Liễu Tấn tài căn dặn Phan Tri Nhân vài câu mới chuyển sang Tạ Ý Tường:
- Ý Tường, tình huống của TP.Giang Khẩu anh cũng khá rõ ràng. Sau khi anh qua đó chủ yếu phải nắm hai sự kiện. Thứ nhất, tiếp tục khống chế dòng chảy tài chính, đặc biệt là dòng chảy của vốn dân doanh. Vốn dân doanh của Giang Khẩu là rất lớn cũng rất sinh động. Tại thời khắc then chốt thế này không thể để loạn đầu trận tuyến. Thứ hai, chính là phải hoàn thành chuyển hình kinh tế của Giang Khẩu, tăng cường công năng tự thân tạo huyết, xây dựng một nhãn hiệu và ưu thế cho riêng mình, vậy sau này mới có thể phát huy được chủ quyền lớn hơn nữa, không bị người quản thúc.

- Vâng, thưa thủ tướng.

Tạ Ý Tường kính cẩn đáp.

Phan Tri Nhân lúc này mới biết, chức bí thư Thành ủy TP.Giang Khẩu tranh giành từ lâu giờ đã trần ai lạc định. Cũng không ngờ được Tạ Ý Tường là người đảm nhiệm bí thư Thành ủy Giang Khẩu.

Tạ Ý Tường chính là Ủy viên dự khuyết Trung ương.

Vừa nghĩ đến điểm này. Phan Tri Nhân lại kìm lòng không đậu địa liếc nhìn Liễu Tuấn. Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu.

Trên mặt lão lãnh đạo Phan Tri Nhân thấy được một ý kiên định rất thản nhiên.

Phải nói, với sự điều chỉnh lần này của ban Tỉnh ủy tỉnh D, Liễu Tuấn vẫn biểu hiện ra sự cường thế trước sau như một.

Trước kia cho rằng Triệu Tiên Giác sẽ tiếp nhận chức vụ phó tỉnh trưởng Thường vụ, kết quả lại đi Ích Đông, chức vụ phó tỉnh trưởng Thường vụ thì do Đàm Kỳ Công tiếp nhận. Sự biến đổi này đã sinh ra biến hóa sâu xa ở trong bố cục chính trị của cả tỉnh D. Một số lệ cũ, tất cả đều bị phá vỡ. Biến đổi này không chỉ bởi Triệu Tiên Giác, mà là mở ra một con đường mới cho bố cục chính trị sau này của tỉnh D.

Nếu bàn tỉ mỉ, việc này rất có lợi đối với bản thân tỉnh D. Bất kể một tỉnh giàu có cỡ nào, đội ngũ cán bộ thủy chung vẫn là then chốt. Nếu như không tăng cường giao lưu, không truyền thêm dòng máu mới, nó sẽ từ từ mất đi sức sống, rơi vào vũng bùn của chủ nghĩa cá nhân và chủ nghĩa kinh nghiệm, điều này sẽ không có ích đối với sự phát triển của tỉnh D.

Thứ hai, từ việc Phan Tri Nhân đảm nhiệm phó tỉnh trưởng Thường ủy tỉnh D, Tạ Ý Tường nắm giữ TP.Giang Khẩu, có thể cho rằng đây là động tác Nghiêm Liễu hệ đang mạnh mẽ thâm nhập vào bản đồ chính trị của tỉnh D.

Trước đó, quyền ngôn ngữ của Nghiêm Liễu hệ tại tỉnh D khá yếu. Liễu Tuấn không thể tính ở trong đó, dù sao thân phận của y có khác biệt, bí thư Tỉnh ủy tỉnh D cũng không thể luôn do một phe phái đảm nhiệm. Sau khi Liễu Tuấn rời khỏi tỉnh D, phe phái mình có thể tiếp tục phát huy lực ảnh hưởng lớn thế nào, đó mới là điều then chốt nhất.

Nếu như nói sự bổ nhiệm của Phan Tri Nhân còn có chút miễn cưỡng, Tạ Ý Tường đảm nhiệm bí thư Thành ủy Giang Khẩu lại là cái thế sấm vang chớp giật.

Theo Phan Tri Nhân biết, từ ba năm trước đây, đại tập đoàn đã từng có ý đưa Tạ Ý Tường chuẩn bị tranh cử vị trí Ủy viên Trung ương, sau đó bởi vì yêu cầu cân đối mà phải lui lại cầu thứ nhì, hai vị tiền nhiệm thư ký Tạ Ý Tường và Liêu Thuận Lợi của Liễu Tấn Tài đều được tuyển làm Ủy viên dự khuyết Trung ương, nhưng trên việc sử dụng thì đều hướng về vị trí cấp Chính bộ.

Năm nay Liêu Thuận Lợi đã chính thức đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh Giang Hán. Tạ Ý Tường cũng nghe đồn sắp tới sẽ tiến thêm một bước, nắm giữ một bộ ủy nào đó của Quốc vụ viện, trở thành quan to cấp Chính bộ.

Phỏng chừng chức vụ bí thư Thành ủy Giang Khẩu sẽ cạnh tranh vô cùng kịch liệt, thường nếu chỉ so tư lịch của cán bộ thì sẽ không chiếm được ưu thế, đại tập đoàn dứt khoát phái ra Tạ Ý Tường. Bất kể tư lịch hay là kinh nghiệm, Tạ Ý Tường đều là đệ nhất, lấy thân phận bộ trưởng để đi cạnh tranh chức vụ bí thư Thành ủy Giang Khẩu, thoáng cái đã đè xuống tất cả các đối thủ cạnh tranh khác.

Bởi vậy có thể thấy được phân lượng của vị trí bí thư Thành ủy Giang Khẩu trong cảm nhận của Liễu Tuấn là nặng cỡ nào, y đã hạ quyết tâm không để cho vị trí này rơi vào tay phe phái khác.

Về phần nói Tạ Ý Tường và Phan Tri Nhân qua đó là vị tăng quyền ngôn ngữ cho Liễu Tuấn, vậy sẽ không chính xác.

Lấy uy vọng vô thượng hiện thời của Liễu Tuấn tại tỉnh D, hoàn toàn không cần vẽ chuyện như vậy. Bản ý của Liễu Tuấn nhằm mục đích phe phái mình bồi dưỡng ra càng nhiều nhân tài hậu bị, cũng là chuẩn bị cho tương lai khi mình rời khỏi tỉnh D.

Mấy người Tạ Ý Tường, Phan Tri Nhân, Vu Hoài Tín, Mai Văn Hoa, lại thêm một nhóm cán bộ trẻ tuổi mà Liễu Tuấn bồi dưỡng trong mấy năm tại tỉnh D đã đủ để hình thành một cổ thế lực hết sức quan trọng, quyền ngôn ngữ tại tỉnh D đã được tăng mạnh. Đương nhiên, ngay khi trận quốc chiến tài chính sắp đi đến kết quả, cường lực nắm trong tay cứ điểm Giang Khẩu để cải cách mở cửa, đó cũng là một trong bố cục của Liễu Tuấn.

Không tiếc đưa một Ủy viên dự khuyết Trung ương đang đứng trước ngưỡng cửa cấp Chính bộ như Tạ Ý Tường đến TP.Giang Khẩu, Liễu Tuấn đã bỏ ra một số vốn rất lớn.

- Tri Nhân, công tác thẩm kế tại tỉnh D có độ khó vượt xa như tỉnh A, anh phải chuẩn bị tư tưởng cho tốt.

Đợi cha mình nói đến giai đoạn kết thúc, Liễu Tuấn mới mỉm cười nói.

Chưa nói đến cái khác, tổng sản lượng kinh tế của tỉnh D không phải là thứ tỉnh A có thể so sánh được, các loại hoạt động kinh doanh cũng phức tạp hơn nhiều, thậm chí rất nhiều cơ cấu hành chính cấp thôn cũng có lượng tiền tại qua lại rất lớn, cái này có ý nghĩa không chỉ lượng công việc tăng lên, độ khó của công tác cũng tăng lên rất nhiều, Phan Tri Nhân còn phải phân công quản lý các công tác khác, trọng trách trên vai quả thực không nhẹ.

Phan Tri Nhân vội đáp:
- Vâng thưa bí thư, tôi đã làm tốt tư tưởng chuẩn bị.

Liễu Tấn Tài nói:
- Mọi việc chỉ cần dụng tâm đi làm, sẽ không khó khăn.

- Vâng, thủ tướng!

Phan Tri Nhân lại kính cẩn đáp.

Liễu Tuấn nói:
- Bên tỉnh D vẫn đang để ghế trống, hai anh nhanh một chút chuyển giao công tác, tranh thủ sớm ngày đi tỉnh D báo danh.

Tạ Ý Tường và Phan Tri Nhân gật đầu đồng ý.

Lần gặp gỡ này cũng không duy trì thời gian quá dài, khoảng chừng hơn 1h sau, Tạ Ý Tường và Phan Tri Nhân liền đứng dậy cáo lui. Liễu Tuấn tự mình tiễn ra cửa, phất tay nói lời từ biệt.

Trở lại phòng khách, Liễu Tấn Tài vẫn đang dựa trên ghế sofa, hai hàng lông mày cau lại. Hình như còn đang suy nghĩ về một vấn đề quan trọng nào đó.

- Tiểu Tuấn, nếu như cầm thêm 100 tỷ USD quốc trái Mỹ, con cảm thấy thế nào? Thấy con trai đã ngồi xuống đối diện, Liễu Tấn Tài chậm rãi hỏi.

Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Vậy cũng phải coi 100 tỷ USD đó có thể đổi lấy được gì, chỉ cần có lời thì không thành vấn đề.

Liễu Tuấn vẫn rất hiểu rõ đại thế tài chính của quốc gia. Trước khi khủng hoảng tài chính bùng nổ, chúng ta quả đoán huỷ bỏ đầu tư từ thị trường tài sản hư cấu Âu Mỹ, trên cơ bản không nhận được nhiều tổn thất lớn, gần 2000 tỷ USD dự trữ ngoại hối, tuyệt đại bộ phận đã rút khỏi an toàn. Trải qua hơn hai năm triển khai, sách lược cung ứng cho nền tảng công nghiệp năng lượng và tài nguyên của nước cộng hoà đã thực thi tương đối thành công. Căn cơ tại vùng Trung Á đang từ từ được củng cố, quan hệ ngoại giao giữa quốc gia và vài quốc gia của vùng Trung Á cũng đã tiến thêm một bước, một loại quan hệ giống như hợp tác chiến lược đang từng bước được thành lập.

Phải nói, cách làm này đã nhận được rất nhiều sự tán thành hoàn toàn của rất nhiều quốc gia đang phát triển. Các quốc gia phát triển phương tây dẫn đầu là Mỹ cũng đều rất bực bội. Nguyên nhân rất đơn giản, chúng ta không có làm thần giữ của, ngược lại vì kích thích sự tăng trưởng kinh tế của toàn cầu, đã bán ra một bộ phận dự trữ ngoại hối tương đối lớn, liên tiếp ba năm, tỉ lệ nhập siêu mậu dịch của Trung Quốc vẫn đang liên tục mở rộng, vật tư và thiết bị nhập khẩu cũng tăng vọt.

Đương nhiên, đối tượng mậu dịch của Trung Quốc không chỉ giới hạn với các quốc gia phát triển. Trên cơ bản là nhập khẩu nguồn năng lượng và tài nguyên từ quốc gia đang phát triển, từ quốc gia phát triển nhập khẩu kỹ thuật và thiết bị, đồng thời ra sức bồi dưỡng xí nghiệp trong nước, thúc đẩy nội nhu, kích thích thị trường trong nước phát triển.

Nguồn dự trữ ngoại hối khổng lồ đang biến thành sản phẩm và sức sản xuất càng ngày càng tăng trưởng ở trong nước.

Đây chính là mục đích mà Liễu Tuấn muốn đạt được khi lúc trước cực lực thúc đẩy trận quốc chiến tài chính.

Cùng lúc đó, sách lược đưa vốn dân doanh ra ngoài cũng đang nở hoa kết quả. Rất nhiều Cty có tiềm lực bởi vì chịu ảnh hưởng của khủng hoảng tài chính mà kinh doanh trắc trở đều được vốn dân doanh của chúng ta thu mua. Sợi râu của nước cộng hoà đã thực thực tại tại với tới hậu hoa viên của các quốc gia phương tây. Trong giai đoạn đầu của cuộc cải cách mở cửa, tình cảnh vốn nước ngoài không ngừng từng bước xâm chiếm nền công nghiệp của chúng ta, hôm nay lại tái hiện. Chẳng qua chủ thể và khách thể đã đảo ngược. Trước đây là người ta không ngừng thu mua và chiếm đoạt xí nghiệp tiềm lực của chúng ta, hiện tại đến phiên chúng ta đi chiếm đoạt xí nghiệp tiềm lực của họ.

Một số biến hóa tuy nhìn không thấy sờ không được, nhưng nó đang xảy ra rất chân thực.

Bởi vì đã không có "sự viện trợ hùng hồn" của nước cộng hoà, cơn khủng hoảng kinh tế của các quốc gia quốc gia vẫn chậm chạp không thể giảm bớt. Nền kinh tế thực thể của Mỹ đang đối mặt với điểm cuối cùng. Mà đầu năm nay, các quốc gia EU lần lượt bạo phát nguy cơ nợ nần, đồng Euro đã hãm sâu xuống vũng bùn nợ nần, đối với cơn khủng hoảng kinh tế của Mỹ chỉ có thể lực bất tòng tâm.

Nước cộng hòa với nền kinh tế ổn định đã càng lúc càng biến thành "hy vọng" của toàn thế giới.

Giờ khắc này, nước Mỹ cũng chỉ có thể bị ép buông xuống sự cao ngạo để đàm phán liên hệ với chúng ta. Cái gọi là cầm thêm 100 tỷ USD quốc trái Mỹ, chính là đề xuất ở trên cơ sở này. Nước Mỹ bức thiết yêu cầu sự viện trợ kinh tế của nước cộng hoà.

- Hệ thống Bretton Woods thứ hai!

Liễu Tấn Tài trầm giọng nói.

Hệ thống Hội nghị Bretton Woods là chỉ hệ thống tiền tệ quốc tế sau thế chiến thứ 2 đã lấy đồng USD làm trung tâm. Tổng hiệp định thuế quan tiền thân của WTO được xem như là sự bổ sung cho hội nghị Bretton Woods, kể cả mỗi hiệp định mà chế độ hội nghị Bretton Woods thông qua gọi chung là hệ thống Bretton Woods, tức lấy ngoại hối tự do hóa, tư bản tự do hóa cùng mậu dịch tự do hóa là nội dung chủ yếu, chế độ kinh tế đa biên cấu thành nội dung nòng cốt của tập đoàn tư bản chủ nghĩa, là dựa theo nguyên tắc chế định của Mỹ, thực hiện thể chế bá quyền kinh tế của Mỹ.

Hệ thống Bretton Woods lấy vàng làm cơ sở, lấy đồng đô la là tiền tệ dự trữ quốc tế chính yếu. Đồng đôla gắn trực tiếp với vàng, đồng tiền thế giới gắn với đồng đôla, cũng có thể theo tiêu chuẩn 35 USD một ounce để đổi lấy vàng của Mỹ. Dưới hệ thống của hội nghị Bretton Woods, đôla có thể đổi lấy vàng và các quốc gia phải thực hiện duy trì tỷ giá hối đoái cố định giữa các đồng tiền của họ với đồng đôla, đó là hai trụ cột lớn để cấu thành hệ thống tiền tệ này. IMF chính là cơ cấu trung tâm duy trì hệ thống này vận chuyển bình thường, nó có ba chức năng lớn là giám sát tỉ giá hối đoái quốc tế, cung cấp hoạt động tín dụng quốc tế, cân đối tiền tệ quốc tế.

Nhưng hệ thống này tồn tại một chỗ thiếu sót trí mạng, đó chính là nó lấy đồng tiền một quốc gia (đôla) là tài sản dự trữ chính, có định tính bất ổn ở bên trong. Bởi vì chỉ có dựa vào tỉ lệ nhập siêu mậu dịch trường kỳ của Mỹ, mới có thể khiến đồng đôla trải rộng khắp các nơi trên thế giới, để cho quốc gia khác nhận được đồng đôla cung ứng. Nhưng cứ như vậy, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến lòng tin của mọi người đối với đồng đô la, khiến đồng đôla bị nguy cơ. Mà Mỹ nếu như bảo trì thế cân đối thu chi quốc tế, sẽ đoạn tuyệt sự cung ứng dự trữ quốc tế, khiến cho quốc tế không đủ năng lực bồi thường toàn bộ. Đây là một mâu thuẫn không thể khắc phục.

Bắt đầu cuối những năm 50, theo lực cạnh tranh của kinh tế Mỹ từ từ suy yếu, thu chi quốc tế bắt đầu có xu hướng chuyển biến xấu, xuất hiện tình huống "thừa đôla" có tính toàn cầu, các quốc gia đều đổi đôla lấy vàng, vàng của Mỹ bị dẫn ra ngoài hàng loạt. Chính phủ Nixon bị ép tuyên bố bỏ "chế độ kim bản vị", tiêu chuẩn đổi vàng 35 USD một ounce, cho phép tỷ giá hối đoái thả nổi, tiêu chí của hệ thống Bretton Woods trên thực tế đã bị tan vỡ.

Nhưng mà hai tổ chức lớn IMF và WB được hệ thống Bretton Woods thành lập thì vẫn phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng trong mậu dịch quốc tế.

Sau khi hệ thống Bretton Woods tan vỡ, hệ thống tài chính mới chưa từng được thành lập, cho nên hiện nay hệ thống tiền tệ thế giới trên thực tế đang bị vây trong trạng thái hết sức hỗn loạn.

EU đã từng hùng tâm bừng bừng, muốn thừa dịp Mỹ bị khủng hoảng tài chính làm suy yếu, cố gắng thúc đẩy đồng Euro làm tiền tệ thế giới, thay thế đồng đôla. Hai năm trước đã đề xuất muốn thành lập hệ thống Bretton Woods thứ hai, nhằm điều chỉnh lại quyền lợi nghĩa vụ trong thể chế kinh tế chính trên thế giới, phát huy được tác dụng càng quan trọng hơn trong các công việc quốc tế.

Lần đó, Mỹ đã rất cương quyết đáp trả, EU vẫn không đạt được kết quả gì.

Nhưng mà hiện tại, EU cũng tự thân khó bảo toàn, các quốc gia lần lượt bùng nổ nguy cơ nợ nần, đã khiến đồng Euro sụt giá, chưa lên đài đấu với đồng đôla thì đã tự động bị nốc ao.

Liễu Tuấn khẽ nhíu mày:
- Hệ thống Bretton Woods thứ hai này có gì đặc sắc?

- Xây dựng lại hệ thống tiền tệ thế giới. Thế nhưng không lấy Mỹ là chủ nữa, hoặc là nói Mỹ không còn là chủ tể duy nhất của tổ chức tiền tệ. Hiện nay có một kiến nghị, là muốn đưa đồng đôla, đồng Euro, đồng Yên Nhật cùng nhân dân tệ liệt vào những tiền tệ lưu thông thế giới, hối suất cố định, nhằm ổn định thị trường tiền tệ quốc tế cùng thị trường tỉ giá hối đoái đang bấp bênh.

Liễu Tấn Tài đơn giản giải thích qua cho con trai.

Hai mắt Liễu Tuấn sáng ngời, trầm ngâm nói:
- Việc này cũng có thể thử một chút. Không quản cuối cùng có được hay không, ít nhất có thể dao động địa vị bá chủ của Mỹ.

Sự thực chứng minh, loại địa vị bá chủ nào đó một khi bị dao động, sau đó nếu muốn vãn hồi, độ khó sẽ không chỉ lớn thông thường.

Muốn thành lập hệ thống Bretton Woods thứ hai, hiển nhiên cũng không phải là việc một sớm một chiều, yêu cầu trải qua đàm phán rất lôi thôi. Có thể đàm phán thành công thì kinh tế thế giới mới sớm ngày sống lại. Tuy nhiên đây không phải là trọng điểm mà Liễu Tuấn quan tâm. Căn cứ vào kiến nghị này, hiện tại các quốc gia phương tây đã có ý định đưa ra sự nhượng bộ với nước cộng hoà, chuẩn bị tiếp nhận nhân dân tệ trở thành một trong những đồng tiền lưu thông trên thế giới, có thể tự do hối đoái.

Nói cách khác, địa vị kinh tế của nước cộng hoà đã nhận được công nhận của mọi người, rốt cuộc có hi vọng giành được quyền bình đẳng đối thoại, đó chính là "quyền chế định nắm giữ quy tắc" mà Liễu Tuấn cực kỳ khát vọng đạt được, hoặc chí ít có quyền tham dự chế định quy tắc.

Điều này cực kỳ quan trọng đối với sự quật khởi của quốc gia.

Cứ mãi bị vây vào vị trí bị động, luôn phải đi thích ứng với quy tắc trò chơi mà quốc gia khác quy định, cũng sẽ mãi không cách nào thoát khỏi số phận bị người khác điều khiển.

Hệ thống Bretton Woods thứ hai này vĩnh viễn không cách nào đạt thành, nhưng chỉ cần dao động địa vị của Mỹ, các quốc gia khác có thể có nhiều cơ hội hơn. Mỹ cũng sẽ không có năng lực ngăn cản Trung Quốc tiến thêm một bước phát huy tác dụng nên có trên đại xã hội quốc tế.

Trận quốc chiến về tài chính đã thấy được ánh bình minh thắng lợi
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện