Edit: Otaku Bi

"Bạn nói chị Viện Viện có tính tình giống ai nhỉ? thật là đẹp trai đầy khí phách." Kiều Kiều cảm khái.

Phương Khuynh Nhan cười: "Chắc là giống mẹ của chị ấy?"

Mẹ của chị ấy?"Nhan Nhan, bạn biết mẹ của chị Viện Viện à?"

Phương Khuynh Nhan không nhịn được mắt trợn trắng: "Tôi nói này cái cô Kiều Kiều ơi, bạn có phải người Dân Giang hay không đó, đến cả mình mà cũng biết chuyện này, bạn lại còn không biết. Mẹ của chị ấy không phải là Thiết Nương tử nổi tiếng ở Dân Giang sao?"

Thiết Nương tử? Tên này có vẻ quen quen? Thiết Nương tử? cô được nghe ở đâu nhỉ? Vì sao lại quen vậy? Nhìn Kiều Kiều đang mải nghĩ đâu đâu, Phương Khuynh Nhan bổ sung một câu: "Chính là cái tập đoàn Duy Tín đó."

Tập đoàn Duy Tín? Kiều Kiều kinh sợ. Thiết Nương tử, tập đoàn Duy Tín. Kiều Kiều nghĩ tới.

"Nhan Nhan ~ đội trưởng tìm cậu kìa."

"Ừ. Kiều Kiều, mình có việc đi trước nhé."

"Uh."

Kiều Kiều vẫn còn chìm đắm trong hồi ức. Viện Viện? Chính là vị Lâm tiểu thư đó sao?

Lúc trước khi trọng sinh lại, Kiều Kiều có một người bạn rất thân, Tô Tuyết Liên. Lúc đó cô bạn này làm việc trong tập đoàn Duy Tín. Kiều Kiều thường xuyên nghe cô ấynói về chuyện của tập đoàn Duy Tín. Ngay trước khi Kiều Kiều trùng sinh một năm, tập đoàn Duy Tín, đã đổi tên đổi chủ mất rồi.

Chuyện ồn ào này, ở Dân Giang bị bàn tán sôi sùng sục. Thiết Nương tử của tập đoàn Duy Tín chỉ có một cô con gái, từ nhỏ được sống trong sự nuông chiều, vô cùng ngang ngược, thích làm gì thì làm, ngày nào cũng gây sự. Còn sinh sự hơn cả so với nuôi con trai, nhưng nghe nói bạn trai của cô gái đó là bạn học ở đại học, lại là hội trưởng hội học sinh, hai người vừa tốt nghiệp thì kết hôn, anh chàng đó cũng vào làm ở tập đoàn Duy Tín,, nhưng chỉ làm được vài năm, y đã vơ vét sạch sẽ cả tập đoàn, rồi đem tất cả tài sản sở hữu chuyển sang tên cho bạn gái tốt của Lân tiểu thư, còn Thiết Nương tửthì bị điều tra, nghe nói cuối cùng bà ấy đã cắt cổ tay tự sát tại nhà. Tên nam nhân đó muốn ly hôn với Lâm tiểu thư. Hóa ra y đã cùng với bạn tốt của Lâm tiểu thư thông đồng từ lâu, lại còn có cả con trai ba tuổi rồi. Lâm tiểu thư bị kích thích phóng xe muốn đâm chết tên chồng đồi bại. Nam nhân kia bị thương nặng, mà Lâm tiểu thư sau khi đâm người xong thì nhảy lầu tự sát. 

Người một nhà đều rất thê thảm.

Kiều Kiều nhớ kỹ, lúc đó, Tuyết Liên cùng cô đều thấy thương cảm, phòng cháy phòng trộm phòng cả bạn tốt!

cô còn nói, nam nhân lang tâm cẩu phế, so với súc sinh còn không bằng.

Chủ tịch hội học sinh đó, không phải là bạn trai hiện tại của Lâm Viện Viện Lộ Nam Phong sao?

Kiều Kiều nắm chặt cái cốc trong tay. Viện Viện, Lộ Nam Phong, Lộ Nam Phong lại là loại này người sao? Đáng thương cho chị Viện Viện.

Tối hôm đó, Giang Phóng nhìn Kiều Kiều ngồi trong sô pha không nói lời nào, đi qua xoa xoa đầu của cô, hắn bình thường đều rất chú ý đến thân thể Kiều Kiều: "Làm sao vậy? Phát sinh chuyện gì sao?"

Kiều Kiều chỉ lắc đầu.

"không muốn nói cho anh biết à? Kiều Kiều. Đừng như vậy, anh sẽ lo lắng mà."

Kiều Kiều không phải là không muốn nói, là không có cách nào nói ra, cô không biết cách nào nói cho Giang Phóng rằng cô là trùng sinh, cô biết tương lai của Lâm Viện Viện, cô biết cô ấy sẽ chết. cô không có cách nào trơ mắt nhìn bạn tốt của mình, nhảy lầu tự sát.

Nghĩ nghĩ, Kiều Kiều vẫn là nói: "Giang Phóng, anh nói Lộ Nam Phong có thật sự thích chị Viện Viện không?"

"Sao vậy? Nghĩ gì mà em lại hỏi đến chuyện này?"

"anh ấy coi trọng điều kiện của nhà chị Viện Viện phải không? Em biết, căn bản anh takhông thích chị Viện Viện, mặc dù anh ta đối xử với chị ấy rất tốt, được toàn bộ nữ giới trong trường tôn sùng là nam nhân thời đại mới, kỳ thực đều là dối trá”. Kiều Kiềukhông có cách nào nói những chuyện sau này có thể xảy ra, nhưng mà cô vẫn dựa vào đó để nói. cô nhớ Tuyết Liên nói, Viện Viện bị chính cô bạn thân nhất của mình lừa dối, cô biết người đó là ai. Bạn tốt nhất thời Đại học, bạn cùng lớp, không phải là bạn tốt lúc này của Viện Viện, Từ Tĩnh hay sao?

Nghe thấy Kiều Kiều nói lời này, Giang Phóng đem cô ôm thật chặt trong lòng, "Chuyện của họ là chuyện của người khác chúng ta đừng quan tâm được không? nóichung em phải biết, là anh sẽ vĩnh viễn không phản bội em”.

Kiều Kiều mẫn cảm nghe ra được ý trong lời của Giang Phóng."anh biết?"

"không, cái gì anh cũng không biết, thế nhưng anh cảm thấy, cho dù thế nào, mỗi người đều có con đường của họ phải đi, đi đường nào là do người đó chọn lựa, cho dù đó là bạn tốt của em, em quản chuyện của họ liệu có tác dụng sao? Hơn nữa, cho dù em có nói cho cô ấy biết điều gì, liệu cô ấy có tin tưởng em không? E rằng chỉ cần Nam Phong nói một điều linh tinh nào đó, cô ấy không chỉ không tin tưởng em, mà lại còn cảm thấy rằng em đang cố tình chia rẽ họ thì sao?"

"Từ Tĩnh, người đó là Từ Tĩnh đúng không?"

"Từ Tĩnh? Đó không phải là bạn thân của Lâm Viện Viện hay sao? anh thực sự làkhông biết chuyện này của Lộ Nam Phong, nhưng mà anh đã sớm đoán ra được, hắnkhông thích Lâm Viện Viện nhiều như thể hiện, việc chịu đựng tính cách của cô ấy cũng không phải là sự thật. Nhưng lại không nghĩ đến, người kia dĩ nhiên lại là Từ Tĩnh. Đúng là châm chọc mà"

"Giang Phóng, em mặc kệ, mặc kệ chuyện sẽ thế nào, em phải để cho chị Lâm Viện Viện biết chuyện này của Lộ Nam Phong, cho dù, chị ấy có trách em, em cũng phải để cho chị ấy biết được, nếu không, sau này em sẽ hối hận. Em biết, Lộ Nam Phong muốn nhắm đến gia thế của nhà chị Viện Viện phải không." Kiều Kiều biết, kết cục của Lâm Viện Viện quá bi thảm, đối với chuyện khác, cô chỉ có thể nhịn xuống không dám nói, nhưng lần này không được, đây là mạng người, hai mạng của Lâm Viện Viện cùng mẹ của cô, kỳ thực, còn bao gồm cả tính mạng của Lộ Nam Phong y cũng bị tai nạn trọng thương không phải sao?

Nhìn biểu tình kiên quyết của Kiều Kiều, Giang Phóng thở dài. Lộ Nam Phong là mộttrong những anh em của hắn. nói y đều chỉ vì tiền, Giang Phóng lại cảm thấy chưa chắc, nhưng nhìn Kiều Kiều khẳng định như vậy, thậm chí ngay cả kẻ thứ ba là ai mà cũng biết, hắn thế mà không khỏi không tin vào cô. Nhưng hắn lại có suy tính của chính mình.

"Bảo bối à, mặc kệ chuyện có thế nào, em đừng quản, anh sẽ để cho Lâm Viện Viện biết được chuyện này, thế nhưng, mặc kệ cô ấy có hành động như thế nào, ra quyết đình gì anh hy vọng em không tiếp tục quản chuyện của cô ấy nữa. Em có nghĩ tớikhông, chuyện giữa hai người bọn họ, làm sao mà em có thể hiểu tỉ mỉ cặn kẽ được? Mỗi người đều có lựa chọn của chính mình."

"Thế nhưng..." Kiều Kiều còn muốn tiếp tục nói cái gĩ nữa, nhưng lại không biết biểu đạt thế nào.

"Nghe lời anh, có được không? anh biết em có lòng nghĩ tốt cho người, nhưng em có chắc Lâm Viện Viện sẽ tin những lời em nói cho cô ấy sao? Mà em với cô ấy biết nhau mới không được bao nhiêu lâu, có phải không?"

Giang Phóng nói rất nhiều, mặc dù không thuyết phục được Kiều Kiều, nhưng cuối cùng cô cũng nghe lời của Giang Phóng, cô biết, mọi việc mà Giang Phóng nói hay làm đều là vì tốt cho cô.

Giang Phóng nói rất nhiều, thế nhưng chỉ có một câu làm cho Kiều Kiều nghe hiểu theo, đó là chuyện giữa hai người đó, cô không biết tỉ mỉ nội tình trong đó.

Sau đó Kiều Kiều không biết Giang Phóng làm thế nào mà khiến cho lâm Viện Viện biết được chuyện Lộ Nam Phong và Từ Tĩnh qua lại với nhau, hóa ra Kiều Kiều đoán khôngsai, người đó chính là Từ Tĩnh, hai người lén lút thông đồng. Vì sao Kiều Kiều lại khẳng định là Lộ Nam Phong và Từ Tĩnh đã thông đồng với nhau trước, vì cô biết, chắc chắn năm tới Lộ Nam Phong có thể mạnh mẽ đem toàn bộ tài sản của Lâm gia chuyển qua cho Từ Tĩnh, bọn họ nhất định là ở bên nhau lâu rồi, lâu đến nỗi có sự tin tưởng lẫn nhau. không nghĩ đến cô thực sự đã đoán đúng

Giang Phóng cũng không để chuyện này có liên hệ gì đến hắn cùng với Kiều Kiều. Dù sao hắn và Lộ Nam Phong là bạn bè không tệ. Thế nhưng trong lòng, Giang Phóng vẫn rất coi thường Lộ Nam Phong, một đại nam nhân, không tự nỗ lực, lại còn muốn dựa hơi nữ nhân để được cuộc sống tốt hơn, đúng là khiến cho người châm chọc!

Bị chính bạn trai mình luôn tin tưởng cùng với bạn tốt nhất của mình phản bội, Lâm Viện Viện vô cùng thống khổ, tính tình của cô ấy không phải là người chịu nhẫn nhận. Sau khi cãi nhau một trận, mạnh mẽ chia tay cùng Lộ Nam Phong, chuyện giữa bọn họ khiến cho mọi người chấn động. Ai cũng không nghĩ tới, Lô Nam Phong bình thường đối xử ôn nhu tốt bụng với Lâm Viện Viện như vậy lại là kẻ bắt cá hai tya. Hơn nữa con cá kia lại là bạn thân nhất của Lâm Viện Viện, Từ Tĩnh. Ở Đại học A danh tiếng của Lâm Viện Viện không tốt lắm, mọi người đều cảm thấy cô có tính tình nóng nảy khôngxứng với Lộ Nam Phong tao nhã, thế nhưng chuyện lần này lại khiến cho mọi người thay đổi thái độ, mặc dù Lộ Nam Phong nói hắn là nhất thời hồ đồ, kiên quyết khôngchịu chia tay, thế nhưng Lâm Viện Viện lại không chịu để ý đến hắn nữa.

Mà Từ Tĩnh cũng như chuột chạy qua đường, người người ghét bỏ muốn đánh, tối thiểu, ở đại học A, tất cả nữ sinh đều không thèm nói chuyện với cô ta, mặc dù trước đó các cô gái cho rằng Lâm Viện Viện không xứng với Lộ Nam Phong, thế nhưng chuyện đi đào góc tường của bạn thân. Là chuyện khiến cho nữ giới căm giận tới xương tủy.

Lộ Nam Phong không chịu chia tay, vẫn như ngày xưa, thế nhưng Lâm Viện Viện lại vô cùng cương quyết.

một ngày, Lâm Viện Viện cùng bạn bè đến ăn ở một tiệm cơm Tây ngoài trường.

Kiều Kiều nhìn Lâm Viện Viện tâm tình không tốt, nên bảo mọi người cùng ra ăn với nhau. Bao gồm Phương Khuynh Nhan, Từ Mạn, Hoa Ấu Lâm.

Mấy ngày không thấy, Lâm Viện Viện tiều tụy đi rất nhiều, mặc dù nhìn trạng thái này của Lâm Viện Viện, Kiều Kiều cảm thấy không dễ chịu, nhưng cô không hối hận. côkhông thể nào nhìn Lâm Viện Viện đi đến con đường bi thảm kia.

"Viện Viện, chị gầy đi rồi." Hoa Ấu Lâm nắm tay Lâm Viện Viện, đối với chuyện lần này Hoa Ấu Lâm duy trì thái độ muốn nôn với Lộ Nam Phong.

Phương Khuynh Nhan đạp chân Hoa Ấu Lâm dưới chân bàn. Tự dưng lại lôi chuyện ra mà nói.

Cảm giác được động tác của Phương Khuynh Nhan, Lâm Viện Viện cười với mọi người.

"Kỳ thực trước giờ chị đã muốn giảm béo rồi, nhưng không thành công, hiện tại xem ra, lần này thất tình lại là cái điều tốt. Tối thiểu chị giảm cân được rồi." Lâm Viện Viện cười tự giễu.

"Nếu như chị khó chịu, khóc một trận đi, nếu như khóc cũng không được thì chạy tới đánh cái tên thối tha kia một trần. Đừng cố nén chịu đựng như vậy, không tốt cho thân thể." Phương Khuynh Nhan nhìn Lâm Viện Viện nói chảng thèm để ý.

Kiều Kiều không nghĩ đến Phương Khuynh Nhan luôn bình tĩnh lại có thể có đề nghị mạnh mẽ như vậy, nhưng ngẫm lại, Phương Khuynh Nhan nói đúng.

"Kỳ thực, có một việc, chị nghĩ, chị định để đến cùng mới nói cho các em, nhưng mà chị tin các em sẽ không nói ra” Lâm Viện Viện mở miệng nói.

"Làm sao vậy?" Từ Mạn hỏi.

Mấy người đều yên lặng nhìn về phía Lâm Viện Viện, chờ cô nói tiếp.

"Mẹ chị đã biết chuyện của chị rồi, các em cũng biết đó, Lộ Nam Phong vẫn còn đangquấn lấy chị, nhưng mà thực sự thì chị không muốn nhìn thấy y nữa, nhìn thấy y, thấy Từ Tĩnh, chị sẽ nhờ tới sự thất bại của chính mình, chị cho rằng, chị đã gặp được mộtngười thích hợp với mình, kết quả thì sao, y lại là một người không thể tin tưởng. Ha ha, sợ là cái mà y coi trọng, không phải là bản thân chị, mà là cái gia thế to lớn đằng sau chị đi, ha ha. Y thích Từ Tĩnh, thích người ôn nhu thục nữ, như chim nhỏ nép vào người, vậy chị sẽ thành toàn cho bọn họ. Chị sẽ rời đi” 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện