Lâm Mẫn mở miệng,
không cần Lâm Mậu Sơn lại tới dạy dỗ bà ta, ngay cả Mộ Minh Lệ nhìn thấy cũng có chút chướng mắt, bà không hiểu nổi những năm nay con gái bà ở
cùng ba Lan mà sao tính tình nóng nảy này không bớt đi một chút nào, lúc đầu khi còn ở nhà mẹ đẻ, vì là cô con gái duy nhất, thân phận địa vì
rất cao, không bị dạy dỗ như con trai, bà cũng vô cùng sủng ái con gái,
mọi người đều nịnh nọt nó, nhưng sau khi gả cho người ta mà tính cách
vẫn như vậy, rõ ràng là Lan Lăng Yến có chút khó chịu đối với nó rồi, nó còn cố tình gây sự với Ninh Vân Hoan, ba Lan còn chưa nói gì cô con dâu này, Lâm Mẫn đã ba lần bốn lượt gây khó dễ.
Vẻ mặt ba Lan không biểu hiện gì, nhưng là một lão đại hắc đạo, vốn chẳng hiền lành gì, đừng nhìn dáng vẻ vân đạm phong khinh của ông hiện tại, nếu thực sự chọc giận ba Lan, đến lúc đó cho dù Lâm Mẫn bị uất ức, Lâm gia ở xa không thể can thiệp vào thì bà ta biết làm như thế nào? Nghĩ tới đây, Mộ Minh Lệ không khỏi có chút đau lòng, khuyên bảo con gái một câu:
”Mẫn Mẫn, lễ giáo của con đâu?”
Lâm Mẫn không biết tại sao, rõ ràng bà ta là con gái duy nhất của Lâm Mậu Sơn, mấy năm liền bà ta mới về nước một lần, lần này khó khăn lắm mới trở về nhà, ba Lan không có thời gian ở cùng bà ta thì thôi, không biết hai người ba mẹ của bà ta bàn bạc gì với ba Lan, sau cùng Lâm Mậu Sơn cũng chẳng có thời gian ở cùng bà ta, mà đi ôm con trai của Ninh Vân Hoan, hơn nữa trong lời nói của ông còn có ý giao Lâm gia cho đứa trẻ đó nữa!
Dựa vào cái gì, bà ta mới là người mang họ Lâm, con trai bà ta còn chưa có được Lâm gia, dựa vào cái gì mà con trai của Ninh Vân Hoan có thể có được? Cô ta là cái thá gì?
Hiện nay không chỉ con trai bà ta về phe của cô, ngay cả ba mẹ bà ta cũng đối nghịch với bà ta, đồng nghĩa với việc muốn bà ta cúi đầu trước cô, cũng không nghĩ lại xem Ninh Vân Hoan dựa vào cái gì, nếu như không có Lan Lăng Yến để mắt tới cô, 100 Ninh Vân Hoan bà ta cũng không thèm để vào mắt!
Đang lúc Lâm Mẫn tức giận, Mộ Minh Lệ còn khuyên răn bà ta, Lâm Mẫn chỉ cảm thấy trăm chuyện không thuận, cười lạnh nói: “Mẹ, con chỉ là tìm Tiểu Cửu lấy chiếc chìa khóa, lẽ nào không được hay sao? Tiểu Cửu không cho con thì thôi, lẽ nào trong tay cô ta có chìa khóa cũng không biết đưa cho con hay sao?”
Nghĩ tới con trai bà ta ngay cả chìa khóa nhà cũng không cho bà ta, trong lòng Lâm Mẫn càng không vui, đặc biệt là trong tay Ninh Vân Hoan còn có chìa khóa, bà ta càng nghĩ càng không thoải mái, sắc mặt cũng ngày càng khó coi:
”Cũng không nhìn xem cô ta dựa vào cái gì mà đòi cầm, người mẹ ruột như con còn chưa có chìa khóa, cô ta càng không có tư cách!”
Ninh Vân Hoan nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm của Lâm Mẫn, trong lòng cũng chẳng vui vẻ gì.
Sau khi hai vợ chồng ba Lan quay về, mỗi lần gặp là Lâm Mẫn đều chán ghét cô, cho dù cô là một cái túi trút giận cũng không thể chịu được nữa, trực tiếp nói:
”Trong tay mẹ không có chìa khóa? Con nhớ rằng Lan Lăng Yến đã từng nói qua, anh ấy từng đưa cho mẹ một chiếc rồi.”
”Tôi đã cho Xuyến Xuyến rồi.” Lâm Mẫn vừa nói ra, ánh mắt ba Lan co giật hai cái, kẻ thù của Lan Lăng Yến không ít, cho dù đi lại cũng cần vệ sĩ bảo vệ, bên ngoài không biết còn có bao nhiêu người muốn lấy mạng nó, trong biệt thự mà nó ở, không biết những người ở đây được lựa chọn kĩ càng tới mức nào, chìa khóa biệt thự lại bị Lâm Mẫn dễ dàng đưa cho cháu gái như vậy, mặc dù trước mắt Lâm Xuyến không có vấn đề gì, nhưng ai biết được sau này ả ta có bị người khác thu mua hay không? Đừng nói là quan hệ anh em họ không thể dựa dẫm, trong mắt ba Lan thì ngay cả cha con với nhau còn có chút phòng bị nữa là, Lâm Mẫn lại tùy ý cho người khác chìa khóa, trong mắt ông thì việc làm của bà ta không khác gì xem sinh mệnh của con trai mình như một trò đùa, sắc mặt ông rất khó coi.
”Bắt cô ta trả lại!” Cho dù đứng trước mặt Lâm gia, ánh mắt của ba Lan vẫn hung ác nham hiểm: “Chìa khóa đó được đặc biệt chế tạo, nếu như muốn làm thêm chìa khóa khác, thì phải đổi toàn bộ hệ thống khóa!” Ngọn núi này nhìn thì thanh nhã, nhưng xung quanh có vô số tia hồng ngoại quét tới quét lui. Những thứ này đều là sản phẩm của phòng nghiên cứu, cho dù Lâm gia cũng không được phòng bị nghiêm ngặt như nơi này của Lan Lăng Yến, nếu như phải thay đổi toàn bộ lại từ đầu, hao hụt tiền tài không nói, quan trọng là vô cùng phiền phức, dễ bị người khác chui vào lỗ hổng!
Người Lâm gia có chút ngại ngùng, đặc biệt là Lâm Thâm cha của Lâm Xuyến, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc đáng sợ của ba Lan, trong lòng không khỏi mắng chửi Lâm Xuyến đồng thời cũng cảm thấy ba Lan chẳng nể mặt Lâm gia chút nào, lại thêm Lâm Mậu Sơn có ý giao Lâm gia cho Lâm Ý, chuyện tốt đều bị người Lan gia chiếm hết rồi, trong lòng người Lâm gia ít nhiều cũng có chút không vui, lúc này lại thấy ba Lan chỉ trích Lâm Mẫn, Lâm Thâm liền nghĩ có phải ba Lan mượn chuyện chìa khóa mà làm khó hay không, nhìn thấy Lâm Ý được Lâm Mậu Sơn sủng ái, nên cố ý làm khó Lâm gia.
”Ba, Lâm Xuyến lấy chìa khóa làm quà sinh nhật tặng người khác, đã bị Lan Lăng Yến thu hồi lại rồi.” Nhìn thấy khuôn mặt tức tới mức đỏ bừng của Lâm Mẫn, Ninh Vân Hoan ở một bên bất động thanh sắc nói một câu, câu nói này vừa nói ra, Lâm Mậu Sơn liền trừng mắt nhìn Lâm Mẫn, sau đó mới nhìn Lâm Thâm: “Lão đại, nha đầu Lâm Xuyến cần giáo dục một chút, một cô gái, cả ngày hỗn loạn với người khác còn ra thể thống gì. Bây giờ còn trang điểm nam không ra nam nữ không ra nữ, khuôn mặt vốn đang tốt đẹp tự nhiên đi chỉnh sửa làm gì, có phải nó cảm thấy sinh ra trong Lâm gia, thừa kế khuôn mặt của trưởng bối là chuyện mất mặt?”
Vốn dĩ Lâm Mậu Sơn cảm thấy những chuyện mà con gái và cháu gái ông ta làm có chút hồ đồ, nhân cơ hội chỉ muốn dạy dỗ một phen, nhưng ông ta càng nói lửa giận cháy càng lớn, nghĩ tới dáng vẻ hiện nay của Lâm Xuyến, trước đây Lâm Mẫn Sơn không thèm để ý tới, hiện nay đã nhắc tới, tất nhiên liền nói cho đủ: “Cái tai lành lặn bị đục toàn là lỗ, đeo vòng vàng lớn vòng vàng nhỏ chói lóe, nó muốn cái gì? Nếu như cảm thấy ngày tháng trôi qua quá yên bình, thì đưa vào quân đội đi! Con gái Lâm gia không thể giúp gia đình nhà mình thì thôi, đừng có bôi đen gia đình dòng họ, lần sau mà để tôi nhìn thấy nó trang điểm ăn mặc như vậy, thì đừng xuất hiện trong cái nhà này nữa, đưa ra nước ngoài đi!”
Đưa ra nước ngoài đồng nghĩa với việc Lâm Xuyến bị kéo ra khỏi dòng chính Lâm gia, cho dù Lâm Xuyến là cháu gái ruột của Lâm Mậu Sơn, nhưng sau này ở Lâm gia sẽ không có phần của ả ta nữa, nhiều lắm cũng chỉ được chút của hồi môn, hình phạt này vô cùng nghiêm trọng, Diệp Từ mẹ của Lâm Xuyến liền trắng mặt, thân thể lắc lư hai cái, nước mắt chảy ra.
Lâm Đan ở một bên liếc nhìn Ninh Vân Hoan, mím môi, lúc này mới tiến lại gần Lâm Mậu Sơn: “Ông, em gái không hiểu chuyện, nhưng vẫn mong ông cho nó một cơ hội.”
So với cái cách trang điểm như lưu manh của Lâm Xuyến, nhìn Lâm Đan lại hào phóng tao nhã hơn nhiều, trên người cô ta có bóng dáng trầm ổn bình tĩnh của Mộ Minh Lệ, hơn nữa Lâm Đan cũng được xem như đứa trẻ xuất chúng trong thế hệ này, mặc dù lúc này cô ta nói chuyện, Lâm Mậu Sơn chẳng hề cho cô ta sắc mặt tốt, nhưng ít nhất cũng không ngắt lời cô ta, xem như chấp nhận lời khẩn cầu của cô ta.
Sau khi Ninh Vân Hoan nói ra chuyện Lâm Xuyến đem chìa khóa tặng đi như một món quà, Lâm Mẫn có chút xấu hổ, thấy Lâm Mậu Sơn phát tiết một hồi, lại nghĩ tới sắc mặt lúc nãy của chồng, trong lòng có chút thấp thỏm, nhưng vẫn có chút không tin: “Đồ vật quan trọng như vậy, Xuyến Xuyến xin tôi lâu như vậy, sao có thể tặng cho người khác?”
”Là tặng cho một cô gái tên Liễu Yên, nếu mẹ không tin, tìm Lâm Xuyến hỏi một chút là biết.” Ninh Vân Hoan như cười như không nói ra lời này, người Lâm gia nhất thời trầm mặc, nghĩ tới lần trước Lan Lăng Yến dẫn Ninh Vân Hoan tới Lâm gia, Lâm Xuyến có dẫn tới một cô gái nói là muốn giới thiệu cho Lan Lăng Yến, sắc mặt Lâm Mẫn đen kịt.
Ngay cả tên của đối phương Ninh Vân Hoan cũng đã nói ra, có thể thấy đây là sự thật.
Từ lúc Lâm Xuyến được sinh ra, không biết tại sao, nhà mẹ đẻ nhiều cháu gái như vậy, nhưng bà ta chỉ thích mỗi Lâm Xuyến. Sau khi con trai Lan Lăng Yến được sinh ra bà ta không dám tiếp cận, lo lắng sau này nếu con trai không còn thì bà ta sẽ đau lòng, nhưng đối với đứa cháu gái này mà nói, thì không có nhiều lo ngài như vậy, cho nên Lâm Mẫn vô cùng vừa ý với đứa cháu gái có tính cách tương đồng với bà ta, còn đem tình thương không thể mang tới cho con trai gửi gắm lên người mấy đứa cháu gái, trong đó bà ta đối tốt với Lâm Xuyến nhất, thậm chí quan hệ của bà ta với Lâm Xuyến còn thân mật hơn so với quan hệ của bà ta với Lan Lăng Yến.
Cũng vì lí do đó, Lâm Xuyến quấn quýt lấy bà ta muốn có chìa khóa, mặc dù Lâm Mẫn dặn dò ả ta mấy câu, nhưng vẫn đem chìa khóa cho ả ta, nhưng không ngờ Lâm Xuyến lấy nó làm quà đi tặng.
Lâm Mẫn căm tức trừng mắt nhìn Diệp Từ, nhếch cằm lên hỏi: “Chị dâu, lai lịch về bạn của Lâm Xuyến như thế nào? Lâm gia chúng ta không phải ai cũng có thể dễ dàng làm thân đâu.” Lúc bà ta nói chuyện, khóe mắt còn liếc về phía Ninh Vân Hoan.
Mặc dù bây giờ biết cháu gái bà ta làm sai, nhưng Lâm Mẫn nghĩ tới Lâm Xuyến, cũng không nỡ trách ả ta, mà đẩy hết mọi tội lỗi lên người được Lâm Xuyến tặng cho chìa khóa:
”Lấy đồ vật để dỗ ả ta, cẩn thận Xuyến Xuyến bị mắc mưu!”
Hiện nay ba Lan đứng về phía con trai, nhưng Diệp Từ không có ai làm hẫu thuẫn, Lâm Mẫn tức giận liền đem nọi chuyển đẩy cho Diệp Từ, Diệp Từ cắn chặt răng, nhưng đối mặt với cô gái có thân phận địa vị cao hơn mình, chồng người ta cũng có thân phận địa vị cao hơn chồng mình, bà ta chẳng biết làm sao, chỉ có thể thừa nhận trở về sẽ dạy dỗ con gái thật tốt, cuối cùng vẫn đem tức giận này ghi hận trên người Ninh Vân Hoan.
Lời nói vừa rồi của Lâm Mẫn làm mọi người có chút xấu hổ, người Lâm gia cũng ngại ở lại ăn cơm, nhìn thấy con trai vừa tới một lúc đã phải rời đi, trong lòng Ninh Vân Hoan không vui, buổi trưa ba Lan đã gọi điện cho Lan Lăng Yến đi ăn cơm cùng ông, sẽ không trở về, Ninh Vân Hoan nghĩ nghĩ kể từ khi con trai bị ôm tới Lâm gia, cô vẫn chưa trở về Ninh gia, cho nên liền cho người chuẩn bị xe, đi tới Ninh gia.
Kể từ lần phẫu thuật trước, ba Ninh cũng vô cùng cẩn thận đối với sức khỏe của mình, cuộc sống càng quy luật hơn so với trước đây, 12 giờ hai vợ chồng ông đã sớm ăn cơm xong rồi, nhìn thấy con gái trở về thì vô cùng kinh ngạc, sau khi hỏi mới biết Ninh Vân Hoan vẫn chưa ăn cơm, Ninh phu nhân liền cho người hâm nóng thức ăn, rồi kéo tay con gái ngồi xuống sô pha nói chuyện, hai mẹ con đã lâu không gặp, lúc này liền nói chuyện không ngừng, ba Ninh cầm tách trà ngồi bên cạnh nghe, thỉnh thoảng cười, nhìn thì có vẻ như tâm tình không tệ, nhưng lông mày vẫn cau lại, thoạt nhìn bộ dáng tâm sự nặng nề.
Vẻ mặt ba Lan không biểu hiện gì, nhưng là một lão đại hắc đạo, vốn chẳng hiền lành gì, đừng nhìn dáng vẻ vân đạm phong khinh của ông hiện tại, nếu thực sự chọc giận ba Lan, đến lúc đó cho dù Lâm Mẫn bị uất ức, Lâm gia ở xa không thể can thiệp vào thì bà ta biết làm như thế nào? Nghĩ tới đây, Mộ Minh Lệ không khỏi có chút đau lòng, khuyên bảo con gái một câu:
”Mẫn Mẫn, lễ giáo của con đâu?”
Lâm Mẫn không biết tại sao, rõ ràng bà ta là con gái duy nhất của Lâm Mậu Sơn, mấy năm liền bà ta mới về nước một lần, lần này khó khăn lắm mới trở về nhà, ba Lan không có thời gian ở cùng bà ta thì thôi, không biết hai người ba mẹ của bà ta bàn bạc gì với ba Lan, sau cùng Lâm Mậu Sơn cũng chẳng có thời gian ở cùng bà ta, mà đi ôm con trai của Ninh Vân Hoan, hơn nữa trong lời nói của ông còn có ý giao Lâm gia cho đứa trẻ đó nữa!
Dựa vào cái gì, bà ta mới là người mang họ Lâm, con trai bà ta còn chưa có được Lâm gia, dựa vào cái gì mà con trai của Ninh Vân Hoan có thể có được? Cô ta là cái thá gì?
Hiện nay không chỉ con trai bà ta về phe của cô, ngay cả ba mẹ bà ta cũng đối nghịch với bà ta, đồng nghĩa với việc muốn bà ta cúi đầu trước cô, cũng không nghĩ lại xem Ninh Vân Hoan dựa vào cái gì, nếu như không có Lan Lăng Yến để mắt tới cô, 100 Ninh Vân Hoan bà ta cũng không thèm để vào mắt!
Đang lúc Lâm Mẫn tức giận, Mộ Minh Lệ còn khuyên răn bà ta, Lâm Mẫn chỉ cảm thấy trăm chuyện không thuận, cười lạnh nói: “Mẹ, con chỉ là tìm Tiểu Cửu lấy chiếc chìa khóa, lẽ nào không được hay sao? Tiểu Cửu không cho con thì thôi, lẽ nào trong tay cô ta có chìa khóa cũng không biết đưa cho con hay sao?”
Nghĩ tới con trai bà ta ngay cả chìa khóa nhà cũng không cho bà ta, trong lòng Lâm Mẫn càng không vui, đặc biệt là trong tay Ninh Vân Hoan còn có chìa khóa, bà ta càng nghĩ càng không thoải mái, sắc mặt cũng ngày càng khó coi:
”Cũng không nhìn xem cô ta dựa vào cái gì mà đòi cầm, người mẹ ruột như con còn chưa có chìa khóa, cô ta càng không có tư cách!”
Ninh Vân Hoan nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm của Lâm Mẫn, trong lòng cũng chẳng vui vẻ gì.
Sau khi hai vợ chồng ba Lan quay về, mỗi lần gặp là Lâm Mẫn đều chán ghét cô, cho dù cô là một cái túi trút giận cũng không thể chịu được nữa, trực tiếp nói:
”Trong tay mẹ không có chìa khóa? Con nhớ rằng Lan Lăng Yến đã từng nói qua, anh ấy từng đưa cho mẹ một chiếc rồi.”
”Tôi đã cho Xuyến Xuyến rồi.” Lâm Mẫn vừa nói ra, ánh mắt ba Lan co giật hai cái, kẻ thù của Lan Lăng Yến không ít, cho dù đi lại cũng cần vệ sĩ bảo vệ, bên ngoài không biết còn có bao nhiêu người muốn lấy mạng nó, trong biệt thự mà nó ở, không biết những người ở đây được lựa chọn kĩ càng tới mức nào, chìa khóa biệt thự lại bị Lâm Mẫn dễ dàng đưa cho cháu gái như vậy, mặc dù trước mắt Lâm Xuyến không có vấn đề gì, nhưng ai biết được sau này ả ta có bị người khác thu mua hay không? Đừng nói là quan hệ anh em họ không thể dựa dẫm, trong mắt ba Lan thì ngay cả cha con với nhau còn có chút phòng bị nữa là, Lâm Mẫn lại tùy ý cho người khác chìa khóa, trong mắt ông thì việc làm của bà ta không khác gì xem sinh mệnh của con trai mình như một trò đùa, sắc mặt ông rất khó coi.
”Bắt cô ta trả lại!” Cho dù đứng trước mặt Lâm gia, ánh mắt của ba Lan vẫn hung ác nham hiểm: “Chìa khóa đó được đặc biệt chế tạo, nếu như muốn làm thêm chìa khóa khác, thì phải đổi toàn bộ hệ thống khóa!” Ngọn núi này nhìn thì thanh nhã, nhưng xung quanh có vô số tia hồng ngoại quét tới quét lui. Những thứ này đều là sản phẩm của phòng nghiên cứu, cho dù Lâm gia cũng không được phòng bị nghiêm ngặt như nơi này của Lan Lăng Yến, nếu như phải thay đổi toàn bộ lại từ đầu, hao hụt tiền tài không nói, quan trọng là vô cùng phiền phức, dễ bị người khác chui vào lỗ hổng!
Người Lâm gia có chút ngại ngùng, đặc biệt là Lâm Thâm cha của Lâm Xuyến, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc đáng sợ của ba Lan, trong lòng không khỏi mắng chửi Lâm Xuyến đồng thời cũng cảm thấy ba Lan chẳng nể mặt Lâm gia chút nào, lại thêm Lâm Mậu Sơn có ý giao Lâm gia cho Lâm Ý, chuyện tốt đều bị người Lan gia chiếm hết rồi, trong lòng người Lâm gia ít nhiều cũng có chút không vui, lúc này lại thấy ba Lan chỉ trích Lâm Mẫn, Lâm Thâm liền nghĩ có phải ba Lan mượn chuyện chìa khóa mà làm khó hay không, nhìn thấy Lâm Ý được Lâm Mậu Sơn sủng ái, nên cố ý làm khó Lâm gia.
”Ba, Lâm Xuyến lấy chìa khóa làm quà sinh nhật tặng người khác, đã bị Lan Lăng Yến thu hồi lại rồi.” Nhìn thấy khuôn mặt tức tới mức đỏ bừng của Lâm Mẫn, Ninh Vân Hoan ở một bên bất động thanh sắc nói một câu, câu nói này vừa nói ra, Lâm Mậu Sơn liền trừng mắt nhìn Lâm Mẫn, sau đó mới nhìn Lâm Thâm: “Lão đại, nha đầu Lâm Xuyến cần giáo dục một chút, một cô gái, cả ngày hỗn loạn với người khác còn ra thể thống gì. Bây giờ còn trang điểm nam không ra nam nữ không ra nữ, khuôn mặt vốn đang tốt đẹp tự nhiên đi chỉnh sửa làm gì, có phải nó cảm thấy sinh ra trong Lâm gia, thừa kế khuôn mặt của trưởng bối là chuyện mất mặt?”
Vốn dĩ Lâm Mậu Sơn cảm thấy những chuyện mà con gái và cháu gái ông ta làm có chút hồ đồ, nhân cơ hội chỉ muốn dạy dỗ một phen, nhưng ông ta càng nói lửa giận cháy càng lớn, nghĩ tới dáng vẻ hiện nay của Lâm Xuyến, trước đây Lâm Mẫn Sơn không thèm để ý tới, hiện nay đã nhắc tới, tất nhiên liền nói cho đủ: “Cái tai lành lặn bị đục toàn là lỗ, đeo vòng vàng lớn vòng vàng nhỏ chói lóe, nó muốn cái gì? Nếu như cảm thấy ngày tháng trôi qua quá yên bình, thì đưa vào quân đội đi! Con gái Lâm gia không thể giúp gia đình nhà mình thì thôi, đừng có bôi đen gia đình dòng họ, lần sau mà để tôi nhìn thấy nó trang điểm ăn mặc như vậy, thì đừng xuất hiện trong cái nhà này nữa, đưa ra nước ngoài đi!”
Đưa ra nước ngoài đồng nghĩa với việc Lâm Xuyến bị kéo ra khỏi dòng chính Lâm gia, cho dù Lâm Xuyến là cháu gái ruột của Lâm Mậu Sơn, nhưng sau này ở Lâm gia sẽ không có phần của ả ta nữa, nhiều lắm cũng chỉ được chút của hồi môn, hình phạt này vô cùng nghiêm trọng, Diệp Từ mẹ của Lâm Xuyến liền trắng mặt, thân thể lắc lư hai cái, nước mắt chảy ra.
Lâm Đan ở một bên liếc nhìn Ninh Vân Hoan, mím môi, lúc này mới tiến lại gần Lâm Mậu Sơn: “Ông, em gái không hiểu chuyện, nhưng vẫn mong ông cho nó một cơ hội.”
So với cái cách trang điểm như lưu manh của Lâm Xuyến, nhìn Lâm Đan lại hào phóng tao nhã hơn nhiều, trên người cô ta có bóng dáng trầm ổn bình tĩnh của Mộ Minh Lệ, hơn nữa Lâm Đan cũng được xem như đứa trẻ xuất chúng trong thế hệ này, mặc dù lúc này cô ta nói chuyện, Lâm Mậu Sơn chẳng hề cho cô ta sắc mặt tốt, nhưng ít nhất cũng không ngắt lời cô ta, xem như chấp nhận lời khẩn cầu của cô ta.
Sau khi Ninh Vân Hoan nói ra chuyện Lâm Xuyến đem chìa khóa tặng đi như một món quà, Lâm Mẫn có chút xấu hổ, thấy Lâm Mậu Sơn phát tiết một hồi, lại nghĩ tới sắc mặt lúc nãy của chồng, trong lòng có chút thấp thỏm, nhưng vẫn có chút không tin: “Đồ vật quan trọng như vậy, Xuyến Xuyến xin tôi lâu như vậy, sao có thể tặng cho người khác?”
”Là tặng cho một cô gái tên Liễu Yên, nếu mẹ không tin, tìm Lâm Xuyến hỏi một chút là biết.” Ninh Vân Hoan như cười như không nói ra lời này, người Lâm gia nhất thời trầm mặc, nghĩ tới lần trước Lan Lăng Yến dẫn Ninh Vân Hoan tới Lâm gia, Lâm Xuyến có dẫn tới một cô gái nói là muốn giới thiệu cho Lan Lăng Yến, sắc mặt Lâm Mẫn đen kịt.
Ngay cả tên của đối phương Ninh Vân Hoan cũng đã nói ra, có thể thấy đây là sự thật.
Từ lúc Lâm Xuyến được sinh ra, không biết tại sao, nhà mẹ đẻ nhiều cháu gái như vậy, nhưng bà ta chỉ thích mỗi Lâm Xuyến. Sau khi con trai Lan Lăng Yến được sinh ra bà ta không dám tiếp cận, lo lắng sau này nếu con trai không còn thì bà ta sẽ đau lòng, nhưng đối với đứa cháu gái này mà nói, thì không có nhiều lo ngài như vậy, cho nên Lâm Mẫn vô cùng vừa ý với đứa cháu gái có tính cách tương đồng với bà ta, còn đem tình thương không thể mang tới cho con trai gửi gắm lên người mấy đứa cháu gái, trong đó bà ta đối tốt với Lâm Xuyến nhất, thậm chí quan hệ của bà ta với Lâm Xuyến còn thân mật hơn so với quan hệ của bà ta với Lan Lăng Yến.
Cũng vì lí do đó, Lâm Xuyến quấn quýt lấy bà ta muốn có chìa khóa, mặc dù Lâm Mẫn dặn dò ả ta mấy câu, nhưng vẫn đem chìa khóa cho ả ta, nhưng không ngờ Lâm Xuyến lấy nó làm quà đi tặng.
Lâm Mẫn căm tức trừng mắt nhìn Diệp Từ, nhếch cằm lên hỏi: “Chị dâu, lai lịch về bạn của Lâm Xuyến như thế nào? Lâm gia chúng ta không phải ai cũng có thể dễ dàng làm thân đâu.” Lúc bà ta nói chuyện, khóe mắt còn liếc về phía Ninh Vân Hoan.
Mặc dù bây giờ biết cháu gái bà ta làm sai, nhưng Lâm Mẫn nghĩ tới Lâm Xuyến, cũng không nỡ trách ả ta, mà đẩy hết mọi tội lỗi lên người được Lâm Xuyến tặng cho chìa khóa:
”Lấy đồ vật để dỗ ả ta, cẩn thận Xuyến Xuyến bị mắc mưu!”
Hiện nay ba Lan đứng về phía con trai, nhưng Diệp Từ không có ai làm hẫu thuẫn, Lâm Mẫn tức giận liền đem nọi chuyển đẩy cho Diệp Từ, Diệp Từ cắn chặt răng, nhưng đối mặt với cô gái có thân phận địa vị cao hơn mình, chồng người ta cũng có thân phận địa vị cao hơn chồng mình, bà ta chẳng biết làm sao, chỉ có thể thừa nhận trở về sẽ dạy dỗ con gái thật tốt, cuối cùng vẫn đem tức giận này ghi hận trên người Ninh Vân Hoan.
Lời nói vừa rồi của Lâm Mẫn làm mọi người có chút xấu hổ, người Lâm gia cũng ngại ở lại ăn cơm, nhìn thấy con trai vừa tới một lúc đã phải rời đi, trong lòng Ninh Vân Hoan không vui, buổi trưa ba Lan đã gọi điện cho Lan Lăng Yến đi ăn cơm cùng ông, sẽ không trở về, Ninh Vân Hoan nghĩ nghĩ kể từ khi con trai bị ôm tới Lâm gia, cô vẫn chưa trở về Ninh gia, cho nên liền cho người chuẩn bị xe, đi tới Ninh gia.
Kể từ lần phẫu thuật trước, ba Ninh cũng vô cùng cẩn thận đối với sức khỏe của mình, cuộc sống càng quy luật hơn so với trước đây, 12 giờ hai vợ chồng ông đã sớm ăn cơm xong rồi, nhìn thấy con gái trở về thì vô cùng kinh ngạc, sau khi hỏi mới biết Ninh Vân Hoan vẫn chưa ăn cơm, Ninh phu nhân liền cho người hâm nóng thức ăn, rồi kéo tay con gái ngồi xuống sô pha nói chuyện, hai mẹ con đã lâu không gặp, lúc này liền nói chuyện không ngừng, ba Ninh cầm tách trà ngồi bên cạnh nghe, thỉnh thoảng cười, nhìn thì có vẻ như tâm tình không tệ, nhưng lông mày vẫn cau lại, thoạt nhìn bộ dáng tâm sự nặng nề.
Danh sách chương