Người đàn ông giơ cái đĩa ném lên, muốn đánh tới, lại bị một chân của An Kiệt đá văng ra.

Cẩm Tú quỳ rạp trên mặt đất, An Kiệt ngồi xổm xuống gỡ tóc của cô ta, trên đầu bị đánh thành một cái lỗ, máu chảy đầm đìa.

Hơi thở của Cẩm Tú đã thoi thóp, cô ta duỗi tay giữ chặt quần áo An Kiệt, dùng hết sức lực cuối cùng, nhẹ giọng nói:

- Tôi…… Không phải Cẩm Tú, tên của tôi…… là Bùi Thư Dư!

Sở Duyệt đứng ở phía sau An Kiệt, dời mắt.

Mạt thế, cô chưa bao giờ dám đi tìm hiểu những gian nan cầu sinh của người khác, cũng không dám dễ dàng đồng tình, có đôi khi biết quá nhiều, dễ dàng làm người ta mất đi phán đoán chính xác.

An Kiệt nhìn Cẩm Tú rũ tay xuống, đứng lên, bổ rìu chữa cháy trong tay về phía tên đàn ông đã đánh Cẩm Tú.

Người đàn ông vừa xin tha vừa giơ cái đĩa ném lên để chắn, rìu chữa cháy mang theo lực đạo của An Kiệt trực tiếp đập vào đĩa ném, thẳng vào đầu người đàn ông.

An Kiệt đứng lên, quay đầu nhìn mấy người trong phòng tập thể hình, trước kia những người này còn có chút thu liên, nhưng sau khi tang thi bùng nổ, bọn họ quả thực giống như đã thả ác quỷ trong mình ra, không còn nhân tính.

Hiện tại bọn họ thoạt nhìn có vẻ sợ hãi bất lực, nhưng một khi đi ra ngoài, gặp những người nhỏ yếu hơn, bọn họ liền biến thành ma quỷ! An Kiệt biết mình cũng không phải người tốt gì, nhưng hiện tại hắn có thể không để cho những tên ma quỷ này đi ra ngoài.

Cửa kính phòng tập thể hình “Rầm” một tiếng, ngã xuống đất, An Kiệt đạp lên kính, đi vào bên trong, mấy người đàn ông thấy không tránh được, thì sôi nổi cầm vũ khí cùng nhau vọt lên.

Rìu chữa cháy trong tay An Kiệt hung hăng vung lên, chỉ trong mấy chiêu, đám người đều ngã xuống mặt đất.

Sở Duyệt đi theo bên cạnh bổ dao lén đánh, một người đàn ông bị chém một đao trên ngực, còn chưa có tắt thở, Sở Duyệt cầm dao chặt xương trong tay, tặng cho hắn thêm một nhát.



Tay đột nhiên bị An Kiệt giữ chặt, Sở Duyệt kinh ngạc nhìn về phía An Kiệt, không phải là bổ dao sao? Vạn nhất tên đang hấp hối này giãy giụa đồng quy vu tận gì đó thì sao? - Anh tới.

An Kiệt bổ thêm cho người kia một rìu, rồi nói tiếp:

- Sau này đừng làm những chuyện này, nếu có người bắt nạt em, liền đi tìm sư huynh, em là một cô gái, phải giữ bàn tay sạch.

Sở Duyệt có chút cạn lời nhìn thoáng qua An Kiệt, mạt thế, người giữ tay sạch sẽ sẽ không sống lâu được.

Bất quá hiện tại Sở Duyệt cũng lười tranh cãi với hắn, chờ hắn đi ra ngoài tiếp thu kiến thức tàn khốc của mạt thế, phỏng chừng cũng sẽ giống như đời trước, hận không thể đem tất cả bản lĩnh của mình mà dạy cho cô, để cô có thể giết kẻ thù trong một lần.

Hai người lục soát trương tâm thương mại từ trên xuống dưới một lần, giải quyết hết thụ hạ của thi tĩnh an, thuận tiện mấy người phụ nữ bị nhốt trong ktv ra, còn có hai mươi mấy người đàn ông bị nhốt trong sảnh 4 của rạp chiếu phim.

Những người này đại bộ phận đều là người mua sắm trong trung tâm thương mại lúc tang thi bùng nổ, có một ít người lái xe đến đây thì bị chặn lại, rồi trốn trong trung tâm thương mại, thoát khỏi zombie, nhưng lại không thoát khỏi đám yêu quái xông vào trong trung tâm mua sắm.

Lúc ban đầu, tang thi đều phân bố ở các tầng lầu, lúc Thẩm lão đại bọn họ vọt vào, đã chặn hết các cửa, sau đó dùng những người sống sót trong trung tâm thương mại để thu hút tang thi, lên tầng một.

Sau đó bọn họ lại tiếp tục dùng biện pháp này đi rửa sạch tang thi ở cầu thang và siêu thị ngầm, lúc ban đầu trong trung tâm thương mại có 7-80 người đàn ông sốt xót, hiện tại chỉ còn lại hai mươi người may mắn.

Sở Duyệt tìm tìm, không thấy cô gái bị nhốt trong lồng sắt ngày đó. (ở chương 28: Sở Duyệt mới đánh ngất chưa không phải xử lý nha)

Hơn 30 người được thả ra, vừa kinh sợ lại cảm tạ hai người sau đó liền đi tìm đồ ăn.

Bọn họ đã bị nhốt mấy ngày, phụ nữ còn tốt, còn được ăn vài thứ, nhưng những người đàn ông này thì không được cho ăn, có người đói đến mức đi không vững.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện