Nam Hải, Bích Đan Đảo, Thiên Thanh Phong.
Bích Đan Đảo làm một hòn đảo lớn nhất ở ngoại hải Nam Hải, trên đảo đồng bằng núi non trùng điệp. Không giống với các hòn đảo khác, đảo này thành thị đông đúc, mà ngoài thành thị ra thì linh khí ở các ngọn núi phân bố không đồng nhất, đa số những nơi có linh khí nồng nặc sẽ bị người quản lý trên đảo nhất trí làm thành động phủ, trở thành động phủ tự do mà Bích Đan Đảo chuyên cho tu sĩ ngoại lai thuê để tu luyện sử dụng, thu lấy một khoản tiền thuê nhất định, trở thành một trong những nguồn thu của hòn đảo này. Mà cũng bởi vì linh lực dồi dào, cho nên xưa nay tiền thuê không rẻ, có thể thuê được thường là tu sĩ xuất thân giàu có.
Mà ngày hôm nay trên Thiên Thanh Phong không giống bình thường, người chung quanh đều cảm giác được hôm nay có một lượng lớn linh lực đã bị Thiên Thanh Phong cướp đoạt, tu sĩ tu luyện trong động phủ phụ cận cũng không cách nào tĩnh tâm tu luyện, đều đi ra ngoài kiểm tra. Rất nhanh họ liền phát hiện linh lực trong trời đất tựa như có ý thức vậy, điên cuồng tràn vào một cái động phủ ở giữa ngọn núi Thiên Thanh Phong.
"Đây là... Muốn Kết Đan!"
Có người nói một câu, bất quá lúc này cũng không ai để ý, bởi vì tình huống đã rất rõ ràng như thế. Bọn họ chỉ là nhìn chằm chằm vào phương hướng mà linh lực điên cuồng tràn vào, trong lòng là các loại hâm mộ đố kị, còn có chút tư vị phức tạp không nói thành lời. Con đường Tu đạo này, gian nguy vô cùng, mỗi một cấp đều là một ngưỡng cửa to lớn rất khó vượt qua; mà mỗi lần vượt qua một cấp, đều cần trải qua ngàn khó vạn hiểm cùng thời gian tích lũy dài dằng dặc, trong quá trình còn có các loại hung hiểm và bất trắc. Mà những người ở chỗ này, đại thể là bị nhốt thật lâu ở Trúc Cơ hậu kỳ mà vẫn chưa thể phá vỡ thành lũy của kỳ Kết Đan, làm cho bọn hắn mỗi lần nhìn thấy tu sĩ chưa biết mặt Kết Đan trong động phủ ở xung quanh, đều mang theo một loại tâm tình thờ ơ, phức tạp; đồng thời cũng muốn quan sát để thấu hiểu Đạo của chính mình, giúp mình có thể sớm ngày Kết Đan.
Lúc này nhìn thấy linh khí trời đất càng ngày càng điên cuồng tràn vào động phủ, mọi người đều biết người này đang ở lộ trình Kết Đan then chốt, đang cố gắng xung kích vào thành lũy. Bình thường, thời gian Kết Đan mỗi người không giống nhau, có người dài có người ngắn, tùy theo tư chất cơ duyên của mọi người mà quyết định. Những người này cũng không biết người bên trong cần thời gian bao lâu mới có thể Kết Đan thành công, vì thế đều chuẩn bị tâm lý chờ đợi dài lâu.
Bất quá, vị này Kết Đan có phải đã cần quá nhiều linh khí rồi không? Sau một ngày, tu sĩ ở đây đều không nhịn được mà nghi hoặc, mà đó cũng không phải ảo giác của bọn họ. Vốn chỉ có thể cảm giác ngờ ngợ được linh khí trời đất đang điên cuồng tràn vào động phủ, hiện tại linh khí lại tựa như muốn hóa thành vật chất vậy, dốc sức ngưng tụ; sau cùng thì tu sĩ xung quanh Thiên Thanh Phong đều ngồi không yên, cảm thấy dường như toàn bộ linh khí trong Bích Đan Đảo đều chạy tới đây, sắp muốn hình thành hình dạng sương mù mà mắt trần có thể thấy được. Mà cách đó không xa trên chín tầng trời, dường như ẩn hiện tiếng gió gào sấm chớp, đây là thiên tượng[1] của Kết Đan.
[1]Hiện tượng thiên văn.
Là người nào mà Kết Đan lợi hại như vậy?
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, đều không nhịn được hoảng sợ trong lòng. Hơn nữa động tĩnh lớn như vậy, khiến bọn họ hoài nghi người Kết Đan bên trong có phải đã cướp đoạt hết tất cả linh khí trong hòn đảo này.
Ngay khi toàn bộ tu sĩ Bích Đan Đảo đều bị hấp dẫn đến đây, người chung quanh nhìn thấy trong đó còn có vài vị quản sự của Bích Đan Đảo, ánh mắt hơi co lại, rất nhanh liền dời tầm mắt, thầm nghĩ mặc kệ bọn họ tới nơi này có mục đích gì, dù sao Kết Đan cũng không phải là họ, đừng dính líu tới thì hơn. Mà trong những người này, một người trong đó mặc đạo bào màu trắng đứng ở trước Thiên Thanh Phong không xa, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm hướng động phủ, đôi mắt lạnh lẽo như băng giống như có thể xuyên thấu qua màn linh khí như sương kia, tư thái trầm tĩnh lại làm cho người ta không thể lơ là.
Cách đó không xa, vài tên tu sĩ đã sớm phát hiện ra bóng dáng người nam nhân này, đợi khi phát hiện trên người nam nhân kia biểu lộ khí tức cường hãn của Kim Đan hậu kỳ, lập tức giật mình thu hồi ánh mắt. Bất quá nhìn thấy ngày càng nhiều người tụ tập về nơi này, tu sĩ thuê phòng ở xung quanh Thiên Thanh Phong đều không nhịn được bồn chồn lo lắng, có chút hoài nghi trận thế khổng lồ này có thể hấp dẫn người lại đây, sẽ không nhiễu loạn người Kết Đan bên trong chứ?
Nhưng mà, ngay khi linh khí sắp ngưng tụ thành chất lỏng tràn vào động phủ thì, linh khí đột nhiên lấy hình thái mắt trần có thể thấy được, dường như trong nháy mắt ngưng trệ lại, không tiến thêm nữa. Sau đó không lâu, mọi người có thể cảm giác được linh khí vốn đang điên cuồng ngưng tụ bắt đầu chậm rãi tản ra, không tiếp tục tràn vào động phủ nữa. Cuối cùng, linh khí rốt cục hoàn toàn tản đi, Thiên Thanh Phong lại khôi phục yên ả như lúc trước.
Cứ như thế mà kết thúc?
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thiên tượng khổng lồ như vậy, cứ như thế không nói tiếng nào mà kết thúc?
Sau đó thì sao? Người bên trong tóm lại là đã Kết Đan thành công hay chưa? Vì sao một chút khí tức cũng không để lộ ra ngoài?
Vừa nghĩ như vậy thì đã có mười mấy đạo thần thức hướng về động phủ tìm kiếm, lại phát hiện thần thức bị ngăn cản ở trước động phủ. Động phủ này được bố trí cấm chế cách trở thần thức, hoàn toàn khiến người ta không thể cảm giác bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngay cả người bên trong rốt cuộc có Kết Đan thành công hay không cũng không cách nào nhận biết.
Cái này không khoa học nha!
Mặc kệ người bên ngoài rối rắm như thế nào, ít nhất thì trong động phủ, Tư Lăng lúc này là không có tâm tư để ý tới, chỉ có thể ngây ngốc quan sát đan điền bên trong thân thể.
Kết Đan Kết Đan, nghe tên là hiểu nghĩa, chính là tạo ra Kim Đan, nhưng mà cái viên đáng lẽ là Kim Đan trong đan điền hắn lại trở nên trắng tinh là cái quái gì? Kim đan của người khác không phải ánh vàng rực rỡ sao? Làm cái quái gì mà Kim Đan của hắn lại là màu trắng ánh vàng nhạt? Lẽ nào Kim Đan của hắn dinh dưỡng không đầy đủ? Quá không khoa học!
Bất quá hắn cũng không rối rắm quá lâu, mới vừa thành Kim Đan, cảnh giới còn không ổn định, cần thêm một bước củng cố, cho nên chỉ có thể vứt nghi vấn sang một bên, bắt đầu đả tọa củng cố cảnh giới.
Như vậy qua mười ngày, Tư Lăng mới mở mắt ra, phát hiện có ba cặp mắt nhìn mình chằm chằm.
Tư Lăng ngẩn ngơ, hỏi: "Đại ca, sao huynh lại ở chỗ này? Huynh xuất quan rồi à?"
Tư Hàn vốn bế quan ở một đỉnh núi khác, theo tu vi mà chọn một động phủ linh khí dày đặc; khi đó Tư Hàn đã là Kim đan sơ kỳ, nồng độ linh khí cần để tu luyện nhiều hơn so với Tư Lăng, cho nên hai huynh đệ không phải ở cùng một động phủ. Hơn nữa từ ngày bế quan tới nay, Tư Lăng đã bốn năm chưa gặp đại ca.
Tư Hàn không hề trả lời, Tiểu Yêu Liên ôm trận bàn Cửu Chuyển Linh trận, sôi nổi đáp lời thay: "Tiểu Hồng thấy đại ca ở bên ngoài, liền để đại ca đi vào, không có để đại ca đợi lâu nha." Ngẩng đầu cười ngốc nghếch, một vẻ mặt đắc ý "Nhanh khen ngợi ta đi".
Tư Lăng không để ý đến nó, trái lại trợn mắt lên mà nhìn Tư Hàn đang ngồi ở trong động phủ, rõ ràng phát hiện khí tức trên người hắn đã biến hoá, lại kêu lên: "Không thể nào, mới năm năm, đại ca huynh đã tu luyện đến... Kim Đan hậu kỳ!" Còn có để phàm nhân người ta sống hay không chứ!
Tư Hàn gật đầu, nói rằng: "Ừ, luyện hóa Địa Hỏa xong thì liền một lần xung kích đến Kim Đan hậu kỳ."
Cho nên, còn một khối Thiên Hỏa chưa luyện hóa sao? Nếu cùng luyện luôn cả Thiên hỏa, chắc hẳn có thể một lần phá tan thành lũy Nguyên Anh, thành Anh luôn sao?
Tư Lăng đã không còn muốn ganh đua với đại ca thiên tài nhà mình nữa. Hắn cảm thấy dù mình có nắm giữ Hỏa Linh Căn đơn nhất, tư chất tuyệt hảo, có lẽ cũng không thể sánh bằng tốc độ tu luyện của đại ca. So bì nhiều, đến lúc đó chỉ có thể tự ti mà thôi.
"Rất tốt, chỉ dùng bốn năm đã Kết Đan." Tư Hàn dành cho vị đệ đệ ngốc mới vừa trở thành Kim Đan chân nhân một lời thừa nhận, quả nhiên thấy đệ đệ ngốc lại bắt đầu cười ngây ngô, còn có chút ngượng ngùng.
Tư Lăng siết nắm tay che bờ môi khụ một tiếng. Lần này Kết Đan, hắn hoàn toàn là bằng dựa vào chính mình, không lợi dụng bất kỳ linh đan linh quả phụ trợ nào, không trách Tư Hàn lại khen ngợi. Trọng Thiên vốn trộm quả Thiên Diệp Tử La từ Thủy Sâm Đảo là cho Tư Lăng dùng Kết Đan, Tư Hàn cũng biết, bất quá hắn cảm thấy dùng để Kết Đan thì quá lãng phí, nếu lưu lại đến khi Kết Anh hoặc Hóa Thần dùng thì tốt hơn, có thể tăng thêm mấy phần thành công.
Tư Lăng cũng nghĩ như vậy, cho nên sau khi đại ca nói ra thì lập tức đáp ứng, làm Tiểu Yêu Liên thực sự sốt ruột muốn chết. Cả Trọng Thiên lúc đó cũng không cho rằng hắn có thể Kết Đan, cuối cùng thấy Tư Lăng không chịu dùng, Trọng Thiên căm tức cào cho hắn một vuốt rồi tiến vào không gian Hồng Liên của Tiểu Yêu Liên. Nó đem quả Thiên Diệp Tử La do Tiểu Yêu Liên khổ cực dùng mộc linh khí bồi dưỡng gặm sạch, chỉ chừa lại một quả để tiếp tục gieo giống, ngang ngạnh tùy hứng đến làm Tư Lăng rất muốn trực tiếp đập nát mông nó.
Vốn đang muốn nói chuyện, âm thanh của Tiểu Yêu Liên lại vang lên: "Tư công tử, thời điểm huynh Kết Đan đã tạo thành náo động rất đáng sợ đó, ta thấy đại ca ở bên ngoài hộ pháp cho huynh."
Tư Lăng trầm mặc, ngẩng đầu mỉm cười với nam nhân lạnh lùng đối diện, nói: "Đại ca, cảm ơn huynh."
Tư Hàn không nói gì, chỉ đứng lên, bảo hắn tiếp tục tu luyện, một tháng sau sẽ xuất phát đi đại lục Trung Ương.
Chờ sau khi Tư Hàn rời đi, Tư Lăng liền bắt đầu kiểm tra thu hoạch sau khi Kết Đan. Đầu tiên là vượt qua một cảnh giới, độ cứng rắn của thân thể so với Trúc Cơ kỳ còn tốt hơn gấp trăm lần, thần thức cũng tăng lên một cảnh giới. Thần thức bây giờ của hắn có thể sánh ngang với tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, khiến cho tu vi của nguyên thần và thể xác lại có chút không tương xứng, sau này chỉ có thể tăng mạnh tu vi của thân thể thôi. Tu luyện [Luyện Thần Quyết] cũng tăng đến tầng thứ bảy, linh thể trong hồn lực càng ngày càng nồng nặc, hiện tại hắn có thể dễ dàng ngưng tụ hồn lực thành một trăm thanh hồn lực kiếm, sức chiến đấu tăng rất cao.
Bất quá, lại nhìn Kim Đan trắng sáng của mình, Tư Lăng có chút không yên tâm, màu sắc này thực sự là lật đổ tri thức của hắn; đáng an ủi chính là, độ lớn của Kim Đan không khác gì so với tu sĩ bình thường, thế nên không đến mức suy dinh dưỡng quá nghiêm trọng nhỉ.
Vì không rõ lý do, Tư Lăng gọi Trọng Thiên đến, vốn là muốn nói với nó về Kim Đan kỳ lạ của mình, nhưng sau khi há mồm thì lại cảm thấy Trọng Thiên có thể cũng không hiểu, hơn nữa sẽ lộ ra lai lịch của chính mình, vì lẽ đó lại ngậm miệng. Chỉ là sau một phen rối rắm, Tư Lăng cuối cùng vẫn nói cho nó biết. Dù sao mỗi lần Trọng Thiên bị thương đều chạy đến trong đan điền của hắn chữa thương, trước sau gì cũng sẽ phát hiện; giờ hắn và Trọng Thiên là châu chấu trên cùng một dây, Trọng Thiên không thể rời bỏ hắn, cũng coi như là một loại bảo đảm với mình.
Ngoài ra, hắn cũng nhận thức được sự dị thường lúc Kết Đan, linh lực đòi hỏi đã đạt đến một số lượng kinh khủng, đã hơn hẳn lượng mà tu sĩ bình thường cần khi Kết Đan, khiến hắn càng ngày càng hoảng sợ.
Trọng Thiên nghe được Tư Lăng nói, cũng cảm thấy tò mò, khuấy động ký ức trong truyền thừa, sau đó chỉ có thể cho Tư Lăng một vẻ mặt "lực bất tòng tâm".
Ngay cả Trọng Thiên được xem như là "Bách khoa toàn thư" Tu Tiên Giới mà còn không biết, Tư Lăng cũng có chút há hốc mồm. Hắn không nghĩ tới Trọng Thiên lại thẳng thẳng mà tỏ vẻ không biết như thế, đang chuẩn bị nói vài lời thì Trọng Thiên lại nhảy đến giữa hai chân hắn, nói cho hắn biết, dù sao cũng không phải việc xấu, không cần để ý tới.
"Cái gì gọi là không phải việc xấu?" Tư Lăng nheo mắt lại.
Tiểu Yêu Liên đáp thay: "Chủ nhân ý nói, màu sắc Kim Đan của Tư công tử tuy rằng không giống với người khác, nhưng cũng không kém hơn bọn họ, thậm chí càng mạnh hơn." Thấy Trọng Thiên ngáp một cái, tỏ vẻ không kiên nhẫn, Tiểu Hồng lại tiếp tục truyền đạt ý của nó: "Tư công tử, lúc huynh Kết Đan không phải cần lượng lớn linh khí sao? Lượng linh khí này cũng sắp đuổi kịp tu sĩ Hóa Thần rồi."
Tư Lăng gật đầu, nhớ tới khác thường khi Kết Đan, trong lòng bỗng khẽ động, đột nhiên có chút hiểu rõ vì sao lại cần số lượng lớn như vậy. Bất luận là tăng lên một cảnh giới nào đều cần đủ một lượng lớn linh khí; mà lúc hắn Kết Đan, những linh khí kia ngoại trừ bổ túc cho Kim Đan, còn phải chuyển hóa thành hồn lực để bổ sung cho hồn thể của hắn.
Tư Lăng có chút nghẹn lời, sau đó đem linh lực thử thăm dò ở khắp trong thân thể một lần. Sau khi linh lực quy kết vào đan điền xong, rõ ràng nhìn thấy ngoại trừ một phần ba linh khí nhập vào tích trữ trong đan điền, hai phần ba linh khí còn lại hóa thành hồn lực màu trắng. Cũng tương tự như việc tích trữ trong đan điền, hai loại khí thể màu sắc khác nhau này lại không xâm phạm nhau, chung sống hòa bình. Tư Lăng lúc này mới phát hiện một chuyện rất ghê gớm, hắn thế nhưng có thể chuyển hóa linh lực thành hồn lực. Sau này nếu gặp phải lúc hồn lực khô cạn, đã không cần bởi vì không thể kịp lúc dùng yêu đan để bổ sung hồn lực mà tức giận, chỉ cần đem linh lực chuyển hóa thành hồn lực là được rồi.
Đây là chỗ tốt của Kết Đan sao?"
Tìm hiểu xong, Tư Lăng liền bình tĩnh lại. Quả nhiên như Trọng Thiên nói, không có chỗ xấu, không cần phải lo lắng.
Bích Đan Đảo làm một hòn đảo lớn nhất ở ngoại hải Nam Hải, trên đảo đồng bằng núi non trùng điệp. Không giống với các hòn đảo khác, đảo này thành thị đông đúc, mà ngoài thành thị ra thì linh khí ở các ngọn núi phân bố không đồng nhất, đa số những nơi có linh khí nồng nặc sẽ bị người quản lý trên đảo nhất trí làm thành động phủ, trở thành động phủ tự do mà Bích Đan Đảo chuyên cho tu sĩ ngoại lai thuê để tu luyện sử dụng, thu lấy một khoản tiền thuê nhất định, trở thành một trong những nguồn thu của hòn đảo này. Mà cũng bởi vì linh lực dồi dào, cho nên xưa nay tiền thuê không rẻ, có thể thuê được thường là tu sĩ xuất thân giàu có.
Mà ngày hôm nay trên Thiên Thanh Phong không giống bình thường, người chung quanh đều cảm giác được hôm nay có một lượng lớn linh lực đã bị Thiên Thanh Phong cướp đoạt, tu sĩ tu luyện trong động phủ phụ cận cũng không cách nào tĩnh tâm tu luyện, đều đi ra ngoài kiểm tra. Rất nhanh họ liền phát hiện linh lực trong trời đất tựa như có ý thức vậy, điên cuồng tràn vào một cái động phủ ở giữa ngọn núi Thiên Thanh Phong.
"Đây là... Muốn Kết Đan!"
Có người nói một câu, bất quá lúc này cũng không ai để ý, bởi vì tình huống đã rất rõ ràng như thế. Bọn họ chỉ là nhìn chằm chằm vào phương hướng mà linh lực điên cuồng tràn vào, trong lòng là các loại hâm mộ đố kị, còn có chút tư vị phức tạp không nói thành lời. Con đường Tu đạo này, gian nguy vô cùng, mỗi một cấp đều là một ngưỡng cửa to lớn rất khó vượt qua; mà mỗi lần vượt qua một cấp, đều cần trải qua ngàn khó vạn hiểm cùng thời gian tích lũy dài dằng dặc, trong quá trình còn có các loại hung hiểm và bất trắc. Mà những người ở chỗ này, đại thể là bị nhốt thật lâu ở Trúc Cơ hậu kỳ mà vẫn chưa thể phá vỡ thành lũy của kỳ Kết Đan, làm cho bọn hắn mỗi lần nhìn thấy tu sĩ chưa biết mặt Kết Đan trong động phủ ở xung quanh, đều mang theo một loại tâm tình thờ ơ, phức tạp; đồng thời cũng muốn quan sát để thấu hiểu Đạo của chính mình, giúp mình có thể sớm ngày Kết Đan.
Lúc này nhìn thấy linh khí trời đất càng ngày càng điên cuồng tràn vào động phủ, mọi người đều biết người này đang ở lộ trình Kết Đan then chốt, đang cố gắng xung kích vào thành lũy. Bình thường, thời gian Kết Đan mỗi người không giống nhau, có người dài có người ngắn, tùy theo tư chất cơ duyên của mọi người mà quyết định. Những người này cũng không biết người bên trong cần thời gian bao lâu mới có thể Kết Đan thành công, vì thế đều chuẩn bị tâm lý chờ đợi dài lâu.
Bất quá, vị này Kết Đan có phải đã cần quá nhiều linh khí rồi không? Sau một ngày, tu sĩ ở đây đều không nhịn được mà nghi hoặc, mà đó cũng không phải ảo giác của bọn họ. Vốn chỉ có thể cảm giác ngờ ngợ được linh khí trời đất đang điên cuồng tràn vào động phủ, hiện tại linh khí lại tựa như muốn hóa thành vật chất vậy, dốc sức ngưng tụ; sau cùng thì tu sĩ xung quanh Thiên Thanh Phong đều ngồi không yên, cảm thấy dường như toàn bộ linh khí trong Bích Đan Đảo đều chạy tới đây, sắp muốn hình thành hình dạng sương mù mà mắt trần có thể thấy được. Mà cách đó không xa trên chín tầng trời, dường như ẩn hiện tiếng gió gào sấm chớp, đây là thiên tượng[1] của Kết Đan.
[1]Hiện tượng thiên văn.
Là người nào mà Kết Đan lợi hại như vậy?
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, đều không nhịn được hoảng sợ trong lòng. Hơn nữa động tĩnh lớn như vậy, khiến bọn họ hoài nghi người Kết Đan bên trong có phải đã cướp đoạt hết tất cả linh khí trong hòn đảo này.
Ngay khi toàn bộ tu sĩ Bích Đan Đảo đều bị hấp dẫn đến đây, người chung quanh nhìn thấy trong đó còn có vài vị quản sự của Bích Đan Đảo, ánh mắt hơi co lại, rất nhanh liền dời tầm mắt, thầm nghĩ mặc kệ bọn họ tới nơi này có mục đích gì, dù sao Kết Đan cũng không phải là họ, đừng dính líu tới thì hơn. Mà trong những người này, một người trong đó mặc đạo bào màu trắng đứng ở trước Thiên Thanh Phong không xa, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm hướng động phủ, đôi mắt lạnh lẽo như băng giống như có thể xuyên thấu qua màn linh khí như sương kia, tư thái trầm tĩnh lại làm cho người ta không thể lơ là.
Cách đó không xa, vài tên tu sĩ đã sớm phát hiện ra bóng dáng người nam nhân này, đợi khi phát hiện trên người nam nhân kia biểu lộ khí tức cường hãn của Kim Đan hậu kỳ, lập tức giật mình thu hồi ánh mắt. Bất quá nhìn thấy ngày càng nhiều người tụ tập về nơi này, tu sĩ thuê phòng ở xung quanh Thiên Thanh Phong đều không nhịn được bồn chồn lo lắng, có chút hoài nghi trận thế khổng lồ này có thể hấp dẫn người lại đây, sẽ không nhiễu loạn người Kết Đan bên trong chứ?
Nhưng mà, ngay khi linh khí sắp ngưng tụ thành chất lỏng tràn vào động phủ thì, linh khí đột nhiên lấy hình thái mắt trần có thể thấy được, dường như trong nháy mắt ngưng trệ lại, không tiến thêm nữa. Sau đó không lâu, mọi người có thể cảm giác được linh khí vốn đang điên cuồng ngưng tụ bắt đầu chậm rãi tản ra, không tiếp tục tràn vào động phủ nữa. Cuối cùng, linh khí rốt cục hoàn toàn tản đi, Thiên Thanh Phong lại khôi phục yên ả như lúc trước.
Cứ như thế mà kết thúc?
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thiên tượng khổng lồ như vậy, cứ như thế không nói tiếng nào mà kết thúc?
Sau đó thì sao? Người bên trong tóm lại là đã Kết Đan thành công hay chưa? Vì sao một chút khí tức cũng không để lộ ra ngoài?
Vừa nghĩ như vậy thì đã có mười mấy đạo thần thức hướng về động phủ tìm kiếm, lại phát hiện thần thức bị ngăn cản ở trước động phủ. Động phủ này được bố trí cấm chế cách trở thần thức, hoàn toàn khiến người ta không thể cảm giác bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngay cả người bên trong rốt cuộc có Kết Đan thành công hay không cũng không cách nào nhận biết.
Cái này không khoa học nha!
Mặc kệ người bên ngoài rối rắm như thế nào, ít nhất thì trong động phủ, Tư Lăng lúc này là không có tâm tư để ý tới, chỉ có thể ngây ngốc quan sát đan điền bên trong thân thể.
Kết Đan Kết Đan, nghe tên là hiểu nghĩa, chính là tạo ra Kim Đan, nhưng mà cái viên đáng lẽ là Kim Đan trong đan điền hắn lại trở nên trắng tinh là cái quái gì? Kim đan của người khác không phải ánh vàng rực rỡ sao? Làm cái quái gì mà Kim Đan của hắn lại là màu trắng ánh vàng nhạt? Lẽ nào Kim Đan của hắn dinh dưỡng không đầy đủ? Quá không khoa học!
Bất quá hắn cũng không rối rắm quá lâu, mới vừa thành Kim Đan, cảnh giới còn không ổn định, cần thêm một bước củng cố, cho nên chỉ có thể vứt nghi vấn sang một bên, bắt đầu đả tọa củng cố cảnh giới.
Như vậy qua mười ngày, Tư Lăng mới mở mắt ra, phát hiện có ba cặp mắt nhìn mình chằm chằm.
Tư Lăng ngẩn ngơ, hỏi: "Đại ca, sao huynh lại ở chỗ này? Huynh xuất quan rồi à?"
Tư Hàn vốn bế quan ở một đỉnh núi khác, theo tu vi mà chọn một động phủ linh khí dày đặc; khi đó Tư Hàn đã là Kim đan sơ kỳ, nồng độ linh khí cần để tu luyện nhiều hơn so với Tư Lăng, cho nên hai huynh đệ không phải ở cùng một động phủ. Hơn nữa từ ngày bế quan tới nay, Tư Lăng đã bốn năm chưa gặp đại ca.
Tư Hàn không hề trả lời, Tiểu Yêu Liên ôm trận bàn Cửu Chuyển Linh trận, sôi nổi đáp lời thay: "Tiểu Hồng thấy đại ca ở bên ngoài, liền để đại ca đi vào, không có để đại ca đợi lâu nha." Ngẩng đầu cười ngốc nghếch, một vẻ mặt đắc ý "Nhanh khen ngợi ta đi".
Tư Lăng không để ý đến nó, trái lại trợn mắt lên mà nhìn Tư Hàn đang ngồi ở trong động phủ, rõ ràng phát hiện khí tức trên người hắn đã biến hoá, lại kêu lên: "Không thể nào, mới năm năm, đại ca huynh đã tu luyện đến... Kim Đan hậu kỳ!" Còn có để phàm nhân người ta sống hay không chứ!
Tư Hàn gật đầu, nói rằng: "Ừ, luyện hóa Địa Hỏa xong thì liền một lần xung kích đến Kim Đan hậu kỳ."
Cho nên, còn một khối Thiên Hỏa chưa luyện hóa sao? Nếu cùng luyện luôn cả Thiên hỏa, chắc hẳn có thể một lần phá tan thành lũy Nguyên Anh, thành Anh luôn sao?
Tư Lăng đã không còn muốn ganh đua với đại ca thiên tài nhà mình nữa. Hắn cảm thấy dù mình có nắm giữ Hỏa Linh Căn đơn nhất, tư chất tuyệt hảo, có lẽ cũng không thể sánh bằng tốc độ tu luyện của đại ca. So bì nhiều, đến lúc đó chỉ có thể tự ti mà thôi.
"Rất tốt, chỉ dùng bốn năm đã Kết Đan." Tư Hàn dành cho vị đệ đệ ngốc mới vừa trở thành Kim Đan chân nhân một lời thừa nhận, quả nhiên thấy đệ đệ ngốc lại bắt đầu cười ngây ngô, còn có chút ngượng ngùng.
Tư Lăng siết nắm tay che bờ môi khụ một tiếng. Lần này Kết Đan, hắn hoàn toàn là bằng dựa vào chính mình, không lợi dụng bất kỳ linh đan linh quả phụ trợ nào, không trách Tư Hàn lại khen ngợi. Trọng Thiên vốn trộm quả Thiên Diệp Tử La từ Thủy Sâm Đảo là cho Tư Lăng dùng Kết Đan, Tư Hàn cũng biết, bất quá hắn cảm thấy dùng để Kết Đan thì quá lãng phí, nếu lưu lại đến khi Kết Anh hoặc Hóa Thần dùng thì tốt hơn, có thể tăng thêm mấy phần thành công.
Tư Lăng cũng nghĩ như vậy, cho nên sau khi đại ca nói ra thì lập tức đáp ứng, làm Tiểu Yêu Liên thực sự sốt ruột muốn chết. Cả Trọng Thiên lúc đó cũng không cho rằng hắn có thể Kết Đan, cuối cùng thấy Tư Lăng không chịu dùng, Trọng Thiên căm tức cào cho hắn một vuốt rồi tiến vào không gian Hồng Liên của Tiểu Yêu Liên. Nó đem quả Thiên Diệp Tử La do Tiểu Yêu Liên khổ cực dùng mộc linh khí bồi dưỡng gặm sạch, chỉ chừa lại một quả để tiếp tục gieo giống, ngang ngạnh tùy hứng đến làm Tư Lăng rất muốn trực tiếp đập nát mông nó.
Vốn đang muốn nói chuyện, âm thanh của Tiểu Yêu Liên lại vang lên: "Tư công tử, thời điểm huynh Kết Đan đã tạo thành náo động rất đáng sợ đó, ta thấy đại ca ở bên ngoài hộ pháp cho huynh."
Tư Lăng trầm mặc, ngẩng đầu mỉm cười với nam nhân lạnh lùng đối diện, nói: "Đại ca, cảm ơn huynh."
Tư Hàn không nói gì, chỉ đứng lên, bảo hắn tiếp tục tu luyện, một tháng sau sẽ xuất phát đi đại lục Trung Ương.
Chờ sau khi Tư Hàn rời đi, Tư Lăng liền bắt đầu kiểm tra thu hoạch sau khi Kết Đan. Đầu tiên là vượt qua một cảnh giới, độ cứng rắn của thân thể so với Trúc Cơ kỳ còn tốt hơn gấp trăm lần, thần thức cũng tăng lên một cảnh giới. Thần thức bây giờ của hắn có thể sánh ngang với tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, khiến cho tu vi của nguyên thần và thể xác lại có chút không tương xứng, sau này chỉ có thể tăng mạnh tu vi của thân thể thôi. Tu luyện [Luyện Thần Quyết] cũng tăng đến tầng thứ bảy, linh thể trong hồn lực càng ngày càng nồng nặc, hiện tại hắn có thể dễ dàng ngưng tụ hồn lực thành một trăm thanh hồn lực kiếm, sức chiến đấu tăng rất cao.
Bất quá, lại nhìn Kim Đan trắng sáng của mình, Tư Lăng có chút không yên tâm, màu sắc này thực sự là lật đổ tri thức của hắn; đáng an ủi chính là, độ lớn của Kim Đan không khác gì so với tu sĩ bình thường, thế nên không đến mức suy dinh dưỡng quá nghiêm trọng nhỉ.
Vì không rõ lý do, Tư Lăng gọi Trọng Thiên đến, vốn là muốn nói với nó về Kim Đan kỳ lạ của mình, nhưng sau khi há mồm thì lại cảm thấy Trọng Thiên có thể cũng không hiểu, hơn nữa sẽ lộ ra lai lịch của chính mình, vì lẽ đó lại ngậm miệng. Chỉ là sau một phen rối rắm, Tư Lăng cuối cùng vẫn nói cho nó biết. Dù sao mỗi lần Trọng Thiên bị thương đều chạy đến trong đan điền của hắn chữa thương, trước sau gì cũng sẽ phát hiện; giờ hắn và Trọng Thiên là châu chấu trên cùng một dây, Trọng Thiên không thể rời bỏ hắn, cũng coi như là một loại bảo đảm với mình.
Ngoài ra, hắn cũng nhận thức được sự dị thường lúc Kết Đan, linh lực đòi hỏi đã đạt đến một số lượng kinh khủng, đã hơn hẳn lượng mà tu sĩ bình thường cần khi Kết Đan, khiến hắn càng ngày càng hoảng sợ.
Trọng Thiên nghe được Tư Lăng nói, cũng cảm thấy tò mò, khuấy động ký ức trong truyền thừa, sau đó chỉ có thể cho Tư Lăng một vẻ mặt "lực bất tòng tâm".
Ngay cả Trọng Thiên được xem như là "Bách khoa toàn thư" Tu Tiên Giới mà còn không biết, Tư Lăng cũng có chút há hốc mồm. Hắn không nghĩ tới Trọng Thiên lại thẳng thẳng mà tỏ vẻ không biết như thế, đang chuẩn bị nói vài lời thì Trọng Thiên lại nhảy đến giữa hai chân hắn, nói cho hắn biết, dù sao cũng không phải việc xấu, không cần để ý tới.
"Cái gì gọi là không phải việc xấu?" Tư Lăng nheo mắt lại.
Tiểu Yêu Liên đáp thay: "Chủ nhân ý nói, màu sắc Kim Đan của Tư công tử tuy rằng không giống với người khác, nhưng cũng không kém hơn bọn họ, thậm chí càng mạnh hơn." Thấy Trọng Thiên ngáp một cái, tỏ vẻ không kiên nhẫn, Tiểu Hồng lại tiếp tục truyền đạt ý của nó: "Tư công tử, lúc huynh Kết Đan không phải cần lượng lớn linh khí sao? Lượng linh khí này cũng sắp đuổi kịp tu sĩ Hóa Thần rồi."
Tư Lăng gật đầu, nhớ tới khác thường khi Kết Đan, trong lòng bỗng khẽ động, đột nhiên có chút hiểu rõ vì sao lại cần số lượng lớn như vậy. Bất luận là tăng lên một cảnh giới nào đều cần đủ một lượng lớn linh khí; mà lúc hắn Kết Đan, những linh khí kia ngoại trừ bổ túc cho Kim Đan, còn phải chuyển hóa thành hồn lực để bổ sung cho hồn thể của hắn.
Tư Lăng có chút nghẹn lời, sau đó đem linh lực thử thăm dò ở khắp trong thân thể một lần. Sau khi linh lực quy kết vào đan điền xong, rõ ràng nhìn thấy ngoại trừ một phần ba linh khí nhập vào tích trữ trong đan điền, hai phần ba linh khí còn lại hóa thành hồn lực màu trắng. Cũng tương tự như việc tích trữ trong đan điền, hai loại khí thể màu sắc khác nhau này lại không xâm phạm nhau, chung sống hòa bình. Tư Lăng lúc này mới phát hiện một chuyện rất ghê gớm, hắn thế nhưng có thể chuyển hóa linh lực thành hồn lực. Sau này nếu gặp phải lúc hồn lực khô cạn, đã không cần bởi vì không thể kịp lúc dùng yêu đan để bổ sung hồn lực mà tức giận, chỉ cần đem linh lực chuyển hóa thành hồn lực là được rồi.
Đây là chỗ tốt của Kết Đan sao?"
Tìm hiểu xong, Tư Lăng liền bình tĩnh lại. Quả nhiên như Trọng Thiên nói, không có chỗ xấu, không cần phải lo lắng.
Danh sách chương