãn kéo vali hành lý đi đến phòng ngủ cuối hành lang, sau đó mới tìm thấy bảng tên của mình ở chiếc giường cạnh cửa sổ. Căn phòng này thông với sân thượng và hồ bơi, ánh chiều tà dịu dàng chiếu qua cửa sổ sát đất màu lam nhạt, thật sự rất đẹp.
Y cũng không quên đi tới chiếc giường bên kia lặng lẽ liếc nhìn bảng tên bên trên. Khi thấy cái tên trên đó là “Kỷ Triển”, y không khỏi giật mình một cái.
Y còn tưởng rằng tổ chương trình sẽ sắp xếp cho mình và Hình Nhạc ở cùng một căn phòng.
Trong quá trình này, cameraman vẫn đang ghi lại phản ứng của Hạ Đình Vãn. Y quay lại nhìn vào ống kính, vì không có kinh nghiệm quay show thực tế, nên nhất thời còn chưa kịp nghĩ kỹ xem phản ứng có chu đáo không thì y đã thành thật nói: “Hóa ra là Kỷ Triển à, đây là lần đầu tiên tôi gặp cậu ấy đấy.”
“Vì thế tôi không hiểu cá tính của cậu ấy lắm, nhưng ắt hẳn Kỷ Triển là một người rất dễ sống chung.” Hạ Đình Vãn không nhịn được khẽ cười một cái, bổ sung thêm: “Tôi cảm thấy cậu ấy thoạt nhìn rất là ngầu.”
______________
Danh sách chương