Đêm thứ hai tôi không còn ở bên Cố Liễm Xuyên, lại mất ngủ.

Tôi trợn mắt nhìn trần nhà chằm chằm. Chợt tôi nghiêng đầu sang giường bên, thấy Vệ Lẫm đang đối diện với ánh sáng xanh từ màn hình điện thoại.

Hắn cũng không ngủ được…

Không biết vì sao mà sự tồn tại của người khác quấy rầy đến cảm giác của tôi, mà tôi lại thấy… yên tâm.

Tôi không nhìn giường bên nữa.

Tôi lại lôi điện thoại của mình ra, mở cuộc trò chuyện giữa mình và Cố Liễm Xuyên.

Ngày nào tôi cũng nhắn “chào buổi sáng” với “chúc cậu ngủ ngon”, thỉnh thoảng còn chèn thêm vài chuyện lặt vặt trên trường hoặc trong đời tôi như thể… cậu ấy là người yêu thân thương nhất của tôi vậy.

Hồi trước, cậu ấy có phản hồi vài cậu. Tôi chụp màn hình những đoạn phản hồi ấy, lưu lại trong một bộ sưu tập riêng biệt như châu báu để đời, hễ nhớ cậu là mở bộ sưu tập đó ra mà xem, mà đắm mình trong ảo tưởng yêu đương mãnh liệt.

Xem này, cậu ấy đã phát tín hiệu lạnh nhạt tôi từng sớm.

Cậu ấy hiếm khi nhắn tin cho tôi, nhất là trong khoảng thời gian gần đây. Kéo cuộc trò chuyện lên mà xem, chỉ có tôi độc thoại.

Trước ngày hôm nay, tôi sẽ xem như cậu ấy bận thi thạc sĩ quá, mà có bận thật cũng không đến mức không nhắn nổi một cái tin. Thôi thì tôi với cậu đều là Alpha, khó mà dính nhau như các cặp Alpha-Omega khác.

Nhìn câu “chúc cậu ngủ ngon” chỏng chơ dưới câu “hôm nay xuýt đến lớp muộn”.

Tôi thấy hơi mệt.

Muốn buông bỏ.

Nhưng mà… tôi không cam tâm.

Thích Cố Liễm Xuyên, theo đuổi Cố Liễm Xuyên bốn năm… đã thành chấp niệm lúc nào chẳng hay.

Hai Alpha ngang cấp thì sao? Tôi tin rằng, chỉ cần cậu muốn thì chúng tôi có thể phá vỡ những nguyên tác tầm thường ấy.

Chỉ cần cậu thấy tôi thật lòng, chỉ cần cậu cũng yêu tôi.

Bốn năm. Sao cậu có thể… không có cảm giác gì? … Chợt nhớ đến ánh mắt cô quản lý nhìn tôi cách đây không lâu, thêm lời khuyên “đừng gây thù chuốc oán” cũng như cách cô chuyện trò với Vệ Lẫm.

Tôi vô thức truy cập vào diễn đàn trường.

Thật vậy. Lướt nhẹ mấy bài đăng xếp hạng đầu hôm nay thấy họ buôn chuyện cậu tán y công khai với hàng ngàn lượt truy cập, khỏi cần xem hết bài đăng cũng biết bầu không khí OTP của họ real miễn bàn.

Tôi mím môi, khẽ khàng kéo xuống.

Chủ đề nổi bật vô cùng: Người kia còn chưa biết điều à? Cười.

Đăng ẩn danh. Bình luận trả lời cũng nhiều.

Bình thường tôi sẽ lướt qua bài này để bản thân thoải mái hơn. Chỉ là, không biết hôm nay tôi bị sao mà tôi chọn xem tất cả bình luận.

Linh tính mách rằng, chủ đề này có liên quan đến… tôi.

Lầu 1 ẩn danh: Hôm nay, chính Cố đã mời Vãn Đình dùng cơm, ý gì ai cũng rõ. Hắn chưa phát hiện à? Đều lớn cả rồi, nay tự hiểu xem nào!

Lầu 2 ẩn danh: Hừ! Tôi nghe người ta kể là hắn mắng Vãn Đình đó. Mẹ ơi, Alpha thì ghê rồi. Vãn Đình đáng thương quá…

Lầu 3 ẩn danh: Trả lời Lầu 2: Thật hay đùa vậy? Vừa lắm! Ỷ mình là Alpha mà bắt nạt Omega, tởm thật sự. Sao mấy tên Alpha như thế vẫn còn tồn tại trên đời vậy? /thắc mắc/ /buồn nôn/

Cảm giác dạ dày quặn lại vì muốn tống mọi thứ trong đó sực lên. Tôi mắng Hạ Vãn Đình to vậy ư? Hình như tôi có mắng, nhưng không mắng y mà? Tôi mắng đám người xì xào ồn ào đến việc nghỉ ngơi của tôi mà?

Thị phi rần rần, thật giả chẳng tỏ mà làm ầm lên trên mạng. Quả là tệ!

Tôi hít sâu, tự ép mình lướt thêm mấy bình luận nữa…

Lầu 4 ẩn danh: Quá đáng!!!

Lầu 5 ẩn danh: Được cái, đoạn sau phê lắm. Họ Cố cố tình mời họ Hạ ăn trưa ngay trước mặt người kia đó /cười/ Cố Alpha dịu dàng, chu đáo, bảo vệ cậu Omega trong lòng mình… Tôi thấy họ Cố vừa vào phòng là người kia không dám ngẩng mặt lên luôn! Quá phê!!!

Lầu 6 ẩn danh: Ha ha ha ha ha ha cảm ơn mọi người đã nhắc lại cảnh đó cho tôi! /bắt tay/

Lầu 7 ẩn danh: Sao bình luận ẩn danh hết vậy? Thế thì tui cũng ẩn danh.

Lầu 8 ẩn danh: Trả lời Lầu 7: Người ta là Alpha cấp cao mà. Lỡ bị bao lực trong trường thì sao? Bé sợ lắm!



Giá như…

Lầu 9 ẩn danh: Chắc chắn anh Cố sẽ giúp tụi mình thôi. Nhìn xem, anh chán người kia lắm rồi. Sao mà lại có tên Alpha không biết xấu hổ như vậy chứ?Mất mặt Alpha ghê.

Lầu 10 ẩn danh: Nếu hắn là Omega thì tốt biết mấy. Cái mặt đó, tui chịu được.



Giá như mỗi lần có một bài đăng liên quan đến tôi, như này…



Lầu 11 ẩn danh: Trả lời Lầu 10: Tỉnh giùm cái! Người ta là Alpha cấp cao hơn cả bác, bác nuốt nổi à? Nghĩ kỹ rồi trả lời thật lòng nha.



Không có ai đứng về phía tôi cả.

Họ hiểu lầm, họ chế giễu, họ bỡn cợt… như thể tôi là một tên tội đồ phạm tội tày trời lắm ấy, tôi xứng đáng bị người người quất roi trừng phạt.



Lầu 35 ẩn danh: Nghe đồn thôi mà em phê quá các bác ạ! Em muốn thấy LS bị Cố Alpha đá quá đi mất!



Chút chân thành trong tôi.

Ảo tưởng thầm lặng được sánh vai cùng với Cố Liễm Xuyên trong tôi.

Bốn năm miệt mài tán cậu…

Như một trò đùa; qua màn hình, người ta không nề hà gì mà lôi ra để cợt với nhau.



Lầu 49 ẩn danh: Tốt quá. Em rất mong anh Cố với em Hạ cưới nhau luôn đi! Anh Cố cũng thoát khỏi bể khổ trần gian!



Cố Liễm Xuyên, với Hạ Vãn Đình, được mọi người thương như thế.

Còn tôi là tên phản diện ác độc không có bột giặt nào tẩy nổi trong phim của họ vậy, khán giả chỉ nghiến răng dậm chân mong tôi nhanh chóng hết vai, ngã thảm dưới chân anh hùng và người thương của vị anh hùng ấy, rồi anh hùng ôm người thương đạp lên cái xác xấu xí của tôi mà hôn nhau triền miên, khán giả hoan hô ca ngợi – thế là hết phim.



Sao họ lại ghét tôi đến thế?

Tôi hoảng lắm. Tôi đã can thiệp vào chuyện tình của ai rồi ư?

Tôi chỉ thích một Alpha thôi mà?

Hay do tính tôi quá kiêu ngạo?

Tôi là Alpha cấp cao, gia thế, thứ hạng, có điều gì mà tôi không thể kiêu ngạo được chứ? Sao tôi phải tỏ vẻ không màng thế sự, nhàm chán với những thứ mình có sẵn giống Hạ Vãn Đình?

Sao mấy người gặp tôi trực tiếp còn hơi khách sáo với tôi mà lên mạng lại… ác ý với tôi đến vậy?







Lầu 98 ẩn danh: Oa! Sắp đạt 100 bình luận rồi này! Mấy chuyện này thu hút nhiều lượt theo dõi ghê! Xông lên mọi người ơi!



Lầu 100 Zac: Này, em thắc mắc chút nhé. Bài đăng này… đang tiến hành một cuộc bạo lực mạng đấy à?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện