Chưa tới nửa phút, điện thoại lại vang lên, Lạc U liếc mắt nhìn lần thứ hai bấm từ chối, sau đó điện thoại kiên nhẫn lại vang lên năm, sáu lần, Lạc U mới lạnh lùng cài đặt không có âm thanh.

Trong lúc Lạc U vẫn thưởng thức điện thoại, khoé miệng nở nụ cười trào phúng càng thêm rõ, mặc dù bề ngoài Trịnh Nghị Phong rất giống chính nhân quân tử, phong độ phiên phiên (1) còn đẹp trai nho nhã, nhưng trên thực tế lại là một kẻ tiểu nhân vô cùng nham hiểm, lòng dạ hẹp hòi kiêu căng tự mãn, hắn không thể như vậy mà từ bỏ theo đuổi cô, bởi vì hắn sẽ không chịu thua, nhưng kiếp trước cũng chính bởi vì thái độ lạnh lùng từ chối của Lạc U, mới có thể làm cho trong lòng của Trịnh Nghị Phong có chút vặn vẹo, ở mười năm sau mới xuất hiện căm hận ác độc như vậy, giống như trả thù Lạc U đẩy từ Kinh Hoa cao ốc xuống dưới, dường như từ đầu đến cuối, cảm giác người đàn ông này đối với cô không phải là yêu, có cũng chỉ là sự kiêu ngạo không chịu thua cùng cái trả thù ấu trĩ làm người khinh thường kia như một loại vui vẻ.

(1) “Phong độ phiên phiên”: “Phong độ” phong thái, khí độ; “phiên phiên” dáng vẻ lịch sự, cử chỉ ưu mỹ văn nhã. Hình dung cử chỉ hào hiệp.

Vật đổi sao dời, dường như Lạc U không cần suy nghĩ sâu sắc quá mức cũng đã nghĩ rõ ràng tất cả, kiếp trước cô là người trong cuộc mơ hồ, mà cô bây giờ, tuy rằng vẫn cứ nằm ở trung tâm tất cả, nhưng cũng giống như là một người đứng xem vậy, thao túng toàn cục nhưng lại không màng đến cảm giác.

Mấy ngày kế tiếp, Lạc U vẫn cứ nhận được cuộc gọi của Trịnh Nghị Phong, nhưng cô đều trực tiếp không nhìn, Trịnh Nghị Phong bị cự tuyệt cũng thử thay đổi cách thức liên lạc, không gọi nữa mà bắt đầu gửi tin nhắn, tin nhắn hỏi han ân cần trong một ngày khoảng hơn mười cái, sau khi Lạc U xem qua lần thứ nhất ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn, tất cả có quan hệ với Trịnh Nghị Phong cô đều cảm thấy căm ghét, nếu như không phải nghĩ ra một vài cách thú vị trả thù Trịnh Nghị Phong, hiện tại cô thật sự muốn dùng người của Cổ Sát trực tiếp chấm dứt Trịnh Nghị Phong.

Trung tuần (2) tháng giêng, cô cô Lạc gia lần thứ hai đến cửa, còn mang theo năm, sáu kịch bản, nào là hiện đại, cổ đại, trường học, thần tượng, thậm chí còn có kịch bản lịch sử, toàn bộ đặt ở trước mặt Lạc U.

(2) “Trung tuần”: Từ ngày 11 đến ngày 20 hàng tháng.

“Tiểu U, thực ra kịch bản tốt rất nhiều, thế nhưng tuổi của cháu còn nhỏ, rất nhiều vai không thích hợp, cô chọn hơn nửa tháng, cũng chỉ có năm kịch bản khá thích hợp, hơn nửa cô cảm thấy lần đầu tiên cháu đóng phim vẫn là đóng điện ảnh tốt hơn, yêu cầu của điện ảnh cao hơn so với truyền hình, hơn nửa thời gian quay ngắn, đẳng cấp lời thoại đạt hiệu quả tốt tuyệt đối so với phim truyền hình, nếu Tiểu U muốn làm minh tinh, đương nhiên cô phải vì cháu mà chuẩn bị tốt đẹp.”

Hiển nhiên nửa tháng này Lạc Học Tâm không có nhàn rỗi, vắt hết óc làm rất nhiều kế hoạch vì Lạc U, phương hướng phát triển tương lai, phương thức tuyên truyền, công tác đoàn thể, v.v…, Lạc Học Tâm đã quyết định, chỉ cần Lạc U thực sự muốn làm minh tinh, cô là cô cô nhất định sẽ tâng bốc Lạc U trở thành một cái tên hot nhất!

“Cô út cảm thấy cái nào thì thích hợp?” Lạc U xem xét sơ lược một lúc, năm kịch bản này đều rất đặc sắc, trong đó đều có vai thích hợp với nàng, chính và phụ đều có.

“Cháu thích vai nào?” Hiển nhiên Lạc Học Tâm hiểu rõ ưu thế và đặc điểm từng vai của năm kịch bản này, trong lòng cũng có một vai thích hợp nhất, cho nên đem toàn bộ ra, là muốn cho Lạc U có nhiều cơ hội lựa chọn, cũng là muốn mượn cơ hội kiểm tra Lạc U.

Lạc U nở nụ cười nhẹ, trêu ghẹo nói rằng: “Trong lòng cô không phải sớm có đáp án rồi sao, cần gì phải hỏi cháu, đây là kiểm tra cháu phải không?”

Lạc U từng lăn lộn ở thế giới giải trí gần mười năm, nếu như ngay cả ưu điểm, khuyết điểm của kịch bản cũng không thấy, quả thật là lăn lộn vô ích.

“Cháu biết cô vừa ý nhất cái nào à?” Lạc Học Tâm biểu hiện sự thú vị, chằng lẽ cô thật là xem nhẹ cháu gái mình? “Từ xưa đến nay kinh điển nhất không gì bằng là phim tình cảm đau khổ, có bi thương mới có ký ức, như vậy, kịch bản hài và hành động có thể loại bỏ, còn lại ba bộ trong đó có hai bộ là vai phụ, tuy rằng rất thích hợp tuổi và hình tượng của cháu, nhưng không thích hợp cá tính của cháu, như vậy cũng chỉ còn lại bộ này “Công chúa đệ nhất”, hẳn là cô út muốn cháu lấy hình tượng “Công chúa đệ nhất” ra mắt, dù sao kịch bản đầu tiên của mỗi diễn viên đều rất quan trọng, nếu như diễn tốt, nó sẽ trở thành danh từ lớn dùng để chỉ mình, cháu nói có đúng hay không?”

Ở trong lòng cô út, đương nhiên cô là công chúa nhỏ, nhìn thấy nhân vật trong kịch bản này, thâm chí cô căn bản không cần suy xét, thì biết đây chính là nhân vật mà cô út vừa ý nhất.

“Chậc chậc, Tiểu U thực sự là ngày càng thông minh, nếu đoán được tâm tư của cô, như vậy quyết định của cháu thì sao, quả thực nguyên nhân cô coi trọng kịch bản này trừ cháu ra còn có một cái, chính là hình tượng của nam chính, cháu không cảm thấy rất thích hợp với Tiểu thần à?”

“Vai nam nữ chính đều dùng người mới, cô không sợ không có ai đến cổ động à?” Lạc U cười hỏi ngược lại,hiển nhiên trên thực tế cũng không lo lắng vấn đề này.

“Tiểu nha đầu cháu xem thường cô phải không, cô là muốn tâng bốc cháu thuận lợi, trước tới giờ chưa có không thuận lợi, hơn nữa lấy điều kiện của hai người các cháu, ở thế giới giải trí hỗn loạn, chính là muốn không thành công cũng khó.” Lạc Học Tâm nói rất có tự tin, thế giới giải trí trong nước, Lạc Học Tâm cô cũng xem như là người phụ nữ số một, nếu như ngay cả cháu gái chính mình đều tâng bốc không thành công, cô cũng không cần lăn lộn nữa.

“Vâng vâng vâng, biết cô cô lợi hại, kịch bản “Công chúa đệ nhất” này cháu thấy cũng không tồi, có điều cháu cảm thấy Vẫn Thần không thích hợp diễn vai nam chính, nội dung kịch bản của “Công chúa đệ nhất” rất tầm thường, nhưng chính là tầm thường kinh điển, câu chuyện nói về sự trưởng thành của một tiểu công chúa, từ hơn mười tuổi đã bắt đầu ra trận, ngây thơ lãng mạn tao nhã quý khí, mãi cho đến năm mười sáu tuổi quốc gia đối mặt với sự diệt vong, nàng bị ép thông gia với hoàng tử địch quốc, cuối cùng chịu khổ ở gia quốc cùng câu chuyện lựa chọn giữa tình yêu và nghĩa lớn quốc gia, câu chuyện phức tạp thê lương, lúc tiểu công chúa chết cũng chỉ có mười tám tuổi, rất thích hợp tuổi của Lạc U, mà hoàng tử địch quốc chính là nam chính, Lạc U nhìn sơ giới thiệu nhân vật, cảm thấy được một vai khác càng thích hợp với Diệp Vẫn Thần.

“Vậy cháu cảm thấy Tiểu Thần thích hợp diễn ai?” Lạc Học Tâm có chút kinh ngạc hỏi.

“Nhân vật thị vệ không tệ, hơn nữa cũng xem như là một trong những vai phụ chủ yếu, xuất hiện từ ra trận đến khi kết thúc, cảnh diễn cũng đủ sức.” Kỳ thực có một câu mà Lạc U không nói ra, cô cảm giác mình và Diệp Vẫn Thần quan hệ trong lúc đó càng thích hợp công chúa và thị vệ, hơn nữa hai người trong bộ phim này là chân chính sống chết có nhau, thị vệ vẫn âm thầm bảo vệ công chúa, cuối cùng công chúa tự vẫn, thị vệ cũng không chút do dự lựa chọn chôn cùng, lưu lại hoàng tử địch quốc cô đơn hối hận cả đời, Lạc U nhận thấy, nhân vật thị vệ càng thêm hấp dẫn người so với hoàng tử đế quốc.

“Nhân vật thị vệ không tồi, chỉ là Tiểu Thần đồng ý sao? Dù sao cũng không phải nam chính đó?” Lạc Học Tâm có chút lo lắng nói, kỳ thực cô cũng rất thích nhân vật thị vệ này, dù sao không phải toàn bộ con gái đều yêu thích hoàng tử, như cô một người phụ nữ độc lập mạnh mẽ như vậy, ngược lại cũng có chút chờ mong mình là trung tâm mà người đàn ông bảo vệ.

“Cô út lo thừa rồi, Vẫn Thần sẽ đáp ứng, vốn kịch bản này cũng tốt, cô út hãy giúp cháu quyết định xuống.” Lạc U không giải thích nhiều, nhưng chính giọng điệu bình thản và kiên định này, làm cho Lạc Học Tâm có một điểm lo lắng cũng biến mất không còn tăm hơi, trái lại càng thêm mong chờ, cặp kim đồng ngọc nữ Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần bước vào thế giới giải trí, sẽ tạo nên phong trào thế nào đây?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện